Ái hữu đã được 40 năm , con người đã, đang , sắp vào tuổi 60.Khi còn ngồi ghế nhà trường nghe cô Tùng giảng bài liên quan đến “ Lễ Lục Tuần “ , tôi nghĩ đến các cụ ông , cụ bà lụm khụm gần đất xa trời . Giờ đây ở tuổi này “Ái hữu “ chúng ta vẫn còn phong độ giống như các cô cậu học sinh TỐNG PHƯỚC HIỆP ngày nào.
Đối với các bạn đang còn công tác hay miệt mài trong kinh doanh, thời gian là vàng bạc, nhưng vẫn còn dành một chút riêng tư cho nhóm bạn cũ,đó là điều đáng trân trọng, nhất là những tình cảm chân thành dành cho nhau. Không biết các bạn thế nào? Riếng tôi, mỗi khi nhìn thấy hình ảnh cũ,hay đọc lại các bài báo trong “ Nội San Ái Hữu “lập tức những thước phim thời học sinh 10B3, 11B3,12B3 lần lượt hiện về: HỈ, NỘ,ÁI,Ố đều có cả.
Lớp 10B3 ( 1970-1971 ):
Ích, tứ 5: Tâm,Sương, Thơ,...,Thúy
Vì nhà tôi khá xa trường (so với thời đó), nên ngày đầu tiên đến lớp có trể so với các bạn,tới nơi thật bối rối khi cả dãy lớp 10 đầy nam sinh đứng lấp kín các hành lang lối vào lớp, không gì lạ đây là lần đầu nam, nữ trường này học chung theo phân ban, nên có lẽ các đấng nam nhi xem thử các cô bạn gái lớp mình thế nào có "Chằn ăn, Trăn quấn"hay không? mà cũng có thể các chàng đang chấm “ hoa khôi cho khối "? Rất may, tôi nhìn qua thấy nụ cười thân quen của anh Cả Thái Sơn, AH Phùng Ích ( vì cuối năm đệ Tứ , hai lớp tứ 5 và tứ 11 tổ chức cắm trại chung ở khu vườn nhà tôi). Khi đến cửa lớp lại bất ngờ gặp AH Thủy Tiên nhiệt tình kéo vào bàn nhất ngồi chung ( tôi và AH T.Tiên quen nhau từ mối giao hảo của 2 gia đình).
Thật tình mà nói cả 3 năm cấp 3 vào lớp học tôi không dám nhìn xuống lớp vì toàn là con trai, do đó có nhiều khuôn mặt tôi không nhớ lắm nếu bạn không phá phách hay nghịch ngợm hoặc không có dịp trò chuyện với tôi, tôi chỉ biết các bạn khi được thầy cô mời lên trả bài , còn nam sinh nào “ đình đám “lắm như A.H. 18 Lương văn Trường( học giỏi nhất lớp, Thầy Lê Quang Ánh hay mời lên giải toán); anh Cả Thái Sơn hay đóng góp ý kiến, A.H Đặng Phùng Ích với nụ cười có răng khểnh dễ thương, nghệ sĩ cây đàn A.H Nguyễn Hữu Hải …Riêng bạn Đặng Công Luận mặc dù chỉ học chung lớp đệ tam, tôi vẫn có ấn tượng, cụ thể là: sau gần 30 năm gặp lại tuy có nhiều thay đổi, nhưng 1 chút suy nghĩ tôi kịp nhận ra và nhớ rõ cả họ tên, bạn biết tại sao không?
- Vì tôi ngồi bàn nhất, cạnh cửa lớp, mỗi lần bạn đi ra hay vào ngang bàn tôi, bạn đều gât đầu
chào …( không biết bạn chào hay thói quen gật đầu ???), nên tôi nói với Tâm và tìm hiểu tên bạn .Không ngờ hơn 30 năm sau và cho đến bây giờ chúng ta có dịp cùng 1 số bạn cũ kết chặt tình thân hữu.
Ngày Tất niên, nào món mặn, món ngọt, văn nghệ ( tôi, Duyên, chị Hà, anh Hải phải tập dợt 1 buổi sáng tại nhà chi Hà), bất ngờ hơn là Trường cũng lên hát 1 bài ( có hình lưu đến bây giờ ). Màn ảo thuật do Thời và anh Tánh thực hiện làm cả lớp cười vỡ bụng vì trò lường gạt của Thời .Vinh dự có thầy Đinh Văn Thạnh ( dạy Lý Hóa ) và thầy Hiệu Trưởng Đào Khánh Thọ đến dự.
