Thứ Bảy, 6 tháng 11, 2021

Ngày Thu


photoshop by le tuan

Mây trời xuống thấp lối thu sang

Gió lạnh chiều nay thổi lá vàng

Sương mỏng nhẹ bay tà lụa trắng

Tình thu còn mãi tiếng âm vang.

 

Cành trơ trụi, thấm ướt hơi sương

Lá rụng đêm qua phủ lấp đường

Áo lụa trắng, thu buồn ảm đạm

Tiếng dương cầm nhịp điệu yêu thương

 

Lê Tuấn


Giòng Lệ Thu Tàn

(Ảnh: Tác Giả)

Tiếng mưa gió thì thầm từ đâu đến 
Hay lòng  ta buồn  trước  cảnh thu tàn 
Mưa nức  nở - trái  tim như  rạn nứt 
Cả bầu  trời u  uất chít khăn tang 


Anh cứ bảo mùa thu là  mùa đẹp
Của thi ca gợi  nhớ với  gợi thương 
Không có thu – khó trở thành thi sĩ 
Không có  em  … anh đâu  đợi cổng trường …


 Mưa gió hỡi và  mùa thu tàn hỡi 
Nước mắt rơi từng hạt tựa mưa giăng 
 - Chiếc khăn thêu em tặng  anh ngày nọ 
Là phòng khi lau dòng lệ  thu tàn…?!


Thư Khanh


Khao Khát



Trong số những tác giả hoạ vận dưới đây, lần lượt bốn vị đã qua đời.
Cầu chúc hương linh quý niên trưởng an nghỉ nơi cõi vĩnh hằng.
Nguyễn Kinh Bắc xin đăng lại để tưởng nhớ.

Ngô Đình Chương: mất ngày 8-5-2022
Nguyễn Phú Long: mất ngày 2-3-2023
Đông Anh Nguyễn Đình Tạo: mất ngày 28-6-2023
Diệu Tần Nguyễn Tinh Vệ: mất ngày 19-10-2023

****
Bài Xướng:

Khao Khát


Từ độ lên đường biệt mỹ nhân
Chao ơi, thương nhớ đến vô ngần
Quê người sương tuyết trùm muôn nẻo
Đất mẹ đào mai nở mấy lần
Em đã quạnh sầu bao tuổi hạ
Ta hằng khao khát một mùa xuân
Bao giờ tái ngộ, say duyên nhỉ ?
Để ý thơ xưa lại nối vần

Nguyễn Kinh Bắc
***
Những Bài Họa:


Tin Xuân

Đất khách tình cờ gặp cố nhân
Nửa như tở mở nửa tần ngần
Mặt mơ tưởng mặt ngờ trăm mối
Tay nắm bàn tay ngỡ một lần…
Chim chóc hân hoan chào nắng sớm
Lá hoa xào xạc đón tin xuân
Lửa hương sưởi ấm duyên bình lãng
Khổ tận cam lai thoắt chuyển vần

Hồ Công Tâm
***
Gặp Nhau

Lâu quá bây giờ ngộ cố nhân
Vì mừng quên cả sự tần ngần,
Cầm tay để bớt sầu đôi ngả,
Niú áo cho thêm đẹp một lần.
Tâm sự líu lo như lúc trẻ,
Chuyện trò bịn rịn tựa thời xuân.
Gặp đây! Còn gặp? Tình vương vấn!
Trời đất cầu mong cứ chuyển vần.

Nguyễn Phú Long
***
Tuổi Xuân

Trông về cố quận nhớ giai nhân
Mà tiếc ngày xưa quá ngại ngần
Dõi bước chân ngà chừng mấy bận
Nhìn theo gót ngọc đã bao lần
Nỗi niềm vọng lại mơ hồn bướm
Tâm sự choàng lên mộng tuổi xuân
Khắc khoải canh chầy ngày tháng lụn
Khơi nguồn thơ cảm viết dăm vần.

Illinois, Feb. 17. 2013
Phùng Trần Trần Quế Sơn
***
Mây Trắng


Tránh giặc, đảo buồn, vắng cố nhân
Bi-đông sóng vỗ trắng mây ngần
Kiếm cung lửa đạn chia đôi ngả
Thi phú văn chương ngán mấy lần
Em đã khóc vùi trên áo trận
Ta đành câm lặng dưới trời xuân
Ngượng lời hứa hẹn lòng thêm thẹn
Biết thuở nào sau đất chuyển vần?

Diệu Tần
***
Khao Khát

từ khi ly biệt ngóng giai nhân
sợi nhớ đầy giăng sương trắng ngần
khóe mắt u hoài nhay mấy bận
vầng đêm chợt thức giấc bao lần
Hạ đi mong mỏi mơ Thu hẹn
Đông đến mòn chờ mộng đón Xuân
ngày tháng trôi dần Tình vẫn đợi
dấu yêu đành ngỏ bút đôi vần

Tố Nguyên
***
Khát Khao


Xa quê từ độ biệt giai nhân
Vẫn nhớ ai trong giá trắng ngần.
võng lộ phóng qua ngày mấy lượt….
Điện thư gửi tới tháng mươi lần
Thương em khắc khoải chờ tin nhạn.
Xót bậu bồn chồn đợi cảnh xuân
Khó biết bao giờ ta tái ngộ
Khát khao đành chỉ gửi năm vần

LT Đỗ Quý Bái
***
Xuân Nhớ Cố Nhân

Cứ ngỡ không còn gặp cố nhân
Từ ngày viễn xứ nhớ khôn ngần
Nghĩ mình lưu lạc qua nhiều nẻo
ngẫm phận truân chuyên đã lắm lần
Hè đến Phượng buồn khi nắng Hạ
Tết về Mai nở lúc mưa Xuân
Bao giờ gặp lại người xưa nhỉ?
Ta viết bài thơ chẳng đổi vần!

Song Quang
***
Tình Nước

Ngẫm nghĩ thẹn thùng với cổ nhân
Sử xanh soi rọi sáng bao ngần
Nam phương mở rộng thêm nhiều bận
Bắc ngưỡng giữ yên thắng lắm lần
Hải đảo bia đời hong biển mặn
Cao nguyên lưng ngựa trẩy mầm xuân
Vì đâu sinh sự tang thương thế
Bải hoải nhìn mây chuyển ngược vần.

Hạ Thái Trần Quốc Phiệt

(San Jose, Ca-Feb-2013)
***
Đông Cảnh Kết Giao

Lưu vong lánh nạn gặp tao nhân
Đồng cảnh kết giao chẳng ngại ngần
Tố Cộng giao duyên hòa đủ thể
Nghinh tân chuốt vận họa bao lần
Chuốc ly trà đậm mừng thân hữu
Dâng chén rượu nồng đón chúa xuân
Dân chủ đa nguyên cùng nguyện ước
Tự do tín ngưỡng hiệp xoay vần.

Hoài Việt Nguyễn Vĩnh Tường
***
Xa Vắng

Nàng Thơ từ độ vắng tao nhân
Mặc Khách về thăm luống ngại ngần
Muốn gửi thư sang xa mấy nẻo
Lại nhờ tin nhắn vắng bao lần
Trăng treo khóm trúc thương đêm Hạ
Hoa nở hương trầm nhớ gió Xuân
Bỗng chốc thơ sang từ ải Bắc
Ta đây ai đó kiếp xoay vần

Đông Anh
***
Kỷ Nhân Hồi


Tủi chén Bồ Đào hận kỷ nhân
Kiếm cung chưa vẹn, dạ tần ngần
Ngựa về lãng đãng buồn muôn thuở
Người đợi bâng khuâng khổ vạn lần
Cánh én thôi trao quên dệt mộng
Chinh y đành xếp ngại mừng xuân
Mai đây non nước xanh hy vọng
Thơ sẽ cùng hoa nở đẹp vần

Cao Mỵ Nhân
***
Mời Em Ghé Quán Bên Đường

Ai đó bên đường phải mỵ nhân?
Quán đây không ghé lại tần ngần
Đường xa nghỉ ngựa thôi vài khắc
Chốn cũ mời em nhé một lần
Tiễn biệt hôm nao binh lửa hạ
Đón chào hiện tại thái bình xuân
Non sông chắc hẳn rồi tươi đẹp
Đầu bạc nhìn nhau họa mấy vần

Quán chủ
Ngô Đình Chương


2 + 3 = 11


Ông Bà ta có câu nói: học 1 biết 10.
Căn bản khi ta đã biết 1 học thêm 1 sẽ có vốn hiểu biết là 2. Nhưng nếu vừa học, vừa mài mò, phân tích suy luận, sẽ biết thêm những cái mới, phạm vi hiểu biết thay vì 1 sẽ mở rộng ra thành 10... nếu diễn tả ý này theo đẳng thức trong phép toán học, chúng ta có thể viết:             1+1=11.
Đó chỉ là gán ghép cho vui, tuy nhiên trên thực tế đã có đẳng thức tương tự:
        2+3=10 ; 2+3=11

Vào ngày 16 tháng 1 năm 2019, sau thời gian áp dụng giảng dạy thử nghiệm ở nhiều nơi, sách Tiếng Việt Lớp 1 công nghệ giáo dục của Hồ Ngọc Đại bị hội đồng quốc gia thẩm định sách giáo khoa loại từ vòng đầu tiên. Sách Tiếng Việt 1 Công Nghệ Giáo Dục bị 15/15 thành viên hội đồng xếp loại “không đạt” với gần 300 nội dung, chi tiết cần sửa, cần bỏ, mà phần lớn bị đánh giá là “vượt chương trình” hay “quá khó với học sinh lớp 1”. (theo Wikiperia.org)

Giáo sư Hồ Ngọc Đại, một giáo sư tên tuổi và cấp tiến ở Việt Nam. Ông có nhiều ý tưởng hay, cũng như lạ kỳ. Nhưng ở đây, mình chỉ đề cặp về phát biểu của Ông trước Hội Đồng Thẩm Định Sách Giáo Khoa (link bên dưới)
Trong đoạn phát biểu này, G.s Đại cho rằng đối với học trò Lớp 1 của ông có thể nói:
                 2+3 = 10 hay 2+3 = 11
Tại sao G.s Đại phát biểu như thế? Không có gì lạ lẫm, chẳng qua Ông nói về các hệ cơ số tứ phân và ngũ phân, trong khi các hệ cơ số chỉ được dạy ở ban Toán bậc Đại học (trước 1975, còn hiện tại thì mình không biết).

