Ca Sĩ: Thanh Hòa
tiêu đề Nhãn
- BIÊN KHẢO
- CÂU ĐỐI
- CỔ THI
- GIA CHÁNH
- GIẢI TRÍ
- HÌNH ẢNH HỘI NGỘ
- HÌNH ẢNH NAY
- HÌNH ẢNH XƯA
- HỘI HỌA
- KHOA HỌC
- LƯU NIỆM
- LỊCH SỬ
- LỜI HAY Ý ĐẸP
- NHẠC
- SƯU TẦM
- SỨC KHOẺ
- THƠ
- THƠ CẢM TÁC
- THƠ DIỄN NGÂM
- THƠ DỊCH
- THƠ NHẠC
- THƠ PHỔ NHẠC
- THƠ SƯU TẦM
- THƠ TRANH
- THƠ TRANH NGHỆ SĨ
- TIN BUỒN
- TIN VUI
- VĂN
- VŨ HỐI THƯ HỌA
- VƯỜN THƠ VIÊN NGOẠI
- XƯỚNG HỌA
- YOUTUBE
Thứ Bảy, 1 tháng 2, 2025
Đón Mừng Chúa Xuân - Sáng Tác: Phạm Đức Huyến - Ca Sĩ: Thanh Hòa
Ca Sĩ: Thanh Hòa
Người Tình Năm Mới
Tôi đón tết, đón người tình muôn thuở,
Theo mùa xuân anh đúng hẹn lại về,
Anh rộn ràng trên khắp nẻo đường quê,
Anh ra biển anh lên rừng xuống phố.
Vườn thơm hương lộng lẫy những sắc hoa,
Chợ búa vui bán những món làm qùa,
Món ngày tết tình quê hương dân tộc.
Tôi mơ thấy anh trong làn gío thoảng,
Trong nắng hanh hao những ngày cuối năm,
Nắng gió này làm khao khát tình xuân,
Rượu chưa uống mà lòng say đến thế.
Đêm ba mươi tết không gian rất lạ,
Tôi chờ mong giây phút đón giao thừa,
Khoảnh khắc diệu kỳ anh bước vào nhà,
Năm mới đến tình chúng mình cũng mới.
Sắc màu thời gian anh là huyền thoại,
Tết màu gì mà anh trẻ mãi thôi,
Tình yêu màu gì mà nhớ nhau hoài,
Tình yêu và mùa xuân không có tuổi.
Đến với nhau ba ngày xuân rất vội,
Tôi yêu sao mồng một tết tưng bừng,
Tôi nếm đậm đà mùi vị bánh chưng,
Tôi nếm ngọt ngào mứt gừng mứt bí…
Mồng hai tết tôi vẫn còn vừa ý,
Tôi soi gương tóc rẽ lại đường ngôi,
Làm đẹp cho anh, làm đẹp cho đời,
Mùa xuân đến ai mà không rạo rực.
Vui với anh còn ngày mồng ba tết,
Ngày cuối cùng anh ở lại bên tôi,
Tình có hạn kỳ, mình lại xa xôi,
Mười hai tháng những ngày dài thương nhớ.
Mồng bốn tết anh đã là qúa khứ,
Anh ra đi như một giấc mơ tàn,
Mâm cỗ tiễn xuân hương khói hóa vàng,
Cho đến ra giêng tôi còn nhớ tết.
Nguyễn Thị Thanh Dương
Tự Tình Ngày Đầu Năm

Thôi thì ngoậy đại chữ lì chữ ngông
Trẻ luôn lổng bổng lồng bồng
Lúc già thì lại lông nhông tối ngày
Không thân không thích cùng ai
Gặp thì tay bắt múa may quay cuồng
Nhiều đêm cô độc luông tuồng
Mãi mê hưởng thụ về nguồn thân tâm
Bạn ư ? Họ chẳng hồi âm!
"Nơ-pa"? Thây kệ... âm thầm lo thân *
Quanh đi ngoảnh lại dần lân
Sớm hôm vững lái ga chân tà tà
Canh dài ai đã cùng ta
Thân nầy lẽ bóng la cà quán khuya
Đến khi sực nhớ nên dìa
Con đường trước mặt ...sao chia nhiều lằn!
Ngõ nào thì gọi "đường trăng"
Ngõ nào xoá bỏ cùng mằn xấu xa
Cám ơn các vị bạn ta
Nói chơi khuây khoả cho qua tháng ngày
Xuân Này Con Về Mẹ Ở Đâu? (Duy Khánh) -Xuân Này Mẹ Ở Nơi Đâu(Đèo Văn Trấn)
Nguyên tác: Xuân Này Con Về Mẹ Ở Đâu
Xuân này con về mẹ ở đâuQuê nghèo xuân về mưa hắt hiu
Vườn xưa xơ xác hoa rơi rụng
Xuân về không mẹ nụ hoa kém tươi
Xuân này con về mẹ ở đâu
Bao mùa xuân hẹn con vẫn đi
Đời trai như cánh chim phiêu bạt
Bao lần xuân về
Để mẹ hoài ngóng trông
Mẹ ơi trong thời chinh chiến
Bao mùa xuân con chẳng về nhà
Thanh bình chưa kịp vui cùng mẹ
Lại đành xa cách quê hương
Mẹ ơi bao mùa xuân đến
Bao lần con mong mỏi ngày về
Xuân này con về quê tìm mẹ
Thì mẹ giờ đã ra đi
Xuân này con về mẹ ở đâu
Quê nghèo xuân buồn thêm hắt hiu
Còn đâu năm tháng xưa thơ dại
Giao thừa bên mẹ
Ngồi kể chuyện tích xưa
Tác giả: Duy Khánh
***
Thơ cảm tác:
Xuân Này Mẹ Ở Nơi Đâu
Con về thăm mẹ quê nghèo xác xơ
Mưa phùn giăng mắc hắt hiu
Vườn xưa xơ xác hoa lá tiêu điều
Nụ hoa côi kém mỹ miều
Con về nhưng mẹ phiêu diêu nơi nào
Bao xuân con vẫn mong cầu
Đời trai như chinh chiến dãi dầu gió sương
Có ngày trở lại quê hương
Nay về thăm mẹ, mẹ không có nhà!
