Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2019

Thơ Tranh: Con Tin Chúa Ơi!


Thơ & Thơ Tranh: Kim Oanh

Cửa Mồ Đã Mỡ




Thánh Tử Giê-Su sống lại rồi!
Trần hoàn đây đó ngập niềm vui
Không còn sự chết toàn nhân loại
Ban phát hồng khắp mọi nơi
Bằng máu hi sinh trên thập gía
Với lòng quảng đại của Ngôi Lời
Vậy muôn dân hỡi mau ca tụng,
Thiên Chúa quyền năng đã cứu đời!

Thái Huy

13/4/2019


Ân Tình Thiên Chúa



Đàng thập giá xin dìu con bước
Mỗi chặng đường xuôi ngược chông gai
Vượt khốn khó đường xa dịu vợi
Nâng hồn con Thiên Chúa ơn Ngài

Ôi sâu lắng tình Cha cao vợi
Ngọn Phục Sinh lửa thắp trong tâm
Giấc hiệp thông nồng nàn mầu nhiệm
Những trao ban Người rất âm thầm


Kim Phượng

Chúa Yêu Tôi



Chúa sống lại rồi sống lại rồi
Tình yêu cứu chuộc đã lên ngôi
Tôi đi giữa tiếng lòng thương xót
Bỗng thấy tình yêu đẹp sáng ngời

Một trái tim yêu vượt tuyệt vời
Một tình nhân ái sống cho tôi
Chúa cho cạn hết lòng thương xót
Tha thứ cho tôi chẳng nặng lời

Tình yêu thánh hóa trái tim người
Ca tụng Ngôi Hai Đức Chúa Trời
Chúa sống lại rồi từ cõi chết
Cho tình yêu mãi mãi tinh khôi

Đêm nay nến thắp sáng ngôi lời
Rực rỡ tình yêu cả cuộc đời
Bóng tối sẽ nhường cho sự sống
Phục sinh cứu rỗi CHÚA YÊU TÔI.

Bằng Bùi Nguyên


Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2019

Thơ Tranh: Hằng Mơ


Thơ:Kim Phượng
Thơ Tranh: Kim Oanh

Biết Quan Tâm



Giàu kia thử hỏi để làm gì?
Lời Đấng toàn năng chẳng thực thi
Hãy biết nhận ra người đối diện
Hãy tìm để hiều kẻ cùng đi
Con đường lên thánh-Cha thương xót
Nẻo tới thiên cung-Chúa độ trì
Được vậy hẳn nhiên cần tín thác
Gia tài đang có liệu mang chi…

Khát thời mời uống đói cho ăn
Nào thiếu đâu người gặp khó khăn
Trước cửa nhà kia -nằm chẳng chiếu
Gầm cầu bến đó-lạnh không chăn
Ngày bươi đống rác mong qua bữa
Tối ngủ nơi đây gọi độ lần
Xin rộng đôi tay ra được chứ?
Khát thời mời uống đói cho ăn.

Thái Huy
22/3/2019

Easter - Lễ Phục Sinh


Xướng:
Easter - Lễ Phục Sinh

Một tuần nghỉ Lễ Phục Sinh này
Thánh tượng Giê - Su Thập Giá tay
Xưng tội, con chiên chưa tỉnh ngộ
Thứ tha, nhân loại chớ mê say
Xa hoa điện ngọc, nơi đau xót
Lộng lẫy cung đình, chốn đắng cay
Bác ái tình thương, sao thiếu vắng
Chúa ơi sống lại thế gian này ( ! )

Mai Xuân Thanh
Ngày 16/04/2019
***
Họa:
Easter

Phục sinh,giải cứu thế gian này
Bằng chẳng con người chắc bó tay!
Bởi sự cứng lòng luôn thoái thác
Do đời quên gốc lại hăng say,
Kiếm tìm bổng lộc-khen toàn bích
Quay bỏ hồng ân-chối quá cay
Vì phải hi sinh phần phúc lợi,
Chúa ơi,tha thứ lỗi lầm này !

Thái Huy
18/4/2019


Sang Ngang


(Chủ đề Sang Ngang-Paulle Minh)

Ngày vui pháo đỏ rượu nồng
Ai quên thệ ước cùng chồng sang ngang

Dòng trôi theo bóng thời gian
Thuyền xưa đi mãi trời mênh mang sầu
Hồ gương soi thấu nỗi đau
Mà người không thấy vết sâu tim này!


Kim Oanh
14/12/2018

Đám Cưới Người Ta


Bài Xướng:

Đám Cưới Người Ta


Duyên đến người ta phải lấy chồng
Ngày mai áo cưới sẽ sang sông
Anh về ấp ủ cành hoa trắng
Em cứ vui lên với pháo hồng
Từ ấy chia lìa đôi ngã tẽ
Cách chi nối lại sợi tơ đồng
Kiếp này đã chẳng nên duyên nợ
Hẹn kiếp sau, nào biết có không?!

Hồ Công Tâm
***
Các Bài Họa:

Tình Phụ


Đau đớn nghe em đến với chồng
Hoa tang lờ lững ngập đầy sông
Anh thân tình lỡ trời hoang tím
Em kiếp duyên ưa mây đượm hồng
Cho dẫu mộng mơ câu tiếc nhớ
Còn đâu thề hẹn chữ hòa đồng
Cuối đời mới thấy ra chân lý
Hư ảo vô thường cõi sắc không

Nguyên Trần
Toronto13/12/2018
***
Xuất Giá

Tòng phu xuất giá phải theo chồng
Thôi hết người đầu kẻ cuối sông
Có phải sắp bày do nguyệt lão
Cho nên trắc trở lộn tơ hồng
Kiếp này chẳng trọn không duyên nợ
Đành hẹn mai sau nối chữ đồng
Xa cách một lần là mãi mãi
Mong gì tái hợp... chắc là không

Kim Phượng

Áo Thánh


Để tôn vinh Năm Thánh Lòng Thương Xót do Đức Thánh Cha Francis công bố từ ngày mồng 8 tháng 12, năm 2015, Đức Giám Mục Stanislas Lalanne thuộc giáo phận Pontoise và cũng là “Người Bảo Vệ Áo Thánh”, chiếc áo ngoài không có đường may Chúa Giêsu đã mặc trên đường lên Núi Sọ, sẽ được trưng bầy để công chúng đến viếng trong một thời gian rất ngắn, từ 25 tháng Ba cho đến ngày 10 tháng 4 năm 2016. 

Ngay từ đầu, chiếc áo này đã được ghi nhận là không có đường may và đã đúng như Tin Mừng Thánh Gioan (Gn 19:23-24): “Ðóng đinh Ðức Giêsu vào thập giá xong, quân dữ lấy áo xống của Người và chia làm bốn phần; chúng lấy cả chiếc áo ngoài nữa. Nhưng chiếc áo này không có đường khâu, dệt liền từ trên xuống dưới. Vì thế chúng bảo nhau: "Ðừng xé áo ra, cứ bắt thăm xem ai được," để ứng nghiệm lời Kinh Thánh: “Chúng đem chia chác áo xống ta, và bốc thăm áo ngoài của ta.” Ðó là những điều quân dữ đã làm.” 

Di tích đã được đưa đến Pháp từ năm 800, khi nữ hoàng Irene của Constantinople, hy vọng sẽ kết hôn với Hoàng Đế Charlemagne hầu kết hợp hai đế quốc La M ã đã dâng tặng báu vật này như là một lễ vật đăng quang, Tuy nhiên, cuộc hôn nhân đã bất thành, và Nữ Hoàng Iren đã bị soán ngôi. Hoàng Đế Charlemagne đã phó thác di tích cho con gái là Công Chúa Théodrade và cũng là Mẹ Bề Trên của Tu Viện Đức Bà Khiêm Nhường ở Argenteuil. 

Khi quân Norman xâm chiếm Tu Viện các nữ tu đã dấu Áo Thánh vào sau một bức tường cho đến giữa thế kỷ 12. Lúc đó, tu viện đã thuộc quyền sở hữu của các cha dòng Benedictines của nhà thờ St. Denis, và Vua Louis VII đã được chiêm ngưỡng Áo Thánh. Vài chục năm sau, Thánh Louis (Louis IX) đã tôn thờ Áo Thánh hai lần, một lần vào năm 1255 và một lần kia, vào năm 1260. Vào năm 1544 Đức Giáo Hoàng Francis I đã ra lệnh củng cố thành Argenteuil hầu tránh việc Áo Thánh bị mất cắp. Trong thời cách mạng Pháp, tình trạng nguyên vẹn của mẫu dệt hình chữ Z bị tổn hại, vì linh mục chánh xứ của Argenteuil đã cắt Áo Thánh ra từng mảnh, rồi đem chôn vài mảnh và gửi cho giáo dân vài mảnh khác. Sau khi bị cầm tù hai năm, linh mục này đã cố gắng vá di tích, nhưng vài mảnh đã mất vĩnh viễn. 

Qua các cuộc thử nghiệm sơ bộ, người ta qủa quyết là máu trên áo thuộc loại AB, và cũng như Khăn Liệm thành Turin, cả hai di tích cùng có một loại phấn hoa của cây flax (lanh/linen/lin), đã dùng để dệt vải linen mấy ngàn năm trước. 

Thời nay, di tích đã được đem ra trưng bầy mỗi 50 năm. Do đó, sự trưng bầy Năm Thánh Thương Xót rất đáng kể. Áo Thánh đã bị đánh cắp năm 1983 đã được tìm và trưng bầy lần cuối vào năm 1984, thu hút khoảng 80 ngàn khách hành hương. Năm 2016 việc trưng bầy xẩy ra trong thời gian kỷ niệm 150 năm xây dựng Vương Cung Thánh Đường Saint Denis, và kỷ niệm 50 năm thành lập giáo phận Pontoise, cha Guy-Emmanuel, giám đốc của Vương Cung Thánh Đường phỏng đoán là số khách hành hương sẽ nhiều gấp đôi. 

Khổng Thi Thanh Hương chuyển ngữ

Thứ Năm, 18 tháng 4, 2019

Thơ Tranh: Đường Tới Sa Lem


Thơ:Thái Huy
Thơ Tranh: Kim Oanh


Phúc Cho Ai


Chúa sống lại rồi thật đó ư
Hoan hô cứu thế đấng nhân từ
Tiếng đinh vang dôi lòng thương xót
Mũi giáo xuyên tâm xóa tội người
Thánh giá ơn ngài ân vĩnh phước
Tình yêu vạn tuế đấng Giêsu
Phúc ai không thấy mà tin vậy
Chúa sống thật rồi thật đó ư.

Bằng Bùi Nguyên

Chiều Tháng Tư Trên Sông


(Tặng anh Thông, Úc Châu)

Thuyền tắp bờ hoang nắng xế tà
Ngậm ngùi nhớ lại cảnh làng xưa
Tiếng chim về tổ còn chiu chít?
Lời hát bên sông vẫn mặn mà?
Sóng gió tháng tư buồn đất mẹ
Thuỷ triều ngày chót xót quê cha
Ngược dòng, bốn bốn năm thương nhớ
Biết đến bao giờ nước với ta?

Tiểng Sông

Ước Thầm



Đêm đêm ước nguyện tâm thề
Cho tôi tìm thấy một vì sao sa

Kìa em nhón gót ngọc ngà
Bước chân mở hội thiên-hà mộng mơ
Tóc mây lướt gió tung trời
Mắt sao lấp lánh sáng ngời dạ quang
Này anh tim óc bàng hoàng
Tỉnh cơn mê đắm tay choàng hư không
Ôm vòng ảo vọng hương nồng
Toả quanh một đoá sen hồng ngất ngây

Và em, anh phút xum vầy
Lệ rơi in dấu tình đầy thiên thu

ChinhNguyên/H.N.T. 

 Mar.17.2019

Một Tình Bạn *


Mời bạn
Hãy ở lại với chúng tôi
Và cảm thấy như ở nhà
Đây là xứ ngàn hoa
Thật tuyệt vời chào bạn đến.

Bạn là khách quen trìu mến
Đến với chúng tôi như thân quyến
Hãy ghé lại đây
Cùng view cảnh vật mê say!

Bạn là người lịch sự
Chúng tôi đón như thân nhân
Cũng như một thiên tình sử
Tình bạn luôn ở gần!


Dương hồng Thủy
* ĐaLat Home: 14A Đống Đa- P.3 - Đà Lạt

The Archaeology Of Love (A Series Of Haikus) - Ann Kelly


The Archaeology Of Love (A Series Of Haikus)

Shifted desert dust
Bits of life from time gone by
Mute with untold tales

Sieved into the now
Long buried shards face the sun
Hunting at wholeness

Shape shifting visions
Pieces float and gesture
Heat ripples the air

Uneven edges
Reach and join seamlessly
Scattered fragments knit

The artifact forms
Ethereal magical
Earth dissolves in breath

Past informs present
And bodies forth a future
Mountains and sky smile

Digging in the dust
Sophie and Scott found each other
Once apart now wed

Ann Kelly 
05/31/2008
***
Bài Dịch:
Tình Nghĩa Thiên Thu

Im lìm trong sa mạc
Muôn hạt cát ngàn năm câm nín
Thầm thì chuyện chưa kể

Đãi lọc qua thời gian
Mảnh đá vỡ chôn vùi lấp lánh
Thoáng lộ nét nguyên khai

Hình thể tạo thị kiến
Đám bụi mỏng lung linh nhảy múa
Không trung nắng ấm đầy

Như rặng núi ngoài xa
Trập trùng cuối chân trời cao thấp
Một dải lụa đào thêu

Như tạo tác nghệ thuật
Thanh thoát mờ ảo tựa sương khói
Thoắt biến hiện như mơ

Xưa định hình hiện tại
Và định hướng cho một tương lai
Núi và trời mỉm cười

Đào bới cõi hồng trần
Đôi trai gái đã tìm được nhau
Cho một đời tình nghĩa

Phụ Chú: Bài Archeology Of Love được chính tác giả, nguyên Giáo Sư Văn Khoa Howard University, Washington DC, viết và đọc để mừng cho con gái và con rể trong ngày cưới. Được biết tân lang và tân giai nhân gặp được nhau trong thời gian cả hai đang theo học ngành Khảo Cổ, Đại Học Phoenix, Arizona USA. 


Lời Thêm: "Past informs Present / And bodies forth a Future" Vâng, quá khứ, ngay dù đẹp, cũng không sống lại được. Chỉ mong là được thêm hiểu biết khôn ngoan để tránh được lỗi lầm ngày qua mà vui sống trọn vẹn cho hôm nay và cho kiến tạo một ngày mai, một cuộc sống sẽ được ngàn lần tốt đẹp hơn cho con cháu. PKT 04/03/2019

Phạm Khắc Trí

Việt Thi - Trần Trọng Kim Lời Tựa



Thưa Quý Độc Giả thân mến,

Trong thời gian gần đây, phong trào làm thơ nở rộ, xuất hiện rất nhiều Nhóm Thơ, Thi đàn... từ đó nhu cầu tìm hiểu về Dạng thơ, Thể thơ và Luật thơ... rất lớn. Chính vì thế, có nhiều trang mạng giới thiệu các bài viết về Luật Thơ. Đây là việc làm rất tốt đối với người yêu thơ chúng ta, tuy nhiên ở một số trang, có vài bài viết hơi lệch lạc. Để tránh tình trạng vàng thau lẫn lộn cho những người yêu thích và làm thơ, bắt đầu từ ngày 01/4/2019 trang longhovinhlong.blogspot.com giới thiệu quyển Việt Thi của Trần Trọng Kim đến quý Độc giả và những người thích làm thơ tham khảo; nắm vững thêm các căn bản về Luật Thơ và các thể loại thơ.

Thân ái kính chào

Huỳnh Hữu Đức
***
Việt Thi - Lời Tựa






Việt Thi - Trần Trọng Kim
Huỳnh Hữu Đức sưu tầm

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2019

Tôi Và Thầy


(Tặng một người bạn giáo viên)

Thầy là thầy giáo, tôi tu sĩ
Hai kẻ cùng đi một hướng về.
Áo trắng, Y vàng,
Chung lối mộng

Bên trời sương tuyết trắng hoa lê.
Lý tưởng ta cùng tiến đến thôi
Sớm-chiều hai buổi, đời ngược xuôi.
Học đường thầy đến lo trăm trẻ,
Cửa Phật tôi khuyên giác ngộ người.
Cùng đến, cùng đi, ngày tháng năm
Dù mưa, dù nắng, mấy thăng trầm
Quản bao cát bụi sờn vai áo,
Là kiếp dâu xanh trả nợ tằm.

Là kiếp tằm,
Thôi phải nhả tơ!
Đêm từng đêm ép trái tim thơ.
Thầy lo giáo án, tôi kinh kệ,
Hôm sớm lòng vui những đợi chờ.

