tiêu đề Nhãn
- BIÊN KHẢO
- CÂU ĐỐI
- CỔ THI
- GIA CHÁNH
- GIẢI TRÍ
- HÌNH ẢNH HỘI NGỘ
- HÌNH ẢNH NAY
- HÌNH ẢNH XƯA
- HỘI HỌA
- KHOA HỌC
- LỊCH SỬ
- LỜI HAY Ý ĐẸP
- LƯU NIỆM
- SỨC KHOẺ
- SƯU TẦM
- THƠ
- THƠ CẢM TÁC
- THƠ DỊCH
- THƠ DIỄN NGÂM
- THƠ NHẠC
- THƠ PHỔ NHẠC
- THƠ SƯU TẦM
- THƠ TRANH
- THƠ TRANH NGHỆ SĨ
- TIN BUỒN
- TIN VUI
- VĂN
- VŨ HỐI THƯ HỌA
- VƯỜN THƠ VIÊN NGOẠI
- XƯỚNG HỌA
- YOUTUBE
Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2024
Khắc Khoải Về...
Thu Ơi
Đã mấy thu qua dạ mỏi mòn,
Nhìn thu e-ấp dạ nỉ non,
Sao ta cứ tưởng là ma quái
Thấy ánh trăng soi dạ bồn chồn.
Ta biết nói gì đây hả thu,
Trăng soi đầu núi mờ mây phủ
Thu thét quấy rầy đất mẹ vang
Nhưng ta cứ tưởng là thu ngủ.
Ta biết trăng thu mấy nẻo về
Gió buồn man mác dạ sơn khê
Mặc ai khóc lóc bên giòng biếc
Réo rắt đau buồn áo não ghê!
Thu lại về bên khóm trăng tà
Vướng chân gót nhỏ vội nhìn xa
Thấy thu ta nhận rõ vầng trăng méo
Vội khóc òa lên đỡ xót xa!
Sự thế thu ơi lắm kẻ chờ
Khơi dòng bến đục dệt sầu mơ
Để cho nước lũ reo hò thét
Nức nở đau buồn dệt bài thơ.
Thu ơi ta chẳng đợi thu rồi
Nhìn thu trăng sáng tả tơi
Ta đang cố bước hòa nhịp thở
Chỉ biết đau lòng nhặt lá thôi!
Sóc trăng 1974
Tô Đình Đài
Người Còn Đó, Tôi Còn Đây
(Viết tặng các thân hữu của Sương Lam)
Thăm hỏi Bạn, biết rằng người còn đó
Nỗi mừng vui tràn ngập cõi lòng tôi
Cuộc đời này bao sóng gió, nổi trôi
Vui được biết, Bạn bình an vui sống
Đời trần thế ví như là huyễn mộng
Kiếp nhân sinh là sinh tử, tử sinh
Quý nhau chăng chỉ ở một chữ Tình
Tình cha mẹ, tình vợ chồng, bè bạn
Tình cảm ấy ta không treo giá bán
Khi con tim không đơn vị đo lường
Bàn cân nào, cân được chữ Yêu Thương
Thế mới biết Thương Yêu là vô giá!
Cuộc đời dẫu đảo điên, nhiều dối trá
Nếu chúng ta thực sự mến thương nhau
Thì tiếc chi một lời nói, câu chào
Hãy trao gửi, sưởi ấm tình nhân thế
Có hơn không dù biết rằng chậm trể
Vì con người ai cũng thích yêu thương
Được thương người và cũng được người thương
Hãy bày tỏ yêu thương dù có chậm
Bạn còn đó! Tôi còn đây! Mừng lắm!
Vì chúng ta còn cơ hội gặp nhau
Để trao nhau lời nói với câu chào
Đầy thân ái, đầy yêu thương, quý mến
Chuyện dĩ vãng, chuyện tương lai sắp đến
Hãy quên đi, xin nhớ hiện tại thôi
Nếu tâm bình trí lạc! Thế đủ rồi!
Ngừời còn còn đó! Tôi còn đây! Phúc lắm!
Sương Lam
Trả Ta...
Non sông chữ S yêu thương vô cùng
Trả ta huyền sử Tiên Rồng
Giòng giống con-Lạc-cháu-Hồng hùng anh
Trả ta lịch sử lừng danh
Truyền thống dân tộc văn minh cội nguồn
Trả ta từng giọt lệ tuôn
Từ khi mất nước nỗi buồn không vơi
Lưu vong trên đất nước người
Nhớ nhung xâu xé tơi bời con tim
Hướng về quê cũ mong tìm
Đổi thay đúng với niềm tin vẫn chờ
Trả ta... tất cả bầu trời
Biển Đông hải đảo trùng khơi một vùng
Trả ta tổ quốc anh hùng
Giang sơn chữ S vô cùng mến yêu.
