Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2020

Tình Khúc Mùa Ðông - Thanh Trang - Ngọc Hạ


Sáng Tác:Thanh Trang
Ca Sĩ: Ngọc Hạ
Thực Hiện: Nguyễn Thế Bình




Buổi Sáng Đầu Năm



Buổi sáng đầu năm trời lạnh cóng
Bầy chim trốn tuyết gọi đàn kêu
Thiết tha như tiếng đời vang vọng
Về phía trời Nam nắng những chiều

Theo nhau chiếc bóng còn in dấu
Bờ cỏ trần gian nối những ngày
Môi ngon như miếng đường trên ngọn
Thốt nốt cành chia những bàn tay

Giờ đã đời chia người mỗi ngả
Nhớ nhau như tiếng gọi đàn chim
Thương nhau như thể từng nghiệt ngã
Là cả một đời không muốn quên..!

Buổi sáng đầu năm trời có lạnh
Cũng là cảm giác phía ngoài da
Có nhau trong trái tim còn lại
Như nắng lòng tay những lụa là

Đưa tay giữ chút thời gian chảy
Qua những khe thương nhớ chập chùng
Như sương trắng đọng trên bờ cỏ
Soi cả đời nhau giữa hư không…

Đầu năm 2020,
Người Chợ Vãng

Phố...



Trở về HaNoi khi đã vào đông.
Anh đi tìm em.
Trong lạnh giá phố đêm.
Phố với anh và em.
Vẫn lối đi quen.
Vẫn con đường đó.
Anh tìm.

Anh tìm ở đâu bên phố.
Bức tường nhà em loang lổ vôi sơn.
Bạc phếch.
Cơn gió lạnh chạy quấn tròn.
Trong ngõ hoang rỗng tuếch.
Ở đâu.
Góc mái ngói ngả mầu thấm dột.
Góc em ngồi ủ ấm rêu phong.

Phố với anh và em.
Ly càphê nhạt nước.
Những điều em vừa ước.
Lắng trong đáy cốc.
Đẫm ướt mưa đêm.
Hay khoé mắt em lấp đầy ngấn nước.

Phố với anh và em.
Chìm trong sương lạnh mưa đêm.
Chìm trong ký ức.
Nhỏ nhoi hạnh phúc.
Chạy dọc ngang theo những ánh đèn.

Phố với anh và em.
Niềm vui nỗi buồn cùng nhau trở lại.
Nhịp chân khắc khoải.
Có phải đâu đây còn sót lại.
Ở đâu.
Chút mùi hương hoa cúc cuối mùa.

Phố cùng anh và em.
Tìm ở đâu.
Thời gian lặng thầm in dấu.
Ta hỏi dọc theo nhà phố cao tầng.
Muộn màng
Đằng sau dĩ vãng.
Ở đâu.
Xa vắng thế...
Hoài niệm ơi.


Hhai

Lạnh Đâu Chỉ Tại Mùa Đông...



Xướng: 
Lạnh Đâu Chỉ Tại Mùa Đông...

Sáng nay thức giấc, giật mình
Nhìn lên tờ lịch, thấy hình sắp rơi
Ngoài kia tuyết rụng tả tơi
Cái lạnh chôn lấp quãng đời thương đau

Thương mái tóc đã đổi màu
Đau vì năm tháng dãi dầu gió sương
Súng gươm gãy gánh giữa đường
Tình nhà nợ nước còn vương mối sầu.

Thời gian vun vút qua mau
Chim xa lìa tổ, biết đâu ngày về
Trầm luân trong cõi u mê
Miếng cơm manh áo, bộn bề lo toan.

Mội lần tờ lịch sang trang
Niềm đau cố quốc lại càng quắt quay.
Mỗi lần chợt tỉnh cơn say
Nghĩ về thân phận càng cay đắng lòng

Lạnh đâu chỉ tại mùa đông...

Dương Thượng Trúc

31/12/2019
***
Họa:
Đâu Phải Lạnh Bởi Trời Đông

Cũng lâu chẳng nghĩ tới mình
Soi gương đã thấy bóng hình héo rơi
Kiếp nghèo như rớt mồng tơi
Vui đâu chả thấy, cuộc đời xót đau

Thương ai mái tóc bạc màu
Từ bao năm tháng giải dầu nắng sương
Dừng đây đứng ngắm bên đường
Nghĩ về cố quận mà vưong điệu sầu

Thiều quang vùn vụt thoáng mau
Thân người lữ khách biết đâu lối về
Tâm tư như phải bùa mê
Bốn phương tám hướng khó bề liệu toan

Đời người có lúc đổi trang
Như thân con vụ lại càng búng quay
Đêm nay lúy túy cuồng say
Nghĩ thân hiu quạnh mà cay xé lòng

Đâu phải lạnh bởi trời Đông...!

