tiêu đề Nhãn
- BIÊN KHẢO
- CÂU ĐỐI
- CỔ THI
- GIA CHÁNH
- GIẢI TRÍ
- HÌNH ẢNH HỘI NGỘ
- HÌNH ẢNH NAY
- HÌNH ẢNH XƯA
- HỘI HỌA
- KHOA HỌC
- LỊCH SỬ
- LỜI HAY Ý ĐẸP
- LƯU NIỆM
- NHẠC
- SỨC KHOẺ
- SƯU TẦM
- THƠ
- THƠ CẢM TÁC
- THƠ DỊCH
- THƠ DIỄN NGÂM
- THƠ NHẠC
- THƠ PHỔ NHẠC
- THƠ SƯU TẦM
- THƠ TRANH
- THƠ TRANH NGHỆ SĨ
- TIN BUỒN
- TIN VUI
- VĂN
- VŨ HỐI THƯ HỌA
- VƯỜN THƠ VIÊN NGOẠI
- XƯỚNG HỌA
- YOUTUBE
Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2024
Trăng Buồn
Chiều nay trở lại dòng sông nhỏ
Ta thấy viền trăng, muốn hỏi thăm
Giữa trời cô quạnh trăng buồn lắm
Dưới dòng xanh, lộng bóng âm thầm!
Ta đến sông xưa thăm bến cũ
Vắng lặng chiều hôm gió thoảng đưa
Trăng bảo:- đò ngang về bến lạ!
Nàng cũng ra đi đã mấy mùa!
Nghe đau kỷ niệm từng giây phút
Trông cảnh hoa chiều lác đác rơi
Ôi cõi vô thường buồn tan hợp
Gần nhau khoảnh khắc lại xa xôi!
Thôi đành tâm sự với trăng già
Hồn trăng như hiểu được lòng ta
Trăng sầu hiu quạnh trăng phai bóng
Ta trĩu tuổi đời,,, tóc trắng hoa!
Bỗng dưng mây án khuất viền trăng
Trọn nỗi cô đơn giữa cõi trần
Ngùi trông bến cũ giờ hoang vắng
Mộng ước phai mờ,,, bọt nước tan!
1-3-2024
Hàn Thiên Lương
Dễ Gì Thương
Thương thì thương thế dễ gì thương
Thương bởi đôi môi chút ánh hường
Thương giọng oanh vàng vang khắp hướng,
Thương lời thỏ thẻ ngọt như đường
Thương hoài hình Liễu luôn mơ tưởng,
Thương mãi dáng Mai cứ vấn vương
Thương bậu mignonne thật khó cưỡng
Thương Em như vậy phải đâu thường!!
Tha Nhân
Camthành Apr, 2015
Thương Nhớ Nơi Này (Như Hoa) - This Place To Miss And Love (Thanh Thanh)
Thương Nhó Nơi Này
Ngày ra đi quê hương này để lại
Phố phương xưa in bóng dáng vai gày
Trong chiều hoang, hoàng hôn vừa tắt nắng
Đại lộ dài heo hút phấn hương phai
Mùa phượng vỹ, mùa chia ly mãi mãi
Tiêng ve sầu, tiếng hát tiễn người đi
Cô học trò trao đóa hoa hàm tiếu
Nép bên thẩy để lệ ứa hàng mi
Ngày ra đi, mây nước có buồn trôi?
Chơ Rạch Ông giai nhân nhớ tiếng cười
Cầu chữ Y đâu còn rung nhịp bước
Trời Tân Quy lưu luyến mãi không thôi
Bạn bè ai đứng giữa đơn côi
Bỗng nghe giá buốt chảy qua đời
Nằng nặng tâm tư chiều gió đổ
Trận mưa đầu của ngày cuối chơi vơi
Ngày ra đi lòng ai vương vấn mãi
Quán cà phê vắng bóng những tình nhân
Cánh hoa sứ ngọt ngào hương luyến ái
Những mơ màng hội ngộ dáng người thương
Ngày ra đi quê hương này để lại
Áo chàm xưa thương nhớ dáng vai gầy
Ân tình xưa ngàn năm còn luyến ái
Nơi phương trời niềm thương nhớ nào phai
Như Hoa
***
This Place To Miss And Love
On my departure, I left behind this native land
With old streets my thin image's imprint to bear
In the solitary evening the sun had just gone bland
And perfumes faded on the lone boulevards there.
