tiêu đề Nhãn
- BIÊN KHẢO
- CÂU ĐỐI
- CỔ THI
- GIA CHÁNH
- GIẢI TRÍ
- HÌNH ẢNH HỘI NGỘ
- HÌNH ẢNH NAY
- HÌNH ẢNH XƯA
- HỘI HỌA
- KHOA HỌC
- LỊCH SỬ
- LỜI HAY Ý ĐẸP
- LƯU NIỆM
- NHẠC
- SỨC KHOẺ
- SƯU TẦM
- THƠ
- THƠ CẢM TÁC
- THƠ DỊCH
- THƠ DIỄN NGÂM
- THƠ NHẠC
- THƠ PHỔ NHẠC
- THƠ SƯU TẦM
- THƠ TRANH
- THƠ TRANH NGHỆ SĨ
- TIN BUỒN
- TIN VUI
- VĂN
- VŨ HỐI THƯ HỌA
- VƯỜN THƠ VIÊN NGOẠI
- XƯỚNG HỌA
- YOUTUBE
Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2022
Vô Tình - Thơ Quách Như Nguyệt - Nhạc Đỗ Hải - Ca sĩ Ngọc Mỹ
Chiều Mưa Ở Vĩnh Viễn
Cơn mưa chiều bất chợt phía kia sông
Chân lúng túng giữa hai bờ gió lộng
Sóng lao xao theo từng giọt vô cùng
Con đường đất ướt lầy tay nắm chặc
Bước theo người mỗi bước mỗi thương chân
Những mái lá nằm yên nghe gió trở
Bờ môi ngon chạm hơi thở thật gần
Mưa ngấm đất chiều nay mưa Vĩnh Viễn
Làng quê em tên gọi thật xa xăm
Như đôi mắt buồn quanh ngày xuống thấp
Mưa quê nghèo có giữ được ai không?
Mưa cũng tạnh để phà quay trở lại
Một người thương đưa tiễn một người về
Con nước chảy mang theo chiều dĩ vãng
Phía kia bờ dáng ai đứng buồn ghê!
Mưa ngày xưa, chiều xưa mưa Vĩnh Viễn
Ướt môi người mưa thắm ướt tình tôi
Mưa bây giờ mưa thương nhớ khôn nguôi
Xin ở lại mùa mưa xưa mãi mãi...
Durham, North Carolina
Nguyễn Vĩnh Long
Để nhớ NML người con gái ở Vĩnh Viễn, quận Long Mỹ, tỉnh Chương Thiện
Bỏ Phố Về Rừng
Ta bỏ phố về rừng
Ngồi bên khe suối
Thấy mình thảnh thơi
Sáng nghe chim hót
Chiều ngắm hoàng hôn
Những đêm trăng sáng
Phong cảnh tuyêt vời
Quên hết sự đời
Trăng sao là bạn
Cỏ cây là nhà
Ta đã xa lánh phồn hoa
An bần lạc đạo
Vô vàn an nhiên
Hoàng Long
Đầu tháng 2/2021
Ta Như Chiếc Lá
Là bấy nhiêu Năm Ta sống đời lữ thứ
Nhìn chiếc lá lìa cành gió cuốn bay xa
Rồi chiếc lá sẽ mục rã trên đường phố
Ta gẫm đời Ta chẳng khác nào chiếc lá
Thời cuộc nước nhà đẩy ta xa cố thổ.
Bao năm dầu dãi nắng mưa trên xứ lạ
Ta sẽ như chiếc lá rục rã bên đường.
Ta chỉ tiếc rằng, đến ngày ta gục ngã
Ta không được nằm vào lòng đất quê hương.
