Thứ Hai, 4 tháng 11, 2024

Nhìn Lá Thu Bay - Thơ: Lê Nguyễn Nga - Nhạc: Hạnh Cư - Tiếng Hát: Hùng Phú



Thơ: Lê Nguyễn Nga
Nhạc: Hạnh Cư
Tiếng Hát: Hùng Phú

Những Dòng Thơ Tứ Tuyệt

 

Mộng Ngoài

Hồn theo vạt nắng vàng thu
Theo mây phiêu bạt mù mù xa bay
Theo đêm trăn trở lẫn ngày
Theo cơn gió thoảng mộng ngoài tương tư

Nhớ

Nắng chiều lãng đãng cuối chân mây
Nhớ quá đi thôi nỗi nhớ đầy
Gió bụi mang đi còn để lại
Bóng hình người cũ quẩn quanh đây 


Lắng

Này lắng mà nghe nhịp trái tim
Không gian tĩnh lặng rất im lìm
Hương người có phải len trong gió
Đừng loạn này tim hãy ngủ yên 

Cảnh Đêm

Trăng soi bóng liễu ngỏ hoa tường
Trong suốt hồn trong hoa ngậm hương
Lữ khách ngập ngừng xao xuyến lạ
Giật mình đêm tiếng nhạn kêu sương

Kim Phượng

Đà Lạt Của Tôi

 
 
 Cảm tác bài thơ về Đà Lạt của Phong Châu)

Đến Đà Lạt bằng trái tim yêu
Nên dù có xa cách bao nhiêu
Tôi đi bằng chuyến tàu không vé
Chẳng đợi buổi trưa hay buổi chiều.

Tôi chưa đến Đà Lạt bao giờ
Nhưng tôi đã đến bằng hồn thơ
Ngắm Hồ Xuân Hương hoàng hôn xuống
Ngắm thành phố buồn trong sương mờ.

Thung Lũng Tình Yêu ở nơi đâu
Người yêu người sẽ đến tìm nhau
Về đây lên đồi thông xanh biếc
Nghe lòng mình tiếng gió thông reo.

Đến chân đèo thăm thác nước Prenn
Bọt tung trắng xóa ngỡ thần tiên
Này thác Cam Ly, Hồ Than Thở
Cà phê Tùng tôi đợi người quen.

Thành phố ngàn hoa thấy mà thương
Tím Cẩm Tú Cầu, tím Oải Hương
Tôi yêu Dã Quỳ vàng rực rỡ
Yêu cả màu vàng hoa Hướng Dương.

Tôi đến Đà Lạt đã nhiều lần
Trong giấc mơ xa, giấc mộng gần
Hôm nay tôi lại đến Đà Lạt
Thăm lại người xưa của lòng mình .


Nguyễn Thị Thanh Dương
( Oct. 25, 2024)

Đà Lạt Cho Em



Không có em làm sao anh viết được
Lời yêu thương chan chứa tình thơ
Không có em, bất luận nơi nào đó
Anh cũng u buồn, lặng lẽ,bơ vơ
Dù Đà Lạt thiết tha bao gắn bó
Anh cũng muốn chỉ cùng em chia sẻ
Sương buổi sớm, ta ngồi bên hồ lặng lẽ
Nghe niềm vui chớn chở với bình minh
Trèo dốc cao vào tận trong góc chợ
Sữa đậu nành thơm nóng như tình
Ta đi xe lôi tới Trại Hầm
Cho em nếm mùi mận, dâu Đà Lạt
Hồ Than Thở rợp che thông ngát
Reo niềm vui ngây ngất đôi lòng
Suối Cam Ly giòng nước trong ngần
Trôi lặng lẽ về Đồi Thông Hai Mộ
Trưa anh sẽ dìu em về phố
Chia bửa cơm thanh đạm bến xe
Đơn sơ mà ngon miệng
Rồi ta sẽ dạo quanh hồ, qua Thủy Tạ
Cùng ngụm từng hớp cà phê sữa đá
Bơi thuyền vịt trên hồ thư thả
Gậm nhấm từng rung động trong tim
Lòng ấm nồng nhịp điệu triền -miên
Quên chiều xuống bên kia đỉnh núi
Trái bắp nướng cắn chia nhau nóng hổi
Ta thấy quên, tiếc nhanh quá một ngày
Nhưng tình yêu thì thật đong ̣đầy
Đêm lạnh rồi, làm sao em nhớ
Vòng tay anh ôm, nồng nàn hơi thở
Em nép mì̀nh anh, say hạnh phúc thần tiên

Chương Hà 
 11 /18/2012


Xa Dấu Chân Người



Mưa bay che lối về kỷ niệm
Cuộc tình xưa sương mờ vương gót chân ai
Trời vào Thu Mimosa úa vàng nhung nhớ
Anh đưa em cuối phố hôm nào

Hoa rơi theo dáng người muộn phiền
Đời đìu hiu tay vàng khói thuốc đam mê
Đường về khuya sương rơi ướt mềm nỗi nhớ
Em co ro như một cánh chim

Điệp khúc:

Gió rét mướt đôi bờ vai
Gió buốt giá đôi bàn tay rời nhau
Đôi môi khô như những lời tiếc nuối
Phố âm thầm còn in dấu chân xưa

Đêm sâu như những lời tạ từ
Còn lời ca u buồn theo thoáng hương xưa
Và từ đây mang theo ngút ngàn thương nhớ
Ta xa nhau đêm nào tàn một giấc mơ

Hoàng Mai Nhất

Về Với Huế

 
 
Buổi sáng mở mắt ngồi trước thềm nhà nhìn ánh nắng xuyên qua cây lá xanh tươi, đang định pha ly cà phê ngồi nhâm nhi ngắm tiếp. Cu Quang phóng xe vô sân, xách một bịch bắp nóng hổi để trước mặt tui
– Dì ăn cho đã thèm đi nghe
– Khỏi nhắc con ơi, dì ghiền lắm nợ

Nói xong tui lột trái bắp có ba màu trắng, vàng, tím, không cần hỏi cháu mua nơi mô, có xa không, tui đoán là ngoài chợ Đông Ba rứa thôi. Chao ơi là hắn ngon ngọt, hạt dẻo bốc lên mùi thơm thanh khiết dễ mê, ui chao tui cạp một lúc ba trái no ứ hự.