Paris, 31/12/2019
Trịnh Cơ


Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2020

Kiếp Lãng Du - Sáng Tác: Phượng Hoàng


Sáng Tác: Phượng Hoàng
Tiếng Hát: Tuấn Ngọc
Thực Hiện: Nguyễn Thế Bình

Dừng Chân Bên Đồi Cỏ Non


Ngộ,mê đôi ngõ, đôi đường
Tâm vô lượng vốn _ngõ, đường cùng không
Đến,đi, ,ở_ mãi lông nhông
Hồi đầu tỏ hiện _ mênh mông cũng là
Cũng là hạt bụi nhạt nhòa
Trắc bằng trầm bổng giao hòa nên chương
Có, không chi mãi vấn vương
Ngựa bon vó mõi qua sườn đồi non
Suối khe nõn cỏ thơm ngon
Chân dừng, cương thả_trăng tròn gió ru


Hà Nguyên Lãng

Vô Môn


Một đời gom góp vô minh
Gói ôm ngã chấp cuộn mình u mê
Lang thang lạc giữa đi/về
Ngộ/mê, mê/ngộ cận kề đường tơ...

Nửa đời như một gã khờ
Khăng khăng chấp niệm hai bờ Sắc/Không
Còng lưng cõng bóng trăng trong
Mòn tay se chỉ vá mênh mông cuồng...

Học hoài chẳng thuộc chữ Buông
Bản lai vô nhất, Kim Cương tụng hoài
Nhìn kia hạt bụi khứ lai
Cái Tâm vô niệm Đúng/Sai... đâu còn

Cửa Không Cửa, Đạo Vô Môn

Kiều Mộng Hà

Ta Hãy Chờ Nhau



Bạn với ta thân nhau từ tấm bé
Khi lớn khôn mỗi đứa một nơi
Năm mươi năm rồi –Biệt hơi lặng tiếng

Nào ngờ
Hai đứa gặp nhau
Bạn nhận ra
Hai ta hai cảnh đời xa lạ

Ngại ngùng chi
Đêm nay ở lại cùng ta
Hàn huyên tâm sự
Ta bây giờ
Chỉ còn thơ
Khộng còn rượu
Bạn hãy cùng ta uống vài tách trà
Chờ trăng lên
Chờ xem hoa nở

Bạn ơi
Trăng đã lên
Hoa đã nở
Hương Quỳnh hoa thơm ngát
Trà thêm ngon
Tình ban thêm nồng

Trăng đã xế bóng
Bạn phải lên đường
Thôi thì

Bạn hãy lên đường
Cho thỏa chí mày râu
Còn ta
Vẫn quanh quẩn chốn già lam nầy

Mai đây
Bạn trở lại nơi nầy
Có thể không gặp ta
Nhưng chiếc bàn đá nầy vẫn mãi mãi còn đây
Có ghi vài câu thơ của ai đó:
“Đạo sĩ chờ ta chán hải hổ
“Ta chờ đạo sĩ nản hư vô”

Bạn ơi
Ta gắng chờ nhau

Hoàng Long
Tháng 7/2019

Lạc Đạo


Mơ trời rực sáng bình minh
Cho tâm rộng mở dặn mình đừng mê
Loanh quanh tìm lối đường về
Hiểu rằng số mạng gần kề dây tơ

Rời xa phiền não dại khờ
Tâm Kinh Bát Nhã nhắc đời Có Không
Thiền hành ngắm áng mây trong
Tĩnh tâm chớ để dạ ngông nghênh cuồng

Giác hành tự tại bỏ buông
Chân như diện mục , kinh luôn luyện hoài
Chẳng cần quá khứ ,vị lại
Hành Tứ Diệu Đế mất sai ...đúng còn

Khen thay tuyệt cú pháp môn 

Minh Thuý
Tháng 12/2019

Stopping By Woods On A Snowy Evening - Dừng Chân Bên Rừng Một Chiều Tuyết Phủ


Stopping By Woods On A Snowy Evening

Whose woods these are I think I know.
His house is in the village though;
He will not see me stopping here
To watch his woods fill up with snow.

My little horse must think it queer
To stop without a farmhouse near
Between the woods and frozen lake
The darkest evening of the year.

He gives his harness bells a shake
To ask if there is some mistake.
The only other sound's the sweep
Of easy wind and downy flake.

The woods are lovely, dark and deep
But I have promises to keep,
And miles to go before I sleep,
And miles to go before I sleep.