Hoa Đô, 2022
Trần Công/Lão Mã Sơn
Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2022
Suối Mây - Thơ Tuệ Nga - Nhạc Mộc Thiêng - Hòa Âm Quang Đạt - Ca Sĩ Ngọc Quy
Vui Trong Tiếng Thơ
Vui với Nàng Thơ vui với thơ
Dăm bảy lời chia tròn mỗi sáng
Bên này bên ấy lối hoa mơ
Tôi làm thơ cốt để thêm vui
Mơ ước chi nhiều cũng vậy thôi
Cuộc sống có đôi phần nghiệt ngã
Mong hoa ngày một chút thêm tươi
Đôi khi cũng muốn có danh hờ
Chợt tỉnh nghe lòng những vẩn vơ
Lại nhớ những ngày lòng vắng gió
Ngậm ngùi năm tháng những đong đưa
Nhìn mái tóc thơ lắm bụi đời
Xuân không tròn nghĩa chỉ Thu thôi
Tôi đang bước cuối đường nhân thế
Ôm nỗi niềm riêng cũng tuyệt vời
Tôi có tình thơ đủ ngọt ngào
Còn gì thêm nữa để chiêm bao
Chiếc cầu thương đã cùng em bước
“HOA NỞ ĐƯỜNG VỀ” đẹp biết bao
Tôi giữ niềm vui trong tiếng thơ
Cho dù thân thế cũng hư vô
Mai kia mốt nọ còn lưu luyến
Thuyền bến trăm năm cũng chạm bờ.
09/10/2022
Nỗi Lòng
Nỗi Lòng
Buồn sao mãi vấn vương
Trằn trọc suốt đêm trường
Hoa bướm đầy bao ngã
Tơ duyên chỉ một đường
Không là trai nước Lỗ
Chẳng phải Tề Tuyên Vương (*)
Tim lại luôn dao động
Cũng vì mỗi chữ thương.
Quên Đi
(*) Tề Tuyên Vương là vua nước Tề tuyên truyền rất mê nữ sắc.
Liễu Hạ Huệ nước lỗ không hề dao động trước nữ sắc.
Cả hai sống vào thời Xuân Thu nhà Chu.
***
Bài Thơ Họa:
Sợi Tơ Vương
Có một sợi tơ vương
Xuyên ngang sổ đoạn trường
Sương rơi mờ gác nhỏ
Khói phủ trắng cung đường
Tiếng hát người dân giã
Câu thơ khách đế vương
Bao nhiêu lời tống biệt
Không vợi nỗi sầu thương...
Cao Mỵ Nhân,
***
Thơ Cảm Tác
TRẢI LÒNG
Lại cảm thấy buồn vương
Màn đêm phủ dặm trường
Mưa dàn rơi khắp ngõ
Bão nổi dậy trùng dương
Vẫn thức thao im lặng
Còn trăn trở vốn thường
Đâu thành mơ mộng nữa
Dỗ giác niệm hoài thương
Mai Thắng
Má Vẫn Về Thăm!
Má đi rồi! Một đêm nằm mộng thấy Má về thăm!
Má không nói gì! Lặng lẽ ngồi, vẻ mặt u trầm!
Giật mình tỉnh dậy! Lòng Con xót xa thương nhớ!
Thuở còn trong Viện, Má kiên cường níu từng nhịp thở!
Giọng đã lạc! Đôi mắt Má vẫn long lanh ấm áp đến ngày nay!
Giỗ Má hằng năm là dịp để con cháu xum vầy
Dù trời đẹp, nắng vàng hay bỗng mưa tuôn rét mướt!
Má vẫn tự hào nét đẹp xinh
Của con cháu Má đọng trên hình
Tâm thành cúi lạy cầu xin Má
Phù hộ thông qua mọi sự tình!
Đức Hùng
Sydney, Úc Châu, 30/09/2022
Ngày Giỗ Nhớ Mẹ
Thứ Năm, 6 tháng 10, 2022
Còn Nhớ Sài Gòn - Thơ Hồng Thúy - Nhạc Liên Bình Định - Ca Sĩ Diệu Hiền
Cung Trầm
Khúc tình lay đọng nỗi lặng câm
Khơi lòng tri kỷ hồn vương vấn
Vườn nguyệt tri tâm nối tơ tầm
Hòa theo giai điệu ý cung trầm
Giấc ngủ miên trường dưới bóng râm
Kim Oanh
Huế Ơi! Nhớ Huế Vô Cùng!
Bao năm lưu lạc tha phương,
Nhớ về núi Ngự sông Hương quá chừng!
Duyên tình nặng với miền Trung,
Răng mà nhớ Huế vô cùng!... Huế ơi!
Nhớ xưa, Huế đẹp tuyệt vời!
Hương Giang lờ lững, trăng soi mái chèo,
Ngự Bình mây bạc, thông reo,
Tiếng chuông Thiên Mụ dặt dìu âm vang.
Khói sương Vỹ Dạ mơ màng,
Phất phơ áo tím, qua ngang Trường Tiền.
