tiêu đề Nhãn
- BIÊN KHẢO
- CÂU ĐỐI
- CỔ THI
- GIA CHÁNH
- GIẢI TRÍ
- HÌNH ẢNH HỘI NGỘ
- HÌNH ẢNH NAY
- HÌNH ẢNH XƯA
- HỘI HỌA
- KHOA HỌC
- LỊCH SỬ
- LỜI HAY Ý ĐẸP
- LƯU NIỆM
- NHẠC
- SỨC KHOẺ
- SƯU TẦM
- THƠ
- THƠ CẢM TÁC
- THƠ DỊCH
- THƠ DIỄN NGÂM
- THƠ NHẠC
- THƠ PHỔ NHẠC
- THƠ SƯU TẦM
- THƠ TRANH
- THƠ TRANH NGHỆ SĨ
- TIN BUỒN
- TIN VUI
- VĂN
- VŨ HỐI THƯ HỌA
- VƯỜN THƠ VIÊN NGOẠI
- XƯỚNG HỌA
- YOUTUBE
Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2020
Tân Cổ: Thương Lắm Miền Trung Ơi - Tác Giá Như Ý - Kim Trúc Trình Bày
Thương Về Miền Trung
Miền Trung ơi cảnh hoang tàn
Lũ về gia súc mùa màng cuốn đi
Trắng tay nào biết nói gì
Đói nghèo lại đến tim ghì nỗi đau
Nỗi buồn xé ruột đêm thâu
Ánh trăng vàng úa trên đầu làng thôn
Sương rơi, sương giá lạnh buồn
Lệ rơi , lệ mãi sầu tuôn nỗi đời
Nhìn theo cơn lũ cuốn trôi
Đồng bào cả nước thương người xót xa
Từ tâm gửi đến món quà
Mì tôm ...tiền bạc gần xa đổ về
Chia cùng người nỗi tái tê
Chia cùng người nỗi sầu thê thảm sầu
" Bí ơi thương lấy quả bầu
Cùng chung giàn nghĩa thắm sâu tháng ngày "
Xin cùng góp sức chung tay
Giúp miền Trung đỡ đọa đày gian nan
Cám ơn những tấm lòng vàng
Bàn tay cứu trợ vai mang nghĩa tình
Ôi Miền Trung!
Bài Xướng:
Ôi Miền Trung!
Bao người khắp chốn xót xa lòng
Khúc ruột miền trung giữa bão giông
Mưa lũ cuốn trôi đi tất cả
Ruộng vườn úng ngập chẳng còn mong
Tai trời ập đến làm sao tránh
Ách nước kèm theo khó thể phòng
Khổ nhọc suốt năm giờ tuyệt vọng
Dân nghèo tiếp nối cảnh long đong.
Quên Đi
***
Các Bài Họa:
Thiên Tai Miền Trung
( Họa hoán vận)
Miền trung gặp cảnh bão mưa giông
Ách nước ,người dân quá não lòng
Ngập úng ruộng vườn khôn dự đoán
Trôi phăng nhà cửa khó đề phòng
Quanh năm bận rộn lo làm lụng
Suốt kiếp nhọc nhằn nghĩ đếm đong
Ập xuống thiên tai đành hứng chịu
Lạy trời mau hết chỉ cầu mong
songquang
***
Ôi Miền Trung
Thế giới nơi nơi thảy chạnh lòng,
Miền Trung chìm ngập lắm cơn giông.
Trăm, ngàn, vạn hộ, đau thôi xót...
Bảy, tám, chín cơn, khổ hết mong !
Cơn lụt trời hành đành phải chịu...
Thiên tai nhân họa biết sao phòng ?
Lá lành đùm rách trong cơn dịch...
Tiếp giúp đồng bào chút... gạo đong !...
Đỗ Chiêu Đức
10-25-2020
Lụt lội Miền Trung cũng chạnh lòng
Thu đông “bão nổi” những cơn giông
Cuồng phong sóng bạc đồng vô vọng
Úng thuỷ hoa màu lúa hết mong
Nóc mái bay nhà không chống đỡ
Đê điều vỡ đập chẳng canh phòng
Mì tôm tấm áo nên quyên góp
Cứu trợ từ tâm gánh gạo đong
Mai Xuân Thanh
Ngày 31/10/2020
Mùa Thu Đau
Mùa Thu Đau
Để thu quyến rũ mời ai mềm lòng
Hương thu len lén vào song
Ve vuốt má hồng thiếu nữ mộng mơ
Lá bay cho cành cây trơ
Kiên gan chịu cảnh bơ vơ giữa trời
Suốt đông vượt nỗi chơi vơi
Chờ xuân hoa lá đâm chồi đẹp tươi.
Nghe chừng con chữ hổ ngươi
Kìa... cảnh chiếu đất màn trời dân ta
Nàng thơ lòng có xót xa
Xin chia sẻ với quê nhà tang thương.