Mấy ngày ni từ khi về Huế: ngày đầu con Suyền được chị tui báo tin đã vội chạy bay tới
– ông nội mi, mụ cô mi… bỏ Huế đi lâu dữ rứa, hắn ôm chầm tui chửi liên tục, có điều không nhắc phía ngoại mà chỉ toàn bên nội (chắc hắn thương quê ngoại hơn).
– Mi muốn ăn món chi tau chở đi
– ừ bánh khoái Lạc Thiện hỉ

Rứa là tui được hưởng hai cái bánh nhỏ thanh tao dòn rụm, bột họ pha răng mà mê rứa không biết, kèm mấy lát vả, lát khế, rau sống chấm nước tương pha chế ngon ơi là ngon. Tỉnh táo bao tử rồi hắn chở tui đi vòng thành phố Huế, qua khu Thương Bạc, ủa bữa ni răng mà người đông rứa, bớt vẻ yên tĩnh như ngày xưa, tiệm quán cũng mọc lên khó còn đất trống. Vừa đi hắn vừa kể nỗi gian khổ lúc trẻ, nay thì hậu vận quá tốt, con có địa vị thành công, chồng cưng yêu nhiều hơn lúc tuổi xế chiều, mà nhìn kỹ hắn tươi đẹp mặn mà ghê, chắc hạnh phúc gia đình biến sắc thêm xinh hè. Đi nửa ngày hắn thả tui về nhà ”tau bận chút chuyện, sẽ gặp mi sau nữa nghe". Tui cám ơn hắn, gần 50 năm tuy xa mà hắn vẫn nhớ, vẫn đầy tình bạn thân thiết như hồi mô.

Kế tiếp những ngày sau, ôi thôi tui được bạn bè tới thăm, đứa xách trái mít, đứa đem vú sữa, con Đào tha một bịch đào trắng, xanh ngọt lịm, con Dung mua chè bột lọc bọc thịt quay. Tui tha hồ nghe tụi nó kể chuyện Huế của ta. Tụi nó dành nhau chửi “mụ cô mi để tao nói hết; ông nội mi nói dài dòng quá…” Tui nghĩ cái tật xấu hơn 50 năm về trước tưởng tụi hắn bỏ rồi, làm gương cho con cháu chứ, ai dè vẫn còn y nguyên, giống khi đứa mô ôm tui cũng don dỏn cái miệng “mụ cô mi, mụ nội tam đợi mi, đi bơ đi luôn…” Tui phải “hét” lên làm mạ tụi hắn một trận kể lại vài chuyện xưa.

Chuyện một:

Cạnh nhà tau có chị hàng xóm tên Hà, tình cờ bữa nớ qua trả cặp que đan. Thấy ông nội dưới làng lên thăm cháu, đang giỡn với thằng Hiền con chị, nó nói lại chi tau không nghe rõ, chỉ biết chị Hà đang ngồi làm cá ngẩng lên la nó “ Hiền! ai cho mi hỗn với ôn nội rứa hí, ôn nội mi nờ …” Đúng lúc tao xuất hiện thọt vô hông chị nói nhỏ
– ôn nội đứng đó răng chị lại chửi rứa?
Chị nghe giật mình
– Chết… chết… chết… thiệt là ôn nội cái thằng mất dạy.

Khi nớ làm răng tao quên được nét mặt ôn nội dương đôi mắt to lồ lộ nhìn chị sững sờ, hình như á khẩu. Tụi bây thấy tau giỏi chưa, chuyện hay không nhớ, chuyện thiên hạ ghi tâm cốt dạ thiệt là “tào lao bí đao” hết sức.

Chuyện hai:

Có bữa trưa nớ tau tình cờ đi ngang nhà con Phượng nên ghé thăm, hắn làm dâu nhà giàu nên tau cũng e dè, ngại ngùng. Hắn thấy tau mừng lắm, cả nhà đang ngủ trưa. Hắn lôi tau ra sân ngồi dưới bóng mát cây nhãn, mặt hắn buồn dàu dàu:
– Mi biết răng không? tau mới bị mạ chồng mắng
– Ui chao …răng rứa?
Cặp mắt hắn chớp chớp như chực khóc
– Thằng cu Tý nghịch quá, người ta trồng cây non trước nhà, hắn đi nhổ hết làm bà con tới mắng vốn, tau xin lỗi, họ về rồi kêu hắn ra “tại răng con cứ phá nghịch hoài như rứa, có muốn mạ đánh cho một trận không hỉ, ông nội mi nghe chưa…” Tau chưa dứt câu mạ chồng bước xuống thang lầu vẻ mặt nghiêm nghị “Phượng con không được lôi ông nội ra chửi cu Tý, ông nội nó là ai, là ba chồng của con” xong bà bước trở lên lầu lại…

Tau tự dưng mắc cười quá, ôm bụng cười ngặt nghẽo, cười thắt cả ruột trong khi hắn kể chi thêm tau không còn nghe nữa. Hắn nhìn tau cười như đười ươi tự nhiên cũng cười theo, hai đứa thi đua nhau cười một trận xong, tau mới nói “bà la là đúng quá rồi còn buồn chi nữa, tau biết là thói quen của tụi mình nói chi cũng kèm theo tiếng nớ như đàn ông kèm tiếng ĐM vậy mà, thôi cố gắng sửa lại hí.” Đi lâu năm, từ mái tóc xanh đổi thành tóc bạc, từ được gọi tiếng “em” qua “chị, cô “và chừ thì “mệ” tau tưởng đứa mô cũng bỏ được rồi chứ. Cả bọn đồng cười nói “có thương mới nhắc bên nội đó mà…”

Sau đó Như Chương chạy đi tìm gánh cơm hến, ngồi vây quanh nhìn rổ rau có bắp chuối, khế, rau sống, giá, tô ruốc xắn tỏi tươi, mè, đậu phụng, hến xào pha vài sợi miến, nồi nước đục màu cháo lòng thơm mùi gừng… chao ơi là Huế của tui, miệng đứa mô cũng muốn sưng phồng vì nếm ớt cay xé.