Robert Frost
***
Bài Dịch:
Dừng Chân Bên Rừng Một Chiều Tuyết Phủ

Có lẻ rừng ai ta biết rồi
Nhà người hiện ở trong làng thôi
Chẳng thấy nơi đây ta dừng ngựa
Lặng ngắm khu rừng ngập tuyết rơi

Ngựa nhỏ của ta hẳn lạ lùng
Dừng chốn không nhà, vắng mông lung
Ngay giữa rừng cây, hồ lạnh giá
Một chiều u tối nhất trong năm

Ngựa bèn khẻ lắc nhạc chuông reo
Như hỏi rằng xem lầm lẫn nào
Chỉ nghe đâu đây làn gió thoảng
Và bông tuyết trắng, nhẹ lao xao

Rừng tối, sâu dầy, thật dễ thương
Nhưng còn ước hẹn phải lên đường
Ruổi dong ngàn dặm mới ngưng nghỉ
Dặm ngàn dong ruổi mới nghỉ ngưng


Nghiêm Ngọc 

Khóc Bạn Thơ (*)


Khóc Bạn Thơ (*) 

Thôi đã, thôi rồi bác Nguyễn ơi! 
Nghe tin, em quá đỗi bùi ngùi 
Vần thơ ứng họa còn nguyên đó 
Buổi chuyện hàn huyên mới đấy thôi 
Ngấn lệ tiếc thương người quá viễn 
Nén nhang kính tiễn bạn về trời 
“Nhân sinh tự cổ thùy vô tử” 
Cách trở âm dương dạ chẳng nguôi … 

Cao Bồi Già 
01-01-2020 
(*)Nghe ai tín anh T.N. đã ra đi vào ngày 30-12-2019 

***
Vĩnh Biệt Thân Hữu 

Sinh ly tử biệt, Thục Nguyên ơi
Biết vậy mà sao dạ ngậm ngùi
Xưa họa vần thơ, vui thích đó
Nay nhìn di ảnh, nhớ thương thôi
Tưởng rằng hội ngộ về quê cũ
Đâu ngỡ lìa xa đến cõi trời
Cách trở âm dương, chia rẽ ngã
Chút tình thân hữu dễ nào nguôi

Thanh Trương 
***
Khóc Anh Thục Nguyên 

Thục Nguyên anh hỡi, bạn thơ ơi! 
Vừa mới hôm nào, mới đó thôi 
Trò chuyện ôn tồn cùng bạn hữu 
Dạo chơi thanh thản dưới mây trời 
Niềm thương đất mẹ hoài khôn dứt 
Nỗi nhớ người thân mãi chẳng nguôi 
Nguyện ước chưa tròn, sao đã vội 
Ra đi...luyến tiếc mãi ngùi ngùi

Sông Thu 
***
Thay Lời Phân Ưu 

Thục Huynh phiêu-biệt,...ngẫm thương ơi! 
Nhận được hung tin,dạ ngậm ngùi! 
Hợp lẽ nhân sinh,sao khác được, 
Chiều theo Thiên mệnh,cũng đành thôi. 
Hồn thơ lay lắt ,rầu bờ cỏ, 
Hương khói du di,lạnh mé trời! 
Nghĩa thấm trong nhau,tình xiết lại... 
Hằn sâu tâm trí,...nhớ khôn nguôi!

01-01-2020 
Nguyễn Huy Khôi 
*** 
Ngẫm Lại Ngày Qua 

Sáu chục thu rồi,bác Thục ơi!
Vòng xoay Kỷ Hợi, vận cơ trời*
Nợ thơ vướng mắc hoài ai oán
Nghiệp bút loay hoay mãi ngậm ngùi
Vất vả tình duyên bao lận đận
Gập ghềnh cuộc sống lắm lôi thôi
Nghe tin huynh mất đầy thương cảm 
Vĩnh biệt mà lòng thật khó nguôi

Thanh Hoà
* Năm 1960 đại hạn của thi sĩ:ông bố khánh tận,TN bỏ học, có thơ buồn được đăng báo, tình yêu đầu tan vỡ.
***
Tiễn Biệt Người Đi
Thục Nguyên thi hữu… hởi người ơi!
Đau xót nghe tin quá ngậm ngùi.
Đời phủi tay đi tình vẫn đó,
Thân vùi đất bỏ… kiếp hoàn thôi.
Ngày xưa thơ tứ vui cùng bạn,
Nay đã hồn linh hưởng nước Trời.
Một nén hương trao xin tiển biệt,
Mong người thanh thãn bước dần nguôi.

Hồ Nguyễn
(03-01-2019)

***
THÀNH KÍNH PHÂN ƯU


Vô cùng thương tiếc khi hay tin anh Thục Nguyên đã ra đi.

Thay mặt Ban biên tập trang Long Hồ Vĩnh Long, em xin thành kính chia buồn đến chị Thục Nguyên cùng Tang quyến, anh chị Thi Hữu trong nỗi đau mất mát này.
Nguyện cầu cho Hương Linh anh Thục Nguyên được an nghỉ thảnh thơi nơi Miền Cực Lạc.

