Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2018

Thơ Tranh: Đêm Phục Sinh


Thơ: Kim Phượng
Thơ Tranh: Kim Oanh

Thánh Giá



Thánh Giá cho tôi hiểu một điều
Thế nào chân lý của cao siêu
Chết đi hạt lúa cho mầm sống
Cứu chuộc hy sinh để được nhiều...
Ngang dọc vô thường đâu biết được
Ta bà cội phúc thực bao nhiêu.!
Trăm năm trong lối vế vô ngã
Cao trọng không ngoài một chữ yêu.

Bằng Bùi Nguyên

Đêm Phục Sinh



Trầm lặng đêm nay tinh tú ngời
Gió đàn hương ngát khắp nơi nơi
Vòm trời rực rỡ thêm huyền diệu
Giây phút thiêng liêng đến tuyệt vời
Mầu nhiệm phục sinh vang réo gọi
Tin yêu phó thác chẳng hề vơi
Hồng ân ban phát dòng tuôn đổ
Tấu khúc trung trinh mãi suốt đời

Kim Phượng
***
Các Bài Họa: 

Y Đề

Đêm thiêng trầm lắng ánh xanh ngời,
Khúc thánh ca vang khắp mọi nơi,
Chúa nhận đức truyền đời khổ ải.
Người mang ân điển đấng cao vời.
Nỗi đau dậy đất không hề cạn,
Lời oán than trời chẳng thể vơi,
Phục sinh Người đến trong nhân thế,
Ban phát hồng ân cứu rỗi đời.

Hoành Trần
31/3/18
***
Người Ngoại Giáo

Quang mây tinh tú sáng ngời ngời
Chiếu xuống trần gian khắp mọi nơi
Tuần Thánh đôi lần nghe loáng thoáng
Phục sinh có lúc nghĩ xa vời
Tôi người khác đạo nhưng tin Chúa
Dấu ấn trong lòng thật khó vơi
Thánh thót chiều vang chuông Thánh lễ
Như xua phiền muộn bám theo đời.

Cao Linh Tử
31/3/2018


Cho Ngày Phục Sinh 2018 (04/01/2018)

Xin được chia xẻ đôi dòng cảm nghĩ với thân quen và con cháu trong nhà nhân ngày Lễ Phục Sinh 04/01/2018 ̣
Cầu chúc thân tâm an lạc.


Cho Ngày Phục Sinh 2018 (04/01/2018)

Một đời thập tự giá
Ngày Phục Sinh,đánh bạo, hỏi thầm
Con tội gì Chúa ơi?

For Easter Day 2018 (04/01/2018)

My life has been crucified
Daring to ask, even in silence, on Easter
What crime I have committed?

Phạm Khắc Trí

Katherine Commale Bé Gái 7 Tuổi Cứu Sống Hàng Triệu Trẻ Em Ở Châu Phi


Vào ngày 6/4/2006, cô bé Katherine Commale đã xem được một đoạn phóng sự trên TV nói về người Châu Phi. Trong đó có nói, cứ mỗi 30 giây ở Châu Phi, có một trẻ em chết vì bệnh sốt rét.

Cô bé đã ngồi đếm từ 1 đến 30 rồi chạy ra nói với mẹ: “Mẹ ơi, có một bạn nhỏ ở Châu Phi chết rồi, chúng ta nhất định phải làm gì đó!”. Mẹ cô bé lên mạng tìm tin tức và nói với Katherine: “Bệnh sốt rét rất đáng sợ, trẻ em bị sốt rét rất dễ mất mạng”.

“Tại sao các bạn ấy lại bị sốt rét?”
“Sốt rét lây truyền qua muỗi, ở Châu Phi có quá nhiều muỗi”.
“Vậy phải làm sao ạ?”
“Hiện nay, có một loại mùng (màn) được ngâm qua thuốc diệt muỗi, có thể bảo vệ con người không bị muỗi cắn”.
“Vậy tại sao họ không sử dụng màn chống muỗi?”
“Bởi vì nó quá đắt, họ không đủ tiền để mua”.
“Không được, chúng ta phải làm gì đó!”.

Vài ngày sau, người mẹ nhận được cuộc gọi từ giáo viên mẫu giáo của Katherine nói rằng cô bé không đóng tiền ăn nhẹ.

Người mẹ đã hỏi Katherine rằng tiền đâu và nhận được câu trả lời: “Mẹ ơi, nếu con không ăn nhẹ ở trường, không ăn vặt, không mua búp bê, thì có thể đủ tiền mua một chiếc màn không ạ?”.

Sau đó, mẹ đã đưa Katherine tới siêu thị, mua một chiếc màn chống muỗi lớn có thể sử dụng cho 4 trẻ em. Rồi cô gọi điện thoại cho tổ chức làm từ thiện ở Châu Phi hỏi cách làm thế nào để gửi được chiếc mùng đến đó.

Thật may mắn, họ đã tìm được một tổ chức có tên “Nothing But Nets” chuyên gửi màn chống muỗi đến Châu Phi. Một tuần sau, Katherine nhận được thư cảm ơn từ tổ chức và nói rằng em là nhà tài trợ nhỏ tuổi nhất, đồng thời nếu tặng 10 chiếc màn thì sẽ nhận được giấy chứng nhận.

Katherine đã nhờ mẹ cùng mình ra chợ đồ cũ để bày bán sách vở cũ, đồ chơi, quần áo cũ để có tiền quyên góp. Nhưng bán cả ngày chẳng ai mua, cô bé nghĩ: “Mình quyên tiền mua mùng, tổ chức Nothing But Nets sẽ cho mình giấy chứng nhận. Vậy người khác mua đồ của mình, đưa cho mình tiền, họ cũng nên nhận được giấy chứng nhận mới đúng chứ”.

Nói rồi, Katherine đã về nhà tự làm giấy chứng nhận. Mẹ em mua giúp nguyên liệu, bố giúp sắp xếp phòng làm việc và em trai giúp vẽ trái tim. Mỗi tờ giấy chứng nhận đều có chữ viết tay của Katherine: “Nhân danh bạn, chúng ta mua một chiếc màn để gửi đến Châu Phi”.

Nhiều người hàng xóm biết chuyện cũng đã mua màn và giúp Katherine làm giấy chứng nhận. Mục sư trong khu vực cũng đã quyên góp 800 USD sau khi nói chuyện với cô bé. Lần này, Katherine đã phấn khởi hơn và quyết định đi đến nhiều nhà thờ khác. Năm 6 tuổi, cô bé nhận được 6.316 USD tiền quyên góp.

Tổ chức Nothing But Nets đã đăng tải câu chuyện của Katherine lên mạng và khiến hàng triệu trái tim lay động. Một ngày nọ, Katherine xem một chương trình có sự xuất hiện của ngôi sao đá banh David Beckham đang quảng cáo công ích cho tổ chức Nothing But Nets, cô bé lập tức viết thư và giấy chứng nhận cho anh. David Beckham đã câu chuyện lên trang cá nhân khiến câu chuyện ngày càng lan rộng.

Rất nhiều trẻ em Châu Phi đã nhận được màn chống muỗi từ chiến dịch quyên góp của Katherine.

Vào ngày 8/6/2007, Katherine nhận được thư từ làng Domestica, trẻ em tại đó đã viết: “Cảm ơn bạn đã tặng màn cho chúng mình. Chúng mình đã thấy ảnh của bạn, mọi người đếu nói bạn rất xinh”. Katherine đã rất vui khi nhận được lời khích lệ này, giúp cô bé có động lực hơn. Katherine đã làm 100 tờ giấy chứng nhận để gửi đến 100 vị tỷ phú trong bảng xếp hạng của tạp chí Forbes.

Một trong số đó có viết: “Thưa ông Bill Gates, không có màn chống muỗi, các bạn nhỏ ở Châu Phi sẽ chết vì bệnh sốt rét. Họ cần tiền, nhưng nghe nói tiền đều ở chỗ ông…”

Vào ngày 5/11/2007, Quỹ Từ Thiện Bill Gates tuyên bố quyên góp 3 triệu đô la cho tổ chức Nothing But Nets. Bill Gates cho biết, ông đã nhận được giấy chứng nhận với dòng chữ “Họ cần tiền, nhưng nghe nói tiền đều ở chỗ ông”. Có vẻ như ông “không đưa tiền là không được đâu”.

Câu chuyện của Katherine đã lay động trái tim của hàng triệu người.

Năm 2008, nhờ bộ phim tài liệu của Quỹ Từ Thiện Bill Gates, Katherine đã có cơ hội đặt chân đến Châu Phi. Cô bé thấy trên mỗi chiếc màn đều có chữ “Katherine”. Làng Domestica bây giờ cũng có tên là “Làng Màn Katherine”.

Nhờ tình yêu thương và sự nỗ lực của mình, Katherine đã cứu sống hàng triệu trẻ em Châu Phi khỏi bệnh sốt rét. Cô bé có một tâm hồn tuyệt vời và một trái tim nhân hậu. Katherine đã cho nhiều người thấy rằng, người hạnh phúc nhất không phải người sống lâu nhất, mà là người khiến cho người khác hạnh phúc.

Hoàng Trần sưu tầm



Lynda Commale và con gái cô, Katherine, đã gây quỹ và nhận thức trong hơn ba năm cho Mạng lưới Nothing Nets của Liên hợp quốc. Trong năm 2009, Lynda đã thăm Uganda để phân phối lưới và Mesasge of Hope từ Katherine.

Thơ Thẩn



Xướng:Thơ Thẩn

Gió mát thiu thiu giấc ngủ say
Tri âm tri kỷ bấy lâu nay
Gieo vần trau chuốt thơ châu ngọc
Tìm vận lựa lời rượu quý "chai"
Thương bạn người dưng mà nghĩa trọng
Nhớ ai nước lã vẫn mơ hoài
Cao niên vóc hạc trông còn trẻ
Thơ thẩn vườn hoa ..."dạo gót hài" !