Em trẻ còn ngu, thầy lo âu
Lòng người tham ác, tôi thêm sầu.
Thầy đem đèn sách soi ngày tháng,
Tôi lấy tình thương mặc dải dầu.
Viên phấn mòn dần người trí thức
Kệ kinh lan mãi bến trầm luân.
Áo đời, áo đạo, tôi-thầy khác
Mà cuối đường về một điểm chung.
Rồi một ngày mai trời đẹp vui
Trăm hoa đua nở ngát hương đời
Tôi-Thầy dạo bước miền phương thảo,
Nghe tiếng chim ngàn hót thảnh thơi.

Kỷ niệm một mùa hè tại Gò Công
Mặc Phương Tử

Đơn Côi



Tôi là kẻ đơn côi từ tấm bé:
Ba tuổi đầu lìa mẹ ở nhà chung ...
Nhìn con thơ níu áo hãi hùng
Mẹ tắc nghẹn không thông lệ tủi 
Giữa bốn tường vôi,một thân thui thủi 
Tôi lớn dần như nỗi buồn đau 
Mình mẹ tôi nắng dãi mưa dầu 
Thân góa bụa âu sầu tức tưởi
Chợ sớm chợ chiều long đong hai buổi 
Một thân cò lặn lội dám kêu ai?
Đòn gánh tre chai đá cả bờ vai
Vẫn chưa đủ đón tôi về sum họp 
Tôi chờ mẹ như thờn bơn thoi thóp
Trên cát vàng hoi hóp đợi cơn mưa 
Dì phước già đâu hiểu tuổi thơ 
Cứ bình thản lướt qua như chiếc bóng 
Chẳng đếm sỉa đến tia hy vọng
Của đứa con mong ngóng mẹ yêu 
Bỏ mặc tôi khóc ngất mấy trăm chiều ...
Hồn ủ rũ tiêu điều năm lại tháng 
Tôi thao thức có đến ngàn đêm trắng 
Mặc hồn đau lẳng lặng thiếp vào mơ
Ngược thời gian tìm lại thủa xa xưa
Để tỉnh giấc bơ phờ như liễu rũ 
Mẹ tôi vẫn ngược suôi lam lũ 
Cố chắt chiu dành đủ đón tôi ra 
Ba ngàn ngay đằng đẵng xót xa
Mới thấy lại lều xưa xóm cũ 
Mới thấy lại hàng rau luống củ
Với mẹ già ít ngủ ít ăn 
Trán mẹ tôi nhung nhớ nỡ vò nhăn
Cho mắt đẹp nặng hằn niềm u uẩn
Tóc mẹ đen thời gian tô sắc phấn 
Môi san hô tủi phận bạc mầu son 
Mũi dọc dừa lệch vẹo héo hon
Đôi má phân trơ còn đôi giếng lệ 
Chiếc lưng thon cõng tôi ngày bé
Thua gió mưa lặng lẽ cúi cong cong...
Ghì mẹ hiền tôi siết chặt vô lòng
Nghe sung sướng dòng dòng lên khéo mắt
Mà cầu nguyện với giọng tim se thắt:
Mẹ hiền ơi chớ bắt con xa!
Phận hẩm hiu con đã mất cha 
Xin chớ bắt vào ra côi cút mãi 
Hãy cho con trồng khoai vỡ bãi 
Hãy cho con sống lại thủa thơ ngây 
Hãy cho con gần mẹ suốt đêm ngày
Để xoa trán,bóp tay khi mẹ mệt...
Tôi cố nói nhưng nói sao cho siết
Những nhớ nhung da diết chín năm trường 
Mẹ tôi cười: rào rạt niềm thương 
Tôi chợt thấy thiên đường hé mở...
Có ngờ đâu mừng chưa kịp thở 
Tây về làng đổ vỡ theo ngay 
Khắp xóm thôn bom nổ đạn bay
Đình làng đó ngập thây vô tội 
Chôn thâm nghiêm đầy bầy lang sói 
Dân về Tề có lỗi gì đâu?
Mà già nua bể trán bươu đầu
Mà trai trẻ từng xâu bia đạn
Mà khắp chốn máu đào lênh láng 
Cảnh thảm sầu u oán mờ sương 
Tả sao cùng tang tóc thê lương
Lũ Bạch Quỷ đầy đường gieo rắc...
Thế là xong tan tành mộng ước 
Đành lìa quê cất bước ra đi 
La Tinh ơi! tuy phải xa mi 
Lòng ta vẫn hướng về sông Đáy!
Xuống Hải Phòng bỏ nương bỏ rẫy 
Mẹ tôi buồn róc ráy hình dong
Đã bao phen leo cổng trường Dòng
Về thăm mẹ cho lòng thêm cay đắng 
Phục Sinh tới bệnh người thêm nặng 
Không chờ tôi lẳng lặng về trời
Ôi Giê Su lẽ sống muôn đời!
Sao nỡ bắt mẹ tôi khuất bóng?
Xe tang nát ngựa già lóng cóng
Bỏ mình tôi lạc lõng giữa tha ma 
Màn mưa buồn dăng lệ xó xa
Nấm đất đỏ nhạt nhoà theo tiếng nấc 
Tôi thờ thẫn bước cao bước thấp
Nghe oán sầu toả khắp chân thân 
Trời mang mang gió thảm mạnh dần 
Theo tiếng cú tôi lần về xóm lạnh.
Đêm đêm dõi sao rơi lấp lánh 
Nghe từ quy cô quạnh điếng hồn 
Tôi lang thang cánh vạc cô đơn 
Nhìn đom đóm chập chờn quanh mộ me
Mà nhỏ lệ tủi hờn lặng lẽ
Lắng nghe lòng rầu rĩ héo hon
Thả hồn theo điệu sáo nỉ non
Tưởng tượng tiếng gọi con từ đáy huyệt 
Não nùng chưa mây tan trăng khuyết 
Côn trùng kêu da diết có chi đâu...
Muôn phương trời một niềm đau 
Xin phó thác kiếp sâu cho sóng gió...
Ôi mẹ trùng dương! Đàn con thủy thủ!
Tuy bèo mây há nõ xa nhau?
Đời lênh đênh mặt nước boong tàu 
Tôi vẫn chưa quên mầu tang tóc...
Non nước chia hai quê người đơn độc 
Ghé Saì gòn lăn lóc kiếp phong sương 
Đã tưởng mình dày dạn niềm thương 
Ai hay lại vấn vương khổ lụy...
Tôi gặp nàng,người em gái bé
Tóc vương sầu cửa bể chiều hôm 
Mắt xa xôi hải đảo mây vờn
Môi thắm ráng hoàng hôn góc biển.
Vóc Ngư Nữ sóng xanh ẩn hiện,
Vẻ não nùng khói quyện bình minh 
Nàng yêu tôi với cả chân tình...
Tôi vẫn kiếp bồng bềnh sóng biếc .
Sớm Bến Hải .tối Cà Mau biền biệt
Ngàn trùng xa tha thiết nhớ thương về:
Ôi! nếu mình chỉ có ngày đi!
Chắc vợ nhỏ tái tê chua xót lắm...
Có ngờ đâu trời ơi! Cay đắng!
Nào phải tôi tàu đắm,thuyền chìm?
Mà là nàng, người vợ chính chuyên
Đã một sớm băng miền Cực Lạc
Ngày tôi về cỏ cây xơ xác 
Mái nhà tranh... rong rác vương đầy
Theo lối mòn thất thểu lên đây
Nhìn nắm đất nằm ngây không mộ chí 
Tôi chết lặng trong chiều quạnh quẽ
Để nghe mình rên rỉ tiếng côn trùng
Ôi! trời cao,Ôi! biển rộng mênh mông
Lấy chi vá mảnh lòng tan nát?
Định mệnh ơi! Định mệnh ơi! tàn ác!
Chẳng cho tôi liệm xác em yêu!
Còn bắt tôi ủ rũ tiêu điều
Như lau lách đìu hiu bên mộ địa 
Thế là hết! lấy ai chia sẻ
Nỗi đau thương cho kẻ mất nguồn yêu?
Khóc mẹ già nước mắt đã khô nhiều
Còn máu lệ chiều chiều thương vợ nhỏ:
Hồn âm u! đồng hoang em có sợ?
Hãy nghe anh nức nở vọng về đây
Có sóng sầu rền rĩ đêm ngày
Có bè bạn nước mây u ám 
Có sóng nhạc trùng dương ảm đạm
Hòa nhíp lòng thê thảm lời anh:
Đôi ta lên thác xuống ghềnh
Lấy ai đứng mũi cho anh chịu sào? (*)

(*) Ca dao
Lạc Thủy Ðỗ Quý Bái

Hoa Anh Đào



Bài Xướng:
Hoa Anh Đào

Về đây gởi mộng nép Anh Đào
Rạng rỡ trời hồng đẹp biết bao
Vạn cánh hoa khai ong rạo rực
Ngàn cành nhuỵ hé gió lao xao
Người say bút mực tô đằm thắm
Kẻ dệt vần thơ điểm ngọt ngào
Một cảnh thiên đàng ngây lạc bước
Hương đời dịu toả nét thanh tao

Minh Thuý
4/7/2019
***
Các Bài Họa:

Ngắm Hoa Đào

Thích thú chao ơi! Khóm khóm đào!
Giật mình ngơ ngác tưởng chiêm bao
Đây vườn thượng uyển hồn ngây ngất
Đó chốn bồng lai dạ xuyến xao
Hoa thắm mởn mơn khoe sắc rực
Hương nồng thoang thoảng toát thơm ngào
Thủ Đô phong cảnh đầy hoa mỹ
Được hưởng một lần thú nhã tao

Phương Hoa 
Apr 07th 2019
***

Ngắm Hoa Anh Đào 

Xem ảnh nhìn nàng sánh với đào,
Ngỡ mình nằm mộng thấy chiêm bao
Hoa giăng khắp phố người vui thích,
Nắng trải trên sông* sóng gợn xao.
Nữ sĩ đắm say cành nụ thắm
Thi nhân ngây ngất gió hương ngào
Sinh tình cám cảnh gieo dăm vận
Gởi khách thơ văn dáng nét tao.

Ngo Van Giai
(*) Sông Potomac
***
Nghiêng Cánh Hoa Đào


Giọt nắng mềm chao giữa khóm đào
Hồn như lạc giữa cõi chiêm bao
Phố thương gió thổi hàng cây ngả
Đò nhớ ai về tiếng sóng xao
Lối cũ mềm buông làn tóc biếc
Áo xưa nghiêng lượn gió hương ngào
Giá không mòn mỏi tình xa cách
Xuân đến cùng chia cảnh nhã tao

Trầm Vân
***

Hoa Anh Đào 
Giữa buổi giao mùa ngộ mấy tao
Hồng phô sắc toả rạng Anh Đào
Đua chào bướm lượn đùa mê mải
Bỡn cợt ong vờn bủa xuyến xao
Cảnh trạng say vùi câu chữ quyến
Hồn thơ thấu cảm vị hương ngào
Dường như tạo hoá luôn dành để
Thưởng những nhân tình đẹp biết bao.

Mai Thắng
 190409
***
Khúc Tao Ngộ

Rực rỡ đường xuân tỏa nắng đào
Ngắm hoa trẩy hội ngỡ chiêm bao
Lụa là gió phất trời mơ rộn
Băng tuyết mây lùa biển mộng xao
Mỗi nụ mãn khai lòng ngát thắm
Muôn hương rộ nở phố thơm ngào
Đời tươi cánh én tưng bừng lượn
Hạnh ngộ duyên tình bện khúc tao

Lý Đức Quỳnh
***
Thiên Đường Hoa Anh Đào 


Tươi thắm trời xuân ngập sắc đào
Một rừng hoa bướm đẹp dường bao
Dịu dàng tà áo em phơ phất
Ngây ngất tâm hồn anh xuyến xao
Ánh mắt nồng nàn như lửa đượm
Nụ hôn say đắm tựa đường ngào
Thiên đường hạnh phúc đang chào đón
Ta bước chân vào cõi nhã tao.

Sông Thu
***

Mùa Xuân & Hoa Anh Đào 

Thời tiết sang mùa đẹp xiết bao
Trời Xuân khoe sắc đóa hoa đào
Đong đưa cánh gió ,lòng say đắm
Lã lướt làn mây , dạ xuyến xao
Mặc khách lãng du tô mật ngọt
Thi nhân vẫy bút điểm hương ngào
Ngẩn ngơ trước cảnh ngời lưu luyến
Thả vội đôi vần ý nhã tao

Songquang
20190409
***
Thoáng Mộng Dưới Hoa

Chợp mắt...say sưa,mộng dưới đào
Du hồn thoát thế,gặp chiêm bao
Nhật Tân*, Tết cũ,hoa tươi thắm
Phố cổ,Xuân xưa,gió ngạt ngào
Bà Kiệu**trầm lan,bay lãng đãng
Hồ Gươm,sóng gợn,táp xôn xao
Nghe quen, giọng nói ai lên tiếng
Thức giấc,tà bay.***..dáng nhã tao

*Tên làng đào đã dâng vua Quang Trung nhành đào đẹp nhất mừng Tết đại thắng.
**Đền này do chúa Trịnh xây cho công chúa đi tu,trên bờ ngay cạnh đền Ngọc Sơn (dưới hồ)
***Tác giả kỳ ngộ với MT,thấy người đẹp đang tạo dáng chụp hình,

Thanh Hoà
***
 Hoa Anh Đào Mỹ Quốc

Hoa Thịnh Đốn rực rở nụ đào,
Về đây ngoạn cảnh khoái dường bao.
Bướm ong thấp thoáng mầu bay lượn,
Nắng gió mơn man tiếng động xao.
Bông nở đưa hương nhìn đẹp thắm,
Người đi vui cuộc sống thơm ngào.
Kinh đô Mỹ quốc nhiều an lạc…
Kễ cũng thiên đường lắm nhã tao!

Liêu Xuyên
***
Sakura-Katakana: サクラ

Sakura loại thơ hoa đào!
Khắp cả bầu trời THỊNH ĐỐN (WA) bao:
Đêm tối năm canh hương ngát ngát!
Ban ngày sáu khắc vẻ xôn xao!
Ưu thời ngắm cảnh thừa thanh thoát 
Yếm thề nhìn bông bớt nghẹn ngào...
Tưởng được Thiên Đàng vừa lạc bước;
Nhàn dụ ngoạn cảnh ngộ nhân tao!

Lạc Thủy-Đỗ Quý Bái
*** 
Hoa Đào

Sáng rực rừng cây, nép gốc Đào
Hoa, Người đứng cạnh đẹp dường bao
Cành chen nụ ấp bừng tươi mới
Dáng ngã chiều tan ánh xốn xao
Tạo cảnh nên thơ say chất ngất
Đan hình mông tưởng dậy hương ngào
Từng cơn phấn thoảng lay hồ mắt
Đắm đuối hồn ai ý gởi trao


Bảo Trâm
***
Rạng Rỡ Mùa Xuân

Rạng rỡ mùa xuân trổ cánh đào
Yêu kiều gợi cảm biết dường bao
Nàng thi vẫy gọi tình say đắm
Bạn hữu giao hòa cảnh xuyến xao
Hớn hở hoa cười luôn đẹp đẽ
Hồng tươi mộng nở mãi thơm ngào
Hằng Nga lộng lẫy từ cung Quảng
Hưởng ứng cung đàn nhạc nhã tao

Đức Hạnh
18 04 2019

Thơ Và Trăng


(Tuỳ bút Phiếm)

Chị Hằng hay Hằng-Nga, Cung Hằng, Trăng, Nguyệt-cầu... được bao người mê thích. Từ ngàn xưa không thể đếm hết số thi ca lấy những tên gọi ấy làm chủ đề. Có thể nói tuổi thơ của con người trần thế đầy ắp ước mơ được gặp Chị Hằng:

Chèo chiếc thuyền con để ngắm trăng
Thi nhân mơ tưởng đến cung Hằng
Nguyệt cầu lấp ló sau mây trắng
Trái đất mơ màng, dạ bâng khuâng

Nhà thơ bâng khuâng suy nghĩ gì đây? Phải chăng đó là nỗi băn khoăn lo lắng giữa mộng và thực:

Hai đứa chỉ là tinh tú nhỏ
Chuyển theo qui luật của thiên hà

Vũ trụ quá bao la.Trái đất và mặt trăng chỉ là hai tinh cầu bé nhỏ,mà sự di chuyển phải tuân theo qui luật thiên nhiên,không thể theo ý mình.Ngoài ra giữa hai tinh cầu có một khoảng cách.Với sự tiến bộ của văn minh và khoa học,kỹ thuật hiện đại,việc chinh phục khoảng cách đó cũng không phải dễ dàng.Từ khi đổ bộ xuống nguyệt cầu lần đầu tiên,cho tới nay đã hơn nửa thế kỷ,nhân loại có thực hiện được một chuyến đi nào đưa người lên mặt trăng hoàn mỹ chưa?

Cách nhau một khoảng tuy không lớn
Hoả tiễn, phi thuyền khó vượt qua.

