Thứ Bảy, 1 tháng 1, 2022

Hạnh Phúc Đầu Năm - New Year’s Happiness


Hạnh Phúc Đầu Năm

Tợ ánh sao đêm sáng rực trời
Muôn hình đa dạng cánh hoa rơi
Pháo bông từng đợt tuôn màu sắc
Nhộn nhịp nơi nơi tiếng gọi mời
Hạnh phúc theo nhau đến mọi nhà
Niềm tin hy vọng mãi thăng hoa
Người người rạng rỡ niềm vui mới
Ý đẹp lời trao vọng vọng xa
Năm cũ qua mơ ước thỏa lòng
Vạn điều muôn sự khởi hanh thông
Chén chú chén anh nghe rôm rả
Nhấc chén hân hoan cạn rượu nồng

Kim Phượng

***
New Year’s Happiness by Kim Phượng


Like a falling star at night that brightly illuminates the whole sky
It has multiple shapes and figures of flowers that are falling by
Fireworks in waves are spurting colours here and there
While people’s callings and invitations are bustling and heard everywhere
Happiness is coming to everyone’s home in succession
Faith and hope are continuously transforming into sublimation
New joy is shown and everyone’s countenance is radiant
Good intentions and flowery words are sent and resent over the distance
Old year has passed with all the expectations fulfilled satisfactorily
Now tens of thousands of things start to come and flow in smoothly
One glassful for you, another for me to drink up so boisterously
Let’s lift the glasses and drink the scented liquor up so noisily merry

Translated by Hương Cau Cao Tân
On 30 December, 2021, in British Columbia, Canada

Chúc Mừng Năm Mới An Bình Hạnh Phúc 2022



CHÚC khỏe Lộc Tài viếng mọi nhà

MỪNG câu Phú quý khắp gần xa

NĂM qua nhiều chốn còn xao động

MỚI đến nơi nơi được thuận hoà

AN lạc thứ tha luôn khởi sắc

BÌNH quyền dân chủ  mãi thăng hoa

HẠNH đầy Đức đủ  vui buông xả 

PHÚC Thọ mến thương gởi tặng quà


Văn Ngọc 

Nguyễn Ngọc Lang 

Montréal ,Quebec ,Canada

29 Dec.2022


Lời Nguyện Cầu Năm Mới 2022

 

Hai năm lo lắng trôi qua
Đèn sao vẫn sáng hương hoa thông rừng
Hân hoan ca khúc tưng bừng
Thiên thần cất tiếng đón mừng Giáng Sinh

Lại thêm năm nữa chuyển mình
Nguyện cầu yên nghỉ hồn linh Nước Ngài
Thế giới hướng đến tương lai
Người người hiệp sức chung tay vượt nàn

Gắng lo cuộc sống vẻ vang
Đẩy lùi những nỗi lo toan ngậm ngùi
Nắng vàng rực ánh xuân tươi
Dủ lòng thương xót nhậm lời van xin

Năm Mới 2022 an bình
Tạ Ơn hồng phúc hiển linh Đất Trời
Amen!

Kim Oanh
New Year 2022

Vẫn Là Mùa Xuân



Cõi nguyên sơ. Mộng bây giờ,
Mới hay gió bụi tung hô dặm ngàn.
Nẽo về bóng đổ thời gian,
Chợt nghe vọng lại cung đàn nghìn năm.
Trăng xưa. Nay vẫn nguyên Rằm
Trời xưa vẫn một ánh hồng ban sơ.
Bao giờ .Cho đến bây giờ,
Gặp ta trong cõi thực hư sắc màu!
Ngàn hoa cỏ. Dưới trăng sao
Đất trời vẫn vẹn một màu xuân xưa.
Đoá mai vàng nở đương mùa,
Xuân nầy lại với mai xưa khác nào,
Núi còn xanh, Biển còn sâu,
Núi xanh bóng cả nguyên màu biển xa.
Dặm lòng vẫn nở ngàn hoa
Dặm trời vẫn nở một toà xuân quang.

Những ngày cuối năm 2021.
Mặc Phương Tử

Thơ Chúc Tết 2022


Chúc nước năm nay được thái hòa 
Chúc người chiến sĩ hết phong ba
Chúc anh bất khuất gìn sông núi 
Chúc chị kiên trung thoát ngục tà 
Chúc bạn điều nghiên tìm chính sách 
Chúc em kế hoạch diệt quần ma 
Chúc dân hạnh phúc qua cơn dịch 
Chúc ánh Xuân vui khắp mọi nhà 


Lâm Hoài Vũ
30/12/2021

Lời Khấn Giao Thừa

 

Hoa Thịnh Đốn trời lất phất mưa
Một mình lặng lẽ đón giao thừa
Bâng khuâng thương nhớ bao xuân cũ
Man mác buồn vui mấy tết xưa
Ngày lướt như mây như gió thoảng
Tháng trôi tựa nước tựa thoi đưa
Nay già chỉ khấn xin ơn phước
Hai chữ bình an buổi sớm trưa


Nhất Hùng

Chúc Mừng Năm Mới 2022



Chúc Mừng Năm Mới 2022
(Tặng Nhà Văn Hồng Thủy)

Hết rồi em ạ năm qua
Chỉ còn một chút phù hoa quê người
Biết em đang mỉm nụ cười
Nhưng trong lòng chị rã rời vì sao

Sáng nay xuân đến phương nao
Giọng oanh có lẫn tiếng xao xuyến buồn
Đành rằng thiên hạ buông tuồng
Để em phải chịu tấn tuồng giả, chân

Xuân đang đứng sát sau thân
Chị không nhốt gió sương vần vũ rơi
Đôi mươi hăm mốt đang trôi
Hai không hai chục hai rồi tới đây

Chúc em chữ nhẫn, vơi đầy
Vẫn luôn gìn giữ tháng ngày sáng trong
Tuyết hoa che núi, phủ sông
Truông thôi lụt lội, phá không lũ càn

Bão hoà nước mắt chứa chan
Mùa xuân xoá bỏ những tàn hương đen
Hai không hai hai, cầu xin
Cho Năm Mới có niềm tin cao vời ...

Cao Mỵ Nhân
***
Bài Họa:
Mừng Năm 2022

Chị ơi năm cũ rồi qua
Tân Niên chuyện tốt nở hoa chào người
Xả buông và hãy mỉm cười
Tâm lành đời mãi rạng ngời trăng sao

Chờ Xuân em thấy nôn nao
Gió ơi xin hãy đùa xao nỗi buồn
Trách ai đang dạ vẽ tuồng
Để cho chị phải gánh tuồng nhói chân

Xuân về tưới mát nhân thân
Lòng trong dạ sáng mây vần chẳng rơi
Hai nghìn hai mốt vận trôi
Hai hai bước tới hên rồi ghé đây

Cầu cho chị phước tràn đầy
Năm dài tháng rộng ngày ngày đẹp trong
Chẳng còn mờ mịt núi sông
VĂN không người quấy BÚT không kẻ càn

VIỆT NAM HẢI NGOẠI tình chan

Hương Xuân sẽ xoá vết tàn xấu đen
Hai Nghìn Hăm Hai nguyện xin
Con Hồng cháu Lạc lòng tin tuyệt vời.

Phương Hoa 
DEC 27th 2021
***
Bài Cảm Tác:
Niềm Tin Năm Nhâm Dần

Não phiền rồi cũng sẽ qua
Dang tay níu chút hương hoa xứ người
Xin trời nắng dậy gượng cười
Dòng châu lả chả chẳng rời cớ sao

Mùa Xuân đang ở chốn nao
Thi nhân dỗ dạ tìm xao lãng buồn
Bao nhiêu tấn kịch bày tuồng
Hoa Hồng vùi dập đảo cuồng quỵ chân

Xuân kề cố gắng vươn thân
Vườn hoa sương đọng ướp ngần lệ rơi
Lịch nhìn năm cũ đang trôi
Cặp Hai sắp đến tới rồi nơi đây

Cầu mong tánh “ nhẫn “ chứa đầy
Ước mong bão gió yên ngày mây trong
Con thuyền trôi lặng giòng sông
Rong rêu dạt bến, nước không đục càn

Làn mưa máu đổ ngập chang
Gió tanh chẳng ngớt đêm tàn tối đen
Nhâm Dần sắp cận thầm xin
Yên bình mọi chốn lòng tin sáng ngời

Minh Thuý Thành Nội
Tháng 12/26/2021
***
Bài Cảm Tác:
Gởi Anh Chị Em

Cuối năm Hồng Thủy và Cung Lan
Chủ tich hai người bị tiếng oan
Để ý làm chi lời khiếm nhã
Gió cuốn mây bay trời lại quang

Song Phương, Dung Dị, bạn gần xa
Ngưỡng mộ chị em cất tiếng hoa
Công chính phân trần điều phải trái
Gánh vác ngà voi, mặc gièm pha

Đôi hàng mến chúc cả nhà ta
Văn hữu xa gần cùng hát ca
Cảm hứng dồi dào,vui sáng tác
Tân Niên vạn phúc, trẻ như già

Tháng 12/năm 2021
Ngọc Hạnh

Tiễn Vong 2021


Năm ngoái tôi viết bài Tiễn Vong 2020 với một tâm trạng đầy hy vọng cho năm nay, cuộc sống sẽ thật sự hồi sinh sau cơn đại dịch Cúm Tàu, nhưng như mọi người thấy rồi đấy, đời chưa như là… mơ, nên tôi lại phải viết tiếp bài này.