Hết ngồi lê bà Tám, nói dóc trên trời dưới đất, cười ha hả rồi than đau lưng. Cả bọn nằm xếp cá, lăn mình sát mặt gạch ca rô của nền nhà lau sạch láng o, đóng cửa ngủ một giấc ngon say. Thức dậy nghe tiếng rao “bánh canh Nam Phổ mời thời cho nóng đây…” trời đã nóng rồi cần chi thời cho nóng nữa, dù là cuối Hạ chuyển qua đầu thu, nhưng nóng đổ mồ hôi, chẳng ai dám ra đường chút mô hết, rao chi lạ rứa hè…” Mới nghĩ cho vui thì bạn Lệ Hằng nhanh miệng gọi vô. Gánh hàng ăn nhìn thương hình ảnh quê hương lắm rứa tề: một đầu nồi bánh canh đặc sệt lớp tôm màu đỏ nổi trên mặt, đầu kia khuôn bánh cuốn bọc tôm chấy tại chỗ, chung quanh dựng lên ít bánh lọc, bánh nậm gói lá kèm nước mắm pha thả đầy ớt lát, răng mà muốn húp sạch sành sanh rứa hè.

Món mô tui cũng thử hết, ăn không muốn nuốt, chỉ muốn ngậm mà nghe. Dại chi không ăn chứ, của chùa không ăn cũng uổng, í quên của…bạn bè đãi mà.

Rứa rồi đứa bạn già mô cũng lật đật về kẻo con lo cháu đợi vì đi cả ngày rồi. Tụi hắn không quên dặn nhau ngày mai mặc áo dài tím, thuê dịch vụ xe chở lên đồi Vọng Cảnh, Chùa Thiên Mụ, đồi Thiên An chụp hình …Chi chớ cái màn nớ là tui mê nhất, và tui biết chắc đứa mô cũng có áo dài tím, sắc tím thủy chung phe phụ nữ đã tuyên thệ gắn bó màu linh hồn của Huế từ lâu rồi.


Đêm ngồi trước thềm nhà, giàn hoa ti-gôn rũ xuống mái hiên, ánh trăng chênh chếch xuyên qua cành lá khóm hoa. Hồn tui bay lên cao, tui gặp hồn thơ của thi sĩ Hàn Mặc Tử vang đâu đó

Cả trời say nhuộm một màu trăng
Và cả lòng tôi chẳng nói rằng
Không một tiếng gì nghe động chạm,
Dẫu là tiếng vỡ của sao băng ..
Ta ném mình đi theo gió trăng
Lòng ta tản khắp bốn phương trời
Cửu trùng là chốn xa xôi lạ
Chim én làm sao bay đến nơi (Trăng)

Mênh mang theo nhịp điệu vần thơ, đêm càng khuya, ánh trăng càng sáng rỡ, soi vằng vặc khoảng sân yên ắng. Tui lại say sưa ngâm nga mấy câu của Quách Tấn

Gió rủ cành đi ngàn liễu khóc,
Sông đưa lạnh tới bóng trăng run.
Thuyền ai tiếng hát bên kia vẳng?
Ghé lại cho nhau gởi chút buồn (Bên Sông)
Răng mà người ta say rượu, say cờ bạc, còn tui lại say thơ tới lạ rứa không biết.
Thu lạnh càng thêm nguyệt tỏ ngời,
Đàn ghê như nước lạnh trời ơi
Long lanh tiếng hạc vang vang hận,
Trăng nhớ Tầm Dương nhạc nhớ người
(Nguyệt cầm – Xuân Diệu )

Về với Huế của hồn thu tháng tám cho tui đêm tĩnh lặng ngồi ngắm ánh trăng thanh, ánh trăng biết bao mùa kỷ niệm dạt dào khi còn mẹ. Ánh trăng vẫn còn đó mà bao nhiêu người thân đã ra đi ….

Rầm…rầm…rầm…

Tiếng như trời sập đè lên người, tui mắt nhắm mắt mở giật mình ngơ ngác, nhìn chiếc ti vi còn mở chiếu phim action, chẳng biết phim chi chiếu nhà cửa đổ nát bởi tiếng đạn pháo bắn dữ dội..Tui tỉnh táo dần, đèn sáng trưng, đồng hồ điểm gần 3 giờ sáng, nhớ lại hồi tối nằm xem phim rồi ngủ say khi mô không hay. Thì ra chỉ là GIẤC MƠ VỀ THĂM HUẾ, ui chao là tiếc chi lạ… chưa mặc áo tím chụp hình cảnh Huế, chưa đi tìm con cháu mụ Rớt ăn tô bún bò, chưa đi uống cà phê Dạ Khúc với con Hoàng nữa chớ…Tui tắt ti vi, tắt đèn nằm dỗ giấc ngủ, cũng hơi khó nên cố ôn lại giấc mơ. Nhớ thầy dạy Triết môn đạo đức” Tưởng tượng hay nằm mơ là trạng thái của sự đè nén được giải tỏa ..” Chắc tại tui nhớ Huế quá, nhớ bạn bè nên giấc mơ cho gặp, chứ nhiều bạn chừ đã chết, đã ở Mỹ, ở Sài Gòn, ở Đà Nẵng rồi mà. Sực nhớ còn tuần nữa ăn mừng tiệc sinh nhật Huế Online 4 tuổi tại nhà hàng Ngọc Sương đối diện khu Century thuộc thành phố San Jose, hai ngày tới đi tập văn nghệ nữa. Thôi thì cố dỗ giấc ngủ, sáng dậy còn biết bao công việc phải làm thúc sau lưng.