Hiệp nguyện

Thay Mặt BBT
Kim Oanh
***
May nhờ đọc thư này của Kim Oanh, Tuyết Phan mới hay tin buồn. Dù đã trễ nhưng Tuyết Phan cũng kính xin thắp nén tâm nhang nguyện cầu linh hồn Thi hữu Thục Nguyên sớm siêu thoát.
Tuyết Phan

Thứ Năm, 2 tháng 1, 2020

2019 Gởi 2020


Cám ơn Trời! Mỗi năm vừa hết
Liền tặng cho năm khác để vui
Gởi lời chúc bạn bè thân thiết
Đón nhận toàn HÊN tống biệt XUI!

Anh Tú
2019-2020

Nguyễn Thế Bình Chúc Mừng Năm Mới 2020



Thực Hiện: Nguyễn Thế Bình

Thung Dung Trên Đôi Bờ Sinh Tử



Thuyền về cõi đó mù khơi
Còn đây bến đợị bên đời muội mông
Lá vàng sóng cuốn về đông
Xuân phai hạ trắng chiêng cồng nhặt khoan

À ha!..ngữa mặt cười khan
Công khanh,lầu ngọc,gác vàng mà chi?!
Đường trần nặng gánh khu khi
Lau bờ lách bụi rù rì _ ôi a!

Người đi nẽo khuất đường ma
Ai còn ảo vọng ta bà muôn niên?
Buông ! buông!
      nhẹ những ưu phiền
Thung dung cánh lượn qua triền tử sinh


Hà Nguyên Lãng

Một Góc Nhớ



Một góc nhớ! buồn ơi hiu quạnh
Nơi để dành hoang lạnh thế sao?
Anh rất sợ chút tình thừa thải
Sợ thời gian bỗng chốc thay màu

Một góc nhỏ làm sao cho đủ?
Dành cho nhau chỉ có thế sao?
Ta nhớ em bốn mùa khắc khỏai
Đời muộn phiền còn mãi xa nhau

Tình không “ ảo” do lòng người ảo
Đời vẫn đẹp tại mình không may
Một góc nhỏ dễ dàng quên lãng
Tháng ngày mờ nhạt em có hay ?

Cơn nắng hạ đêm dài trăn trở
Nhớ thương em suối mát đợi chờ
Chút buông lơi sóng tình tri dậy
Nhịp nhàng say điệp khúc trong mơ

MỘT GÓC NHỚ làm sao ôm trọn?
Trái tim ta rực lửa nồng nàn
Đã bao năm mỏi mòn ấp ủ
Uổng một đời lạc giữa trần gian !

Mặc Khách

Tặng Vệ Bát Xử Sĩ 贈衛八處士 - Đỗ Phủ



Nguyên bản   Dịch âm

贈衛八處士   Tặng Vệ Bát Xử Sĩ
人生不相見   Nhân sinh bất tương kiến,
動如參與商   Ðộng như Sâm dữ Thương
今夕復何夕   Kim tịch phục hà tịch,
共此燈燭光   Cộng thử đăng chúc quang.
少壯能幾時  Thiếu tráng năng kỷ thì,
鬢髮各已蒼   Mấn phát các dĩ thương.
訪舊半為鬼   Phỏng cựu bán vi quỷ,
驚呼熱中腸   Kinh hô nhiệt trung trường.
焉知二十載   Yên tri nhị thập tải,
重上君子堂   Trùng thướng quân tử đường.
昔別君未婚   Tích biệt quân vị hôn,
兒女忽成行   Nhi nữ hốt thành hàng.
怡然敬父執   Di nhiên kính phụ chấp,
問我來何方   Vấn ngã lai hà phương.
問答乃未已   Vấn đáp nãi vị dĩ,
驅兒羅酒漿   Khu nhi la tửu tương.
夜雨剪春韭   Dạ vũ tiễn xuân cửu,
新炊間黃粱   Tân xuy gián hoàng lương
主稱會面難   Chủ xưng hội diện nan,
一舉累十觴   Nhất cử luỹ thập trường.
十觴亦不醉   Thập trường diệc bất tuý,
感子故意長   Cảm tử cố ý trường.
明日隔山岳   Minh nhật cách sơn nhạc,
世事兩茫茫   Thế sự lưỡng mang mang.
                       Đỗ Phủ