Mai Xuân Thanh
Ngày 12 tháng 03 năm 2018
***
Các Bài Họa:
Thơ Thẩn Chơi!


Bạn hiền chưa gặp để cùng say
Huynh đệ chi tình đã bấy nay
Cửa đạo cùng cha từ vạn thuở
Rượu nhà trọng nghĩa sẵn vài chai
Đường về đất mẹ nhiều mơ mộng
Nẻo hẹn nhân gian nặng cảm hoài
Thù tạc có chăng thi vận ảo
Cười vang ngày ấy…chút di hài !

Cao Linh Tử
16/3/2018
***
Gặp Bạn Thơ

Gặp nhau chưa uống cũng đà say
Thỏa mãn mong chờ tự bấy nay
Tay bắt mặt mừng vui mấy cữ
Ly nâng cốc chạm cạn vài chai
Hàn huyên tâm sự không ngơi nghỉ
Ngâm đọc thơ văn mãi cảm hoài
Giây phút chia ly đầy bịn rịn
Người lên xe chạy, kẻ quay hài.

Phương Hà
***
Men Tình Hay Men Rượu?


Men tình,men rượu thứ nào say??
Tình đã lên hương sẽ cảm hoài!
Dù chỉ một lần thơ mở ngõ
Huống chi lắm bận bấy lâu nay
Ngậm ngùi khi phải chia tay tiển
Chạnh phút xa nhau trở gót hài
Có lẽ....vơi buồn tìm ảo giác
Chi bằng...dốc cạn...cạn vài chai!

Song Quang
3/18/18
***
Thờ Thẩn

Giải sầu mượn rượu để mà say
Quên hết tình thân tự thuở nay
Giọt đắng giọt cay đà mấy cốc
Ly thù ly tạc hết bao chai
Hơi men diễn cảnh lời chân thật
Tri kỷ tả chân mối cảm hoài
Cái thú đau thương là thế đấy
Tổn thương tâm trí lẫn hình hài

Kim Phượng
*** 
Gặp Bạn Đồng Hương

Quán chiều bầu bạn ngấm men say
Cho thỏa ân tình tự lúc nay
Thuở nhỏ cùng trường vui sách vở
Thời khôn với xóm thỏa đôi chai
Lưu hồn đất mẹ thơm tình mãi
Giữ dạ quê nhà ngát nghĩa hoài
Ngấn lệ chia tay sầu thấm thía
Bên đường bịn rịn phải quay hài!

Hương Thềm Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm

04.4.2018

Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2018

Thơ Tranh: Chúa Phục Sinh


Thơ: Bằng Bùi Nguyên
Thơ Tranh: Kim Oanh

Ngày Chúa Hy Sinh


(Đăng bài thơ này để tưởng nhớ người bạn thơ Đỗ Hữu Tài trong mùa Phục Sinh.
Nguyện cầu Hương Linh bạn hạnh phúc nơi Nhà Chúa!)

Một ngày Chúa hy sinh
Treo mình trên Thập Tự
Những vết roi thù hận
Những giọt máu lăn dài
Chúa đã chịu đóng đinh

Một ngày Chúa cứu chuộc
Cho nhân loại an lành
Thân xác Ngài đau đớn
Dù gánh nhận cực hình
Tình Chúa vẫn bao dung

Một ngày Chúa thứ tha
Tội tình cho kẻ trộm
Vì biết tôn vinh Ngài
Mặc con người nhạo báng
Vẫn muốn được theo Cha

Một ngày Chúa chịu chết
Quân dữ phải kinh hoàng
Quỷ sứ đều khiếp sợ
Đất trời đầy giông gió
Quang cảnh thật thê lương

Một ngày Chúa sống lại
Ngày thứ ba lên Trời
Bỏ lại trong mộ địa
Những dấu tích ngậm ngùi
Còn lưu mãi trần gian

Mừng ngày Chúa Phục Sinh
Thành tâm con khấn nguyện
Chúa ban cho Xứ Việt
Một cuộc sống thanh bình
Biết tìm Chúa cầu xin

Đỗ Hữu Tài
Thu Apr 09, 2009 3:24 pm

Tình Thánh Giá - Tình Yêu Thiên Chúa



Bài Xướng: Tình Thánh Giá

Buồn len ngõ vắng một chiều
Calvê Thập Giá dập vùi thân Cha
Vì con dang cánh tay ra
Diù con vượt những can qua cuộc đời
Tình yêu cứu độ cao vời
Quỳ bên chân Chúa nhậm lời xin vâng


Kim Oanh
***
Bài Cảm tác:
Tình Yêu Thiên Chúa

Gol..tha tiếng Chúa trong chiều
Gọi mời nhân thế giữ điều răn Cha
Tâm hồn hãy mở cửa ra
Yêu người - kính Chúa nở hoa muôn đời
Tình yêu Thiên Chúa sáng ngời
Lòng con nhẩn nguyện muôn lời xin vâng


Đức Hạnh

19 03 2018

Nhớ Em..


Bài Xướng: Nhớ Em..

Sáng nay chợt nhớ em nhiều
Bâng khuâng tự hỏi người yêu nghĩ gì?
Sao đành cất bước ra đi
Âm thầm gợi buổi phân kỳ xót xa

Nhớ hôm hai đứa đợi phà
Nắng hồng rực rỡ mượt mà áo em
Mơn man gió quyện vai mềm
Con thuyền lướt nhẹ ru êm sóng tình

Bây chừ quanh quẩn một mình
Phòng đơn gối lẻ niềm tin lạc rồi!
Canh tàn ray rứt thân côi
Có người lữ khách bồi hồi nhớ em!

Em đi sỏi đá cũng buồn...

Như Thu
***
Các Bài Họa:

Vắng Em..

Cách xa mới nhớ nhau nhiều
Nhiều khi tự hỏi tình yêu màu gì?
Màu gì? Mặt giận tái đi
Đi rồi cảm thấy hơi kỳ đã xa

Xa chi rồi đợi trông phà
Phà mau về bến để mà...anh, em !
Em, anh lại vuốt ve mềm
Mềm như cái thuở lời êm tỏ tình

Tình mong không tách đôi mình
Mình đây giữ vững lòng tin lâu rồi
Rồi nay sao lại đơn côi?
Đơn côi tái diễn hoài hồi vắng em

Em ơi ! Thấu hiểu anh buồn...

Minh-Hồ
17.03.2018
***
Nhớ  Anh

Bấy lâu cứ nhớ anh nhiều
Dẫu chưa ngỏ ý trao yêu câu gì
Vì thời chiến cuộc anh đi
Còn em rời Thủ* đến kỳ học xa

Hậu Giang những buổi qua phà
Lênh đênh bèo dạt như là phận em
Nghiêng chao đôi cánh chim mềm
Ríu ra tiếng hót nghe êm mùi tình

Em thì thui thủi một mình
Còn anh viễn xứ thông tin mất rồi
Đêm buồn như kẻ mồ côi
Chong đèn chẳng ngủ bao hồi khổ em

Anh đi chắn cửa ngăn rèm...

Nhật Hạ
*Thủ Dầu Một
***
Không Nhau…

Đêm nay chạnh nhớ xưa nhiều
Khi hoa chợt hỏi nghĩa yêu là gì
Mây sầu đợi gió mùa đi
Còn trăng thì mãi kiêu kỳ ở xa

Sông Ngân bến chẳng đưa phà
Cầu Ô Thước có mặn mà duyên em ?
Ngâu thầm dệt sợi tơ mềm
Bờ khuya vọng tiếng triều êm ru tình

Rừng cao thác đổ…giật mình
Sông cuồng lá hết đưa tin nữa rồi
Mây dùng dằng phía sao côi
Hoang mang đuối mộng đôi hồi gọi em

Chơi vơi trọ giữa cơn buồn… 

Lý Đức Quỳnh
***
ChuyệnTình Buồn

Xuân tàn còn nhớ ít nhiều
Khơi tro ký ức lượm điêu linh gì ?
Tan sương cầu gảy vài đi*
Đôi bờ thương nhớ bóng thì thầm xa

Nhìn tay vén áo qua phà
Tung tăng gói lại giấu tà lụa em
Gió vân vê mái tóc mềm
Bến xưa Thừa Phủ chèo nghiêng sóng tình

Đường Lê Lợi bước một mình
Phượng ngơ ngẩn cúi lặng thinh,thôi rồi
Chiều nhen giọt nắng mồ côi
Bủa bầm mây tím nhuộm trời cô đơn

Sông đau thở khói ..ôi buồn!

Như Thị
*cầu Trường Tiền Huế gảy năm Mậu Thân
***
Em Ơi..! Anh N
hớ Em..!

Em ơi ! Anh nhớ Em nhiều...
Xa Em xa cả tình yêu còn gì..?
Kể từ Em bước chân đi.
Nhớ nhung anh nhớ lạ kỳ...Em xa...

Tiễn Em bước bước xuống phà.
Cầm tay-anh chẳng nỡ mà xa Em !
Nụ hôn Em đượm môi mềm.
Hương thơm mái tóc Em êm ái tình.

Xa Em anh lẻ bóng hình.
Không gian cách trở bặt tin Em rồi.!
Em ơi..! quặn thắt đơn côi.
Tỉnh mê bao lượt bao hồi gọi Em!

Em ơi...anh ngóng...anh buồn.

Trần Lệ Khánh T.L 
21-3-2018
***
Nhớ Anh

Xa anh,em nhớ rất nhiều
Còn ai để gọi : "Anh yêu làm gì "?
Từ ngày anh đã ra đi
Lòng em nhung nhớ...dịu kỳ sâu xa

Ngày đi anh bước xuống phà
Lại còn bịn rịn...tay mà nắm em
rồi anh vuốt nhẹ tóc mềm
và trong khoảnh khắc nói thêm lời tình :

_"Từ đây ,em hãy trọng mình,
Giử gìn sức khoẻ,chờ tin ..anh rồi...
Đi đâu đừng để đơn côi
Chiêm bao anh ngũ nhiều hồi gọi tên ".

Vắng anh, cây cỏ cũng buồn !