Thế Hệ Cơ Số là gì? Hệ Cơ Số chỉ là một tập hợp các ký hiệu dùng để đếm, các ký hiệu này được gọi là con số. Có thể do nhu cầu về tổng hợp số lượng trong đời sống hằng ngày, nên cách đếm đã xuất hiện từ thuở rất xa xưa cho đến ngày nay.
Như:
- Hệ thập phân gồm có 10 ký hiệu: 0.1.2.3.4.5.6.7.8.9. Đây là hệ cơ số xuất hiện đầu tiên. Khi loài người bắt đầu cuộc sống hợp quần, để có sự ước lượng một cách chính xác, con người đã dùng hai bàn tay để đếm số lượng của đồ vật. Trong cách đếm lúc ban đầu, chưa có khái niệm về số 0. Mãi đến thế kỷ thứ 5 trước Công nguyên, khái niệm về số 0 xuất hiện trong các bó que dùng để làm phép tính của người Trung Hoa.

- Hệ Nhị Phân gồm 2 ký hiệu 0.1. Theo các nhà nghiên cứu, hệ Nhị Phân xuất hiện vào thế kỷ thứ 3 trước Công Nguyên. Trải qua nghiên cứu và phát triển trong nhiều thế kỷ, đến thập niên 30 của thế kỷ 20, hệ Nhị Phân được ứng dụng vào sáng chế các máy thông tin từ máy Điện Báo cho đến máy tính hiện đại.
Ngoài 2 hệ cơ số thông dụng Thập Phận và Nhị Phân, còn có hệ cơ số sử dụng trong phát triển máy vi tính nhưng ít được biết đến như hệ Bát Phân (hệ cơ số 8) và hệ Thập Lục Phân (hệ cơ số 16).
Hệ cơ số Bát Phân gồm 8 con số từ 0 đến 7. Hệ cơ số Thập Lục Phân là hệ cơ số được áp dụng trong khoa học điện toán gồm 10 con số từ 0 đến 9 và 6 mẫu tự từ A đến F, do công ty IBM giới thiệu vào năm 1963. Cả hai hệ cơ số này thường được sử dụng cho máy vi tính và các nhà phát triển phần mềm.

Trở lại vấn đề, G.s Đại nói:

       2+3 = 10

Đó chính là hệ cơ số 5. Trong hệ cơ số này có 5 ký hiệu: 0.1.2.3.4. Trong cách đếm này, khi đạt đến con số cuối cùng là 4, thì phải quay trở lại số đầu tiên là 0 và bên trái số này sẽ tăng 1 thêm 1 giá trị,  2+3 sẽ được ký hiệu là 1 và 0. Tương tự như hệ thập phân 1+ 9 được hiển thị là 1 và 0 tức là 10

       2+3 = 11 đây là hệ cơ số 4 được hiển thị là  10 và 1.

Nếu đem khái niệm về hệ cơ số này xuống dạy cho học sinh Lớp 1, thì quả thật thiếu thực tế, và không cần thiết, đôi khi tạo sự lẫn lộn, đưa trẻ đến mơ hồ. Quyết định của hội đồng Giám Định Sách Giáo Khoa bác bỏ không có gì là sai.

Ở đất nước ta có nhiều vị Giáo sư, Tiến sĩ có tâm huyết, muốn cải cách giáo dục nước nhà, muốn truyền đạt những điều mới lạ đến cho giới trẻ,  như Giáo sư Hồ Ngọc Đại, phó Giáo sư Bùi Hiền... nhưng đều bị phản bác. Có thể ý tưởng của các vị đã đi trước chúng ta quá xa chăng?! nên không thể thích nghi trong hiện tại.
 
Huỳnh Hữu Đức

Sip Your Tea Nice and Slow - Hãy Nhấp Ngụm Trà, Ung Dung, Chậm Rãi…


Sip Your Tea Nice And Slow 

A poem by Prof Lee Tzu Pheng (Singapore Cultural Medallion winner).
She was formerly in the English Literature Dept in the National University of Singapore.

Sip your Tea
Nice and Slow
No one Ever knows when it’s Time to Go,

There’ll be no Time
to enjoy the Glow,
So sip your Tea
Nice and Slow.

Life is too Short but feels pretty Long,

There’s too Much to do, so much going Wrong,
And Most of the Time You Struggle to be Strong,
Before it’s too Late
and it’s time to Go,
Sip your Tea
Nice and Slow.

Some Friends stay,
others Go away,
Loved ones are Cherished but not all will Stay.
Kids will Grow up
and Fly away.
There’s really no Saying how Things will Go,
So sip your Tea
Nice and Slow.

In the End it’s really all about understanding Love
For this World
and in the Stars above,
Appreciate and Value who truly Cares,
Smile and Breathe
and let your Worries go,
So Just Sip your Tea
Nice and Slow."

When I'm dead.
Your tears will flow
But I won't know
Cry with me now instead.

You will send flowers,
But I won't see
Send them now instead

You'll say words of praise
But I won't hear.
Praise me now instead

You'll forget my faults,
But I won't know.....
Forget them now instead.

You'll miss me then,
But I won't feel.
Miss me now, instead.

You'll wish You could have spent more time with me,
Spend it now instead

When you hear I'm gone, you'll find your way to my house to pay condolence but we haven't even spoken in years.
Look for me now.

*"Spend time with every person around you, and help them with whatever you have to make them happy, your families, friends and acquaintances.*
*Make them feel Special because you never know when time will take them away from you forever.*

Alone I can 'Say' but together we can 'Talk'.
Alone I can 'Enjoy' but together we can 'Celebrate'
Alone I can 'Smile' but together we can 'Laugh'

That's the BEAUTY of Human Relations.
We are nothing without each other
So Stay Connected!

Prof Lee Tzu Pheng
***
Bài Dịch:

Hãy Nhấp Ngụm Trà, Ung Dung, Chậm Rãi…

Bài thơ này được sáng tác bởi giáo sư Ann Lee Tzu Pheng (giải thưởng Văn hóa Medaillon của Singapore). Bà đã từng giảng dạy tại Bô mộn Anh văn, đại học quốc gia Singapore.

Bạn ơi hãy nhấp ngụm trà
Ung dung chậm rãi, hương trà với ta
Bởi chẳng ai biết rồi ra
Bao giờ là lúc rời xa cõi này

Sẽ không còn đủ phút giây
Để ta tận hưởng ánh ngày tỏa quang
Nhấp trà đi, hỡi bạn vàng
Lâng lâng sảng khoái hương lan ngạt ngào

Cuộc đời vừa ngắn biết bao
Vừa dài dằng dặc bởi bao nỗi niềm
Những điều sai quấy ưu phiền
Những cơn thử thách khiến mình mạnh lên
Đừng để đến lúc lỡ phiên
Đừng đợi đến buổi đăng trình ra đi
Hãy nhấp ngụm trà ngon đi
Ung dung, chậm rãi, vô vi thỏa lòng

Bạn bè một số vẫn còn
Một số đã bước trọn đường khổ đau
Dù ta yêu mến biết bao
Chẳng thể ở mãi với nhau đến cùng
Trẻ trưởng thành, soải cánh tung
Còn ta chẳng hiểu trùng trùng vần xoay
Nhấp trà đi, hỡi bạn này
Ung dung, chậm rãi, tại giây phút này

Chung cuộc rút lại nhiêu đây:
Đó là hiểu được tình yêu trên đời
Yêu nhân thế, yêu con người
Yêu tinh tú sáng bầu trời bao la
Quí người có lòng với ta
Mỉm cười, thở mạnh, thả ra muộn phiền
Nhấp trà đi, hỡi bạn hiền!
Ung dung, chậm rãi, giữa miền vô ưu

Khi tôi giũ áo vẫy chào
Bạn thương lệ đẫm, tôi nào biết đâu
Ngay bây giờ, hãy cùng sầu
Nhỏ chung giọt lệ, bên nhau trải lòng
Bạn sẽ gửi hoa phúng tang
Tôi nào thấy được, chi bằng hôm nay
Bạn sẽ khen ngợi tỏ bày
Tôi nào cảm được, hãy ngay bây giờ
Gửi hoa, khen ngợi, đến tôi
Bây giờ nhận được tôi vui vỡ òa

Tật xấu bạn sẽ bỏ qua
Tôi nào biết được, bỏ qua bây giờ

Bạn sẽ bảo thương nhớ tôi
Tôi nào biết được, thương giờ đi thôi

Bạn tiếc đã chẳng đến chơi
Bây giờ hãy đến, đừng dời đến mai

Nghe tin tôi đã đi rồi
Bạn lần tìm đến ngỏ lời phân ưu
Bao năm chẳng đến gặp nhau
Đến thời đã muộn, còn đâu trên đời

Hãy đến bây giờ đi thôi!