Huế Online của miền Bắc Cali có những nhân vật rất đặc biệt đầy tình nghĩa và sự hy sinh. Tui kể sơ cho bà con nghe nì : ngôi nhà anh Bào và chị Cindy là nơi chứa các thành viên luôn nhiệt tình như chị Botin nằm trong ban tổ chức lo phần văn nghệ. Chị Hà Phúc lo phần thủ quỹ. Chị Hà Lan dù xa xôi nhưng luôn có mặt sát cánh cùng chị em.

Chị Cindy và chị Botin mua các món nữ trang, xiêm y miền sơn cước cũng như dụng cụ kể cả các thứ cho ban hò hụi, nhờ người đem qua từ VN. Chị Cindy ngày đêm còn may rất nhiều áo bà ba cho mọi người mặc trình diễn. Những lần tập dượt luôn tập trung tại nhà chị Cindy, chị lo phần ăn uống thả dàn, các anh Bào, anh Vỹ phụ đưa đón và giúp nhiều việc.

Nói thiệt ra chứ tuổi trẻ chừ hắn không thèm chơi với người già, rất trông mong các cháu góp bàn tay, nhưng chúng nó bận quá nhiều việc. Nhìn lui nhìn tới chẳng có ai nên “không có cháu bắt bà già ra ..múa “, chao ơi là hắn dị chưa tề khi đội múa thuộc trên dưới U 80, đầu óc nhớ nhớ quên quên, tập đi tập lại rất lâu vì bị lộn hoài, chứ còn màn hát hợp ca, hò hụi thì dễ dàng không lo. Tất cả đều cố gắng vì nể tình chị Cindy quá tốt, hy sinh nhiều việc cho…đại nghĩa, chẳng lý mình không cố gắng được hay răng?. Vì rứa ban văn nghệ U80 muốn bày tỏ lòng kính mến anh chị chủ nhà, nên vui vẻ kiên nhẫn tập luyện.

Ngày họp mặt 18 tháng 8 của “Huế Online “đã tới. Là ngày nắng Hạ còn níu kéo tươi hồng rực rỡ. Lòng người cũng hăng hái đầy năng lực theo. Bước vô nghe rộn rã
– Rứa O ở mô
– Tui ở ngã Bao Vinh đi về
– Răng tui thấy anh quen quen
–Tui ở trong Thành Nội

Chao ơi! Ai cũng thấy quen quen hết á, chắc tại vì cái giọng “mô tê răng rứa” chớ chi nữa hè. Nhìn mấy mệ mặc kiểu sơn nữ ca, đeo tằm, đeo “hầm bà lằng “trên người xanh, đỏ, vàng, tím thấy trẻ rứa thê, trẻ chớ không ngon mô nợ, vì tuổi sứt càng, gãy gọng kè kè tủ thuốc hết rồi he…he…Bởi rứa dù mặc kiểu lên đồng hà bá vẫn thấy trẻ hơn 20 tuổi đó nợ, cứ rứa mà làm thì niềm vui cũng tới, cho mình tăng tuổi thọ đó thê, rứa hỉ các người già. Tui thì hồi hộp cái màn mấy mệ múa bài “Nhạc Rừng Khuya” còn nhớ động tác không? Và có ai sẽ chê “bầy vịt, bầy heo” đang múa không? Nghĩ tếu mà cười cho vui thôi, chứ nhằm nhò chi mấy cái khen chê ở chặng cuối đời hè. Rứa rồi cũng có người… lộn chút xíu đó nghe, nhưng thành viên của Huế Online dự tiệc dễ tánh, quay phim, vui vẻ thân ái cổ động U 80 làm chị em mừng đã gặp được người có tâm thiện, tâm hoan hỷ của những vị thiện hữu tri thức, nên lòng nhẹ nhõm khỏe re. Màn ca hát với những bài về Huế nặng lòng nhớ thương, anh chị em hát cho nhau nghe trong tình thân mật hài hòa ấm cúng. Đặc biệt có màn muốn nổ tung sân khấu là cặp vợ chồng anh Bào, chị Cindy thuộc U 80, anh bày tỏ hát “60 năm cuộc đời” thì thiệt thòi quá, nên đổi lại “90 năm cuộc đời “. Anh chị mặc quần áo như tuổi teen, vừa đẹp vừa trẻ quá trời, đã rứa còn “Twist” như điên, có ôn mụ mô khỏe như rứa khôn hè.

Cũng nhờ Huế Online mà các chị sau gần 50 năm nhận diện ra nhau, ôm chặt mừng rỡ. Tui cũng được chữa bớt bệnh “nhớ Huế” khi bước vô ngôi nhà rộng của Huế, thấy nồi chè đậu ván đang sôi, gánh bún bò đang múc, trời mưa phủ lên bóng Hoàng Thành, những con đường choàng sương mù, cảnh sông Hương núi Ngự, cửa Đại Nội, cửa Ngọ Môn, hồ Tịnh Tâm hay bất cứ ngõ ngách mô của Huế. Chưa kể đọc những bài viết hay về Huế, về lịch sử, về địa lý nhân văn. Tui cám ơn Trung Trực người sáng lập trang Huế Online, và những nhân tài chung tay góp phần làm ngôi nhà Huế mỗi ngày mỗi phong phú từ nội dung tới hình thức thêm.