Vậy mộng đẹp của thi nhân vẫn chỉ là niềm mơ ước. Ôi còn đâu:

Trái đất, nguyệt cầu luôn sát cánh
Ngào ngạt bên mình hương ngất ngây

Chì chú Cuội già mới được hưởng sự may mắn.

Hiện thực trở về. Đêm đã khuya. Dưới làn nước sâu lấp ló bóng trăng ngà. Gió nhẹ thổi. Sóng nước dập dềnh. Thuyền bập bềnh trôi. Thi nhân bắt đầu mơ màng, chếnh choáng. Ảo giác chập chờn giữa thật và hư. Trong tâm trí như mơ hồ hiện ra bóng mờ của một nhà đại thi hào Trung Hoa thời cổ đại đang chập trùng hoà lẫn bóng mình. 

Nhìn ánh trăng ngà lung linh dưới nước, lòng thi nhân luyến tiếc khôn nguôi:

Lòng ta đau đớn,lệ đong đầy
Hạnh phúc,tình yêu mãi chẳng khuây.

Rồi đêm dần tàn. Hằng-Nga! Hằng-Nga! Thi nhân đang nửa tỉnh nửa mê chợt tỉnh mộng. Có ai biết trong một giây cảm xúc vỡ oà đó, tâm hồn thi nhân bỗng nảy sinh một ý định gì...?

Nhưng, trời đã sáng! Sau mây kia đang lấp ló ánh dương hồng!

ChinhNguyên/H.N.T.
 Mar.31.2019
(Phỏng theo:Trái Đất Và Mặt Trăng+HànhTinh Và Vệ Tinh/Thơ CN-HNT,Mar.23..19)

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2019

Thơ Tranh: Xin Chúa Xót Thương


Thơ: Thái Huy
Thơ Tranh: Kim Oanh

Vinh Danh Chúa



Chúa chịu riêng mình mọi khổ đau
Cho dân tộc thoát phận chư hầu
Khi lời thiện trí nào công nhận
Lúc tiếng lương tri để nguyện cầu
Tham dục lên ngôi đày khắp cõi
U mê ngự trị cưỡi trên đầu
Đóng đinh Thập Tự, Người cao cả
Cứu chuộc nhân loài hạnh phúc sau

Lý Đức Quỳnh

Bài Thánh Ca Vui


Từ em nhẹ bước
Lung linh tuyệt vời
Bước em chơi vơi
Sóng tình dào dạt

Từ em đoạt tim anh
Ngón tay vờn lung linh
Em trao bình nước phép
Cho dào dạt sóng tình

Từ em dạo vườn địa đàng
Trái táo ngọt lòng trăm năm
Vườn tình muôn hoa nở rộ
Dáng em đẹp tựa trăng rằm

Ta ngây ngất đếm tiếng rơi thần thánh
Ta bàng hoàng thưởng thức vội mùi hương
Và choáng váng bên hơi người Tiên Nữ
Rồi mê đi vì rượu ngọt Thiên Đường

Chân Diện Mục


Quên Đi Không Được


Dặn mình không nhớ nữa, buông lơi
Hãy cố quên đi chuyện đã rồi
Trong dạ xót xa buồn bức rức
Mà lòng đau khổ nhớ chơi vơi
Đường tơ đã đứt, vô duyên phận
Mối chỉ còn đâu, lỡ cuộc đời
Vương vấn đôi ta tình lận đận
Đèo bòng một gánh nợ ai ơi!

Mai Xuân Thanh

Ngày 20 tháng 07 năm 2018


Vịnh Cái Tĩn



ớng: Vịnh Cái Tĩn


Thương hồ ch bán khắp đông tây
Nước mắm hòn trong cái tỉn nầy
Kho chấm thơm lừng nồi thịt cá
Bỏ quên quạnh quẻ góc hè cây
Nước tro má đựng trưa hè gội
Dầu cá ba cho ánh sáng vầy
Kỷ niệm năm xưa bừng sống dậy
Giật mình trân trọng vật còn đây.

Cao Linh Tử
6/4/2014
***
Các Bài Họa:



Tĩn Nước Mắm

Quê hương nổi tiếng tận bên tây,
Cái tĩn nực mùi nước mắm nầy.
Tập Cận Bình giơ tay số Dzách,
Đỗ Nam Trung trỏ ngón một cây !*
Ai-lai (I like) nước nắm sao ngon thế,
Dzơ-lém (Je l'aime) cá kho tuyệt thế vầy !
Phan Thiết tĩn  vòng ra Phú Quốc...
Quốc hồn quốc tuý chính là đây !

Đỗ Chiêu Đức
* Đỗ Nam Trung là Donald Trump.
***


Vịnh Cái Tĩn

Trắng ra chẳng có ở bên tây
Mỹ cũng chịu thua cái thứ nầy
Đít tóp đầu thon-trong nước mắm
Thân tròn miệng nhỏ-ngoại dây cãy(*)
Khó quên đấy nhé mùi khăm khẳm
Luôn nhớ à ha sắc vầy vầy(**)
Những tưởng xa rồi không xuất hiện
Vậy mà Linh Tử lại trưng đây.

(*) tui nhớ bên ngoài ràng dây để dễ xách.(**).Nhatrang, bà chị tui làm nước mắm,khi chím nước mắm đầu nõ thật thơm và có màu vàng sánh như mật ong.Nước mắm đầu nõ ăn khỏi nói quí vị ạ!Giải thích đầu nõ thế nào thì hơi dài,xin miễn thứ,quí vị nhé.

Thái Huy
12/4/2019
***


Cái Tĩn Một Thời Kỷ Niệm
(Họa 4 vận)

Nước mắm cá kho đã hết nầy
Mẹ sai ra tiệm của Ông Thầy *
Xách chai,gắn phểu đong vài cóng **
Mở tĩn, giở chum đếm mấy cây
Vị mặn ngấm ngầm tê chót lưỡi
Mùi thơm dìu dịu buốt đầu vây
Một thời kỷ niệm thân thương quá
Biết đến bao giờ thấy lại đây!

songquang
20190413
* tiệm ông Thầy: nguyên là tiệm tạp hoá và hốt thuốc Bắc của ông Tàu ở đầu hễ đường PTG cũng lả cha của nữ GS Đặng Xiếu dạy ở trường trung học PTG Cần Thơ
** Cóng là một lóng tre được cưa một đoạn để làm cái muỗng múc nước mắm thọt vào cái tỉn,còn một phần để làm tay cầm.
***


Vịnh Cái Tĩn

“Văn hóa” từ đông lẫn chí tây
Chứa trong cái tĩn cỏn con nầy
Thương hồ mối lái thêm tiền lẻ
Phế thải đồ dùng bỏ gốc cây
Miệng tĩn  trét tro càng rất kín
Cá cơm ủ mắm giữ lâu vầy
Anh Cao cắc cớ ra bài vịnh
Hình ảnh quê nhà chính ở đây

Kim Phượng

***


Tàu Cau

Nào phải cao sang cái thứ này
Nhà nào cũng có ở miền tây
Ra vườn lượm lấy tàu đôi nhánh
Tay khéo bó thành chổi một cây
Quét sạch cái dơ bay tuốt luốt
Khiến cho lũ nhện hết vui vầy
Đơn sơ lợi ích nhiều khôn xiết
Thứ bỏ vẫn còn ích lợi đây.

Quên Đi
***


Chiếc Áo Tơi

Cơn mưa tối mịt góc trời tây
Biết trú nơi đâu giữa ruộng nầy?
Gió thổi ào ào cong rạp cỏ
Giông lay bần bật ngả nghiêng cây
May thay mảnh ghép đơn sơ ấy
Lại chính cứu tinh hữu ích vầy
Những phiến lá dừa đan kết lại
Áo tơi công dụng tuyệt vời đây.

Phương Hà

Thứ Hai, 15 tháng 4, 2019

Thơ Tranh: Phù Vân


Thơ: Thái Huy
Thơ Tranh: Kim Oanh


Mừng Vui Lên



Mừng vui lên,vui mừng lên nhân thế!
Hát lên nào hát chúc tụng Vua ta
Lời cẩm tú cung trầm bổng loan xa:
Chúa sống lại đã đánh tan thần chết.

Sau đớn đau và bao nhiêu mỏi mệt
Mồ đã mở và phiến đá bật tung
Là khai thông một trời mới uy hùng
Cho nhân loại và mọi người muôn nước

Được hưởng nhờ nguồn hồng ân hạnh phúc
Máu Chiên Con tẩy sạch mọi oan khiên
Đường Can-Ve chung vững dạ một niềm
Mừng Ngôi Lời đã hoàn công toàn thắng.

Với ba ngày dưới huyệt sâu thầm lặng
Đá Góc Tường thành sức bật yêu thương
Nhờ hồng ân khởi triều sóng phi thương
Chúa sống lại khai sinh nguồn sống mới.

Xuân, ý xuân muôn người đang mong đợi
Đã sáng lên như huyệt mở hôm nay
Cho chúng con chung tiếp bước theo Thầy
Để hưởng trọn niềm an vui trong Chúa.

Thái Huy
4-10-17


Bài Không Tên


(Từ những hạt tuyết trễ tràng trong mùa Xuân Bắc Mỹ Châu)

Xuân về mà vẫn như Đông
Đời sao lắm khổ chất chồng oằn vai.
Cũng đành sống hết tháng ngày
Đưa tay đón cả chua cay, mặn nồng

Vật vờ trong ngọn hàn phong
Hình như chan chứa bao dòng nhớ thương
Chập chờn chút nắng pha sương
Mơn man cánh lá, đoá hường nhà bên

Ngập ngừng thơ vội không tên
Gởi theo hạt tuyết rơi lên Xuân hồng
Đất trời nắm níu mùa Đông
Như người vương vấn tơ lòng đầy vơi

Trôi theo ngày tháng sầu rơi
Có người cô quạnh bên trời xa xôi
Cho xin một ít đơn côi
Rằng tình đồng điệu để tôi cùng buồn!

Anh Tú (NHA)
April 22, 2013

Tôi Đứng Lại


Tôi đứng lại bên bờ sông hoang vắng
Thầm nghe cô đơn cay đắng não nề
Dòng chảy cạn cuối mùa Hè bỗng mặn
Có giọt buồn nào trôi dạt bến quê.

Tôi đứng lại nhìn em qua kẻ lá
Tóc còn xanh như lúa mạ mùa Xuân
Mà giọng nói lại xem chừng kẻ lạ
Dù cạnh nhau nhưng xa quá tình gần.

Tôi đứng lại thấy em cười như khóc
Bước chân xiêu bên triền dốc thật buồn
Nín đi em kẻo hao gầy vóc ngọc
Ôi ngọn đồi cao - gió thốc mà thương.

Tôi đứng lại rồi cúi đầu cất bước
Đá sõi cũng đau vì nước nhiễm phèn
Con sóc nhỏ giởn mình ên bờ suối
Những mãnh đời đều có chút niềm riêng.

Hiu hắt màn đêm vô cùng ái ngại
Mảnh trăng treo ru sóng vỗ mạn thuyền
Gió vẫn vô tình - đi xa - xa mãi
Một mình tôi “ đứng lại “ thật vô duyên

Dương hồng Thủy

Nhớ - Nhắn Người Phương Xa



Ngồi buồn chẳng biết nhớ ai
Viết vài câu nhớ dông dài cho vui
Ngồi buồn có một mình thôi
Thì đem cái nhớ mà trui nỗi sầu!


Nhớ


Nhớ mãi một người chẳng nhớ tôi
Nhìn xa thăm thẳm phía chân trời
Những vầng mây xám vun thành núi
Sóng bạc trùng dương phủ đáy khơi
Một lứa dời quê cùng lận đận
Đôi tim câm nín vẫn im lời
Vần thơ gửi gió ai nghe đọc
Đốt mãi âm hao giữa cuộc chơi!


Locphuc

***
Ngồi buồn chẳng biết nhớ ai
Nhắn người hải đảo một vài lời thôi
Ngồi buồn có một mình tôi
Đôi câu xướng họa cho đời lên hương


Nhắn Người Phương Xa

Người xa có đoái chút tình tôi?
Cách biệt trùng dương mãi cuối trời
Gió lặng lao xao hoài ngõ trúc
Tiếng thầm mờ khuất nẻo mù khơi
Sầu mây theo cánh chim bay mỏi
Uớc cũ nương triền sóng thác lời
Vò mối tơ duyên vào huyễn mộng
Thiên thu lãng đãng bước rong chơi


Yên Nhiên

Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2019

Thơ Tranh: Ta Là Hạt Bụi


Thơ: Bằng Bùi Nguyên
Thơ Tranh: Kim Oanh

Xin Cho Con Biết


(Tưởng nhớ và nguyện cầu Linh Hồn bạn Hữu Tài trong Mùa Chay)

Xin Chúa cho con biết làm người
Trong mùa chay tịnh biết ăn năn
Biết vác Thánh Giá theo chân Chúa
Biết tránh lỗi lầm giữ điều răn

Xin Chúa cho con biết thương người
Để cùng chia sẻ lúc gian nan
Để cùng đùm bọc khi kham khổ
Sống hết kiếp người không thở than

Xin Chúa cho con biết yêu đời
Không vì cô độc sống bê tha
Không ham danh lợi mà sa đoạ
Không mãi mê buồn một thời qua

Xin Chúa cho con biết tình Ngài
Đã vì nhân loại chịu đóng đinh
Đã chết nhục nhã trên Thập Tự
Để cứu loài người Chúa hy sinh

Xin Chúa cho con sống an lành
Tâm hồn thanh thản trong mùa chay
Biết tìm đến Chúa ngày Lễ Lá
Tẩy sạch cõi lòng những đắng cay

Đỗ Hữu Tài(Thế Thôi)
Thu Apr 02, 2009 6:05 pm

Tiễn Người Đi



Anh tiễn Em đi một chiều mưa
Sân Ga đẫm nước, khách lưa thưa
Em đi không hẹn ngày trở lại
Nỗi buồn biết nói mấy cho vừa.

Kẻ ở người đi, tay nắm tay
Ém lệ vào tim, mắt cay cay
Muốn nói nghẹn lời, không nói được
Ta mất nhau rồi, kể từ nay.

Tàu kéo còi, lăn bánh ra xa
Lòng anh tan nát dưới sân Ga
Bóng Em dần khuất vào đêm tối
Mất Em, Anh chẳng thiết về nhà.

Ta đã mất nhau mấy Thu rồi
Nỗi buồn ly biệt vẫn không nguôi
Thương nhớ Em, nhiều đêm không ngủ.
Nghe còi tàu, buồn quá Em ơi !!!

Hoa Đô,Tháng Tư 2019
TGC/Lão mã Sơn

Cũng Đành


Bài Xướng:

Cũng Đành


Hồn vấn vương hoài đôi mắt xanh
Em ơi từ dạo biệt kinh thành
Anh luôn tìm lại hương tình cũ
Em có chờ trong giấc mộng lành?
Mấy độ sang mùa trên đất lạ
Một mình đối bóng giữa đêm thanh
Quê hương giờ vẫn xa ngàn dặm
Thôi thế thì thôi, nhớ cũng đành

Nguyễn Kinh Bắc
***
Các Bài Họa:

Cũng Xong Cuộc Tình


Thương nhớ một thời em tuổi xanh
Xây bao nhiêu mộng cũng không thành
Tình đơn phương ấy tình không đẹp
Duyên lỡ làng kia duyên chẳng lành
Cám nỗi Xuân sầu làn khói nhạt
Thương thời Hạ rũ ánh trăng thanh
Đường đời xuôi ngược thân cô quạnh
Duyên nghiệp trầm luân cũng phải đành

Nguyên Trần
Toronto 10.2.2019
***
Cam Đành

Lệ sầu hoang phí tuổi xuân xanh
Từ dạo người đi giã biệt thành
Một mảnh tình chung treo gối mộng
Hương yêu ngày cũ phụ duyên lành
Thân đơn tiếp nối sầu ly xứ
Nhạn lẻ ru trầm mất giọng thanh
Biền biệt mùa sang xa mấy nữa
Trớ trêu định mệnh phận cam đành

Kim Phượng

91 Phép Lạ Đức Mẹ Maria Ban Cho Loài Người


Thánh Alphonsô de Liguori ghi lại những truyện tích dưới đây về Trinh Nữ Maria và sự cầu bầu của Người (trích từ The Glories of Mary), do chính ngài là tác gỉa: 

1. Một người đàn ông người Đức đã phạm một tội trọng mà không muốn xưng tội này. Một đằng ông muốn dấu tội, đằng khác ông không thể tiếp tục chịu nổi sự cắn rứt của lương tâm. Vì thế một ngày kia ông muốn trầm mình tự tử. Ngay lúc sắp sửa thực hiện ý định thì ông ngừng lại và khóc lóc xin Chúa tha cho mà không bắt ông phải xưng tội ấy ra. 