Mẹ ơi chinh chiến lâu dài
Bao mùa xuân đến trong thời loạn ly
Cho nên con chẳng được về
Quê nhà ăn tết cận kề mẹ yêu
Thanh bình chưa được bao lâu
Lại đành nhắm mắt qua cầu biệt ly
Mẹ ơi ,xuân đến rồi đi
Bao lần mong mỏi ngày về đoàn viên
Xuân nay về với mẹ hiền
Ngỡ ngàng, mẹ đã lên thiên quốc rồi!
Xuân này con dạ bồi hồi
Con về thăm mẹ, mẹ thời ở đâu
Dù Xuân tươi thắm muôn mầu
Nhưng Xuân vắng mẹ quê nghèo buồn thêm
Tuổi thơ bên mẹ những đêm Giao thừa
Bếp hồng mẹ kể tích xưa ....
MMờng So Đèo Văn Trấn
Chợ Tết Tầm Xuân
Ngày nào áo trắng hồng quần tóc mây
Trời thương biển nhớ đào mai
Líu ho chim hót hoa bay bướm chào
Chung dòng suối ngọt chiêm bao
Chung hồn thơ mộng trăng sao cùng mình
Chung đường hoa bưởi mưa tình
Chung ca dao mẹ hát đình thương cha
Dìu em thơm tết quê nhà
Bánh chưng nếp mới thiết tha mộng lành
Ngọt ngào kỷ niệm dỗ dành
Gà mờ học gáy hoa chanh học trò
Lần đầu tiên chung chuyến đò
Gió chiều tóc rối thơm tho thẹn thùng
Chợ hoa tết hẹn dạo chung
Dù mưa dù nắng xin đừng leo cây
Người đi dư hương còn đây
Người về nằm mộng thơ đầy gối ôm
Em ơi tết đến biết hôn
Anh ơi hôn tết hồng ơn chung tình...
MD.01/27/14
LuânTâm
Ngày Đầu Năm
Long Vĩ Xà Đầu
(*) : Châu : quê hương Mạnh Tử / Lỗ : quê hương Khổng Tử / có bản ghi ‘’Trâu-Lỗ’’ ( Rắn Trâu )
Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2025
Đầu Năm Đi Lễ -Thơ: Như Nguyệt - Nhạc: Mai Phạm - Trình Bày: Huỳnh Lợi - Hát Bè: Hợp Ca Nắng Mới
Trình Bày: Huỳnh Lợi
Hát Bè: Hợp Ca Nắng Mới
Chúc Xuân Mùng Hai Tết
Pháo nổ tạch đùng đón Chúa Xuân
Phố xá ôi đông vui quá chừng
Eden rộn rịp người mua sắm
Hoa cúc dưa hành với bánh chưng
Mùng Hai ta vẫn còn đón Tết
Vẫn cứ yêu xuân vui với đời
Vẫn tiếng pháo hoa vang rộn rã
Phố vẫn dập dìu đông người qua
Yến Lạc Mùa Xuân

Sao chim ngơ ngác lạc bầy kêu hoang
Ngoài song hiên nắng rực vàng
Nỡ quên viếng mảnh sân tàn mù tăm
Thờ ơ lướt qua chỗ nằm
Tay không dài đủ níu trăm năm về
Đành thôi gác lại nguyện thề
Chân sa một bước tứ bề sương giăng
Mùa xuân: áo mới, tình nhân
Khúc ca gợi nhớ, trễ tràng dấu yêu
Soi gương gom nhặt tịch liêu
Gởi người trùng dặm, dáng kiều vọng phu
Mùa xuân: khát vọng lãng du
Mồ côi cánh yến thiên cư một mình
Thanh Hà
Tuyết Rơi Xuân Về

“Xứ mình trời đã vào Xuân
Xứ người trời vẫn chưa tàn mùa Đông”
Mỗi năm Đông đến mệt đời
Trần gian đón nhận tả tơi lệ trời
Cao xanh cắc cớ trêu người
Sợ rằng không tuyết dễ lơi nỗi buồn
Thế nên tuyết đổ, mưa tuôn
Tuyết mưa…mưa tuyết để vương thêm sầu
Từng chùm bông tuyết một màu
Trắng phao cành đọng như Đào trổ hoa
Hay là Mai Bạch quê nhà
Cùng nhau đua nở ngợi ca Xuân về
Xứ người Đông lạnh tái tê
Mùa Xuân trở lại bên lề lưu vong
Đón Xuân bên những cành thông
Đậm tình bằng hữu, ấm lòng tha nhân
Tha nhân có thấy bâng khuâng
Xứ người Đông lạnh đón Xuân quê nhà
Dẫu rằng cách trở nghìn xa
Ngày Xuân lễ tục Ông Bà giữ mang
Bàn thờ dâng chút khói nhang
Chút Thơ, chút Rượu, Mai vàng chào Xuân
Thịt Kho, Dưa Giá, Bánh Chưng
Mai vàng, Đào thắm tượng trưng vậy mà
Mỗi năm Xuân đến mọi nhà
Khói hương xin giữ nếp nhà Việt Nam
Hoàng Mai Nhất
Tết Của Tôi
Thứ Năm, 30 tháng 1, 2025
Thầm Gọi Tên
Thế Kỷ Xuân
Nửa đời xuân sắc can qua phai tàn
Nửa trời quên lãng ngổn ngang
Nửa phương tìm ánh trăng vàng hắt hiu
Nửa hồn phách bước liêu xiêu
Nửa thân gục ngã tiêu điều xác xơ
Nửa lần tìm bóng trăng mơ
Nửa ôm hụt hẫng vật vờ xuân tan
Nửa thế kỷ xuân về ngang
Nửa đời sương phụ muộn màng hương xưa
Nửa đêm bóng tối song thưa
Nửa ngày tia nắng cũng vừa chạm nhau
Nửa hồi ức cũ còn sao?