Câu hò mái đẩy giao duyên,
Thuyền về Bến Ngự, hay thuyền về mô?
Bây chừ… xa cách Cố Đô,
Nhớ cơm âm phủ, nhớ tô bún bò!
Nhớ nem-tré, nhớ câu hò,
Ngôi trường Đồng Khánh, bến đò Văn Lâu.
Nón bài thơ che nghiêng đầu
Tịnh Tâm thanh thản vui câu Nam Bình
Huế hiền hòa, Huế đẹp xinh
Ai làm cho đất Thần Kinh thảm sầu?
Tinh hoa Xứ Huế còn đâu!
Cờ Vàng trên Phủ Văn Lâu, mất rồi!
Cầu mong vật đổi sao dời,
Huế xưa sống lại, cho tôi trở về!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Vào Thu
Ngày tháng mười chưa cười đã tối(Ca dao)
Lạm Bàn Về Việc Mách Thuốc Trên Mạng
Thứ Tư, 5 tháng 10, 2022
Vùng Lá Me Bay - Anh Việt Thanh - Thiên Nhạn - Kim Trúc - Dũng Trà
Tự Mừng Sinh Nhật 4 Tháng Mười
Tuổi tây chín mốt chẳng sai chút nào!
Sức khỏe thì chẳng có sao,
Trí còn minh mẫn chưa vào lãng quên.
Viết lách, lướt mạng liên miên,
Lấy làm thích thú, không phiền hà ai!
Bạn bè thì cứ lai rai
Những buổi họp mặt không sai hẹn hò.
Tuổi này là tuổi Trời cho
Ta vẫn cứ hưởng, đắn đo làm gì!
Chỉ buồn hiền nội ra đi,
Bỏ ta ở lại cu ky một mình!
Hỡi các lão hữu thân tình,
Đừng ai đi trước bỏ mình bơ vơ!
Sinh nhật có mấy vần thơ
Tự chúc mình sống không nhơ nhớp đời!
Phan Lục
Ngày Đại Thọ
cựu Đại Úy "Vương Vũ"-Trần Văn Vương
nhân ngày Đại thọ 90 của ông)
Sáng dậy thấy mây mù giăng mắc
biết ngày sẽ trôi rất âm thầm
Thở dài khi nhớ...Ồ, thứ Bảy!
Nhìn qua khung cửa, bỗng bâng khuâng.
Thả dòng ký ức theo trăn trở
Treo tâm tư vào gió qua hiên
Một mình gặm nhấm thương và nhớ
Đến bao giờ dứt nỗi ưu phiền?!
Trầm ngâm theo mảnh hồn thu xám
Lòng không phương hướng, chẳng dư âm!
Một ngày thêm tuổi trong hoài cảm
Bềnh bồng theo cảnh tiết thu phân.
Một giấc tha phương rười rượi, nhớ
Mấy cuộc bể dâu thổn thức, buồn
Nhìn quanh đời mãi còn nặng nợ
Trông vào hồn vẫn lạnh mù sương.
Gánh quan san của đời viễn xứ
mang hành trang mưa nắng một thời
Mong cầu vòng trong mơ hiện thực
để ấm lòng trong lúc đầy, vơi.
Hôm nay trời, biển sao lạnh vắng!
Nên lòng như khói xám, sương huyền
Dường như có tiếng ai thầm lặng
gọi nhớ một thời lắm truân chuyên!
Thời gian gõ nhịp nghe rất khẽ
Điệp khúc chậm, đều cứ vọng đưa
Đã 90 tuổi! Đâu còn trẻ?!
Sao vẫn miên man chuyện Nắng, Mưa!?
Thì cũng bấy nhiêu cơn lốc xoáy
cuốn đời qua gian khó dặm trường
Thầm nhủ "Bao giờ thôi khắc khoải
Khi nào mới thấy lại quê hương?!"
Biển Và Em
Hôm qua đứng mãi ở bên bờ
Rặng liễu buông cành chuốt óng tơ
Gió biển thầm thì nơi vắng lạnh
Lòng em chìm đắm chốn xa mờ
Ngày xưa áo trận lừng muôn thuở
Đến tận ngàn xanh vọng sử thơ
Triền sóng ru tình yêu thắm thiết
Trùng dương say giấc ngủ ai mơ.