Song Quang
***
Giọt Ngâu...

Mưa ngâu chợt đến hơi nhiều
Giọt buồn ngấn đọng lời yêu những gì:
Lạnh lòng từ buổi người đi
Tự nhiên sóng gió bất kỳ đâu xa

Ai đưa con sáo sang phà
Để cho tình lỡ, chi mà hỡi em!
Còn vương thơm mái tóc mềm
Còn neo lời hẹn, nào êm bến tình

Chụm đầu chẳng thấy hai mình
Trái tim - của để làm tin đâu rồi !
Nặng nề mỗi phút đơn côi
Đành cho duyên phận đau hồi thương em!

Ngâu ơi thôi nhé giọt buồn...

Phan Tự Trí
***
Tình Yêu . . ?

Xa nhau mới nhớ nhau nhiều
Nhiều khi tự hỏi : tình yêu là gì ?
Là từ cất bước chân đi
Là vương nỗi nhớ lạ kỳ, người xa


Chiều buông ngóng những chuyến phà
Tưởng như hai đứa . . vậy mà vắng em !
Còn đâu khoác cánh tay mềm
Cho hương bưởi thoảng nhẹ êm. Tội
tình!

Nghĩ rồi mình tự trách mình
Có khi lúc trước chẳng tin nhau rồi
Để giờ thân phải đơn côi !
Phải chi anh được như hồi có em


Nặng lòng ngày nhớ đêm buồn

Phạm Kim Lợi
***
Tình Buồn

Mưa rơi thì lại nhớ nhiều
Hồng trần gieo cảm tình yêu làm gì
Xưa người ngoảnh mặt bỏ đi
Vầng trăng buổi hẹn kiêu kỳ tránh xa

Ai đành cuốn gói đến phà
Chẳng lời từ giã sao mà tránh em
Tàn phai mắt héo, ruột mềm
Khát khao tiếng nói dịu êm ngọt tình

Tủi thân nhìn lại cảnh mình
Lòng nghe chán ngán khó tin lắm rồi
Đêm sâu soi cảnh bóng côi
Nghe tình len lén liên hồi về anh

Tình ơi! dâng mãi nỗi buồn... 

Minh Thuý

***

Tiếng Sét Ái Tình

Bấy lâu ngây dại hơi nhiều
Nay đà chợt hiểu nghĩa yêu là gì?
Vía anh theo với người đi
Óc tim vẫn đó, lạ kỳ...hồn xa

Xui chi chung một chuyến phà
Dường như tiếng sét...mặn mà luyến em
Gió bay làn tóc vương mềm
Nhung huyền, sóng rợn, êm êm suối tình

Rời nhau, ngõ vắng, riêng mình...
Bơ vơ, buốt lạnh...bặt tin nhạn rồi!
Xin đừng để kiếp đơn côi
Từng giờ...ngơ ngẩn, bồi hồi ngóng em

Ra vào, thơ thẩn, giọng buồn!

Thanh Hoà
***


Chuyện Xưa Buồn

Chia ly tình lại nhớ nhiều
Lòng bâng khuâng hỏi người yêu mơ gì
Con trong những dấu tình đi
Còn trong nguyệt lộng thầm thì bờ xa 

Hoài thương những buổi qua phà
Tóc huyền bung gió vờn tà áo em
Trời xa chim lượn cánh mềm
In tình mây nước ru êm mộng tình

Chừ nghe gió chướng quanh mình
Người xa xăm quá lặng thinh mất rồi
Bên sông chiều xuống đơn côi
Nhìn phương trời cũ bồi hồi…dáng em 

Xa nhau đành vậy…ôi buồn!

Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm)
***
Vắng Em

Càng xa càng nhớ thương nhiều!
Giờ nầy chẳng biết em yêu làm gì?
Có cò nghĩ phút phân ly?
Bây chừ nhắc lại cũng thì đã xa

Trên bờ theo dõi bóng phà
Gió bay phất phới lượn tà áo em
Nắng vàng nhẹ trãi vai mềm
Tàu đà tách bến xa êm hương tình

Quay về gác nhỏ một mình
Đêm khuya chiếc bóng chờ tin lâu rồi
Chăn đơn gối lẻ đơn côi
Nhớ người anh khẻ bao hồi gọi tên!

Vắng em trời cũng buồn tênh!

Song Mai Lý Lệ 
***
Còn Đâu
Chiều xưa... ta tiếc thương nhiều
Tình ơi, sao biết em yêu những gì ?
Từ ngày nàng giận bỏ đi
Lòng này ray rứt bởi vì chia xa

Nhớ không cái buổi trên phà
Thuyền trôi êm ả chan hòa thân em
Gió lay nhẹ tỏa hương mềm
Thanh âm lãng mạn êm êm trữ tình

Giờ đây gối chiếc thân mình
Chờ mong bóng nhạn đưa tin, trễ rồi !
Đêm tàn thao thức đơn côi
Ở đây lặng lẽ nhớ hồi yêu em

Tâm tư sầu muộn buồn thêm...

Trịnh Cơ
Paris 20/03/2018
***
Nhớ Em

Nhớ em, anh lại nhớ nhiều
Cây đa bến nước ấp yêu những gì
Nhớ em nhớ cả lối đi
Nhớ lời em nói, thôi thì xót xa

Nhớ em những lúc qua phà
Đây làn gió nhẹ, nâng tà áo em
Tóc dài âu yếm vai mềm
Mùi hương thoang thoảng, bao đêm say tình

Mới đó mà nay chúng mình
Da mồi tóc bạc, tuổi tin lâu rồi
Dù nay thân lẻ, đơn côi
Những đêm mộng mị, tưởng ngồi bên em

Giọt sương hay lệ khóc đêm….

Thanh Trương
***
Ru Anh 

Luyến lưu đau khổ càng nhiều
Nhớ nhung âm ỉ tim yêu khắc gì
Xé hồn tiễn bước người đi
Chinh y anh khoác kinh kỳ rời xa 

Phút cuối chia tay bến phà

Thanh bình trở lại gần mà nhé em!
Hôn lên đôi mắt ướt mềm
Vuốt ve chảy tóc tay êm người tình 

Hòa bình sao em một mình

Người đâu biền biệt chẳng tin tức rồi
Lạc đàn một cánh chim côi
Thái lai anh sẽ khứ hồi bên em 

Ru anh giấc ngủ bình yên! 

Kim Oanh

Lời Hay Ý Đẹp - Dalai Lama & Viên Minh


Bởi chúng ta không thể thay đổi được thế giới xung quanh, nên chúng ta đành phải sửa đổi chính mình, đối diện với tất cả bằng lòng từ bi và tâm trí huệ”.
Ra đời hai tay trắng.
Lìa đời trắng hai tay.
Sao mãi nhặt cho đầy.
Túi đời như mây bay.

Hãy thành thật đối diện với mâu thuẫn và khuyết điểm trong tâm mình, đừng lừa dối chính mình.


Dalai Lama




Thiên Đàng, Cực Lạc, chỉ là cách gọi tên thôi. Phật giáo, Thiên Chúa giáo chỉ là hệ thống tổ chức Tôn giáo và Giáo lý thôi. Trên thực tế Chân Lý vẫn là một đối với người đã giác ngộ. Giống như người miền Trung gọi là củ sắn thì người miền Nam gọi là củ mì, còn người nào ăn củ đó rồi thì mới thấy chỉ là một củ thôi ...
Khi còn tranh cãi nhau về cách lập ngôn hay còn chấp giữ hệ thống lý thuyết riêng của mình thì vẫn còn chưa thấy Chân Lý... Chính ý niệm của con người chia cắt manh mún Sự Thật thành cái của tôi và của anh mà thôi.

Viên Minh 

(VVQ sưu tầm)


Thứ Năm, 29 tháng 3, 2018

Thơ Tranh: Ánh Sáng Phục Sinh


Thơ & Thơ Tranh: Kim Oanh

​Sao Em Không Lần Chuỗi


​Sao Em Không Lần Chuỗi

Sao em không lần chuỗi?
Những lúc trời gió mưa,
Khi đêm về tăm tối,
Khi lá rụng vườn trưa.

Sao em không lần chuỗi?
Khi trời mới rạng đông,
Khi sương mai ngọt bùi,
Tỏa ngát trên ruộng đồng.

Sao em không lần chuỗi?
Cảm tạ Mẹ nhân lành
Ơn Mẹ như mưa tưới,
Hồn em cánh đồng xanh.

Sao không lần chuỗi?
Sao không lần chuỗi?
Bước đường em đi tới,
Lần chuỗi nhé em ơi!
Sao em không lần chuỗi?

Mái tóc thề chấm vai,
Bâng khuâng ngày dong duổi
Nhung nhớ bóng hình ai.
Sao em không lần chuỗi?

Khi lặng ngắm chiều buông,
Trong cô đơn ngậm ngùi,
Lệ đắng chảy vào hồn.
Sao em không lần chuỗi?

Cảm tạ Mẹ nhân lành
Ơn Me như mưa tưới,
Hồn em cánh đồng xanh.
Sao không lần chuỗi?

Khi trái gió trở trời,
Em mong manh yếu đuối,
Đến cùng Mẹ em ơi.

Xuân Ly Băng
***
Bài Họa: Con Yêu Mẹ

Kính họa - "Sao Em Không Lần Chuỗi"
Nhà thơ: Xuân Ly Băng

Kính Mẹ con lần chuỗi
Dẫu trời nắng hay mưa!
Vì con yêu quý Mẹ
Lần hạt cả sớm trưa.

Kính Mẹ con lần chuỗi
Xuân hạ đến thu đông
Đường đời dù dông bão
Tình Mẹ nở hoa hồng

Kính Mẹ con lần chuỗi
Yêu Mẹ Đấng trọn lành
Sánh duyên cùng Thiên Chúa
Ơn Mẹ tỏa trời xanh.

Kính Mẹ con lần chuỗi
Kính Mẹ con yêu Người
Vườn yêu hoa thắm nở
Thương Mẹ lắm, người ơi!