Hãy dành thời gian với từng người chung quanh ta, gia dình ta, bạn bè ta, người ta quen biết…và hãy làm bất cứ gì để giúp họ hạnh phúc.

Hãy khiến họ cảm thấy đặc biệt, bởi vì ta chẳng biết được khi nào thì họ sẽ xa cách ta vĩnh viễn.

Một mình tôi có thể “Nói”, nhưng cùng với bạn chúng ta sẽ ‘Trò chuyện”
Một mình tôi có thể “Hưởng”, nhưng cùng với bạn chúng ta sẽ “Chung vui”
Một mình tôi có thể “Mỉm cười”, nhưng cùng với bạn chúng ta sẽ “Cười lớn”

Đó là NÉT ĐẸP của liên hệ nhân quần. Chúng ta chẳng là gì nếu không có nhau. Hãy giữ liên lạc!

Thúy Messegee  
10/29/21

Thăm Viếng Skyline Drive, Virginia


Mùa hè nóng nực đã qua, mùa Thu đến êm ái nhẹ nhàng. Nắng Thu nhè nhẹ, gió Thu hiu hiu mát mẻ,cỏ hoa như hồi sinh sau những tháng hè oi bức nhất là hoa cúc. Chúng lớn thật nhanh, hoa đủ màu rực rỡ quá đẹp.

Cúc đại đóa hoa to như cái bát nhỏ, hoa hồng lại ra hoa trước khi tàn rụi rụng lá vì thời tiết lạnh lẽo mùa đông. Những cây hồng dòn.trái chín vàng ươm mới dễ thương làm sao. Một cành 3, 4 trái trở lên, đứng dưới gốc hái cũng tới. Mùa thu cũng là mùa cây thay lá, đổi màu.Từ màu xanh chúng trở thành vàng nhạt, vàng đậm, cam hay ửng hồng, ráng đỏ trước khi khô héo lìa cành. Mùa Thu thiên hạ thường rủ nhau lên núi xem lá vàng. Hai tuần trước chị bạn điên thoại cho hay hội Cao Niên và Cộng đồng vùng Hoa thịnh Đốn tổ chức đi xem lá vàng ở Skyline cho hội viên và thân hữu. Chị rủ tôi cùng đi cho vui, giá vé 15$. Thêm mấy chị em nữa cùng ghi tên tham dự.

Đến ngày đi chúng tôi tập trung ở trụ sở hội Cao niên gần Eden Center, Virginia. Xe buýt sẽ đến đón mọi người. Xe đón 20 khách Maryland trước xong sang đón 35 khách ở Virginia lúc 10 giờ. Hôm ấy dù đường phố đông đúc, xe buýt vẫn đến đúng giờ. Buổi du ngoạn có số ít người trẻ tham dự và quý cụ tuy lớn tuổi nhưng

tinh tường khỏe mạnh, chuyện trò vui vẻ.

Tuần trước trời âm u, mưa khi nhiều khi ít, lối đi sân cỏ ẩm ướt,chẳng mấy khi có nắng nhưng ngày lên đường may mắn thay, nắng ráo, trời trong, chim hót líu lo trên cành.

Chị em chúng tôi hầu như năm nào vào mùa Thu cũng đi Skyline xem lá vàng với gia đình hay nhóm ít bạn bè. Nay được đi xe to với nhiều người và không phải bận tâm về ẫm thực. Hội cho thưởng thức cơm tay cầm (bánh mì thịt ) sáng và trưa, có nước uống.Thật ra 15$ không đủ nên ông Chủ tịch Cộng Đồng và 2 vị chủ

tịch Cao niên Virginia và Maryland phải đóng góp thêm mỗi vị 100 $. Ông cho biết mất khoảng 2 tiếng lái xe từ trụ sở hội Cao Niên Virginia đến vùng Skyline. Nếu đi hết khu vực Skyline mất 4 tiếng nhưng xe đi chừng ½ khu vực là trở về. Hy vọng về đến trụ sở khoảng 5 giờ, lúc trời còn sáng để quý vị cao
 niên lái xe về nhà an toàn hơn. 


Xe từ từ rời thành phố ra ngoại ô.Dọc theo hai bên đường xe chạy lá cây phần lớn vẫn còn xanh pha chút ít lá vàng. Mọi năm vào khoảng 20 tháng 10 là lá hầu hết đổi màu. Ông Chủ tịch cho biết khó đoán được mình lên núi đúng lúc hay không. Có khi đến nơi lá thay màu tươi đẹp, có khi lá còn xanh hay lá đã quá vàng gần như khô héo, gặp mưa to gió lớn là rơi rụng gần hết còn cành trơ trụi. Dù sao cảnh trên núi cũng khác dưới phố và du ngoạn thay đổi không khí, chuyện trò với nhau cũng đủ vui.Tuy bạn bè cùng cư ngụ trong vùng nhưng mấy khi có cơ hội đi chung suốt cả ngày? Trên xe tôi ngồi gần cô Kiều Nga, nghe cô kể chuyện sinh hoạt cộng đồng và các bài hát cô ưa thích. Hàng ghế phía trên tôi có cô Như Lan và chị Liêm. Thỉnh thoảng hai vị quay xuống chia cho những miếng hồng ngon ngọt gọt sẵn, kẹo, bánh, nước... Cô Lan bảo đi đâu ngồi gần chị Liêm là

không sợ đói. Buổi trưa chị còn cho cơm nắm và ruốc thịt ngon lành. Lâu lắm mới được thưởng thức cơm nắm, làm tôi nhớ lúc ở Việt Nam đi cắm trại với các bạn và học sinh. Trong nhóm thế nào cũng có người đem cơm nắm thịt rang và muối đậu theo. Đi bộ nhiều đang đói được ăn cơm nắm muối đậu thật là ngon...như ăn cơm tiệm. Đấy là cảm giác của tôi thời bấy giờ.Trên xe còn được nghe kể chuyện vui, nghe hát, thưởng thức tài khẩu cầm của anh Đặng nên thì giờ qua mau. Tôi kể lòng vòng để đọc giả biết du ngoạn với quý vị cao niên cũng không kém phần thú vị.

Gần đến Skyline thấy có khách sạn, cây xăng, tiệm giải khát, tiệm ăn, nhà thuốc, shopping mall, Big Kmart, Steakhouse, tiệm bán trái cây, mật ong và các thổ sản địa phương….

Shenandoah National Park:

Xe vào đến Skyline phải ghé tại cổng để mua vé và lấy bản đồ. Những người đi cắm trại ngoài việc mua vé phải biết khu cắm trại nào còn chỗ trống để ghi danh Có nhiều khu vực cắm trại lớn như Skyland, Big Meadows, Mathew Arm, Loft Mountain…Vé vào Skyline xe nhà mỗi chiếc $10, tôi không biết xe buýt phải trả bao nhiêu? Chúng tôi thường gọi là Skyline thay vì Shenandoah National Park.

Qua khỏi cổng xe chạy chầm chậm 35 miles một giờ theo con đường tráng nhựa nhỏ có cảnh vật xinh đẹp, vòng vèo lên núi cao. Xe đạp không đi được vì lên dốc và quanh co. Có khi con đường xe chạy giữa 2 bên núi, có khi một bên là núi rừng, bên là đèo hay thung lũng hoặc đồng bằng, ngọn cây nhà cửa nằm xa tít bên dưới. Những nơi phong cảnh xinh đẹp xe dừng lại cho chúng tôi xuống để ngắm cảnh thiên nhiên và chụp ảnh.Có tất cả 75 nơi để khách thưởng ngoạn phong cảnh (over- looks) nhưng thường chỉ xem chừng 5, 3 nơi là trở về.
 

Nhìn xuống thấp hay phía bên kia núi thấy lá vàng hay ửng hồng, vàng cam hoặc đỏ, cảnh đẹp như tranh.Tôi ngạc nhiên thích thú khi nhìn các loại

cây mọc trên đá hai bên đường xe chạy.Núi toàn là đá từng khối, từng tảng thật to dù có chút ít khe hở nhưng không có đất, làm sao cây có thể sống được?


Dưới chân núi lá cây xanh chen lẫn lá vàng, lên cao một chút đến lưng chừng núi lá đổi thành nhiều màu vui mắt nhưng lên cao nữa, cây trơ cành hay chỉ còn lá khô. Khi lên cao khách rời xe phải mặc áo khoác vào vì gió lạnh. Giữa cảnh núi rừng trời đất mênh mông, đồng bằng nhà cửa cây lá xa tít bên dưới, mây trắng trời xanh, con người thật quá bé nhỏ. Tôi cảm thấy bình an thư thái, quên cả công việc bận rộn lo âu hằng ngày. Gần 15 giờ xe trở về để còn ghé một vài nơi cho khách mua mật ong, trái cây, các sản phẩm địa phương nằm bên cạnh đường xe chạy...