Chú giải:
(Năm 759) Vệ Bát xử sĩ tức Vệ Tân. P cùng Lý Bạch, Cao Thích, Vệ Tân kết bạn. Vệ Tân là người con thứ tám trong gia đình, ở ẩn không ra làm quan. Vệ Tân trẻ tuổi hơn cả thường được gọi là tiểu hữu. Xử sĩ tức là ẩn sĩ. Xử sĩ: ẩn sĩ (xử trái với xuất). Động: hoạt động. Sâm, Thương: 2 sao trong 28 vì sao vận chuyển không bao giờ gặp nhau. Đăng chúc quang: ánh đèn. Năng: khả năng. Các: mỗi một. Thương: tóc hoa râm. Phỏng: tự mình hỏi thăm, dò xét. Yên: há, trợ từ. Tái: năm(nhà Đường gọi năm là tái, nhà Chu: niên. Thương:tự. Hạ:tuế). Thướng: đến. Nhi nữ: con cái. Hốt: hốt nhiên. Di: vui vẻ. Nhiên: trợ từ: ấy, như vậy, nhưng. Phụ chấp: bậc ngang hàng cha. Nãi: trợ từ, hóa ra, mới, mới nên. Dĩ: thôi, xong. Khu: sai. La: bày dàn ra. Tương: các thứ nước uống. Tiễn: cái kéo, cắt, hái. Cữu: rau hẹ. Xuy: thổi nấu. Gián: xen lẫn. Hoàng lương: kê vàng. Lũy: thêm lên. Trường: chén uống rượu. Diệc: cũng. Tử: tiếng xưng hô tôn qúi. Cố: việc cũ. Ý: ý tình. Sơn nhạc: núi non (ngọn cao nhất trong 1 rặng núi gọi là nhạc). Lưỡng: hai. Mang mang: xa xôi, man mác.

Dịch thơ
Tặng Ẩn Sĩ Vệ Tân

Đời người khó gặp lại
Như Sâm Thương vần xoay
Đêm nay đêm gì vậy?
Chia nhau ánh đèn này
Tuổi xuân không được mấy
Mỗi người tóc đã phai
Bạn xưa tiêu vừa nửa
Ôi kinh động lòng này
Hai chục năm rồi đấy
Ta lại gặp nhau đây
Chia tay anh chưa cưới
Nay trai gái đông đầy
Kính chào ta rồi hỏi:
“Bác từ đâu tới đây?”
Lời hàn huyên chưa dứt
Tiệc rượu sai con bày
Dưới mưa xuân hái hẹ
Nếp mới kê hây hây
Anh nói lâu không gặp
Phải cạn mười bình này
Cảm kích tình khăng khít
Mười bình cũng chưa say
Mai núi sông xa cách
Đôi nẻo đời buồn thay!


Con Cò


Lời bàn:
Chả có gì cho Cò bàn thêm. Chỉ có 3 món (rượu nhạt, kê đầu mùa và hẹ) thì lấy gì mà bàn với luận! Hẹ lại là món đặc biệt nhất; theo lời thơ, dường như nó còn non và mọc hoang ngoài vườn (chả nhẽ đãi bạn 20 năm gặp lại mà chỉ có kê cho nên Vệ Bát Xử Sĩ phải bắt con đội mưa xuân mà hái). Một con cá khô cũng không thấy. Một miếng thịt thiu cũng vắng tanh. Món đáng gía nhất trong mâm cơm là lòng thành.

***
Tặng Vệ Bát Xử Sĩ

Đời người khó gặp gỡ
Tựa hai sao Sâm, Thương
Đêm nay như đêm trước
Một ngọn đèn soi chung.
Tuổi trẻ có bao lăm
Tóc tai đã pha sương
Bạn cũ mất quá nửa
Lòng lửa đốt bàng hoàng.
Hai thập niên nào biết
Lại tới nhà bạn thân
Tiễn biệt chưa gia thất
Nay trai gái đầy hàng
Kính cẩn hỏi rằng bác
Từ đâu tới ghé thăm
Hỏi đáp còn chưa dứt
Rượu nước đã bày bàn
Đêm mưa xuân hái hẹ
Cơm nóng trộn kê vàng
Chủ: gặp nhau khó khăn
Phải mười chén cùng nâng
Mười chén chưa say được
Nhưng lòng rất cảm thông
Mai núi đồi cách trở
Hai nẻo đời mênh mang...


*Bài thơ dịch giữ nguyên thể, độc vận và vần bằng trắc.

Hoàng Xuân Thảo

***
Tặng Vệ Bát Xử Sĩ

Đời người gặp nhau khó
Chuyển như sao Sâm, Thương
Đêm nay như đêm đó
Cùng ánh nến soi chung

Trai tráng được bao lâu
Tóc tai đã điểm sương
Khoảng nửa đà hui hỉ
Kinh hãi sôi trong lòng

Hai mươi năm nào biết
Thăm nhà bạn cố hương
Ngày đó bạn đơn thân
Giờ con cái một hàng

Bạn cha, mời kính cẩn
Hỏi ta chốn tha hương
Hỏi đáp chưa thỏa chí
Sai con bày rượu suông

Đêm mưa hái rau hẹ
Cơm mới kê vàng ươm
Chủ nói khó gặp nhau
Lần uống chục ly thường

Mười ly nào đã xỉn
Chỉ say tình bạn thương
Ngày mai đỉnh núi cách
Thế sự buồn vương vương!