Nửa hai phương ghép xuân nào còn đây
Nửa tâm sự cạn chén say
Nửa xuân thế kỷ vị cay càng nồng!
Kim Oanh
Chúc Mừng Người Cũ Vui Xuân Mới
LK Cám Ơn( Ngân Khánh) & Mùa Xuân Của Mẹ( Trịnh Lâm Ngân) - Song Ca: Trần Văn Phú & Kim Oanh (Canada)
Trình Bày: Trần Văn Phú & Kim Oanh (Canada)
Chúc Tết
(Hoạ vận thơ NmDuoi)
Tết Tỵ đến rồi chúc bạn ta
Tân niên phước lộc thọ nhiều đa
Đầu năm mừng tuổi Cha và Mẹ
Mùng một tạ ơn Ông với Bà
Bốn chậu hoa xuân bày trước cửa
Một mâm ngũ quả chưng trong nhà
Đình làng mở hội dân tề tựu
Cầu nguyện cho mưa thuận gió hoà
Vinh Hồ
Ngày 15/1/2025
Giao Thừa Xứ Lạnh

Đêm Giao Thừa ơ xứ Trời. Tây
Tuyết trắng khắp phủ đó đây
Khói lửa năm xưa còn vang vọng
Dân lành đói rách vẫn còn đây
Giàu sang lắm của tiền vung vải
Thiếu thốn người nghèo lắm nợ vay
Thuở trước rừng vàng với bạc bể
Bây giờ xơ xác lỗi ai đây
Văn Ngọc
Giao thừa 2024-2025
Nhớ Tết Tết Thương

Ngày qua sao ngậm đêm tới ngùi
Không trăng răng cắn môi mai trắng
Gối tuyết chăn sương gió ngược xuôi
Mắt mỏi gót mòn dư lệ đá
Mây ngủ khói vùi hết hồn thơ
Sóng bạc đầu trần ai tiên cá
Sắc không bóng gió biết đâu ngờ
Chiều xuống buồn lên bàng hoàng hôn
Cỏ hoa ngày cũ bướm xuân khôn
Lời ngon tiếng ngọt chưa bay bổng
Vỏ ốc kề tai qua cầu hồn
Tết nhớ tết thương thân thích tết
Dành trọn cười vui cho người nhà
Bể sầu giấu kín cho ta hết
Tâm hương cha mẹ lễ ông bà...
MD.02/10/18
LuânTâm
Mừng Xuân

Vườn Xuân mai nở chào.
Nụ tầm xuân xanh ngát,
Trổ chồi non nỏn nà.
Bầu trời mây trắng trong,
Tiếng chim muôn thảnh thót.
Bình minh giấc mơ vàng,
Hôm trước tặng cành mai.
Tâm lòng em hé mở,
Thẹn thùng đón Xuân vào.
Anh đến mang mùa Xuân,
Tim rung động rộn ràng.
Thở hơi Xuân trong gió,
Ôi mùa Xuân tuyệt vời.
Mừng nàng Xuân ghé chào,
Tết an khang hạnh phúc.
Xuân đến hoa đua nở,
Muôn thú vui đón mừng.
Thảnh thót tiếng đàn ca,
Ngân vang theo trong gió.
Nhân sinh lòng sảng khoái,
Tinh thần thoải mái hơn.
Sinh hoạt thêm hăng hái,
Cho mùa Xuân mới này.
Những Mùa Xuân Kỷ Niệm
Tôi đã có bốn cái Tết trong trại Panatnikhom và Sikiew, Thailand.
Tết đầu tiên thật nhiều kỷ niệm và bất ngờ, vì lúc đó chúng tôi vừa nhập trại trong khi còn hơn một tuần nữa là Tết. Tôi và ba cô bạn đi chung chưa kịp gửi thư cho thân nhân ở nước ngoài để ca bài ca “xin tiền”. Ai lo bận bịu đón Tết thì lo, còn chúng tôi thì lo đi mượn tiền để mua vài vật dụng cần thiết như tấm trải nhựa, tre nứa, dây nilon để làm “nhà” (phải “an cư” mới “lập nghiệp” tỵ nạn được chớ!).
Khoảng một tuần trước Tết, có một nhóm mấy thanh niên đến thăm vì nghe nói chúng tôi là dân Gò Vấp, nên muốn nhận “đồng hương đồng khói”. Họ là những người trẻ như chúng tôi, nên câu chuyện mau chóng trở nên thân mật và rôm rả:- Mấy em ở vùng nào?
- Dạ, gần chợ Xóm Mới ạ! Còn các anh?
- Mấy anh thì ở khu chợ Gò Vấp, kéo dài trên đường Lê Quang Định.
Ôi, nếu còn ở Việt Nam, thì Xóm Mới và khu Lê Quang Định cách xa nhau, như kẻ đầu sông người cuối sông, có khi cả đời cũng chẳng gặp nhau, nhưng vì nơi đây trên xứ người, lại mang thân phận tỵ nạn, nên bỗng dưng “tình mến thương” dạt dào. Nhìn mặt mũi chúng tôi còn “ngơ ngác nai vàng” và bộ dạng xốc xếch như mới chui ra từ vùng kinh tế mới, nên các anh động lòng trắc ẩn, nổi máu “Lục Vân Tiên”:
-Thôi, hãy cứ vui hưởng đời tị nạn trước đã! Buổi chiều giao thừa mời các em đến nhà đón Tết, có món chè đậu xanh và bánh chiên.