The flamboyant bloom signaled time of separation;
The cicadas' sounds seemed to sing good-bye.
Handing me the half-opened flower in intimation
The schoolgirl nestled closer to her teacher to cry.
On my departure, did the clouds and water schlep?
The Rach Ong girl's laughter resonate whenever?
Would the Y-shaped Bridge shake under her step?
The Tan Quy scenery remained attached forever.
Which of my friends stood silent and lonely?
I suddenly felt cold through my spine and my life
With my heavy heart in the windy evening only,
The first rain in the last day made me wakerife.
On my departure, my soul was filled with dejection;
The coffeehouse young lovers would desert fain.
The red jasmine flower sweetly smelled affection;
I dreamed of meeting my loved ones soon again.
On my departure, I left this homeland behind
With the beloved and missed indigo-clad and slim.
Those old connections to me will always be a bind;
In the far-off place my memory none can ever dim.
Translation by Thanh Thanh
Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2024
Tình Yêu Lên Ngôi - Nhạc: Phạm Anh Dũng - Tiếng Hát: Minh Ngọc
Tiếng Hát: Minh Ngọc
Tám Tháng Ba
Bài Xướng:
Tám Tháng Ba
Ngày Tám Tháng Ba của quý bà,
"Nình ông" phải nhớ chớ quên nha!
Cửa nhà quán xuyến trong ngoài đó,
Cơm áo chăm lo sáng tối mà.
Vất vả quanh năm không oán thán,
Lo toan suốt kiếp chẳng kêu ca.
Bông hồng một đóa xin riêng tặng,
Tất cả quý bà Tám Tháng Ba!
03-06-2024
***
Bài Họa:
Niềm Vui Của Bà
(Trong ngày 8 tháng 3)
(Họa 4 vần)
Hôm nay con cháu quá yêu Bà
Tặng đủ thứ quà thích lắm nha:
Tôm, thịt, nấm, rau...nhìn thích lắm
Mắm, cà, ớt, xả...thấy vui mà
Ngó sen, bông súng cho nồi lẩu
Câu nói, giọng cười thế tiếng ca
Đãi tiệc cả nhà vui quá xá
Bà là bếp trưởng quán Nhà Ta.
Phương Hà
(07/03/2024)
Quốc Tế Phụ Nữ (8/3/2024)
Hôm nay tổ chức tiệc cho bà
Bởi nhớ là ngày “tám tháng ba”
Phở cháo cha con lo mệt nhỉ
Quà bông cháu chắt tặng vui mà
Khăn xinh điểm cổ người cười nói
Áo đẹp tô màu miệng hát ca
Bỗng cảm yêu đời thân phụ nữ
Gia đình chọc giỡn thẹn thùng nha
Minh Thúy Thành Nội
Tháng 3/8/2024
Thơ Gửi... Người Xưa
Má chẳng còn hồng, đầy những vết chân chim
Mũi đẹp hả? Cẩn thận, coi chừng …gẫy.
Môi quyến rũ, ngọt ngào ư? Chẳng thấy!
Đã hết rồi rung động thuở ngày xanh
Ngực đẹp ư? Chỉ để... ngắm thôi anh
Theo năm tháng, “bên trong” đã tàn úa
Cửa sổ tâm hồn? Giờ chỉ là quá khứ
Mây mù giăng khắp nẻo mắt người xưa
Chiều hoàng hôn, em chỉ thấy lơ mơ
Tối đọc sách phải cần cặp kiếng lão
Vòng 2 vòng 3 bây giờ cũng... nhão
Máu có đường, có mỡ khắp châu thân
Tai em đây cũng xao nhãng đôi phần
Anh đến thăm, nhớ phải… la lên đấy
Quên đi anh, mái tóc mây ngày ấy
Nay lưa thưa (vì rơi rụng mỗi ngày)
“Năm ngón kiêu sa” anh từng ngất ngây
Mỗi mùa đông về nhăn nheo, rúm ró
Em cũng mới phát bệnh… mất trí nhớ
Gặp anh ngoài đường, có thể nhận không ra
Anh chớ buồn và cũng chớ kêu ca
“Có tuổi” rồi, rất mong anh thông cảm
Lưng cũng mỏi, bước chân đi run rẩy
Lẩn quẩn cả ngày trong bếp nấu cơm
“Dáng em gầy gầy” giờ cũng đâu còn
Em nhìn em còn hổng ra nữa đó!