Được biết núi chúng tôi thăm viếng có tên Blue Ridge ở gần Front Royal, rộng 199,100 mẫu, nơi cao nhất 1,235m, có hơn 1 triệu du khách thăm viếng mỗi năm, cả vùng núi có tên gọi Skyline Dr. Tôi không chắc lắm, nếu tên gọi không đúng xin quý vị bổ túc cho. Khu vực Skyline rông lớn có nơi cắm trại, ăn uống ngoài trời… Những cái lodge, cabin rải rác trong khu vực… Con đường Skyline Dr. nhỏ hẹp chỉ có 2 làn xe xuôi ngược, dài 169 cây số. Đường mòn (trails) dài 500 dặm theo tài liệu công viên Exploring Shenandoah…Có thể cưỡi ngựa, đi xe đạp được và có tất cả 9 thác nước trong Skyline, cao từ 28 mét đến 13 mét. Ai thích câu cá thì mang theo cần câu theo vì trong suối ở Skyline có nhiều cá nhưng cần có giấy phép đi câu.
 

Khi cắm trại phải coi chừng gấu tới ăn cắp thức ăn. Có thể dẫn chó theo nhưng phải có dây dắt chó. Ngoài ra có rắn, nai, chồn, thỏ rừng, có bướm, hoa, 200 loài chim, 32 loại cá. Có cây dương xỉ, cây sồi, cây phong, cây óc chó, hoa cúc dại, hoa lan rừng.

….Thiên hạ thường rủ nhau đi viếng Skyline, nơi cây rừng trùng điệp vào mùa Thu để xem lá vàng. Nơi đây núi đồi liên tiếp, cây tầng lớp nơi cao nơi thấp,có xanh có vàng, chập chùng, mênh mông, cảnh đẹp vô cùng. Họ mang thức ăn, nước uống theo. Trong Skyline có bàn, băng gỗ, nơi nướng thịt, nước máy…Vừa thưởng thức các món giản dị vừa chuyện trò hay đi bách bộ trong khu vực dưới tàng cây bóng mát, gió nhẹ hiu hiu cũng thú vị lắm chứ. Sau khi picnic mọi người dọn dẹp sạch sẽ như lời nhắc nhở ghi trên các bảng đặt rải rác trong khu vực. Ai thích sống với thiên nhiên hưởng thụ trăng trong gió mát thì cùng gia đình chăng lều ở qua đêm, đốt lửa trại, đi xe đạp trong khu vực ấn định từng nhóm nhỏ…

…Chúng tôi chia tay khi xe về đến trụ sở hội Cao Niên Virginia. Xe buýt sau khi thả 35 khách Virginia xuống lại tiếp tục lên đường đưa thân hữu của hội Cao niên Việt Mỹ Maryland trở về chốn cũ.

Xin cám ơn ban tổ chức, anh chị Liêm đã đưa đón chúng tôi từ nhà đến địa điểm tập trung và các bằng hữu thân mến đã chuyện trò, mời gọi, chia sẻ thức ăn, cho biết tin tức công đồng trong cuộc du ngoạn thú vị ở Skyline. Bài viết dĩ nhiên còn nhiều thiếu sót chỉ để giải trí trong chốc lát mà thôi.

Ngọc Hạnh
Virginia, tháng 10/14

Thứ Sáu, 5 tháng 11, 2021

Quasimodo - Thơ Thi sĩ Trụ Vũ - Phổ NhạcTrần Đại Bản - Ca sĩ Duyên Quỳnh

 


Thơ: Thi sĩ Trụ Vũ 
 Phổ Nhạc: Trần Đại Bản
Ca sĩ :Duyên Quỳnh 
Thực Hiện: Kiều Oanh

Ánh Trăng


Ánh trăng tỏ trong khung nhỏ ta ở
Quyện tình em đặc quánh những yêu thương
Mùi của trăng hòa cùng hương của gió
Đắm say cùng thu úa chạm lòng đau...

Nov/2021
Kim Vũ

Một Thời Qua Đi

Ðêm Thu lạnh, nhớ môi cười
Nhớ về áo trắng, một thời tình si ...
Hoàng Dũng

Hoa môi mộng thắm xuân thì
Thi nhân đắm đuối tình thi rộn ràng
Ngây thơ dáng mỏng mơ màng
Tóc mây kết sợi lòng chàng bện tơ
Dệt thành lụa áo người mơ
Màu tinh tuyền trắng thẩn thờ tình si

Thời gian vùn vụt qua đi
Lời chưa bày tỏ xuân thì dở dang
Người xa biền biệt quan san
Nhớ nhung áo trắng ngả sang úa nhàu
Màu xưa chết lịm tình đầu
Hoa môi khép kín vết đau chửa nhòa


Kim Oanh
2/8/2014

Tình Thầm Lặng


Ôi thư sinh nhiều chàng nhát quá 
Thiết tha yêu mà giữ trong lòng
Để áo trắng buồn những chiều đông
Vu vơ mộng …  hết trông … lại ngóng

Yêu thầm lặng tưởng hình nhớ bóng
Không tỏ lòng … ai biết mà trao
Rồi tình xa áo trắng qua cầu 
Thay áo đỏ làm dâu xa xứ

Phương trời lạ nay thân cô lữ
Đêm từng đêm tâm sự riêng mang 
Tưởng hạnh phúc … ôi ! keo rã hồ tan 
Giờ  trơ trọi lỡ làng chiếc bóng

Tình chỉ đẹp khi tình là mộng
Chung đôi thường thất vọng não nề 
Trả trăng sao lời hứa câu thề
Tình thầm lặng muôn đời mê mãi

Trúc Lan KTP 
09/21

Trăng Vàng



Về ngang bến cũ
Nhớ chuyện ngày xưa
Bên dòng sông nhỏ
Thảm cỏ trăng vàng
Bên khung cửa nhỏ
Bướm trắng hoa vàng
Chia tay vội vàng
Dư âm còn lại
Trăng vàng còn đó
Áo vàng nay đâu?

Sao Khuê

Luật Tạo Hóa



Xướng:

Luật Tạo Hóa

“ Ôi ! Thời trai trẻ biết tìm đâu ! “
Ngẫm lại thời gian trôi quá mau 
Ví thử nàng Xuân không úa sắc 
Thì nay mái tóc chẳng phai mầu 
Cuộc đời bận bịu vì cơm áo 
Danh lợi bon chen bởi vó câu 
Mầu nhiệm huyền vi do nghiệp tạo 
Tu thân tích đức phước ngàn sau 

Lâm Hoài Vũ
11/11/2018
***
Họa: 

Gieo Hạt Duyên Lành

Kiếp sống trường tồn chẳng có đâu.
Cuộc đời rất ngắn sẽ qua mau.
Thế nên dưỡng trí lời kinh kệ,
Vậy đó tu thân pháp nhiệm màu.
Hãy tránh tham lam mong chiếm đoạt,
Đừng ham sắc dục mãi buông câu.
Tiền tài danh lợi như mây gió,
Gieo hạt duyên lành, hưởng phước sau.!

Hoàng Dũng
Nov 3 - 2021

Xa Và Gần

 
(Tranh: Hoạ Sĩ Nguyễn Sơn)

Ngày đó sắp cưới nhau, anh hứa hẹn sẽ chăm sóc và yêu thương chị đến tận răng long, đầu bạc. Hai người tay trong tay, tình yêu tràn đầy mắt môi ..cả hai người gần nhau, thật gần!
Nhưng lời hứa thì gió bay, chỉ sau vài năm hai người đã chia tay vì anh không còn yêu chị nữa!
Sau ly hôn, chị lặng lẽ chôn dấu nỗi buồn và nuôi con một mình..
Thời gian trôi qua, những năm, những tháng, vò võ một mình, vừa làm cha vừa làm mẹ. Chị dường như đã quên mất tuổi xuân của mình. Chị dường như không còn niềm vui nào ngoại trừ các con. Dẫu nắng, dẫu mưa, dẫu nhọc nhằn oằn nặng lên vai chị!

Rồi một ngày, người ấy trở về. Lúc ấy chị đang ngồi ngoài sân, nhìn những chiếc lá rơi.. Anh trở về để đề nghị bắt một trong hai đứa con và sẽ cho chị một số tiền. Trái tim chị như ngừng đập một giây, chỉ một giây thôi mà sao cứ thấy đau. Đau lắm!
Chị nhìn anh, cương quyết nói:
- Anh đi đi, hai đứa nhỏ không hề có cha đã bao nhiêu năm và tôi thì không cần tiền của anh!
Bước vào nhà, chị đóng cửa lại. Cánh cửa mỏng manh, chia ranh giới giữa chị và anh .. Chỉ cách có một lằn ranh là cánh cửa mà sao bỗng thấy rất xa!