Chúng tôi sung sướng nhận lời, ít ra cũng có “độ” như mọi người xung quanh. Vài ngày sau, tôi gặp lại Thầy giáo xóm cũ ở Việt Nam. Thầy chẳng dạy tôi ngày nào nhưng là hàng xóm và là bạn đánh cờ tướng với ba tôi. Thầy mừng rỡ hỏi thăm chuyện chòm xóm và trước khi ra về cũng không quên mời chúng tôi đến nhà Thầy 8 giờ tối giao thừa ăn chè đậu đỏ và đậu phộng da cá chiên bơ. Chúng tôi lại sung sướng nhận lời, vì tiệc của mấy anh đồng hương là 5 giờ chiều, nên vẫn còn thời gian để “chạy sô” qua nhà ông Thầy giáo.
Vậy mà vẫn chưa hết, chỉ hai ngày trước Tết, một cô bạn trong nhóm tôi tình cờ gặp lại bạn tù vượt biên ngày xưa khi chúng tôi đang xếp hàng chờ lãnh nước. Qua vài câu trao đổi, thấy chúng tôi còn bơ vơ chưa có tiền tiếp tế, người bạn này cũng mời chúng tôi ăn chè đậu đen và bánh ngọt đêm giao thừa lúc 10 giờ tối. Lần này thì chúng tôi không còn… sung sướng nữa, đành phải gật đầu, mà trong lòng đã bắt đầu bội thực... chè. Kể từ ngày đó, chúng tôi không dám đi lang thang trong trại, vì sợ gặp người quen mời ăn... chè thì làm sao dám từ chối?!
Sau đêm giao thừa chạy ba “sô” để ăn chè đậu xanh, chè đậu đỏ, và chè đậu đen, chúng tôi ngán chè đến tận mấy tháng trời. Chẳng lẽ câu “ớn chè đậu” là do chúng tôi phát minh ra!?
Tôi cũng chẳng ngờ người Việt mình vẫn mang theo những phong tục tập quán quê hương. Đêm giao thừa, nhiều người vẫn chưng hoa quả, nhang khói ngay trước cửa nhà như bàn thiên tại Việt Nam. Sáng mồng một, tôi và mấy cô bạn còn đang ngủ nướng sau một đêm ăn chè liên tục, đã nghe tiếng người xôn xao đi chúc Tết, nên cũng vội vã trở dậy, sắp xếp lại chỗ ở cho gọn gàng để xuất hành đầu năm.
Chúng tôi dự tính đi lang thang một vòng trại rồi về nhà ăn mì gói với thịt hộp, và ngôi Chùa sát bên khu nhà được chúng tôi thăm viếng đầu tiên. Người ta ra vào tấp nập, khói hương ngào ngạt, chúng tôi được Thầy trụ trì tươi cười tiếp đón có lẽ vì bộ dạng “nhà nghèo” với bộ quần áo Cao Ủy, khác với áo quần tươm tất của những người khác. Sau vài câu thăm hỏi, biết rõ chúng tôi là “ma mới” nhập trại, Thầy đứng lên, rồi bảo:
- Các con chờ đây, Thầy có chút quà cho mấy đứa.
Chúng tôi liếc mắt nhìn nhau với ánh mắt rạng ngời hy vọng, chứa chan niềm vui. Tết nhứt chắc Thầy sẽ lì xì chứ còn gì nữa! Ôi, thế là chúng tôi có thể dẹp mấy gói mì gói để ra chợ ăn hủ tíu, nghĩ tới mà bụng reo liên hồi vì thèm. Hoặc ít ra Thầy sẽ cho chúng tôi thức ăn, mấy dĩa xôi và mấy dĩa bánh tét nhưn chuối ngoài bàn thờ kia cũng hấp dẫn vô cùng. Lát sau Thầy quay trở lại, trao cho chúng tôi một túi ni lông kha khá ... nặng, tôi bẽn lẽn hỏi Thầy:
- Cái gì ở trỏng vậy Thầy?
- Là tem thư, phong bì, giấy, bút... chứ còn gì nữa. Tụi con mới vừa nhập trại chưa liên lạc được với gia đình mà!?
Chúng tôi cười méo xẹo, lí nhí cám ơn, nhưng hình như Thầy hiểu được nỗi “khát khao” của chúng tôi nên cười mỉm chi:
- Chút nữa sau giờ Ngọ, Chùa có đãi cơm chay cho phật tử, các con nhớ ở lại dùng bữa tân niên với nhà Chùa nghen.
Chúng tôi lại nhìn nhau, vui mừng. Một bữa cơm chay, có thể không đậm đà bằng tô hủ tíu ngoài chợ, nhưng chắc chắn là ngon hơn mì gói.
Vậy đó, cái Tết đầu tiên tại trại tỵ nạn của tôi thắm đượm tình người với nhau khi khó khăn bỡ ngỡ .
Ba cái Tết sau đó thì tôi đã trở thành một người tỵ nạn thực sự với kinh nghiệm Tết đầy mình. Người Việt nổi tiếng cần cù và thông minh, nhất là trong cái khó ló cái khôn, nên Tết đến cũng tìm ra được vài hương vị quê mình dù đang lạc loài nơi trại tỵ nạn. Từ đầu tháng Chạp, trời Thailand cũng se lạnh, nắng hanh vàng và gió Xuân mát rượi vào những buổi sáng. Chẳng biết ai mách bảo với người Thái, mà lúc này ra chợ đã thấy hàng hóa phong phú hơn ngày thường: dưa hấu, trái cây, hoa tươi, đậu xanh, nếp, măng, củ hành, dừa khô làm mứt và các sạp thịt, bò, gà, cá tôm cũng nhiều thêm nên hầu như nhà nào cũng có nồi thịt kho trứng và hành muối.
