Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ SƯU TẦM. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ SƯU TẦM. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2024

Oanh - Thơ: Nguyễn Tất Nhiên - Phạm Duy Phổ Nhạc: Hãy Yêu Chàng

 

Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu dòng sông
Ngậm ánh trăng non bàng bạc đêm rằm
Sông chở phù sa về ươm lộc mới
Chàng chở tình về cho mắt em ngoan

Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu áng mây
Lãng đãng trôi xuôi ngọn thuở mộng dài
Mây ủ mưa hồng thơm hoa kết trái
Chàng ủ tình hồng thả tóc em bay

Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu giọt sương
Sớm vẫn ngủ quên trên cánh hoa hường
Sương kết hơi mù mơn man lá cỏ
Chàng kết tình vui hơi thở em nồng

Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu luống mạ
Say gió chiều nghiêng kể chuyện thanh bình
Mạ đơm lúa đầy trẻ thơ mau lớn
Chàng đơm tình đầy trong ngực em, xinh

Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu mặt trời
Bỏ quên sợi nắng lụa vàng tươi
Mặt trời nổi lửa soi trần thế
Chàng thắp tình soi dáng nhỏ em, lười

Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu hy vọng
Bay nhảy siêng năng từng trái tim người
Hy vọng vuốt ve sau lần thất thế
Chàng vuốt ve tình nóng hổi bàn tay

Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu cánh gió
Chơi giỡn tung tăng hai vạt áo dài
Gió đưa mây về, trời mưa, bong bóng vỡ
Chàng đưa tình về, xót ngọn cỏ may


1969
Nguyễn Tất Nhiên

Phạm Duy Phổ Nhạc: Hãy Yêu Chàng  - Thái Hiền Hát


Thứ Hai, 8 tháng 7, 2024

Đời Đáng Chán - Tản Đà



Mưỡu:

Người đời thử ngẫm mà hay,
Trăm năm là ngắn, một ngày dài ghê!
Còn ai, ai tỉnh hay mê?
Những ai thiên cổ đi về những đâu?


Nói:

Đời đáng chán? hay không đáng chán?
Cất chén quỳnh, riêng hỏi bạn tri âm.
Giá khuynh thành nhất tiếu thiên câm,
Mắt xanh trắng đổi nhầm bao khách tục.
Giang hà nhật hạ nhân giai trọc,
Thiên địa lô trung thục hữu tình.
Đón đưa ai gió lá chim cành,
Ấy nhân thế phù sinh là thế thế.
Khách phù thế chữa dứt câu phù thế,
Người phong lưu càng đượm vẻ phong lưu.
Bức khăn hồng nâng đỡ hạt châu,
Chuyện kim cổ một vài câu phải trái.
Châu Nam Hải, thuyền chìm sông Thuý Ái,
Sóng Tiền Đường, cỏ áy bến Ô giang.
Ngẫm nghìn xưa: ai tài hoa, ai tiết liệt, ai đài trang,
Cùng một giấc mơ màng trong vũ trụ.
Đời đáng chán biết thôi là đủ,
Sự chán đời xin nhủ lại tri âm.
Nên chăng? nghĩ lại kẻo nhầm.

Bài này trích trong truyện ngắn Thề Non Nước (Tản Đà tùng văn, 1922), làm ra lời một người quan viên và cô đầu Vân Anh cùng đàm luận với nhau.

Tản Đà
 

Thứ Tư, 15 tháng 5, 2024

Vạn Lý Tình - Huy Cận

 

Người ở bên trời, ta ở đây;
Chờ mong phương nọ, ngóng phương nầy.
Tương tư đôi chốn, tình ngàn dặm,
Vạn lý sầu lên núi tiếp mây.

Nắng đã xế về bên xứ bạn;
Chiều mưa bên bãi, nước sông đầy.
Trông vời bốn phía không nguôi nhớ,
Dơi động hoàng hôn thấp thoáng bay.

Cơn gió hiu hiu buồn tiễn biệt,
Xa nhau chỉ biết nhớ vơi ngày.
Chiếu chăn không ấm người nằm một
Thương bạn chiều hôm, sầu gối tay.


Huy Cận
(Như Nguyệt sưu tầm)

Thứ Sáu, 27 tháng 10, 2023

Đêm Sao Sáng - Nguyễn Bính

 

Đêm hiện lần lên những chấm sao
Lòng trời đương thấp bỗng nhiên cao
Sông Ngân đã tỏ đôi bờ lạnh
Ai biết cầu ô ở chỗ nào?

Tìm mũ Thần Nông chẳng thấy đâu,
Thấy con vịt lội giữa dòng sâu
Sao Hôm như mắt em ngày ấy,
Rớm lệ nhìn tôi bước xuống tầu.