CN/H.N.T. ,
Hồn Đá - Hồn Đá Thiên Thu
“Đá vẫn thi gan cùng tuế nguyệt”!
Đá quý Kim Cương, ngọc Biện Hòa tuyệt đỉnh cao sang!
Đá! Có người hóa đá ôm con đứng chờ! Xin thắp một nén nhang!
Đá! Mòn lưỡi kiếm Đặng Dung dở dang mài quốc thù vị phục!
Đá! Đẹp tình Chàng mây Vĩnh Phúc!
Đá! Thương thân Thiếp khói Ba Vì!
Đá! Mỏi mòn mong đợi! Lệ tràn theo Bóng Người Đi!
Đá! Ngậm nhớ nhung tình hận đến kỳ vẫn xa xăm biền biệt!
Đá! Mãi mãi âm thầm đau đớn xót xa! Làm sao Em biết?!
Đá! Bàn tay nghệ sĩ tài hoa thần thoại tha thiết tạc tượng Tiên Nga!
Đá! Hoài ghi dấu tình ta!
Đức Hùng
Sydney, Úc Châu, 23/04/2024
***
Hồn Đá Thiên Thu
Cùng tuế nguyệt trơ trơ hồn đá!
Đá Kim Cương tuyệt đỉnh cao sang!
Đá Vọng Phu! Xin thắp nén nhang!
Mòn lưỡi kiếm Đặng Dung phục quốc!
Đá! đẹp tình Chàng mây Vĩnh Phúc!
Đá! thương thân Thiếp khói Ba Vì!
Đá! Lệ tràn theo Bóng Người Đi!
đến kỳ hẹn vẫn xa xăm biền biệt!
Ngăn cách đó làm sao em biết
Đá! mãi âm thầm đau đớn xót xa!
Đá! Bàn tay nghệ sĩ tài hoa
Đã lặng lẽ thổi hồn cho đá
Bức tranh đá đi vào thần thoại
Ai thiết tha tạc tượng Tiên Nga!
Đá nghìn năm ghi dấu tình ta
Cho hồn đá đi vào tình sử!
Mường So Đèo Văn Trấn
Altoona, IA, USA 23/04/2024
Sóng Bạc Đầu
Thứ Năm, 25 tháng 4, 2024
Cho Người Nằm Xuống
Xin Đừng Hẹn
Hẹn làm gì? ở một kiếp mai sau
Cõi trần gian có gì mà lưu luyến
Bụi mịt mù lòng gian dối trao nhau
Máu thịt rơi vung vãi khắp nơi nơi
Và nghe chăng tiếng khóc than quằn quại
Sống làm gì tàn phế giữa tuổi thơ?
Tuổi đôi mươi nhiều mơ ước yêu thương
Không tình yêu chưa một lần ân ái
Hiến dâng đời tất cả cho Quê Hương
Khóc thương chồng tủi thân phận bơ vơ
Ôm con thơ một vùng trời u tối
Người ơi người khổ nạn đến bao giờ!
Gió sững sờ chứng kiến cảnh tang thương
Giữa Quê Hương tràn đầy muôn xác chết
Máu lệ chan hòa tiếng khóc thê lương !!!
Bậu Đi
(Tranh: Vũ Cao Đàm)
bậu đi biệt dạng hôm nào
ta trông mút mắt nhớ đau từng hồi
nhớ từ giọng nói tiếng cười
nhớ se tóc bạc cột đời hai ta
bậu đi hình như hôm qua
mà sao ta tưởng như là nhiều năm
bậu đi lạnh gối ta nằm
hình như cái lạnh, lạnh ngầm trong xương
bước qua ngưỡng cửa âm dương
bậu đi mình bậu chẳng vương vấn gì
còn ta ở lại sống lì
một thân, một bóng cu-ky một mình
bậu ơi, sao bậu làm thinh
nén nhang, cơm lạt bóng hình là đây
phất phơ hồn gió theo mây
mỗi đêm giỡn bóng trăng gầy tàn đêm
bậu về ta thấy lòng êm
như trăng thuở nọ bên thềm thanh xuân
như là tiếng hát bậu ngân
xuống câu vọng cổ tình quân phụ phàng
bậu về trăng sáng ngút làng
hương thơm dậy đất bàng hoàng hồn ta
ngất ngây ôm chặt trăng, và
tưởng đâu ôm bậu thịt da vẫn nồng
bậu đi hồn có về không
nhắn tin theo gió cho lòng ta yên
dầu cho bậu ở cõi trên
hay đang cõi dưới trong miền u-minh
một mai ta đã dọn mình
quyết theo chân bậu lênh đênh cõi nào
dầu cho đất thấp trời cao
tử sinh là mới bắt đầu cuộc chơi
ngày mai bậu trở lại đời
và ta trở lại làm người bậu ưng
giọt mừng nước mắt rưng rưng
hai tay ôm bậu mà rung dậy tình.