Một đêm, khi đang ngủ thì bỗng có ai đánh thức: “Con phải đi xưng tội.” Ông ta đi đến nhà thờ, nhưng bỏ về. Đêm thứ hai, ông lại nghe ai thôi thúc như đêm trước. Khi đến nhà thờ, ông nghĩ thà chết còn hơn phải xưng cái tội ấy ra. Khi sắp sửa rời nhà thờ thì bỗng dưng ông có ý tưởng ghé qua tượng Mẹ Maria cầu nguyện. Trước khi qùy gối trước tượng Mẹ thì ông thấy thay đổi hoàn toàn. Đứng bật dậy, ông chạy tìm cha giải tội và khóc thảm thiết. Nhờ hồng ân của Mẹ Thiên Quốc, ông đã xưng hết các tội. Sau đó, ông cho biết là ông cảm thấy hạnh phúc như đã có trong tay tất cả kho tàng trên thế gian. 

2. Một thanh niên trẻ đã đọc một cuốn sách khiêu dâm khi đang lênh đênh trên biển cả. Một linh mục biết được điều này nên ngài hỏi, “Con có món qùa gì tặng Đức Mẹ không?” Người thanh niên trả lời “Có”. Vị linh mục bèn cho anh ấy biết là ngài ước gì anh xé cuốn sách đó và quăng xuống biển. Chàng thanh niên đưa cuốn sách cho ngài, nhưng ngài muốn chính anh dâng của lễ cho Đức Mẹ. Anh thanh niên đã làm và khi trở về Genoa, nơi chôn nhau cắt rốn của mình, Mẹ Thiên Chúa đã đốt lửa yêu mến Chúa trong lòng anh, và anh đã dâng mình cho Chúa. 

3. Một vị ẩn tu Mount Olivet có một mẫu ảnh Đức Mẹ trong phòng và hay dâng lên Mẹ những lời cầu nguyện sốt sắng. Ma qủy ghét cay ghét đắng sự kính mến Đức Mẹ của ngài cho nên nó cám dỗ ngài liên tục về đức trong sạch, bất kể bao nhiêu là cầu nguyện và hành xác mà ngài cố gắng thực hiện mỗi ngày. Một hôm ngài hỏi, “Ta đã làm gì mi mà mi không để ta yên?” Con qủy hiện ra và trả lời, “Ngươi có biết là ngươi hành hạ ta còn hơn ta hành hạ ngươi nữa không?” Con qủy nói thêm “Nếu ngươi thề với ta là sẽ giữ kín chuyện này thì ta sẽ cho ngươi biết phải làm gì để không bị ta hành hạ nữa.” Vị ẩn tu hứa. Con qủy nói, “Ta ước gì ngươi đừng bao giờ đến gần bức ảnh ngươi treo trong phòng.” Vị ẩn tu lấy làm phân vân lo lắng. Ngài đi gặp Tu Viện Trưởng Theodore. Vị linh mục khuyên ngài không phải giữ lời hứa đó và cứ tiếp tục cầu nguyện trước ảnh Mẹ. Vị ẩn tu vâng lời cha bề trên và con qủy đã thua cuộc. 

4. Một phụ nữ đến xin gặp linh mục Onefrio d’Ann, cùng ngày mà một trong hai thanh niên mà cô đã có dính dáng với họ về hình sự đã bị chết bởi tay người kia. Cô thưa với linh mục là người này đã hiện về với cô với xiềng xích và trong y phục đen tối cùng với lửa đỏ bao quanh. Anh ta cầm trong tay một thanh gươm và chỉ muốn cắt cổ cô ta thôi. Trong nỗi sợ hãi kinh hoàng cô la lên, “Tôi làm gì mà anh lại muốn giết tôi?” Người thanh niên trả lời trong giận dữ: “Mi không biết hay sao? Chính mi là cái cớ mà ta mất Thiên Chúa.” Khi ấy, cô liền kêu xin cùng Đức Mẹ Vô Nhiễm. Khi nghe tên cực thánh của Đức Mẹ linh hồn hư mất này biến mất. 

5. Khi Thánh Dominic giảng đạo ở Carcassone, bên Pháp thì có một kẻ theo dị giáo bị qủy ám. Thêm vào đó, kẻ này lại hay chống đối công khai việc siêng năng lần hạt Mân Côi. Thánh đã nhân danh Thiên Chúa ra lệnh cho những tên qủy dữ phải nói cho mọi người biết những điều ngài giảng dạy về Tràng Hạt Mân Côi là thật. Chúng phẩn nộ la hét: “Hãy nghe đây, những kẻ tin Chúa, tất cả những gì mà kẻ thù của chúng ta nói về Tràng Hạt Mân Côi là sự thật.” Chúng còn cho biết thêm hai điều: chúng không có quyền gì trên những nữ tì của Đức Mẹ và nhiều người kính mến Đức Mẹ đã được cứu, mặc dù họ không xứng đáng. Sau cùng chúng tiết lộ: “Chúng tao không muốn nói điều này nhưng phải nói là: không ai hư mất nếu có lòng sùng kính Đức Mẹ và năng lần hạt Mân Côi, vì Đức Mẹ sẽ ban ơn ăn năn thống hối cho chúng trước khi chúng chết." 

Thánh Dominic khuyên mọi người lần hạt và lạ lùng thay, khi kinh Kính Mừng vừa cất lên thì nhiều tên qủy đã ra khỏi người đàn ông này, trong hình dáng của những viên than hồng cháy đỏ. Khi mọi người đọc xong chuỗi Mân Côi thì người đàn ông được giải thoát khỏi sự vây hãm của ma qủy. Cũng trong dịp này, nhiều người dị giáo đã ăn năn trở lại. 

6. Sau khi vào một nhà dòng có luật lệ rất lỏng lẻo, một công nương cảm thấy khó có thể tiến triển trong việc tu trì. Nhờ sự khuyên nhủ của cha giải tội, cô lần hạt và suy gẫm các mầu nhiệm Mân Côi hằng ngày. Từ đó cô thay đổi và làm gương tốt cho nhiều chị em khác. Điều này đã khiến các nữ tu mà cô đã gần gũi trước đó trở nên bực dọc khi thấy cô không còn chơi thân với họ nữa. Họ tìm cách tấn công cô về mọi phương diện để cô rời xa đường trọn lành. Nhóm này có qúa nhiều tầm ảnh hưởng. Ngay cả tu viện trưởng cũng không làm sao thay đổi được tình trạng tu trì của nhà dòng. Một hôm ngài thấy một lô qủy dữ đi vào phòng của các nữ tu, trừ phòng của Jane. Ngài không biết là chính Đức Mẹ đã ngăn cấm chúng vào phòng cô. 

Một ngày kia, khi đang lần hạt cầu xin Đức Mẹ giúp cô chịu đựng sự ngược đãi cho nên thì cô thấy một lá thơ rơi xuống từ trên không, và bên ngoài có dòng chữ, "Maria, Mẹ Thiên Chúa, gửi con gái Jane," và bên trong ghi: "Con yêu dấu của Mẹ, con hãy tiếp tục lần hạt Mân Côi; tránh nói chuyện với những kẻ không giúp con sống tốt lành; coi chừng những giây phút rảnh rỗi và sự hào nhoáng thế gian; bỏ đi hai món không cần thiết trong phòng con, rồi Mẹ sẽ phù hộ con." 

Khi cha biết được sự siêng năng lần hạt Mân Côi của Jane và về lá thơ mà cô đã nhận được, ngài ra lệnh cho các nữ tu khác bắt chước. Từ đó về sau, nhà dòng trở nên như thiên đàng hạ giới. 

7. Tai thành Rôma có một người đàn bà xinh đẹp nhưng sống đời tội lỗi. Khi nghe Thánh Dominic giảng về tràng hạt Mân Côi, bà cũng bắt chước thói quen tốt này, dù không thể bỏ đường tội lỗi. Một buổi tối kia, trong khi đang dùng cơm tối với một vị khách, bà thấy máu rơi xuống từ tay người khách khi ông bẻ bánh. Ngay cả các món ăn ông chạm vào đều dính máu. Qúa đỗi kinh ngạc bà hỏi ý nghĩa của sự việc. Người đàn ông trả lời là người theo Chúa không bao giờ ăn một món gì không có dính Máu Chúa Giêsu để nhớ lại Cuộc Khổ Nạn của Chúa. Bàng hoàng bởi những gì vừa trông thấy bà hỏi người khách là ai. Người đó trả lời, "Lát nữa Ta sẽ cho bà biết Ta là ai," rồi rút lui vào một căn phòng. Lát sau, khi đi ra khỏi phòng diện mạo của người đàn ông biến đổi. Đầu đội mạo gai mà thân mình thì rách nát tả tơi. Ngài nói với bà, "Bây giờ con có muốn biết Ta là ai chưa? Con không biết Ta sao? Ta là Đấng Cứu Chuộc của con đây. Hỡi Catherine, bao giờ con mới ngưng xúc phạm đến Ta? Con có thấy Ta đau đớn vì con không? Con đã làm phiền lòng Ta đủ rồi, hãy mau mau thay đổi đời sống." 

Catherine bật khóc nức nở. Chúa Giêsu an ủi bà: "Bây giờ con hãy bắt đầu yêu mến Cha với mức độ như con đã xúc phạm Cha trước đây." Chúa phán tiếp," Con nên biết rằng nhờ những chuỗi Mân Côi mà con đã đọc để vinh danh Mẹ Thánh Ta mà con đã nhận được hồng ân này." Nói xong, Ngài biến mất. 

Sáng hôm sau, Catherine đến gặp Thánh Dominic để xưng tội. Bà tặng tất cả gia tài của mình cho người nghèo và sống một cuộc đời đạo hạnh tuyệt hảo. Đức Mẹ thường xuyên hiện ra với bà. Chúa Giêsu còn cho Thánh Dominic biết là Ngài rất yêu thương người đàn bà thống hối này. 

8. Á Thánh Alan de la Roche kể là có một bà kia tên Dominica hay lần chuỗi Mân Côi. Tuy nhiên sau đó bà ta bỏ thói quen lành thánh này và gia tài của cải bị mất hết. Trong nỗi tận cùng của đau khổ bà đã tự tử bằng cách đâm vào ba nơi khác nhau trên thân thể của mình. Đúng lúc ma qủy sắp kéo đến để đem linh hồn bà xuống hỏa ngục thì Đức Mẹ hiện ra với bà và nói, “Con gái yêu dấu của mẹ, mặc dù con đã quên Mẹ, nhưng Mẹ không làm sao quên con được. Nhờ vào những tràng Mân Côi con dâng cho Mẹ để tôn vinh Mẹ khi xưa, Mẹ sẽ sẽ cứu con và ban cho con những của cải đã mất, nếu con tiếp tục lần hạt.” Dominica đã được Mẹ Thiên Quốc ban cho sức khỏe và của cải đã mất. Sau này, khi lâm chung bà đã được Đức Mẹ đến viếng thăm và đã được chết lành. 

9. Ở thành Saragossa có một nhà qúy tộc tội lỗi tên Peter, họ hàng với Thánh Dominic. Một hôm, khi thánh nhân đang giảng đạo thì thấy Peter đi vào. Ngài xin Chúa cho ngài có cách nào cho mọi người thấy được tình trạng linh hồn thân nhân mình. Ngay lập tức mọi người thấy Peter với hình dáng của một quái vật từ hỏa ngục, và lại còn bị bao vây bởi bao nhiêu là qủy dữ. Cả nhà thờ bỏ chạy, ngay cả người vợ và những người hầu cận thân tín của Peter. 

Thánh Dominic nhờ một trong các người bạn của Peter chạy đến cùng Đức Mẹ và lần chuỗi Mân Côi. Ngài nhờ người đó trao một chuỗi tràng hạt cho Peter. Khi nhận được lời nhắn nhủ của Thánh Dominic và trông thấy hình ảnh mình bị bao vây bởi ma qủy, Peter đã xin xưng tội và tiếp tục lần hạt. Từ đó Peter sống cưộc đời đạo đức, đến nỗi Thiên Chúa cho cả nhà thờ thấy ông được đội ba triều thiên hoa hồng. 

10. Trên dẫy núi thành Trent một tên cướp nổi danh đã từ chối nghe lời khuyên của một nhà tu, vì hắn nghĩ đã vô phương cứu chữa. Vị tu hành nói, "Ông đừng nghĩ thế mà hãy làm như tôi chỉ như thế này: Ăn chay vào ngày Thứ Bẩy để tôn vinh Mẹ Maria, đừng hãm hại ai ngày đó. Làm được như thế Mẹ Thiên Chúa sẽ cho ông ơn chết lành.” Tên cướp vâng lời và hứa sẽ không mang theo vũ khí vào ngày Thứ Bẩy. Và qủa thật, ông ta để cho mình bị bắt một cách dễ dàng vào một ngày Thứ Bẩy vì đã không chống cự. Ra trước tòa, quan toà thấy ông ta là một người đàn ông tóc đã muối tiêu cho nên muốn tha bổng cho ông. Tuy nhiên ông muốn chết để đền những tội mình đã phạm bấy lâu nay. Những giọt nước mắt thống hối trước mọi người trong phòng xử đã khiến mọi người mủi lòng khóc theo. Sau đó, người cướp ăn năn bị đem ra xử trảm. Tang lễ cử hành đơn giản và thi hài được chôn cất đơn sơ tại một ngôi mộ gần đó. 

Không lâu sau, Đức Mẹ hiện ra với bốn trinh nữ, mang thi hài anh ra khỏi mộ, gói trong một miếng vải thêu chỉ vàng và khiêng xác anh trở lại cổng thành. Đức Mẹ phán với người gác cổng: "Hãy cho Đức Giám Mục biết là Ta muốn ngài cử hành một tang lễ trọng thể cho người này, vì anh ta là người đầy tớ trung thành của Ta." Đức Giám Mục cử hành tang lễ đúng như lời Đức Mẹ đòi hỏi. Dân thành kéo đến rất đông để tham dự tang lễ của một kẻ cướp nổi tiếng, với các thủ tục và ghi thức dành cho một nhà quyền qúy. Từ đó, theo Cesarius, mọi người trong vùng bắt đầu tập tục ăn chay vào ngày Thứ Bẩy. 

11. Một người Bồ Đào Nha yêu mến Đức Mẹ, Thánh Micae và Thánh Gioan Tông Đồ đặc biệt và chỉ ăn bánh mì và uống nước lã mỗi Thứ Bẩy để tôn vinh Mẹ Maria. Lúc lâm chung, Nữ Vương Thiên Đàng đã hiện đến với ông cùng với Thánh Micae và Thánh Gioan. Với nét mặt hân hoan Đức Mẹ nhìn xuống ông và nói với hai vị Thánh, “Mẹ chỉ rời nơi này sau khi đem linh hồn này theo.” 

12. Thánh Alphonso kể là trong một buổi giảng phòng (thường là về Đức Mẹ), có một ông cụ đến xin xưng tội với một trong những cha dòng của ngài. "Đức Mẹ đã ban cho con một ân huệ," ông cụ khoe. "Ngài ban cho cụ ân huệ gì?" cha giải tội hỏi. Ông thú thật: "Trong 35 năm qua con luôn dấu một tội vì qúa xấu hổ. Thế mà con đã thóat bao nhiêu là hiểm nguy, kề cận cái chết bao nhiêu lần. Nếu con chết trong tình trạng có tội trọng thì chắc chắn linh hồn con đã hư mất rồi. Và bây giờ Đức Mẹ đã ban cho con ơn này là đánh động lòng con." Nói đến đây ông cụ bật khóc nức nở. Sau khi giải tội, cha hỏi ông cụ là cụ đã có thói quen tốt nào không thì cụ cho biết là cụ luôn ăn chay vào ngày Thứ Bẩy để tôn kính Đức Mẹ. Nhờ vào thói quen này, Đức Mẹ đã nhủ lòng thương xót cụ. Cụ còn cho phép linh mục kể lại kinh nghiệm đời mình trên tòa giảng. 

13. Tại Normandy, một kẻ cướp bị chặt đầu và người ta liệng đầu của anh ta xuống mương. Ít lâu sau, người ta cứ nghe thấy tiếng kêu van, “Mẹ Maria ơi, cho con xưng tội. Mẹ Maria ơi, cho con xưng tội” Một linh mục nghe tin, chạy đến để nghe anh xưng tội. Sau đó ngài hỏi khi còn sống anh có sự tôn sùng gì đặc biệt, thì anh ta trả lời là anh ăn chay một tuần một lần để tôn kính Đức Mẹ Vô Nhiễm. Vì sự yêu mến Đức Mẹ mà Đức Mẹ đã ban cho anh được xưng tội, dù đầu đã lìa khỏi thân mình. 

14. Có hai người giàu sang sống trong thành Madrid cùng bảo nhau sống đời tội lỗi. Một đêm kia, một trong hai người mơ thấy người bạn của mình bị quân Hồi Giáo bắt và đem ra biển trong một ngày bão bùng giông tố. Tới phiên chính anh ta cũng sắp bị cùng chung số phận thì anh chạy tới cùng Mẹ Maria, hứa từ nay sẽ thay đổi đời sống. Anh thoát khỏi tay quân Hồi Giáo. Rồi anh lại trông thấy Chúa Giêsu ngôi trên ngai vàng và coi rất là giận dữ. Anh còn trông thấy Đức Mẹ xin Chúa khoan hồng cho anh. 