Vì anh muốn đến thăm, em phải… khai báo
Đừng nhìn hình em post ở trên “phây”
Photoshop chỉnh sửa hơi… rộng tay
Thấy em ngoài đời, coi chừng anh bị… “sốc”
Nhưng mà thôi, có chi phải thất vọng
Anh cũng đổi thay, có khác chi em
Cũng qua rồi, xa lắm, tuổi thanh xuân
Đá sỏi cũng tàn, huống gì… nhân thế
Vì vậy, anh ơi, xin đừng đến nhé
Giữ trong tim kỷ niệm của chúng mình:
Anh hào hoa, em duyên dáng đẹp xinh
Để ký ức xưa mãi luôn rực rỡ!
8/3/2024
Kim Loan
Xuân Mơ
Xuân ơi, Xuân ở phương nào,
Trời mây trắng đục, xì xào sương reo!
Xuân về cảnh vật buồn teo,
Có hoa, có lá, tong teo tình người!
Nhìn Xuân ta quá ngậm ngùi,
Tưởng chừng xa lạ, khung trời buồn tênh!
Phải chăng Xuân-xác, không hồn,
Mặc cho vạn vật bồn chồn lòng đau!
Xuân về lắm cảnh úa màu,
Nhân loại sầu héo, khổ đau khôn lường!
Biển đời đầy dẫy máu xương,
Hận thù chồng chất, tình thương cạn dần!
Xin Chúa-Xuân gội rửa lỗi lầm,
Cầu mùa Xuân đến, soi trong tình đời!
Ta mơ… Xuân rộn tiếng cười,
Hòa bình, Hạnh phúc, cõi đời tự-do!!
Tô Đình Đài
Ngụ Ngôn Của Chồng Nhân Ngày Mồng 8 Tháng 03
Xin trao trọn trái tim nầy…
ThanhSong KimPhú
CA.Mar/08.2024
Còn Lại Bao Nhiêu ?!
Cơn Mê Đã Chiều …
Lòng người như lá úa rơi
Nhiều cơn gió cuốn tả tơi mê chiều
Nỗi đau dài biết bao nhiêu
Dường như còn đấy tình đầu đắm say
Trời chiều không nắng mây bay
Đơn côi đường vắng tháng ngày phôi pha
Nhớ bờ môi thắm mượt mà
Trao đời con gái thiết tha ân cần
Tìm trong ngày tháng u buồn
Mắt nào khô lệ trong hồn bơ vơ
Cho nhau lời nói ban sơ
Yêu người như một giấc mơ não nùng
Chỉ còn dĩ vãng mông lung
Này đây kỷ niệm cuối cùng đìu hiu
Giấc mê cũng đã về chiều
Tình sầu để lại rất nhiều thương đau
Dù đời còn có mai sau
Thì đây lời cuối bảo nhau mong chờ
Đời con gái lắm ước mơ
Đường trần như một bài thơ tuyệt vời
Đành ôm hận trách Ông Trời
Cớ sao phải lấy một người không yêu?
Tình nồng còn chút mang theo
Đắng cay làm chuỗi sầu đeo suốt đời
Thôi đừng thương xót em ơi
Tháng năm xưa sẽ tàn phai theo dòng
Xong rồi số phận long đong
Không còn gì nữa đau lòng mà thôi !
Một lần sau cuối người ơi
Một lời giã biệt suốt đời thương đau
Cho nhau lời cuối nghen ngào
Xiết tay nhau vẫy tay chào cố nhân
Mặc dòng đời đó xoay vần
Cuốn người theo đợt sóng thần lãng quên
Đèo Văn Trấn
Mưa Rơi
Mưa rơi thấm cả hồn tôi
Mưa rơi làm ướt bờ mi em buồn
Cô đơn một bóng chiều buông
Xa xôi anh nhớ sầu vương ngập tràn
Hỡi người em gái Hàn giang
Cho tôi gởi cả muôn vàn nhớ thương
Mưa rơi suốt cả đêm trường
Mưa rơi ướt cả con đường em đi
Nhớ xưa tuổi độ xuân thì
Mắt em lóng lánh như vì sao đêm
Áo em tha thướt lụa mềm
Tóc em như liễu tơ êm mây trời
Những chiều hò hẹn mưa rơi
Má em hồng thắm bờ môi em mềm
Yêu nhau say đắm lên men
Đôi tay quấn quýt tơ rèm buông lơi
Mưa rơi hạt lệ đầy vơi
Xa nhau kỷ niệm một trời nhớ thương
Mưa rơi ký ức còn vương
Xa xôi không biết người thương đâu giờ?