Nhớ lại hồi đầu năm 2020 khi dịch mới xuất hiện bên Vũ Hán, rồi lây lan qua bên Bắc Mỹ, cô bạn làm thợ may của tôi nhắn tin sẽ may tặng tôi một số khẩu trang (masks), tôi mỉm cười, bảo chỉ cần vài cái thôi, vì tôi sẽ không xài kịp thì hết dịch. Ai ngờ, tôi chẳng những xài hết cả chục cái, mà còn mua thêm một mớ khác, đó là chưa kể cả thùng medical Masks để sẵn trong nhà.

Tôi nhớ, lúc mọi người đổ xô đi mua gạo, toilet papers, mắm muối về chất trong kho, tôi có bài viết đầu tiên gửi cho Báo Trẻ là bài “Lời Thề Mùa Dịch”, đại khái là tôi xin thề sẽ không đi vơ vét hàng hoá vì xứ Mỹ xứ Canada có bao giờ để cho người dân thiếu thốn đâu nà! Viết xong bài đó, tôi vẫn ngỡ rằng sẽ không còn bài viết nào về dịch nữa, bởi tôi vẫn rất lạc quan, tin tưởng các nhà khoa học, các chính quyền sẽ hợp sức mời Cúm Tàu đi chỗ khác chơi trong thời gian ngắn. Thế mà, chính tôi cũng không ngờ, tôi đã viết thêm hàng loạt bài liên quan đến “nó”, con Covid lì lợm: Chồng Em Mùa Dịch, Nấu Ăn Mùa Dịch, Bầu Cử Mùa Dịch, Chuyện Dài Vaccine, Chích Hay Không Chích, Chích Vaccine Không Đau, Chuyến Đi Bão Táp …

Cuối năm 2020 tình hình thế giới nóng lên vì cuộc bầu cử lịch sử của Tổng Thống Mỹ, cũng là lúc có những tín hiệu sáng sủa về vaccine cứu rỗi nhân loại. Thế là năm 2021 bắt đầu với những ngày nới lỏng giãn cách xã hội, cuộc sống có vẻ như bắt đầu hồi sinh khi những lô vaccine đầu tiên đến với người dân. Nhà hàng, quán xá, các nơi công cộng, nhà thờ nhà chùa cũng hé mở đón người ra vào dù số lượng người vẫn còn hạn chế, nhưng dù sao có còn hơn không.
Mọi người hớn hở an tâm đợi chờ đến lượt chích vaccine mũi đầu, rồi mũi thứ hai, dù vẫn còn một số người cương quyết không chích vì nhiều lý do khác nhau, trong đó có cả lý do “chính trị chính em” của xứ Mỹ.
Dù sao, số người chích vaccine vẫn nhiều hơn người chưa và không chích, nên dấu hiệu lây lan Covid có phần dịu lại từ cuối tháng ba nên mùa hè 2021 có thể được gọi là mùa hè tươi đẹp sau những tháng ngày vật vã với dịch.

Tạ ơn Pfizer, Moderna, J&J, AstraZeneca, và các vaccine khác đã đem lại niềm tin yêu đời và nhờ vậy, một số events bị hoãn từ năm 2020 đã được tổ chức vào năm 2021.

Đầu tiên là mùa giải Euro, khi bên Châu Âu đã chích vaccine tương đối đông đủ, nhưng số lượng cổ động viên được vào sân xem đá banh vẫn vắng vẻ. Tuy nhiên, điều đó không làm giảm sức nóng quyễn rũ của bộ môn thể thao Vua này. Vợ chồng tôi đã có những ngày mãn nhãn theo dõi giải Euro, được sống lại những cảm xúc vụi buồn, hồi hộp căng thẳng rồi vỡ tung lồng ngực khi đội bóng yêu thích ghi bàn. Đội Ý đã chiến thắng, trở thành Euro Champion 2021 và nâng hạng đội bóng quốc gia lên hạng thứ 4 thế giới theo bảng xếp hạng của FIFA.

Nối tiếp sau Euro là Tokyo Summer Olympic. Thời điểm đó (cuối tháng 7 và tháng 8) bên Châu Á đang vật lộn trở lại với Covid nên các đấu trường Olympic không có khán giả, các vận động viên chỉ thi đấu với nhau, vắng tiếng vỗ tay cổ vũ của người hâm mộ. Tôi cũng yêu thích Olympic và từng say mê theo dõi các bộ môn bơi lội, trượt băng nghệ thuật, chạy việt dã, nhưng những tin buồn mất mát liên tiếp vì Covid của những người thân từ quê nhà (và cả nỗi buồn riêng khi Ba tôi qua đời tại Texas) làm tôi không còn hứng thú để tâm đến Olympic.

Có thể nói, tình hình Covid tại Việt Nam thê thảm đến không ngờ. Thật ra, nếu đó là một chính quyền đúng nghĩa “vì dân, lo cho dân” thì hậu quả đã không đến nỗi tang thương như thế. Nhiều người trong chúng ta, ở hải noại, cũng có một người quen, một người hàng xóm …đã qua đời oan ức trong cơn đại dịch tại Việt Nam. Chẳng có nỗi đau buồn nào hơn khi người dân nghèo khó lại càng nghèo hơn trong khi quan tham nhởn nhơ đi ăn “bò dát vàng” bên trời Tây.

Đến Tháng 10, sau khi rục rịch những mũi booster thứ 3, Tổ Chức Y Tế Thế Giới (WHO) đã dự đoán dịch sẽ tiêu tan giữa tháng 3/2022. Cá nhân tôi, lúc ấy, tự suy xét, cũng tin rằng đến 2022 thì đại nạn Covid sẽ bị đẩy lùi vì những lý do sau đây:

- Trẻ em dưới 18 tuổi cũng sẽ được chích ngừa.
- Số người chích mũi thứ 3 đang tăng dần lên (và tin mới nhất: nước Israel đã tuyên bố bắt đầu chích ...mũi thứ 4 cho các công dân từ 60 tuổi trở lên)
- Số người đã được chích ngừa hay đã có đề kháng vì vướng bệnh sẽ chiếm số đông trong dân chúng nên Covid không có đất dụng võ, phải tự xách va ly ra đi ( miễn dịch cộng đồng).
- NẾU không xuất hiện thêm biến chủng bất trị mới.

Tôi vừa nói xong chữ Nếu còn chưa ráo mực thì nay biến chúng mới lù lù xuất hiện từ Nam Phi với cái tên nghe rất ư là hắc ám: Omicron. "Delta chưa qua mà Omicron sao vội đến!!!" (hoá ra tôi còn …sáng suốt hơn WHO vì viết thòng thêm chữ Nếu). Bà chị Thanh Dương bảo tôi cái miệng ăn mắm ăn muối. Số là khi Ban Biên Tập Báo Trẻ nhắn tin các cộng tác viên viết bài cho Báo Xuân Nhâm Dần 2022 với chủ đề Hồi Sinh, tôi có nói với chị:
- Từ đầu mùa dịch đến giờ, em đã mỏi tay viết các bài về dịch, riết rồi quen sống chung với dịch, (cứ ngỡ “nó” là …một phần của đời sống), nên chưa thấy dấu hiệu Hồi Sinh, chắc em sẽ viết …Hồi Xuân coi bộ dễ có cảm hứng hơn.

Ở giáo xứ của tôi, cuối năm ngoái cũng bầu lại Hội Đồng Mục Vụ mới, anh tân Chủ Tịch là bạn thân thiết với tôi. Tôi cũng đùa với anh ấy:
- Anh yên chí nhé, nhiệm kỳ bốn năm của Joe Biden sẽ khổ sở với dịch và dĩ nhiên nhiệm kỳ 3 năm của anh cũng thế thôi, nhưng anh sướng hơn Biden, là anh lãnh đạo giáo xứ qua …emails, anh có số sướng, làm chủ tịch mà chẳng phải làm gì!

Nói đùa mà thành ra thật, mùa Giáng Sinh năm nay là Giáng Sinh thứ hai buồn tênh, không có Canh Thức đêm Vọng Giáng Sinh, ca đoàn chúng tôi không được ca hát rầm rộ, và thánh lễ chỉ được 1/3 số người theo diện tích của Nhà Thờ, phải tiếp tục ghi danh đi lễ, ai chậm tay ghi danh thì xem lễ online, có buồn không chứ!?

Thôi từ nay tôi xin hứa, không mở miệng “ăn mắm ăn muối” nói đùa nói chơi với con Virus Vũ Hán này nữa.

Tình hình cuối năm nào có khá hơn năm ngoái! Bên xứ Mỹ lùm xùm vụ án Kyle Rittenhouse, rồi sau ngày Thanksgiving là Black Friday, các shopping centers dường như u ám hơn khi những vụ cướp đồ trong các cửa tiệm tại một số thành phố thuộc tiểu bang Dân Chủ. Ôi chu choa, tôi xem tin tức và các video clips trên truyền hình mà xót xa. “Giai cấp vô sản” hớn hở kéo nhau đi “lấy của người giàu chia cho người nghèo”, họ tuyên bố đó là “reparation”, là “sự đền bù cho những tháng năm quá khứ tổ tiên họ đã làm nộ lệ”, ngon dữ đa!

Tôi là dân Canada, thích hóng chuyện xứ hàng xóm, và “thấy sao nói dzậy người ơi!”. Cũng vào những ngày tháng này, theo khảo sát chung, thì mức độ tin tưởng của dân Mỹ dành cho TT Biden sau một năm nắm quyền đã xuống rất thấp, (còn mức độ tín nhiệm nàng Phó Harris còn thảm hại hơn). Dân chúng dành cho “Cặp Hoàn Hảo” này một từ ngắn gọn là “ incompetent”, nói theo tiếng “ba tàu” bình dân là “mụ dùng”, còn theo tiếng Việt là “vô tích sự”. Chả lẽ con Covid nó kéo cả thế giới lao đao, và kéo luôn nước Mỹ “đầu tàu” mãi sao!?