Khi người bạn đến thăm, anh kể lại giấc mơ nhưng người này chỉ cười nhạo báng không tin. Sau đó anh bạn đã mất mạng bởi một ai đó đâm bằng một lưỡi dao găm. Khi thấy những gì xẩy ra trong mơ đã thành sự thật, anh trở nên đạo đức và bán hết của cải. Tuy nhiên, thay vì cho người nghèo anh lại phung phí trong các cuộc vui chóng qua. Một ít lâu sau anh lâm trọng bệnh và thấy một thị kiến khác: Người bạn trẻ đã chết đang ở trong hỏa ngục vì đã bị Thiên Chúa kết án. Một lần nữa, anh chạy đến cùng Đức Mẹ, và một lần nữa Đức Mẹ cho anh khỏi bệnh. Khi khỏi bệnh rồi, anh lại sống cuộc đời bê tha tội lỗi hơn xưa. Một thời gian sau, anh phiêu lưu đến Lima, Nam Mỹ. Ở đó anh lại bị đau nặng và một lần nữa Thiên Chúa cho anh lành bệnh. 

Sau bao nhiêu lần nhận được ơn Chúa cứu, anh xưng tội và hứa với cha Francis Perlino, một cha Dòng Tên là sẽ thay đổi đời sống. Tuy nhiên, khi đến thăm người đàn ông tội lỗi ngài nghe anh ta than rằng: "Con đã hư mất rồi. Thật là đau khổ cho con, cha ơi! Hôm nay cha sẽ làm chứng cho sự trừng phạt của con. Cha biết không? Đây là kết qủa của tội lỗi con. Bây giờ con sẽ đi xuống hỏa ngục." Nói xong người đàn ông trút hơi thở cuối cùng, trước khi vị linh mục có cơ hội làm được gì để cứu linh hồn anh ta. 

15. Có một kẻ tội phạm người Đức từ chối không xưng tội khi sắp bị xử tử. Một linh mục Dòng Tên đến khóc lóc van xin nhưng người tử tội vấn cứng lòng không đổi ý. Linh mục thấy không còn cách nào khác hơn là xin người đàn ông cùng với ngài đọc một kinh Kính Mừng. Lạ lùng thay, ngay sau khi kinh Kính Mừng vừa đọc xong thì kẻ tử tù khóc lóc thảm thiết. Anh xưng tội với tất cả lòng thành và còn xin ôm ảnh Mẹ lúc chết. 

16. Trong một thành phố bên Tây Ban Nha có một người đàn ông không bao giờ đi xưng tội và đã bán mình cho ma qủy. Anh chẳng làm gì ngoài việc đọc một kinh Kính Mừng mỗi ngày. Linh mục Eusebius Nierembergh kể lại là lúc anh sắp chết Đức Mẹ hiện ra với anh trong mơ, nhìn anh với đôi mắt khoan dung khiến tâm hồn anh thay đổi. Lâp tức anh xin cha đến để giải tội cho mình. Anh xưng tội trong nước mắt và hứa sẽ sống đời đạo hạnh nếu qua khỏi. Anh đã chết và chết lành. 

17. Một người đàn bà chỉ bảo cho cô con gái đọc kinh Kính Mừng khi gặp hiểm nguy. Một ngày kia, sau khi khiêu vũ, cô bị tấn công bởi một tên qủy với hình thù thật là kinh khiếp. Cô tưởng cô đã bị bắt cả hồn lẫn xác rồi. Thế mà khi cô bắt đầu đọc kinh Kính Mừng thì kẻ thù biến mất. 

18. Một người đàn bà ở Cologne đã đi tu sau khi khám phá ra là nhà tu hành có liên hệ ái tình với bà đã treo cổ chết trong phòng của bà. Dù đã vào dòng, ma qủy cũng không để bà yên. Chúng hiện ra quấy nhiễu nhiều lần khiến bà không làm sao tránh khỏi cám dỗ. Một nữ tu khuyên bà đọc Kinh Kính Mừng. Bà nghe lời. Con qủy giận dữ gầm thét, "Khốn cho ai dạy mi điều này." và rút lui vĩnh viễn. 

19. Có một vị Nam Tước sống một cuộc đời rất tội lỗi. Một ngày kia, nhờ ơn soi sáng của Thiên Chúa một vị tu hành đến xin Nam Tước cho vời mọi người trong cung vào cho cha gặp mặt. Mọi người kéo đến, chỉ trừ có viên thị vệ. Sau cùng viên thị trấn cũng phải ra mắt linh mục này. Ngài nói với người này, “Nhân danh Chúa Giêsu Kitô ta truyền cho mi phải nói thật, mi là ai?” Tên này trả lời, “Ta là một tên qủy từ hỏa ngục. Đã 14 năm ta giả làm người thân tín của tên này, hy vọng một ngày nào đó hắn sẽ bỏ thói quen đọc bẩy kinh Kính Mừng thì ta sẽ bóp cổ và kéo nó xuống hỏa ngục." Vị tu hành ra lệnh cho tên qủy phải bỏ đi. Hắn vâng lời và biến mất. Khi chứng kiến sự việc khó tin nhưng có thật này, vị Nam Tước đã sấp mình xuống dưới chân nhà tu, xin ăn năn trở lại và đã sống một cuộc đời đạo hạnh. 

20. Á Thánh Francis Patrizii yêu mến Kinh Kính Mừng một cách lạ lùng. Ngài đọc 500 kinh mỗi ngày. Đức Mẹ cho thánh biết trước giờ chết và ngài đã chết lành. Sau 40 năm một bông hoa huệ đã nở ra từ miệng ngài. Sau đó bông huệ đã được chuyển sang Pháp. Trên những cánh hoa có khắc Kinh Kính Mừng, bằng chữ vàng. 

21. Thánh Cesarius thành Arles kể là có một thầy dòng Cistercian cả đời chỉ đọc sốt sắng một kinh Kính Mừng. Sau khi chết, tại ngôi mộ của ngài đã mọc lên một cây có lá khắc chữ “Ave Maria, gratia plena.” (Kính Mừng Maria, đầy ơn phước). 

22. Có ba trinh nữ được cha linh hướng khuyên đọc chuỗi Mân Côi 40 ngày trong một năm để chuẩn bị cho ngày Lễ Mẹ Dâng Chúa Giêsu trong Đền Thánh. Vào đêm trước ngày Lễ, Đức Mẹ hiện ra với một cô trong một chiếc áo choàng thêu vàng. Ngài cám ơn và chúc lành cho cô. Sau đó, Ngài hiện ra với cô gái thứ hai với một áo choàng đơn giản hơn. Cô này hỏi Đức Mẹ, “Tại sao Mẹ cho chị con một chiếc áo lộng lẫy trong khi Mẹ cho con chiếc áo này, qúa đơn giản?” Đức Mẹ trả lời, “Vì chị con đã mặc cho Mẹ áo đẹp hơn chiếc áo con đã mặc cho Mẹ.” Sau đó, Ngài hiện ra với cô gái thứ ba với chiếc áo bằng vải bạt. Cô biết ngay là vì đã không sốt sắng đọc kinh tôn vinh Mẹ. 

Năm sau, cả ba cô chuẩn bị sốt sắng và cũng như năm trước, Đức Mẹ hiện ra sáng láng và phán với cả ba người, “Hãy chuẩn bị, ngày mai Ta sẽ đưa cả ba con về Thiên Đàng.” Qủa thực, ngày hôm sau, ba trinh nữ đã được Đức Mẹ đến đem về Trời sau khi chịu Mình Thánh Chúa, trong tiếng hát Thiên Thần. 

23. Cha Crasset kể rằng có một viên sĩ quan cho ngài biết là sau một trận chiến ác liệt, ông thấy một binh sĩ cầm trong tay cỗ trành hạt và Ảnh Áo Đức Bà và xin xưng tội, trong khi óc đã trào ra từ sọ bởi một viên đạn hỏa mai bắn vào trán và xuyên qua đầu! Đây qủa là một vết thương qúa nặng, chỉ có phép lạ anh mới sống được tới giờ đó. Thế mà, khi thấy cha Tuyên Úy người lính cố gắng gượng dậy, xưng tội sốt sắng, xong mới trút hơi thở cuối cùng. 

24. Cũng từ viên đại úy trên, ông kể là có một tay kèn trong đơn vị ông bị trúng đạn trong một trận cận chiến, nhưng không thấy máu chẩy hay đau đớn chi cả. Ngạc nhiên vì sự sống sót bất thường của người lính, viên đại úy giở áo anh ra xem thì thấy viên đạn đã được chặn lại bởi ảnh Áo Đức Bà. Viên đại úy đã kể cho đội quân của mình nghe và chưng cả bằng chứng là ảnh áo Đức Bà. 

25. Sau khi được cha là một hoàng tử gửi đến Saxony, một chàng trai trẻ tên Eschylus đã sống đời trụy lạc. Sau đó chàng sinh bệnh. Lúc gần chết chàng trông thấy một thị kiến là bị nhốt trong một lò lửa hỏa ngục. Khi thoát ra khỏi nhờ một khe hở nhỏ, chàng trốn vào một nơi rất khang trang. Chàng trông thấy Đức Mẹ và Mẹ giận dữ nói, "Hỡi tên con trai hư đốn kia, sao ngươi dám đến trước mặt ta? Hãy ra khỏi đây và trở về nơi có lửa đỏ, nơi mà ngươi rất xứng đáng ở đó." Chàng thanh niên xin Đức Trinh Nữ thương xót. Anh ta nhờ cả những người gần đó, xin họ cầu bầu cùng Đức Mẹ. Họ xin Đức Mẹ, nhưng Mẹ trả lời, "Các con không biết hắn đã sống tội lỗi thế nào. Đã thế, hắn chẳng bao giờ đọc một Kinh Kính Mừng chúc tụng Mẹ." Tuy nhiên, những người bênh đỡ không bỏ cuộc, cứ tiếp tục van xin Đức Mẹ, "Mẹ ơi, anh ta sẽ thay đổi đời sống." Chàng trai nói thêm, "Đúng thế, con hứa sẽ thống hối và làm tôi tớ Mẹ suốt đời" Khi sự giận dữ của Đức Mẹ đã qua đi, Mẹ nói, "Thôi được, Ta nhận lời hứa của con. Hãy trung thành với Mẹ và nhận chúc lành của Ta. Hãy ra khỏi hỏa ngục và sự chết." Nói xong, Mẹ biến mất. 

Eschylus tỉnh dậy, tạ ơn Đức Mẹ và kể lại cho mọi người nghe hồng ân bao la anh vừa nhận được. Từ đó anh sống một cuộc đời đạo hạnh, luôn luôn dành sự sốt mến đặc biệt cho Đức Mẹ, và trở thành Đức Tổng Giáo Mục thành Lude ở Đan Mạch, nơi ngài cải hoán bao nhiêu người. Khi gần cuối đời, ngài xin ở ẩn và trở thành một thầy dòng Clairvaux trong bốn năm và chết lành. Các thánh dòng Cistercian đã viết rất nhiều về sự trở lại của ngài. 

26. Một thành viên của Hội con Đức Mẹ đã quên mất lời hẹn ăn tối với bạn sau khi họp. Người này cảm thấy bị xúc phạm nặng nề đến nỗi muốn giết chết bạn mình. Nhưng vì sự công thẳng của Thiên Chúa, anh ta lại quay mũi súng vào chính mình. Người ta nghi anh kia là thủ phạm giết người cho nên đem anh ra tòa và anh phải lãnh bản án tử hình. Anh cầu xin Đức Mẹ, và qua sự soi sáng của Mẹ Nhân Lành, anh xin cho nhìn thi thể người bạn và hỏi người này là ai đã giết mình. Người này thú nhận là chính anh đã tự tử. Thế là kẻ tử tù được phóng thích. 

27. Năm 1604, tại Dola, một thành viên của Hội nêu trên bị đau nặng lắm. Vào ngày lễ Bổn Mạng của Hội, anh nghĩ, "Giờ này các bạn mình đang quây quần chúc tụng Mẹ Maria, còn mình thì lại nằm đây!" Nghĩ thế, anh đứng dậy, ra khỏi giường và đến nơi họp. Khi đến nơi, anh hết bệnh từ bao giờ. 

28. Có một ngư phủ, cũng thuộc Hội nêu trên đã sinh bệnh vì theo những luật lệ nghiêm ngặt của Hội. Khi thấy trong người khỏe hơn anh ta ra biển đánh cá. Anh cầu xin cùng Đức Trinh Nữ, "Mẹ ơi, vì Mẹ mà con đã chịu những sự không hay này. Xin Mẹ giúp đỡ con." Đức Mẹ đã cho anh lưới được rất nhiều cá, bù lại cho thời gian anh bị bệnh. 

29. Một hội viên khác sắp phải vào tù vì nợ nần. Anh cầu xin Đức Mẹ cứu giúp. Đức Mẹ đã can thiệp và soi sáng cho những chủ nợ của anh để họ tha hết nợ cho anh. 

30. Một thanh niên ra khỏi Hội và sống một đời sống bê tha tội lỗi. Một đêm kia, một tên qủy hiện ra với hình thù kinh dị. Anh kêu cầu cùng Trinh Nữ Maria. Nhưng hắn nói, "Vô ích. Mi kêu cầu cùng Đấng mà mi đã từ bỏ. Vì tội lỗi mi cho nên mi đã thuộc về ta rồi." Chàng thanh niên qùy xụp đọc lời nguyện mà Hội hay đọc, "Lạy Mẹ Maria rất Thanh Sạch," ... Tức thì Mẹ Thiên Chúa hiện ra với anh. Ngài cho anh biết, "Dù con không xứng đáng sự cứu giúp của Mẹ, nhưng Mẹ thương con vì Mẹ muốn con thay đổi và trở lại với Hội." Khi trông thấy Đức Mẹ tên qủy chạy mất, để lại một mùi hôi thối khủng khiếp với một lỗ hổng to trên tường. 

31. Ở Braganza có một thanh niên cũng rời Hội và sống đời trụy lạc. Một hôm, trong tuyệt vọng anh muốn phóng xuống sông tự tử. Nhưng trước khi thực hiện ý định điên rồ, anh xin Đức Mẹ, "Mẹ ơi, con đã từng phục vụ Mẹ trong Hội, cứu con Mẹ ơi." Tức thì Đức Mẹ hiện ra với anh. Ngài nói, "Con làm gì thế? Bộ con muốn hủy cả hồn lẫn xác hay sao? Đi xưng tội và trở lại với Hội ngay lập tức!" Khuyến khích bởi Đức Mẹ, anh tạ ơn Người và hoán cải. 

32. Có một nhà tu hành, trong cơn giận dữ đã giết chết bề trên của mình. Sau án mạng, anh bỏ trốn và đến thành Barbary, ở đó anh bỏ đạo, lấy vợ và sống một cuộc đời tội lỗi. Anh chẳng làm một điều lành gì, ngoài đọc một kinh Kính Lạy Nữ Vương mỗi ngày. 

Một hôm, khi đang đọc Kinh này ở một nơi thanh vắng thì Đức Mẹ hiện ra khuyên anh trở lại và hứa là sẽ cứu giúp anh. Lúc về nhà, người vợ thấy anh buồn rầu qúa đỗi thì hỏi cớ sự. Anh tỏ bầy cùng người bạn trăm năm về tình trạng tội lỗi của mình và về việc được trông thấy Đức Mẹ. Người vợ thông cảm, cho anh tiền về quê, và còn khuyên anh đem theo một người con. Anh trở lại tu viện cùng với đứa con. Các cha trong Dòng giơ tay đón nhận người con tội lỗi trở về. Kẻ thống hối sau này đã sống và chết trong thanh danh của một vị thánh. 

33. Một học sinh được dạy đọc câu này mỗi khi trông thấy ảnh hay tượng Đức Mẹ, “Kính Mừng Maria, Mẹ đầy thương xót.” Khi sắp chết Đức Mẹ hiện ra với anh ta và hỏi, “Con ơi, con không biết Ta sao? Ta là Mẹ Thương Xót mà con đã chào bao nhiêu lần đó.” Và khi lâm chung, người đầy tớ của Đức Trinh Nữ đã giang tay ra như là được Đức Mẹ đón đi về hưởng Nhan Thánh Chúa. 

34. Có một kẻ tội lỗi coi như vô vọng, không biết có được rỗi linh hồn. Anh này chỉ đọc câu này mỗi ngày, "Nhờ Mẹ che chở ..,"Sub tuum presidium..." Một lần kia Đức Mẹ soi sáng cho anh để anh có ý tưởng vào dòng. Sau đó, anh đã sống cuộc đời tu trì đầy gương sáng và chết lành. 

