Thơ Tranh:Kim Oanh
tiêu đề Nhãn
- BIÊN KHẢO
- CÂU ĐỐI
- CỔ THI
- GIA CHÁNH
- GIẢI TRÍ
- HÌNH ẢNH HỘI NGỘ
- HÌNH ẢNH NAY
- HÌNH ẢNH XƯA
- HỘI HỌA
- KHOA HỌC
- LỊCH SỬ
- LỜI HAY Ý ĐẸP
- LƯU NIỆM
- NHẠC
- SỨC KHOẺ
- SƯU TẦM
- THƠ
- THƠ CẢM TÁC
- THƠ DỊCH
- THƠ DIỄN NGÂM
- THƠ NHẠC
- THƠ PHỔ NHẠC
- THƠ SƯU TẦM
- THƠ TRANH
- THƠ TRANH NGHỆ SĨ
- TIN BUỒN
- TIN VUI
- VĂN
- VŨ HỐI THƯ HỌA
- VƯỜN THƠ VIÊN NGOẠI
- XƯỚNG HỌA
- YOUTUBE
Thứ Bảy, 8 tháng 5, 2021
Mừng Ngày Nhớ Ơn Má 2021!
C'est Toi (Michaëla Degui) - Mẹ Yêu Dấu!
C’est toi
Qui m’a porté, m’a donné le jour
Balancé, caressé, cajolé
C’est toi
Qui depuis toujours
M’a chéri, m’a aimé, m’a bercé
C’est toi
Qui a séché mes larmes
Adouci mes peines
C’est toi
Qui m’a offert mes premières armes
Contre la vie et la déveine
C’est toi
Qui m’offre ton épaule
Quand j’ai peur et que le jour s’achève
C’est toi
Qui me console
Quand je fais un mauvais rêve
C’est toi
Qui me supporte tout le temps
Qui me cède ce bonheur
Qui me fait sourire
C’est moi
A présent
Qui te rend cet honneur
Un peu, pour te séduire
C’est pour toi
Sincèrement
Ce petit mot de mon cœur
Juste pour le plaisir
Bonne Fête, tout simplement
A toi, maman…
Michaëla Degui
***
Bản dịch:
Mẹ Yêu Dấu!
Mẹ ơi,
Ôi! vất vả tháng ngày đau đáu
Nặng nề mang hòn máu trong người.
Rồi ngày con khóc chào đời
Mẹ ôm, mẹ ấp bao lời nỉ non.
Mẹ ơi, Mẹ!
Kể từ đó trong vòng tay mẹ,
Mẹ ôm tròn, con ngọ ngọe ơ .. ơ.
Mẹ ru trìu mến con thơ,
Đong đưa tay mẹ thay bờ chiếc nôi.
Mẹ ơi!
Giòng thời gian cứ trôi con lớn,
Tiếng đầu tiên đả đớt càng cưng.
Mẹ lau nước mắt con rưng
Con đau mẹ xót, đau cùng con yêu.
Mẹ ơi!
Bước chập chững, liêu xiêu mẹ nắm,
Nâng đở con mưa nắng cuộc đời.
Rủi may, sóng gió ai ơi!
Sợ con vấp ngả, một thời lo toan.
Mẹ ơi!
Khi con sợ, hoang mang cuộc sống
Bờ vai mẹ nơi chống lưng con.
Thương con chẳng nệ mõi mòn
Xua tan ảm đạm không còn vây con.
Mẹ ơi!
Mộng ước sai làm con thất bại,
Đến bên con mẹ lại vỗ về.
Ủi an tha thiết tỉ tê
Như hồi còn bé con mê ru hời.
Mẹ ơi, mẹ đã…
Nâng đỡ con không ngơi mọi lúc
Luôn nhường con hạnh phúc mẹ ơi!
Mẹ vui khi thấy con cười
Nhìn con sung sướng một đời mẹ mong.
Nâng đỡ con không ngơi mọi lúc
Luôn nhường con hạnh phúc mẹ ơi!
Mẹ vui khi thấy con cười
Nhìn con sung sướng một đời mẹ mong.
Mẹ yêu hỡi!
Giờ chúng con tấm lòng tấc cỏ
Mẹ vinh quang trăng tỏ sáng ngời.
Niềm vui khó tả nên lời
Mẹ vui trên ấy mĩm cười cùng con.
Kính mừng ! kính mừng!
Mẹ yêu!