Chòm sao Bắc Đẩu sáng tinh khôi
Lộng lẫy uy nghi một góc trời
Em ở bên kia bờ vĩ tuyến
Nhìn sao thao thức mấy năm rồi...

Sao đặc trời sao sáng suốt đêm
Sao đêm chung sáng chẳng chia miền
Trời còn có bữa sao quên mọc
Tôi chẳng đêm nào chẳng nhớ em.

Nguyễn Bính


Thứ Năm, 18 tháng 5, 2023

Đồng Khánh Ngày Xưa - Mường Mán

 

Răng mờ cứ theo tui hoài rứa
Cái ông ni mới dị chưa tề
Sáng chiều trưa hai buổi đi về
Đưa với đón làm chi không biết

Ôi đôi mắt răng mờ tha thiết
Đừng nhìn làm ngượng bước tui đi
Lá thơ tình ông gởi làm chi
Chú mạ biết rầy la tui tội nghiệp

Ông tán tỉnh làm chi không biết
Tui như ma quỷ dưới âm ty
Nói hoài lời hoa mỹ làm chi
Tui còn nhỏ chuyện tình răng biết được

Tội tui lắm cách cho vài bước
Đừng đi gần hai bóng chung đôi
Xa xa cho kẻo bạn tui cười
Mai vào lớp cả trường dị nghị

Theo chi rứa răng mà không biết dị
Thôi được rồi đưa lá thơ đây
Mai tan trường đợi ở gốc cây
Tui sẽ tới trả lời cho biết.


Mường Mán


Thứ Bảy, 6 tháng 5, 2023

Trăng - Thơ Xuân Diệu - Thuý Đạt Diễn Ngâm


Trong vườn đêm ấy nhiều trăng quá
Ánh sáng tuôn đầy các lối đi 
Tôi với người yêu qua nhẹ nhẹ...
Im lìm, không dám nói năng chi

Bâng khuâng chân tiếc dậm lên vàng
Tôi sợ đường trăng tiếng dậy vang
Ngơ ngác hoa duyên còn núp lá
Và làm sai lỡ nhịp trăng đang

Dịu dàng đàn những ánh tơ xanh
Cho gió du dương điệu múa cành
Cho gió đượm buồn , thôi náo động
Linh hồn yểu điệu của đêm thanh

Chúng tôi lặng lẽ bước trong thơ
Lạc giữa niềm êm chẳng bến bờ
Trăng sáng, trăng xa , trăng rộng quá!
Hai người, nhưng chẳng bớt bơ vơ


Xuân Diệu
1936

Thứ Tư, 19 tháng 4, 2023

Qua Mấy Ngõ Hoa - Mường Mán

 

Chim vỗ cánh nắng phai rồi đó
Về đi thôi O nớ ... chiều rồi
Ngó làm chi mây trắng xa xôi
Mắt buồn quá chao ơi là tội!

Tay nhớ ai mà tay bối rối
Áo thương ai lồng lộng đôi tà
Đường về nhà qua mấy ngõ hoa
Chớ có liếc mắt nhìn ong bướm

Có chi mô mà chân luống cuống
Cứ tà tà ta bước song đôi
Đi một mình tim sẽ mồ côi
Tóc sẽ lệch đường ngôi không đẹp

Để tóc rối cần chi phải kẹp
Nắng sẽ chia nghìn sợi tơ huyền
Buộc hồn O vào những cánh chim
Bay lên đỉnh hồn anh ngủ đậu

Cứ mím môi rứa là rất xấu
O cười tươi duyên dáng vô cùng
Cho anh nhìn những hạt răng xinh
Anh sẽ đổi ngàn ngày thơ dại

Mi khẽ chớp nghĩa là sắp háy
Háy nguýt đi giận dỗi càng vui
Gót chân đưa bước mộng bồi hồi
Anh chợt thấy trần gian quá chật

Không ngó anh răng nhìn xuống đất
Đất có chi đẹp đẽ mô nờ
Theo nhau từ hôm nớ hôm tê
Anh hỏi mãi răng O không nói?

Tình im lặng tình cao vời vợi
Hay nói ra sợ dế giun cười
Sợ phố ghen đổ lá me rơi
Sợ chân bước sai hồi tim nhịp

Cứ khoan thai rồi ra cũng kịp
Vạn mùa Xuân chờ đón chung quanh
Vạn buổi chiều anh vẫn lang thang
Vẫn theo O giờ về tan học

Từ bốn cửa Đông Tây Nam Bắc
Đến bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông
Theo nhau về như sáo sang sông
Như chuồn chuồn có đôi có cặp

Chim chìa vôi chuyền cành múa hát
Trên hư không ve cưới mùa Hè
O có nghe suốt dọc đường về
Sỏi đá gọi tên người yêu dấu