Lê Mỹ Hoàn
(Họa thơ ts CV)
Em Vào Lục Bát
Em làm rối loạn nhảy hàng câu thơ
Tình nào cháy bỏng đêm mơ
Môi em chín đỏ, đợi chờ nụ hôn.
Ý thơ như chợt thấm buồn
Trăm năm còn đợi cõi hồn lênh đênh
Bước qua cầu khỉ chênh vênh
Leo lên thuyền gỗ gập gềnh chơi vơi.
Tận nơi xa cuối chân trời
Vết chân chim gặp, hỏi nơi địa đàng
Bồ câu nhỏ mới ra ràng
Muốn nghiêng đôi cánh nhẹ nhàng tung bay.
Thấy em vóc dáng thơ ngây
Cho anh đắm đuối tình này vấn vương
Câu thơ lục bát vô thường
Hoa trinh nữ mọc bên đường lãng du.
Em từ lục bát điệu ru
Gây mê đêm vắng mời hư không về
Phấn son chăn chiếu cơn mê
Đêm thâu thức giấc vỗ về cho nhau.
Gió mưa gieo nhẹ từng câu
Sang thu lá cũng chuyển màu vàng hoa
Đường về hạt bụi mưa sa
Túi thơ bầu rượu quan hà uống say.
Tế Luân
Vần thơ lục bát
Viết cho em và mùa thu
09-26-22
Tự Trào
Cái Tôi luôn luôn là đáng ghét!
Người đâu mà đang cười “toe toét” thế kia?
Có vẻ như làm “Em Xi”, “Em Xiếc”, ăn với chả nói lia chia!
Thời hiện đại mà lại theo cổ truyền Việt ta, mặc Áo Dài, đội Khăn Đóng, đi Hia trịnh trọng?!
Thôi! Chớ làm cho ai thất vọng!
Thế! Đừng khiến cả họ cười chê!
Không khéo nguồn đố kỵ hô toáng lên “rõ là hề”
“Mạc sầu tiền lộ vô tri kỷ
“Thiên hạ thùy nhân bất thức quân
“Bẩy mươi tư tuổi trót phong trần
“Nay gặp bạn lòng thêm hoạt hiện”
................
Đấy là ngay trước khi Cụ mất! Ôi! Thật là bàng hoàng, tỉnh ngộ!
Thời gian không còn nhiều trước mặt! Chẳng có gì để bon chen, thi thố,
Liệu mà thu vén mọi điều, mọi việc, vượt qua mọi thách đố, hố hầm !
Ráng quyết lo chân tu, đừng phiền hà khi có kẻ chửi mình là “hâm”
Nên có lời xin lỗi nếu đã sai lầm, cư xử đẹp, ôm lấy tâm tình thân hữu như Quách Tấn đã ngâm:
“Từ buổi thuyền đưa khách thuận dằm
“Trông chừng bến cũ biệt mù tăm
“Cảm thương chiếc lá bay theo gió
“Riêng nhớ tình xưa ghé đến thăm”
Nhà Thơ ấy đã xa xăm mà vẫn về!
Rồi sẽ thăm non xanh nước biếc
Hiện đang xếp việc gấp công cần
Xin gia đình, các người thân
Xá cho mọi lỗi có lần làm ra
Xin cảm ơn lượng hải hà
Tấm lòng hỉ xả, vị tha, đồng hành
Bóng câu đang vút qua mành!
Đức Hùng
Sydney, Úc Châu, 12/07/2020
Tiết Trùng Cửu
Thứ Ba, 4 tháng 10, 2022
Những Mùa Thu Qua Trên Cuộc Tinh Tôi - Nhạc: Trường Sa - Tiếng Hát Đình Lộc
Chớm Thu
Tôi ngồi lại chỗ cũ
Mùa thu nắng hồ phai
Điếu thuốc châm không cháy
Hình như gió thở dài
Thu xa từ đâu đến
Mang sầu theo nhạn về
Tinh sương lòng đã rũ
Ngày từng ngày, buồn ghê
Đêm chập chờn biếng ngù
Rượu chiều chưa đủ say
Ngoài trời mưa thác lũ
Lòng bỗng luống tình ai
Tôi lại ngồi chỗ cũ
Mùa thu sẽ bỏ đi
Ai chờ, ai đứng đợi
Buồn ơi, ta chào mi
Tình thu ngó bộ bẽ bàng
Bỏ thu cho lá nhuộm vàng tiếc thương
Trúc ti đã lắm đoạn trường
Đã ngần dâu bể vô thường, từ khi
Thu về. Rồi lại thu đi
Tay đưa thu, tiễn. Tay ghì nỗi đau
Bao nhiêu lá đã giang đầu
Còn tôi ngồi với đêm sâu, đếm sầu
Cao Vị Khanh
Mùa Thu Em
Mùa thu em không trời gió lạnh
Chỉ nước đầy chiều xuống mênh mông
Màu bông tràm rụng trắng bờ sông...