Mailoc Từ Nơi Mẹ
Ví xem tất cả là hoang đảo
Thì mẹ tôi như bóng hải âu
Soải cánh bên trời che gió bão
Để tôi đứng vững suốt xưa, sau
Chẳng nói lời văn hoa óng ả
Cũng không hề chấp lỗi, khuôn vàng
Khiến tôi phải ngẫm câu gương giá
Mà mẹ cho tôi nét dịu dàng
Nửa cuộc đời tôi bên gối mẹ
Nâng niu chuỗi ngọc sáng ân tình
Nụ cười nhân ái từ nơi mẹ
Đã thật nuông chiều đoá hạnh trinh
Mẹ ơi, tất cả bỗng mờ theo
Nước mắt, khi mưa ướt dáng chiều
Mẹ đã rời xa con cháu mẹ
Lòng tôi chùng xuống, chợt hoang liêu
Mẹ về tiên cảnh, hẳn vui hơn
Chốn ấy hoa đăng, nhã nhạc vờn
Mỗi lúc dõi theo vầng nhật nguyệt
Lung linh ảnh mẹ ...thắp tâm hồn
Cao Mỵ Nhân
Buồn
Soi bóng nước tưởng về dòng sông cũ.
Nghe êm đềm như tiếng võng mẹ ru.
Vẫn con phố hàng cây xanh lối nhỏ
Sao phố đông lòng bỗng thấy hững hờ!
Ngày trôi mãi dòng thời gian lặng lẽ,
Những mùa qua ta vẫn nhớ thương quê!
Chiều viễn xứ sương mờ giăng bóng xế
Đời đổi thay nhòa mất dấu ta về!
Tiếng dương cầm khúc tình ca tiền chiến
Đường Sài gòn lóng lánh giấc cô miên.
Xa phố cũ mười ngón tay lạc phím
Nhìn tuyết bay lòng chợt cảm ưu phiền.
Tháp Effel đứng trăm năm buốt giá
Người tha hương như cánh vạc bay xa
Bước lưu lạc gặp nhau là hạnh ngộ
Tình đồng hương thơm mùi lúa quê nhà.
Nắng chiều vàng sợi tơ trời se lạnh
Ở đây buồn tình nhân thế mong manh!
Từ biển đông gió trường sa nổi sóng
Có lẽ nào ta quên lũy tre xanh?
Đất nước thăng trầm vàng son trang sử
Bốn ngàn năm bao hào kiệt anh thư
Hồn sông núi sẽ linh thiêng gìn giữ
Còn tình thương… bao giờ hết mây mù?!
Đỗ Bình
USA Mother's Day - Mừng Lễ Mẹ
USA Mother's Day - Mừng Lễ Mẹ
Một đóa hồng nhung mừng Lễ Mẹ
Con cài ngực trái nhớ ơn sâu
Cù lao bú mớm nuôi sinh khó
Cúc dục cưu mang dưỡng dạy lâu
Âu yếm thân thương khi tấm bé
Nâng niu trìu mến thuở ban đầu
Nam Sơn, từ mẫu cao huyền diệu (1)
Đông Hải, song thân rộng nhiệm mầu (2)
Mai Xuân Thanh
April 30, 2021
(1) & (2) ; Lấy ý của câu thơ cổ xưa : chúc cho cha mẹ ông bà
" Phước như Đông Hải, Thọ tỷ Nam Sơn "
***
Nhớ Mẹ
Mười ba năm chẵn, còn đâu Mẹ
Chín chữ cù lao, nghĩa thấm sâu
Giọt lệ hoen mi, hồn giá lạnh
Hoa hồng trắng áo, dạ buồn đau
Cánh cò lặn lội thân hôm sớm
Di ảnh mờ phai dáng buổi đầu
Hiu quạnh hồn côi, tình mẫu tử
Bao lần viếng mộ, cỏ thay màu
Bên Nồi Xôi Của Mẹ
Phúc Đức Tại Mẫu
Nguồn:Đinh Thủy
Thứ Sáu, 7 tháng 5, 2021
Cho Tôi Lại Từ Ðầu - Trần Quang Lộc - Quang Dũng
Hạ Buồn
Nguyễn Kinh Bắc
Phai Tuổi Ngọc
Về Thăm Trường Xưa
Trường Nam Tiểu Học Gò Công, nơi tôi từng dạy học 1965- 1966.
Chiều cuối hạ tôi về thăm trường cũ
Của một thời tuổi nhỏ học nơi đây
Sáu mươi năm ôm kỷ niệm thật đầy
Theo vận nước bồng bềnh trôi muôn ngã
Đâu thể nào quên quảng đời êm ả
Mái trường xưa hình ảnh của ngày thơ
Bao năm qua còn đó tuổi dại khờ
Cho mãi đến giờ vẫn hằn nỗi nhớ!