Ngoài ra, năm 2021 còn có một tin nóng hổi, không thua gì độ “hot” của lũ Covid, làm cả thế giới bất ngờ, xuýt xoa, tiếc nuối, đó là vợ chồng nhà tỉ phú Bill Gate kéo nhau ra toà ly dị. Hầu như ngày hôm đó, khắp các trang báo, tin tức trên Tivi và đặc biệt là trên mạng Facebook dày đặc chỉ một thông tin “động trời” ấy. Mọi người tạm quên đi nỗi sầu Covid để bàn tán xôn xao, về ý nghĩa của hạnh phúc, về đời sống hôn nhân, về “nhà giàu cũng khóc”, về câu nói của ai đó đã từng nói “tiền nhiều để làm gỉ”!

Thế là Bill Gate bỗng nhiên trở lại tình trạng …độc thân vui tính (và… giàu có nữa chớ), khiến bao nhiêu trái tim của các bà các cô …hồi hộp, ngẩn ngơ. Nhưng trong số đó không có tôi đâu nhé, vì tôi đã mau mắn làm một bài thơ để …trấn an ông xã:

Chồng Em

Em yêu chồng em có đủ ...tiền
Chẳng cần cuộc sống sướng như tiên
Cơm ngày vài bữa không thiếu thốn
Cuối tuần: nhà hàng đi ăn thêm!!

Áo quần đầy tủ mặc chưa hết
(Vì em khoái mua hàng...on Sale)
Kim cương hột xoàn (giả) ...cả rổ
"Lấp lánh" đeo vào nào thua ai!

Xe hả, Mercedes cũng thích
BMW, Lexus cũng ham
Nhưng em chỉ mê ...Nissan Nhật
Vừa chạy vừa ...làm thơ thênh thang

Vacation mỗi năm một chuyến
(Chưa kể...road trips vui ngất ngây)
Ai có máy bay riêng, mặc họ
Boeing 787 ...em bay!!

Nhà em không bát ngát bao la
Vì em yếu bóng vía, sợ ...ma
Vài phòng thôi, miễn là ấm cúng
(Còn dư phòng đọc sách nữa nà!!!)

Em yêu chồng em, có đủ ...tình
Duyện nợ vợ chồng biết hy sinh
Nhường nhịn nhau, thương "hoa cẩm chướng"
(Đời có bao lâu... chớ bực mình!)

Mỗi căn nhà, đằng sau cánh cửa:
Có buồn vui, hạnh phúc khổ đau
Em không nhìn hàng xóm ...mộng ảo
Cỏ nhà em cũng xanh một màu!

Chồng em: tiền, tình đều ...vừa đủ
So sánh chồng người, được chi đâu!
Cho nên Bill Gate có quỳ gối
Cầu hôn, em xin hẹn ...kiếp sau

Chuyện năm 2021 chắc còn nhiều điều để bàn luận, tôi xin được tạm dừng nơi đây, vì càng nói càng nhức cái đầu.

Năm 2021 đang đi qua, chúng ta hãy vui vẻ welcome 2022. Riêng tôi cũng như nhiều fans của FIFA, ngoài mong ước thế giới trở lại bình thường, là ước mong được xem giải World Cup tại Qatar trong không khí tưng bừng chớ không phải lặng lẽ như Euro và Olympic vừa qua.
Nếu như nhạc sĩ Vũ Thành An có 9 bài Không Tên, đến bài số 10 mới là Bài Không Tên Cuối Cùng, thì tôi tin rằng, Bài Tiễn Vong năm ngoái của tôi là Bài Tiễn Vong Số 1, năm nay là Bài Tiễn Vong Số 2, thì qua năm sau, con Omicron sẽ bị đánh bại, tôi sẽ có Bài Tiễn Vong Số 3 cũng là Bài Tiễn Vong Dịch Cuối Cùng!

Và sau cơn mưa trời lại sáng, tôi muốn viết những bài Tiễn Năm Cũ trong luyến tiếc, yêu thương!

Edmonton, cuối năm 2021
Kim Loan

Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2021

Giáng Sinh Họ Đạo Thiềng Đức Vĩnh Long

 

Trước lễ Giáng Sinh hai ngày, tôi nảy ý đến vài nhà thờ xem hang đá chụp vài ảnh trước để đến đêm Giáng Sinh tiếp tục ghi hinh. Tôi ghi vài ảnh nhà thờ Thiềng Đức, tiện đường xuống nhà thờ Đình Khao (nhà thờ này thờ ông thánh Minh), lâu lắm rồi mới có dịp đến, trông rộng rãi khang trang, thêm một ngôi nhà lớn phía trước bên phải nhà thờ, sân rộng, cây cảnh khá đẹp, ghi vài ảnh không có hang đá, tiếp tục đến nhà thờ lớn gần ngã ba cần thơ, cũng không có hang đá, những năm trước nhà thờ trang trí hai hang đá, một phía trước và một bên trong bên hông phía phải vách trong. Tôi không ghi hình vì cửa đóng.


Đêm 24 tối đầu hôm, tôi đến nhà thờ họ đạo Thiềng Đức ghi hình buổi đêm, hang đá sáng đèn, vài đứa trẻ chạy vui trước sân vắng người dự lễ. Thân gởi các bạn vài ảnh trước và trong lễ mà không thể hành lễ vì dịch quá dài, quá nguy hiểm, thôi thì xin được bình an dưới thế cũng như trên trời.


Trương Văn Phú
Vĩnh Long 12/2021

Bài Thơ Xuân Mới


Bài thơ Xuân mới viết cho em
Nghe tận hư vô nỗi khát thèm
Cuội đá còn nguyên đời kết tũa
Mà em duyên dáng đứng bên thềm.

Bỗng nhiên thức giấc hồn lau sậy
Xanh biếc đời Xuân tựa cánh chim
Đậu cánh mai vàng hương sắc cũ
Lâng lâng giao cảm giữa triền miên.

Cho ta dào dạt tim gan mới
Xao xuyến từng cơn mạch đất lên
Gấm lụa xa hoa vô nghĩa cả
Vì em ngà ngọc tựa thần tiên.

Trong ta bội phản chưa từng có
Dừng lại bên bờ vực tử sinh
Xuân đến, lòng ta Xuân mới đến
Ru em tình tự mãi say mềm.


Đăng Nguyên
( Dòng Mực Tha Hương)


Ân Tình Nhớ Mãi

 

Vì duyên chưa hết người ơi
Duyên tình nối lại tại nơi xứ người
Đã lâu thiếu vắng nụ cười
Buồn vương mắt lệ ta người tha hương 

Nửa đời viễn xứ muôn phương
Thu tàn đông tới buồn vương đất trời
Nhìn mưa bay nhớ tơi bời
Gia đình bạn hữu một thời bên nhau

Thời gian một thoáng qua mau
Duyên Trời liên kết trước sau chung lòng
Bao năm lưu lạc ước mong
Việt Nam yêu dấu giữ trong tim mình

Quê nghèo chinh chiến điêu linh
Non sông biển đảo dân tình đau thương
Triệu người rời bỏ quê hương
Tự do hay chết phơi xương núi rừng

Kiên cường tiến bước không ngừng
Vượt qua gian khổ xin đừng buông trôi
Ngã rồi quyết đứng lên thôi
Miệng đời sao khỏi ĩ ôi phê bình?

Vững tin rằng ở quanh mình
Biết bao người biết chân tình chi ly
Cứ ĐƯỜNG CHÂN CHÍNH ta đi
Đón mừng "Năm Mới" còn chi vui bằng?

Thái Hưng


 

Hồng Ân Kỳ Diệu - Nhạc Nguyễn Tuấn - Tiếng Hát Bảo Yến


 Nhạc Nguyễn Tuấn 
Tiếng Hát Bảo Yến 

Lời Nguyện Cầu Nửa Đêm Noel 2021

 

Bài Xướng:

Lời Nguyện Cầu Nửa Đêm Noel 2
021

Lại thêm một Giáng Sinh về
Lòng con bất ổn nặng nề vương mang
Bóng đêm bao phủ trần gian
Nguyện xin Chúa xót thương ban ân lành
Hy vọng trời sáng trong xanh
Nguồn vui sức sống bao quanh địa cầu
Tạ Ơn Thiên Chúa nhiệm mầu
Cho con trút sạch gánh sầu bi ai
Amen

Kim Oanh
***
Bài Họa:


Lời Nguyện Cầu Nửa Đêm Noel 2021


Noel khiến cảm mơ về
Để rối cho trí não nề đa mang
Đó đây cũng một không gian
Bên thời cô quạnh bên ban yên lành
Dám đâu bắt lỗi Cao Xanh
Chỉ mong hạnh phúc ngập quanh hoàn cầu
Uy linh ứng nghiệp ý mầu
Giáng phàm Chúa gánh nỗi sầu trần ai.
Amen

Thái Huy 
12/28/21

Thăng Long Thành Hoài Cổ (Bà Huyện Thanh Quan) - Nostalgia for The City of The Ascending Dragon



Thăng Long Thành Hoài Cổ

Tạo hoá gây chi cuộc hý trường,
Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương.
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo,
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương.
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt,
Nước còn chau mặt với tang thương.
Nghìn năm gương cũ soi kim cổ,
Cảnh đấy người đây luống đoạn trường.


Bà Huyện Thanh Quan
***
Bài Dịch:

Nostalgia for The City of The Ascending Dragon

By Dame Thanh Quan (The wife of Chief of Thanh Quan District)

Why did the Creator cause such tragicomedy,
Hitherto so many dawns have come swiftly around.
The sprit of autumn grass grooves in the old imprint of horse carriages,
The shade of sunset covers the foundation of ancient castles.
The stones are still defying the wear and tear of time,
The water surface is also frowning upon all changes.
Thousand year old mirror reflects present and past,
The scenery awakens painful nostalgia in me.