Hoa tầm xuân tím hoang bờ dậu
Lòng anh buồn chi lạ rứa tê
Nón nghiêng vành nắng chết đê mê
Anh mê sảng theo chiều tắt chậm

Tình đang say vì tình vừa ngấm
Hai hàng cây thương nhớ mặt trời
Chiều ni về O nhớ thương ai ?
Chiều ni về chắc anh nhuốm bệnh

Thuyền xuôi dòng, ngẩn ngơ những bến
Anh như là phố đứng trông mưa
Anh như là quế nhớ trầm xưa
Sợ một mai O qua mất bóng

Một mai rồi tháng năm sẽ lớn
O nguôi quên những sáng trời hồng
O sẽ quên có một người mong
Một kẻ đứng dọc đường trông đợi

Còn nhớ chi ngôi trường con gái
Lớp học sầu khung cửa giờ chơi
Cặp sách quăng đâu đó mất rồi
Vì O bận tay bồng, tay bế

Chuyện hôm ni sẽ thành chuyện kể
Những lúc chiều đem nắng sang sông
O bâng khuâng nhè nhẹ hỏi lòng
Mình nhớ ai mà buồn chi lạ!

Chim vỗ cánh nắng phai rồi đó
Về đi thôi O nớ chiều rồi
Ngó làm chi mây trắng xa xôi
Mắt buồn quá chao ơi là tội!



Mường Mán
(An Nguyen sưu tầm)

 

Thứ Hai, 10 tháng 1, 2022

Nắng Mới - Lưu Trọng Lư



(Tặng hương hồn Thầy Me)

Mỗi lần nắng mới hắt bên song.
Xao xác gà trưa gáy não nùng;
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,
Chập chờn sống lại những ngày không.

Tôi nhớ Me tôi thuở thiếu thời,
Lúc Người còn sống, tôi lên mười;
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,
Áo đỏ Người đưa trước giậu phơi.

Hình dáng Me tôi chửa xoá mờ
Hãy còn mường tượng lúc vào ra
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè, trước giậu thưa.

Lưu Trọng Lư
Tiếng thu, 1939,
Librairie Centrale ấn hành, 1939



Thứ Năm, 16 tháng 12, 2021

Hạ Về

(Ảnh: Thu Cúc)

(Trích thơ của Tác giả: Lãng Du Khách)

Hạ về mây trắng thong dong
Rủ đàn ong mật dạo rong vườn nhà
Rủ cơn gió đến la đà
Rủ cơn mưa xuống cho ngà ngà say.