Ngoài kia hoa "Lim" vàng đang rực nở
Theo gió đong đưa ngập cả sân trường
Trước mái hiên còn đọng dáng em thưong
Trang sách cũ ghi vần thơ dệt mộng
Tôi trở lại đây một chiều gió lộng
Như thấy người xưa, ánh mắt thơ ngây
Tóc xỏa vai gầy vạt nắng lung lay
Áo trắng bay bay, lá khua xào xạc
Chiều dần xuống mùi hoa "lim" thơm ngát
Nhớ lúc tan trường anh bước theo em
Đuổi bướm tung tăng nắng đổ bên thềm
Bướm bay mất em rưng rưng nước mắt
Anh đền em hoa bí vàng mới ngắt
Thay con bướm vàng, thương nhớ mênh mang
Nay trường xưa hoa bí vẫn nở vàng
Nhưng thiếu em, anh ngỡ ngàng héo hắt
Cảnh cũ đã hiện ra ngay trước mắt
Còn em đang lưu lạc phương trời nào
Em thiên thần có lạc chốn trăng sao
Nghe vang mãi giọng ngọt ngào em hát
Hoa bí tươi màu, trời xanh bát ngát
Tôi lặng nhìn hoa, thương mối tình đầu
Trường cũ giờ, có phải Hoàng Hạc Lâu?
Con bướm vàng bay mất, tìm đâu thấy?!
Kim Dung
-Hoa Lim*: hoa màu vàng, cánh nhỏ như hoa mai, mọc dọc theo bờ lộ cạnh trường Nam Tiểu Học Gò Công, gọi là "bờ lộ lim", để phân biệt với "bờ lộ dương" cũng ở Gò Công.
-Cảm tác, mượn ý từ bài hát "Màu hoa bí" của Võ Đông Điền và bài thơ Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu. Kỷ niệm tuổi thơ thật êm đềm mộng đẹp, giờ tìm đâu thấy? Còn chăng là những ngậm ngùi luyến tiếc!
-Cảm tác, mượn ý từ bài hát "Màu hoa bí" của Võ Đông Điền và bài thơ Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu. Kỷ niệm tuổi thơ thật êm đềm mộng đẹp, giờ tìm đâu thấy? Còn chăng là những ngậm ngùi luyến tiếc!
Vác Đời Đi Rong
Vác đời đi dạo đi rong
Nửa vòng phố thị nửa vòng phố quê
Chút sương gió lạc dấu về
Trăm năm đi ở bộn bề trăm năm
Áo manh dấu tích chốn nằm
Lời ru ngào ngọt nghe thầm thì đau
Đường xưa vàng ngập lá sầu
Thời gian chân bước bạc màu trần ai
Nhớ về đâu ngậm ngùi hoài
Lời xưa lạnh mấy dặm dài tháng năm
Bao dâu bể bấy thăng trầm
Bài thơ thừa chữ dư vần thiết tha
Đêm tàn trăng lặn lời ca
Chén trao chén gửi rượu hoa nghiêng lòng
Cuộc đời vẫn đẹp vẫn trong
Nhớ mùa sương cũ chập chùng cung đi
Nắng vàng để cạn dòng suy
Vần thơ nốt nhạc bộn bề Thu Đông
Một mai thân thế bụi hồng
Chẳng nhòa nhạt bóng Hương nồng lối xưa.
4 tháng 5/2021
Hoa Văn
Thứ Năm, 6 tháng 5, 2021
Có Lẽ
Gặp lại em rồi tôi không thể làm ngơ
Nên mới lặng im để mà im lặng
Nhớ câu ca dao ngày xưa người hát tặng
Đưa tay hái một lá ngò…
Có lẽ chiều nay tôi mới biết
Em còn hương phấn đẹp trên môi
Còn xanh mắt biếc đêm hò hẹn
Còn bắt người đi tiếc nửa đời
Có lẽ vườn tôi chưa nở kịp
Màu hoa tím tợ áo em khoe
Cái duyên con gái em còn giữ
Là để riêng ai một chốn về
Tôi như con nước xuôi dòng cũ
Lòng cứ mênh mông những bến bờ
Đâu biết ngày đêm mà đứng đợi
Sông dài ai bắt nhớ trăng thơ
Và em có lẽ là cơn gió
Đâu dể ngừng đưa hoa lá tôi
Có lẽ vô tình em biết được
Sông dài tôi nặng bóng trăng soi..