Translated by Phạm Doanh

Câu Chuyện Sau Đêm Giáng Sinh


Một khi những người chăn chiên đã ra đi và mọi việc đã trở nên yên tĩnh trở lại, em bé trong máng cỏ ngẩng đầu lên và nhìn về phía cánh cửa hé mở. Một câu bé đang đứng đó, e dè bẽn lẽn... rụt rè và sợ sệt.
- Đến đây nào cậu bé, Chúa Giê-Su bảo. Tại sao con e sợ đến vậy con?
- Dạ bẩm, con không dám...Con không có gì để tặng ngài cả, cậu bé trả lời.
- Ta ước mong cậu sẽ tặng cho ta một món quà biết bao, bé sơ sinh nói.
Cậu bé xa lạ đỏ mặt lên vì hổ thẹn.
- Thật sự con không có gì cả , thưa ngài... con không sở hữu được bất cứ gì cả ạ; nếu như con có món gì, con sẽ tặng ngài ...ngài xem đây ạ.

Rồi moi móc lục lọi trong hai túi quần vá chằm vá đụp của mình, cậu bé lôi ra một lưỡi dao cũ đã rỉ sét 
- Dạ con chỉ có chừng này thôi, nếu ngài muốn con xin tặng ngài ạ.
- Không đâu, con cứ giữ đi, chúa Giê-Su trả lời. Ta muốn những thứ khác của con kia. Ta muốn con cho ta ba món quà.
- Con rất hân hạnh, thưa ngài, cậu bé nói, nhưng con sẽ làm gì cho ngài ạ?
- Hãy tặng ta hình vẽ sau cùng của con đi.
Vẻ mặt của cậu bé trở nên lúng túng và đỏ rần lên . Cậu ta bước đến gần máng cỏ và để tránh cho Marie và Joseph không thể nghe mình nói gì, cậu thì thầm vào tai Chúa Hài Đồng Giê-Su:
- Thưa ngài, con không thể... hình con vẽ quá tệ hại xấu xí...không ai muốn nhìn thấy đâu ạ!
-Con ạ, chính vì nó xấu nên ta mới nói con đưa cho ta, em bé trong máng cỏ trả lời...Con phải luôn luôn tặng cho ta tất cả những gì người khác gạt bỏ đi, và những gì  mà chính con cũng không ưa thích.
-Và nữa nè, ta muốn con đưa cho ta cái đĩa của con, em bé tiếp tục.
-Nhưng mà sáng nay con đã làm bể đĩa mất rồi, thưa ngài! chú bé ấp úng trả lời.
- Bởi vì vậy nên ta muốn con đưa cho ta... Con luôn phải tặng cho ta tất cả những gì bị gãy bể trong suốt cuộc đời của con, ta muốn dán chúng lại...
- Còn bây giờ con hãy lập lại cho ta nghe con đã trả lời ba mẹ con như thế nào khi họ hỏi lý do làm sao con đã làm bể cái đĩa, Chúa Giê Su nhất định hỏi để xem chú bé kể lại sự việc ra sao... Chú bé liền sa sầm nét mặt, cúi mặt xuống, xấu hổ và nói thì thầm một cách buồn bã:
- Con đã nói dối.. con đã nói rằng vì sơ ý nên cái đĩa đã tuột khỏi tay con; nhưng sự thật thì không phải như thế.. Lúc đó con đang tức giận và con đã đẩy mạnh cái đĩa cho nó rớt xuống nền gạch hoa và đã vỡ ra!
- Con ạ, đó chính là điều ta muốn con thổ lộ ra! Chúa Giê Su nói. Con hãy giao hết cho ta tất cả những thứ xấu xa phiền toái trong cuộc đời của con, nào là những điều dối gian, những lần vu khống, những sự hèn nhát và những điều ác độc của con. Ta muốn con hay trút hết những gánh nặng đó cho ta...Con không cần đến những thứ đó... Ta muốn làm cho con luôn hạnh phúc vui sướng và con hãy nhớ rằng ta luôn luôn tha thứ cho những lỗi lầm của con, con ạ.

Rồi vừa ôm hôn cậu bé vì đã tặng mình ba món quà đó, chúa Giê Su nói:
- Bây giờ thì con đã biết đường dẫn đến Trái Tim của ta rồi, ta ước mong mỗi ngày con đều đến thăm ta con nhé.

Khuyết Danh
Thái Lan Dịch

Thứ Năm, 30 tháng 12, 2021

Preston - Úc Châu Đón Mừng Lễ Hội

 

    Preston là vùng ngoại ô của Melbourne, thuộc thành phố Darebin. Melbourne...có những ngày mưa bay, như hôm nay, cơn mưa hạ đã làm cây lá trong vườn rơi rụng. Nhưng rồi cũng có những ngày nắng gắt, nắng đến cháy da và cháy cả cây rừng.
 
    Mấy mươi năm sống lưu vong nơi xứ người, nhưng chỉ vài năm định cư tại Preston. Nơi đây, trong mùa Giáng Sinh, tôi vẫn tìm được âm xưa, cảnh cũ của quê nhà dù xứ lạ. Ngôi chợ Preston khá đầy đủ tiện nghi, nhất là thực phẩm Á châu.
    Từ đầu tháng Mười Hai, ngay trên con đường chính High của chợ Preston, một cây thông được dựng lên, trang trí với những ngôi sao lấp lánh, đồng thời mỗi cột đèn, gốc cây đều được trưng bày bằng những biểu tượng cho ngày lễ trọng này.

    Lễ Giáng Sinh là lễ của niềm vui, hy vọng người người sẽ được bình an.


Ảnh: Kim Phượng
Melbourne 2021


Hương Lòng


(Gởi "QĐ" Khóa 8 CTKD / VĐH-ĐL
            Khóa 4/72B- Đồng Đế
           Khóa 57 Rừng Núi Sình Lầy/ Dục Mỹ
Để nhớ Đêm Giáng Sinh Đà Nẵng-1973)

Chiều đông. Mây xám. Mưa lất phất
Lạnh. Nhớ. Bâng khuâng. Ngập cõi lòng
Đâu những chàng trai mang trời đất?
Một vốc tay đầy nhẹ hư không?! (*)

Ngày tháng huy hoàng thời trọ học
Giảng đường rộn rã chẳng bao lâu
Hồn nhiên ngày ấy chưa tròn lứa
đã vội tàn theo lửa tuyến đầu.

Từ đêm ngất ngưởng trên phố vắng
bể dâu, điên đảo với đất trời!
Từ buổi ly tan vì nghịch cảnh
quạnh hiu ngồi đếm giọt buồn rơi!

Hồ trường ai rót từng men đắng
Giọt rơi trên vở, giọt trên tay
Giọt nào đã bay lên mây trắng
thành khói sương giăng khuất mộng đầy?!

Bây giờ mộng đã thành hư ảo
Sáo đã sang sông. Nước xuôi dòng
Phơi tàn y giữa đời cơm áo
Ngó trước. Nhìn sau. Thở dài...Xong!

Ai còn? Ai mất? Ai lây lất
sống trong tăm tối của ngục tù?!
Ai đã ngậm ngùi nằm hôn đất
nghe côn trùng tấu khúc thiên thu?!

Mượn đông phong thả hồn ly khách
nương cánh thời gian trải hương lòng
Những người đem mộng vào trang sách
Hùng tâm ngày ấy có còn không?!

Huy Văn
(*) Chữ nghiêng trích từ
Những Người Đem Mộng Vào Trang Sách
( Thơ KIM CÚC  K8 CTKD )  

Giáng Sinh Buồn


Lữ khách co ro đến giáo đường
Trời Đông ảm đạm , xám màn sương
Mặt trời ngủ sớm, mờ lam phố
Bông tuyết rơi đầy, lạnh trắng phường
Bốn chục niên dư đời viễn xứ
Nửa ngàn tháng lẻ kiếp tha hương
Năm nay dịch bệnh, thiên tai lắm
Trần thế u buồn, Chúa xót thương...


Duy Anh
Christmas 2021

Lời Nguyện Cầu Nửa Đêm Noel 2021 - The Midnight Prayer Of Noel 2021

(St Paul's Cathedral - Kim Oanh)

Lời Nguyện Cầu Nửa Đêm Noel 2021

Lại thêm một Giáng Sinh về
Lòng con bất ổn nặng nề vương mang
Bóng đêm bao phủ trần gian
Nguyện xin Chúa xót thương ban ân lành
Hy vọng trời sáng trong xanh
Nguồn vui sức sống bao quanh địa cầu
Tạ Ơn Thiên Chúa nhiệm mầu
Cho con trút sạch gánh sầu bi ai
Amen

Kim Oanh
***
Bài Dịch:

The Midnight Prayer Of Noel 2021 by Kim Oanh

Christmas has come back once more here and there
Yet my heart is troubled and what a heavy burden I have to bear
The shadow of darkness has been covering the world all over
May God in His mercy grant us the peaceful grace is my prayer
I pray that the sky will be clear blue and bright
And the world will be covered all over by a happy life
I am grateful to the Heavenly Lord of Magnificence
Who has lifted away my yoke of sorrows and my lamentation
Amen!

Hương Cau Cao Tân
29 December, 2021, in British Columbia, Canada

Người Em Xóm Đạo - Bằng Giang - Kim Trúc - Dũng Trà


Sáng Tác: Bằng Giang
Cổ Nhạc: Nancy Phạm
Trình Bày: Kim Trúc

Giáng-Sinh Montreal: Ấm Áp Tình Người


Ngày 23 tháng 12 vừa rồi, một số thiện nguyện viên đã đến Trung-tâm Giúp-đỡ Bệnh-nhân Ung-thư MSR (Maison St Raphael Palliative Centre) vùng Outremont để tặng hoa.