Kính Mẹ con lần chuỗi
Tinh đời dẫu nặng vai
Yêu Mẹ con mãi nhớ!
Ơn Mẹ thắm trần ai.

Kính Mẹ con lần chuỗi
Lúc sa ngã đời buông
Thân lâu sậy yếu đuối
Nhờ Mẹ nâng xác hồn…

Kính Mẹ con lần chuỗi
Tình yêu Mẹ nhân lành
Thập Giá ơn Cứu Độ
Đời con được trong xanh

Kính Mẹ con lần chuỗi
Tình Mẹ thắm đất trời
Yêu Mẹ con sám hối…
Con yêu Mẹ! Mẹ ơi!

Đức Hạnh
 

Tâm Sự Viên Đá Cuội



Tôi viên đá cuội ngàn năm
Suốt đời rêu bám nẩy mầm đầu non
Tuyết sương đá cũng hao mòn
Nhưng đâm chồi lá nên còn vấn vương.

Người đời rẻ rúng không thương
Nhưng tình sõi đá cũng thường có nhau
Vạn năm sau mối tình đầu
Tội cho phận mỏng bạc màu vì ai ?

Thương người mưa ướt tóc mai
Nên hồng trần vẫn ngủ say trọn đời
Thiện duyên dưới ánh mặt trời
Hồn viên đá cuội lạc loài lãng quên.

Não lòng một kiếp buồn tênh
Cô đơn lạnh lẽo chông chênh phận hèn.

Dương hồng Thủy


Sớm Mai



Bài Xướng:
Sớm Mai


Bỗng thấy yêu đời buổi sáng nay
Chập chờn đôi bướm lạnh heo may.
Nụ hồng hàm tiếu sương xoa mướt,
Cỏ biếc lung linh nắng trải dài.
Nhảy nhót trên cành chim ríu rít,
Mơ màng trong gió liễu lay lay.
Bềnh bồng mây trắng trời xanh ngắt,
Đẹp quá trần gian phút cảm hoài.

MaiLoc
***
Các Bài Họa:

Sương Mai

Chợt thấy đời ta lắm cảm hoài !
Khi nhìn mỗi sáng có sương mai
Long lanh như ngọc trên cành lá
Lấp lánh tựa gương lúc gió lay
Thấm mát cỏ cây nuôi chốc lát
Vun bồi mặt đất dưởng lâu dài
Bâng khuâng một chút người xa xứ
Thi vị làm sao buổi sớm nay

songquang
 ***
Thế Hệ Buồn

Ve kêu rôm rả mấy ngày nay
Gợi nhớ năm nào hết dịp may
Tiếp nối đồng năn rồi ruộng cạn
Hao mòn sức tráng giữa đêm dài
Cảnh đời nghiệt ngã dù suy kiệt
Chí khí kiên cường chẳng lắc lay
Dẫu biết mây tan trời lại sáng
Nhìn quanh vẫn chạnh nỗi u hoài.


Cao Linh Tử
19/3/2018
***
Sớm Mai

Mây trời sáng rỡ buổi hôm nay
Cánh bướm la đà giỡn cỏ may
Lẳng lặng công viên sương tản nhẹ
Nhôn nhao lối ngõ bước buông dài
Mặt hồ thanh thản nhìn thu lộng
Nhánh liễu nhu mì đón gió lay
Vệt nắng soi bừng nhen trí tưởng
Hồn quê viễn xứ cảm thương hoài


Mai Thắng 
170727
***

Tuổi Xuân tìm lại...

Chân trần dạo bước sáng hôm nay
Giữa ruộng bạt ngàn hoa cỏ may
Sương sớm long lanh như ngọc sáng
Trời xanh thăm thẳm tựa sông dài
Tóc huyền tha thướt cùng mây lượn
Áo mỏng dịu dàng theo gió lay
Một thuở thanh xuân vừa trở lại
Mộng mơ làng mạn cứ theo hoài...

Phương Hà
(18/03/2018)
***
Thương Em

Được biết cảnh em sống hiện nay,
Trải bao sóng gió thật không may.
Ngoài tươi đâu thể che tình ngắn,
Trong héo làm sao dấu nghĩa dài.
Vật chất bấp bênh nhiều chuyển biến.
Tinh thần không ổn lắm lung lay.
Thương em lưu lạc nơi xa lạ,
Mong ước gặp nhau vẫn nhớ hoài.

Khôi Nguyên
***
Sớm Mai

Từ xa về phép buổi chiều nay
Áo trận bạc màu vướng cỏ may
Xa cách nghìn trùng hương lửa nhạt
Bên nhau lưu luyến mộng tình dài
Sớm mai đôi đứa giờ ly biệt
Riêng bóng ngõ về gót nhẹ lay
Chinh chiến mấy ai tròn ước hẹn
Sương thu má đọng giọt u hoài

Kim Phượng
***
Vừng Hồng

Vừng non rạng sáng mới hôm nay
Suối mát bên bờ đám cỏ may
Lấp lánh sương mai tàu lá biếc
Lung linh vạt nắng luống rau dài
Vườn hoa ong bướm chim sâu giỡn
Rặng liễu hồ gương gió chướng lay
Vân cẩu như tranh màu dát bạc
Giang sơn gấm vóc khắc ghi hoài

Mai Xuân Thanh
Ngày 27 tháng 03 năm 2018
***
Sáng Quê Nhà

Ngõ trúc êm đêm buổi sớm nay
Giàn bầu ngọn mướp đón thu may
Vườn thơm chở ánh dương lan rộng
Lối ngát mang hương gió đổ dài
Nắng tỏa cành cao chim ca hót
Mây trôi liễu biếc tóc sương lay
Hiên lư cúc huệ mùi thanh nhã
Lồng lộng trời quê thắm thiết hoài

Hương Thềm Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm
12.4.2018

Thứ Tư, 28 tháng 3, 2018

Tìm Thân Nhân Hài Cốt Của 3 Quân Nhân Trên Đất Lào 45 Năm Qua


Xin mọi người bất kể chính kiến, quốc nội hay hải ngoại, vui lòng tiếp tay chia xẻ rộng rãi thông tin sau đây, để hy vọng người thân sớm được tin, và họ có thể rước hài cốt của ba quân nhân đã vùi thây trên đất Lào 45 năm qua, về lại quê hương.

Một người quen, anh Phạm Văn Quý, là Cố Vấn của một công ty tư vấn về trồng trọt, nhân một chuyến công tác, thăm một nông tại ở Savanakhet, bên Lào, đã tình cờ biết được tin tức về ba bộ hài cốt, như sau:

Khi họ đào đất, phát hiện ba bộ hài cốt quấn bằng poncho, có thẻ bài. Có thể tử trận mùa hè đỏ lửa 1972, Lam Sơn 719. Có lẽ binh chủng dù. Chỉ là đoán. 
Giám đốc nông trại đã cho cải táng, làm mộ, làm miếu thờ:

1. Ngô Tâm hay Ngô Tam
Số quân: SQ 58/217455
Loại máu: LM O


2. Trương Lương hay Lượng.
Số quân: SQ 57/208.815
Loại máu: LM A


3. Trương Văn Lễ hay Lề.
Số quân: không đọc được. Đoán là: SQ 14/201701 (hỏi anh Quý)
Loại máu: LM A


Thân nhân có thể liên lạc anh Quý ở VN, điện thoại: 0988.747.064 
Anh sẽ giúp liên lạc với nông trại bên Lào, để sớm đưa những người con lưu lạc về đất mẹ.

Fr. Peter Chánh Tran
(Nguyễn Thú​​c Soạn chuyển tin)

Lời Hay Ý Đẹp : Đến Một Lúc...


Sưu Tầm: VVQ
Trình Bày: Kim Oanh


Tịnh Tâm



Lắng lòng tâm tịnh mùa chay
Đời con dâng Chúa hình hài mong manh
Như loài hoa dại vươn nhanh
Không hương kém sắc quẩn quanh bên Ngài
Hãm mình trước những đắm say
Vượt qua bão tố chẳng nài gian nan
Sống đời thanh bạch cơ hàn
Tình cao vời vợi soi đàng con đi 

Kim Phượng

Tình Vĩnh Long



(Họa Nối Nhịp Cầu Duyên của Lam Vân)

Thu đã tàn, đông về khơi nỗi nhớ!
Tuyết rơi đầy buốt giá chuyện ngày xưa:
Bến Vĩnh Long anh đợi chuyến đò đưa
Hoàng hôn xuống Vũng Liêm buồn áo não!

Soi bóng dừa lung linh màu hư ảo
Mắt nhìn nhau chưa nói lệ đã rơi
Ngửa mặt lên thệ ước đếm sao trời
Tình mãi đẹp cầu xin đừng dang dỡ

Lục bình trôi bồng bềnh hoa không nở
Những giọt sương lấp lánh bóng trăng khuya
Phút tạ từ hai đứa nắm tay chia
Vĩnh Long chờ, Sài Gòn anh cũng đợi

Thuỷ triều lên đôi bờ xa vời vợi!
Bên kia bờ ngăn cách tuổi mộng mơ
Càng về khuya Mỹ Thuận khách lơ thơ
Chuyến phà cuối sang sông rồi im giấc

Và từ đấy tình đôi ta lịm ngất
Con đò xưa lạc bến mịt mù khơi
Theo lục bình trôi nổi chẳng hẹn nơi
Dòng sông Hậu ngọt ngào anh nhớ mãi

Phút ban đầu men tình xây vụng dại
Để con tim chất chứa vạn lần yêu
Tà áo xanh suối tóc dáng yêu kiều
Anh khắc đậm muôn đời trong tâm khảm

Montréal mùa đông 2005
Nguyễn Thành Tài
* Hình phụ bản của Tác Giả chuyển.