Môi Tím(Thái Mộng Trinh)

Thứ Năm, 4 tháng 11, 2021

Tiếc Cho Một Cuộc Tình - Thơ: Hồng Thủy Nhạc: Văn Sơn Trường


Lời Thơ: Hồng Thủy 
Nhạc: Văn Sơn Trường 
Trình Bày: Hồng Tước


Chiều Thu Về

       Ảnh: Kim Phượng

Bài Xướng:

Chiều Thu Về

Chiều thu về lạnh gió heo may
Bó gối xa trông luyến tiếc ngày
Chạnh nhớ những điều không dám nghĩ
Vẫn hằng ấp ủ bấy lâu nay

Chiều thu về lá rụng bên song
Lại nhớ người ta bạn của lòng
Vàng lá thu rơi sao cứ mãi
Bao giờ cho hết những ngày mong

Kim Phượng
***
Bài Họa:

Nắng Hạ Đến


Nắng Hạ làm tươi bông cỏ may
Bỏ công săn sóc đã bao ngày
Hương xưa ngây ngất tình hoa bướm
Mơ ước từ lâu mãi đến nay

Nắng Hạ nhẹ hôn gió trước song
Hàng dương trổi nhạc khúc bên lòng
Đường về dĩ vãng xa thăm thẳm
Hình bóng cố nhân ngập nhớ mong

Toronto 6/11/2021
Nguyên Trần

Mùa Xuân Chín - Ripe Springtime


Mùa Xuân Chín

Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang.

Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời.
Bao cô thôn nữ hát trên ñồi.
Ngày mai trong ñám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi.

Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Hổn hển như lời của nước mây,
Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc
Nghe ra ý vị và thơ ngây.

Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng:
“Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?”

Hàn Mặc Tử
***
Bài Dịch:

Ripe Springtime

The ruddy sun disperses all the smoke;
A few thatch huts bask in the sun-splashed gold.
Rustling the wind flirts with the azure cloak,
Upon the vine trellis springtime unfolds.
The lush grass waves flee to the horizon.
Groups of farm girls sing lays upon the hills.
Morrow some of this crowd of nubile maids
Follow their men leaving behind their plays.
The songs hang round the mountain sides,
Panting just like the breath of clouds.
Under the thick bamboo someone whispers
Words full of wit and innocence.
The visitor chances upon the ripe springtime,
His tender heart turns sudden on the village life:
“This year, is that fair maiden still carrying rice
Along the white riverbank in the burning sun?”

Translated by Thomas D. Le
2 March 2008

Thương Quá Thương

Xướng:

Thương Quá Thương

Thương quý, thương nhiều, thương quá thương 
Những lời êm dịu ngát thơm hương 
Những vần thơ ngọt ngào ưu ái 
Và tấm chân tình bạn bốn phương 

Tôi cúi đầu tạ ơn đất trời 
Tạ tình sông núi, bể xa khơi 
Tạ ơn chiến sĩ ngàn thu đã
Vị quốc vong thân, tiếng để đời

Vẫn biết triệu người đang khổ đau
Nhìn trăng tôi hỏi bởi vì sao
Nhưng trăng không trả lời tôi được 
Đành khấn lành cho họ kiếp sau

Còn tôi tôi chẳng ra gì cả 
Sao được nhiều hạnh phúc hôm nay?
Tình bạn cho tôi nguồn lực sống 
Dòng đời suôn sẻ lại thêm may

Cảm ơn bạn lắm bạn hiền ơi
Đã cho tôi đọc chuyện tếu cười
Đã cùng chia sẻ niềm tâm sự 
Cho tôi vẫn được tuổi chiều vui

Mến chúc bạn hiền vạn phúc ơn
Cháu con khỏe mạnh suốt năm tròn
Bốn mùa hoa cúc hoa sen nở
Phu phụ nghĩa tình vẹn sắt son.

Cao Minh Nguyệt
***
Họa:

Biển Thương

Nghe tin chị khỏe rất là thương
Minh Nguyệt hoa màu đậm ngát hương
Điệu phú vần thơ tràn dạ ái
Trao về các bạn tận nhiều phương

Vần dương rực tỏa đẹp mây trời
Nguyện ước bao điều rộng bể khơi
Chiến sĩ trận vong vì tổ quốc
Hy sinh lý tưởng đã lìa đời

Hồng trần cõi tạm lắm buồn đau
Khắc khoải đêm về tự hỏi sao
Bóng tối thênh thang choàng lặng lẽ
Điều lành mong đến chuỗi ngày sau

Nghĩ đến thân mình còn được cả
Tình yêu hạnh phúc trọn đời này
Bao người thăm hỏi tăng nguồn sống
Vực dậy tinh thần được phước may

Cảm tạ lòng vàng quý bạn ơi
Diễn đàn lắm chuyện tếu phì cười
Chị em chia sẻ hàn huyên sự
Giảm bệnh yêu đời sống khỏe vui

Muốn nói thật nhiều tiếng cảm ơn
Chúc ai cũng sức khỏe đầy tròn
Đường đời tươi đẹp như hoa nở
Mái ấm gia đình đậm điểm son

Minh Thuý

Mấy Tuổi Xa Người


    Người đàn bà tóc búi cao, cổ thon dài tuy trang điểm nhẹ vẫn không che dấu được nét đẹp mặn mà một thời son trẻ. Sau vài cử chỉ khách sáo ban đầu, tôi dần nhận ra ánh mắt và nụ cười quen thuộc dù đã bốn mươi năm. Thời gian lướt nhanh thoáng chợt, đã bốn mươi năm, làm sao không thay đổi mặt người! Tôi cũng lúng túng, cố xóa đi khoảng không gian ngượng ngập ban đầu:

    - Yên khỏe không? Chỉ tới một mình?

    Câu hỏi chợt thành vô duyên, tan biến thật nhanh trong những chiếc bàn ghế trống của nhà hàng vào buổi lững chiều. Trước mặt tôi là Thanh Yên, Nguyễn Thanh Yên cô học trò cũ "liều mạng" của bốn mươi năm ngày nào. Bây giờ đã là một người đàn bà từng trải, có chút kiêu kỳ "đẹp lão" ở tuổi năm mươi tám. Hai bàn tay đan chặt nhau trên mặt bàn, Yên vẫn yên lặng nhìn tôi trong ánh mắt thoáng mừng, thoáng tủi. Chúng tôi đã nói chuyện với nhau rất nhiều qua điện thoại, nhưng đây là lần gặp mặt lại đầu tiên trên đất khách quê người. 

    - "Thầy vẫn vậy... chỉ có tóc là bạc đi nhiều...", Yên nói nhanh, nhìn xuống đôi bàn tay: "Còn em đã thành "bà lão", bốn chục năm rồi thầy!".

    Giọng Yên thấp, nằng nặng. Tôi không muốn nói thêm câu gì, chỉ nhìn khuôn mặt của thời gian, của tôi của Yên. Chừng như chỉ cần một tiếng động, một câu nói vô tình sẽ làm vỡ tan mọi kiềm chế trong đôi mắt của người xưa. 

    - "Dạ, cô chú cần dùng gì"?

    Tiếng người nhân viên phục vụ kéo tôi và Thanh Yên trở về với hiện tại.

    - "Cho cô một cà phê sữa nóng, một sinh tố bơ, một dĩa gỏi cuốn và hai tô bún cá... À, cho cô xin thêm một tách sữa đặc"!

    Cố dằn những xúc động tôi nhìn Yên mỉm cười, gật đầu cảm ơn. Chừng như tất cả vẫn vậy, vẫn như cứ hôm qua mà đã thấm mòn năm tháng. Đôi mắt người học trò cũ cũng giăng giăng lớp bụi đời. Tấm lòng người thầy cũ cũng tiêu hao bao hệ lụy. Ngôi trường cũ đã trôi xa theo ngôi trường đời nghiệt ngã. Trải qua hai cuộc hôn nhân, Thanh Yên đã tìm được bến đậu bình yên cho đời mình. Khóe mắt nụ cười thoáng vẻ bất cần cũng ánh lên nhiều niềm tin yêu, tự tại.   

    - "Đêm hôm đó... chắc thầy oán hận em, oán hận gia đình em lắm, phải không thầy"?

    Sau câu hỏi, mọi cố gắng của người học trò cũ không còn nữa. Tiếng khóc ấm ức, khuôn mặt cúi thấp như xé nát mọi xúc cảm, mọi ngõ ngách trong ký ức tôi. Tưởng đã lãng quên, đã chôn kín rồi một vết thương lành da khép mặt. Chợt đâu có tiếng người trong cuộc, khêu dậy ngọn đèn đêm của mịt mùng quá khứ. Nơi có kẻ bị ở lại và người buộc phải ra đi. Nơi mà người ở lại như bị phản bội, như bị lọc lừa niềm tin yêu một lần trao gởi. Cũng là lúc mà người ra đi như kẻ mất trí, đã không còn gì để sống với tháng năm đời người. Bi kịch của cuộc sống bao giờ cũng tàn nhẫn hơn sự tưởng tượng, hư cấu trong những cuốn tiểu thuyết vay mượn cảm xúc của người đọc. Người học trò cũ ngồi trước mặt tôi đã một lần chết. Để không ai trong chúng ta phải chết hai lần, nên phải chấp nhận, phải sống! Oán hận, nói không là dối nhưng nói có cũng đã vết da non mòn năm tháng. Tất cả đã theo người, đã một lần về với biển sâu dĩ vãng...

"... Thời gian có ngừng đây bao giờ!
Thương tiếc rồi sẽ làm buồn vu vơ!
Nhiều lúc muốn quên để xóa mờ
    Nhưng mỗi lần nhìn đêm về tưởng nhớ
    Người đó ta đây, tình vẫn chia phôi
Biết cuộc đời mình ra sao?"  (1)


    Bến đò chợ Giữa nằm ở ngã ba sông, phía sau lưng chợ Rạch Sỏi. Một bên qua chợ Giữa, một bên xuôi về Kinh Cụt - An Hòa. Ba giờ ba mươi sáng, trời tối đen như mực, không thấy rõ mặt người. Bến sông vắng lặng chỉ có tiếng vo ve của đàn muỗi đói cố bám lấy tôi để sinh tồn. Ngồi im bất động, tôi để mặc đàn muỗi chích no rồi bay đi. Đã trễ hơn ba mươi phút theo lời hẹn, sẽ có người đón tôi đưa đến điểm xuống ghe. Ba mươi phút dài nhất trong đời và bao trùm bóng đêm. Ba mươi phút để bao nhiêu hình ảnh hiện về như những đoạn phim ngắn đứt quãng. 