Mùa thu em chuyến đò ngang muộn
Hoa lục bình tím một dòng đưa
Mùa thu em phủ cánh đồng trưa
Bông điên điển vàng bàn tay nhỏ
Mùa thu em loanh quanh nỗi nhớ
Con nước ròng phơi nắng ven sông
Mùa thu em mấy lần mắt ngó
Cho mai này là những chờ mong!
Mùa thu em vọng tiếng từ tâm
Đồng nước lũ in hình mái lá
Mùa thu em, mùa thu như đã
Xuôi một dòng mây trắng ngàn năm...
Durham, North Carolina
Nguyễn Vĩnh Long
Vẽ Vời Tình
Em yêu anh không biên giới đầy tràn
Em yêu anh mặc sóng gào mưa lũ
Tình mù lòa, bất chấp hết nhân gian…
Em yêu anh nên chẳng ngại lầm than
Không một tiếng than van dù đau khổ
Vẽ tình hồng mặc dù đời ái ố
Tô mầu xanh để tình khỏi võ vàng
Em tô điểm cho tình ta đẹp mãi
Vẽ vời tình, thơ mộng hóa, ngợi ca
Em bất chấp nên yêu anh mù lòa,
Nên bây giờ mới tiếc nuối xót xa!
Như loài chim vô tư hát vang ca
Em yêu anh, em yêu nhiều biết mấy
Tình yêu em có nhớ nhung vùng vẫy
Nhớ quắt quay, nhớ từng phút từng ngày!
Em yêu anh miệt mài, yêu mãi mãi
Tỉnh giấc nồng thực tế quá bi ai
Phủ phàng quá, muốn giữ mà chẳng được
Tình tàn dần…tình mất biến, tình say!
Như Nguyệt
Kệ Đi
Mặc thu đang đến bên Ta
Vẫn còn nắng ấm điệu đà đó đây
Đón chào ngày mới mỗi ngày
Nụ cười vẫn nở ngại gì gió đông
Vẫn nương mây thả mơ hồng
Vàng thu kỷ niệm trắng lòng theo đông
Ngại ngần nắng táp mưa giông
Bốn mùa tuần tự nhủ lòng …kệ đi
Trúc Lan KTP
Những Mỹ Nhân Trong Tiểu Thuyết Kiếm Hiệp Kim Dung
So với những nhân vật nữ khác trong tiểu thuyết Kim Dung, Vương Ngữ Yến trong Thiên long bát bộ không để lại nhiều ấn tượng sâu sắc vì hình ảnh của cô quá hoàn hảo - hoàn hảo đến "phẳng lỳ". Xét về nhan sắc, có thể nhiều người cho rằng Vương Ngữ Yến đẹp nhất, song cuộc đời của nàng chỉ "một màu" nên kém hấp dẫn hơn Tiểu Long Nữ. Vương Ngữ Yên là con gái của Vương phu nhân (chủ nhân của Mạn đà sơn trang) và Đoàn Chính Thuần. Vương Ngữ Yên sống cùng mẹ ở Mạn Đà sơn trang từ khi còn nhỏ. Vẻ đẹp của Vương Ngữ Yên được ví như thiên tiên khi nàng xuất hiện trước mắt Đoàn Dự: "Chỉ một tiếng thở dài tựa như có ma lực hớp mất hồn của Đoàn Dự, vừa thoáng thấy bóng dáng, chàng ta cảm thấy như mây mù bao phủ, tựa như đang ở cõi thần tiên. Nàng xuất hiện với thân hình thon thả, mái tóc dài thướt tha, vẻ đẹp thuần khiết của nàng như còn lan toả ra cả xung quanh khiến ai ai cũng choáng ngợp". Vương Ngữ Yên là em họ của Mộ Dung Phục.Vương Ngữ Yên gặp Đoàn Dự lần đầu tiên tại Mạn đà sơn trang, và Đoàn Dự ngay lập tức yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên do cô có cùng vẻ đẹp với "Thần tiên tỷ tỷ", tượng bà ngoại của Ngữ Yên mà anh tình cờ tìm thấy.Vương Ngữ Yên được trời phú vẻ đẹp sắc nước hương trời và một trí tuệ mẫn tiệp hơn người. Cô thuộc làu hầu như mọi kinh sách võ thuật trong thiên hạ (ngoại trừ Lục mạch thần kiếm của Đoàn thị Đại Lý), đến nỗi ai đánh một chiêu một thức cô đều gọi đúng tên chiêu thức đó, đồng thời biết luôn cả cách phá giải. Vô tình cô trở thành quyển từ điển sống võ học, và do cô không hề biết võ công, nên nhiều thế lực thèm khát muốn bắt cóc cô để làm áp lực với họ Mộ Dung và để cô dạy cho mình những đòn thế võ công thất truyền.