Anh Tú
October 29, 2020
Vàng bay mấy lá vàng bay
Mùa Thu quyến rũ lòng ngây ngất lòng
Gió luồn qua kẹt cửa song
Cho em thiếu nữ má hồng ước mơ…
Vàng bay theo lá cành trơ
Éo le nghịch cảnh chơ vơ lưng trời
Mùa Đông lạnh lẽo đầy vơi
Đợi mùa Xuân tới đâm chồi thắm tươi.
Ta ngồi gom chữ hộ người
Vẽ lên cái cảnh khổ đời dân ta
Lũ lụt lở đất xót xa
Miền Trung cần giúp mái nhà tang thương.
Dương hồng Thủy
30/10/2020
Sơn Thạch 山石 - Hàn Dũ
山石 Sơn Thạch
山石犖確行徑微 Sơn thạch lạc xác hành kính vi,
黃昏到寺蝙蝠飛 Hoàng hôn đáo tự biển bức phi.
升堂坐階新雨足 Thăng đường toạ giai tân vũ túc,
芭蕉葉大支子肥 Ba tiêu diệp đại chi tử phì.
僧言古壁佛畫好 Tăng ngôn cổ bích phật hoạ hảo,
以火來照所見稀 Dĩ hoả lai chiếu sở kiến hy.
鋪床拂席置羹飯 Phô sàng phất tịch trí canh phạn,
疏糲亦足飽我饑 Sơ lệ diệc túc bão ngã cơ.
夜深靜臥百蟲絕 Dạ thâm tĩnh ngoạ bách trùng tuyệt,
清月出嶺光入扉 Thanh nguyệt xuất lĩnh quang nhập phi.
天明獨去無道路 Thiên minh độc khứ vô đạo lộ,
出入高下窮煙霏 Xuất nhập cao hạ cùng yên phi.
山紅澗碧紛爛漫 Sơn hồng giản bích phân lạn mạn,
時見松櫪皆十圍 Thì kiến tùng lịch giai thập vi.
當流赤足蹋澗石 Đương lưu xích túc tháp giản thạch,
水聲激激風吹衣 Thủy thanh kích kích phong xuy y.
人生如此自可樂 Nhân sinh như thử tự khả lạc,
豈必局束為人鞿 Khởi tất cục thúc vi nhân ky.
嗟哉吾黨二三子 Ta tai ngô đảng nhị tam tử,
安得至老不更歸 An đắc chí lão bất cánh quy.
Hàn Dũ
***
Dịch nghĩa
Đá Núi
Đá núi gồ ghề, đường đi nhỏ hẹp,
Đến chùa vào lúc xế chiều, dơi bay về tổ.
Tới ngồi trên thềm, mưa đầu mùa vừa tạnh,
Lá chuối lớn, hột cây dành dành béo.
Sư bảo có bức tranh Phật cổ đẹp treo trên vách,
Đem đèn lại xem thì thấy không được bao nhiêu.
Sư chỉ giường nằm, phủi chiếu, dọn cháo ăn,
Cháo gạo lớn sơ sài cũng đủ làm ta no bụng đói.
Đêm đã khuya, ngủ yên, côn trùng im bặt,
Trăng ló khỏi đỉnh núi chiếu ánh sáng qua cửa.
Trời sáng, một mình ra đi, không theo đường có sẵn,
Vào ra, lên xuống trong sương khói thấp.
Núi hồng, suối biếc sáng tưng bừng,
Có lúc thấy cây thông cây lịch vây quanh.
Chính vào lúc đang đi, chân trần đạp trên đá suối,
Tai nghe tiếng nước róc rách, gió mát luồn trong áo.
Ta thấy kiếp người được như thế này là vui sướng rồi,
Há chẳng đang bị những trói buộc bởi cơm áo sao?
Thương thay cho hai ba người trong bọn ta,
Cứ an vui bị trói buộc cho đến hết đời, không biết quy ẩn.
Chú giải:
Đá Núi
Đường đèo đá nhọn khó đi thay,
Tới chùa ác lặn dơi loạn bay.
Lên thềm ngồi nghỉ mưa vừa ngớt.
Chi tử xum xuê lá chuối dài.
Vách xưa tranh Phật sư khen đẹp,
Đèn mờ ngắm mãi thấy gì đây!
Dọn giường giải chiếu tô cháo trắng,
No trong cơn đói bữa ăn chay.
Nằm nghỉ đêm sâu giun dế nín,
Đỉnh núi dòm song ánh nguyệt đầy.
Tảng sáng ra đi đường chẳng rõ,
Quanh co khấp khểnh sương sa dầy.
Núi hồng khe biếc lung linh nắng.
Tùng lịch người ôm chưa tròn cây.
Chân trần dẫm đá men dòng suối.
Nước réo gió ru tà áo bay.
Thú vui hiện hữu đời tự mãn,
Hà tất nhỏ nhen vẩn lòng này?