Trần Phù Thế
Tâm Sự Người Đi Máy Bay
Nên không thể hiểu nhiều điều về biển
Về những rủi ro và những nguy hiểm
Anh đã trải qua trên đường vượt biên
Nhưng anh biết đâu nỗi lòng của em
Lìa xa quê hương tâm tư trĩu nặng
Trên máy bay nhìn ra ngoài mây trắng
Khung cửa sổ mờ hay nước mắt em rơi?
Máy bay lên cao lòng em chơi vơi
Nhìn lần nữa dải đất hình chữ S
Trái tim em đau nào ai hay biết
Bởi vì đâu chúng ta phải ra đi?
Kể từ ngày cuộc phân tán chia ly
Bao lớp người ngậm ngùi đời viễn xứ
Thân ở nơi này, hồn về quê cũ
Thấy quê nhà và những người thân quen
Người ở lại cũng có nỗi đau riêng
Niềm nhớ dạt dào theo từng cơn gió
Những đêm khuya em băn khoăn trăn trở
Anh ở bên kia có lạnh lắm không?
Em vẫn đợi chờ, em vẫn ước mong
Ngày gia đình mình sum vầy đoàn tụ
Nửa vòng địa cầu giờ đây gần lại
Sưởi ấm đời nhau ở chốn tha phương
Nguyện cầu một ngày về lại quê hương
Đón tự do thanh bình và hạnh phúc
Ta xuống biển thăm những người đã khuất
Hay lên rừng tìm những mộ không tên
Quá khứ khổ đau sẽ được ngủ yên
Dân tộc mình bước qua trang sử mới
Và anh ơi, biển sẽ mừng đưa lối
Cho sóng về ru những bản Tình Ca
Đất nước mình sẽ mãi mãi nở hoa ….!!!
Kim Loan
Rồng Tiên Vào Hội
‘Nòi Rồng Tiên: Nam Quốc Sơn Hà’
(Việt Nam: Tân Huyết Sử diễn ca)
Những giai đoạn lịch sử huy hoàng
1.a:
Thơ ta
Ðêm đêm lừng vang bốn biển
Thơ ta đen, đỏ, tím, vàng, lam, trắng, xanh, huyền nhiệm
Thơ vào lay động giấc Long Vương
Chốn thủy cung
Ðánh thức con rồng vàng đang ngủ
Lên khỏi đại dương
Về nằm lại bên sườn Ngũ Lĩnh
Ðể Rồng lại nói
Ðể Rồng lại thưa
Thưa rằng:
"Ta là Lạc Long
Nàng là Âu Cơ
Buổi đầu dựng nước
Vàng tươi màu cờ
‘Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư’ (thơ Lý Thường Kiệt)
Ðường lịch sử mưa điên vần vũ
Nòi Rồng Tiên thác lũ bao phen
Vuông tròn chung một khuôn thiêng
Ðuổi quân giặc nước, duyên tròn lại duyên.
Trăm con một bọc
Giống nòi Rồng Tiên
Nghìn năm sau trước một thuyền
Nghĩa thề non nước, tình nguyền nước non".
Dậy dàng qua núi qua sông
Vang vang chính khí
Rạo rực lòng công đức cha ông
Dựng Việt Nam giữa trời Ðông Á
Một Việt Nam anh hùng, chí cả
Một Việt Nam sắt son vàng đá
Nghìn muôn năm kết chặt bản tình ca
‘Nòi Rồng Tiên: Nam Quốc Sơn Hà!’.’’
I.b:
Thơ ta
Ðêm đêm trào lên ngọn bút
Ôn lị On Lịch sử mấy nghìn năm sau trước trước
Dạt dào tim, nghĩa nước tình nhà
Dạt dào tim, ơn Mẹ công Cha
Bao công đức dệt lời thơ bất tuyệt
Thơ rằng:
"Tuyệt vời thay ý chí đàn bà
Ðáp nghĩa nước, trả thù nhà trọn vẹn
Dòng chính khí trào dâng lên huyết quản
Cờ Vàng bay rực sáng cõi Mê Linh
Ðàn voi thiêng chung óng ả lời tình
Thế giới cổ kim, duy một lần, sau trước
Chí quần thoa trổi vượt cả nam nhân
Ba năm dài dựng nước
Ba năm dài nao nức bản hùng ca:
‘’Nòi Rồng Tiên: Nam Quốc Sơn Hà!’.’’