Câu chuyện của hơn một năm qua thị phi, tai tiếng và để cuối cùng tưởng chừng như mọi duyên nợ an bài. N.T. Yên là học trò lớp 12 đầu tiên của tôi tốt nghiệp, rời trường. Cô học trò trưởng ban văn nghệ, có khuôn mặt đẹp sáng và luôn ngồi bàn cuối lớp vì chiều cao. Con gái chủ trại cưa khá giả cưng chiều, nhưng Yên có tính tự lập không dựa vào gia đình. Ty bưu điện tỉnh mở khóa tuyển chọn nhân viên, Thanh Yên thi và đậu. Suốt trong thời gian theo học ở Rạch Giá, mỗi cuối tuần Thanh Yên đều vào trường thăm và nấu nướng để hai thầy trò ăn chung, chuyện trò. Vừa ăn món ruột bún cá, Yên vừa kể tôi nghe về khóa học bưu điện và ước vọng tương lai. Món bún cá quen thuộc đến nổi tôi phải lên tiếng: "Em không còn món nào khác hơn sao"? "Em muốn thầy tập ăn một món cho quen. Để mai mốt thầy chỉ ghiền món bún cá này thôi", cô học trò của tôi trả lời kiểu "liều mạng"... Gia đình tỏ thái độ không tán thành, cấm đoán và cả việc đưa tôi ra hội đồng nhà trường và ty giáo dục. Tôi biết tình cảm của Yên và nhiều trốn tránh, khuyên răn cô học trò lãng mạn và liều mạng này. Rằng đây chỉ là những ngộ nhận ban đầu của tình yêu. Cuộc đời còn dài và rộng, tôi chỉ là người thầy giáo nghèo, một ngày Yên sẽ gặp người khác tài năng hơn, thích hợp hơn... để yêu thương. Đây chỉ là những cảm xúc nổi sôi của tuổi mới lớn. Rồi tất cả sẽ qua đi, sẽ chỉ là những kỷ niệm đẹp của tuổi học trò, sẽ chỉ là hành trang cho hạnh phúc mai này..! Nhưng mọi cố gắng của tôi và cấm đoán của gia đình không lay chuyển được Yên. Cuối cùng mẹ Yên "đầu hàng" con gái. Gia đình sắp xếp cho Yên và tôi cùng một chuyến ra đi. Đây là khoảng thời gian, Rạch Giá và Rạch Sỏi là trung tâm của những cuộc vượt biên "lậu" và bán chính thức. Chuyến đi của gia đình Yên (và tôi) là chuyến đi bán chính thức, có tổ chức và mua chuộc thỏa thuận với đồn công an địa phương. Chắc chắn và khá an toàn. Tôi chỉ cần đến điểm hẹn đúng ba giờ sáng, có người đón và đưa ra ghe nơi sẽ gặp Yên cùng gia đình. Chỉ đơn giản như vậy. Tôi tin tuyệt đối vào Thanh Yên (và ngay cả đến bây giờ, bốn mươi năm sau).

    Bốn giờ sáng, đã có những chuyến ghe hàng sớm từ các huyện chở hàng vào chợ Rạch Sỏi. Âm thanh cuộc sống một ngày mới đang bắt đầu. Không ai đến để đón, tôi linh cảm điều bất an đã xảy ra. Không biết bây giờ Thanh Yên đang ở đâu? Cầu mong mọi chuyện bình yên, không ai bị bắt bớ. Tôi tự an ủi hay trấn an chính mình? Chần chừ nữa, là công an sẽ đi tuần tra chợ và sẽ dễ dàng nhận ra thầy giáo trường cấp 3 của huyện, làm gì nơi bến đò sớm tinh mai? Không hiểu sao niềm thất vọng, nỗi buồn chán đánh mất tất cả sự sợ hãi trong tôi. Có vài giây phút tôi muốn bị bắt, bị đưa về đồn công an, "để được xem con tạo xoay vần" tới cửa khổ đau nào? Nhưng chừng như chẳng ai thèm để ý đến tôi, đến kẻ đứng bơ vơ trước cuộc sống chung quanh. Nỗi buồn bất chợt của người vừa lỡ tay làm vỡ chiếc bình thủy tinh trong sáng của niềm tin yêu. Tôi quay về trường và nhớ lại nụ hôn tham lam, tiếc nuối lần cuối của Thanh Yên khi chia tay. Tôi chợt ứa nước mắt và thương nhớ mùi hương chanh loáng thoáng trong đêm vừa sắp cạn...      

    Vài ngày sau tôi biết mình là người bị bỏ lại. Những buồn bã rồi cũng qua đi, tôi phải tiếp tục sống và cầu mong cho chuyến đi của gia đình Yên đến được bến bờ mong ước. Hơn tháng sau tôi được tin Thanh Yên cùng gia đình đã đến trại tị nạn Mã Lai bình yên. Và chung với tin vui này, câu chuyện của cô học trò Thanh Yên đã làm tôi xúc động, ngậm ngùi rơi nước mắt. Chuyện kể lại ngày hôm đó, khi ra đến tàu ở hòn Tre (còn gọi là hòn Rùa) biết chắc không có tôi, Thanh Yên đã nhảy xuống biển (để cố quay lại vào bờ?). Cũng may nhiều người trên tàu kịp cứu và nàng đã an lành đến bờ tự do. Giọt nước mắt nhớ thương hòa với niềm vui tôi trộn lẫn. Làm sao oán trách được đây, khi Thanh Yên đã trả lại tất cả những gì mình có. Thương yêu và cả tính mạng. Tình yêu của Thanh Yên để lại trái tim tôi những vị tha, độ lượng trong cuộc sống vốn biển hẹp tay người. Cô học trò cũ của tôi nay đã lớn đã trưởng thành và đã dạy lại cho tôi ý nghĩa của một tình yêu trong sáng, có thật. Để mãi đến hôm nay tôi vẫn chưa tìm được lý do để oán hận Thanh Yên và gia đình cô học trò nhỏ! 


    Tôi kể và nói tất cả những cảm xúc của mình đêm hôm đó, của bốn mươi năm về trước. Cúi mặt bùi ngùi, tôi để yên bàn tay mình trong tay Thanh Yên mềm ấm. Câu chuyện đời người dù có thương tâm bao nhiêu cũng đã là quá khứ. Mỗi người mỗi số phận, mỗi cuộc đời đang có để sống và để vươn lên, đi tới. Hãy nâng niu kỷ niệm như những hành trang quý giá nhất cho hiện tại và ngày mai.

    - Em cảm ơn thầy cho em biết những điều này. Em luôn mãi...
    - Thầy hiểu. Em không cần phải nói gì thêm nữa. 
    Tôi vội ngắt lời Thanh Yên, để mọi cảm xúc của không gian lắng dịu hơn. 
    - Bây giờ thầy nói với em một bí mật nghen.
    - Bí mật gì, thầy nói em nghe đi.
    - Món bún cá ở đây ăn dở quá! Thua tô bún cá của em ngày xưa xa lắt xa lơ...

    Thanh Yên bật cười thật tươi. Nụ cười vẫn còn đó dù thời gian đã mang theo nhiều nếp khắc của số phận, của đời người. Tôi rút nhẹ tay ra và ra dấu cho Yên đã đến lúc phải ra về. Trời đã xế chiều và Yên phải lái xe cả 3 tiếng trở về nơi mình ở. Có đến có đi, có hợp có tan. Nhưng bây giờ đã khác, thầy trò chúng tôi không còn hợp tan nữa mà có nơi chốn phải quay về. Không còn những chia cắt xé lòng mà những yên bình cho nhau. 

    - Mình đừng nói chia tay lần nữa nghen thầy. Em và thầy sẽ đi về cùng một lúc... Thầy phải hứa với em là không được quay lại chào tạm biệt. Thầy nhất định phải hứa nghen..!      