Ảnh:Diệp Thị Thu Cúc
 

Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2021

Lục Bát Việt Pháp - Hoàng Thị Mỹ Hạnh


Tiếng Pháp, tiếng Việt giống nhau,
Cùng nhau tìm chữ ,tìm câu hàng ngày.
Mu-soa (mouchoir) là cái khăn tay,
Buya-rô (bureau) bàn giấy, để ngay văn phòng.
Savon là cục xà-bông.
Ban-công (balcon) là chỗ đứng trông trước nhà. 
Xót-ti (sortir) có nghĩa: đi ra.
Ve (vert): màu xanh lá, màu là cu- lơ (couleur).
Beurre:thì có nghĩa là bơ
Ăn với ba-gét( baguette): bánh mì đũa que.
Chìa khóa còn gọi cờ-lê (cle’)
Đốc- tơ (docteur): bác sĩ, kẹo là bòn-bon (bonbon)
Thịt nguội còn gọi giăm- bông( jambon)
Quần dài,là păng-ta-lông(pantalon),đúng không?
Tóc tém: đờ- mi gạc-xông(demi garcon).
Phòng khách có ghế sa- lông(salon)để ngồi.
Súp-lơ (choux fleur): bông cải,bỏ nồi.
Cùi-dìa  (cuillère):thìa,muỗng,xin mời ăn cơm!
Quả táo còn gọi: trái bơm (pomme)
Dễ thương, hay gọi mi -nhon (mignonne),hay dùng.
Coát -xăng (croissant) là bánh hai sừng.
Cà-rem( creme) ai thấy cũng mừng, cũng ham.
Đặt hàng còn gọi còm- măng (commande)
Sớp-phơ (chauffeur) tài xế, phải ngồi vô lăng (volant)
Gọi mẹ, thì gọi ma-măng( maman)
Thường trực là pẹc- ma-năng.(permanent) nghe bà !
Lối đi qua,gọi cu-loa( couloir)
Bi-da( billard) chơi nhớ , phải chà cục lơ.( bleu)
Người chạy xe đạp : cua-rơ (coureur)
Đồng hồ điện, gọi công-tơ (compteur) hã bồ?
Bảo vệ là gạc- đờ- co(garde de corps)
Áo khoác dài gọi măng-tô (manteau) đó mà.
Tạm biệt, nói ô- rờ -voa (au revoir)
Món gà nấu đậu,gọi là la-gu (ragout)
Chửi nhau nói : mẹc-xà- lù (merde salaud)
Pê-đan (pédale) bàn đạp ,rất cần cho xe.
Màu da ta gọi màu be (beige) 
Cà-vẹt (carte verte) là giấy xe nè,hở anh? 
Thắng xe,thì gọi là phanh (frein) 
Cà-vạt (cravate) nhớ thắt, để thành …đẹp trai.
Pít -xin (piscine) là cái hồ bơi.
Búp-bê(poupée) bé thích ,bé ngồi, bé mơ… 
Buộc -boa(pourboire) ám chỉ tiền bo. 
Tích-kê( ticket)là vé, ri-đô( rideau) là màn. 
Táp – pi (tapis)là tấm thảm sàn. 
Sinh nhật ,nhớ mở nhảy đầm đãng-xê (danser) 
Đầm dài là cái xoa rê(soirée) 
Giuýp ( jupe) là váy ngắn,nhìn mê không bồ? 
Xe hơi còn gọi ô tô(auto)
Đờ mi (demi): một nửa, bô (beau) là đẹp trai. 
Đúp (double) thì có nghĩa : gấp hai.
Bưu ảnh, là cạc- pốt- tan (carte postale) có hình.
Co (corp) là để chỉ thân mình. 
Đề -pa( départ)mang nghĩa khởi hành đó nha. 
Tôi thì mình xưng là moa (moi) 
Còn bạn có nghĩa là toa (toi), là mày. 
Tiếng Pháp Việt hóa, thật hay. 
Nhưng không thể viết một ngày mà xong. 
Chỉ mong đóng góp cộng đồng . 
Soạn đi soạn lại,vẫn còn nhiều ghê.. 
Thủ quỹ quen gọi két -xê (caissier) 
Giới thiệu nhà cửa, bởi mê tiền cò (com: commission) 
Bệnh hoạn ,ai lại chẳng lo.? 
Chạy mua thuốc ở tiệm gọi là phạc- ma- xi (pharmacie) 
Màu xám còn gọi màu ghi( gris) 
Cục gơm (gomme) để xóa,viết chì để ghi. 
Con gái tôi, gọi ma -phi (ma fille) 
Đét-xe (dessert) tráng miệng, ăn khi tiệc tàn. 
Nhảy đầm ,đẹp nhất điệu van (valse). 
Nhẹ nhàng thanh thoát, chàng nàng say mê. 
Mỗi sáng một phin (filtre) cà phê (café) 
Bắt đầu làm việc, không hề quên đâu. 
In- trô (intro) : khúc nhạc dạo đầu. 
Cam- nhông( camion) : xe tải , lơ (bleu) : màu xanh xanh. 
Tiệc tùng khui rượu sâm- banh( champagne).
Sô- cô-la ( chocolat) đắng ,người sành thấy ngon. 
La-de (la bière ) uống giống bia lon. 
Có người không thích, thì ngồi chê bai. 
Bia (bière) ,bọt, chỉ nên lai rai. 
Uống nhiều bia quá,hao tài,hao phăng (Franc) 
Tiền thì nhớ bỏ nhà băng (banque) 
Trai gái sắp cưới, gọi là phi-ăng-xê (fiancé)
Mùa hè nắng gắt thấy ghê,
Nhớ đeo găng (gants) để bị chê đen thùi. 
Ăn cơm, ăn xúp (soupe), ăn nui (nouille). 
Nhớ chan nước xốt (sauce), nhớ mùi rau thơm. 
Điện tín là tê- lê- gam (télégramme) 
Vợ tôi thì nói ” ma pham” (ma femme) của mình. 
Te- ríp (terrible) : là chuyện thất kinh. 
Phi- nan (final) : kết thúc… thôi thì… mình xì-tốp (stop) …lun.. 
 
Hoàng Thị Mỹ Hạnh 
(Nguyễn Tích Lai sưu tầm)


Thứ Ba, 31 tháng 8, 2021

Thơ Tình Tháng 8


Anh có biết tháng 8 trời đẹp lắm!
Chút mưa thơm cũng đủ nhớ thương
Mây bay mãi trong lòng trời màu tím
Chờ nắng lên em ngỡ cuộc tương phùng

Rồi một ngày chợt ngó mưa bay

Thấy mưa đan trong phố đêm buồn
Bàng hoàng nhỏ nhớ bao chuyện cũ
Gục đầu và khóc giữa cơn say

Sao người thân dấu đi không đến

Để nhìn tóc nhỏ đã thêm dài
Người đâu chỉ thấy trong cơn mộng
Vạt tóc nâu buồn vương mắt cay

Diệp Thị Thu Cúc Sưu Tầm

Thứ Bảy, 7 tháng 8, 2021

Không Còn Là Ngày Xưa

 

Thế là đã hết mùa thu nữa
Chiều Thu hay đứng nhìn mưa rớt
Cô bé ngày xưa chin mộng mơ
Rồi Bỗng sao lòng bát ngát thơ

Ngày vui bỗng có vầng mây lạ
Rơi giữa hồn cô một chút mưa
Nên ưa làm dáng gương cùng lược
Bé nhỏ chỉ là một chút xưa!