Huế trong tim. Huế nơi ngôi nhà Online để cùng nhau được sống, được thở trên mảnh đất Thần Kinh mà đứa con xứ Huế đã rời xa gần 40 năm qua…

Minh Thúy Thành Nội
Ngày 18 tháng 8 năm 2024

Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2024

Tôi Cố Quên - Sáng Tác: Nguyễn Tâm Hàn Tiếng Hát: Quỳnh Lan


Sáng Tác: Nguyễn Tâm Hàn
Tiếng Hát: Quỳnh Lan
Thực Hiện: Đặng Hùng

Cây Xương Rồng

 

Chân em vùi cát nóng
Nắng trời chẳng gợn mây
Vươn lên dù còi cọc
Sa mạc nuôi thân gầy

Không cành cho chim đậu
Không lá cho nắng gay
Chẳng nương người lỡ độ
Thân em gai phủ đầy

Người bảo em khô khốc
Nào có chút gì hay
Em buồn mình xấu xí
Dưới nắng phô mình dây

Ai biết em ươm ngọc
Một sớm bỗng nở hoa
Vươn giữa trời nắng cháy
Nhiệm mầu phút thăng hoa

Và kìa khách lỡ bước
Em chắt nước chan hòa
Từng giọt giọt tinh khiết
Trên môi kẻ đường xa

Locphuc.

Trăng Thôi Tỏa Mật

 

Thơ & Trìng Bày: Ý Nga


Coi Như Bão Lụt Đã Sang Trang

 

Xướng:

Coi Như Bão Lụt Đã Sang Trang

Quên hết đi em! Quên, nhẹ nhàng.

Coi như bão lụt đã sang trang
Trời làm một trận không ai thích
Mình nhắc làm chi để xốn xang?

Quên hết đi em để nhẹ lòng
Từ nay đâu cũng có non sông
Biển, trời, bát ngát không biên giới
Hai đứa mình như nhánh cỏ bồng...

Em hãy ngồi yên, anh vuốt tóc
Kết cho em nhé những bài thơ
Chúng mình ôm chặt tình thương mến
Em của anh thôi, tuổi học trò!

Tuổi bao giờ cũng vậy nha em
Thèm nghe Ngoại kể chuyện Thần Tiên
Hình như Ngoại nhớ không cần nhớ
Ngoại có bao giờ có luc quên?

Anh kết cho em từng sợi tóc
Anh vuốt cho em từng ngón tay
(Hai câu thơ đó không cần luật
Tôi để cho nàng ngả xuống vai.)

Quên hết đi em. Quên nhẹ nhàng
Một cơn bão nữa sắp đi ngang
Em còn nước mắt, trời thêm bão
Ai ghé thăm dân ở xóm làng?

Tội chớ những người dân với nước
Vui sao những kẻ bỏ nhân dân
Nào ai biết nhỉ mình hai đứa
Nước mắt trào ra không có khăn...

Trần Vấn Lệ
(7:57' 30.10.2020)
***
Họa:
Thôi Hết Rồi Em, Đã Nhỡ Nhàng

Còn nói gì đây, đã nhỡ nhàng.
Chuyện cũ đâu cần lật từng trang.
Những trang mình ghét, hay mình thích,
Mình thờ ơ, hay mình xốn xang.

Dù thế nào, thôi, chả bận lòng
Cầm bằng như dòng nước trên sông
Trôi mãi, trôi hoài không ranh giới
Như con chim sải cánh tang bồng.

Như em đã thả xuôi suối tóc
Như anh vừa cạn kiệt nguồn thơ
Tự điển mất đi từ yêu mến
Mình đã thuộc từ thuở học trò.

Anh chẳng còn gì nói với em
Những lời tim óc buổi đầu tiên
Chắc em vẫn nhớ, như anh nhớ
Nhưng bây giờ, thôi đành lãng quên.

Em đã tặng anh một lọn tóc
Mà em kết làm nhẫn đeo tay
(Để mình hai đứa, thành, theo luật,
Một cặp tình nhân, vai sát vai)

Nhưng hết rồi em, đã nhỡ nhàng.
Thuyền không đi thẳng, rẽ sang ngang.
Trời, mây, non, nước, không vì bão,
Mà bỗng trầm luân bởi lỡ làng.

Biển tình đã cạn, không còn nước
Thành phố yêu đương vắng bặt dân
(Trước nay chỉ chúng mình hai đứa
Thì chuyện tan hoang, đâu khó khăn!)

Mùi Quý Bồng

10/30/2020

Lễ Halloween Và Lễ Các Thánh


Ngày Halloween và ngày lễ Các Thánh là 2 ngày sát cạnh nhau vào ngày 1 tháng 11 hàng năm. Lễ Halloween có nhiều nguồn gốc và nhiều cách mừng khác nhau từ ngàn xưa đến nay. Bài viết này chú trọng đến ý nghĩa của nó theo niềm tin Công Giáo.

Hóa trang ma quỉ, thú vật, thánh nhân hay hình thù ghê gớm làm mọi người kinh hãi đều là vẻ về ngoài đặc biệt của lễ Halloween. Người Công Giáo coi lễ Halloween với những ý nghĩ và vẻ đẹp đặc thù riêng của nó.

“Nếu bạn mặc một bộ đồ ma cà rồng, một anh hùng hay một thánh nhân thì lễ Halloween cũng mang tính chất ý nghĩa có nguòn gốc Kito Giáo. Nó nhắc nhở bạn nghĩ đến sự chết và cứu chuộc của Chúa Giêsu Kito.” - Gm David Konderla thuộc giáo phận Tulsa, Oklahoma nói vậy.

“Ngược lại với việc vui hưởng ngày Halloween của người dân thường, dù có tục lệ làm sợ hãi cũng có một ý nghĩa tôn thờ, sốt sáng, tận tụy của truyền thông Kito Giáo. Những hình ảnh như đầu lâu, lưỡi liềm là nói về lịch sử, biểu hiệu sự chết, nhắc nhở chúng ta phải nên thánh vì chúng ta sẽ chết và bị phán xét” (Dt 9:27 và Kh 14:15). “Biểu tượng của sự chết là nhắc chúng ta nghĩ về những giây phút cuối cùng của đời người là Sự chết, Phán xét, Thiên đàng và Hỏa ngục.”