35. Vào năm 1610, tại thành Turin có một người theo dị giáo, cho đến chết cũng không muốn ăn năn trở lại dù cho các linh mục đã cầu nguyện cho anh trong tám ngày ròng rã. Sau cùng có một cha đã gần như ép buộc anh phải đọc câu này, "Lạy Mẹ Chúa Giêsu, xin cứu giúp con." Và kẻ theo dị giáo đã tỉnh dậy và kêu lên là "Cho con rửa tội." Hai tiếng đồng hồ sau, sau khi được rửa tội anh về hưởng hạnh phúc Thiên Đàng. 

36. Một kẻ ngoại đạo ở Ấn Độ đã nghe nói nhiều về quyền phép của Đức mẹ. Anh đã chạy đến cùng Mẹ khi sắp rời cõi thế. Đức Mẹ hiện ra với anh và nói, "Hãy trở thành con Chúa, vì con đã chạy đến cùng Ta." Ngay lập tức anh khỏi bệnh và xin được rửa tội. Nhiều người đã xin rửa tội từ phép lạ này. 

37. Năm 1610, ở Madrid có một người kính mến Đức Mẹ hết lòng, đặc biệt là ảnh Đức Mẹ Antioch. Vợ của anh ghen lạ kỳ với ảnh Mẹ. Mỗi Thứ Bẩy anh đi chân đất để vợ không biết khi anh ta lén lút đi thăm viếng ảnh Mẹ. Một lần kia vì ghen tức qúa sức người vợ đánh đập anh thật tàn nhẫn. Vì qúa phẩn uất anh treo cổ tự tử. Nhưng ngay lúc linh hồn sắp lìa khỏi xác anh xin Đức Mẹ cứu giúp. Và một bà rất xinh đẹp hiện ra và cắt sợi dây thừng cứu sống anh. Trở về nhà, anh kể lại sự việc cho người vợ anh nghe. Chị ta ăn năn hối lỗi và hai người sống trong hạnh phúc, và cùng yêu mến Mẹ Thiên Quốc. 

38. Năm 1613, tại thành Valentia có một kẻ qúa xấu hổ để xưng một tội đã phạm. Từ đó, anh phạm thêm một tội nữa là đã không xưng tội cách trọn. Một hôm vì không thể chịu được sự cắn rứt lương tâm, anh đi viếng Đức Mẹ ở Halle để khuây đi nỗi hối hận. Lạ thay, khi vừa đến cửa nhà thờ thì như có một sức mạnh vô hình đã đẩy anh ra ra, không cho vào. Anh nhủ lòng là phải đi xưng tội, và ngay lập tức anh đi vào nhà thờ như không. Sau khi xưng tội, anh về nhà với lòng an ủi vô biên. 

39. Khi đi viếng một nhà thờ có bàn thờ Rất Thánh Trinh Vương, Adam, một thầy dòng Cistercian, đã qùy gối phía ngoài để cầu nguyện vì cửa nhà thờ đã đóng. Khi ngài chưa kịp qùy xuống thì ngài thấy cánh cửa tự động mở ra. Ngài đi vào và thấy Đức Mẹ hiện ra trong sự sáng láng đẹp đẽ. Mẹ nói với ngài, "Adam, hãy đến gần, con có biết ta là ai không?" Adam trả lời, "Dạ con không biết, Bà lài ai?" Bà trả lời, "Ta là Mẹ Thiên Chúa. Con nên biết, vì sự sùng kính của con đối với ta, Ta sẽ luôn gìn giữ con." Và Đức Mẹ đã đặt tay lên đầu của ngài và chữa hẳn căn bệnh đã hoành hành ngài bao năm. 

40. Khi đi viếng nhà thờ Đức Mẹ, một phụ nữ đã không cho chồng biết. Sau đó, một cơn bão lớn đã không cho phép bà trở về nhà đêm đó. Bà rất lo sợ người chồng sẽ rất giận dữ, nhưng chỉ biết phó thác cho Mẹ. Hôm sau, bà về nhà và ngạc nhiên khi thấy người chồng vẫn đối xử tử tế với mình. Dò hỏi thì biết được là đêm hôm trước Đức Mẹ đã gỉa hình bà để chăm sóc nhà cửa như một nữ tì. Bà liền kể cho chồng bà nghe mọi sự. Từ đó cả hai cùng tôn kính Mẹ đặc biệt. 

41. Một kỵ mã tại thành Doul, nước Pháp tên là Ansaldo đã bị một mũi tên ghim sâu vào cằm, không làm sao rút ra được. Sau bốn năm trời đau đớn, anh ta sinh bệnh và thử rút mũi tên ra lần nữa. Anh thưa với Đức Mẹ là nếu Đức Mẹ nhận lời anh thì hằng năm anh sẽ đi hành hương đến nơi có ảnh Mẹ để dâng cúng và tạ ơn. Ngay khi cầu nguyện xong, mũi tên rơi ra. Ngày hôm sau, mặc dù vẫn còn đau đớn vì vết thương, anh chạy đến tạ ơn Đức Mẹ với của lễ đã hứa trên bàn thờ Mẹ. Anh rời nhà thờ với sức khỏe bình phục hoàn toàn. 

42. Một người con gái trông thấy thị kiến Chúa Giêsu ngồi trên ngai và sắp sửa phạt một chàng trai người Tây Ban Nha xuống hỏa ngục vì đã thông dâm với một người em họ. Tuy nhiên, Mẹ Chí Thánh của Người đã xin hoãn 30 ngày, vì chàng trai này có lòng yêu mến Đức Mẹ. Bởi lời khuyên của Đức Mẹ, người em họ đi xưng tội và cha giải tội cho người thanh niên biết là ngài đã biết chuyện. Anh thanh niên xưng tội trong nước mắt và hứa sẽ không tái phạm. Thế nhưng, anh lại phạm tội. Và lại đi xưng tội. Và lại phạm tội. Sau đó, anh tránh không đi gặp cha để xưng tội nữa. Vị linh mục đến nhà tìm anh thì bị anh đuổi ra khỏi nhà. 

Cuối cùng hạn kỳ của 30 ngày đã hết. Vị linh mục trở lại thăm, nhưng chàng trai không muốn gặp ngài. Cha phải bỏ đi nhưng dặn người tì nữ là phải cho ngài biết nếu có chuyện gì bất thường xẩy ra. Đêm đó, chàng trai bị một cơn đau khủng khiếp. Linh mục được gọi và ngài sẵn sàng đến để giúp đỡ. Tuy nhiên, người thanh niên bất hạnh kêu lên, "Trái tim con đã bị đâm bởi một lưỡi đòng và con sắp chết rồi." Sau đó, với một tiếng kêu thảm thiết, anh trút linh hồn! 

43. Tại Milan có một người đàn ông mê cờ bạc đến nỗi một ngày kia anh mất cả bộ quần áo đang mặc trên người. Giận dữ đến điên cuồng, anh cầm dao rạch ảnh Đức Mẹ Vô Nhiễm, và máu từ ảnh Mẹ đã bắn xối xả vào mặt anh ta. Qúa xúc động anh bật khóc nức nở và tạ ơn Đức Mẹ đã ban cho anh có thì giờ để đền tội. Sau đó anh vào dòng Cistercian và sống một đời tu hành đạo đức đến nỗi Chúa ban cho ngài ơn tiên tri. Sau 40 năm, ngài đã được chết lành. 

44. Có một người tội lỗi đã qùy khóc ăn năn dưới chân thánh giá và xin Chúa cho một dấu là đã được tha tội. Nhưng anh không thấy dấu gì cả. Không bỏ cuộc, anh chạy đến ảnh Đức Mẹ Sầu Bi để xin ơn cho được thấy dấu. Đức Mẹ hiện ra với anh. Ngài cho anh thấy Đức Mẹ trình lên Chúa, con yêu dấu của Mẹ những giọt lệ của anh. Mẹ nói,"Con ơi, chẳng lẽ những giọt lệ này sẽ thành vô ích hay sao? "Fili, istae lacrymae peribunt?" Sau đó, Chúa đã cho anh biết là Chúa đã tha tội cho anh. Từ đó đã sống một cuộc đời đạo đức. 

45. Trong một buổi giảng phòng về sự cầu bầu quyền thế của Đức Mẹ một ông cụ đã đến xưng tội với một trong các cha giảng phòng tên là Cesar Sportelli (sau đó đã chết lành, thân xác không thối rữa sau nhiều tháng). Qùy dưới chân vị linh mục, cụ gìa nói, "Cha ơi, xin cha xin Đức Mẹ thương xót con." Cha Cesar trấn an, "Con yên tâm, Mẹ là Mẹ hay thương xót, Mẹ sẽ thương xót con." "Nhưng cha không thể ban phép tha tội cho con, vì con không bao giờ xưng tội." Đúng vậy, cụ già này không bao giờ vào tòa giải tội, dù là người Công Giáo. Linh mục Cesar tiếp tục khuyến khích cụ gìa xưng tội, và sau cùng thì cha đã được như ý. Cụ gìa xưng tội và được nhận ơn tha tội với sự an ủi vô bờ. 

46. Á Thánh Bernard Tolomeo, vị thành lập Dòng Các Cha Olivetan, từ bé đã có lòng yêu mến Đức Mẹ hết lòng, đã bị cám dỗ khủng khiếp khi sống ẩn tu tại Accona, nơi cũng gọi là Núi Olivet. Ngài cứ lo sợ là Chúa không tha tội cho ngài và ngài sẽ mất linh hồn. Mẹ Thiên Chúa đã hiện ra và phán, "Con sợ gì hỡi con? Can đảm lên. Thiên Chúa đã tha thứ cho con và Ngài rất vui mừng vì con đã sống đời sống thánh thiện. Con hãy vững tin. Mẹ sẽ cứu giúp con." Vị ẩn tu tiếp tục sống đời sống tu trì thánh thiện và đã chết lành trong tay Đức Mẹ. 

47. Có một cô gái người Đức tên là Agnes đã phạm tội loạn luân. Nàng bỏ trốn vào sa mạc để sanh con. Con qủy đã hiện ra dưới hình thù của một nhà tu hành, thuyết phục nàng liệng đứa bé mới sanh xuống hồ. Sau đó hắn lại còn đề nghị nàng nên tự trầm xuống đó luôn. Cô gái kêu lên, "Mẹ Maria ơi, xin cứu con." Tức thì tên qủy biến mất. 

48. Có một ngưòi lính đã hứa bán vợ mình cho ma qủy với một món tiền. Khi ngày định mệnh đã đến, trên đường đi vào rừng để thi hành lời hứa, người lính và vợ đi ngang một nhà thờ đã kính hiến cho Đức Trinh Nữ, người vợ xin cho vào nhà thờ để đọc kinh kính Đức Mẹ. Khi nàng vào nhà thờ thì Đức Mẹ mượn hình ảnh của nàng, đi theo người đàn ông. Khi đi đến khu rừng tên qủy kêu lên, "Tên phản bội kia, tại sao mi đem kẻ thù của ta là Mẹ Thiên Chúa đến cho ta, thay vì vợ mi?" "Còn ngươi, Đức Mẹ nói, sao dám làm hại tôi tớ của Ta? Đi xuống hỏa ngục ngay lập tức." Quay lại người đàn ông Đức Mẹ phán, "Hãy cải thiện đời sống và Mẹ sẽ giúp con." Đức Mẹ biến đi và người đàn ông khốn khổ đã thống hồi và thay đổi đời sống. 

49. Một người đàn bà tội lỗi sống ở Mexico đã hứa với Đức Mẹ là nếu khỏi bệnh sẽ dâng mái tóc óng ả của mình cho Đức Mẹ. Khi được Đức Mẹ cho khỏi bệnh, nàng cắt mái tóc của mình và đặt lên trên đầu tượng Trinh Nữ Maria. Sau đó, nàng trở lại con đường tội lỗi cũ. Ít lâu sau, nàng bị bệnh và chết. Từ bức tượng, Đức Mẹ phán với Linh Mục Giaramaria Salvaterra: "Hãy gỡ mái tóc trên đầu Ta ra, vì nó thuộc về linh hồn của một kẻ tội lỗi đã hư mất, không thích hợp với đầu của Mẹ Tinh Tuyền." Cha Salvaterra vâng lời Mẹ và quăng mái tóc này vào lò lửa. 

50. Vài người theo Chúa tại Tây Ban Nha đã kêu xin Đức Mẹ sau khi bị Petran, một người Hồi giáo Saracen cầm tù. Đức Mẹ hiện ra với Petran và hỏi, "Petran, tại sao ngươi dám bắt các tôi tớ Ta làm tù nhân? Hãy vâng lời và trả tự do cho họ tức thì." Người theo đạo Hồi liền hỏi, "Bà là ai mà bắt tôi phải vâng lời?" "Ta là Mẹ Thiên Chúa, và vì họ đã kêu cầu cùng Ta, Ta muốn ngươi trả tự do cho họ." Ngay lập tức lòng của Petran thay đổi, anh ta trả tự do cho những người này và dâng mình cho Đức Mẹ. Trước hết Mẹ dạy dỗ anh và sau đó đã rửa tội cho anh tại một suối nước. Một nhà thờ và tu viện Thánh Benectine đã được xây lên tại nơi này. 

51. Một giáo sĩ đã trợt chân ngã xuống dòng sông Seine và chết đuối trong khi đang có tội trọng, mặc dù luôn có lòng yêu mến Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội. Khi ma qủy kéo đến để đem linh hồn giáo sĩ xuống hỏa ngục thì cùng lúc Đức Mẹ hiện ra. Ngài phán, "Ai cho phép chúng bay mang đi linh hồn của một người đã ca tụng tôn vinh Ta?" Rồi quay sang kẻ tội lỗi, Mẹ phán,"Hãy ăn năn đền tội, và tôn sùng sự Vô Nhiễm của Ta." 

Giáo sĩ sống lại, trở nên đạo đức và không bao giờ quên tạ ơn Đức Mẹ đã giải thoát mình, và luôn luôn rao giảng lòng sùng kính Đức Mẹ Vô Nhiễm. 

52. Trong khi các thày dòng Claivaux tạ ơn Nữ Vương Thiên Đàng khi đang gặt hái ngòai đồng thì người ta trông thấy Đức Mẹ âu yếm nâng niu các ngài, trong khi hai vị Thánh khác chùi mồ hôi cho các ngài. 

53. Bào huynh của Hoàng Đế Hung Gia Lợi đọc kinh Nhật Tụng kính Đức Mẹ mỗi ngày và ngày kia bị đau rất nặng. Ngài hứa với Đức Mẹ là sẽ giữ lòng chay tịnh nếu được khỏi bệnh. Được ơn Mẹ cho khỏi bệnh rồi, nhưng vì em trai đã mất, ngài phải lấy vợ để nối dõi. Trước giờ cử hành Lễ cưới, ngài dành vài phút đọc kinh. Khi đọc đến câu "Lạy Nữ Vương dịu dàng và xinh đẹp," thì ngài thấy Đức Mẹ hiện ra. Mẹ hỏi ngài, "Nếu Mẹ xinh đẹp như con nói thì tại sao con lại bỏ Mẹ để đi theo người khác? Con biết rằng nếu con bỏ nàng thì con sẽ có Mẹ là hiền thê và Thiên Đàng thuộc về con, thay vì quốc gia Hung Gia Lợi. Sau đó, vị hoàng tử vào sa mạc gần Aquileia, sống một đời tu hành đạo đức. 

54. Thánh John Climacus kể lại rằng có một tu sĩ tên Carcerio, hay có thói quen hát những bài hát ngắn tạ ơn Đức Mẹ, và đọc kinh Kính Mừng để chào ảnh tượng Đức Mẹ. Lần kia nhà tu bị bệnh nặng, và trong cơn đau đớn, ngài cắn phải lưỡi và môi đến nỗi đau gần chết và sau đó không nói được nữa. Khi ngài phó dâng linh hồn cho Chúa thì Mẹ Thiên Chúa hiện ra với ngài. Đức Mẹ phán,"Ta đến để chữa con, vì Ta không muốn miệng lưỡi hay dâng lời tạ ơn Ta lại phải chịu đau đớn. Hãy đứng lên, con đã khỏi và tiếp tục tạ ơn Mẹ." Vừa nói Mẹ vừa rẩy vài giọt Sữa của Mẹ lên ngài. Ngay lập tức, Carcerio khỏi bệnh. Ngài không ngừng tạ ơn Đức Mẹ cho đến khi chết trong Tay Người. 

55. Khi Thánh Francis Borgia ở Rôma thì có một linh mục muốn gặp ngài. Nhưng vì ngài bận cho nên gửi cha Acosta đến cho linh mục đó gặp. Cha này nói với cha Acosta, "Thưa cha, mặc dù con là cha và giảng đạo, con không tin vào lòng Từ Bi Thương Xót Chúa, con đang sống trong tội. Một lần kia, sau khi con giảng về đức trong sạch thì có một người đến xưng tội, những tội y hệt tội của con. Anh ta còn nói với con là anh đang cầu xin lòng từ bi thương xót Chúa. Theo đúng bổn phận, con khuyên anh ta là phải thay đổi đời sống và tin vào Thiên Chúa. Ngay lập tức, người này đứng lên và nói với con, "Tại sao cha giảng điều này cho người khác, mà chính cha lại không ăn năn thống hối và mất lòng tin? Cha phải biết rằng Ta là một Thiên Thần đã được Chúa gửi xuống để cải hoán cha.” Nói xong, Thiên Thần biến mất. 