Diệp Thị Thu Cúc Sưu tầm


Thứ Ba, 27 tháng 7, 2021

Mùa Vui


Ta vẫn giữ nét hồng thơ ấu
Ta vẫn hoài nuối tiếc những ngày qua
Ta vẫn thương vẫn mến tuổi ngọc ngà
Ta vẫn nhớ nét kiêu sa thần thánh

…Và

Xin yêu dấu thắp mềm trên ngọn cỏ
Xin ngọc ngà trong hương gió mến thương
Xin gió vàng luôn còn mãi vấn vương
Xin thần thánh nét trầm hương màu trắng

Diệp Thị Thu Cúc Sưu Tầm.
Vĩnh Long 

Thứ Năm, 15 tháng 7, 2021

Tiếng Việt Ta... Hay Thật...!

 

MŨM MĨM béo, MỦM MỈM cười.
CỦ quả dành để biếu người CŨ xưa.
KIỄNG chân, chậu KIỂNG đu đưa
KẺO hết, KẼO kẹt đêm mưa võng buồn.
HỔ thẹn chưa HỖ trợ lương.
GÃ kia GẢ bán người thương vì tiền
HẢO tâm lo chuyện HÃO huyền.
Đi buôn LỖ vốn, nước màu LỔ loang.
PHỦ phê chừ mới PHŨ phàng
Nửa đường GÃY gánh, GẢY đàn tìm vui.
GÃI đầu tính ngược, tính xuôi.
Còn lưng NỬA vốn NỮA thời tính sao.
GIÃI bày GIẢI nghĩa dễ đâu
Chưa kịp ẩu ĐẢ qua cầu ĐÃ xong.
Run RẨY phát RẪY dọn nương
GỠ rối điềm GỞ rộng đường nhân sinh.
Chú RỂ bứt RỄ cây quỳnh
Ra sức BỬA củi cho mình BỮA ăn.
BẨM thưa, bụ BẪM con người
Nói năng tao NHÃ, chim kia NHẢ mồi.
MÃ ngoài mồ MẢ xinh tươi
Nhường cơm SẺ áo cho người SẼ vui.
Linh CỮU vĩnh CỬU ai ơi
CỮ kiêng CỬ động bệnh thời sẽ qua.
TẺ nhạt, gạo TẺ của ta
Gần mà giữ KẼ thà ra KẺ thù.
KHẺ mỏ, nói KHẼ như ru
CỖ bàn, CỔ kính công phu phụng thờ.
BỖNG dưng trầm BỔNG bất ngờ
BĨU môi dè BỈU ai chờ đợi ai.
Bắt BẺ, BẼ mặt tía tai
LẺ loi lý LẼ gạt ngoài chẳng nghe.
Ngoài vườn CHỎNG gọng CHÕNG tre.
CẢI thiện, CÃI lại khó mà hoà nhau.
CHĨNH (hũ) tương nghiêng, CHỈNH sửa mau.
CỦNG cố lời nói cho nhau CŨNG đành.
CỞI trói CỠI (cưỡi) ngựa phi nhanh
Xem ai cứng CỎI được dành CÕI tiên.
BẢO ban, BÃO tố khắp miền
HẢNH nắng, HÃNH diện tuỳ duyên tuỳ thời.
Hồ đầy XẢ nước cho vơi
Giữ gìn XÃ tắc kẻo thời suy vong.
Chèo BẺO, bạc BẼO dài dòng
Quê hương rất ĐỖI ĐỔI thay phố phường.
NGHĨ mình ngơi NGHỈ dưỡng thương
TĨNH tâm TỈNH ngộ tìm đường ẩn cư.
TIỂU đội còn bận TIỄU trừ
Ngỡ rằng bảnh TẺN thành dư TẼN tò.
SẢI tay chú SÃI thập thò
Nhân sự thừa THÃI bị toà THẢI ra.
Đứng SỮNG, SỬNG sốt sợ ma
Trẻ thơ nói SÕI nhặt SỎI đá trôi.
TRẢ nợ bằng một TRÃ xôi
NÃY giờ còn đợi hạt thôi NẢY mầm.
Ẩn SĨ, SỈ nhục giận căm
GIẢ dại GIÃ gạo thăng trầm cho qua.
QUẪN trí nghĩ QUẨN sa đà
Chấp nhận xúi QUẨY hơn là QUẪY đuôi.
Đâm THỦNG, THŨNG xuống thấp rồi
Đòn BẨY được dịp lên đồi BẪY chim.
Đội NGŨ giấc NGỦ lim dim
Ân SỦNG ướt SŨNG nằm im chờ thời.
TỦM tỉm, đánh TŨM không lời
VĨ cầm, VĨ tuyến... VỈ ruồi giúp ta.
Rác RƯỞI gấp RƯỠI hôm qua
ĐẨY xe, ĐẪY giấc người ta chối từ.
ĐẢNG phái, ĐÃNG trí ưu tư
DỞ hơi, DỞ thói tật hư DỠ nhà.
LẨN quẩn, LẪN lộn tuổi già
ĐỈNH chung, ĐĨNH đạc cũng là ĐỈNH cao.
ĐỂ dành, hiếu ĐỄ về sau
Cô bé tròn trịa thật là DỄ thương.
DỎNG tai, DÕNG dạc khiêm nhường
RẢNH rỗi san lấp RÃNH mương trước nhà.
Qua NGÕ, NGỎ lời hát ca
QUẢNG cáo - thực tế cách ba QUÃNG đường.
RỦ rê quyến RŨ nhiễu nhương
RỔ sảo, RỖ mặt vấn vương một thời.
CHỬA đẻ, CHỮA bệnh ai ơi
Trường hợp HÃN hữu xin thời bỏ qua.
Phá CŨI làm CỦI bếp nhà
Xén bớt công QUĨ, QUỈ ma chẳng từ
Hạt DẺ, đất DẼ suy tư.
Sàng SẢY ít gạo đến giờ chưa xong
RỬA nhục thối RỮA mặc lòng.
Hen SUYỄN, suy SUYỂN đợi mong bao ngày.
CƯỠNG đoạt chim CƯỞNG trong tay
Xin đừng cà RỠN... RỞN gai ốc rồi.
SỬA chữa, SỮA mẹ em ơi
SẪM màu, SẨM tối xin mời ghé thăm.
MẨU bánh dành biếu MẪU thân
Đắt RẺ, ngã RẼ bao lần em qua.
SỖ sàng, SỔ toẹt chẳng tha
GIẢ thật, GIÃ gạo cho qua tháng ngày.
Gây GỔ, cây GỖ chuyền tay
Cánh HẨU chầu HẪU ngồi chờ đổi ngôi.
Mưa rỉ RẢ mệt RÃ người
RÃO gân cốt, RẢO bước thời đi nhanh.
Cây SẢ, suồng SÃ là anh
TẢ thực, TÃ lót để dành trẻ con.
Chàng HẢNG ai mở HÃNG buôn
KỶ luật KỸ xảo mình luôn ghi lòng.
HỦ tục, HŨ gạo ngày đông
Hỏi NGÃ khó, chớ NGÃ lòng NGẢ nghiêng...!
 