Trong một thông báo về ngày lễ nghỉ và về Halloween của giáo phận Tulsa năm 2018, Gm Konderla nói Halloween có nguồn gốc trong lịch phụng vụ Công Giáo, nhưng phong tuc dân gian lúc đó “đã bồng bềnh trôi nổi theo thời gian biến ý nghĩa và mục đích của ngày lễ theo ý muốn riêng của mình.” Chính tên Halloween cũng do từ một câu tiếng Anh cổ xưa “All Hallows’ Evening,” mà ra, ám chỉ ngày sát lễ Các Thánh. Vì Ngày lễ trọng Kính Các Thánh có thể bắt đầu bằng buổi cầu nguyện vào đêm hôm trước, trùng với lễ Halloween là “ngày và đêm vui mừng nhất.”

“Trong khi hình thức cổ xưa của ngày Halloween nhắc chúng ta nhớ đến giáo huấn Kito Giáo về việc người chết sống lại, thì văn hóa phong tục sau này của chúng ta thường làm cho nó lệch lạc đi, vì khi người chết sống lại họ sẽ ở dạng thức sự thật như ‘mặc áo quần không thể bị hủy hoại.’” – theo lời kể của Gm Konderla.

Tách rời khỏi giáo huấn CG, những bộ áo quần xấu xí ghê sợ ma quái có thể hiểu lầm là “thờ ma quỉ hay thần chết, thì hoàn toàn trái với ý nghĩa của ngày lễ Halloween thực sự.”

“Đối với người Kito Giáo, Chúa Kito đã toàn thắng sự chết như đã được nói tiên tri trước và đã xẩy ra thực sự. Chúa Kito đã thắng sự chết bằng cuộc khổ nạn, cái chết trên thập giá và sống lại, màu nhiệm phục sinh với ân sủng ấy thì rõ ràng đã thể hiện nơi vinh quang của các thánh.”

“Quần áo mặc vào ngày Halloween là biểu lộ lòng sốt sáng chân thành. Mặc y phục giống như các thánh hay thiên thần mà chúng ta kính mến, tưởng tượng chính mình sẽ noi theo gương những vị này như là môn đệ của Chúa Kito. Thực hành như vậy là người tín hữu muốn làm sống lại những hình ảnh đạo đức của các thánh vì chính các ngài là hình ảnh, là cửa ngõ dẫn đưa đến gương mẫu sống động theo Chúa Kito.”

“Mặc y phục giống như các thánh là người tín hữu biểu lộ cách sống đặc biệt của người môn đệ Chúa Kito, theo như lời giảng của thánh Phaolo: ‘Hãy bắt chước Ta vì Ta là Kito.’” (1Cr.).

Gm Konderla gợi lại hình ảnh các thánh trong sách Khải Huyền.

“Tôn thờ các thánh đúng nghĩa sẽ dẫn đến việc tôn thờ Con Chiên Thiên Chúa bị giết chết mà các thánh đã tôn thờ và noi theo.” Vậy sự tận tuy hy sinh thực sự của các thánh -qua lời cầu khẩn của chúng ta và noi gương các ngài là những chứng nhân- sẽ dẫn đưa chúng ta là kẻ tội lỗi trở lại với Chúa Kito.”

Giàm mục cũng có vài lời cảnh báo và khuyên chúng ta là: “Đừng tục hóa ngày lễ Halloween làm ngươc lại với niềm tin CG. Đừng tôn thờ vinh danh bất cứ cái gì có thể coi như dị đoan, phù thủy, ma thuật, yêu thuật, bói toán, lên đồng v.v...”

“Bắt chước gương tốt lành, nhân đức Kito giáo của những vị thánh mà chúng ta tôn kính, phân biệt giữa xấu và tốt, giữa đúng và sai, giữa thánh thiêng và ma quỉ.”

“Hãy khuyên bảo nhau và nói với nhau, diễn tả cho nhau chi tiết cách tuân giữ vẻ đẹp và chiều sâu của ngày lễ Các Thánh.” - Gm Konderla nói.

Chúng ta mừng ngày lễ mỗ năm để chứng tỏ một cử chỉ tôn sùng kính mến thưc sự Thiên Chúa mà các thánh là gương mẫu đem hy vọng cho chúng ta một ngày nào đó cũng sẽ được vào vương quốc cùng với các thánh mà Thiên Chúa đã dành cho các ngài từ thuở ban đầu.

Fleming Island, Florida
Nov. 1, 2024 

Nguyễn Tiến Cảnh

Tháng Mười Đi Biển


Trời đã vào Thu từ 22/9. Theo thường lệ vào tuần lễ thứ hai thang 10 lá cây bắt đầu thay màu từ xanh chuyển màu vàng, cam hay đỏ. Năm nay vùng Hoa Thịnh Đốn thời gian này lá vẫn còn xanh tuy khí hậu mát mẻ và hơi se lạnh về đêm. Các loại hoa mùa Hè vẫn còn đẹp , chưa bị ảnh hưởng thời tiết nhất là hoa cúc rực rỡ khắp nơi. Tin tức khí tượng cho biết thời gian từ 12/10 đến 20/ 10 vùng biển Virginia ấm từ 75 độ F trở lên.