Lộc Bắc

Thứ Tư, 1 tháng 1, 2020

Happy New Year 2020




Hạnh Phúc


Tình yêu ngày tháng lên ngôi
Đến khi bạc tóc thành đôi bạn hiền
Buồn vui đời vẫn an nhiên
Bên nhau quên hết muộn phiền thế nhân.

Đỗ Bình

Vì Em Không Là Nguyệt



Vì Em Không Là Nguyệt

Em không phải là trăng
Dẫu tên em Như Nguyệt
Em không phải là… nguyệt
Dẫu em đẹp hơn trăng

Em tỏa sáng trăng tròn
Em mĩm cười trăng khuyết
Em bằng xương bằng thịt
Đầy sức sống, niềm tin

Cười nói như vành khuyên
Đầy tình yêu chân thật
Tôi không khen ngợi ảo
Lời chót lưỡi đầu môi

“Bởi tên em là Nguyệt,
Em đẹp nhất trên đời!”

Em đến vừa cuối đông
Đem niềm vui đời sống
Sưởi đời thôi lạnh lùng
Em không chỉ là Nguyệt
Em Xuân Nồng mùa đông!

Quách Như Nguyệt
***
Chân Tình


Thơ hay, lời lẽ chân tình
Vì em là Nguyệt lung linh giữa trời
Cho chàng thi sĩ mềm môi
Tụng Trăng như thể suốt đời mến trăng

Em không là Nguyệt là Hằng
Người thơ bay bổng theo trăng bềnh bồng
Ca nàng là áng Xuân Nồng
Niềm vui ban kẻ lạnh Đông ngóng chờ

Nghiêng mình bái phục nhà thơ
Ôi chao, từng chữ óng như tơ tầm
Phổ thơ nhạc nhé, người trông
Được nghe cũng ấm cõi lòng viễn mơ!

Locphuc.

Hết Năm Nhìn Lại



Xướng:
Hết Năm Nhìn Lại

Bốn mốt năm dài vẫn cứ trôi,
Nửa đời nhìn lại chính thân tôi.
Quê hương cố quận dâu tằm gởi,
Mỹ quốc Cali kén thảnh thơi...
Bảy chục, cao niên, thêm tuổi hạc,
Bốn mùa, mưa nắng, giảm yêu đời.
Cái già xồng xộc không mong đợi,
Tuổi tác tăng dần thọ nghỉ ngơi...( ? )

Mai Xuân Thanh

***
Họa:
Cuối Năm Nhìn Lại Đời Tôi

Cuối năm nhìn lại quảng đời tôi
Đất khách tháng ngày cứ mãi trôi
Nợ nước không thành nên tị nạn
Tình nhà chẳng vẹn nghĩ sao ngơi ?
Nữa đời bương chai thân cằn cỗi
Một kiếp bôn ba khó thảnh thơi
Tuổi tác bây chừ đà mỏi gối
Cũng đành phó thác mệnh cho Trời

songquang


Thứ Ba, 31 tháng 12, 2019

Thơ Tranh: Noel 2016


Thơ & Thơ Tranh: Ân Nguyễn

Anh Chị Phụng Ty Chúc Mừng Năm Mới 2020


Thực Hiện: Phụng & Ty


Đầu Năm


Nắng chiều dần tắt đêm sang
Vén màn sương sớm huy hoàng buổi mai
Quây quần pháo nổ lời thay
Hân hoan chào đón vận may ý lành
Ửng hồng vạn vật trời thanh
Tân niên háo hức người quanh mong chờ
Dập dìu nô nức dáng thơ
Chan hòa giây phút ước mơ mộng đầu

Kim Phượng

Chào Em Nụ Tháng Mười Hai



Chào em nụ nắng hồng rơi
Tiếng chim mừng hót bầu trời hân hoan
Tìm về xưa gió thênh thang
Dắt tình qua lối thiên đàng cỏ hoa

Chào em một nụ mượt mà
Tình anh thả gió hương thoa má hồng
Se se chút gió lạnh đông
Xít xoa thương nhớ vào lòng khoan thai

Chào em nụ tháng Mười Hai
Giáo đường chuông đổ hiên ngoài lung linh
Tiếng đồng ca lượn bồng bềnh
Rơi qua phố cũ bóng hình lứa đôi