Linh mục kể tiếp, “Con đã tránh tội được vài ngày nhưng chứng nào tật nấy, con lại tái phạm. Một ngày nọ, khi con đang dâng Mình Thánh Chúa thì Chúa Giêsu đã đã phán với con từ Bánh Thánh: "Tại sao con xúc phạm đến Cha trong khi Cha xử với con qúa đẹp?" Sau đó, con đã ăn năn. Nhưng rồi con lại phạm tội trở lại. Vừa rồi có một thanh niên đến thăm con. Từ áo choàng người này kéo ra một chén thánh, trong đó có một Bánh Thánh. Thanh niên hỏi con: "Cha có biết Thiên Chúa mà tôi đang cầm trong tay không? Cha có biết bao nhiêu hồng ân Chúa đã ban cho cha không? Bây giờ, vì sự vô ơn của cha tôi sẽ giết cha. Thanh niên rút kiếm ra và định đâm con. Con hoảng sợ la lên, xin tha chết: "Vì lòng yêu mến Đức Mẹ xin đừng giết tôi vì tôi hứa sẽ thay đổi đời sống." 

Người thanh niên bảo với con là: "Đây là một điều duy nhất có thể cứu cha: Lòng yêu mến Đức Mẹ là hồng ân cuối cùng cho cha." Nói xong người trẻ tuổi bỏ đi và con đến gặp cha ngay lập tức đây. Xin cha hãy đón nhận con vào hàng ngũ những người con của cha." 

Linh mục Acosta an ủi cha nọ và nhờ lời khuyên nhủ của Thánh Francis cha đã vào nhà dòng khác với luật lệ nghiêm khắc, sống đời tu trì thánh thiện cho đến chết. 

56. Vào một ngày Thứ Bẩy năm 1228, khi một thày cả đang dâng Thánh Lễ mừng kính Đức Mẹ thì có vài tên Hồi Giáo đến cắt mất lưỡi của ngài. Sau đó, ngài xin tá túc tại tu viện ở Cluny. Nơi đây các thày dòng chăm sóc ngài với lòng bác ái vô biên. Mặc dù được săn sóc tận tình, ngài vẫn cảm thấy có một nỗi đau đớn to lớn hơn sự đau đớn thể xác gấp ngàn lần. Đó là ngài không được dâng Lễ và đọc những lời kinh Nhật Tụng kính Đức Mẹ hằng ngày như trước. 

Ngày Lễ Ba Vua sắp đến, vị linh mục này xin các thầy dòng đưa mình đến nhà thờ, và trước tượng Đức Mẹ ngài xin Mẹ ban cho ngài cái lưỡi đã bị cắt mất, vì lòng yêu mến Mẹ, để ngài có thể ca hát vinh danh Đức Mẹ như xưa. 

Đức Mẹ hiện ra với một cái lưỡi trong tay. Mẹ nói với cha, "Vì con đã mất lưỡi vì đức tin, và cũng do lòng kính mến con dâng Mẹ, Mẹ cho con một cái lưỡi mới." Nói xong, Đức Mẹ gắn cái lưỡi vào miệng cha. Ngay lập tức, cha nói được và cất tiếng đọc kinh Kính Mừng. Các thày dòng tụ tập lại để chứng kiến phép lạ cả thể. Linh mục xin ở lại trong nhà dòng hầu tiếp tục cất tiếng ngợi khen cảm tạ Mẹ Maria. Vết sẹo trên lưỡi ngài vẫn còn đó. 

57. Năm 589 là năm mà nạn dịch hoành hành tại Rôma, nơi mà người ta chỉ bị sổ mũi hắt hơi, rồi lăn ra chết. Lúc Thánh Gregory the Great dẫn đầu một đoàn rước với ảnh Đức Mẹ Maria Major đi ngang (ảnh thuộc về nhà thờ tên là nhà thờ Thánh Angelo) thì ngài thấy một thiên thần trên không, vừa lắp kiếm vào vỏ mà máu vẫn còn chảy. Rồi ngài nghe thiên thần hát Kinh Truyền Tin, "Lạy Nữ Vương Thiên Đàng hãy vui mừng, Alleluia; Vì Đấng Mẹ đã đang cưu mang trong lòng. Alleluia; Người đã sống lại thật như lời đã phán hứa, Alleluia... Thánh Gregory đáp, "Ora pro nobis Deum, Alleluia." Tức thì, nạn dịch ngưng lại. Từ đó người ta bắt đầu mừng Lễ Thánh Marcô và hát Kinh Cầu các Thánh vào ngày 25 tháng Tư. 

58. Một lần kia thành Avignon bị chiếm bởi quân thù. Dân trong thành đặt một ảnh Đức Mẹ tại cổng thành để cầu khẩn xin Đức Mẹ bảo vệ. Khi một tên lính thấy một người dân trong thành đang trốn phía sau ảnh Mẹ thì bắn một mũi tên vào người này, và nói, "Để xem ảnh này có cứu mi khỏi chết hay không." Lạ lùng thay, bức ảnh Đức Mẹ dơ đầu gối ra đỡ cho anh ta (vết tên vẫn còn tới ngày hôm nay), và cứu tôi tớ của Ngài. Quân thù đã trả lại thành vì đã qúa xúc động trước phép lạ. 

59. Tại thành Naples có một người nô lệ của Don Octavius del Monaco theo đạo Hồi giáo, mặc dù được khuyến khích bỏ tà đạo. Tuy không bỏ đạo anh ta luôn đặt một ngọn đèn trước ảnh Đức Mẹ trong nhà của chủ mình. Anh ta tự nhủ, "Hy vọng một ngày nào đó, Bà này sẽ ban cho mình một ân huệ lớn lao." Một đêm, Đức Nữ Đồng Trinh hiện ra và cho anh ta biết là anh ta phải theo Chúa. Anh chàng người Thổ này vẫn từ khước. Đức Mẹ đặt tay trên vai anh ta và nói, "Đừng chống lại nữa Abel. Hãy xin rửa tội và đổi tên con thành Giuse." 

Sáng hôm sau, ngày 10 tháng Tám năm 1648 anh ta xin rửa tội cùng với 11 người Thổ khác. Thêm một chi tiết khác là sau khi Đức Mẹ đã cải hoán anh, và sắp biến đi thì anh nắm lấy tà áo Mẹ và nói, "Mẹ ơi, khi nào con gặp sự khó thì xin Mẹ cho con được thấy Mẹ." Đức Mẹ hứa với anh điều này và khi nào anh xin thì Đức Mẹ liền hiện ra và nói, "Con hãy kiên nhẫn," và anh đã tìm được niềm ủi an. 

60. Một chủng sinh tên Balwin tại Asella cứ bị cám dỗ là anh sẽ làm được nhiều điều tốt đẹp hơn cho tha nhân nếu anh bỏ nhà dòng và trở lại đời sống trần tục. Anh xin ra khỏi nhà dòng, và trước khi rời nhà dòng, Đức Mẹ hiện ra với hai chén rượu trong tay. Mẹ đưa cho anh ly thứ nhất. Nhưng anh gần như chỉ nhấp chứ không uống, mặc dù rượu ngon nhưng sao đầy những cấn. Khi nhấp chén rượu thứ hai, anh khen ngon và lại không có tí cấn nào. Đức Mẹ nói, "Con thấy đó, đời sống bên ngoài và bên trong của tu viện chỉ khác nhau là sự vâng lời." Balwin đã kiên trì ở lại tu và chết như một nhà thầy dòng tốt lành. 

61. Một chủng sinh khác, chịu thua bởi cám dỗ, cũng muốn chấm dứt đời sống tu trì. Trước khi rời tu viện, anh ngừng lại trước ảnh Đức Mẹ để đọc một Kinh Kính Mừng. Bỗng nhiên anh cảm thấy như là bị đóng chặt xuống sàn nhà, không làm sao đứng dậy được. Anh ăn năn thống hối và hứa sẽ giữ lòng bền chí. Khi thoát ra được, anh xin cha Bề Trên tha thứ và ở trong dòng cho đến chết. 

62. Vì không muốn mất dịp đọc các kinh kính Đức Mẹ, Á Thánh Clement, một thày dòng Franciscan, đã không muốn theo các thầy khác để đi họp thì Đức Mẹ đã phán với ngài (qua ảnh Mẹ) là sự vâng lời khiến Mẹ vui hơn là sự sùng kính nào khác. 

63. Khi còn ở trong tu viện, ái nữ của Hoàng Đế Bohemia được Đức Mẹ hiện ra, "Hãy trổi dạy, hỡi Angela, và trốn sang Jerusalem vì cha của con đang muốn gả con cho một hoàng tử xứ Hung Gia Lợi." Trinh nữ sùng đạo lên đường ngay lập tức và Đức Mẹ hiện ra với nàng và khuyến khích nàng tiếp tục cuộc hành trình. Khi đến Jerusalem các nữ tu dòng Carmelites đã chờ đón nàng. Sau này, Đức Mẹ ra lệnh cho Angela trở vể nguyên quán và sống đời thánh thiện cho đến chết. 

64. Thánh Gregory kể là có một nàng con gái tên là Musa, dù có lòng sùng kính Đức Mẹ đặc biệt, cũng không thoát khỏi những cám dỗ của các bạn đồng trang lứa. Vì quan tâm đến sự trong trắng Đức Mẹ hiện ra với nàng cùng với nhiều vị Thánh khác. Ngài hỏi, "Musa, con có muốn trở nên giống như các Thánh này không?" Musa trả lời, "Con muốn." Đức Mẹ phán, "Thế thì con phải xa lánh các bạn. Hãy sẵn sàng, trong một tháng nữa thôi con sẽ đi với Mẹ." 

Musa kể lại thị kiến và quyết định xa lánh những người bạn xấu. Ngày thứ 30 khi đang lâm chung thì Đức Mẹ hiện ra và gọi nàng. Musa trả lời, "Mẹ ơi, con đây," và nhẹ nhàng thở hơi cuối cùng. 

65. Khi Ferdinand I, Công Tước nước Áo chết, phu nhân của ngài là Anna Caterina Gonzaga vào dòng Servites. Nàng đặt làm một vương miện có khắc những sự thuơng khó của Đức Mẹ và nói là với vương miện này, nàng từ bỏ mọi sa hoa trần thế, ngay cả việc từ chối không tái gía với Đại Đế Rodolph II. 

Khi nghe tin em gái vừa đăng quang Hoàng Hậu, nàng nói, "Hãy để em ta vui hưởng triều thiên hoàng gia, vì y phục mà Mẹ Thiên Chúa mặc cho ta còn sang trọng hơn ngàn lần.” Đức Mẹ hiện ra với nàng nhiều lần, và nữ tu thánh thiện này đã có một cái chết thánh thiện. 

66. Khi chơi banh, vì sợ làm mất chiếc nhẫn do một bạn gái tặng, một chàng sinh viên đã treo chiếc nhẫn vào ngón tay của bức tượng Đức Mẹ gần đó. Ngay lập tức, anh hứa với Đức Mẹ là sẽ lìa xa cuộc đời trần tục và chọn Mẹ làm hôn thê của mình. Sau khi anh nói lời tuyên hứa, Đức Mẹ chạm vào ngón tay anh như là đã nhận lời. Ít lâu sau, khi anh muốn lập gia đình với một ngưòi con gái, Đức Mẹ hiện ra và nhắc đến lời hứa năm xưa. Đám cưới bị hủy bỏ và anh bỏ vào sa mạc, sống đời sống ẩn tu lành thánh cho đến hết đời. 

67. Năm 850, Berengarius, Giám Mục Thành Verdun tại Lorraine vừa đi vào một nhà thờ thì vấp vào chân của một linh mục tên Bernerio, khi ngài đang qùy trước ca đoàn để đọc Kinh Nhật Tụng kính Đức Mẹ. Đêm đó, Đức Mẹ hiện ra với vị Giám Mục và nói, "Sao con có thể đá vào chân đầy tớ Mẹ khi ngài đang đọc kinh chúc tụng Mẹ? Vì Mẹ thương yêu con, con phải đền tội này." Chân của Đức Giám Mục càng ngày càng khô cứng lại, nhưng ngài sống và chết lành. Sau nhiều năm, thi thể của ngài vẫn còn nguyên vẹn không bị thối rữa, trừ chiếc chân khô. 

68. Một thanh niên đã tiêu tan hết gia tài của cha mẹ để lại, duy chỉ giữ lại sự thanh sạch cho riêng mình. Người cậu của chàng thấy cháu mình mất hết của cải vì tật xấu cho nên khuyên chàng đọc một đoạn kinh Mân Côi mỗi ngày. Ông nói nếu cậu chịu khó giữ thói quen tốt này thì ông sẽ giúp cậu có một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Người thanh niên kiên trì lần hạt và thay đổi đời sống. Người cậu tìm cho cậu một cô gái. Hai người chuẩn bị lập gia đình. Giữa tiệc cưới anh đứng dậy đi ra ngoài lần hạt. Khi lần hạt xong, Đức Mẹ hiện ra nói với anh: “Bây giờ Mẹ sẽ thưởng con vì con đã dâng lên Mẹ những ngợi khen. Hơn nữa, Mẹ không muốn con mất đức thanh sạch cho nên ba ngày nữa con sẽ chết, và con sẽ về cùng Mẹ nơi Thiên Đàng.” Anh kể thị kiến cho mọi người nghe, và qủa đúng như vậy, anh bị một cơn sốt, và vào ngày Thứ Ba anh đã ra đi một cách bình yên. 

69. Tác gỉa cuốn sách vinh danh Chuỗi Mân Côi tên là Sự Bí Mật của Mỗi Ân Sủng kể rằng lần kia Thánh Vincent Ferrer nói với một người vô vọng khi sắp chết: "Tại sao anh có thể hại mình khi Chúa Giêsu muốn cứu anh?" Anh ta trả lời là dù có Chúa Cứu Thế and cũng bị phạt. Vị Thánh trả lời, "Và anh, nhờ anh, anh sẽ được cứu rỗi." Ngài bắt đầu xin mọi người trong gia đình cùng lần hạt với ngài. Lạ lùng thay, người bệnh xin được xưng tội, và với nước mắt ăn năn đã trút hơi thở cuối cùng. 

70. Cũng cùng tác gỉa nêu trên: Sau một trận động đất, một linh mục thuê người tìm kiếm những người sống sót thì họ kéo ra khỏi đống gạch đổ nát một bà mẹ và các con của bà. Khi được hỏi bà có thói quen lành thánh nào thì bà trả lời là bà không bao giờ bỏ lần hạt Mân Côi và viếng nhà nguyện Đúc Mẹ. 

71. Tác gỉa kể tiếp: Một người đàn bà được khuyên phó thác cuộc đời mình cho Đức Mẹ qua chuỗi Mân Côi mặc dù trước đó đã sống đời tội lỗi, vì tưởng rằng đó là một cách duy nhất kiếm tiền nuôi thân. Một đêm kia, Đức Mẹ hiện ra nói với nàng: "Hãy từ bỏ đường tội lỗi rồi mẹ sẽ lo liệu cho mọi sự." Sáng hôm sau nàng xin Cha xưng tội, và từ đó được Đức Mẹ ban cho nàng mọi điều mong ước.

72. Một người đã có can đảm từ bỏ đường tội lỗi sau khi lần hạt Mân Côi, vì Đức Mẹ đã giải thoát anh ta khỏi sự vây hãm của tội lỗi. 

73. Một người biết mình đang ở trong một mối liên hệ tội lỗi nhưng không biết làm sao thóat ra được. Sau, nhờ tràng hạt Mân Côi mà Đức Mẹ đã cứu anh rời xa cám dỗ. 

74. Một người đàn bà ghét chồng không giấy bút nào tả được. Trên giường bệnh và chờ chết, bà không biết là ông đã rút vào một nơi thanh vắng để lần hạt cho mình. Nhờ đó lòng bà đã dịu lại và thấy được tội lỗi của mình và ăn năn. 

75. Sau cùng, cũng một tác giả kể lại là sau khi giảng phòng cho những tù nhân tại Naples thì vài người nhất định không chịu xưng tội. Cha khuyên họ ít nhất ghi tên vào nhóm lần hạt Mân Côi. Họ nghe lời cha, và chỉ sau khi lần một chuỗi cả nhóm ao ước đi xưng tội, lần đầu tiên sau bao nhiêu năm. Những thí dụ điển hình này cho chúng ta thấy là Đức Mẹ luôn luôn ra tay cứu giúp những ai chạy đến cùng Mẹ, thời xưa cũng như thời nay. 