Con gái Vân thấy vùng biển Virginia ấm áp rũ Mẹ đi biển trước khi trời lạnh. Đây là lần đầu Vân đi biển vào mùa Thu. Có lẽ để được ở khách sạn với giá rẻ?
Vân rời nhà vào thứ hai lúc 11 giờ. Khoảng 14g30 đến nơi và được làm thủ tục nhận phòng khách sạn ngay, không phải chờ đợi. Nếu đến sớm hơn 13 g là phải chờ họ làm vệ sinh, dọn dẹp phòng cho khách mới đến. Trên đường đi đến Virginia Beach phần lớn lá cây chưa thay màu. Một số ít lá cây hai bên đường đã chuyển sang màu vàng hay cam... Các nursery bí đỏ chất thành hình tháp cao nghệu và hoa cúc nhiều lắm, đủ màu, đủ cỡ, chậu to, chậu bé…Mấy cây hoa hướng dương ở khách sạn Virginia Beach cao khỏi đầu người, hoa lá vẫn tươi tốt, bất chấp thời tiết, hoa hồng rực rỡ đó đây…

Theo tờ rơi của khách sạn, Virginia có nhiều nơi thăm viếng, giải trí ngoài việc đi tắm biển như đi xem hồ nuôi cá, viếng 2 viện bảo tàng Không Quân và Nghệ Thuật ,xem trinh diễn âm nhạc...

Sau khi nghỉ ngơi vợ chồng con gái Vân lấy xe chạy lòng vòng ngang qua các khu phố trước khi dùng cơm chiều. Vùng Hoa Thịnh Đốn hơi se lạnh nhưng Virginia Beach họ mặc quần áo ngắn và chẳng ai mặc áo khoác kể cả gia đinh Vân. Các thương xá xe chạy ngang qua thấy bãi đậu xe gần đầy, kẻ ra người vào có vẻ phồn thịnh, tấp nập. Cao ốc nhiều lắm không kể các khách sạn mấy chục tầng nằm dọc dài trước bãi biển (oceanfront).

Tiêm ăn cũng nhiều: Mỹ, Việt, Tàu, Mễ, Ý... Tiệm ăn Trung Hoa và Mỹ phải chờ từ 20 phút đến 30 phút .Tiêm ăn nhanh ở đây giờ đặt thức ăn và trả tiền bằng máy, không cần trả tiền cho thu ngân viên như trước nữa.Vân nhà quê nên thấy lạ. Tiêm ăn" Hải Sản Tự Chọn'' (SeaFood Buffet) to và bãi đậu đầy xe

Hôm sau cả nhà ra bãi biển sau khi dùng điểm tâm nơi khách sạn. Bãi biển rộng lắm, cát mịn và chắc, đi không bị lún chân. Người ta chơi bóng chuyền nơi bãi biển và chạy xe đạp loanh quanh.Lúc gia đình Vân đến, biển còn vắng, có một số ít người xuống nước nhưng có nhiều người đi bộ trên bãi biển. Dần dần họ mang dù, ghế, khăn tắm và những trải tấm khăn lớn bằng nylon trên bãi cát. Họ nằm phơi nắng hay ăn picnic với gia đình và bạn hữu. Càng về trưa càng đông người hơn. Trẻ con chơi cát hay leo trèo trên các cầu tuột. Người lớn tung tăng đùa giỡn dưới nước gần bãi cát, không thấy ai ra xa.

  
Gia đình Vân không người nào xuống nước chỉ đi bộ trên bãi biển hay ngồi trên ghế dưới bóng dù nhìn các sinh hoạt chung quanh. Nằng lên nhờ gió mát nên không thấy nóng.Trẻ con dùng cái que vẽ nguệch ngoạc các hình thù vuông tròn trên bãi cát xong xóa đi và vẽ lại hình khác. Em vẽ hình người mặt tròn vo, trên đầu tóc tua tủa thẳng đứng ,bụng to, tay chân khẳng khiu và rối rít gọi người nhà xem tác phẩm của mình. Vân cũng khen họa sĩ mấy câu cho cậu ta vui.

Vân trở lên boardwalk ngồi nghỉ chân trên các băng gỗ đặt cách khoảng dọc theo con đường, xem thiên hạ qua lại đông đảo. Các thiếu niên đi trên các mảnh ván có bánh xe thật khéo léo, tài tình. Chúng lướt nhanh, tránh khách bộ hành, lượn qua lại, không va chạm một ai. Lâu lâu có chiếc xe bánh rất to của ông an ninh (security car) chạy chậm chậm trên đường tráng nhựa.

Những khách sạn sang trọng mặt tiền quay ra boardwalk và biển, nhiều lắm. Những vị khách ngụ trong các khách sạn này có thể vừa nhâm nhi giải khát nơi hành lang hay ban công (balcony),vừa chuyện trò với bằng hữu vừa trông thấy sinh hoạt ở boardwalk và bãi biển phía trước.

BOARDWALK:

Boardwalk dài độ 3 dặm chỉ dành cho xe hơi. Xe đạp có đường nhỏ hơn cũng tráng nhựa ,nằm song song với đường xe hơi. Xe đạp 4 bánh cũng dùng đường nhỏ này. Xe đạp 4 bánh có thể chứa nhiều người và mọi người có thể cùng đạp xe một lúc với người ngồi phía trước. Xe này phải thuê và trả tiền theo giờ. Trên bãi biển có tượng vua Neptune bệ vệ, cao và to Theo tờ rơi khách sạn mỗi tuần có trình diễn âm nhạc nơi công viên Neptune. Muốn đi hết boardwalk có lẽ phải đi xe đạp hai bánh hay 4 bánh vì đường khá dài. Boardwalk là nơi hấp dẫn với khách phương xa dù tắm biển hay không. Nơi đây nước xanh biển rộng, trời trong gió mát. Phần lớn thiên hạ đến Virginia Beach vì không khí trong lành bên bờ đại dương. Đi bách bộ trên bãi biển, chân trần giẫm trên mặt cát thật mát rượi, thú vị gì đâu. Nếu trời nắng nóng nực thưởng thức ly kem của chiếc xe bán kem bán dạo trên bãi biển, thật là ngon tuyệt. Những chiếc dù rộng xanh đỏ cùng hình ảnh lố nhố của những người đi tắm biển hay phơi nắng trên bãi biển tạo nên bức tranh tuyệt vời, đặc biệt và sống dộng chỉ có nơi bãi biển mà thôi. Không cần tắm, chỉ ngồi nghỉ ngơi trên các băng gỗ bên boardwalk ngắm biển rộng, trời cao, nhìn đàn chim bay lượn chung quanh cũng cảm thấy thư giãn, dễ chịu, thoải mái lắm. Nếu không có phong cảnh hữu tình, khí hậu trong lành nơi bãi biển thì hàng loạt khách sạn xinh đẹp khang trang bên bờ biển sẽ sập tiệm vì khách sạn trong thành phố giá thuê phòng rẻ hơn…