Lâm Hảo Khôi
Hạ 75
Loanh quanh nhặt cánh phượng rơi
Ép vào cuối vở thay lời con tim
Trưa hè ngỡ nắng ngủ im
Tiếng ve réo gọi môi tìm môi trao
Phượng Hồng rực sắc trên cao
Mùa hè năm ấy xa nhau trọn đời
Kim Phượng
Tình Đầu Là Tình Nhớ
Tình áo trắng tóc dài bay lộng gió
Để con tim lưu luyến ngỏ lời thương
Buổi tan trường hò hẹn bước chung đường
Mối tình đầu thường là tình áo trắng
Đi bên nhau thẹn thùng tim loạn lắm
Tay trao thơ, ánh mắt đã ngấm ngầm
Nhớ người ta định nói lại cười thôi
Khe khẽ dỗi ...người gì ... mà hay hỏi
Dòng thời gian trôi nhanh giờ tiếc nuối
Có bao người đạt được mối tình đầu
Áo nhạt màu nhưng tình khó nào phai
Hoàng hôn xuống, bước lên ngôi tình nhớ
Trúc Lan KTP
Nghịch Lý
Nhiều lần soi bóng xuống dòng sông,
Tôi vẫn phân vân tự hỏi lòng.
Có phải cuộc đời là ảo ảnh,
Và rằng cõi thế chỉ hư không?
Niềm vui, hạnh phúc dần tan biến,
Nỗi khổ, sầu thương mãi chất chồng.
Nhưng dẫu ngậm ngùi, hoen mắt lệ,
Mà yêu cuộc sống lại vô cùng!
Sông Thu
Thứ Tư, 5 tháng 5, 2021
Tống Biệt Hành - Thơ: Vi Khuê - Nhạc: Trần Đại Bản - Tiếng Hát: Duyên Quỳnh
Thành Phố Gió
Hôm nay trời nổi gió,
Thời tiết thật bất ngờ,
Cành cây nghiêng lá đổ,
Đường dốc kia bụi mờ.
Nghe gió về rên xiết, Quần quật trên mái nhà,
Một mình em bước chậm,
Không ai đưa em về.
Gío tung làn tóc rối,
Mây bơ vơ trên đầu,
Tóc và mây hai lối,
Nhưng cùng buồn như nhau.
Gió bay khăn áo mỏng,
Em làm dáng cho đời,
Em xa xôi hình bóng,
Trong ký ức anh rồi
Mặc cho thành phố gió,
Điên đảo một góc trời,
Bước em liêu xiêu đổ,
Cuốn em đi, gió ơi!
Thời tiết thật bất ngờ,
Cành cây nghiêng lá đổ,
Đường dốc kia bụi mờ.
Nghe gió về rên xiết,
Một mình em bước chậm,
Không ai đưa em về.
Gío tung làn tóc rối,
Mây bơ vơ trên đầu,
Tóc và mây hai lối,
Nhưng cùng buồn như nhau.
Gió bay khăn áo mỏng,
Em làm dáng cho đời,
Em xa xôi hình bóng,
Trong ký ức anh rồi
Mặc cho thành phố gió,
Điên đảo một góc trời,
Bước em liêu xiêu đổ,
Cuốn em đi, gió ơi!
Buồn em thành phố gió,
Lồng lộng thổi trăm bề,
Anh có là lối cũ
Để em được trở về.
Ngày mai trời thôi gió,
Thành phố lại bình thường,
Nhưng tình em mảnh vỡ,
Vẫn còn đây vết thương.
Nguyễn Thị Thanh Dương.
( July- 2009)
Nhặt Lá Thời Gian - Hoài Thu Xa
Nhặt Lá Thời Gian
Lá mùa xào xạc ngỡ ai qua
Chờ đợi bao thu mộng ước già
Tình yêu nụ trẻ đâm chồi biếc
Thu lại trở về người vẫn xa
Thời gian nhặt lá đếm ngày mau
Chầm chậm thu đi sắc đổi màu
Tình yêu ngày cũ không nhàu úa
Lá vẫn xạc xào dạ tất đau
Kim Oanh
Hoài Thu Xa
Rưng rức nhớ ai bên cội già
Lạc mất tình nhau từ dạo ấy
Thu đi thu đến ... hoài thu xa!
Xin thời gian chớ vội qua mau
Đừng nhuộm lá duyên phai nhạt màu
Chớ rót mưa thu nhoà mắt ngọc
Thời gian dù có lướt trôi qua
Ta vẫn như Thu ...sẽ chẳng già
Để đợi để chờ người trở lại
Dù cho Thu biếc có đi xa...
Làm cho Thu úa có phai màu
Tình ta vẫn vẹn như ngày trước
Lá rụng chắc làm xoá nỗi đau
Đã mấy mùa thu lặng lẽ qua
Chiều ra đứng ngóng cạnh mai già
Nhạn trời lẻ bạn kêu tha thiết
Người ở phương nào có xót xa?