6. Tiểu Long Nữ (Thần điêu đại hiệp)
Sưu Tầm và Biên Soạn
Thứ Hai, 3 tháng 10, 2022
Tiếng Thu - Thơ: PhamPhanLang- Nhạc: Mai Hoài Thu - Tiếng Hát Vân Khánh
Hạnh Phúc Là Đây
Tựa như tiếng nhạc với cung đàn.
Từng hồi lãnh lót xua hoang vắng,
Mỗi lúc ngân nga phủ ngút ngàn.
Có lẽ lời yêu mơ hiệp ý,
Hay là nguyện ước mộng chung sàng.
Thế thôi cũng đủ vui ngày mới,
Hạnh phúc là đây chẳng bạc vàng.
Hoàng Dũng
Vàng Thu Xứ Lạ
Mây trắng tha phương trắng dặm trường
Quan hoài chạnh khúc dạ sầu vương
Kiếm Hồ gió có bay tà áo
Trấn Võ ai còn lắng nhịp chuông
Trăng lạnh đôi bờ đau ý trúc
Tuyết rơi mấy nẻo quạnh vườn sương
Vàng thu xứ lạ thương thu cũ
Mặt giấy loang sầu sóng đại dương.
Tuệ Nga
Đừng Vội
Gió khoan thổi lạnh , lá khoan đổi màu
Vội chi đón giọt mưa ngâu
Vội chi đuổi nắng , để sầu thu sang
Vẫn là những bước lang thang
Vẫn là hoa thắm bướm vàng trời thanh
Vẫn là chim hót trên cành
Hãy vui nắng ấm , lá xanh khắp trời
Mai nầy gió lạnh nơi nơi
Mây buồn giăng lối thu rồi đó em
Mở Ngõ - Đóng Ngõ
Chiều nơi đây
Mưa rơi tầm tã
Cũng nơi này
Nắng hạ nung nung
Đời vô tư
Chẳng chút bận lòng
Người êm ái
Thắt vòng vương vấn
Trong cơn mê
Chừng như bất tận
Vết thương lòng
Im ngủ trong tim
Lời ôn nhu
Ru nỗi muộn phiền
Người chợt đến
Bên người như mộng
Sương mai sớm
Hương đêm còn đọng
Nắng lưng đồi
Vẽ bức tranh mơ
Bầy chim sẻ
Rung đôi cánh nhẹ
Ríu rít lời..
Khe khẽ đủ nghe
Tiếng yêu thương
Dệt mộng thiên đường
Người chợt đến
Tim hồng mở ngõ
Kim Phượng
***
Đóng Ngõ
Ở phương nầy
lá rơi tơi tả
Thu lại về
nắng hạ hết nung
Đời vạn hướng
sao lại ngã lòng?
Cứ yêu nhé!
cớ gì tâm vấn!
Cơn mê chợt
đến chừng vô tận
Mà cõi lòng
vết sẹo buốt tim
Đời đã cho
ta lắm não phiền
Xin buông hết
không còn mơ mộng
Trong ký ức
vẫn còn ứ đọng
Nỗi niềm đau
ray rứt cơn mơ
Vào đời nhau
dù đi nhè nhẹ
Vẫn thấy mình
chưa đủ lắng nghe
Lời yêu đương
giấc mộng hoang đường
Em chợt để
tim hồng đóng ngõ
songquang
20220917