VIRGINIA BEACH FISHING PIER:


Vân và vợ chồng con gái đến Fishing Pier xinh đẹp, dài ngoằn , to ,rộng, nằm từ boardwalk chạy thẳng qua bãi biển đến khỏi mí nước một chút. Nơi đây có nhiều hàng quán quyến rũ du khách. Ngoài ra cuối cầu là nơi thiên hạ câu cá .Fishing Pier có trò chơi cho trẻ em và người lớn. Cái Ferris Wheel to nhưng Vân không thấy ai tham dự có lẽ còn sớm chăng? Có tiêm bán thức ăn, tiêm bán quà lưu niệm với nhiều mặt hàng khác nhau: khăn tắm, kiếng mát, áo choàng, các áo quần đi biển, các túi xách in hàng chữ VA Beach hay hình vỏ sò, chim cá… Tiệm bánh, kẹo, nước ngọt, kẻ ra người vào. Tiệm bán nước giải khát, bia rượu, nhà hàng bán thức ăn miền biển…cũng đông người. Ngoài ra khách còn có thể thuê ghế, dù, các dụng cụ chơi trên cát cho trẻ em ở Fishing Pier. Sau một dảy các gian hàng là cái cửa chặn ngang. Ai muốn qua khỏi cửa để câu cá phải trả tiền. Hình như 5$? Gia đình Vân không ai đi câu cá nên khỏi trả tiền nhưng nhin ra sau các gian hàng bên kia cái cửa, phía cuối cầu thấy thiên hạ lố nhố câu cá khá đông. Trời nắng nhưng gió mát, Vã lại nắng mùa Thu cũng nhẹ nhàng, không gay gắt như mùa hè

Băng ngang qua boardwalk và mặt sau khách sạn có một dãy hàng quán, tiệm ăn, tiêm bán dụng cụ thể thao, đồ dùng câu cá, quần áo nam nữ, đồ chơi, quà lưu niệm… Gia đình Vân đi ngang qua nhưng không ghé vào. Vỉa hè nơi đây cũng tấp nập kẻ qua người lại, nhộn nhịp vui mắt…

THƯƠNG XÁ:

Lúc trở về khách sạn con gái Vân ghé thương xá ,nơi có nhiều tiêm buôn, bãi đậu xe rộng rãi, có tiêm ăn, tiêm bán bàn ghế, tiệm bán quần áo , tiệm bán dụng cụ câu cá, chơi thể thao…Nơi đây có vẻ phồn thịnh, bãi đậu xe gần như hết chỗ nhất là nơi tiêm ăn. Tiệm quần áo Ross và Marshall có vẻ đông khách vì người ra khỏi tiêm đều sách túi nọ túi kia…
Tiêm bán bàn ghế rộng rãi, to lắm, bàn ghế, giường tủ rất đẹp, trước cửa thấy để bảng giảm giá 50%. Tiêm buôn Macy rộng, hàng hóa đẹp, bắt mắt nhưng khách ra vào không nhiều lắm.

TIÊM ĂN:

Buổi chiều gia đình ăn cơm Việt Nam. Cả nhà đến tiệm phở 79. Gần đến tiệm mùi thịt nướng thơm lừng.
Nơi đây không những bán phở mà còn các thức ăn khác: bánh xèo, bún thịt nướng, chả giò, gỏi cuốn, cơm chiên…Một phần ăn đầy đặn, một phụ nữ không thể ăn hết phần ăn của mình đâu. Hôm sau gia đình Vân thưởng thức các món ăn miền biển nơi “SEAFOOD BUFFET” Tiêm rộng và sạch sẽ, rất nhiều quầy thức ăn để chọn lựa. Vân đếm tất cả 12 quầy khổng kể quầy Sushi và quầy thức ăn tráng miệng: bánh ngọt, trái cây…nhiều lắm. Khách gần kín nhà hàng gồm nhiều thành phần. Người da trắng cũng đông có lẻ họ thử cho biết. Tôm, cua, cá nhiều lắm, kể cả càng cua Alaska. Giá vé lại rẻ hơn “Seafood Buffet vùng Hoa Thịnh Đốn 10$/phần. Vân bỗng nhớ Nha Trang với những tiệm ăn đồ biển tươi ngon, nhớ những hàng dừa gần bờ biển, nhớ bãi biển Vũng Tàu nước trong xanh có các cô gái bán ghẹ, cua nhỏ nhẹ mời khách, những xe hàng rong bán nhãn , bán mía ghim nơi bãi biển…
Gia đinh ở Virginia 1 tuần, ngày nào Vân cũng ra bãi biển đi bộ nên đêm ngủ ngon và được tăng cân.
Vân cầu mong đồng bào nơi quê nhà và hải ngoại được bình an, nhiều sức khỏe , ấm no, hạnh phúc. Vân xin chúc quý vị cao niên luôn thanh nhàn, yêu thương và được mến yêu của gia đinh, bằng hữu, đồng bào cho đến cuối cuộc đời…

Xin có mấy câu văn vần tặng quy độc giả:

Gió mát trời trong nơi đại dương
Chim biển từng đàn bay thấy thương
Bọn trẻ tung tăng trên bãi cát
Người già chợt đến quê hương
Bốn mươi năm lẻ sống tha phương
Bạn bè lưu lạc khắp muôn phương
Cầu xin tất cả đều an lạc
Sức khỏe, công danh đủ mọi đường

Virginia tháng 10 năm 2024
Ngọc Hạnh