Thôi nhé bạn mình hai ba đứa,
Già rồi sao chẳng ẩn qui ngay?
Đá Núi
Đá núi ngổn ngang lối hẹp te
Đến chùa chiều xế lũ dơi về
Thềm hoang ngồi nghỉ mưa vừa tạnh
Chuối cây lá lớn, hạt dành khoe
Sư bảo trên tường tranh Phật đẹp
Đem đèn lại chiếu chẳng hay gì
Quét giường, phủi chiếu, bày tô cháo
Gạo tấm sơ sài đỡ đói khi!
Đêm vắng ngủ yên trùng nín bặt
Trăng thanh ló núi ánh len khe
Sáng lìa, bước lẻ đường không lối
Lên xuống, vào ra lớp khói che.
Núi hồng, suối biếc tưng bừng chiếu
Chỉ thấy thông sồi lớp lớp vây
Đương bước chân trần va đá suối
Nước nghe róc rách, áo tung bay
Kiếp người như vậy bao sung sướng!
Áo cơm trói buộc để làm chi?
Thương thay bè bạn dăm ba kẻ
An vui khú đế chẳng lui về!
Phụ bản
Thác Yellow-Stone
Gió nín thinh nghe thác đổ.
Mây xếp khăn nhuộm đỏ nắng chiều.
Rặng núi cao cẩm thạch mỹ miều,
Ngồi phơi nắng quấn mây kín cổ.
Thác ló ra từ vành mây đó,
Lăn xuống vực sâu, nguồn nước đổ,
Thành giải lụa trắng ngần,
Vắt trên lưng nàng núi khỏa thân,
Không lá hoa cây cỏ,
Chỉ có đá muôn màu rực rỡ,
Và tuyệt đỉnh cao sang.
Mây nhung thác bạc núi vàng,
Kim cương hạt nắng soi nàng thiên nhiên.
Này cô em!
Chắn lối ta vắy ngắn,
Áo lụa đào thiếu vải để lưng trần.
So với thác cô thua xa lắm!
Hãy xõa tóc che thân.
Hãy giữ mình im lặng.
Gác máy hình và gỡ kính râm.
Thác đang thủ thỉ thì thầm.
Núi đang xối nuớc tắm vầng Thái Dương.
Mây đang lơ lửng lên đường.
Màu đang thay áo dễ thương cực kỳ.
Mở tròn đôi mắt mê si,
Máy hình chả chụp đuợc gì cô ơi.
Hồn non hồn nuớc hồn trời,
Thơ không tả xiết ý thời nhỏ nhen.
Huống chi tấm ảnh nghèo hèn!
Mùa hè năm1988
Con Cò
Thư Gởi Cho Con
Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2020
Nụ Hôn Vĩnh Biệt
Má rất bình tĩnh, đôi mắt đượm buồn, khuôn mặt không che giấu được nỗi
đau, từ tốn đứng lên cảm tạ thân nhân, bạn bè và mọi người giúp đỡ trong
tang lễ.
Hai mươi hai năm qua, những hình ảnh ấy chưa xóa
mờ và sâu đậm nhất là giây phút má cúi xuống, hôn lên khuôn mặt giá lạnh
của ba…Nếu bên kia cửa tử còn có một đời sống...hẳn ba...
Ngàn năm mây trắng bay bay
Lần trang hồi ức từ rày chiêm bao
Ba giờ ở tận phương nao
Có nghe tiếng nấc nghẹn ngào trong tim
Vườn sau não nuột tiếng chim
Giọng kêu lẻ bạn gọi tìm người thương
Áo quan đời cõi vô thường
Má còn lưu luyến vấn vương nghĩa tình
Không gian trời đất lặng thinh
Mênh mông thế giới ngỡ hình như riêng
Cúi mình giây phút thiêng liêng
Nụ hôn đưa tiễn về miền xa xăm
Hương lòng quyện khói trăm năm
Ẩn trong khóe mắt âm thầm lệ ngăn
Bên nhau lúc tuổi tròn trăng
Nay đà sương tuyết chít khăn tang buồn
Nước đi rồi lại về nguồn
Nụ hôn vĩnh biệt mãi luôn nồng nàn
Kim Phượng
30.10.2020
Cây Hoa Giấy 31 Năm Tuổi Của Ba
Melbourne 30-10-2020
Ba thương yêu ơi.
Mới đó mà đã 23 năm trôi qua kể từ ngày ba ra đi. Nhưng ba ơi, ba vẫn chưa đi xa con. Nhất là khi nhìn cây hoa giấy, một món quà vô giá mà ba tặng cho con, cây hoa giấy cho con cảm giác ba luôn luôn hiện hữu, chở che và giúp sức cho con.
Ba yêu hoa giấy như thế nào, mà ba cố công, nâng niu chiết cành để cho các con mỗi đứa một cây vậy ba?. Cây hoa giấy này đánh dấu kỷ niệm năm con gái của con, cháu Vi Vân chào đời. Đến nay đã được 31 năm tuổi rồi đó ba.