Có Những Niềm Riêng - Lê Tín Hương - Tuấn Ngọc


Sáng Tác: Lê Tín Hương
Ca Sĩ: Tuấn Ngọc
Thực Hiện: Nguyễn Thế Bình

Hỏi Xuân



Bài Xướng: Hỏi Xuân

Xuân đến bên thềm tuyết vẫn rơi
Én xa gom mộng khắp phương trời
Gom ngàn tia nắng miền xuân ấm
Trải lối xanh qua khắp nẻo đời

Xuân nhé về đây chia chút nắng
Sưởi buồng tim lạnh phút cô miên
Mang về chút gió mùa xuân mới
Xua nỗi niềm riêng cõi muộn phiền

Những muộn phiền vương hồn viễn khách
Từ xuân ly xứ sầu ly hương
Không mai rộ nở đua vàng cúc
Chẳng pháo rền vang dậy phố phường

Đường quê nhỏ gió chiều man mác
Nắng nhẹ rơi hôn ửng má hường
Vắng bóng xưa! Xuân ơi, có nhớ ...
Cúc mai vàng vẫn nở thơm hương? 

Yên Dạ Thảo
***
Các Bài Họa: Dạ Hoài Hương


Tàn đông tiết chuyển gió mưa rơi
Buốt giá còn vương níu khắp trời
Xám xịt không gian u ám lạnh
Lòng riêng lặng lẽ ngắm xuân đời

Đá nát vàng phai tình úa nắng
Cô liêu da nhớ phút sầu miên
Tình dâu nghĩa bể sắc cầm lỗi
Một thuở say tình dạ đắm phiền

Đã tỉnh trần duyên đau tiếng mộng
Ngồi nhen bếp lửa đốt sầu vương
Còn nghe sóng vỗ mùa xuân cũ
Phủi bụi phong trần khách lữ phương

Ngoài hiên cúc nở vàng hương ngát
Lặng ngắm xuân về rộn cố hương
Bút lạnh tình thơ hồn man mác
Trông vời bến cũ dạ hoài thương !

Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm).

10.02.2018
***
Trách Xuân

Xuân đến mà sao để tuyết rơi !?
Làm cho cảnh vật trắng khung trời
Hãyđem giọt nắng về hong ấm
và nổi vui tươi đẹp ngất đời !

Xuân hãy về đây mang nắng lên !
Cho người viễn xứ hết cô miên
Cho con tim lạnh thôi khô héo
Và chút tâm tư hết lụy phiền

Xuân có bao giờ thấy vấn vương?!
Như người lữ thứ sống tha hương?
Tìm Mai vàng nở mà đâu thấy
Nhớ pháo nổ vang rộn phố phường!

Xuân hởi ! Mau về, Xuân mến thương!
Để cho cô gái thắm môi hường
Để cho em bé tươi làn má
Và để Xuân đời mãi ngát hương 

Song Quang
Xuân Mậu Tuất 2/10/18
***
Xuân Đất Khách


Xuân về đất khách tuyết đang rơi
Giá lạnh phủ trùm cả đất trời
Lữ thứ hỏi thầm nơi cố quốc
Rộn ràng vui Tết điểm tô đời ?

Xuân ở xứ người ít có nắng
Một màn ảm đạm giăng triền miên
Con đường thưa bóng người qua lại
Buồn cứ đong đầy tâm não phiền

Phiền vấn vương hoài đời viễn khách
Khi nào dừng bước chân tha hương,
Chung vui sum hợp trên quê cũ,
Cùng những người thân khắp phố phường?

Gió chiều mang nỗi niềm man mác
Nhớ cảnh gái trai lứa tuổi hường
Đối đáp nhau trên đồng lúa chín
Chứa chan tình cảm không phai hương 

Minh-Hồ
10.02.2018
***
Xuân Đượm

Vai gầy đẫm ướt hạt sương rơi
Da diết niềm riêng...một góc trời!
Nhủ dạ xuân nầy thôi héo hắt!
Sầu tư gói lại gửi cho đời

Đong đầy kỷ niệm chiều nghiêng nắng
Sánh bước bên người ngắm mộc miên*
Lặng lẽ xuân về ru giấc điệp
Bờ mi khép lại xoá ưu phiền

Mai vàng nhụy mởn nao lòng khách
Đào thắm xinh cành tỏa ngát hương
Rạng rỡ môi cười say mắt liếc
Nàng xuân tủm tỉm chúc thôn phường

Sau lũy tre già in bóng mát
Khăn thêu nổi bật cánh hoa hường
Xuân qua mấy độ anh còn giữ
Sợi chỉ ân tình mãi đượm hương. 

Như Thu
* Hoa gạo
***
Đợi Xuân

Gió khẽ lay chiều phiến mộng rơi
Tàn đông thả nắng nhạt bên trời
Miên sầu trút lá vàng cô lữ
Gõ nhịp thời gian buốt nỗi đời

Xuân cứ vô tình quên hẹn cũ
Đêm gầy đổ nhớ xuống trường miên
Em đi ngút ngát trời xa biệt
Ta nhốt hồn côi giữa quạnh phiền

Góp nhớ nhung dài theo lá rụng
Hoa màu kỷ niệm ngậm ngùi hương
Mảnh trăng xưa vỡ tìm đâu bóng
Dấu cũ còn rêu lịm góc phường

Hồn yêu bảng lảng mùa hoang phế
Đuối lũng tương tư đắm mắt hường
Xuân đợi vô bờ kêu thảng thốt
Mơ hồ nẻo gió…Thoảng mùi hương?! 

Lý Đức Quỳnh 
11/2/2018

Thứ Ba, 27 tháng 3, 2018

Thơ Tranh: Cho Tôi


Thơ & Thơ Tranh: Kim Quang

Mùa Chay Thánh - Đi Trên Đường Chúa


Bài Xướng: Mùa Chay Thánh

Rõ hồn con những khi lầm lỡ
Vướng tội tình mong được thứ tha
Với trái tim tròn vâng Thánh ý
Lời kinh đêm thắm lệ chan hòa

Mùa Chay Thánh khấn dâng câu nguyện
Dìu dắt con trên mọi nẽo đường
Lúc khốn cùng xin luôn tỉnh thức
Mở lòng nhân để biết yêu thương

Kim Phượng
***
Bài Cảm Tác:

Đi Trên Đường Chúa

Hoán cải giao hòa vui nước Chúa
Yêu thương thứ lỗi đẹp lòng ta
Tĩnh tâm thống hối hồn thanh thản
Thức tỉnh ăn năn nghĩa thuận hòa

Thập giá hiển linh trao sự Sống *

Trần gian thực hiện giữ lời Cha
Đi trên Đường Thật dầu dông tố
Kính Chúa - Yêu Người nở thắm hoa.

Đức Hạnh
26 03 2018
* “Thầy chính là Đường, là sự Thật và là sự Sống”

Green River - William Cullen Bryant (1794-1878) - Dòng Xanh Rêu



Green River

When breezes are soft and skies are fair,
I steal an hour from study and care,
And hie me away to the woodland scene,
Where wanders the stream with waters of green,
As if the bright fringe of herbs on its brink
Had given their stain to the wave they drink;
And they, whose meadows it murmurs through,
Have named the stream from its own fair hue.

Yet pure its waters—its shallows are bright
With colored pebbles and sparkles of light,
And clear the depths where its eddies play,
And dimples deepen and whirl away,
And the plane-tree's speckled arms o'ershoot
The swifter current that mines its root,
Through whose shifting leaves, as you walk the hill,
The quivering glimmer of sun and rill
With a sudden flash on the eye is thrown,
Like the ray that streams from the diamond stone.
Oh, loveliest there the spring days come,
With blossoms, and birds, and wild bees' hum;
The flowers of summer are fairest there,
And freshest the breath of the summer air;
And sweetest the golden autumn day
In silence and sunshine glides away.

Yet fair as thou art, thou shunnest to glide,
Beautiful stream! by the village side;
But windest away from haunts of men,
To quiet valley and shaded glen;
And forest, and meadow, and slope of hill,
Around thee, are lonely, lovely, and still.
Lonely—save when, by thy rippling tides,
From thicket to thicket the angler glides;
Or the simpler comes with basket and book,
For herbs of power on thy banks to look;
Or haply, some idle dreamer, like me,
To wander, and muse, and gaze on thee.
Still—save the chirp of birds that feed
On the river cherry and seedy reed,
And thy own wild music gushing out
With mellow murmur and fairy shout,
From dawn to the blush of another day,
Like traveller singing along his way.

That fairy music I never hear,
Nor gaze on those waters so green and clear,
And mark them winding away from sight,
Darkened with shade or flashing with light,
While o'er them the vine to its thicket clings,
And the zephyr stoops to freshen his wings,
But I wish that fate had left me free
To wander these quiet haunts with thee,
Till the eating cares of earth should depart,
And the peace of the scene pass into my heart;
And I envy thy stream, as it glides along,
Through its beautiful banks in a trance of song.

Though forced to drudge for the dregs of men,
And scrawl strange words with the barbarous pen,
And mingle among the jostling crowd,
Where the sons of strife are subtle and loud—
I often come to this quiet place,
To breathe the airs that ruffle thy face,
And gaze upon thee in silent dream,
For in thy lonely and lovely stream
An image of that calm life appears
That won my heart in my greener years.