Từ sớm, các chị đã đến vựa hoa FleuraMetz để chọn mua những bó hoa tươi với sắc màu rực rỡ, thoang thoảng mùi hương, cùng những cành lộc xanh tươi. Trung tâm MSR đã chào đón thật nhiệt tình và hướng dẫn đến phòng Art Therapy để các chị cắm hoa.

 

Những bình hoa tươi thắm đã được những bệnh nhân đón nhận với niềm vui chan chứa. Phòng trực của các y tá và bác sĩ , cũng như phòng ăn và phòng tiếp tân cũng được những bình hoa rực rỡ, giúp cho nhân viên và thiện nguyện viên có những giây phút tươi vui trong mùa lễ.


Ngay chiều hôm đó, một số các anh chị này và nhiều anh chị khác đã đến một tư-gia ở Boucherville để gói quà, chuẩn bị cho ngày phát quà cho người vô-gia-cư hôm Giáng-Sinh, 25 tháng 12. Hơn 140 phần quà đã được gói ghém với tình thương và sự tận tụy của ba thế hệ ông bà, cha mẹ và con cháu. Mỗi phần quà trị giá khoảng $40 với Gift-card để mua thức uống hay thức ăn nóng, vớ và găng tay, bánh hoặc sữa dinh dưỡng, kem và bàn chải đánh răng, miếng ấm để giữ tay chân không bị tê cóng và một thiệp mừng Giáng-sinh.

Ngoài ra, còn có những phần quà khác và những món quà khác được các anh chị em hảo tâm ủng hộ, cùng con em lấy ở nhà hoặc đi mua từ những ngày trước và gói ghém cẩn thận. Có nhiều quần áo ấm, ba-lô, túi xách, xe kéo, ...


Ngày Giáng Sinh, trời nắng nhưng hơi lạnh, có lúc có mây, gió, và tuyết lất phất. Sáng sớm mà các anh chị và các bạn trẻ đã có mặt tại metro Berri đế bắt đầu phát quà. Những người không nhà, trú lạnh gần cửa ra metro, hoặc đi lãng vãng quanh đó, vui mừng nhận phần quà của mình. Họ rất thích thú nhận được gift-card, rất gọn nhẹ, có thể mua soup hay thức ăn, thức uống nóng trong những ngày giá lạnh. Nhiều người vui vẻ trò chuyện hoặc đau buồn kể lể hoàn cảnh của mình.

Sau đó, đoàn đến métro Place des Arts. Ngày lễ, đường phố chính Sainte-Catherine hơi vắng, chỉ có du khách và một số người nghèo đi xin ăn. Vừa qua khỏi 'ngã tư quốc tế' (Saint-Laurent) đã thấy một người ngủ ngay trên đường, co ro trong một túi ngủ màu đỏ . Trong lúc một số tặng quà trong vùng này thì một số khác đến Trung-tâm giúp người vô-gia-cư Open Door để tặng quà.


Đoàn nhanh chóng đến điểm hẹn kế là métro Place-d'Armes. Phát quà ở trước Trung-tâm giúp người vô-gia-cư Mission Old Brewery, và tại cửa métro xong thì kéo nhau đến metro Atwater để ăn trưa vội vã truớc khi phát quà tại cửa metro, trong công viên Cabot Square (đối diện Forum cũ), và Trung tâm giúp người vô-gia-cư Resilience Montréal. Tại đây, nhiều người homeless là thổ dân. Một người hớn hở thay thế cái xe kéo cũ mèm và cái túi xách lủng với hai món đồ mới còn quá tốt ! Một bà quá vui đã ôm chầm lấy người thiện nguyện viên mà cảm ơn rối rít!


Dự định còn phát quà thêm đến 4-5 giờ ở những chỗ khác và Trung-tâm CAP St-Barnabé trong vùng Hochelaga , nhưng mới hơn 1 giờ trưa mà đã hết sạch quà! Thật là một ngày Giáng-Sinh quá ấm áp trong lòng ! Người đi tặng quà cảm thấy ấm lòng vì đã giúp được một phần nhỏ nhoi để xoa dịu những tâm hồn cô đơn. Những người ủng hộ, tặng quà, những người đi mua sắm, tìm quà, gói quà cũng ấm lòng vì những lợi ích mà mình và gia đình, con cháu đã làm, hoàn toàn khác những Giáng Sinh truớc . Và những người không nhà, không gia đình, không bè bạn, chắc cũng ấm lòng khi nhận được những món quà đã đuợc trân trọng gói ghém, chọn lựa, và trao tận tay họ một cách ân cần cùng những lời an ủi, vỗ về.


Mong là họ sẽ được ấm lòng lần nữa khi cơn lạnh mùa Đông càng giá buốt hơn vào tháng Hai, khi nhiều nguời Việt sẽ quây quần đoàn tụ với bạn bè và gia đình để vui Tết, nhưng vẫn không quên những tâm hồn cô đơn cần được sưởi ấm !

NTP, 
Montréal Giáng Sinh 2021, đợt dịch thứ năm!
(Lộc Bắc chuyển)

Thứ Tư, 29 tháng 12, 2021

Mùa Kỷ Niệm


Hôm nay nhân dọn dẹp nhà cửa, đồ đạc bề bộn, Thi lau bụi mấy cuốn album, và hứng thú xem lại. Lật từng trang hình, ký ức thênh thang bỗng về như đang xem phim. Mỗi mùa Noel tới là nhắc nhở kỷ niệm ngày đặt chân đến xứ tự do, nên trong lòng thấy nao nao lạ thường. Chuyện như in trong đầu dù đã mấy chục năm qua...

Trước khi qua Mỹ, lúc đang còn ở trại tỵ nạn, chị em bạn gái thường nhắc nhau: “Phải may nhiều bộ áo dài đem qua đó để đi dự tiệc, dân Á Đông mình không mấy cao, nên sắm thêm giày cao gót nữa...” Thi cũng không ngoại lệ khi ai nấy đều vẽ vời, tưởng tượng về cảnh thiên đàng trước mắt trên đất Mỹ. Lúc nhận được tiền chồng gửi qua trại, Thi cũng nhờ người mua dùm 4 xấp vải đẹp, 2 màu nhạt đi tiệc ban ngày và 2 màu đậm dùng cho tiệc ban đêm. Chưa hết... bởi lo chiều cao khiêm nhường của mình, lo không ai làm giày cao gót ở nước Mỹ, vì dân Mỹ đã cao rồi, Thi tậu thêm đôi giày cao gót cho ăn chắc

Bước chân đến đất nước Hoa Kỳ (tiểu bang California), Thi chỉ mặc bộ lụa mỏng, lạnh run, mẹ chồng hối ông xã Thi chở đi sắm đồ ấm. Chàng ghé nhà bank kéo máy ATM, tờ receipt nhảy ra kèm tiền, chàng nói rất nhỏ lúc nhìn giấy nhưng Thi cũng nghe được “balance zero”, Thi chẳng hiểu gì và cũng không thắc mắc, chỉ muốn đến shop xem ra sao, để được mở lớn mắt nhìn nơi mua bán rực rỡ hoa lệ của xứ người.

Ở nhà 2 hôm để lo thủ tục giấy tờ xong, vợ chồng người em nhờ Thi lên tiệm bánh phụ giúp vì công việc khá nhiều, Thi sẽ đi theo xe họ và lệ thuộc giờ giấc luôn.
Ngày đầu đi làm, Thi dậy sớm 4 giờ sáng, bết một mặt phấn son, mặc áo tém thùng rất lịch sự cho ra vẻ dân Mỹ quốc. Công việc đầu tiên là rửa hai sink chén bát, dụng cụ làm bánh, kế tiếp roll bánh croissant, làm Sandwich và các loại bánh ngọt khác
Thi làm tháng 30 ngày luôn theo sự cần thiết của người em, ra đi trời còn tối, trở về trời còn tối hơn ...Từ từ mặt mày Thi tái mét, hết xanh đỏ mắt môi, áo không còn tém quần nữa, Thi chợt hiểu ra mấy áo dài mình bị...ế là phải rồi.

Tháng kế, xe chồng Thi bị hư để ở nhà, Thi hỏi, mới biết không có tiền sửa, Thi mở trí óc ra thêm chút nữa về cuộc sống ở Hoa Kỳ. Chồng vất vả vừa làm vừa học, vậy mà lúc ở đảo, Thi cứ nghĩ chuyện qua Mỹ để đi dự tiệc, ăn hưởng. Chưa hết, lần đầu tiên lãnh lương, Thi gởi trọn về VN, nhưng VN cũng không hiểu như Thi trước đây, nên trách móc phân bì đủ điều. Thi bắt đầu thức tỉnh, ngưng bớt chuyện VN để dồn tiền mua xe trả góp.

Tại tiệm bánh, có anh Đô ngày làm việc cho hãng điện tử, chiều đến tiệm làm partime. Trước 75, anh là lính VNCH, cấp bậc Trung úy. Thấy mọi người quở anh làm nhiều, anh thường cười nói:
- Vì tên tui là Đô, nên qua đây tui mê đô la quá, nếu mỗi tháng có 35 ngày chắc tui cũng đu theo làm, buông không được mấy chị ơi...

Kể từ đó anh được thăng chức “Thiếu tá Đô”, và Thi cũng đạp theo chân thiếu tá Đô luôn, sau được biết nguyên nhân sở dĩ anh Đô gắng làm việc nhiều như thế là để lo vợ con và cha mẹ già bệnh nặng nơi quê nhà.