(Đinh Trực sưu tầm)
Sương Lam chuyển

Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2020

Tiếu Lâm: Thơ Tình Địa Danh Sài Gòn Các Ông Các Bà - Khuyết Danh


Chuyện rằng từ thuở xa xưa
Ông bà ta đã dây dưa ái tình

Bởi thế nên tục truyền rằng:
Ông Lãnh, Ông Tạ, Ông Đồn
Ba người bạn thiết sớm hôm một nhà
Ông Lãnh bản chất thiệt thà


Núi Bà Đen 

Thầm yêu nét đẹp mặn mà Bà Đen
Nhưng nào ông dám bon chen
Sáng đêm chong đèn nhung nhớ thiết tha
Ông Đồn bản tánh nguyệt hoa
Chờ Ông Lãnh kẹt, cà rà Bà Đen


Cầu Thị Nghè 

Hai người xả láng một phen
Sinh ra bé gái đặt tên Thị Nghè
Ông Lãnh nghe nói, thuê ghe
Đi thăm cho biết Thị Nghè ra sao


Chợ Bà Điểm 

Qua bao vật đổi sao dời
Bà Đen ở vậy cho vơi nỗi lòng
Chỉ còn Ông Tạ lông bông
Bạn bè lấy vợ nên chồng đã lâu
Cô Giang sắp sửa ăn trầu
Cô Bắc cũng đã từ lâu theo chồng
Ông bèn đi xuống Cầu Bông
Hỏi thăm Bà Chiểu có chồng hay chưa
Bà Chiểu nghe nói bèn thưa:
“Chỉ còn Bà Quẹo là chưa có chồng
Bà Điểm tay bế tay bồng”
Buồn tình, Ông Tạ phải lòng Bà Hom
Ông bèn bao cuốc xe ôm