William Cullen Bryant (1794-1878)
***


Bài Phỏng Dịch:
Dòng Xanh Rêu

Mây tạnh, trời quang, gió nhẹ hều
Thư bài tạm gác, chút tiêu diêu
Giữa bao cây lá, đây êm ả
Trải dọc theo bờ xanh phiến rêu
Những loài dị thảo đùa reo uống
Để dấu bâng quơ mấy ngọn triều
Thảm mướt thì thầm câu chuyện vụn
Thì ra tên suối cỏ cây thêu

Dòng cạn, chao ôi trong thủy tinh
Ngổn ngang sỏi đá ánh lung linh
Má núng đồng tiền hay sóng cuộn
Mà sao như suối cũng đưa tình
Nghịch ngợm hàng dương tay với gọi
Gốc dài nhột nhạt nước quần nhanh
Ta mỗi bước vui nghe tiếng núi
Lá ru giọt nắng điệu ru ghềnh
Bất chợt một màu trời mỹ lệ
Kim cương, nào phải, buổi bình minh
Ừ nhỉ, mùa xuân ta vẫn đợi
Hoa chào, chim hót, lũ ong tranh
Nhớ khi mùa hạ đầy sắc thắm
Nhịp thở qua từng những nét thanh
Rồi ánh thu vàng hương mật ngọt
Nhó​n​ gót lui dần trong lặng thinh

Suối ạ, em tr​o​ng màu áo lụa
Cạnh làng ta đó, chớ ấp e
Ngán ngẫm người đời em lẩn trốn
Lũng buồn và cuối xóm cây che
Rừng thưa, cỏ dại, quanh đồi dốc
Nỗi mình, em tựa gái phòng khuê
Cô đơn ngoài tiếng róc rách chảy
Lâu lắm ông câu mới trở về
Hoặc lão lang y vài cuốn sách
Kiếm tìm dược liệu chữa dân quê
Riêng ta lạc nẻo vào kim cổ
Vì em mà những buổi cuồng si
À quên, và tiếng chim muông hót
Lau sậy, anh đào chín đỏ hoe
Suối ơi, em đệm bao tình khúc
Thì thầm tiên nhạc quá mê ly
Ngày tháng du dương qua nhịp sống
Em là, lữ khách hát và đi

Em hát và đi, tiếng suối mơ
Trong xanh dòng chảy rất nên thơ
Quanh co uốn lượn khi em múa
Bóng che và ánh sáng bất ngờ
Đây đó thập thò tầm gửi rũ
Vài cơn gió mát đến bâng quơ
Trời hỡi, ước gì ta có thể
Theo em hoài đến chỗ hoang sơ
Để quên tất cả bao phiền muộn
Tĩnh lặng, như ta mãi dại khờ
Suối ạ, ta yêu em lắm lắm
Múa hát khi đời em nhởn nhơ


Chẳng đặng, đời ta buôn chữ nghĩa
Đớn đau giấy bút để sinh tồn
Cũng bon chen lắm tìm đất đứng
Người với con người, kẻ dại khôn
Từng phút từng giây ta muốn gặp
Khuôn trăng em gió nhẹ nhàng hôn
Ta đã mê em, em có biết
Nét kia cô độc đẹp mất hồn
Cho ta hoài niệm thời niên thiếu
Yên lành, hạnh phúc trái tim non

Ngô Đình Chương 
***
(Phỏng dịch bài " Dòng Sông Xanh"
của tác giả Willim Cllen Briant
theo bản dịch của Thầy Ngô Đình Chương
chuyển thể thơ song thất lục bát)

Dạo Đồng Rêu Xanh

Thấy gió nhẹ trời quang mây đẹp.
Bỏ một giờ nghiên cứu bước ra.
Tôi đi đến biển rừng xa...
Rì rào cây lá nhạc hòa khơi xanh.
Trên bờ vực các nhành thảo mộc
In vết mình để sóng uống chơi
Thì thầm thảm cỏ buông lơi
Đặt cho dòng suối ngời ngời tên riêng.

Nước tinh khiết có miền nông, sáng
Với sỏi màu lấp loáng dương quang
Biển xanh xoáy nước cuộn tràn
Lúm đồng tiền thẳm ngang tàng dìm sâu
Thân cây dương nốt sần lốm đốm
Nước đọng chung quanh gốc tốt tươi
Lá thay màu lúc qua đồi
Khi tia ánh sáng mặt trời chiếu lên
Ánh mắt chụp nhìn xuyên cây lá
Tựa kim cương vụt nhá tia ngời
Mùa Xuân thật đáng yêu đời
Ong bay chim hót hoa cười nhạc reo
Hoa mùa Hè sót nhiều ở đó
Làm ấm như hơi thở mùa sang
Vấn vương êm dịu Thu vàng
Trong êm ả lướt ánh quang mặt trời.

Em nước suối xanh ngời áo lụa
Cạnh làng như thiếu nữ thẹn e
Người đời em chán lẩn đi
Vào thung cuối xóm cây che rượi buồn
Quanh đồi dốc cỏ luồn rừng đại
Lẻ thân em tựa gái phòng khuê
Nước buồn róc rách tuôn khe
Ông Câu lâu mới quay về chốn nay
Lão lang y với vài cuốn sách
Chữa dân quê dược thảo kiếm tìm
Riêng ta lạc nẻo cổ kim
Vì em-mơ những mộng cuồng hồn si
Nghe những tiếng chim kia vui hót
Bãi ven sông chín ngọt anh đào
Tình ca suồi trỗi nhạc trào
Du dương hồn mộng lạc vào bồng lai
Ngày tiếp đêm nối dài cuộc sống
Và em là lữ khách nhàn du
Tiếng ca trong vắt suối mơ
Dòng xanh mát dịu nên thơ bổng trầm
Khi em múa tay chân uốn lượn
Khiến ánh dương rừng mượt ngẩn ngơ
Dập dờn tầm gửi thập thò
Làn gió lướt cũng bâng quơ ghé chào
Ta ước chi ôm vào vai nhỏ
Dìu em đi đến chỗ hoang sơ
Cùng em say giấc mộng mơ
Quên đi tình lặng dại khờ phiêu diêu
Hỡi suối xanh ta yêu em lắm
Em nhàn du múa hát yêu đời
Phổ tình yêu trái tim người
Như cung nhạc đẹp tuyệt vời ngân rung.

Việc nghiên cứu phải dùng trí tuệ
Cũng dầy vò suy nghĩ nông sâu
Cũng tìm thế đứng cơ cầu
Trong dòng nhân thế lắm mầu thị phi.
Từng phút giây ta thì muôn gặp
Khuôn trăng em gió đặt nụ hôn
Ta yêu em đến lạc hồn
Nết riêng cô độc thoảng buồn chơi vơi
Cho ta trở lại thời niên thiếu
Với suối reo hoa nở chim ca
Với niềm hạnh phúc thăng hoa
Con tim khát vọng mượt mà tuổi xanh.


Trần Lệ Khánh Trúc Lệ
23-3-2018

Thứ Hai, 26 tháng 3, 2018

Thơ Tranh: Lòng Mến


Thơ&Thơ Tranh: Kim Oanh


Easter Vigil



Chúa Nhật Phục Sinh Chúa, đức tin
Giê - su giải thoát cứu sanh linh
Mùa chay Thánh giá luôn thờ phượng
Nghi thức Tông Đồ vọng hiển vinh
Sống lại Ki Tô từ cõi chết
Trở về Môn Đệ đến cầu xin
Easter vĩnh cữu Vigil lễ
Thương xót... bình an vạn sự lành

Mai Xuân Thanh

Ngày 24 tháng 03 năm 2018

Ghế Trống



Vắng em ghế trống lạnh lùng
Gió xuân ấm áp rải cùng thế gian
Tâm tư càng nghĩ bẽ bàng
Khoảng đời còn lại cưu mang riêng mình?

Nguyễn Cao Khải

(Ngày đầu mùa xuân 2018)

Thông Reo



Bài Xướng:
Thông Reo

Kiếp sau xin chớ làm người,
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo.
Nguyễn Công Trứ

Chán người! Mơ sống giữa thinh không;
Dù kiếp đời, reo một giọng "thông".
Chịu trận, đưa lưng in dấu búa;
Oằn mình, cụp lá hứng mưa giông.
Ù lì xác xúc, tay thầy kiểm, (1)
Thây kệ trời trăng, chuyện núi sông.
Nếu ước, ta mong ngày tháp cánh!
Mong chi cái thế, đứng chân trồng.

Danh Hữu
*** Bài Họa
Cây Thông 1

Thi hứng nghe reo xúc cảm không?
Đó là khúc nhạc của đồi thông.
Lá kia tuy nhuyển, luôn hòa gió,
Cành nọ dù thon,vẫn chịu giông
Bùn bẩn bốc mùi, xa vũng suối,
Nước dơ xông khí, tránh ven sông.
Cây thông biểu tượng người Quân Tử
Chỉ mọc vùng cao khỏi phải trồng.

Cây Thông 2

Cây gì reo gió, nhớ hay không?
Tùng bách anh em thuộc họ thông.
Nóng cháy xem thường như nắng ấm,
Giá băng coi nhẹ tựa mưa dông.
Thị thành chẳng thích, cư đồi núi,
Bùn nước không ưa, lánh ruộng sông.
Quân Tử tôn vinh trang đại diện,
Quý yêu thiên hạ sẽ vun trồng

Cây Thông 3


Còn nhớ khẽ reo bữa đó không
Lúc mây xoa nhẹ đỉnh đồi thông,
Lá xanh run rẩy khi mưa gió.
Cành nhuyển đong đưa lúc bão dông.
Băng giá,vẫn tươi bên dốc núi,
Nóng thiêu,luôn mát cạnh triền sông.
Cây Thông được ví trang Quân Tử,
Tự mọc vùng cao, khỏi phải trồng.

Khôi Nguyên

Chủ Nhật, 25 tháng 3, 2018

Thơ Tranh:Thánh Giá



Thơ: Bằng Bùi Nguyên
Thơ Tranh: Kim Oanh

Xin Cho Con Biết



Xin Chúa cho con biết làm người
Trong mùa chay tịnh biết ăn năn
Biết vác Thánh Giá theo chân Chúa
Biết tránh lỗi lầm giữ điều răn

Xin Chúa cho con biết thương người
Để cùng chia sẻ lúc gian nan
Để cùng đùm bọc khi kham khổ
Sống hết kiếp người không thở than

Xin Chúa cho con biết yêu đời
Không vì cô độc sống bê tha
Không ham danh lợi mà sa đoạ
Không mãi mê buồn một thời qua

Xin Chúa cho con biết tình Ngài
Đã vì nhân loại chịu đóng đinh
Đã chết nhục nhã trên Thập Tự
Để cứu loài người Chúa hy sinh


Xin Chúa cho con sống an lành
Tâm hồn thanh thản trong mùa chay
Biết tìm đến Chúa ngày Lễ Lá
Tẩy sạch cõi lòng những đắng cay


Đỗ Hữu Tài

Thu Apr 02, 2009 6:05 pm

Ở Trọ


Chị Bông dứt phone với anh thợ làm hàng rào và lẩm bẩm: “ Anh ta cho gía thay toàn bộ hàng rào 6,000 đồng, hao tốn qúa”.
Chị bực mình liếc mắt sang nhà hàng xóm có chung cái hàng rào sau vườn và lẩm bẩm tiếp: “ Mà cái nhà hàng xóm này lại không biết điều”.
Trước đó anh hàng xóm người Mễ đã vài lần thẳng thắn từ chối hợp tác cùng chị Bông thay phía hàng rào chung của hai nhà với lý do hàng rào chưa hư hỏng gì và tiền thì họ chưa có luôn.