Đại Bàng
Thiên Hương 賀鑄 - Hạ Chú
天香 - 賀鑄 Thiên Hương - Hạ Chú
煙絡橫林, Yên lạc hoành lâm,
山沈遠照, Sơn trầm viễn chiếu,
迤邐黃昏鐘鼓。 Dĩ lệ hoàng hôn chung cổ.
燭映簾櫳, Chúc ánh liêm lung,
蛩催機杼, Cùng thôi cơ trữ,
共苦清秋風露。 Cộng khổ thanh thu phong lộ.
不眠思婦, Bất miên tư phụ,
齊應和、幾聲砧杵 Tề ứng họa, kỷ thanh châm chử.
驚動天涯倦宦, Kinh động thiên nhai quyện hoạn,
駸駸歲華行暮。 Xâm xâm tuế hoa hành mộ.
當年酒狂自負, Đương niên tửu cuồng tự phụ,
謂東君、以春相付。 Vị đông quân, dĩ xuân tương phó.
流浪征驂北道, Lưu lãng chinh tham bắc đạo,
客檣南浦, Khách tường nam phố,
幽恨無人晤語。 U hận vô nhân ngộ ngữ.
賴明月、曾知舊遊處。 Lại minh nguyệt, tằng tri cựu du xứ
好伴雲來, Hảo bạn vân lai,
還將夢去。 Hoàn tương mộng khứ.
Chú Thích:
1- Thiên hương 天香: tên từ bài. Tên khác là pháp uyển chu lâm 法苑珠林, bạn vân lai 伴雲來, lâu hạ liễu 樓下柳. Cách luật:
X T B B cú
X B X T cú
X X X X B T vận
X T B B cú
X B X T cú
T T X B B T vận
X B X T vận
X X T, X B X T vận
X T X B X T cú
B X X X B T vận
X X X B X T vận
T B B, X X B T vận
X T X B X T cú
T B B T vận
X T B B T T vận
T X T, B B X X T vận
X T B B cú
B B T T vận
B: bình thanh; T: trắc thanh; X: bất luận; cú: hết câu; vận: vần
2- Yên lạc 煙絡 = yên vụ 煙霧: sương mù.
3- Hoành lâm 橫林: đầy rừng.
4- Viễn chiếu 遠照: ánh sáng lúc mặt trời sắp lặn.
5- Dĩ lệ 迤邐: hình dung tiếng chuông trống từ xa vọng lại.
6- Chung cổ 鐘鼓: chuông và trống.
7- Liêm lung 簾櫳: màn rèm cửa và cửa sổ.
8- Cùng 蛩: con dế mèn sống ở khe vách nhà, còn gọi là tất xuất 蟋蟀, xu chức 趨織 hay xúc chức 促織. Cùng thôi 蛩催: tiếng dế mèn giục giã.
9- Cơ trữ 機杼: khung cửi và con thoi trên khung cửi dệt vải, dệt lụa.
10- Tư phụ 思婦: phụ nữ tưởng nhớ chồng đang ở xa nhà.
11- Ứng họa 應和 = ứng thanh xướng họa 應聲唱和: kẻ hô người họa.
12- Châm chử 砧杵: chầy bằng đá và cái vồ dùng để giặt quần áo.
13- Thiên nhai quyện hoạn天涯倦宦: người quan mệt mỏi ở xa quê.
14- Xâm xâm 駸駸: ngựa phi. Cũng ám chỉ thời gian đi nhanh.
15- Tuế hoa 歲華: tuổi tác, niên hoa, thời gian, thời gian đẹp trong năm. Tuế hoa hành mộ 歲華行暮: đã tới cuối năm.
16- Đương niên 當年: lúc đó, lúc trước.
17- Tửu cuồng 酒狂: người nghiện rượu.
18- Vị 謂: cho là.
19- Đông quân 東君: vị thần cai quản mùa xuân.
20- Tham 驂: nguyên chỉ ngựa kéo xe, tác giả mượn để chỉ ngựa. Chinh tham征驂: ngựa đi đường xa.
21- Tường 檣: cột buồm, mượm chỉ thuyền.