Khoảng 3 tháng sau, gia đình có cô em đám cưới, gặp ngay ngày có khách đặt bánh nhiều, cố gắng nhanh tay đến mấy thì 7 giờ tối vợ chồng người em và Thi mới ra khỏi tiệm. Sực nhớ Thi chưa có quần áo mặc dự đám cưới, gia tài được mấy áo dài tối qua thử lại bị chật ních, sẵn có tiệm K Mart nằm khu đó, 2 em chở Thi ghé mua, Thi vội vã chọn áo đầm màu xanh size L với vẻ hớn hở được làm bà đầm ...quý phái tối nay.

Về nhà vắng vẻ, mọi người đã đi hết, Thi thay đồ rồi chạy sang phòng mấy cô em ở chung tìm ít thứ trang điểm (phấn son mua ở đảo Thi đã để lạc đâu mất sau thời gian không dùng). Trên bàn bày tùm lum, gấp gáp quá, Thi chụp ống son tô lên thấy môi đỏ chót màu bã trầu lúc soi gương thiệt giống...mấy mệ quá: “ Kệ ...không còn thì giờ nữa”, vừa nghĩ vừa lấy sợi dây hột nhựa dài lòng thòng móc vào cổ, lấy đôi bông tai to đeo lên nhưng một chấu phía sau không có, Thi tự nghĩ “cứ mắc vô tai, kệ không rớt mô ...” rồi lật đật chạy khi nghe tiếng người em réo gọi “ Lẹ lên chị Thi ...trễ quá rồi ...”

Đến nơi, ông xã Thi ra đón, vài cặp đẹp sang trọng đến chào, nhiều tiếng gọi chồng Thi “
- Tuấn ! giới thiệu bà xã đi...
Thi được dẫn đi chào các bà con, bạn bè của chồng, chợt một anh bạn vội phản ứng nhanh tay hứng vật gì lúc Thi cúi đầu chào và thốt lên: “ui...cái chi mới rớt...”, Thi rờ tai hiểu ngay một chiếc bông tai vừa rớt nên cúi xuống mò lượm và trấn an
- Dạ...không có chi mô...
Thi tiếp tục móc vào tai và đi chào vòng vòng, để lại đôi mắt mở lớn tròn xoe nhìn theo sững sờ, Thi thừa đọc ý nghĩ trong đôi mắt ấy rằng “vợ Tuấn là Lý lệ Sen hay Mary Sến từ VN qua chăng!”.
Gặp thế bắt buộc, sau đó Thi vác bộ mặt ngẩng cao tưởng như chảnh chọe phách lối, chứ ai đâu biết Thi ngăn chận chiếc bông tai đừng rớt nữa.

Cuộc sống cứ trôi lăn đều, Thi vẫn tiếp tục công việc với sự mê mẩn ...đếm tiền, gởi quà liên tục cho cha mẹ. Quần áo cũ ai cho thì mặc, chẳng hề nghĩ đến chuyện sắm đồ mới, thậm chí có lần Tuấn đến chơi nhà ông anh họ bán chợ trời, thấy ông thải đồ quăng bớt, Tuấn đã giữ lại vài áo nói:

- Cho em đem về, Thi mặc vì thấy chưa đến nỗi cũ nghe anh . Thời gian sau, bạn thân chồng Thi từ Pháp qua chơi, họ là đôi bạn chí thân từ thời trung học, và anh này còn chơi thân với cả mấy em của Tuấn nữa. Lên đại học, chồng Thi vô sư phạm Toán, còn anh này du học bên Pháp theo ngành kinh tế. Anh có lối xưng hô rất Huế, thẳng tính không sợ mất lòng ai, và nói chuyện như các mệ xưa. Anh bạn đợi Thi đi làm về để gặp chào, chồng Thi đem hình ra mọi người ngồi xem

chung, tự nhiên anh bạn buột miệng
- Mụ ni bậy quá, đi ăn cưới mà mặc đồ ngủ .
Thi trố mắt hỏi lại
- Mô phải đồ ngủ, anh có lộn không ?
Anh bạn chỉ bưc ảnh nói giọng làm đày
- Mụ xem lại đi... có đúng đầm ngủ không?
Thi nhìn ngắm kỹ càng ...áo đầm mấy lớp bèo nhiều tầng, giữa

eo có sợi dây cột thắt lại, Thi nghĩ “Ông này thuộc con nhà giàu, đẹp trai, học giỏi, ăn mặc sang trọng, lại ở bên Pháp thì chắc nhận xét... đúng”, may anh ta chưa thốt lên “Đại sến, hết sức sến, vô cùng sến.” Thi chỉ biết ngậm mà nghe cho qua chuyện

Sáu năm sau nhu cầu cạnh tranh thương mại khó khăn nên tiệm bakery giảm bớt việc, Thi cũng phải tìm việc khác. Thi được người quen đưa vô Kyle Company’s, với cô Boss trẻ tuổi, chính gốc người Mỹ trắng, tốt nghiệp ngành Design. Trong hãng vài em sinh viên VN vừa học vừa làm, có những việc khó khăn nhưng người Mỹ nói nhanh như gió, các em vẫn thường giúp thông dịch lại.

Cô Boss thường đi xa tham dự các show lớn quảng cáo và chào hàng, chủ nhân các cửa tiệm bán lẻ đến xem, nếu bằng lòng sẽ ký hợp đồng đặt hàng dài hạn. Thi được huấn luyên đủ việc, khi thì mài metal, form, nhìn mẫu làm theo, hoặc có lúc tự chọn màu, sắp đặt trên khay chờ chủ duyệt qua xong,

Thi nối ráp các mặt hàng như Earring, Necklace, Nightlight, Sun Catchers, Purse hooks, Key Finder, Magnifier chain, Bookmarks, Photo Locket, Ruler, Letter Open, Ornament, Switch Plates, Whistles, Magnetic Paper clips, Jewelry Box ...v.v....ngoài ra còn nhiều mẫu hàng nữa do chính cô chủ thiết kế hơn 600 mẫu.

Ngày các em sinh viên VN ra trường, không còn làm ở đó nữa, Thi rất lo sợ khi phải nói chuyện với người Mỹ, mếu cũng không xong mà run cũng không ngừng, nhìn lui nhìn tới chỉ còn vài người VN... ù ù...cạc cạc....như Thi , vậy mà cô chủ không thải người Việt nào hết. Trong công ty, ngoài những nhân viên người Mỹ còn có Đại Hàn, Nhật, Mễ... họ rất dễ thương, nói chậm và luôn chịu khó nghe đám này diễn dịch đủ kiểu, nhiều lúc nhóm VN thường đùa như thuyết nhà Phật

- Chắc kiếp trước cô chủ có nợ mình, nên kiếp này vui vẻ trả ...hi...hi...

Công việc mạ vàng và vẽ vải khó đến toát mồ hôi, Thi bị bắt lên đoạn đầu đài khi không còn ai phụ trách. Rồi cũng phải làm được, vải silk căng khung, các màu phẩm được nghiên cứu trên quyển sách dày về công thức dạy pha màu, cộng trừ hoá chất, mày mò rồi cũng làm xong, thế mới biết “Mộ bia không ghi ai chết vì làm không được”

Có lần cô chủ đi xa về, xuống hỏi Thi về công việc 3 câu, câu nào Thi cũng trả lời “I don’t know”, lúc bà đi rồi, cô cháu ngồi cạnh bàn kề tai nói nhỏ:

- Đi làm cho người ta mà hỏi chi cũng không biết...
Lúc đó Thi mới giật mình thấy câu trả lời quá ư là ngố.
Một lần khác, sau lễ Noel nghỉ suốt tuần, gặp mặt ngày đầu
năm, Boss xuống xã giao vài câu, đến hỏi Thi
- What do you enjoy during the Holidays?
Thi bày đặt kể lể:
- I sleep, watch TV, go shopping, and after that go to the
restroom.
Boss: - Oh...that fine...that good
Ui chao! chuyến đó khiến chị em bạn ôm bụng cười rung người, làm Thi sực tỉnh mới hay là...đã nói lộn chữ “restaurant”, thiệt là muốn độn thổ luôn.

Cũng trôi nổi theo thị trường, hãng có lúc xuống, cũng có khi lên ào ạt, Boss chuyển đổi nhiều mặt hàng, hiện nay công ty tự sản xuất và mua bán nhiều mặt hàng trang trí đồ điện, có cả ngàn loại với mã số khác nhau. Thế là Thi lại mày mò học bấm Tablet, tìm tên sản phẩm theo mã số, xác định vị trí, lấy hàng, kiểm hàng theo mã số trong hóa đơn, cũng làm Thi long cái đầu.

“An cư mới lạc nghiệp”, đến lúc vợ chồng Thi tính đến chuyện mua nhà, vì cả hai đều có công ăn việc làm, bắt chước theo người Mỹ sống vướng mắc vòng nợ nần nhà xe.

Có lúc chồng thất nghiệp, Thi tái mặt lo vấn đề bảo hiểm sức khoẻ. Thi kiếm thêm việc và cày 3 job. Việc chính từ 7:30 sáng đến 4 giờ chiều lái thẳng tới tiệm Bakery, đến sớm năm mười phút tấp xe vào khu gần đó, đậu dưới gốc cây ngủ chập chờn đôi phút cho tỉnh táo trước khi vào gói bánh 5 tiếng, 2 ngày cuối tuần đứng bấm máy bán hàng trong siêu thị, bản thân chẳng ham gì ngoài chuyện thèm ngủ.

Thời gian như mũi tên bay... mới đó đã hơn 30 năm trên đất khách. Bây giờ cuộc sống rất ổn định yên tâm. Chồng Thi đã retire. Thi cũng có thì giờ đến Chùa mỗi Chủ Nhật, được ngồi nghe tiếng chim hót nơi vườn Quan Âm, được phơi chút ánh nắng ban mai nghe tâm tĩnh lặng với tiếng chuông Chùa.