Chào em một nụ môi cười
Giáng Sinh sắp đến bên trời yêu thương
Lại nghe " Bài Thánh Ca Buồn "
Âm thanh chìm nổi một phương trời chờ

Xa rồi một thưở vàng mơ
Cây thông chớp mắt lửng lờ trời cao
Em đi tình gãy nhịp cầu
Mùa Nô En đó ánh sao rã rời

Câu kinh cầu nguyện đỏ môi
Giờ em đã bỏ đâu rồi xa xăm
Tiếng chuông vang vọng cõi trần
Cũng không ngăn được lỡ lầm tình xa

Nụ hôn mê đắm nõn nà
Còn không cháy bỏng thịt da nồng nàn?
Chào em một nụ lỡ làng
Vẫn em nhan sắc thời gian ẵm bồng

Trầm Vân

Đáp Nhân 答人 - Thái Thượng Ẩn Giả(Đời Đường)

Những ngày cuối năm, thay lời thăm hỏi, gửi lại thân quen một bài thơ xưa để cùng đọc cho vui. 
Rất mong được chấp nhận và thông cảm. Trân trọng,
PKT 12/18/2019


答人

偶來松樹下,
高枕石頭眠。
山中無歷日,
寒盡不知年。

Đáp Nhân

Ngẫu lai tùng thụ hạ
Cao chẩm thạch đầu miên
Sơn trung vô lịch nhật
Hàn tận bất tri niên

Thái Thượng Ẩn Giả - Đời Đường
***
Dịch Xuôi: Trả Lời Người

Gốc thông nằm khểnh ngủ,
Gối đá ngắm trời mây.
Trong núi không ngày tháng,
Đông tàn, năm nào đây?

Thơ: Trả Lời Người

Ngẫu nhiên đến dưới bóng tùng,
Gối đầu lên đá ngủ cùng trời mây.
Trong núi không có lịch ngày,
Đông tàn đánh giấc xuân dài vui thôi.

An English Version: In Reply
Red Pine - Poems Of The Masters

Somehow, I ended up beneath pines
Sleeping in comfort on boulders
There isn't any calendar in the mountains
Winter ends but who count the years

Phạm Khắc Trí
***
Bài Dịch:
Trả Lời Người

Gối đầu phiến đá dưới vòm thông
Nhìn đám mây trời qua khoảng không
Trong núi, tháng ngày đâu kể tới
Mặc năm nào đến tiếp mùa đông.

Phương Hà 

Ngậm Ngùi Tờ Lịch




Xướng:
Ngậm Ngùi Tờ Lịch

Lịch còn mấy lá bám trên tường
Lả tả từng ngày bỗng cảm thương.
Như khóc như than buồn số kiếp
Phù sinh chua xót khóc vô thường.

Vài tờ mong mỏng cứ lay lay
Thoi thóp đìu hiu chỉ mấy ngày.
Cảm khái chùng tay không nở gở
Năm tàn lịch mới sắp vào thay.

Vô tri, lịch hỡi! Có hồn không?
Se sắt trong ta tận cõi lòng
Mỗi sáng nhìn ta, mi nhắc nhở
Bạc đầu có biết tuổi vào đông ?

Mailoc
( Cali Đông Chí 2019 )
***
Họa:
Năm Tháng Trôi Vèo

Tờ lịch cuối năm giữa khoảng tường
Chơ vơ lạnh lẽo thấy mà thương !
Chỉ vài giờ nữa là rơi xuống
Sẽ bị quên đi... ấy sự thường.

Năm tàn...ý nghĩ bỗng lung lay
Vun vút thoi đưa chuỗi tháng ngày
Chẳng trách đời người sao ngắn ngủi
Mới đầy, lốc lịch đã vèo thay.

Như gió bay vù, lịch nhớ không?
Vừa qua xuân thắm xuyến xao lòng
Đã vào hạ đỏ, thu vàng đến
Rồi thoắt lạnh lùng vô tiết đông.

Sông Thu
( 21/12/2019 )

Thứ Hai, 30 tháng 12, 2019

Bài Thánh Ca Buồn - Nguyễn Vũ - Elvis Phương


Sáng Tác: Nguyên Vũ
Ca Sĩ: Elvis Phương
Thực Hiện: Nguyễn Thế Bình



Tóc Thả Lưng Trời



Từng đôi chắp cánh, lại từng đôi
Chim cứ bay và hoa cứ trôi
Xuân sẽ về, xuân ơi đón bạn
Tình qua chưa, nguyệt hỡi yêu người
Trời tây én lạc, mùa đang rét
Phương bắc mây sầu, mưa sắp rơi
Đợi mãi vầng trăng say bão tuyết
Tóc vương thơ trắng thả lên trời ...