Trong vườn chị Bông trồng nhiều cây hoa hồng, mái hiên patio treo chiếc chuông gío nên thơ, nếu được hàng rào đẹp thì khu vườn sẽ càng đẹp thêm.
Cái cell phone chị để trên bàn trong sân patio reo lên, không lẽ anh thợ hàng rào gọi lại…giảm gía? Hay là anh hàng xóm Mễ gọi sang báo tin đã đồng ý làm hàng rào?
Chị Bông vội vàng mở phone, thì ra là chị Huê, người bạn thân thiết. Giọng chị Huê tưng bừng vui:
- Bông ơi, hai vợ chồng mình mới mua một căn biệt thự đẹp mà gía khá rẻ so với thị trường, vợ chồng chủ nhà ly dị cần bán nhà nhanh, ưu tiên cho tiền mặt, mình đủ điều kiện. Tháng sau bạn sẽ đến ăn mừng tân gia nhé.
Chị Bông ngạc nhiên:
- Ơ kìa, nhà Huê đang ở cũng mới cũng đẹp mà lại đổi nhà à?
- Nhà này mới hơn đẹp hơn và sang trọng hơn. Đây đúng là căn nhà ước mơ của mình. Hàng xóm toàn là triệu phú trở lên đó nha.

Chị Huê say sưa tả ngôi biệt thự từ ngoài sân vào bên trong đến cả khu vườn, chị Bông nghe đến đâu choáng váng đến đó. Một tiếng sau buông phone mà chị Bông còn thẫn thờ như người mới bị bỏ bùa chưa tỉnh.
Bất giác chị ngó quanh khu vườn nhà mình bỗng thấy …tủi, gía mà chị giàu có như chị Huê thì đã thay quách toàn bộ hàng rào khỏi cần kêu gọi anh hàng xóm Mễ đóng góp.
Chị Bông đang ganh tị với căn biệt thự chị Huê vừa khoe. Anh Bông lững thững ra vườn và bắt gặp vợ ngồi im lặng trong ghế xích đu, anh thắc mắc:
- Em nghĩ gì mà thẫn thờ ra thế? Lại bực mình vì anh hàng xóm Mễ vẫn chưa chịu chung tiến thay cái hàng rào mới hả? 
- Tại anh Mễ và…tại chị Huê.
- Anh biết rồi, bà Huê không khoe stock của bà ấy lên gía thì cũng khoe cửa hàng bánh mì thịt nguội, giò chả, chè cháo của bà ấy doanh thu ngày càng tăng.
Chị Bông thán phục:
- Anh nói đúng đó, cửa hàng chị ấy đắt hàng lắm, dù đã thuê mướn cả chục người mà hai vợ chồng vẫn bận rộn cả ngày, trong khi vợ chồng mình cùng tuổi về hưu như anh chị Huê thì ăn không ngồi rồi chẳng kiếm ra xu nào ngoài mấy đồng tiền hưu. 
- Tội nghiệp, anh chị Huê lớn tuổi rồi mà vẫn làm việc đầu tắt mặt tối. Tóm lại giàu có mà vẫn …”khổ” vì kiếm tiền. Anh nghe kể rằng có bà gìa luôn than thở mình mẩy tay chân đau nhức, tai điếc mắt mờ thế mà vẫn …thích mở hầu bao ra đếm tiền, chẳng than mỏi tay đau tay hay mờ mắt gì cả. Thiếu đồng nào bà phát hiện ra ngay.

Chị Bông cãi lại:
- Càng có tiền càng sướng chứ, tội nghiệp gì chị Huê. Vợ chồng chị Huê mới mua một căn biệt thự hơn một triệu, trả tiền mặt nhé. Em nghe mà phát ham, trong khi em muốn thay cái hàng rào chỉ 6,000 đồng cũng không dám làm. Nãy giờ em cứ mơ ước nếu mình trúng số thì sẽ mua căn biệt thự trong khu ấy làm hàng xóm các triệu phú cho oai, hàng xóm với mấy nhà Mễ này chỉ thêm bực mình..
Anh Bông an ủi:
- Hàng rào sau vườn còn tốt chán, anh hàng xóm Mễ từ chối thay mới là đúng rồi. Em đừng “khủng bố” tinh thần nhà anh ta nữa, lần nào gặp mặt họ em cũng hỏi chỉ một câu: “ Anh chị suy nghĩ kỹ chưa? Có thay hàng rào với tôi không ?”. Mà em không nhớ bài thuyết giảng ở chùa hôm nào à, cuộc đời là cõi tạm, chúng ta đang ở trọ trần gian, đòi chi những điều hoàn hảo.
- Anh chỉ chuyên môn bênh hàng xóm, xe nó đậu đầy lề đường, trở ngại lối đi, chướng cả mắt, anh lại khen xe đậu thế này trông…. nhộn nhịp khu phố. Cuối tuần nó tụ họp bạn bè uống bia trước sân mở nhạc tiếng Spanish ầm ĩ anh cũng khen… vui cả khu phố. 
- Sống hòa đồng và nhịn hàng xóm một tí có sao đâu.
- Nếu thế em cũng sẽ đậu xe lòng lề đường và cuối tuần tụ họp bạn bè ngoài sân mở ầm ĩ nhạc Bolero Thanh Tuyền Chế Linh, Hương Lan Tuấn Vũ cho hàng xóm Mễ nghe chơi nhá.
- Vợ chồng Mễ hàng xóm hiền lành dễ thương, chả lẽ vì cái hàng rào mà em đành hanh với họ thế à ? Thuyết nhà Phật….
Chị Bông ngắt lời chồng:
- Ôi, anh lại thuyết nhà Phật lắm bi quan, nào đời là bể khổ, đời là cõi tạm, kiếp người mong manh, trở về cát bụi, ai mà đang tuyệt vọng sẽ chẳng muốn kiếp lai sinh. Em muốn như anh chị Huê lúc nào cũng phơi phới kiếm tiền và hưởng đời, muốn gì cũng có. Hay là mình gom góp vốn liếng, vay mượn thêm con cái đầu tư mutual fund hay địa ốc đi anh, chơi stock thì càng kiếm nhanh hơn nữa. Vậy anh muốn cái nào?
- Nghĩa là sao? Mình mua nhà cho thuê hoặc mua mutual fund, hoặc chơi stock đu dây với may rủi ấy hả?
Chị Bông giảng giải:
- Anh nhát gan không chơi stock thì thôi. Mua nhà mình chỉ cần down khoảng 20% và lấy tiền thuê hàng tháng trả mortgage, 10 hay 15 năm sẽ trả xong nợ, căn nhà thuộc về mình. Hay là đầu tư mutual fund chậm hơn nhưng 10 năm sau số tiền đầu tư có thể tăng gấp đôi. Tới lúc đó mình lấy cả vốn lẫn lời ra…mua nhà biệt thự làm hàng xóm các triệu phú luôn.
- Nghe em nói kiếm tiền nhẹ nhàng dễ dàng qúa. Anh…không chọn cái nào cả.
Chị Bông cụt hứng giận dỗi trách:
- Hèn gì số mình nghèo là phải. Suốt đời ở căn nhà xấu này thôi.
- Ai mà chẳng muốn cuộc sống đầy đủ cao sang, anh cũng thích nhà cao cửa rộng lắm chứ, nhưng mỗi người một hoàn cảnh. Bao nhiêu năm nay không giàu có được nói chi tuổi xế chiều.
Rồi anh Bông vỗ về:
- Thôi em đừng ganh đua với chị Huê nữa, mình không có tiền bạc và càng không có thời gian để đầu tư đường dài. Em cứ an phận làm hàng xóm mấy anh chị Mễ, mấy anh chị Mỹ đen như hiện nay đi. Vợ chồng mình là khách hàng thường xuyên của CVS pharmacy tại thành phố này, các nhân viên bán thuốc full time thậm chí nhân viên part time thay đổi soành soạch mà họ còn nhớ tên nhớ mặt mình. Vậy thì hơn 10 năm nữa mình 80 tuổi, bệnh tình mình đi tới đâu? liệu có còn sức khỏe mà hưởng nhà to nhà đẹp không, hả? nếu có thay đổi nhà thì anh sẵn sàng moving đến căn nhà nào ….gần bệnh viện nhất để mỗi lần gọi 911 cấp cứu cho tiện.
***

Đến dự buổi tiệc tân gia nhà chị Huê, căn biệt thự lộng lẫy ấy chị Bông khó thể nào quên, vừa trầm trồ khen ngợi vừa mơ ước khi chị Huê dắt khách đi từng phòng giới thiệu, đây là phòng khách của tôi, phòng bếp của tôi, phòng nào cũng đẹp cũng sang. 
Bước vào căn phòng ngủ kê hai chiếc giường mà vẫn còn rộng mênh mông với những tủ, gương sang trọng, chị Huê lại hãnh diện sung sướng:
- Các bạn ơi, đây là phòng ngủ yêu qúy của tôi, từ cái giường, khăn trải nệm, gối mền, rèm cửa đều là hàng hiệu….
Bạn bè ai cũng khen vợ chồng chị Huê có phước, con cái đứa nào cũng ăn học thành đạt, gia đình đề huề, anh chị Huê thì giàu có làm ăn tiền vô như nước. Chị Bông hỏi:
- Bao giờ thì anh chị Huê nghỉ bán buôn, ở nhà hưởng nhàn thảnh thơi trong căn nhà đẹp này ?.
Chị Huê phân trần:
- Mình cũng muốn nghỉ lắm. Con cái có công việc của chúng, chẳng đứa nào thích cái nghề bán bánh mì thịt nguội này cả, sang cửa hàng cho người khác thì tiếc rẻ vì công việc làm ăn càng ngày càng phát đạt, tiền cứ chạy vô túi vô nhà băng nên chẳng nỡ ngừng, thôi thì còn sức còn làm, có nhiều tiền tiêu xài cũng sướng tay. Nhờ thế vợ chồng mình mới mua căn biệt thự này dễ dàng.
Chị Huê ghé tai chị Bông khoe thêm:
- Trừ mọi chi phí mỗi tháng vợ chồng mình kiếm mười mấy ngàn, chẳng cần ăn học bằng cấp gì mà tính ra hơn hẳn lương kỹ sư lâu năm, tự mình làm chủ mình và làm chủ gần chục nhân viên từ khâu làm bánh mì, làm giò chả thịt nguội, đến khâu đứng bán cho khách hàng. Thử hỏi là chị có chịu buông bỏ cửa hàng ngồi nhà lãnh vài đồng lương hưu không chứ.