22- Nam phố 南浦: bờ nước hướng về phương nam. Chữ này xuất xứ từ bài “Sở Từ楚辭” của Khuất Nguyên 屈原 đời Chiến Quốc. Trong chương Cửu ca 九歌 phần Hà Bá 河伯 có câu:
“子交手兮東行,Tử giao thủ hề đông phương,
“送美人兮南浦。Tống mỹ nhân hề nam phố.
“Người cầm tay chừ (đi về) đông phương,
“Đưa tiễn mỹ nhân chừ bờ nước hướng nam”.
Từ đó chữ “Nam phố” được thi nhân dùng để chỉ nơi ly biệt.
23- U hận 幽恨: mối hờn giấu kín trong lòng.
24- Ngộ ngữ 晤語: đối thoại, đối mặt nói chuyện.
25- Lại 賴: dựa vào.
26- Hảo bạn vân lai 好伴雲來: Hãy theo mây lại đây.
27- Tương 將: đem đi, đưa đi.
Dịch Nghĩa:
Khói sương bao phủ khu rừng,
Núi xa chìm trong ánh tà dương,
Tiếng chuông trống thưa thớt vọng đến trong buổi hoàng hôn.
Ánh nến chiếu lên màn rèm,
Tiếng dế mèn như giục giã khung cửi dệt vải,
Cùng chung khổ trong gió sương mùa thu.
Người phụ nữ nhớ chồng ở phương xa không ngủ được.
Vài tiếng chầy vồ giặt áo, tiếng hô tiếng họa (vọng lại).
Làm kinh động người khách xa quê mệt mỏi mưu cầu quan lộ.
Thoáng chốc đã đến cuối năm.
Năm xưa tự phụ là tay cuồng rượu,
Cho là chúa xuân đem mùa xuân giao phó cho,
(Đâu biết là) phải bôn ba ngược xuôi nơi bắc đạo,
(Có lúc) ngồi thuyền rời nam phố,
Mối hờn trong lòng không có ai để thố lộ.
Nhờ vào vầng trăng sáng, đã từng biết chỗ 2 người đi chơi xưa.
(Xin trăng hãy đem cô ta) theo mây đến đây,
Rồi đem cô ta từ trong giấc mộng (của tôi) mang đi.
Phỏng Dịch:
1 /Thiên Hương
Sương khói đầy rừng,
Núi chìm nắng chiếu,
Vang dội hoàng hôn chung cổ.
Ánh nến bao trùm,
Dế reo khung gỗ,
Sương gió mùa thu cộng khổ.
Nhớ chồng mất ngủ,
Cùng phụ họa, tiếng vang chầy vỗ.
Kinh động chân trời quan mỏi.
Vùn vụt tháng qua năm gọi.
Lúc xưa rượu cuồng tự phụ,
Vì mùa xuân, chúa xuân giao phó.
Chiến mã phiêu du đường bắc,
Khách thuyền nam phố,
Mối hận không người đối ngỏ,
Nhờ trăng sáng, từng nhìn những nơi cũ.
Gửi áng mây qua,
Đem mơ đến đó.
2/ Giấc Mơ Tương Phùng
Đầy rừng sương khói nắng lưng đồi,
Xa vọng hoàng hôn chiêng trống hồi.
Bạch lạp lung linh màn cửa ánh,
Dế mèn giục giã vội con thoi.
Mùa thu sương gió khổ đôi đường,
Thao thức đêm trường nàng nhớ thương.
Giặt áo chầy khua như ứng họa,
Quan xa năm hết chốn tha hương.
Năm xưa tự phụ tay cuồng rượu,
Đã tưởng chúa xuân đến với mình
Chinh mã phiêu du nơi bắc đạo,
Bờ nam thuyền khách vẫn linh đinh.
Hận lòng không tỏ, vầng trăng sáng,
Từng thấy đôi ta những chốn xưa.
Nhờ đem người ấy theo mây đến,
Tàn mộng đem đi, thỏa ước mơ.
HHD
***
1/ Thiên Hương
Sương khói phủ rừng
Núi chìm chiều xuống
Hoàng hôn trống chiêng vọng lại
Ánh nến màn rèm
Dế giục khung cửi
Thu lành gió sương cùng khổ
Nhớ chồng không ngủ
Vài tiếng chày vồ chung xướng họa
Kinh động cuối trời quan mỏi
Thoáng chốc tháng qua năm tới
Năm xưa cuồng rượu tự phụ
Vì chúa xuân, đem xuân giao phó
Xuôi ngược bôn ba bắc đạo
Thuyền rời Nam phố
Uất hận không người thố lộ
Nhờ trăng sáng, từng soi chốn cũ
Theo mây đến đây
Rồi đem mộng khỏi!