    Thầy trò tôi không chia tay nhau. Tôi lặng lẽ đi về phía đậu xe và giữ lời hứa không quay nhìn lại. Nhưng khi vào trong xe, tôi đã nhìn thấy Thanh Yên vẫn còn đứng im nhìn theo về phía của tôi. Thanh Yên lần nữa lại gạt người thầy cũ. Người không nói chia tay nhưng đã đứng lại, nhốt cả không gian vào mắt. Tôi biết mình đang xúc động mạnh nhưng cũng không thể bước trở về dĩ vãng. Nếu không tất cả sẽ tệ hại, tất cả sẽ vỡ tan trong bao nông nổi tầm thường. Tôi cho xe ra khỏi bãi đậu, chạy nhanh ra lòng đường. Không dám nhìn lại, nhưng tôi biết phía sau Thanh Yên vẫn còn đứng bơ vơ nhìn chiếc xe của tôi biến mất vào lòng đời tất bật, biển dâu. Quá khứ và hiện tại đã giao hòa. Sẽ mãi không còn cuộc chia tay lần nữa của tôi, của Thanh Yên. Buổi chiều nhè nhẹ nghiêng như giọt nước mắt vô tình rơi mặn trên môi người thầy giáo cũ. Có tiếng ai hát vang vọng trong xa thẳm miền ký ức:

"Tình vui theo gió mây trôi 
Ý sầu mưa xuống đời
Lệ rơi lấp mấy tuổi tôi 
Mấy tuổi xa người
Ngày thần tiên em bước lên ngôi 
Đã nghe son vàng tả tơi
Trầm mình trong hương đốt hơi bay 
Mong tìm ra phút sum vầy... "(2)

Durham, North Carolina
Người Chợ Vãng
(1) Xin Trả Lại Thời Gian - Thanh Sơn
(2) Tình Khúc Thứ Nhất - Vũ Thành An

Young Lady And The Lotus Flowers




Họa Sĩ: Mùi Quý Bồng


Nói Về Than

1.Dẫn nhập

Viết về than, bèn nghĩ ngay đến bài thơ :

Một gánh kiền khôn quẩy xuống ngàn,
Hỏi rằng "chi đó", gửi rằng "than".
Ít nhiều miễn được đồng tiền tốt,
Hơn thiệt nài bao gốc củi tàn.
Ở với lửa hương cho vẹn kiếp,
Thử xem đá sắt có bền gan.
Nghĩ mình lem luốc toan nghề khác,
Nhưng sợ trời kia lắm kẻ hàn.

Trần Khánh Dư 

Tưởng cũng cần nhớ Trần Khánh Dư là một danh tướng nhà Trần, cùng với Trần Hưng Đạo giúp đuổi quân Nguyên Mông Cổ đến xâm lăng nước ta .

Nhiều ca dao cũng nhắc đến than:

.Ai nghe trên núi lắm trầm
Trầm đâu chẳng thấy, thấy than hầm đen thui!

.Rủ nhau lên núi đốt than
Chồng mang đòn gánh vợ mang quanh giành
Củi than nhem nhuốc với tình
Ghi lời vàng đá xin mình chớ quên

Than là nguồn năng lượng rất lớn trên Trái Đất ta ở và được sử dụng nhiều trong sản xuất và đời sống. Sự thành tạo những mỏ than quan trọng khởi nguồn từ kỷ địa chất Carbonifere, cách nay quãng 300 triệu năm.  Phần lớn mỏ than ở Bắc bán cầu. . Than cung cấp khoảng một phần tư năng lượng cơ bản của thế giới và là nguồn năng lượng lớn nhất để sản xuất điện. Trên 70% tiêu thụ than trên thế giới năm 2019 nằm ở 3 quốc gia: Trung Quốc với  52%, Ấn Độ 12% và Hoa Kỳ 7%.  Úc Châu chiếm khoảng một phần ba xuất cảng than thế giới, tiếp theo là Indonesia và Nga . Trên bình diện toàn cầu thì than là nguồn năng lượng thứ hai (27%) chỉ sau dầu hoả (32%). Trung Quốc là quốc gia có trữ lượng than lớn nhất thế giới, khoảng 3,747 tỷ tấn than. Sau đó là Hoa Kỳ trữ lượng 813 triệu tấn,  Ấn Độ  là 678 triệu tấn, Liên Minh Phương Tây là 539 triệu tấn và Úc là 503 triệu tấn. Đó là các quốc gia có trữ lượng than đá lớn nhất thế giới .Trung Quốc tăng mạnh khai thác than để giải quyết khủng hoảng năng lượng .

Ở Việt Nam, ngoài Bắc có mỏ than Hon Gay còn trong Nam có mỏ than Nông Sơn ở tỉnh Quảng Nam: 

Nông Sơn than đá thiếu chi
Bảo An đường tốt, Trà My quế nhiều

Tiếng Pháp thì than có thể là houille, có thể là charbon .Houille tiếng Viet gọi là than mỡ, còn Charbon là than đá

2. Than ở Canada . Canada sản xuất 57 triệu tấn than năm 2019  và 3 tiểu bang Canada  có than nhiều nhất là Alberta, British Columbia và Saskatchewan và 50% điện lực của 3 tiểu bang này là từ than . Canada cũng xuất cảng than, đứng hàng thứ tư trên thế giới, sau Australia, Hoa Kỳ và Nga. Và than Canada có nhiều loại: than anthracite có nhiều ở mạn Tây Bắc British Columbia; than nhựa gặp ở Nova Scotia, New Brunswick, Alberta; than lignit gặp ở Saskatchewan. Phần lớn tài nguyên than Canada là ở Alberta. Trong than đá, thành phần chính là cacbon. Ngoài ra còn có các nguyên tố khác, nhiều nhất là lưu huỳnh. 

3. Nguồn gốc than .Than là một đá trầm tích, giàu cacbon, có màu đen hay nâu thẫm, được thành tạo do sự tan rã chất hữu cơ của các thực vật. Trãi qua hàng triệu năm, sự tích tụ và trầm tích xác thực vật trong một môi trường đầm lầy đã tạo nên những điều kiện nhiệt độ, áp suất, oxy-khử hoá trên lớp than nên với thời gian trôi qua đã thành tạo những hợp chất càng lúc càng giàu cacbon: than bùn (dưới 50%), lignit (50 đến 60%), than (60 đến 90%) và anthracite (93 đến 97%). Trong than đá, thành phần chính là cacbon. Ngoài ra còn có các nguyên tố khác, nhiều nhất là lưu huỳnh.

Phần lớn than được tạo thành cuối  nguyên đại thứ nhất, cách nay 300 đến 360 triệu năm, thời kỳ địa chất Permien và kỷ Cacbon, lúc đó có nhiều điều kiện khí hậu thích nghi như khí hậu nóng và ẩm giúp hình thành những loại rừng rậm sầm uất gần bìa các đầm lầy.Than được hình thành từ các loại thực vật bị chôn vùi,  trải qua các giai đoạn từ than bùn, và dần chuyển hóa thành than nâu hay còn gọi là than non (lignit), và thành than bán bitum, sau đó thành than bitum hoàn chỉnh (bituminous coal), và cuối cùng là biến đổi thành than đá (anthracite). Nhưng than cũng được tạo thành ở nhiều kỷ địa chất khác nhau . Ví dụ: than lignite chỉ gặp ở kỷ thứ 3 địa chất, cách nay 65 triệu năm . Cần để ý là nhiều mỏ than có chất methane khá nguy hiểm cho công nhân mỏ. 

Trong các loại than như anthracite, lignit, than nhựa v.v. thì loại anthracite là loại hữu ích nhất có thể nung đốt ở những nhiệt độ rất lớn để tạo thành những hạt than ròng, gọi chung là coke và dùng để tạo ra thép .Phần lớn Canada xuất cảng than ở dạng này. Còn than nhựa thường dùng để sản xuất điện lực . 

 Loài người khai thác than bằng cách đốt than để lấy nhiệt; một số quy trình sản xuất sắt thép và các quy trình công nghiệp khác cũng đốt than.Than không đồng chất vì hợp chất than phụ thuộc vào loại thực vật, cũng như các quá trình địa chất (nhiệt độ và áp suất)  tạo ra than. 

4. Công dụng của than đá

Là một nhiên liệu hóa thạch được đốt để lấy nhiệt, than cung cấp khoảng một phần tư năng lượng cơ bản của thế giới và là nguồn năng lượng lớn nhất để sản xuất điện . Trong than đá, thành phần chính là cacbon,  nên khi đốt than gặp không khí hay oxy thì than phát sinh ra năng lượng nhiệt .  Và năng lượng nhiệt lại dùng để sản xuất điện lực cũng như cho nhiều ứng dụng khác . Ngoài ra còn có các nguyên tố khác, nhiều nhất là lưu huỳnh.  

Than đá còn một số ích lợi khác:

 - than antraxit có nhiều ứng dụng nhất vì làm chất đốt dùng làm chất đốt trong các ngành công nghiệp: công nghiệp nhiệt điện, công nghiệp luyện kim, công nghệ thực phẩm. Với sự phát triển mạnh mẽ của khoa học công nghệ, than còn được sử dụng nhiều để tạo ra những hợp chất mới, nổi bật như chất dẻo, các loại sợi nhân tạo. Ngoài ra than đá còn được sử dụng làm các điện cực cho các thiết bị điện dân dụng phục vụ cuộc sống con người.

- than đá dùng để làm vật liệu lọc nước vì than đá là hoạt tính có tính chất hấp thụ các chất độc và` còn có tác dụng tuyệt vời trong việc giữ các chất khí, chất hơi, chất tan trong dung dịch trên bề mặt . Ngoài ra chúng còn hỗ trợ quá trình làm trắng đường mía hoặc làm mặt nạ phòng độc sử dụng trong các ngành công nghiệp độc hại.. Có thể nói, than đá có tác dụng rất quan trọng trong cuộc sống. 

-than đá dùng làm bút chì, dùng trong công nghiệp mỹ phẩm .

- với sự phát triển mạnh mẽ của khoa học công nghệ, than còn được sử dụng nhiều để tạo ra những hợp chất mới như chất dẻo, các loại sợi nhân tạo.Than đá còn được sử dụng làm các điện cực cho các thiết bị điện phục vụ cuộc sống con người.