Mỗi sáng sớm lái xe đi làm dưới ánh mặt trời lấp ló trên núi đồi Freeway 580, đôi khi gặp sương mù giăng ngập lối, cảm giác Thi lâng lâng như đang đi vào cõi mộng, chiều về nhìn nắng lưng chừng đồi đầy các loài hoa dại, những đám bông lau là đà theo cơn gió ...

Thi thấy yêu con đường này vô cùng, yêu cuộc sống tràn đầy niềm tin tươi sáng. Điều vui nhất là mỗi Noel, Chủ cho bonus khá lớn, bạn bè làm hãng khác đều ngạc nhiên, phân bì và so sánh.

Thấm thoát đã hơn 26 năm làm hãng Kyle Design, tiếng Mỹ vừa đủ để nghe và nói, công việc được học hỏi rất nhiều đầy thích thú. Thỉnh thoảng Thi cũng bày tỏ chút lòng biết ơn nấu bún bò và hoành thánh mì đãi, là hai món gia đình cô chủ thích lắm.

Bắt tay làm việc, tự kiếm đồng tiền với những giọt mồ hôi, vất vả, nhưng rất hãnh diện sử dụng những việc hữu ích xứng đáng. Nghe chồng kể thời gian trước lúc Thi chưa qua, anh em họ của Tuấn thuê căn nhà với tiêu chuẩn chỉ được ở 5 người, nhưng có đến 9 mạng, nên mỗi lần chủ nhà tới, vài người phải nhảy trốn vườn sau. Anh em vừa đi làm, vừa đi học nghèo xơ nghèo xác, cơm cháo thất thường, có buổi hết thức ăn, chẳng còn tiền, một vài em đi mượn tiền mua mấy gói mì chia nhau ăn .

Giờ đây các em cũng đã học ra trường thành danh, tạo dựng nhà cửa khang trang, cuộc sống ổn định. Mỗi năm đến lễ Noel vẫn gởi thiệp, gọi thăm nhau, khi người này lên chơi, lúc người kia có mặt dự tiệc, ngồi ôn chuyện năm xưa, chuyện thời đói rách rồi cười ha hả.

Chỉ còn tuần nữa là lễ Giáng Sinh, Thi thấy nôn nao, hớn hở theo mùa vui. Ngoài đường nhà nhà trang trí ánh đèn xanh, đỏ, vàng, tím trên mái, các khung cửa hoặc trên ngọn cây rất đẹp mắt. Người người tấp nập mua sắm, shopping các mặt hàng quảng cáo giảm giá rầm rộ. Tivi nhạc Noel vang ca vui nhộn. Mọi nơi như được bừng lửa,chuyền hơi ấm, chuyền tình thương cho nhau dưới hồng ân của Thiên Chúa.

Thi cũng mua sắm quà cáp, mua thêm thức ăn đầy tủ lạnh để chuẩn bị đón khách (các em họ) từ mọi nơi về như những năm trước. Cuộc sống ổn định sau bao nhiêu năm cố gắng chăm chỉ làm việc, cần kiệm tạo dựng tương lai tốt đẹp trên xứ người, được hít thở không khí tự do, Thi cảm thấy thật hạnh phúc, và có lẽ sẽ không bao giờ quên nhiều kỷ niệm vui, nhất là lúc đặt chân đến xứ Mỹ với thời tiết lạnh giá của mùa lễ Giáng Sinh năm nào.

Ngày đầu tới Mỹ thuộc mùa đây
Dịp lễ Giáng Sinh giá rét đầy
Dẫu nắng nào trông bươm bướm lượn
Mà trời chẳng thấy cánh chim bay
Nhà bên lặng lẽ như mê tỉnh
Xóm cạnh im lìm giống ngủ say
Lạc lõng đơn mình nơi xứ lạ
Siêng cày gắng cuốc giúp buồn khuây

Minh Thúy Thành Nội
Mùa Giáng Sinh 2018

.

Chiều Trước Giáng Sinh



Xướng:

Chiều Trước Giáng Sinh

( Christmas' Eve )

Bao nhiêu sinh mạng dịch tang thương
Hiu hắt trần gian những đoạn trường!
Nhạc thánh vang vang hồn cảm khái
Kinh chiều man mác mắt sầu vương
Lạc loài chiếc lá theo dòng nước
Âu yếm đôi chim dõi khách đường.
Thánh thót gần xa chuông gác đổ
Năm tàn thấm thía nỗi tha phương!

Mailoc
12-25-21
***
Họa;
Chiều Trước Giáng Sinh

Hai mặt trần đời thấy thảm thương
Kẻ cười người khóc giữa đêm trường
Đèn trưng lấp lánh mừng Con Chúa
Nhạc trổi hân hoan đón Đế Vương
Trong lúc kiếm ăn chừng đuối sức
Giữa khi tìm sống lại sai đường
Xin Lời khẩn giúp dân cùng khốn
Kể cả đàn chiên lạc tứ phương.

Thái Huy 
12/29/21

Lời Nguyện Cầu Nửa Đêm Noel 2021


Lại thêm một Giáng Sinh về
Lòng con bất ổn nng nề vương mang
Bóng đêm bao phủ trần gian 
Nguyện xin Chúa xót thương ban ân lành

 Hy vọng trời sáng trong xanh
Nguồn vui sức sống bao quanh địa cầu
 Tạ Ơn Thiên Chúa nhiệm mầu
 Cho con trút sạch gánh sầu bi ai
Amen! 


Thơ & Ảnh: Kim Oanh
Nhà Thờ Chánh Tòa St Patrick's Cathedral Melbourne

Lời Thánh



(Gởi chút cảm nghiệm sau khi nghe nhạc
Một Đêm Đông Của Tống Viết Minh
https://www.youtube.com/watch?v=Ao3QsfFZkos )

Nhạc,lời quyện lộng giữa không trung
Tán tụng Ngôi Hai, Đấng cửu trùng
Đã nhận xác phàm và thánh gía
Hầu đưa nhân loại tới thiên cung
Chúa ơi, tha thứ người sai lỗi!
Cha ạ xót thương kẻ khốn cùng!
Giữa cảnh hỗn mang đây cõi thế
Quê trời mong hưởng cảnh vui chung.

Thái Huy 
12/20/21

Thầm Hỏi



Thầm hỏi thuyền thơ dạt bến nào
Để hồn trăng rủ bóng đêm sâu
Để mùa thu vắng buồn rưng rức
Để tím vầng mơ thêm tím sầu!

Thầm hỏi thời gian có ngược dòng
Chở mùa Xuân Hạ và Thu Đông
Chở ta về lại mùa thương cũ
Ghé bến chiều xưa hẹn... đợi.... mong

Thầm hỏi người xa có nhớ người
Một thời chung mộng .... mộng xa xôi
Người tô đậm nét “tình huyền thoại”
Ta dệt tình xanh biếc mộng đời

Thầm hỏi bây giờ đón Giáng Sinh
Đường xưa tấp nập bóng tình nhân
Người thương còn nhớ người thương cũ
Man mác đêm buồn vọng cố nhân?

Yên Dạ Thảo
12.24.2021

Cây Giáng Sinh Đẹp Quá


Vợ chồng chị Bông đi chợ Costco. Bước từ cửa vào một chút đã thấy trưng bày cây Giáng Sinh to đẹp với giá 899 đồng, chị Bông đứng ngắm nghía mãi, chồng phải nhắc nhở:

- Nhà có cây Giáng Sinh rồi đấy nhé.

- Em biết rồi, em ngắm cho vui không khí Giáng Sinh mà.

Sau lễ Tạ Ơn người ta rộn rã mua sắm cho mùa Giáng Sinh đang đến, các cửa hàng, chợ búa, thêm đông vui cho dù dịch Covid vẫn có mặt đâu đây. Chợ Costco cuối tuần nhộn nhịp quá, chị Bông đang lướt qua dãy kẹo bánh bỗng chị giật mình, sau vài phút chị quay mặt đi và đẩy xe chợ quẹo về hướng khác làm anh Bông ngạc nhiên:

- Em vừa thấy gì mà biến sắc thế? Cứ như vừa gặp kẻ…không đội trời chung.

Chị Bông vẫn đi nhanh về phía trước, quẹo vào dãy hàng gạo ít người mới dừng lại và nói:

- Em vừa thấy Rosy, kẻ…. một thời không đội trời chung đấy.

- Thì ra Rosy. Em từng nói nếu thấy Rosy thì sẽ…xé xác nó ra trăm mảnh cho hả tức mà.

- Lúc giận em phát ngôn trời gầm đất lở thế thôi, thấy Rosy đi mua sắm bên chồng và hai đứa con em …không nỡ làm mất vui họ, thà tránh mặt còn hơn nhìn mặt lại nhớ đến món nợ 2 tháng tiền thuê nhà chưa trả có khi em lại ứa gan chỉ muốn …xông tới hỏi tội nó.

Anh Bông lẩm bẩm :

- Không biết chồng hay tình nhân thứ mấy của Rosy đây? Nhưng dù sao ta cũng phải gặp Rosy hỏi cho ra lẽ món nợ chứ, cô ta lờn mặt mình quá đi.

- Dù là chồng hay bồ, thấy cả nhà vui vẻ em nghĩ không phải là lúc ta đến đòi nợ, em muốn giữ…thể diện cho cô ta bên người mới.

Rosy là người đã thuê căn duplex 906.B Naomi của vợ chồng chị Bông với giá 1,000 đồng một tháng. Ngày Rosy đến hỏi thuê nhà, cô đeo cái backpack sau lưng trông nhí nhảnh hiền lành dễ thương, bà mẹ trẻ độc thân với 2 đứa con nhỏ, sợ chủ nhà từ chối cô Rosy khoe income, cô làm công nhân lâu năm tại một hãng, công việc lương cao và khó bị lay off, hai đứa con có tiền trợ cấp từ cha chúng. Thấy hoàn cảnh đáng thương chị Bông cảm tình và cảm động tự động bớt giá tiền deposit chỉ lấy một nửa là 500 đồng thay vì 1,000 đồng.