‘’Nửa đêm thức giấc
Còn nghe vẳng tiếng Ngô Quyền
Soi vừng trăng lạnh
Gỏ nhịp ván thuyền
Hát bài thắng trận…lênh đênh
Ðầu Hoằng Thao lông lốc
Thuyền Bắc quân tan tác, dập dềnh
Từ đây dựng lập kỷ nguyên
Từ đây độc lập lưu truyền sử ca:
‘‘Nòi Rồng Tiên: Nam Quốc Sơn Hà!’’’
‘’Một búp sen non nở bừng trang sử
Thời huy hoàng triều đại Lý hoàng kim
Ðạo hạnh lung linh sáng rỡ hương thiền
‘Tâm như’ thấm đượm lời tim
Từ ‘vô úy’ dệt niềm tin bất diệt
Thơ thần ướp ngọn gươm thiêng
Lý Thường Kiệt chận đầu quân giặc Tống
Cờ sắc thắm lên cao lồng lộng
’’Một dòng sông! Có một dòng sông
Quân Nam tràn lên như bão tố
Vạn cánh tay thề ‘sát đát’ quyết không tha
Hội Diên Hồng trút lên đầu lũ giặc
Triệu rưỡi quân Nguyên ba lần tan tác
Mộng xâm lăng. Bạch Ðằng giang
Sông hùng dũng của nòi giống anh hùng
Sông lẫy lừng chiến tích
‘’Nòi Rồng Tiên: Nam Quốc Sơn Hà!’’’
‘’Ai đi đó, có xuôi về Thanh Hóa
Tri ân người áo vải đất Lam sơn
Mười năm dài gian khổ
Ðẩy Thoát Hoan cùng đường mạt lộ
Liễu Thăng, Sầm Nghi Ðống,..bao tướng giặc tài ba
Bay đầu, phơi xác, qụy lụy xin tha
Bài Cáo Bình Ngô rúng động cả sơn hà phương Bắc
Bàn tay nông dân anh hùng dẹp giăc
Toàn muôn dân óng ả nhạc đồng ca:
‘’Nòi Rồng Tiên: Nam Quốc Sơn Hà!’’’
‘’Nguyễn Huệ Quan Trung, một trận Ðống Ða
Quét sạch lũ gian tà
Ðẩy Sĩ Nghị vứt ấn kiếm, ôm đầu chạy bộ
Vạn vạn quân Thanh, cầu đổ, trôi sông
Càn Long, khiếp hãi, buộc lòng
Nghị hòa cho đỡ thẹn thùng bại binh
Nước non mình lại với mình
Bắc Nam, dân nước thanh bình
‘’Nòi Rồng Tiên: Nam Quốc Sơn Hà!’’’
I.c:
Thơ ta
Đêm đêm nhìn Bắc Đẩu
Sớm sớm đón dương quang
Từng trang lịch sử̉ huy hoàng
Từng thuở ́ cờ vàng giữ nước
Dậy dàng tim thao thức, bâng khuâng
Dậy dàng tim nao nức, rưng rưng
Dệt lời thơ nhớ
Thơ rằng:
‘’Nhớ Văn Lang quê hương rục rỡ́
Nhớ Cổ Loa, nhờ nỏ Long Châu
Trống Đồng gỏ nhịp khoan mau
Lạc Hổng ruổi gíó bay vào sử xanh…
Nhớ từng buổi cha tần ngần buông cuốc
Mắt rạng ngời lúa mượt đồng xanh
Những hạt vàng long lanh
Những hạt vàng óng ánh
Nuôi dòng đời, nuôi mạch sống tinh anh
Nhớ mẹ già́ buông gánh hàng rong
Tay mân mê cô búp bê xinh xắn
Miệng tươi cười, lau chiếc trán mồ hôi
Chạy vào thăm cháu
Đứa cháu nhỏ đôi mắt tròn diễm lệ
Một nhoẽn cười, non bể vào xuân
Bao em ta, riu ríu chân chim
Nhảy dây, chơi bi, đánh đáo
Chân cò cò, la hét oang oang
‘Công cha như núi Thái Sơn..
Bầu ơi thương lấy bí cùng’..
(Hiểu nghĩa gì không? Chúng lắc đầu nguầy nguậy!)