Lớp 11B3 ( 1971-1972 )
Có nhiều kỷ niệm nhất đối với tôi.
-Hội chợ xuân của trường, gian hàng “ BẾN XUÂN “ của lớp đạt giải nhất nhờ đóng góp của tập thể lớp,mỗi người đều có nhiệm vụ để làm và tất cả nhiệt tình tham gia . Bọn con trai tôi không rành lắm nhưng bọn con gái phải chuẩn bị trước khá lâu , vì chúng tôi có quá nhiều sáng kiến phục vụ cho gian hàng ( làm nón , thiệp chúc xuân , sản phẩm thủ công làm từ lon bia, từ que tâm, chuẩn bị dụng cụ cho trò chơi câu chai nước ngọt ….). Trong thời gian này có 1 sự cố xảy ra đối với tôi: vì tối gian hàng không còn gì để phục vụ khách, kem của tiệm chị Hà cũng hết, nên tôi bàn về nhà chị tôi gần đó lấy thêm , nhưng ai đi theo để phụ tôi?, có 1 bạn đồng ý đi cùng.Lúc trở lại trường không thể vào được, tôi phải qua nhà A.H T.Tiên , nhờ anh của Tiên giúp cách leo qua bờ tường, không ngờ mới leo qua tường, đứng trên nóc nhà xe Thầy Hiệu Trưởng và ThầyTỏ ( tổng giám thị) nhìn thấy, cả hai đi đến, tim tôi nhảy “ lô tô “ vì sợ bị kỹ luật,sẽ thông báo về gia đình, tôi vội ngồi thụp xuống,nhưng rất may hai Thầy không la mắng mà nhẹ nhàng bảo chúng tôi tìm cách xuống, một phen hú hồn.Thật tình là tôi không nhớ ai đã cùng tôi chịu cảnh ngộ này, nhưng hơn 30 năm sau tình cờ gặp lại bạn và được nhắc về chuyện này tôi mới biết đó là bạn, xin lỗi Bữu Hội nhé vì sự vô tình này, nhưng tôi đã nói lớp đông nam sinh, bạn cũng quá “ hiền lành, không nghịch ngợm, phá phách không là học sinh Cá Biệt ( bệnh nghề nghiệp ). Bây giờ gặp lại , bạn hay nhắc chọc quê tôi hoài , tôi ngượng lắm đấy .
Hội chợ này để lại nhiều kỹ niệm đối với mỗi h.s tham gia cùng lớp , nếu đọc lại bài Việt Hùng viết “ Hồi Tưởng riêng tặng cho Tùng “ trong nội san, các bạn sẽ tìm lại được khái quát hoạt động trại Bến Xuân và vài kỹ niệm khó quên về đêm của các bạn nam ở lại giữ trại.
-Chia tay lớp bằng 1 buổi picnic tại Cồn Cát Cái Tàu có cô Dương Vương Thị Tùng tham gia , cùng nhau xăng quần ngâm nước mò hến , kết quả được cả 1 thúng to hến ,thế là cả lớp được thưởng thức liền tại chổ 1 nồi cháo hến nóng hổi ,xong rồi còn bắt thăm trao quà dưới sự giám sát với cây roi mây của cô Tùng nữa chứ!Bây giờ nếu có dịp trở lại nơi cồn cát này chắc chúng em và cô không dám ngâm mình cả buổi dưới nước mò hết , và mặc luôn đồ từ ướt cho đến khô như ngày dó cô nhỉ!Tiếc cho 1 số bạn vì lý do nào đó không tham gia, thôi thì nhìn lại hình ảnh cũ cũng hiểu được niềm vui khi đó.
-Thi Tú Tài 1 tại trường Thủ Khoa Huân:Tôi, Duyên ở nhà T. Tiên trong thời gian thi. Tội nghiệp Bác gái ( mẹ Tiên ) lo các bữa cơm ngon cho chúng tôi để yên tâm thi cử. Chúng con cám ơn Bác vô cùng.