2/ Hương Trời
Rừng sương khói, núi chìm nắng quái
Tiếng trống chiêng vọng lại, hoàng hôn
Dế thúc dệt, nến rèm buông
Nhớ chồng không ngủ, gió sương khổ cùng
Vài tiếng chày hòa chung xướng họa
Nơi cuối trời đầy đọa mộng quan
Vụt qua tháng hết năm tàn!
Năm xưa tự phụ say tràn
Nghĩ rằng xuân chúa đã ban xuân này
Bôn ba đường Bắc đó đây
Thuyền rời Nam phố, hận này làm thinh
Nhờ trăng chiếu, chốn cũ mình
Theo mây đem đến, thỏa tình mang đi!
Lộc Bắc
Mar24
***
Hương Trời
Rừng cây bao phủ mù sương
Núi xa mờ khuất tà dương nhạt dần
Trống chuông xa vắng âm ngân
Rèm thưa chiếu sáng nến tràn ngập đêm
Cửi thoi, giục giã dế mèn
Mùa thu sương khói rối ren đôi đường
Trắng đêm thiếu phụ nhớ thương
Chầy vồ vọng tiếng, xa phương họa về
Hãi kinh người khách xa quê
Tháng năm vùn vụt mỏi mê mưu cầu
Lúc xưa ma men tự phụ
Khi mùa sang thầm nhủ Chúa Xuân giao
Bôn ba ngược xuôi Bắc đạo
Lúc ngồi thuyền thả dạo chốn bờ Nam
Mối hờn tâm khảm nén sâu
Nhờ trăng soi sáng lần đầu lối xưa
Mây mang người ấy dùm chưa?
Gửi mộng đến đó cho vừa ước mơ.
Kim Oanh
L'escapade( Constance Delange) _ Thoát Ly (Dịch Bài: Thái Lan)
L'escapade
- T’as une bonne mine.
-Oui je me suis reposé, j’en avais besoin. Ils sont où les enfants ?
- Couchés.
-Si tôt ?
-Oui ils ont été très obéissants pendant tous ces jours.
- Bon alors je vais repartir. Quel accueil !
- Qu’est-ce que tu voulais, un tapis rouge ?
- S’il te plait, ne commence pas.
- Je rêve, Monsieur part quinze jours, revient en pleine forme pendant que moi...
- Tu n’as pas vu que je n’en pouvais plus, qu’il fallait que ça s’ arrête .
-Quoi, notre vie ? notre couple, notre famille ? Non ça ne s’arrête pas comme ça !
-Mais de quoi tu parles ? Fallait dire non, je serais resté !
- Mais pourquoi tu ne me dis pas la vérité ce serait plus simple tu crois pas ?
Ils se sont disputés toute la nuit, elle ne voulait pas entendre raison . Il a juré, supplié de le croire, rien ne la sortait de son obsession, elle était hors d’elle, il était en colère, elle a hurlé, pleuré, il a ricané, s’est insurgé, il a cassé le petit buste en terre cuite que Sacha avait fait à l’école, elle l’a frappé de ses poings sur la poitrine, il a claqué la porte, il est parti. Il est parti sans sa veste.
Au matin, elle a ramassé les débris de terre cuite, rangé le salon, a réveillé les enfants, les a habillés, a pris le sac à emmener au pressing, y a fourré la veste de voyage de son mari qui lui a semblé sale, a accompagné les petits à l’école.
Au pressing, l’employé a vidé toutes les poches des vêtements, de la veste de son mari elle a sorti une carte qu’elle lui a tendue.« Hôtel des mandarins ».
L’hôtel des mandarins, elle le connaissait, il se trouvait à côté de l’école des enfants. Elle s’y est rendue, a interrogé la personne à l’accueil qui lui a bien confirmé que Monsieur avait bien séjourné là, c’est dommage, elle l’avait raté de peu, il était parti la veille.
Un monsieur charmant, un écrivain, peut-être il était resté seul tout ce temps, très souvent dans sa chambre, et s’il n’avait pas écrit un livre, au moins il s’était bien reposé.