Sau dịp ăn tân gia ấy chị Bông ít có dịp đến nhà chị Huê nhưng thường gặp chị ở cửa hàng bánh mì thịt nguội nổi tiếng ngon nhất của thành phố này. Vợ chồng chị Huê nhanh nhẹn xã giao với khách hàng và tháo vát với công việc, chỉ huy nhân viên đâu ra đấy.
Thế mà một hôm chị Bông nghe hung tin, một người bạn gọi phone báo tin:
- Chị Huê đã qua đời trong giấc ngủ đêm qua vì heart attack. 
Trời ơi, một cái chết qúa bất ngờ, không hề báo trước. Chơi thân với chị Huê nhưng chị Bông có nghe chị Huê than thở gì về bệnh tim mạch đâu.
Hay là chị Huê làm việc nhiều qúa nên căng thẳng và kiệt sức, ảnh hưởng đến tim mạch??
Sau đám tang chị Huê, cửa hàng bánh mì thịt nguội trở lại hoạt động bình thường, bạn bè ai cũng ngạc nhiên, tưởng anh Huê mất đi người vợ yêu dấu mấy chục năm bên nhau anh sẽ mất nguồn cảm hứng kiếm tiền.


Vài tháng sau chị Bông đã nghe bạn bè chung của chị Huê truyền nhau tin đồn anh Huê đang “tình ý” với chị Sương nhân viên quản lý cửa hàng. 
Đó là một thiếu phụ khoảng 45 tuổi, chị ta là mẹ độc thân của ba đứa con. Được bà chủ tin cậy chị ta nhanh nhẹn khôn ngoan chăm chỉ làm việc và bây giờ thì được ông chủ độc thân ưu ái.
Ai cũng tưởng họ chỉ “tình ý” và bồ bịch cho đời nhau đỡ buồn. Nhưng một năm sau thì anh Huê chính thức đi thêm bước nữa với chị Sương với lý do để có người phụ anh công việc kinh doanh, cứ làm như anh chỉ cần người làm hơn là cần người tình.

Căn biệt thự lộng lẫy của chị Huê nay đã có nữ chủ nhân mới, thêm ba đứa con của chị ta nên cửa nhà đông vui hẳn lên, lúc nào cũng có một hai chiếc xe loại sang đậu trước sân, chiều tối các khung cửa sổ căn biệt thự đều sáng đèn ấm cúng..
Cửa hàng sản xuất bánh mì thịt nguội đã có nữ chủ nhân mới.
Ngày nào chị Huê từng hãnh diện khoe công việc và tiền bạc nay những huê lợi ấy đã vào túi người khác..
Ngày nào chị Huê từng sung sướng khoe căn phòng ngủ xinh đẹp sang trọng, nay căn phòng ngủ ấy cũng thuộc về người phụ nữ khác.
Và người chồng suốt mấy chục năm thân ái chung đôi của chị cũng thuộc về người khác luôn.
Chị Bông thấy xót xa giùm người bạn đã nằm dưới nấm mộ. Chị than thở với chồng:
- Thương chị Huê qúa. Nhớ ngày mới mua căn biệt thự chị Huê hớn hở vui mừng bao nhiêu, chị trang hoàng chăm sóc từng căn phòng, thế mà ở chẳng bao lâu…
Anh Bông lại triết lý nhà phật:
- Chị Huê đã “ở trọ” trong căn biệt thự ấy, chứ có gì là của chị Huê đâu, kể cả bạc tiền và người chồng yêu dấu. Hết thời hạn thì ra đi. Vợ chồng mình cũng đang “ở trọ” trong chính căn nhà của mình đây. Cuộc sống luôn đi bên cạnh những rủi ro bất trắc, tai nạn hay bệnh hoạn có thể đến bất cứ lúc nào. Chúng ta không chết vì tại nạn, bệnh hoạn thì cũng chết vì tuổi gìa sức yếu, mười năm, hai mươi năm nữa thôi căn nhà này sẽ thuộc về ai…

Chị Bông giật mình, anh Bông nói đúng qúa, sau này vợ chồng chị chết đi, con cái đều có nhà riêng và công việc ở xa, chẳng đứa nào có nhu cầu dọn về đây. Căn nhà này sẽ bán đi và thuộc về người khác. 
Chị Bông chợt nhớ tới gia đình một người quen biết, sang Mỹ diện H.O. năm 1990, Sau 5 năm làm việc cật lực họ có chút tiền down một căn nhà. Người vợ lãnh đồ từ hãng và may tại nhà, vừa chăm chỉ may vừa lo cơm nước cho chồng đi làm con đi học, chị hết sức tiết kiệm tiền bạc và cả thời gian, ít giao du với bạn bè, thậm chí từng là con chiên ngoan đạo chị cũng “né” màn đi nhà thờ hàng tuần, chỉ đi vào những dịp lễ lớn, vì đi nhà thờ là “tốn kém” , luôn có mục đóng góp đủ thứ, nay món này mai món khác chẳng bao giờ hết việc. Mục đích chính của chị là làm việc tối đa và tiết kiệm tối đa để có tiền trả nợ căn nhà.

Nhà cửa trả xong, vốn liếng bắt đầu rủng rỉnh thì đùng một cái chị H.O lâm trọng bệnh qua đời. Chồng quan niệm con cái đứa nào cũng có ăn học và có gia đình riêng không phải lo cho chúng nữa, ông ta về Việt Nam cưới một cô hàng xóm lỡ thì nhưng vẫn còn trẻ chán so với ông, bán căn nhà cũ đang ở để mua căn nhà khác mới hơn đẹp hơn cho xứng và le lói với người mới.
Chị H.O này cũng “ở trọ” và ra đi “trắng tay” như chị Huê.
Thế là chị Bông lại an phận tìm vui với căn nhà của mình, khu vườn sau hoa lá và chuông gió vẫn đẹp và nên thơ với cái hàng rào cũ mà chị từng muốn thay bỏ chúng.

Một buổi sáng chị Bông mang rác ra sân trước thì thấy chị Mễ hàng xóm cũng kéo thùng rác ra sân liền tươi cười xã giao, bù đắp cho những ngày chị Bông liếc mắt hay lườm lườm sang nhà nó với vẻ lạnh lùng:
- Chị khỏe không? Hôm nay chị không đi làm hả ?
Chị Mễ than thở và e dè:
- Tôi bị mất việc rồi, đang hưởng tiền thất nghiệp. Chị đừng rủ tôi thay cái hàng rào nữa nghe
Xong chị ta nửa đùa nửa thật:
- Chỉ còn chồng tôi đi làm, nhà 4 đứa con, nếu tôi mà thất nghiệp dài lâu thì không có tiền trả mortgage căn nhà này đâu, lúc ấy chị sẽ có hàng xóm mới để rủ họ thay hàng rào mới.
Chị Bông cảm thấy như mình có lỗi và ái ngại qúa. Hoàn cảnh nhà hàng xóm chẳng khá gỉa gì thế mà bấy lâu chị cứ “mặt sưng mày xỉa” ngầm với họ vì cái tội không chịu chung tiền làm hàng rào mới. Chị Bông dịu dàng thân mật:
- Chúc chị mau kiếm được việc làm, còn cái hàng rào chung của chúng ta, đúng như chồng chị đã nói, vẫn tốt lắm, thay làm chi cho phí tiền.
Trong ánh mắt chị Mễ thoáng vẻ ngạc nhiên và vui. Chắc vì lần gặp mặt này chị ta thấy chị Bông đã thay đổi thái độ qúa bất ngờ. 
Chị Bông lại thấy anh Bông nói đúng, chẳng có ai dám bảo đảm ở căn nhà của mình dài lâu chứ đừng nói suốt đời. Ngoài cái chết, người ta phải rời xa căn nhà vì hàng đống lý do , vì công việc, vì trường học của con cái hay vì mất job, vì li dị… v..v…và biết đâu chỉ vì…. nhà hàng xóm. Gia đình anh chị Mễ này không chịu nổi mụ hàng xóm khó tính như chị Bông, một ngày nào đó họ cũng sẽ dọn đi cho khuất mắt?

Chị Bông chẳng cần cái hàng rào mới đẹp nữa cho hao tốn bạc tiền của mình và của hàng xóm và chị càng không mơ nhà to đẹp cao sang nữa khi tuổi đã xế chiều. Vì nhà to đẹp hay nhà cũ xấu cũng chỉ là quán trọ ven đường đời cho ta dừng chân và một ngày nào đó ta sẽ về nơi yên nghỉ sau cùng đó mới là căn nhà vĩnh cửu của riêng ta.

Nguyễn Thị Thanh Dương.
( Dec. 21, 2017 )