Chiều hăm ba đưa Ông Táo, đã nghe người ta bảo nhau đi mua bánh chưng, bánh tét, tôi cũng đi dạo ngay một vòng làm cuộc “phỏng vấn bỏ túi”. Ở một điểm nấu bánh tét, kẻ gói bánh, người buộc dây, rồi đặt vào nồi, chộn rộn tiếng cười nói. Tôi hỏi chị chủ nhà:
- Gạo, thịt, đậu xanh thì mua ở chợ. Còn lá chuối, củi lửa, nồi bự chị mua ở đâu?- Cưng ơi, có tiền mua tiên cũng được, chị nhờ người Thái ra ngoài mua gì chẳng có.
Rồi chị dẫn tôi ra mảnh đất kế bên lô nhà, ở đó mấy thanh niên đang hì hục đào một lỗ sâu khoảng ba gang tay, đặt mấy cục gạch ống xung quanh, là nơi để nấu bánh tét đêm nay, khung cảnh tưng bừng, ấm áp, làm vơi đi nỗi lòng những người con xa quê.
Ngoài món mứt dừa đi đâu cũng thấy các bà các cô ngồi bên chảo trổ tài khéo, có chị còn làm món hiếm như mứt gừng dẻo thái sợi, mứt tắc, mứt cà chua, tôi đi một vòng hỏi thăm đều được mời ăn thử cũng đã thấy no bụng.
Sau màn bánh tét và mứt, người ta rủ nhau tìm các cành cây khô đem về nhà, cắt hoa mai bằng giấy vàng, nhụy đỏ, lưa thưa lá xanh, dán lên cây, điểm thêm vài tấm thiệp màu mè, là có ngay một cành mai, dù là bằng giấy, nhưng vẫn “rực rỡ mùa Xuân” như thường.
Hai câu: “Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ - Cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh”, vậy mà cũng gần đủ trong trại tỵ nạn. Này nhé, nồi thịt kho trứng, hành muối thì hầu như ai cũng có, bánh chưng bánh tét đã nấu xong, chỉ việc… mua về. Câu đối thì sao? Xin vào Chùa hay Nhà Thờ, sẽ thấy ngay hai hàng câu đối đỏ viết theo lối thư pháp mới, bay bướm như rồng bay phượng múa được đặt uy nghi trang trọng hai bên bàn thờ.
Và các bạn có tin không, đêm giao thừa cũng có pháo. Tuy không nhiều, nhưng đã có người mua được bên ngoài đem vào trại. Giao thừa năm ấy, tôi vừa đi lễ nhà thờ về, đã có mấy người bạn làm chung ghé qua, mang theo một dây pháo chuột làm quà mừng tuổi. Khi đồng hồ chỉ 12 giờ đêm, chúng tôi châm ngòi đốt pháo, rồi lác đác nghe vài tiếng pháo vọng lại, xen lẫn tiếng đập, gõ nồi niêu xoong chảo thay cho tiếng pháo, rồi tiếng cười nói, chúc tụng nhau giữa những bữa liên hoan đón phút giao mùa làm cho đêm Xuân trên xứ người bớt nỗi quạnh hiu.
Mỗi sáng mồng một, chúng tôi luôn có chương trình “xuất hành đầu năm”, đi chúc Tết những người thân quen, bạn làm chung, lũ học trò nhỏ. Đến đâu cũng được mời ăn uống, dù chỉ là miếng bánh, ly trà, nhưng những câu chuyện luôn rôm rả, đầy lạc quan cho một ngày không xa trên quê hương thứ hai.
Khắp nơi trong trại, thiên hạ đi qua lại cũng đủ vui. Chùa và Nhà Thờ là hai nơi nhộn nhịp nhất, ngoài các buổi lễ tôn giáo, còn có đầy đủ các phong tục ngày Tết như lắc xăm bên Chùa và bên khuôn viên Nhà Thờ có các gian hàng vui chơi ngày Tết do đội Thiếu Nhi Thánh Thể phụ trách.
Khi trời xẩm tối, các khu nhà trong trại, dưới ánh đèn dầu hoặc ánh đèn điện xài bình accquy, đây đó là những nhóm người tụ tập ăn uống mừng Xuân, chơi đánh bài, và bỗng vang lên tiếng đàn guitar thùng bập bùng điệu bolero da diết, với giọng ca nam trầm ấm, đầy tâm sự:
“Ôi nhớ Xuân nào thuở trời yên vui - Nghe pháo giao thừa rộn ràng nơi nơi …”, buồn muốn khóc.
Nói đến khóc, tôi cũng phải nhắc đến những giọt nước mắt của những đứa con xa quê mẹ trong những ngày Tết. Ngay trong nhóm chúng tôi, một cô bạn mới sáng mồng một của Tết đầu tiên đã ngồi khóc sụt sùi nức nở, đòi về Việt Nam ăn Tết với… Má! (cái này thì ai chiều cho nổi?). Các bà các cô ở gần sợ xui vội chạy qua dỗ dành, vừa năn nỉ vừa răn đe mới xong. Khi đi chúc Tết người này người kia, đôi khi thấy ai đó cặp mắt đỏ hoe, sưng vù, khỏi cần hỏi cũng biết đêm qua khóc vì nhớ pháo giao thừa, nhớ gia đình thân thương.
Rồi thì ba ngày Tết cũng trôi qua, không đầy đủ hương sắc như ở quê nhà, nhưng đó là những cái Tết “đặc biệt” trong lòng mỗi người Việt đã từng sống qua đời trại tỵ nạn.
Cuộc sống mới trên quê hương thứ hai, có đôi lần tôi nằm mơ thấy được trở lại trại tỵ nạn một buổi sáng mùa Xuân, đang theo dòng người rộn ràng đi chợ sắm Tết. Có một người đứng chờ tôi bên cây me già nơi ven đường, trước sân trường học ESL. Người ấy đã ngại ngùng, bối rối trao tặng tôi mấy đóa hồng đàm tiếu còn đẫm những hạt sương long lanh. Ôi, Xuân của đất trời đẹp xinh, và Xuân trong lòng tôi cũng lâng lâng, quá đỗi ngọt ngào như đôi mắt của người trao hoa.