Vì điều này, con đi tìm hiểu về nguồn gốc và ý nghĩa của loài hoa này như thế nào. Kết quả rất lý thú ba ơi.
(30/10/1997-30/10/2020)
Thu Nhớ Người Đã Khuất
Đang ở nơi nào Em có hay?
Một mùa Thu nữa đã về đây
Thu trước Em còn xem lá đổ
Em đi chẳng đợi đến Thu nầy.
Chiều Thu chạnh nhớ người đã khuất
Buồn dâng lên mắt, mắt cay cay
Nhìn chiếc lá vàng bay theo gió
Nhớ người khuất bóng cuối chân mây.
Nhiều đêm nghe tiếng mưa trên lá
Ngỡ bước chân Em trở về đây
Tĩnh giấc, Anh nhìn qua song cửa
Ngoài kia chỉ có gió lay cây.
Hơn nửa đường đời ta chung bước
Nay Anh cô độc tháng, Năm dài
Quãng đường cò lại, Anh một bóng
Vui buồn san sẽ biết cùng ai.
Thu nầy Anh nhớ Em Thu trước
Thắp nén hương trầm khói quyện bay
Anh gởi nhớ thương vào hương khói
Đang ở nơi nào Em có hay?
Lão Mã SơnTam Canh Nguyệt 三更月 - Lê Thánh Tôn
三更月 Tam Canh Nguyệt
三更風露海天寥 Tam canh phong lộ hải thiên liêu,
一片寒光上璧霄 Nhất phiến hàn quang thượng bích tiêu.
不照英雄心曲事 Bất chiếu anh hùng tâm khúc sự,
承雲西進夜迢迢 Thừa vân tây tiến dạ thiều thiều.
Nửa đêm biển trời mênh mông đầy sương và gió
Một vầng sáng lạnh xuất hiện trên khoảng không gian xanh biếc
Nhưng trăng không thể soi thấu chuyện khó khăn trong lòng của khách anh hùng,
Có lẽ trăng chỉ muốn theo đám mây đi về hướng tây trong đêm thăm thẳm.
Dịch Thơ:
1-
Biển trời sương gió lúc canh ba
Giữa khoảng không xanh một ánh ngà
Nỗi khó anh hùng sao rọi thấu
Muốn cùng mây đến tận đoài xa.
2-
Nửa đêm trời biển đầy sương
Giữa không gian biếc một gương lạnh lùng
Khó soi trắc trở anh hùng
Nên theo mây đến tận cùng hướng tây.
Quên Đi
***
Trăng Canh Ba
Sương với gió canh ba biển lặng
Một vầng trăng giá lạnh trời xanh.
Không soi tất dạ hùng anh
Cùng mây đêm vắng lang thang xứ đoài!
Mailoc
***
Trăng Canh Ba
Biển trời sương gió lạnh canh ba
Một khoảng tầng xanh rạng ánh ngà
Tấc dạ anh hùng soi chẳng thấu
Cùng mây thăm thẳm tận đoài xa
Kim Oanh
Trăng lạnh mới vầng biếc rọi soi
Chẳng thấu nỗi niềm người dũng sĩ
Mà cưỡi mây về hướng biển khơi
songquang
Tam Canh Nguyệt
Trời biển đầy sương lúc nửa đêm
Một vầng sáng lạnh khoảng êm đềm
Anh hùng uẩn khúc sao soi thấu
Tây hướng cùng mây để cách thêm
Kim Phượng
24.10.2020
三更風露海天寥 Tam canh phong lộ hải thiên liêu,
一片寒光上碧霄 Nhất phiến hàn quang thượng bích tiêu.
不照英雄心曲事 Bất chiếu anh hùng tâm khúc sự,
承雲而去夜迢迢 Thừa vân nhi khứ dạ thiều thiều.
黎聖宗 Lê Thánh Tôn
1-
Gió sương lạnh đất trời khuya khoắt
Tỏ một vừng vàng sắc khoảng xanh
Chẳng soi tâm sự hùng anh
Canh ba lén cởi mây nhanh gió ngàn...
2-
Trời biển bao la sương gió lộng
Một vừng sáng lạnh giữa vòm xanh
Không soi thấu nỗi lòng hào kiệt
Trăng cởi mây bình thản lặng thinh...
Mai Xuân Thanh
Ngày 23/10/2020
***
Trăng Canh Ba
1-
Canh dài gió tản mịt mờ sương
Ánh một vầng quang rọi nẻo đường
Lẫn tránh anh hùng tâm sự uẩn
Mây về hướng tẻ vọng hà phương
2-
Canh ba gió tản màn sương
Vằng quang vẽ một vệt đường vô tâm
Đầy tâm sự uẩn khôn cầm
Mây vào đêm tối lặng câm khung trời
Mai Thắng
201030
Thu Buồn
Giờ thu buồn đến cố nhân ơi,
Ngõ trúc đào hoa quạnh quẽ rồi.