76. Thánh Gregory kể là có một Giám Mục thành Ferento có lòng thương kẻ nghèo từ bé. Một ngày kia, cháu của ngài là linh mục cất 10 đồng tiền vàng vào tủ và khoá kỹ càng. Tình cờ làm sao, sau đó có vài người đến xin Đức Giám Mục giúp họ qua cơn túng quẩn. Ngài phá tủ, lấy hết tiền vàng ra và phân phát cho những người này. 

Khi cha cháu biết chuyện, ngài rất lấy làm phiền. Không biết làm sao trả tiền vàng lại cho cháu, Đức Giám Mục cầu cứu cùng Đức Mẹ. Lạ thay, ngài thấy 10 đồng tiền vàng nằm kế bên tượng Mẹ. Mừng qúa, ngài đem 10 đồng tiền trả lại cho người cháu. 

77. Khi đi ngang qua một nhà nguyện nhỏ Công Giáo một phụ nữ người Đức theo đạo Lutheran đã vào viếng vì tò mò. Bà thấy một bức ảnh Đức Mẹ ôm Chúa Giêsu Hài Đồng trong tay. Xúc động trước hình ảnh Mẹ bà muốn hiến dâng Mẹ một vật gì. Khi về nhà bà lựa một miếng vải lụa đẹp nhất và đem đến kính dâng lên đài Đức Mẹ. Đức Mẹ đã soi sáng cho bà thấy sự sai lầm của đạo mà bà theo bao lâu nay. Lập tức bà đi tìm một vài người Công Giáo và xin theo đạo. 

78. Tại thành Cesena có hai người bạn cùng tội lỗi như nhau. Một người tên là Bartholomew, dù sống đời tội lỗi luôn luôn hát bài thánh ca an ủi Đức Mẹ Sầu Bi mỗi ngày. Một lần kia, sau khi hát xong thì anh ta thấy một thị kiến. Anh thấy người bạn và anh đứng trong một con rạch đầy lửa đỏ. Trong cơn tuyệt vọng anh thấy Đức Mẹ đưa tay kéo anh ra khỏi nơi đó. Ngài còn khuyên anh xin Chúa Giêsu tha tội, vì Người sẵn sàng nhận lời cầu bầu của Mẹ Chí Thánh Người. 

Ngay khi thị kiến chấm dứt Bartholomew nghe hung tin là người bạn đã chết vì một vết thương do ai đó gây ra. Anh biết ngay thị kiến không phải là sản phẩm của trí tưởng tượng của mình, cho nên anh xin vào dòng Capuchins, sống một cuộc đời ẩn dật và để lại danh thơm lành thánh sau khi qua đời. 

79. Á Thánh Jerome, người sáng lập Dòng Các Cha Sommaschian, đã bị bắt vào ngục tối. Ngài cầu xin Đức Mẹ cứu và hứa sẽ hành hương Treviso nếu được tự do. Đức Mẹ hiện ra, tháo xiềng xích và đưa cho ngài chìa khoá ngục. Sau khi ra khỏi ngục, ngài lên đường đi đến Treviso. Tiếc thay, lại một nữa ngài bị rơi vào tay kẻ thù. Ngài lại xin Đức Mẹ cứu và Mẹ lại hiện ra, không những dắt ngài ra khỏi sự bao vây của kẻ thù, mà còn đưa ngài đến tận cổng thành Treviso. Sau khi viếng thánh địa, ngài để lại xiềng xích nơi bàn thờ Đức Mẹ và dâng mình cho đời sống đạo. Giáo Hội nâng ngài lên bậc hiển thánh, cùng với các Thánh khác. 

80. Một linh mục có lòng sùng kính Mẹ Sầu Bi đặc biệt hay ở lại sau Thánh Lễ để suy gẫm sự thương khó của Đức Mẹ và dùng khăn lau những giọt lệ từ tượng Mẹ Sầu Bi. Khi ngài bị đau nặng đến nỗi các y sĩ đều bó tay thì ngài thấy một phụ nữ rất xinh đẹp đến bên giường bệnh. Bà an ủi ngài và dùng khăn tay nhẹ nhàng lau những giọt mồ hôi trên trán ngài. Ngay lúc đó ngài thấy mình khỏe hẳn. Ngài hỏi: "Bà là ai mà tử tế với con qúa sức vậy?" "Ta là người mà con đã lau những giọt lệ cho từ bao lâu nay," Đức Mẹ trả lời. Nói xong, Mẹ biến mất. 

81. Một phú nữ qúy tộc đã tha cho kẻ giết người con trai duy nhất của mình, vì nhớ lại ngày xưa Đức Mẹ đã tha cho những kẻ đã giết Con Cực Thánh của Ngườ. Không những tha cho tên sát nhân (tên này đã lẩn trốn trong lâu đài của bà), bà còn cho người mang một con ngựa khỏe tốt và tiền đi đường cùng với quần áo để hắn trốn đi. 

Người con hiện về cho biết là nhờ sự tha thứ và lòng rộng lượng của bà, Đức Mẹ đã xuống đem cậu về Trời (đáng lẽ cậu phải ở Luyện Ngục rất lâu năm). 

82. Thánh Bionda cũng hành động tương tự khi quân thù giết người con trai duy nhất của ngài, vì ghét người cha đã qúa vãng của cậu. Kinh khủng hơn nữa là chúng moi tim cậu ra và đưa cho ngài ăn. Thánh bắt chước gương Đức Mẹ và bắt đầu cầu nguyện cho kẻ giết con mình. Hành động này đã làm vui lòng Đức Mẹ. Ngài soi sáng Bionda để bà gia nhập hội các bà mẹ Dòng Servites. Bà sống một cuộc đời lành thánh và làm bao nhiêu phép lạ trước và sau khi về Trời. 

83. Khi nghe vài thanh niên khoe thành tích ái tình, Thomas of Canterbury lúc còn trẻ cũng khoe Đức Trinh Nữ Maria là người yêu của mình. Sau đó, ngài hối hận vì đã nói ra điều này. Đức Mẹ hiện ra và với sự dịu dàng âu yếm. Người hỏi:"Thomas, con sợ gì? Con có lý do để khoe là con yêu Mẹ và Mẹ yêu con. Hãy bảo đảm với các bạn điều này và để chứng minh lòng Mẹ thương con, con hãy cho họ coi món qùa mà Mẹ làm cho con đây." Đó là một hộp gỗ nhỏ chứa một chiếc áo Lễ mầu đỏ máu. Đây là sự dấu hiệu ngài sẽ thụ phong linh mục và sẽ chịu chết vì đạo. 

Cuộc đời tu trì của ngài bắt đầu như đã được tiên báo. Sau khi trở thành Đức Giám Mục Canterbury ngài bị vua nước Anh bắt. Ngài trốn vào tu viện Cistercian ở Pontignac bên Pháp. Trong thời gian tạm trú ở đây ngài cố gắng vá chiếc áo nhậm mà không làm sao vá cho khéo. Đức Mẹ hiện ra và vá áo cho ngài. Sau đó, ngài trở về Canterbury và chịu tử đạo tại đây. 

84. Một cô gái rất yêu mến Đức Mẹ đã gặp một tên thủ lãnh của một đảng cướp. Lo sợ sẽ bị hãm hiếp, nàng xin tên này, vì lòng yêu mến Đức Mẹ mà tha cho cho cô. Tên tướng cướp trả lời, "Nàng đừng sợ, nhân danh Đức Mẹ mà nàng đã cầu nguyện cho ta, xin đưa ta đến cùng Người." Sau đó hắn đưa nàng đến chỗ an toàn. 

Đêm hôm sau Đức Mẹ hiện ra với tên tướng cướp, cám ơn hắn đã cư xử tốt đẹp và một ngày kia sẽ trả ơn hắn. Một thời gian sau tên cướp bị bắt và bị kết án tử hình. Đêm trước khi bị đem đi xử tử, Đức Mẹ hiện ra với hắn:" Con có biết Ta là ai không?" Hắn trả lời, "Nhìn bà quen lắm, hình như con có gặp bà ở đâu rồi." "Ta là Trinh Nữ Maria," Đức Mẹ trả lời, và Người nói tiếp,"Ta đến trả ơn con vì con đã làm cho Ta một điều tốt lành xưa kia. Ngày mai con sẽ chết, nhưng vì con chết trong ăn năn cho nên con sẽ lên Thiên Đàng ngay lập tức." 

Người tử tội thức giấc và cảm thấy hối hận vì những tội mình đã phạm và khóc lóc thảm thiết. Anh xin được xưng tội và đã xưng các tội mình ra trong nước mắt ràn rụa. Anh kể lại giấc mơ và xin cho mọi người biết. Anh vui vẻ đi đến pháp trường với nét mặt bình an và sung sướng. Mọi người tin rằng lời hứa của Mẹ Thiên Cung đã thành sự thật. 

85. Thánh Joachim Piccolomini có lòng sùng kính Đức Mẹ từ thuở bé và hay viếng Đức Mẹ Sầu Bi ba lần một ngày tại nhà thờ ở làng kế cận. Ngài còn ăn chay nguyên ngày Thứ Bẩy để tôn vinh Mẹ. Thêm nữa, ngài thức dậy lúc nửa đêm để suy gẫm các sự thuơng khó của Đức Mẹ. Chúng ta hãy xem Đức Mẹ trọng thưởng ngài ra sao. 

Trước tiên, Người hiện ra với Joachim khi còn là cậu bé và hướng dẫn cậu vào Dòng Đầy Tớ Đức Mẹ. Khi ngài về già Đức Mẹ hiện ra với hai triều thiên trong tay: một chiếc có đính ngọc rubi để thưởng cho lòng yêu mến tột độ sự thương khó của Đức Mẹ. Triều thiên thứ hai đính ngọc trai, vì ngài đã giữ lòng thanh sạch. Khi sắp chết Đức Mẹ hiện ra với ngài. Ngài xin Đức Mẹ cho chết vào ngày mà Chúa Giêsu trút hơi thở cuối cùng. Đức Mẹ an ủi ngài và Người cho biết thêm, "Hãy sẵn sàng, ngày mai (Thứ Sáu) con sẽ chết bất ngờ như ý con muốn, và con sẽ cùng Ta trên Thiên Đàng." 

Thế là sự việc xẩy ra như lời Đức Mẹ đã phán. Sau khi mọi người hát câu "Kìa Mẹ Người đứng dưới chân Thánh Giá" thì Joachim tắt thở. Và khi mọi người hát đến câu "Và Người đã gục Đầu và thở hơi cuối cùng" thì cả nhà thờ được bao phủ bởi một ánh sáng rực rỡ với một mùi hương dịu dàng. 

86. Khi sắp chết Cha Alphonso Salmerone, linh mục Dòng Tên đã nói: "Hạnh phúc thay những giờ phút con được phục vụ Đức Mẹ Maria! Phúc thay nhũng bài giảng, nhũng khó nhọc, những tư tưởng con dâng lên Mẹ. Thiên Đàng ơi. Thiên Đàng ơi!" 

87. Công tử Guido ao ước vào Dòng Camaldoli, và thân phụ của chàng là hoàng tử Farnulf hân hoan dâng con vào nhà dòng. Thánh Romuald là tu viện trưởng nhận tu sinh với lòng sung sướng vô biên. Một hôm Đức Mẹ hiện ra với chàng trẻ tuổi, trong tay ôm Đức Chúa Giêsu Hài Đồng. Đức Mẹ kéo chàng đến gần khi thấy Guido run sợ trước ân huệ qúa lớn lao. Mẹ nói, "Sao con nghi ngờ? Con sợ gì, hỡi Guido? Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, đây là Giêsu con Mẹ, Ngài muốn đến cùng con." Khi nói tới đây Mẹ đặt Chúa Giêsu vào tay ngài. 

Khi vào nhà dòng được 3 năm thì Guido lâm bệnh nặng. Thánh Romuald thấy thầy chủng sinh run sợ như thấy một hình ảnh gì hãi hùng lắm. Ngài nghe thầy hỏi, "Cha ơi, cha có thấy những kẻ Hồi Giáo trong phòng này không?" Ngài liền hỏi, "Con ơi, con có còn điều gì mà con chưa xưng ra không?" "Có, người thanh niên trả lời, con không vâng lời bề trên, khi ngài bảo con phải nhặt những cái chổi mà con đã không nhặt. Giò đây, con xin xưng tội này." Cha Romuald tha tội cho chủng sinh này và khung cảnh trong phòng thay đổi ngay lập tức. Ma qủy biến mất và Đức Mẹ hiện ra với Chúa Giêsu, đón Guido ra đi trong an bình. 

88. Khi được Đức Mẹ hiện ra trước giờ chết của một nữ tu tên Mary, thuộc dòng Cistercian ở Toledo thì cô xin Đức Mẹ cho cô được chết cùng giờ Đức Mẹ chết. Đức Mẹ nhận lời. Người nói, "Con sẽ được toại ý, và con còn được nghe những bài hát mà các Thánh chúc tụng Mẹ khi Mẹ về Thiên Đàng." Khi các nữ tu khác nghe chị nói chuyện một mình thì cứ nghĩ chị đang hôm mê. Chị cho mọi người biết về thị kiến và hồng ân chị sắp nhận được, cũng như sự đợi chờ ngày giờ mà chị sẽ trút hơi thở cuối cùng. Đúng vào lúc đồng hồ gõ giờ chị sắp sửa ra đi, chị nói với các nữ tu khác,"Chị em ơi, giờ đã đến. Em nghe tiếng nhạc thiên thần và giờ này Nữ Vương của em đang ngự xuống từ Trời. Hãy nghỉ yên, em đi với Người đây." Nói xong, chị thở hơi cuối cùng với đôi mắt sáng như ngàn vì sao với gương mặt rực rỡ hân hoan. 

89. Vào thế kỷ thứ 8, tại thành Sens bên Pháp có một nàng thiếu nữ khuê các có lòng yêu mến Đức Mẹ đặc biệt. Sau đó cô đi tu. Khi tới giờ lâm chung, thiếu nữ thấy Thánh Cecilia và Thánh Lucia đứng bên cạnh giường. Cô hỏi, “Chào các chị. Các chị đem tin gì cho em từ Nữ Vương?” Hai Thánh trả lời, “Ngài đang đợi em trên Thiên Đàng đó.” 

Sau đó ma qủy cũng hiện ra với cô. Nhưng cô đã mạnh dạn đuổi nó đi, “Hỡi con quái vật, mi định làm gì ta, một nữ tì của Chúa Giêsu?” Sau khi nhận các Bí Tích sau hết, cô nhìn về hướng cửa và nói, “Mẹ Thiên Chúa đang đến đón em. Các chị ơi, em xin dâng các chị cho Mẹ. Vĩnh biệt. Chúng ta sẽ không còn thấy nhau nữa.” Nói xong, nàng giơ hai tay ra như ôm lấy Đức Mẹ và thở hơi cuối cùng. 

90. Tại Ấn Độ, có một người đàn ông đang định rời nhà để đi phạm tội, thì nghe có tiếng nói, “Hãy ngừng lại, con đi đâu vậy?” Anh ta quay lại thì thấy từ mẫu ảnh chạm nổi Đức Mẹ Sầu Bi, Đức Mẹ kéo lưỡi đòng nơi ngực ra và phán: “Thà con dùng lưỡi đòng này đâm vào tim ta, còn hơn là gây thương tích cho Con ta với tội con sắp phạm.” Khi nghe thấy điều này, người thanh niên qùy xụp xuống và khóc lóc thảm thiết và anh xin Chúa và Đức Mẹ tha tội cho mình. 

91. Một thanh niên trẻ đã hứa với ma qủy là nếu nó giúp anh ta phạm một tội mà anh muốn phạm thì anh ta sẽ bán linh hồn cho nó. Anh ta còn đưa cho hắn mảnh giấy ký nợ với chữ ký bằng chính máu của mình. Sau khi tội đã phạm, tên qủy muốn anh ta trả món nợ đã hứa. Nó đem anh ta đến một cái giếng và đe sẽ mang cả hồn lẫn xác anh ta nếu anh không đâm đầu xuống giếng. Chàng thanh niên nghĩ không có cách gì chống lại tên kẻ thù, bèn trèo đến bên cạnh giếng để nhẩy xuống. Tuy nhiên, vì qúa kinh hãi với cái chết sắp đến nơi, anh ta bảo tên qủy hãy xô anh ta đi chứ anh ta không có can đảm làm chuyện ấy. 

Thanh niên này thường đeo mẫu ảnh Đức Mẹ Sầu Bi. Tên qủy bảo, "Mi hãy tháo ảnh ra thì ta sẽ đẩy mi xuống giếng." Người thanh niên cảm nhận được sự bao bọc của Đức Mẹ từ ảnh cho nên từ chối tháo ảnh ra. Sau một lúc giằng co tên qủy bỏ đi trong bối rối. Kẻ tội lỗi ăn năn và dâng lên bàn thờ mẹ nguyên câu truyện của anh ta, tại nhà thờ Santa Maria ở Perugia. 

Khổng Thanh-Hương chuyển ngữ