Lăng Cha Cả 

Ngó gần nó cũng bảnh bao
Nhìn xa nó cũng hao hao Ông Đồn
Bà Đen từ dạo sinh con
Vốn đã đen sẵn nay còn hơn xưa
Ông Đồn nhìn vợ hết ưa
Bỏ lên Long Khánh say sưa miệt mài
Bà Đen ngẫm nghĩ chán thay
Cũng đi lên núi đêm ngày thở than
Thương cho đứa cháu lầm than
Ông Lãnh hào hiệp cưu mang đem về
Buồn cho cuộc sống ê chề
Một già một trẻ bốn bề cô đơn
Ông bèn thẳng xuống Hóc Môn
Cưới luôn Bà Điểm để chôn cuộc đời

Về lăng Cha Cả lo hôn lễ liền
Phụ rể có cậu Bảy Hiền
Nữ trang Chú Hỏa bạc tiền thiếu đâu
Bà Hạc thì làm phụ dâu
Chú Ía bưng quả, buồng cau, khay trầu
Bà Hom tròn mối duyên đầu
Thương cho Bà Quẹo âu sầu đắng cay
Ế chồng mấy chục năm nay
Chỉ vì cái tội thích hay làm tàng
Buồn cho nghiệp chướng bẽ bàng
Bà đành an phận chẳng màng hơn thua
Mặc cho thế sự ganh đua
Bà liền xuống tóc vô chùa Bà Đanh
Bỏ ngoài tai việc chúng sanh
Cam đành vui thú tu hành điền viên


Cầu Ông Chừ 

Buồn nhất là ở Phú Yên
"Ông Chừ" hổng có tình duyên mặn mà
Tự trách số phận “con gà” (mắc dây thun)
Ông qua Cam Bốt cưới “Bà La Môn”
Tuổi em thì cũng sồn sồn
“Vệ Sa” “Sát Đế” một bồ Hindu
Ngẩn ngơ vào một chiều thu
Ông ra Thiên Mụ khấu đầu đi tu


Khuyết Danh
(Minh Tông sưu tầm)

Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2020

Phương Xa - Thơ Vũ Hoàng Chương



Nhổ neo rồi thuyền ơi! Xin mặc sóng,
Xô về đông hay giạt tới phương đoài,
Xa mặt đất giữa vô cùng cao rộng,
Lòng cô đơn cay đắng hoạ dần vơi.

Lũ chúng ta, lạc loài, dăm bẩy đứa,
Bị quê hương ruồng bỏ, giống nòi khinh,
Bể vô tận sá gì phương hướng nữa,
Thuyền ơi thuyền! Theo gió hãy lênh đênh.

Lũ chúng ta, đầu thai lầm thế kỷ,
Một đôi người u uất nỗi chơ vơ,
Đời kiêu bạc không dung hồn giản dị,
Thuyền ơi thuyền! Xin ghé bến hoang sơ.

Men đã ngấm bọn ta chờ nắng tắt,
Treo buồm cao cùng hát tiếng hò khoan.
Gió đã nổi nhịp trăng chiều hiu hắt,
Thuyền ơi thuyền theo gió hãy cho ngoan.

Vũ Hoàng Chương
Văn học giai đoạn 1900-1945 
( Lý Ngọc Cương sưu tầm)

Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2020

Cung Tiễn Ông Táo



Trông nom cuộc sống mỗi nhà
Hai táo ông, một táo bà linh thiêng
Hai ba tháng chạp thường niên
Táo quân cỡi cá chép lên Thiên Đình
Dâng sớ bẩm báo tấu trình
Mọi việc xấu tốt gia đình trong năm
Nhà nhà sửa soạn lễ mâm
Hương hoa vật phẩm thành tâm cúi đầu
Thắp hương Tôn thần khấn cầu
Ân xá tội lỗi trước sau trẻ già
Năm cũ sắp sửa trôi qua
Xin ban Phước Lộc toàn gia dồi dào
An khang thịnh vượng xôn xao
Tốt lành vạn sự - xin bao bọc dùm...

24.01.2014
Nguyên Hữu
(Yên Đỗ Sưu tầm)

Thứ Hai, 29 tháng 4, 2019

Lạc Hướng Mây Tần - Đinh Hùng



Từ hôm trông bóng anh lên đường
Tôi cũng mong về thăm cố hương,
Những tiếng hồn quê mòn mỏi đợi
Mỗi tuần trăng khuyết mỗi tà dương,

Tôi từ thơ trẻ biệt lều tranh
Rồi lớn và yêu giữa thị thành
Gió thổi bâng khuâng hồn cỏ dại
Ngậm ngùi chợt nhớ lũy tre xanh

Hình như xưa ở xóm quê nhà
Cải cúc bông vàng vẫn nở hoa...
Ngõ gạch, sâu rêu, đình ngói cổ
Vui, buồn ta có cảnh làng ta…

Quê ơi, còn nhớ tới bây giờ
Những buối trưa hè, tiếng võng xưa
Câu chuyện đêm trường bên giếng nước
Tiếng buồn, ai hát giọng đò đưa?