Ta đứng lặng nhìn trăng diệu viễn…
Hờn mây tan tác lạnh lùng trôi!
Em ở trời xưa có nhớ ta?
Thu tàn hiu hắt ánh trăng tà.
Bài thơ ta gởi hồn theo gió,
Em hỡi còn không lệ thiết tha!
Nơi đây ta nhớ mùi hương cũ,
Ngọt thắm bờ môi mọng diễm kiều.
Vầng tóc nào thơm mầu quyến rũ,
Em cười rạng rỡ một trời yêu !
Ôi một trời yêu… vàng võ lạnh,
Còn chăng giấc mộng cố nhân sầu!
Nhiều đêm ta thấy mờ nhân ảnh,
Mái tóc hoàng hôn đã bạc mầu!
Thôi thì nét liễu đài trang cũ,
Nguyệt khuất mây mờ bến nước xưa.
Ta ở đây hoài trăng cổ độ,
Mộng cố nhân sầu xưa tiễn đưa!
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
***
Họa:
Ngậm Ngùi
Thu sầu man mác hỡi người ơi!
Một mảnh trăng non đã khuất rồi
Vài chiếc lá vàng rơi lác đác
Thei dòng nước chảy lững lờ trôi...
Đêm buồn hiu hắt một mình ta
Ngắm ánh trăng khuya đã xế tà
Ngẵm lại đời người như chiếc lá...?
Phù du cõi tạm...hãy buông tha...
Từng bước âm thầm trên lối cũ
Đâu đây tìm lại bóng thu Kiều
Hoa rơi trước gió, cây sầu rũ
Đã vắng xa rồi thuở dấu yêu...
Cơn gió vô tình như thấm lạnh
Hồn ôi! lay đọng chút vương sầu
Trăng xưa cảnh cũ còn trơ đó
Mái tóc ngày xanh đã đổi màu
Mong tìm lại chút dư âm cũ
Dẫu đã mất rồi bóng dáng xưa
Buồn lắm...lỡ mai về cát bụi...
Chỉ mình hiu quạnh...có ai đưa...???
Bạc Liêu/29/10/2020
Hồng Vân
Lối ngõ rào hoa tẻ nhạt rồi.
Nguyệt khuyết sao mờ sương lạnh lẽo,
Vô tình mây bạc hững hờ trôi.
Em có bao giờ nghĩ đến ta,
Mồ côi chiếc bóng những chiều tà.
Nhớ thương vô hạn bờ vai ấy,
Mái tóc đen huyền phủ thướt tha.
Nhớ quá ngày nao trên lối cũ,
Con đê cao dẫn đến cầu kiều.
Có vòm lá liễu tàn buông rũ,
Sóng bước vui đùa thủa mới yêu.
Đôi bờ lau lách giờ khô lạnh,
Soi bóng buồn thiu dưới ngọn sầu.
Phảng phất trên sông vài ảo ảnh,
Tóc bay, mấy sợi đã phai màu.
Thu về mơ mộng ngày vui cũ,
Gọi cố nhân về lại chốn xưa.
Những giọt ngâu buồn như lệ đổ,
Lá vàng từng cánh gió may đưa.
Mỹ Ngọc.
Oct.28/2020.
Màn đêm buồn lắm chị Hằng ơi!
Chị rọi trần ai ngủ hết rồi.
Nhìn suốt không gian trăng diệu vợi
Mà hồi tưởng lại quá trình trôi.
Nơi đây luôn nghĩ thuở quê ta
Thấy lá vàng bay giỡn nguyệt tà
Trì giữ trong tâm nơi viễn xứ
Bao nhiêu phiền luỵ gởi mây tha
Mường tượng lối mòn vương xóm cũ
Tay trong tay áp, tới đầu kiều
Cùng nhìn trăng tỏ bầu thơ mộng
Tàng lá bên đường khuất dáng yêu
Song hành lối nhỏ ta đâu lạnh.
Hiện tại là thơ, kỷ niệm sầu
Hình bóng thân thương tô đậm nét
Hoạ đồ non nước nhạt tranh màu
Đành thôi! rời rả câu thơ cũ
Cách mấy núi đồi khuất lối xưa
Biền biệt chân mây, bao lá đổ
Thu xa, kẻ đón với người đưa.
Đặng Xuân Linh
30-10-2020
Thứ Năm, 29 tháng 10, 2020
Như Giấc Chiêm Bao - Nhạc Sĩ Lam Phương - Tiếng Hát Tiểu Thu
Giọt Thu
Chiều em qua giọt mưa rơi rơi
Tiếng mưa gieo nỗi nhớ không lời
Đèn rưng rưng mờ soi đêm tới
Mưa chập chùng lên mắt chơi vơi.
Tình yêu ơi giờ xa nơi đâu?