Những mùa xuân đời vẫn đến rồi đi, nhưng những mùa xuân êm ái như xuân tỵ nạn Thailand của tôi (và của các bạn, ở một trại tỵ nạn nào đó), dù không quay trở lại, cũng sẽ sống mãi trong ký ức của chúng ta khi mỗi độ Xuân về.
Edmonton, Xuân Ất Tỵ 2025
Kim Loan
Thứ Tư, 29 tháng 1, 2025
Đầu Xuân Cầu Cho Gia Đình - Sáng Tác: Phanxicô, Tiếng Hát: Lý Hoàng Kim – Thủy Tiên – Bích Hà
Tiếng Hát: Lý Hoàng Kim – Thủy Tiên – Bích Hà
Chúc Xuân

Nào ta cùng nâng ly
Nhấp một ngụm Whisky
Chúc gia đình hoan hỉ
Sức khỏe được như ý
Không cần sâm Cao Ly
Tìm được bạn tri kỷ
Tình yêu luôn bền bỉ
Có con cháu hủ hỉ
Vợ chồng son hiệp ý
Có cu tý (cái mà ) …cu tý
Việc làm lương hậu hỉ
Tiền vô toàn đô Mỹ
Tiền Việt thì bạc tỷ
Chủ thương bạn bè quý
Đau ốm hết tức thì
Nghèo khó bỏ ta đi
Nguyện năm nay Ất Tỵ
Quẳng đi gánh sầu bi
Bớt so đo ganh tỵ
Buông được tánh ích kỷ
Không ngó cao mộng mị
Ít tính toán chi ly
Chẳng ảo vọng cầu kỳ
Dẹp bỏ tánh sân si
Thêm được tánh từ bi
Năm mới đạt thiện Mỹ
Nào nâng ly cụng ly
Tân Xuân… cung hỉ cái mà cung hỉ
Kim Trúc
Mừng Xuân Mới

Đêm trừ tịch. Buồn! Giở từng trang nhật ký
như đối gương tìm lại tuổi xuân thì
Thẹn lòng khi qua lứa cổ lai hy
vẫn lạc bước, loay hoay ngoài mấy cõi.
Cõi nào vang từng âm cuồng sóng gọi
của quê nhà sau oan nghiệt thê lương?
Đã bao năm lạc vào cõi mù sương
nhìn thế sự đảo điên thời mạt vận!
Đã đành phải lưu vong vì định phận
vẫn không cam lòng chia cách quan san
Từ viễn phương dõi theo bóng mây ngàn
mang Xuân thắm về nhuộm màu nắng ấm.
Không lẽ đời mãi xuôi dòng xa thẳm
khi bôn ba tận chớp bể mưa nguồn?!
Đến bao giờ lại thấy bóng cô thôn
ngập hương lúa hòa hương lòng phơi phới?
Bước mòn mỏi trên đường xa vời vợi
mà hẹn lần, hẹn lựa một ngày mai
Ngày bình minh rạng rỡ xóa đêm dài
trong tiếng pháo rộn ràng mừng xuân mới!
Đã 50 năm! Xuân đời ơi... Hãy đợi
một mùa hoa rộn rã khúc hoan ca
Đoán mãn khai cùng nắng ấm chan hòa
sẽ tô thắm quê hương ngày hạnh ngộ!
Huy Văn
Cung Chúc Tân Xuân - Thịnh Nguyễn

Vọng Xuân - Đêm 30 Nhớ Mẹ


Xuân Ly Hương - Xuân Cách Biệt
Đây khách ly hương vạn dặm trường
Quê nhà cách trở nhớ thương thương
Mùa xuân mường tượng qua dư ảnh
Lối cũ thềm xưa chạnh vấn vương
Hương cốm ngây ngây ửng má đào
Hồn xuân dào dạt nắng xôn xao
Nụ hồng trao gửi mong chi nữa
Lần lựa qua rồi giậu chắn thưa
Người ấy quên chưa xuân đã về
Loan kề má tựa nhớ chi nhau
Khổ đau ôm trọn riêng mình biết
Lòng khách ly hương cách biệt lời.
Kim Phượng
***
Cảm Tác:
Xuân Cách Biệt
Non nước giờ đây cách dặm trường
Lòng ta cứ mãi nhớ nhớ thương
Làm sao quên được mùa Xuân cũ
Trọn cõi lòng ta mãi vấn vương!
Nhớ ai ngày dó má ửng đào
Trộm nhìn lòng dạ thật xôn xao
Nay đời ly xứ mong chi nữa
Chỉ cảnh đông tàn lạnh gió thưa!
Biết chứ giờ đây xuân đã về
Thương nhau tha thiết má vai kề
Niềm đau đâu để ai riêng biệt
Muốn tỏ cùng ai đã nghẹn lời!
Hàn Thiên Lương
Xuân Về với Mai Vàng Xứ Mỹ và Mai Vàng Xứ Việt
Mai Vàng Xứ Mỹ
Hoa Forsythia được đặt tên để vinh danh ông William Forsyth (1737-1804), người Scotland, một nhà thực vật học, người chủ quản phụ trách chăm sóc vườn thượng uyển của hoàng gia Anh Quốc và cũng là hội viên sáng lập của Royal Horticultural Society.
Đây là loại hoa có màu vàng rực rát đẹp, có 4 cánh nhọn, mọc thành chùm liên kết nhau trên mỗi cành cây. Cây hoa có thể cao từ 1 đến 3 mét. Ở Mỹ hoa Forsythia thường nở vào tháng Ba báo hiệu mùa Xuân đế. Hoa có thể sản xuất loại đường lactose. Hoa có thể mọc ở các nước Á Châu: Trung Hoa, Nhật Bản, Đại Hàn.