Hawthorne 14 - 12 - 2019
Cao Mỵ Nhân

Vẩn Vơ Cuối Năm



Xướng:
Vẩn Vơ Cuối Năm

Đã hết năm rồi, nhanh thế sao?
Vừa treo tấm lịch mới hôm nào
Từng ngày trôi vút như cơn gió
Mỗi tháng qua vèo tựa mũi lao
Dự định tương lai chưa thực hiện
Nỗi buồn quá khứ vẫn dâng trào
Đời người sắp hết, tâm còn rối
Nghe khúc nhạc tình, dạ xuyến xao...

Phương Hà
( 14/12/2019 )
***
Các Bài Họa:
Vẩn Vơ

Nhìn gương sáng dậy thất thần sao!

Chẳng giống mặt ta một tí nào.
Nhăn nhúm làn mi như bánh xếp
Lù xù vành tóc tựa bông lao.
Tên người mới đó khơi không dậy
Kỷ niệm xa xôi dập, cứ trào.
Cánh hạc rã rời chao gió cuốn
Bùi ngùi kẻ ở dạ xôn xao.

Mailoc
***
Tản Mạn Cuối Năm

Nhanh thế! Năm tàn thật đó sao?
Vừa mừng Xuân đến mới khi nào!
Thời gian vun vút như tên bắn
Ngày tháng đánh vèo tựa gió lao
Dĩ vãng qua rồi còn khắc khoải
Tương lai chưa tới lại tuôn trào
Tuổi già cứ mãi thêm chồng chất
Mà sóng biển tình chẳng lãng xao


songquang
***
Nỗi Nhớ Cuối Năm

Nghiêng lời hẹn ước mộng trăng sao
Tà áo người bay lạc phía nào
Thiếu nắng chiều buồn mây lận đận
Vắng em đường mỏi bước gian lao
Nhớ chiều vai khoác chùm hoa nở
Thương buổi tình rơi giọt lệ trào
Năm tháng lẹ trôi tờ lịch rớt
Tìm đâu thưở ấy gió xôn xao

Trầm Vân
***
Chiêm Tinh Cuối Năm


Đêm đêm ra ngóng các chòm sao.
Vận nước mong xem, chúng thế nào?
Đường cũ ai đi, dù hụt bước,
Lối xưa kẻ trót, cố theo lao.
Nay còn thế thấp, sông đương lấp,
Hãy đợi đỉnh cao, nước mới trào.
Sắp cuối đường hầm, loà ánh sáng
Rồi đây thiên hạ phải xôn xao.

Danh Hữu
Paris 18/12/2019

Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2019

Dâng Chúa Hài Nhi - Sáng Tác Lm. Thái Nguyên


Sáng Tác Lm. Thái Nguyên 

Băn Khoăn



Đã dứt đường tơ, nối được gì ?
Khi lòng cố nhủ hãy quên đi
Mười năm gối mộng không tròn giấc
Một cuộc chia tay chẳng hẹn kỳ
Người mãi lênh đênh miền ảo vọng
Ta còn đắm đuối bể cuồng si
Muốn quên lại vẫn càng thêm nhớ
Bởi ái ân kia có một thì!

Nguyễn Kinh Bắc

Chiều Chủ Nhật Buồn


Vàng thu xào xạc công viên
Bước chân Chủ Nhật ưu phiền đơn côi
Người ta từng cặp từng đôi
Mà sao lạc lõng riêng tôi một mình

Đôi chim ríu rít bình minh
Tung tăng cánh bướm giao tình bên hoa
Về tôi đối bóng trăng tà
Rượu suông độc ẩm, tách trà trang thơ

Tha hương tháng đợi năm chờ
Con trăng đất khách ngẩn ngơ canh dài
Nỗi lòng biết ngỏ cùng ai
Đêm đêm gối mộng liêu trai chiếu giường

Từ em khép cửa thiên đường
Tôi lang thang khắp mười phương ta bà
Người ơi trắc trở quan hà
Quê hương khuất bóng chiều tà tịch liêu

Hồ Công Tâm

Vọng Tiếng Từ Quy


Em
Từ đánh mất mùa xuân
Khi anh rời vội
Cõi nhân gian người
Đêm tàn
Khàn giọng trách trời
Như con chim nhỏ
Rạc rời oán than !!!

Soi gương
Lạ lẫm dung nhan
Soi lòng tím ruột
Vàng gan...trí cuồng
Dùng Zen
Vào định thõng buông
Thả Tâm chấp niệm
Kim Cang tụng trì

Đêm thu
Vọng tiếng Từ Quy(*)
Âm buồn ảm đạm
Buốt mi ướt hồn
Chim kêu
cắt khúc ruột mòn
Nhấp lưng giọt lệ
Ôm hôn tháng ngày

Kiều Mộng Hà
Nov25th2019
(*) cùng họ với chim Quốc