Mưa lắt lay gió cuốn u sầu
Đời xa nhau tình xưa dấu ái
Đêm mộng tàn quay quắt niềm đau.
Giờ nơi đây hàng liễu giăng giăng
Mưa phố vắng thênh thang thu vàng
Trần gian buồn cung thương réo rắt
Phím tơ chùng duyên thắm lìa tan.
Biệt ly nhau đường về cô liêu
Mưa lãng quên trong tiếng kinh chiều
Thu vẫn vàng lao xao lá úa
Đóm lửa tàn sám hối quạnh hiu
Ngọc Quyên
Sóng
Đời người trôi nổi theo năm tháng,
Như sóng lô nhô - Núi hững hờ.
Bọt sóng xua tan tình mộng đẹp,
Dấu xưa bến cát gió xoay mùa.
Bãi bờ réo gọi lời nguyền ước,
Con sóng phụ phàng bến bãi xưa.
Atlanta, Dec. 29, 1998
Tuyết Giữa Mùa Thu
(Mến tặng nhà giáo Bùi Bich Hà và quý vị ở CA)
Tuyết trắng sáng nay phủ khắp nơi,
Trời không có gió tuyết rơi rơi.
Nhà trường đóng cửa, trò nghỉ học,
Công chức ở nhà được thảnh thơi.
Tuyết giữa mùa Thu thật lạ đời,
Tuyết đến tự nhiên chẳng đợi mời.
Lá đỏ lá vàng chưa rụng hết,
Nhớ bạn miền Tây, quý vị ơi!
Virginia, ngày 15/11/18
Ngọc Hạnh
Hồn Thu - Màu Thu Nỗi Nhớ
Hồn Thu
Bởi có Mùa Thu lá mới vàng
Heo may về gọi nhớ miên man
Vòng tay em nối vòng tay mẹ
Ôm cả quê hương tiếng dịu dàng.
Nên Thu vẫn thắm tình nguyên vẹn
Sông núi dù xa mấy dặm ngàn
Anh vẫn còn em bên cánh cửa
Dù đời chia biệt chẳng ly tan.
Đất Mỹ xa xôi lòng chẳng Mỹ
Mang mang hồn lạc cõi trời Nam
Bốn mùa nhưng chẳng mùa riêng biệt
Màu nhớ y nguyên chẳng lụn tàn.
Gửi em chiếc lá vàng Thu cũ
Ép mãi trong tim thuở bẽ bàng
Duyên kiếp còn không thì cứ đợi
Thiên thu còn mãi mộng thênh thang.
Đăng Nguyên
***
Họa:
Màu Thu nỗi Nhớ
Gọi gió ru hồn cảnh dại man
Dịu vợi làn mây thêm quyến luyến
Trời sương khói trắng dậy mơ màng
Bởi nhớ mùa thu nào lỗi hẹn
Quê hương cách trở nước non ngàn
Từng đêm gối nguyệt em thầm khóc
Ủ cuộc tình này chẳng vỡ tan
Trời Âu đất Á sầu tê tái
Vẫn chập chờn sâu bóng Việt Nam
Thuở biết yêu thương hình dáng ấy
Đau cuồng cuộn mãi khó phai tàn
Ký ức thu buồn trăng giã biệt
Cầm tay nhỏ lệ gốc cây Bàng
Cung buồn phận số đành thêu mộng
Chẳng nhạt bên đời áo tím thang
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 10/9/2020
Y Học Thường Thức: Nhiễm Trùng Đường Tiêu Hóa (Bác Sĩ Hoàng Cầm)
Y HỌC THƯỜNG THỨC
Nhiễm Trùng Đường Tiêu Hóa Bác Sĩ Hoàng Cầm
Thứ Tư, 28 tháng 10, 2020
Miền Trầm Hương - Thơ Tuệ Nga - Phổ Thơ Nguyễn Tuấn
Quê Hương
Giải dầu sương gió cha thường dầm mưa
Mẹ già thiếu trẻ con thưa
Một đời lận đận có thừa nỗi đau
Cô đơn trống vắng trước sau
Mẹ se thắt dạ một màu nắng tươi
Cha bên mẹ ấm nụ cười
Bếp hồng giữ lửa đợi người cách xa
Tháng năm lễ mẹ đã qua
Nay gần tháng sáu lễ cha dập dồn
Sáng chiều ráng đỏ hoàng hôn
Điệu ru tình mẹ ấm hồn nghĩa cha
Mai về đất tổ quê nhà
Mẹ đà khuất núi cách xa cuối trời
Nhớ thương đứt ruột cha ơi
Vì đâu nông nỗi tủi đời ly hương
Mẹ nghèo quanh quẩn ruộng vườn
Mãng lo mồ mả thắp hương nguyện cầu
Cho con hạnh phúc bền lâu
Song thân bồ tát, ơn sâu bên lòng...