Người viết thường cắt cành hoa Forsythia vào chưng Tết để thay cho mai vàng ở quê nhà. Phu quân của người viết đã cắt cành hoa 11 ngày trước Tết, cắm vào nước ấm, thì hoa sẽ nở đúng vào ngày Tết.Trong những ngày hội Tết do Cộng Đồng Việt Nam Oregon tổ chức hằng năm trước đây, chúng tôi đã cắt một vài cành hoa Forsynthia ở vườn nhà đem vào bán gây quỹ cho Hội Cao Niên cùng với hoa đào của vườn nhà bác Kiên. Thật là vui!
Theo một tài liệu khác mà người viết sưu tầm được thì hoa Forsythia còn được gọi là Liên Kiều được mô tả như sau:
Liên Kiều
Tên khoa học:
Forsythia suspensa Vahl. Họ Nhài (Oleaceae).
Mô Tả:
Cây cao 2-4m. Cành non hình gần như 4 cạnh, có nhiều đốt, giữa các đốt ruột rỗng, bì không rõ. Lá đơn, phiến lá hình trứng, dài 3-4cm, rộng 2-4cm, mép có răng cưa không đều. Cuống lá dài 1-2cm. Lá thường mọc đối. Hoa màu vàng tươi, tràng hình ống, trên xẻ thành 4 thùy, đài cũng hình ống, trên cũng xẻ thành 4 thùy, 2 nhị, nhị thấp hơn tràng. Một nhụy 2 đầu nhụy. Quả khô hình trứng, dẹt, dài 1,5-2cm, rộng 0,5-1cm, 2 bên có cạnh lồi, đầu nhọn. Khi chín mở ra như mỏ chim, phía dưới có cuống hoặc chỉ còn sẹo. Vỏ ngoài màu vàng nâu nhạt, trong quả có nhiều hạt nhưng phần lớn rơi vãi đi, chỉ còn sót lại 1 ít:
Đa số nhập của Trung Quốc.
Vị thuốc Liên Kiều có thể dùng để chữa nhiều bệnh.
Tác dụng:
+ Thông lợi ngũ lâm, tiểu tiện bất thông, trừ nhiệt ở Tâm (Dược Tính Luận).
+Thanh nhiệt, giải độc, giải phong nhiệt ở biểu (Trung Dược Học).
+Thanh nhiệt, giải độc, tiêu viêm, tan mủ (Đông Dược Học Thiết Yếu).
Chủ trị: Trị ôn nhiệt, đơn độc, ban chẩn, ung nhọt thủng độc, lao hạch, tiểu bí, tiểu buốt (Trung Dược Đại Từ Điển).
Kiêng kỵ:
+ Chỉ mát mà không bổ, bệnh ung nhọt đã vỡ mủ thì không dùng. Hỏa nhiệt thuộc hư cũng kiêng dùng. Tỳ Vị hư yếu, phân lỏng: cẩn thận đừng dùng (Dược Phẩm Vậng Yếu).
+ Người thuộc âm hư nội nhiệt và ung nhọt đã vỡ: không dùng (Đông Dược Học Thiết Yếu).
+ Tỳ hư, tiêu chảy: không dùng (Trung Dược Học).
+ Sốt kèm khí hư: không dùng (Trung Dược Học).
+ Mụn nhọt thể âm, mụn nhọt đã lở loét: không dùng (Trung Dược Học).
Liều dùng: 12 – 20g.
( Nguồn: Trích trong thaythuoccuaban.com)
Năm nào cũng vậy, nhà tôi phải có một một cành mai do ba tôi tự đi mua về chưng trong nhà để đón Tết. Sau này ba tôi già yếu lắm nên không thể tự đi chọn cành mai được nữa, cô em gái thứ hai của tôi phải khuân về nhà chậu hoa mai từ vườn nhà của cô đem về chưng trong nhà để ba tôi ngắm hoa maì vui tuổi già. Mỗi lần Xuân về Tết đến, nhìn hoa mai vàng là tôi lại nhớ đến ba tôi và ngày Xuân sum họp gia đình vui vẻ ngày xưa. Và vì thế, khi sang Mỹ tôi đã trồng cây hoa Forsythia ở sân trước nhà tôi có màu hoa vàng như hoa mai Việt Nam là thế đó.
Một lý do khác, khi còn là một cô thiếu nữ, tôi mơ ước có được một mái nhà nho nhỏ với “hoa vàng trước ngõ, khóm trúc sau hiên” có vẻ lãng mạn trữ tình cho mái ấm gia đình của mình. Mơ ước đó được diễn đạt qua bài thơ “Nếu Anh muốn là người yêu của Em” mà tôi đã viết từ mấy chục năm về trước:
(Thơ Sương Lam)
· Song mai: Hoa màu trắng muốt, ra hoa và kết trái từng đôi nên được gọi là song mai.
· Mai mơ: Còn gọi là Hạnh mai, thông tục gọi là cây mơ. Tên khoa học là Prunes Mume (Armeniaca Mume), xếp vào họ Rosaceae, có khoảng 300 loại. Cây mai mơ cao từ 6 – 9m, lá rộng tròn và dài, đầu nhọn, có răng cưa. Hoa nở vào đầu xuân, sau đó mới nẩy lá, đài hoa đỏ tía hoặc xanh thẫm, hoa thường có 5 cánh với hai sắc: trắng và hồng. Hoa mai mơ sắc trắng còn được gọi là Lục Ngạc Mai. Hoa kết thành quả, quả khi chưa chín có màu xanh, khi quả chín có màu vàng. Trái có vị chua ngọt, mùi thơm phảng phất rất lâu.