Thứ Năm, 7 tháng 3, 2024
Thư Gửi Mẹ - Ngọc Hà
Minh Châu Trời Đông Thành Kính Phân Ưu Cùng Gia Đình Ngọc Hà
Thu Xưa - Thơ: Trần Văn Hưng - Nhạc: Hồ Bảng - Ca Sĩ: Mai Thiên Vân
Nhạc: Hồ Bảng
Ca Sĩ: Mai Thiên Vân
Mẹ Tôi
Mưa xuyên áo vải, mưa tuôn vào lòng
Chiều mưa quê mẹ ngóng trông
Bao năm xa cách chỉ mong ngày về
Mẹ ơi! Từ lúc xa quê
Con đi chinh chiến ít về ghé thăm
Mỗi lần Tết đến đầu năm
Con thương nhớ Mẹ, xa xăm lệ nhòa.
Đại Bàng
Đã Đến Lúc
Đa Tình
Nhưng mà luống cuống rụng rời tay chân.
Vân vê đứng lặng tần ngần
Nhìn theo tiếc nuối tâm thần ngẩn ngơ.
Vụng về đêm đến làm thơ
Những hờn vớ vẩn những ngơ ngẩn buồn
Vu vơ sầu vấn tơ vương
Mênh mang nhung nhớ khói sương mịt mờ
Nhìn theo em dáng hững hờ
Đau lòng ôm lấy hư vô cõi sầu.
Em đâu! Em hỡi em đâu!?
Một mình trống vắng riêng sầu bơ vơ.
Bước đi từng bước thẫn thờ
Tự mình chuốc lấy tự vơ vào mình!!
Tại ta cái giống đa tình,
Đành thôi chấp nhận một mình đau thương
Tha Nhân
Xuân Mơ Đã Về Rồi
Em ơi, Xuân Mơ đã về rồi
Không còn đau khổ sầu vơi!
Vạn vật đang thay áo mới…
Ngàn hoa đua nở…cám ơn trời!
Thuở ấy…bóng dáng hình em!
Xuân vui…liễu rủ bên thềm!
Gió tình đưa ta vào cõi mộng!
Thuyền mơ cập bến…tạ ơn trên!
Vì đâu… lữ khách phải xa nhà!
Nay Xuân về…bến mộng, thuyền hoa
Sức sống, nhịp cầu xây nối lại…
Dòng sông phước hạnh, cảnh thái hòa!
Em ơi, giờ em ở phương nao!
Hồn anh sao quá xuyến xao!
Đông úa tàn… mùa Xuân đến…
Thuyền mơ nhân loại, vẫy tay chào!
Cám ơn đời, nguồn sống nghĩa ơn!
Tha thứ cho nhau…chớ oán hờn!
Chung xây nhịp cầu đổ vỡ…
Tương lai, hạnh phúc cháu con!!
Chúc Mừng Sinh Nhật Đại Thọ Thứ 102
Vượt ngoài trăm tuổi, hiếm hoi thay!
Chúc thọ Trần Huynh: “Trăm lẻ Hai”
Võ nghiệp nửa đời, lưu khí phách
Thi đàn trọn kiếp, vẫn mê say
Quê Hương, nỗi nhớ hằng xao xuyến
Tổ Quốc, tình yêu chẳng lạt phai
Tự tại ung dung vui tuổi hạc
Cõi trần, nào khác cõi bồng lai
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
(Tiểu sử Cụ Trần Công kính đính hậu)
Người quá tuổi trăm thật hiếm thay
Mừng Huynh Đại Thọ vượt hơn hai!
An dân chiến lược vang quân sử
Bảo quốc tham mưu nồi trí, tài
Rã ngũ thương nhà tâm chẳng nhạt
Tan hàng nhớ nước dạ nào phai!
Hồi Hương canh cánh nhưng đành khất,
Đợi một ngày quê cũ thái lai!!
Camthành March 6th, 2024
ThaNhân
(Thân mến cám ơn bạn Trần Quốc Bảo).
Cám ơn hiền hữu chúc thọ tôi
Trong dịp tôi tròn “Trăm, hai tuổi”
Nghĩa cử bạn hiền rất tuyệt vời!
Tuổi cao tâm trí còn sáng suốt
Thân tâm an lạc cũng nhờ Trời
Tôi xin cầu chúc Trần hiền hữu
Sống vui, sống khỏe bên con cháu
Sống lâu, sống thọ, thọ hơn tôi.
Trần Công/Lão Mã Sơn (*)
Hoa Đô, ngày 10-3-2024