Lớp 12 B3( 1972-1973)
- Thiếu vắng 1 số bạn cũ, thêm vào 1 số bạn mới, lớp không còn vui như xưa, áp lực học tập, tương lai sau khi rời trường Tống Phước Hiệp , có vào đại học được không? ngành nghề sẽ chọn là gì? lo lắng là thế, nhưng bọn con gái vẫn có những kỹ niệm cuối cấp . Giờ học Triết của Thầy Khiêm chúng tôi ( tôi, Tâm, Tiên ,Duyên)thường xin phép ra ngoài, rồi lẻn qua nhà Tiên hái mận ăn cho hết giờ. Tội nghiệp Thầy Rượu ( g.v dạy Địa ), thường vào lớp với sĩ số học sinh khiêm tốn, ngày cuối năm bọn tôi cũng định cúp cua như các bạn khác, vừa xuống cầu thang, thấy Thầy ôm sổ lên , biết là sẽ chấm điểm hạnh kiểm, chúng tôi vội vàng quay vào lớp ngồi như ngoan lắm, khi Thầy đọc đến tên để chấm điểm tôi cảm thấy có lỗi với Thầy quá ( xin lỗi Thầy ).
- Tuy 1 số các bạn chuyển qua trường sư phạm, nhưng vẫn còn tình cảm với bạn bè , nên ai đó đã đề nghị lập ÁI HỮU 72 , nhờ vậy chúng mình mới có mối liên hệ lâu dài mãi đến hôm nay.
Bốn mươi năm sau
Gần hết một đời người ( theo bài hát 60 năm cuộc đời ), điểm lại các gương mặt trong số 20 Ái Hữu , chỉ còn lại mối thân tình của: Hà & Nở, Tiên, Duyên, Sương,Tâm& Hồng,Trường, Dũng và các bạn đang sống nơi xứ người: Thái Sơn, Tùng, Ích & Yến, Hải, nay có thêm sự góp mặt của 2 bạn Luận và Hội.
Các bạn ở nước ngoài tuy xa nhưng vẫn còn liên lạc, mỗi khi về VN các bạn vẫn tìm gặp bạn cũ, đó là điều đáng quý.A.H Phan tấn Lộc tuy gần nhưng lại khó tìm. phải chăng em muốn tránh mặt các bạn trong A.H?Đừng như thế Lộc nhé, Các A.H nhất là các chị luôn nhắc về em trong các buổi họp mặt .Nhớ thời gian còn đi học, Lộc, Tùng, Ích, đôi khi có anh Hải thường đến nhà chị chơi, chúng ta ra vườn hái xoài, mận, ăn mắm đường, nói chuyện dốc Lộc còn nhớ không? Bộ 3 Lộc –Tùng –Ich thường chơi chung không rời,nay Tùng, Ích vẫn còn liên lạc nhưng Lộc thì xa cách A.H quá???
Trong số A.H hầu như cắt đứt liên lạc như Việt Hùng hay Hùng Sơn, chúng ta cũng biết được các bạn ấy đang sống ở đâu, vì còn gia đình ở Vĩnh long .Riêng anh Tánh đang ở đâu? Anh còn nhớ bài viết gửi cho A.H đăng trong nội san A.H ? “ Rừng Chí Linh 24/8/73 “ với những tâm sự chân thành anh gửi cho các bạn A.H, gợi trong tôi nỗi buồn man mác.
Anh Tánh ơi ! Theo như anh viết thì anh còn nợ bạn bè 1 câu trả lời “ tại sao anh rời Đ.H. Hòa Hảo để vào quân trường “. Dự đoán của anh sau 4 hay 5 năm sau ( so với mốc 1973)sẽ có 1 ngày “ họp mặt đầu tiên không thiếu ai “, nhưng ngày đó không bao giờ xãy ra anh Tánh à! Nếu có phép màu hy vọng anh sẽ xuất hiện tìm lại A.H . Anh và Luận học chung chỉ 1 năm lớp đệ tam, rồi cả 2 lần lượt biệt tăm , nhưng sau 30 năm duyên bạn bè đã đưa Luận gặp lại bạn xưa . Còn anh khi nào xuất hiện hay gửi tin tức về, các bạn vẫn nhắc về anh.
Ái Hữu mến ! từ giờ trở đi, thời gian còn lại đối với chúng ta càng ngắn dần, “kỷ niệm A.H 50 năm sau “không biết sĩ số có còn duy trì như hôm nay không? Bài này tôi viết cho Ái Hữu với bao tình cảm yêu mến, tình cảm này nhân đôi dành cho các A.H nữ, mong muốn mọi điều tốt đẹp luôn đến với gia đình mỗi bạn thân, hy vọng chúng ta giữ mãi “ tình cảm chân thật ‘ dành cho nhau, đó cũng là “món quà tinh thần quý báu ‘ không gì sánh bằng ./.
Phan Thị Sương
Ái Hữu 72