Đồng lúa ngô kia cánh ruộng này
Mùi hương thôn dã thế mà say
Mỗi năm dư vị mùa hoa cỏ
Thoảng gió đưa về lại đến đây

Ta đã xa quê nửa cuộc đời
Không còn mong nữa, cố hương ơi!
Nhà xưa để mất dăm người bạn
Mỗi kẻ ra đi một phía trời

Tôi quen hờ hững ở trên đường
Nay mới hay mình không cố hương
Thấy dục hồn quê – Quê chẳng thấy
Bạc màu mây trắng khuất ngàn phương


Đinh Hùng
(Kim Oanh sưu tầm)

Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2018

Người Vườn Thanh - Nguyễn Bính

 

Gió đưa xác lá đầy đường
Thu sang nhuộm cả sầu vương khắp trời
Gió thu quyện lấy hồn tôi
Đêm qua ngồi đọc thơ người xa xăm
Một trăm năm, một ngàn năm
Con tằm vẫn kiếp con tằm nhả tơ
Thót sinh phải kiếp nhà thơ
Dám đâu toan tính se tơ giữa đàng 
Thu sang rồi lại thu sang
Cúc bao nhiêu úa,lá vàng bao rơi 
Bao nhiêu vật đổi sao rời
Đường bao dặm thẳm hỡi người bốn phương?
Trọ bao nhiêu quán bên đường 
Nhưng chưa về lại mảnh vườn Thanh xưa 
Cô nàng năm ấy quay tơ,
Tôi quên sao được hẳn chưa lấy chồng
Một hôm lòng lại nhủ lòng
Nơi đây gần với cánh đồng Vườn Thanh
Rồi tôi len lén một mình
Ra đi với một mối tình hay hay
Đường mòn với cỏ hương may
Gió heo báo trước một ngày thu sang
Dừng chân bên cửa nhà nàng
Có hoa vàng với bướm vàng hôn nhau
Gọi nàng chẳng thấy nàng đâu
Lá rơi lả tả trước lầu như mưa ...
Chợt người lã bộc năm xưa
Ở đâu mang chiếc guồng tơ lại nhà 
Một hai xin với ông già
Trọ nhờ hôm nữa kể là hai đêm
Ông gìa nể mặt người quen
Ngậm ngùi kể hết một thiên hận tình
Rồi ông trổi giọng bất bình:
Trời cay nghiệt quá vô tình thưa ông
Cô tội lạt cả môi hồng
Cô tôi chết cả lòng ngây thơ
Dâu còn được sống trong mơ
Đâu còn yên ổn trên bờ sông yêu
Buông theo nắng sớm mưa chiêu
Khóc thầm tốn đã bao nhiêu lệ rồi
Đời mà đến thế thì thôi
Ái tình bỏ quá thiệt đời tài hoa
Đêm đêm bên cạnh chồng già
Và bên cạnh bóng người xa hiện về "
Xót xa tôi vội gạt đi "
"Già ơi thẳm lắm kể chi não lòng?
Cháu từ số kiếp long đong
Đau thương đã ngập cả lòng từ lâu
Đã qua muôm vạn nhịp cầu 
Cạn khô nước mắt còn đâu khóc người
Dối già một chút mà thôi
Từ nghe già kể, Cháu mười đêm luôn
Chợt thương chợt nhớ chợt buồn
Cháu như một kẻ mất hồn già ơi!
Truyện xưa hồ lãng quên rồi
Bỗng dưng xem được thơ người Vườn Thanh
Bao nhiêu đau khổ vì tình
Cớ sao giống hệt truyện mình khi xưa
Phải chăng ta có nên ngờ
Răng người năm ấy bây giờ là đây

Nguyễn Bính
(Lạc Thủy Đỗ Quý Bái sưu tầm)

Thứ Tư, 18 tháng 10, 2017

Thăng Long Thành Hoài Cổ - Bà Huyện Thanh Quan



Tạo hoá gây chi cuộc hý trường,
Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương.
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo,
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương.
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt,
Nước còn chau mặt với tang thương.
Nghìn năm gương cũ soi kim cổ,
Cảnh đấy người đây luống đoạn trường.


Bà Huyện Thanh Quan
(Ân Nguyễn sưu tầm)