Mai Xuân Thanh
Quê Hương Thu Nhỏ: Chiếc Ghe Chài
Từ khi ta bước đi mới hay mình đã mất
Trông ra nơi nào cũng thấy quê hương lượn quanh*
(Lời bài hát của Nguyễn Đình Toàn)
Im bến ghe chài đợi cậu tôi
Thoáng trông lòng chợt những bồi hồi
Trường giang sóng nước chờ khua mái
Thu nhỏ quê mình kỷ niệm ôi...
Thơ& Ảnh: Kim Phượng
Chiếc Ghe Chài Của Cậu Bảy, Ở Xã Đức Mỹ, Quận Càng Long, Tỉnh Vĩnh Bình
(2011)
Quê Hương
Tôi sinh ra và lớn ở đây
Muốn xin được chết cũng nơi này
Quê hương nghèo khổ nuôi tôi lớn
Ấp ủ hồn tôi năm tháng dài.
Thời loạn mẹ sinh cảnh khó nghèo
Lớn lên nhờ dưa mắm canh rêu
Gạo đỏ Cửu Long hồng máu thịt
Nước phèn Đồng Tháp sạm da nâu.
Bên những hàng cau những ngọn dừa
Cầu tre qua rạch bước đong đưa
Cánh đồng bát ngát cò bay lả
Tiếng hát ru hò nhịp võng trưa.
Xa tít đồng xa lúa bạt ngàn
Bình minh nắng sớm tỏa mơn man
Lăn tăn gió lướt trên đầu lúa
Rạng rỡ trời xanh sắc lúa vàng.
Mưa nắng hai mùa tiếp nối nhau
Mùa mưa giông bão nước dâng mau
Lũ về bốn phía trời và nước
Nước cuộn phù sa dưỡng đất màu.
Mấy thằng bạn nhỏ những ngày mưa
Lặn lội ra đồng bắt ốc cua
Thả lưới, giăng câu con nước nổi
Bẫy chim, ví chuột những ngày mùa.
Những buổi đến trường tay cắp sách
Con đường quê nắng bụi mưa bùn
Mấy thằng bạn học vui như pháo
Lưu dấu hoa niên dưới mái trường.
Non nước bùng lên cảnh lửa binh
Làng quê bom đạn dính đầy mình
Tuổi thơ với những ngày di tản
Ẩn ức căm hờn phải nín thinh.
Tuổi trẻ lớn dần theo chiến tranh
Làng quê không thể sống yên lành
Bước đi từ giã đời nghiên bút
Thầm xót xa mình phận mỏng manh.
Cuộc chiến kéo dài sau đỉnh cao
Vào đời với tuổi mộng mơ nhiều
Sự đời nghiệt ngã, thân cô thế
Đối diện thường xuyên với hiểm nghèo.
Cuộc chiến vụt tàn như định mệnh
thương đau - Tổ quốc bị an bày
Cuộc đời chiến bại thân tù tội
Đêm tối âm u phủ bóng dày!
Cái giá hòa bình thật xót xa
Quê hương tàn tạ mỗi ngày qua
Xã hội bần cùng và lạc hậu
Nỗi buồn vô sản khúc bi ca!
Giấc mộng đào sinh cứ sục sôi
Chiếc phao cứu rỗi lững lờ trôi
Số phận đẩy đưa người ở lại
Trò chơi con tạo khéo trêu ngươi!
Cuộc sống âm thầm trôi…vẫn trôi
Cuộc đời đọng lại lắm buồn vui
Nằm đây gặm nhấm đời thất bại
Ngắm ánh sao sa góc cuối trời!
Tôi vẫn còn đây, vẫn đợi chờ
Vẫn còn da diết một niềm mơ
Quê hương là cả đời sinh trưởng
Là cả tình yêu phủ bóng mờ!
Đà Lạt Chiều Thu
Thứ Ba, 27 tháng 10, 2020
You Say You Love ... (Bob Marley) - Lời Em Nói
Các Bài Dịch:
Dịch:
Em thường nói em yêu mưa lắm!
Lại giương dù khi lấm tấm mưa.
Nói yêu giọt nắng ban trưa
Lại tìm bóng núp khi vừa nắng lên.
Em hay nói em thèm tiếng gió
Nhưng buông rèm khi gió hôn môi.
Lòng tôi nơm nớp em ơi!
Khi em cũng nói yêu tôi thật nhiều
Mailoc phỏng dịch
Oct -24-2020
Không Đề
Thấy mưa em nói rằng yêu
Mà sao lại chạy vào liều tránh mưa?
Bảo rằng yêu nắng buổi trưa!
Mà tìm bóng mát khi vừa chói chang
Nói rằng yêu gió nồng nàn!