-than đá là hoạt tính có tính chất hấp thụ các chất độc. Ngoài ra chúng còn có tác dụng tuyệt vời trong việc giữ các chất khí, chất hơi, chất tan trong dung dịch trên bề mặt. Với những tính năng này, than đá được coi là nguyên nhiên liệu quan trọng trong việc làm vật liệu lọc nước. 

-than dùng làm chất đốt trong các ngành công nghiệp nhiệt điện, công nghiệp luyện kim, công nghệ thực phẩm.  Chính vì than giàu cacbon nên khi đốt than gặp không khí hay oxy thì than phát sinh ra năng lượng nhiệt .  Và năng lượng nhiệt lại dùng để sản xuất điện lực cũng như cho nhiều ứng dụng khác . Than cũng dùng trong sản xuất thépciment

- than đá còn dùng trong nghệ thuật, nhất là ngành nghệ thuật hội họa. Các bức tranh mỹ nghệ màu chì được tạo ra và trưng bày đến người chơi chủ yếu được làm từ chất liệu than đá. Than đá dùng trong ngành công nghiệp mỹ phẩm :người ta  thường dùng bột than (chủ yếu là bột than được tạo ra từ việc đốt cháy không hoàn toàn than đá) để tạo màu. Cụ thể là các loại màu cho các sản phẩm mỹ phẩm như phấn mắt,  các loại son môi, bút kẻ mắt.

 Tuy nhiên bên cạnh những ứng dụng tích cực, than đá cũng mang lại nhiều ảnh hưởng tiêu cực đến sức khoẻ con người .Thực vậy, khai thác than cũng thải ra  nhiều phế thải, cao như núi ở Cẩm Phả Hòn Gai, mỗi khi mưa lớn, bùn đất trôi vào làm hư hại tài sản, nhà cửa, vườn tược; nhiều nhà dân quanh vùng mỏ phải đóng cửa then cài để tránh bụi than phát tán chùm xuống các khu cư dân .

-than đá gây ô nhiễm nguồn nước. Than đá được sản xuất và sử dụng than đá với một lượng nước lớn. Đó chính là lý do khiến sản phẩm gây ảnh hưởng tới nguồn nước sử dụng của con người. Nước là thứ không thể thiếu trong suốt quá trình khai thác, làm sạch, lưu trữ than.  Ngoài ra quá trình sản xuất năng lượng cũng sẽ gây ảnh hưởng đến nguồn nước xung quanh. 

-than đá gây ô nhiễm không khí vì trong quá trình hình thành, các chất khí độc hại như carbon dioxide, các hợp chất thủy phân, hợp chất lưu huỳnh đioxit hay các nitơ oxit sẽ xâm nhập vào không khí. Các hợp chất này không phân rã được gây ô nhiễm không khí. Khi  sử dụng than đá để sưởi ấm, khí độc CO sẽ được thải ra trong quá trình đó. Khí độc này sẽ xâm nhập vào cơ thể người sử dụng và gây nguy hiểm cho sức khỏe của con người. 

Ngoài ra việc sử dụng các sản phẩm mỹ phẩm có chiết xuất từ than đá nhiều khi cũng có nhiều tác dụng phụ. Chúng có thể dễ dẫn tới các hiện tượng như viêm da, bít lỗ chân lông,… Đặc biệt nặng hơn có thể gây ung thư da, phổi và gan,…

Cũng vì than gây ô nhiễm không khí nên nhiều công ty lớn của Nhật muốn đầu tư ở Việt Nam làm nhà máy nhiệt điện than , nay đã rút vốn và nay chỉ có kế hoạch góp phần phát triển các dự án điện ít gây hại cho môi trường, bao gồm khí tự nhiên hóa lỏng và năng lượng tái tạo như năng lượng mặt trời.

3.Than là một nguồn năng lượng  

Trước kia, thủ đô Saigon của miền Nam cũng sử dụng than ở nhà đèn Chợ Quán để chạy máy mà than đó cũng từ than Nông Sơn. Than ở Nông Sơn có nhiều lưu huỳnh nên quá trình sản xuất phải rửa quặng để lọc bỏ trước khi tinh chế. Nấu ăn thì dùng than đước Cà Mau. Những năm gần đây, nấu ăn ở Saigon dùng điện nhiều hơn .Than có nhiều ở Bắc bán cầu và là một nguồn tài nguyên năng lượng hóa thạch quan trọng được đốt để sản xuất điện; than cung cấp khoảng một phần tư năng lượng cơ bản của thế giới; than không đồng chất vì sự tạo thành than tùy thuộc vào thực vật, thời gian  và các yếu tố khác  như nhiệt độ và khí áp tạo ra than. Than thường được nghiền thành bột và sau đó đốt trong lò hơi . Nhiệt độ của lò nung chuyển đổi nước trong lò hơi thành hơi nước, sau đó hơi nước được sử dụng để quay các tuabin và làm hoạt động các máy phát điện để sinh ra điện. Một số quy trình sản xuất sắt thép và các quy trình công nghiệp khác cũng đốt than. Có ít nhất 40% nguồn nguyên liệu điện của thế giới bắt nguồn từ than đá. 

Hiện nay, riêng tại Hoa Kỳ, 30% nguồn năng lượng điện  đến từ than đá, đã giảm   vì nguồn cung cấp từ khí thiên nhiên dồi dào thu được do các nghiên cứu về sự phá vỡ thủy lực của các thành tạo đá phiến sét có mức giá khá thấp.  Riêng tại Canada thì 95% than hiện diện ở Alberta, British Columbia và Saskatchewan. Than có nhiều ở Bắc bán cầu và là nguồn tài nguyên năng lượng hoá thạch. 

4. Than hủy hoại môi trường .  Vì than phát sinh nhiều khí CO2 nên  Chính phủ Canada có chính sách giảm dần điện lực sử dụng than từ nay đến năm 2030. Tỉnh bang Alberta cũng có chính sách tương tự .Là một phần của quá trình chuyển đổi sang sử dụng các dạng năng lượng sạch trên toàn thế giới, nhiều quốc gia đã ngừng sử dụng hoặc sử dụng ít than hơn mà càng ngày chuyển sang năng lượng tái tạo từ nước, từ gió, từ thuỷ triều, từ mặt trời v.v..

5. Vài loại than   

5.1.than hầm . Ngoài than mỏ, còn có than hầm, có tên khác là than gỗ . Nhiều vùng gần dãy núi Trường Sơn đốn cây thấp làm củi  và sử dụng củi để làm than .Phải xếp củi, củi dài quãng 1 mét, đường kính 10-15cm, có thể dùng củi to, nhưng to quá củi cháy không đều. Có thể xếp chụm, xếp ngang, xếp tầng, xếp chéo. Lò hầm than có thể là lò xây bằng gạch, bằng đắp đất, bằng đá .Đốt lửa ở miệng lò, mở các ống khói. Sau 7 ngày, ra than. Đợi nguội mới mở cửa lò hầm.

Vì nhu cầu than đun bếp nấu ăn rất nhiều nên nhiều làng mạc bên Haiti phải trồng cây mọc nhanh như cây Leucaena leucocephala và cây bayahonde (Prosopis juliflora )  

5.2. than hoa . Là loại than hầm thu được bằng cách đốt thủ công các củi cành .Đào một hố sâu  cỡ 1 mét và chất củi cành đường kính 5-10cm, gồm1/3 củi khô và 2/3 củi tươi. Sau đó đốt, khi thấy củi đã cháy đều, bắt đầu chuyển thành tro thì xúc cát và đất lấp lại . Sau khi than nguội, dỡ lớp đất lấy than .

5.3. than mỡ (houille) là một loại đá trầm tích, tương đối mềm chứa chất giống như hắc ín hay nhựa đường. Loại than này có chất lượng cao hơn than nâu nhưng thấp hơn than anthracit. Chúng được hình thành từ quá trình bị nén ép của than nâu. Nó có thể có màu đen hoặc nâu đen.  Hàm lượng cacbon trong than mỡ thường dao động trong khoảng 60-80%; phần còn lại là nước, hydro, và lưu huỳnh... Trong công nghiệp khai khoáng than, đây là loại than cung cấp một lượng lớn khí metan, một khí nguy hiểm có thể gây ra các vụ nổ trong hầm lò. Việc khai thác than mỡ đòi hỏi các công đoạn có mức độ an toàn cao nhất về giám sát không khí, quản lý thông gió tốt . 

5.4. than đá (charbon) là một loại đá trầm tích có màu nâu-đen hoặc đen có thể đốt cháy và thường xuất hiện trong các tầng đá gồm nhiều lớp hoặc lớp khoáng chất hay còn gọi là mạch mỏ. Việc khai thác và sử dụng than đá gây ra nhiều cái chết sớm và nhiều bệnh tật.  Than hủy hoại môi trường, bao gồm cả sự thay đổi khí hậu vì đây là nguồn carbon dioxit nhân tạo lớn nhất, 14 tỷ tấn năm 2016, chiếm 40% tổng lượng phát thải nhiên liệu hóa thạch. 

6. Kết luận .

Là một phần của quá trình chuyển đổi sang sử dụng các dạng năng lượng sạch trên toàn thế giới, nhiều quốc gia đã ngừng sử dụng hoặc sử dụng ít than hơn. Vì than tạo ra nhiều CO2 gây ra biến đổi khí hậu nên khuynh hướng ngày nay là giảm dần sử dụng than.

Thái Công Tụng