Vườn cũ từng đêm gió thổi mau
Mới hay đông đến lá phai màu
Trúc khua đầu ngõ ngờ chân bước
Tưởng bóng anh về dạ thấm đau!
(29/4/21)
Níu Sợi Tơ Trời
Cảm Nguyệt Thi 感月詩 - Lê Thánh Tông
Trong vắt bầu trời chẳng gợn mây,
Chân trời xanh thẳm ánh trăng đầy.
Công thần trăm mối suy tư mãi,
Thanh thản khó lòng nhập mộng đây.
Lục bát:
Từng không chẳng gợn chút mây,
Chân trời xanh thẳm ngập đầy ánh trăng.
Công thần trăm mối băn khoăn,
Khó bề dỗ giấc trong lòng Thần châu!
Đỗ Chiêu Đức diễn Nôm
Hoa Đào Năm Cũ
Cùng các anh chị và các bạn,
Chắc nhiều người còn nhớ, tôi đã đi lạc vào rừng đào trong vườn ngự uyển Hoàng Gia Shinjuku tại Tokyo (2013); Và đã thấy
Hàng ngàn cánh hoa bay
Mưa hoa hay mưa bụi
Làm ngây ngất hồn say”.
Hoa anh đào "sakura", khi rơi rụng cũng đẹp như lúc còn trên cây, lãng mạng và mong manh như cuộc đời người võ sĩ Nhật.
Sau khi tôi đăng trong mục “mỗi tuần một ảnh đẹp” của tờ Viet Tribune(San Jose) và chia sẻ với bạn bè tấm hình “Sakura” cùng mấy vầng thơ trên vào tháng 4, 2016, thì lập tức nhận được một cơn bão hồi âm với những vần thơ họa tràn đầy cảm xúc.
Có một anh bạn trẻ sau khi nhận được email trên của tôi, thích quá, và anh đã làm một chuyến du lịch Nhật Bản vào mùa Xuân năm sau (2017).
Anh đã tìm đến đúng cây hoa đào trong tấm hình "Sakura". Dáng cây vẫn đẹp nhưng (hỡi ơi), vì đến trễ một tuần và sau một cơn mưa lớn nên hoa đã rụng hết. Bóng hồng kia cũng chẳng thấy đâu! Tuy không mong tìm thấy được “người xưa”, nhưng anh cũng muốn được ngắm “hoa đào cười trước gió Đông” giống như thi sĩ Thôi Hộ. “Thật chán!”, anh nói.
Thường hoa đào nở vào cuối tháng 3 hay đầu tháng 4 bên Nhật. Tuy nhiên, mỗi tỉnh mỗi khác và có thể thay đổi tùy theo thời tiết.
Phải chăng yếu tố may mắn nhiều khi quan trọng hơn yếu tố kỹ thuật và nghệ thuật trong nhiếp ảnh?
Thân tình.
Thịnh Nguyễn
T.B. Vào những ngàỳ Xuân khi hoa anh đào nở hoặc mùa Thu rực rỡ mầu lá úa, ta có thể bắt gặp đâu đó phụ nữ Nhật hoặc du khách mặc kimino đi chơi hay đứng chụp hình kỷ niệm với bạn. Nếu như may mắn, mình có thể mời người phụ nữ không quen biết ấy làm người mẫu, tạo dáng để làm cho tấm ảnh thêm thi vi. Cái khó là ngôn ngữ bất đồng. Cho nên, trước khi đi, ta phải “dzợt” body và sign languages
Thứ Ba, 4 tháng 5, 2021
Màu Tím Bằng Lăng Tím Ước Mơ
Hoa tím bằng lăng tím ước mơ
Không gian phơi phới điệu mong chờ
Nghe câu hò hẹn chừng vô tận
Lữ khách qua cầu dạ ngẩn ngơ
Gởi sắc tím buồn đi bốn phương
Lung linh hư ảo cõi vô thường
Mong manh giấc ngủ trăng huyền thoại
Như mảnh đời ta tắm gió sương
Ta từ viễn xứ nhuốm thương đau
Trở lại quê xưa luống nghẹn ngào
Để thấy lòng buồn vương khắc khoải
Như màu tím phủ dạ nao nao
Ta ghép vần thơ thế kỷ dài
Mỹ Tho ngày cũ Cali nay
Cách nhau màu tím khung trời tím
Mà thấy lòng nhung nhớ tháng ngày.
Nguyên Trần
Toronto
Toronto