Được vài tháng đầu tiền thuê nhà trả đúng ngày sòng phẳng là bắt đầu cuộc…hành trình gian nan đòi tiền nhà của chị Bông, cô Rosy đã cho chị Bông những cái hẹn để chị Bông…hi vọng chờ mong và rồi cô thất hẹn cho chị Bông não nề lẫn tức giận cành hông. Cứ vài lần hẹn thế chị Bông mới nhận được tiền của Rosy, cứ y như chị Bông là người đi…vay nợ chứ không phải là chủ nợ. Mỗi khi đầu tháng ngày mồng 5 là ngày Rosy phải trả tiền nhà, chị Bông lại…trách thời gian sao đi nhanh thế, cô Rosy kia làm sao xoay sở kịp để trả tiền thuê cho mình !

Chị Bông dần dần đã hiểu rõ hoàn cảnh 3 mẹ con Rosy, 2 thằng con là của hai mối tình, chàng nào cũng ở với Rosy tới khi có con là…chia tay tình cuối luôn không hề trở lại. Thuê căn nhà này thỉnh thoảng có một chàng đến thăm Rosy, cũng may chưa cho cô bào thai. Bà hàng xóm thuê căn nhà 906.A bên cạnh Rosy đã nhiều chuyện kể với chị Bông là con Rosy vừa ăn chơi vừa mê trai, không tổ chức ăn nhậu ở nhà cũng kéo nhau đi quán đi bar nên tiền bạc lúc nào cũng trắng tay sạch túi.

Cho Rosy thuê nhà và lấy tiền thuê gian khổ được hơn một năm thì tình hình gay go thật sự, cô Rosy không thể trả nổi tiền thuê nữa dù chị Bông …dọa sẽ thưa ra tòa, sẽ đuỏi ra khỏi nhà nhưng cô Rosy vẫn ỳ ra không có tiền trả mà cũng không chịu dọn đi. Chị Bông nhẫn nhịn chờ đợi những lời hứa lèo của Rosy cho đến 2 tháng rưỡi vẫn chẳng nhận được đồng xu nào bèn thật sự thưa ra tòa. Dĩ nhiên người thua là Rosy, tòa ra lệnh 500 đồng tiền cô Rosy deposit tính vào nửa tháng tiền thuê nhà, cô Rosy phải trả nợ 2 tháng còn lại là 2,000 đồng và dọn ra ngay lập tức.

Hôm ấy cô Rosy không ra tòa mà ở nhà dọn dẹp đồ đạc tính chạy làng nhưng không kịp, sau phiên tòa chị Bông đến ngay nhà 906.B Naomi. Thế là cô Rosy năn nỉ khất nợ, nhất định tháng sau cô sẽ trả đủ 2,000 đồng, tình nhân của cô sẽ cho cô món tiền nay, cô xin số điện thoại chị Bông, hỏi đi hỏi lại hai ba lần và cẩn thận ghi chép vào cuốn sổ tay, cô sẽ liên lạc để mang tiền đến trả. Cô còn làm vui lòng chị Bông, hứa sau khi dọn hết đồ đạc cô sẽ clean up nhà cửa sạch sẽ tinh tươm như ngày mới dọn vào.

Hôm sau đến căn duplex chị Bông ngã ngửa với căn nhà đầy rác rưởi và những vật dụng cô Rosy bỏ lại bừa bộn khắp nhà như vừa trải qua một cuộc binh đao hỗn loạn, chị Bông tức tối gọi điện thoại Rosy nhưng cô ta đã thay số điện thoại từ hồi nào rồi. Chị Bông linh cảm lời hẹn một tháng sau trả tiền nợ 2,000 đồng chỉ là bánh vẽ. Thế rồi một tháng rồi hai ba tháng trôi qua, càng chờ đợi chị Bông càng biết mình bị lừa, chị Bông điên tiết thề nếu mai mốt gặp Rosy …sẽ túm lấy váy áo nó đòi tiền hay sẽ….xé xác Rosy ra trăm ngàn mảnh.

Cho đến 5 năm qua chị Bông vẫn chưa hề nhận được cuộc gọi nào của cô Rosy và ngày hôm nay chị Bông tình cờ gặp lại …cố nhân.

Chị Bông đang lan man nghĩ tới Rosy thì bỗng thấy cô Rosy bằng xương bằng thịt hiện ra ngày đầu dãy hàng gạo, rõ ràng là cô ta đang tìm kiếm chị Bông, Rosy mỉm cười từ xa và tiến đến gần:

- Tôi tìm chị nãy giờ, tôi nói là đi restroom trong lúc chồng và 2 con tôi đang bận rộn lựa chọn mua đồ ở phía đằng kia.

Chị Bông ngạc nhiên chưa kịp phản ứng gì thì Rosy nhanh chóng tiếp, giọng cảm kích:

- Lúc nãy tôi cũng thấy chị khi chị sững sờ nhìn thấy tôi và chị quay đi. Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy tôi đã hiểu thái độ của chị và tôi cảm động biết bao, chị đã rộng lượng bao dung không muốn đòi nợ tôi trước mặt chồng con giữa chốn đông người. Tôi biết chị từng tốt với tôi những khi tôi trả tiền nhà trễ, tôi biết tôi đã chẳng ra gì khi đã lừa dối chị, cả số điện thoại tôi giả vờ ghi chép tử tế nhưng lúc ấy trong thâm tâm tôi đã nghĩ sẽ quỵt nợ chị và tôi xé bỏ số điện thoại ngay sau đó. Mấy năm qua, sau những bầm dập của cuộc đời tôi đã tỉnh ngộ ra, muốn thay đổi mình, muốn làm một người đàng hoàng bình thường. Tôi hối hận tìm chị để nói lời xin lỗi và trả món nợ mà không thể nào liên lạc được, đến căn duplex 906 Naomi hỏi thăm thì đã đổi chủ. Hôm nay may mắn gặp chị, xin chị hãy tha lỗi cho tôi.

Chị Bông cảm động rưng rưng:

- Thế sao ! Căn duplex tôi đã bán cách đây hai năm rồi.

Rosy rất chân thành:

- Chị cho tôi số điện thoại lần nữa đi, tôi sẽ trả góp cho hết món nợ 2, 000 đồng. Lần này tôi hứa thật với trái tim tôi đây. Chị tin tôi đi, tôi không còn là Rosy hư hỏng bê tha trước kia đâu.

Trái tim chị Bông như mềm nhũn lại, chị không cảm thấy tức giận, nổi tam bành như cách đây 5 năm nữa, chị Bông hỏi lại:

- Anh chàng ấy là chồng cô hả?

Rosy hớn hở khoe:

- Anh ấy và tôi lấy nhau một năm nay, là chồng tôi chứ không phải là người yêu như hai thằng bố cà chớn của hai đứa con vô thừa nhận của tôi và thằng người yêu cuối cùng chị vẫn gặp lúc tôi thuê nhà chị đâu. Tôi đã làm lại cuộc đời, không bồ bịch lăng nhăng, không để bọn đàn ông ăn chơi lợi dụng tình cảm và thân xác tôi nữa. Chồng yêu thương tôi và cả hai đứa con tôi, hiện chúng tôi sống trong một căn nhà thuê cũng thành phố này.

- Chúc mừng cô, Rosy ! Cô không cần số điện thoại tôi làm gì, tôi sẽ xóa món nợ 2,000 đồng. Cô hãy yên tâm hưởng hạnh phúc cuộc sống mới và hãy giữ gìn nó.

Rosy ngạc nhiên và mừng rỡ reo lên:

- Cám ơn chị, chị thật tuyệt vời. Trong cuộc đời đi thuê nhà của tôi 5 lần 7 lượt từ apartment này đến duplex kia thì chị là người chủ nhà……không giống ai mà tôi đã gặp.

Chị Bông giục:

- Thôi cô đi đi kẻo chồng con chờ.

Rosy cố nói thêm:

- Sắp tới Giáng Sinh, tôi chúc anh chị Giáng Sinh vui vẻ và Năm Mới hạnh phúc nhé

- Tôi cũng chúc gia đình Rosy như thế. Giáng Sinh và Năm Mới thật nhiều tốt lành.

Rosy đi rồi anh Bông mỉm cười với vợ:

- Anh biết ngay cuộc đòi nợ sẽ ..happy ending như thế này mà. Khi nổi giận em ăn nói như bà chằng, khi mủi lòng em là…mụ khờ.

- May quá, anh không nói em..…mụ khùng. Ừ, 5 năm qua Rosy vẫn phải đi ở nhà thuê, vẫn còn nghèo. Cô ta đã biết lỗi và xin lỗi em, cô biết làm lại cuộc đời và nhân dịp mùa lễ Giáng Sinh, năm mới vui vẻ đang đến thì chúng ta cũng nên cho cô món quà tặng là tha thứ và xóa món nợ. Với lại 5 năm qua em cũng…hạ hỏa cơn giận từ lúc nào rồi.

Khi vợ chồng chị Bông ra chỗ tính tiền lại tình cờ gặp gia đình cô Rosy đang tính tiền quầy kế bên, họ đã mua cây Giáng Sinh to cao tuy còn trong hộp nhưng chị Bông đoán là cây Giáng Sinh lúc nãy chị Bông yêu thích. Cô Rosy bận rộn không nhìn thấy chị Bông nhưng chị Bông nhìn sang…bên ấy mỉm cười và reo lên khe khẽ :

- Cây Giáng Sinh đẹp quá Rosy ơi…
 Nguyễn Thị Thanh Dương
( November 12, 2021)