Tại miền Nam, vì thuộc khí hậu nhiệt đới và gần đường xích đạo hơn so với miền Bắc, ngày Tết luôn rơi vào lúc thời tiết nóng, nên ta có thể tìm thấy các loại mai như mai Chiếu Thủy, Nhất chi mai, mai Tứ Quý, Bạch mai, Hoàng mai, Nam mai và một loại mới, đó là mai trắng Miến Điện.
· Mai chiếu thủy: Cây mai chiếu thủy là loài cây đa niên có tên khoa học là Wrightia Religiosa, cao khoảng 1,5m. Lá dài, nhỏ, mọc thành đôi. Hoa nhỏ 5 cánh, mọc thành chùm nhỏ li ti, màu trắng tuyền, có mùi thơm dịu dàng, dễ chịu. Cuống hoa dưới luôn luôn hướng xuống đất nên được gọi là mai Chiếu Thủy.
· Nhất chi mai: hoa màu trắng pha hồng, thường gặp ở miền Nam. Cây nhất chi mai có gốc to xù xì, thân gỗ đen bóng. Lá nhỏ, có màu xanh non, phần đầu nhọn nhìn giống hình mũi mác. Hoa nhất chi mai nhỏ hơn so với các loại khác gồm nhiều cánh mỏng, ban đầu có màu trắng, đến gần khi hoa tàn thì chuyển dần sang màu đỏ. Hoa có thể mọc bông đơn hoặc thành chùm.
· Mai tứ quý: là loại mai có 5 cánh màu vàng tươi, tên khoa học là Ochna Astropurpur. Hoa không nhiều, nhưng tự trổ, không cần trảy lá trước. Loài hoa này được coi là một loại mai kiểng. Vì loài hoa này nở quanh năm, mùa nào cùng có thể trổ hoa nên còn được gọi là mai Tứ Quý. Ngoài ra còn có tên gọi khác là “Mai đỏ”, nguyên do chính là khi hoa tàn 5 cánh hoa vàng rụng hết và 5 đài hoa bên dưới liền biến thành đỏ sẫm. Các đài hoa thay vì xòe ra như trước khi tàn, lại úp vào ôm lấy nhụy, trông như đóa hoa búp vậy. Nhụy hoa bên trong kết hạt, từ màu xanh khi còn non đổi sang màu đen lúc già, to dần, đẩy 5 đài hoa lại nở bung ra lần thứ hai như một đóa hoa mai màu đỏ, chính vì lẽ đó mà mai Tứ Quý còn được gọi là Nhị Độ mai (hoa nở 2 lần, trước vàng, sau đỏ).
· Bạch mai: cây cao 15m, hoa có mùi thơm dễ chiu như mai Chiếu Thủy. Hoa bạch mai có dáng như hoa sứ, màu trắng trong tượng trưng cho sự tinh khiết, có từ 6 đến 8 cánh tròn lớn, dày, nhụy vàng, có mùi thơm thoang thoảng hòa lẫn sương đêm, thuộc loại hoa hiếm. Mai trắng rất yếu, khó chăm sóc và nuôi dưỡng. Có nhiều ở vùng núi Bà Đen – Tây Ninh, hay ở Bến Tre, Hà Tiên.
· Nam mai: là một loại mai trắng có rất nhiều ở vùng “Nam kỳ lục tỉnh”, đó chính là cây Mù U. Cây mù u có tên khoa học là Ochrocarpus samensis,thuộc họ Guttiferae (măng cụt). Cây mù u thân mộc, lá mù u to bản, dày, kích thước bằng bàn tay người lớn. Trái mù u tròn, to cỡ ngón chân cái, không ăn được. Hột mù u ép làm dầu thắp đèn (nhiều khói, ít sáng). Hoa mù u 5 cánh trắng và to như hoa Bạch mai.
· Hoàng mai: mai vàng, còn được gọi là Lạp mai. Lạp là sáp ong, được ví với màu vàng tươi nhuận của hoa mai. Còn hiểu cách khác thì Lạp nguyệt là tháng chạp, vậy Lạp mai là loài hoa mai chỉ nở một lần trong năm vào cuối tháng chạp (tháng 12 âm lịch). Tại Việt Nam, nơi có nhiều mai vàng nhất là trong những khu rừng thuộc dãy Trường Sơn, thuộc các tỉnh từ Quảng Nam, Đà Nẵng đến Khánh Hòa. Rừng ở các tỉnh cao nguyên cũng có, nhưng ít hơn.
· Hồng mai: Tên khoa học của cây Hồng mai là Jatropha pandurifolia thuộc cây thân gỗ, chiều cao chỉ khoảng 1 – 4cm. Lá cây màu xanh thẫm, mọc đơn lẻ và xẻ thùy. Hoa hồng mai 5 cánh, màu hồng xinh và nhị hoa vàng tươi. Hoa mọc thành cụm ở các đầu nhánh và nở rải rác quanh năm chứ không chỉ vào mùa xuân. Quả của hồng mai khi chín thì có màu nâu đen.
· Mai vàng mọc trên rừng còn gọi là “Mai núi”. Mai núi do phải chen tìm đất sống với những cây khác ở địa thế khắc nghiệt trong cuộc sinh tồn nên dáng cây có vẻ đẹp đặc biệt. Hoa lại có nhiều cánh. Có hoa có từ 12 đến 18 cánh.
·
· Một loại mai vàng khác mọc ở triền cát, rừng ven biển được gọi là “Mai Động”. Dáng cây mai động suông, tròn, hoa ra chi chít, cánh nhỏ. Các tỉnh miền Trung từ Quảng Bình, Quảng Trị đổ vào, kéo dài đến tận đồng Nai, Tây Ninh, nơi nào cũng có mai vàng.
(Nguồn: sưu tầm trên internet)
Kính chúc quý bạn hữu nhiều sức khỏe và an lạc để đón chào Xuân Ất Tỵ 2025
Chúc Mừng Năm Mới
Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-MCTN 746- ORTB 1177-1-22-2025)