Thì em lại đóng cánh màn, rèm buông
Cho nên nghe tiếng yêu thương...
của em....tôi sợ,vấn vương rất nhiều
songquang
Nghi Ngại
Nghe rằng em nói thích mưa
Sao dù lại mở ngăn ngừa giọt rơi
Em rằng cũng thích mặt trời
Cớ sao tìm chỗ tránh nơi nắng hồng
Em còn nói thích gió lồng
Sao rèm lay mạnh khép song vội vàng
Giờ em cất tiếng yêu chàng
Chợt anh cảm thấy bất an dạ này.
Quên Đi
Nghi Ngờ
Em rằng em rất yêu mưa
Sao khi mưa đổ che ô vội vàng
Em rằng em thích nắng tràn
Lại tìm bóng mát chói chang nắng về
Em rằng thích gió đê mê
Nhưng nhanh đóng cửa những khi gió luồn
Giờ nghe em nói yêu thương
Lòng tôi lo sợ nỗi buồn tình xa
Trầm Vân
Sao khi mưa lấy dù che mưa
Em cũng nói thích trời đẹp nắng
Lại tìm râm che nắng ban trưa
Vừa bảo rằng thương cơn gió nhẹ
Lại màn che cửa đóng gió lùa
Đó là những lý do anh sợ
Khi em rằng: " Yêu anh lắm cơ "!
Locphuc
Bậu rằng bậu rất CHỊU mưa,
Mưa vừa nhỏ giọt... bậu vừa giương ô,
Bậu rằng bậu THÍCH nắng khô,
Trời vừa hé nắng... bậu vô mái nhà.
Bậu rằng bậu MẾN gió qua,
Gió vừa thoang thoảng... rèm đà buông xuôi,
Bây giờ bậu nói THƯƠNG tui,
Lòng tui thấp thỏm rối nùi ... hỏng yên!
Đỗ Chiêu Đức
10-25-2020
Nghe rằng em thích ướt mưa
Giương dù, lấm tấm hạt vừa mới rơi
Nghe em thích nắng đầy trời
Mà sao vội núp bóng nơi râm mờ
Rằng em nói thích gió cơ!
Sao em đóng cửa, khép hờ rèm che ?
Nay yêu tỏ ý tôi nghe
Nên lòng sợ hãi nín khe em nè!
Mai Xuân Thanh
Hãy Hiểu Cho Em
Xua màn đêm, đánh thức một ngày vui
Chim hót ca, lìa tổ, cánh tung trời
Ngàn hoa thắm rạng ngời trong nắng sớm
Em yêu nắng hoàng hôn, quầng ráng đỏ
Kết thúc ngày rạng rỡ một niềm vui
Hy vọng theo vào giấc ngủ say vùi
Dù đêm tối, cuộc đời sao vẫn đẹp
Cám ơn nắng giữa trưa cho ruộng tốt
Lá xanh ngời, hoa trái trổ đầy nương
Nhưng khôn ngoan, em phải nấp bóng râm
Kẻo đen sạm làn da và chóng mặt!
Em yêu cơn phùn lất phất nên thơ
Ngước mặt đón hạt mưa về trong mát
Ngắm đồng cỏ tươi xanh, mầm nẩy hạt
Chân tung tăng, miệng hát giữa ngàn hoa
Em thích nghe mưa nhịp giữa đêm hè
Cho giấc ngủ bình yên không mộng mị
Thích mưa dầm bên quán tranh chiều ấy
Hai ta ngồi nhẹ khuấy tách cà phê
Cám ơn mưa tuôn tràn xua hạn hán
Cho đất hồi sinh, sự sống đâm chồi
Nhưng gặp mưa ào ạt ở ngoài trời
Em vẫn phải dù che ngừa cảm lạnh
Em yêu gió nếu cùng đi dạp phố
Áo dài em quấn quýt bước chân anh
Hương quyện hòa, nhịp tim đập thêm nhanh
Giấu ánh mắt long lanh sau tóc rối
Làn gió thoảng làm phấn tung, hoa đậu
Trái sai oằn, mùa vụ bội thu hơn
Khô mồ hôi người lao động nhọc nhằn
Mát võng bé nhịp nhàng trong giấc ngủ
Nhưng gió mạnh, phong ba ngày bão lũ
Gây họa tai, tác hại đến khôn lường
Một mình em, sợ hãi kéo rèm buông
Đóng chặt cửa, bồn chồn mong hết gió
Em yêu anh, ngày đêm luôn tưởng nhớ
Mỗi phút giây mà ngỡ trọn thiên thu
Lời yêu thương xuất phát tự tâm tư
Muốn gắn bó lâu dài nhưng lại sợ...
Tình đôi ta gặp muôn ngàn cách trở
Ngoài con tim, còn lý trí khó qua
Đâu thể vì hạnh phúc của riêng ta
Bất chấp cả nếp nhà cùng đạo lý
Ta yêu nhau, khắc sâu tình cảm ấy
Nghĩa mặn nồng giữ kỹ ở trong tim
Nhưng anh ơi, xin hiểu, chớ buồn em
Khi chẳng thể cùng nhau chung cuộc sống.
Phương Hà
( 25/10/2020 )