Chị ta gập mình trên trang giấy
Bài học quá dài,
Phép tính vi phân, phương trình lượng giác
Khó làm sao ! Nhưng sáng ngời ánh mắt
Quyết một lòng son sắt chí cha ông
Các anh ta trùng trùng núi dựng
Trùng trùng mưa biển sóng dập dồn
Ghim súng chờ thù, miệng thầm lẩm nhẩm
Bạch Đằng, Chi Lăng, Đống Đa, Chuơng Dương, Hàm Tử
Mẹ và Cha, mõi mòn nơi hậu cứ
Ngày hoà bình, lộng lẫy đất trời quê
Và, đôi ta,
Mắt em anh bảo xanh màu nước
Ôm trọn vừng trăng anh thả trôi
Tóc em anh bảo sợi mưa ngâu
Chải thơm cánh gió mấy từng cao
Mạch dài hơn cả tràng giang mộng
Tình mình ‘biển núi’ đẹp trăng sao!
Lòng ta là biển
Trí ta là non
Non lên cao nhìn vào biển rộng
Biển muôn trùng chở mộng non cao
Chữ tình rộng hẹp ra sao
Mà ôm trọn cả núi cao biển dài
Rồi cứ thế, tay trong tay,
Tiếp dòng lịch sử
Tay trong tay,
Ngôn ngữ mặn tình người
Ươm vào tim từng lời thơ chính khí
Ướp vào lòng từng nhịp bản trường ca
‘’Nòi Rồng Tiên: Nam Quốc Sơn Hà!"
I.d:
Thơ ta
Đêm đêm cỡi ngựa vàng lên đỉnh Sóc
Giục phi nhanh lên tận chín tầng trời
Lật sổ Nam Tào
Giở trang Bắc Đẩu
Xóa màu hư cấu
Tờ thiên thư chép vội mấy dòng thơ
Thơ rằng:
‘’Co ́ con sông nào không xuôi về biển
Có biển nước nào chẳng bốc thành hơi
Hơi lên kết đọng mây trời
Gió đưa mây đến từng nơi non ngàn
Mây kết thành mưa
Mưa tuôn ào ạt
Nước tinh tuyền tắm mát đầu non
Nước đi là để lại nguồn
Tình ta qua những trang buồn lại vui’’
Rồi ta đếm tuổ̉i cuộc đời
Trong ta cõi đất cõi trời giao nhau
Nghìn năm sau trước trước sau
Dễ ai dựng vách ngăn rào núi sông
Bao phen con Lạc cháu Hồng
Xóa trang dị sủ, dẹp dòng can qua
Thái bình ghi nỗ lực
Thủ tích dựng mùa hoa
‘’Nòi Rồng Tiên: Nam Quốc Sơn Hà!’’.
‘Nòi Rồng Tiên: Nam Quốc Sơn Hà’
Chú thích:
1) Thơ cụ Phan Bội Châu, trích trong tập ‘Phan Bội Châu thi tuyển’ của Huyền Thanh Lữ, Thư Xã Nhượng Tống xuất bản, in tại Hoa Kỳ, CA 2002. Huyền Thanh Lữ dịch:
Nói Chí của mình
Tổ Quốc đắm chìm người có phận
Ngược xuôi gió bụi, cớ sao buồn
Kẻ thù trời đất không chung đội
Nhìn ngẫm non sông, chí chẳng mòn.
2) ‘Đức Phật đài sen nụ cười mở rộng’, do liên tưởng đến tượng Đức Di Lặc, nụ cười mở rộng, không như nụ cười vi tiếu nơi tượng Đức Thích Ca. Tượng Đức Di Lặc là hình ảnh ẩn dụ nói lên trạng thái sống hoàn toàn thanh thoát, an bình tự tại, không còn bị ‘điều kiên hóa’ bỡi hiện tượng, bỡi qui luật Nhân Duyên Sanh. Do cảm nhận Lẽ Tiến Hóa qua giáo lý Đức Thích Ca, người viết liên tưởng đến ẩn dụ nơi tượng Đức Di Lặc.
3) Lời vua Lê Thánh Tôn, ở buổi Hội Lục Đầu Giang, năm 1470, có nghĩa:
‘Trời Nam ngàn năm núi sông vẫn còn’.
4) Câu thơ của Nguyễn Du, tạm dịch
‘Vạn dặm sơn hà (non nước) chính khí chung’’
5) Hai câu thơ của vua Trần Nhân Tông sau ngày đánh tan quân Nguyên xâm lược. Cóngười đã dịch: ‘’Xa ̃ tắc hai phen bon ngựa đá, Sơn hà nghìn thưở vững âu vàng’’.
* Sự việc cô Phạm Thanh Nghiên cùng ông Vũ Cao Quận và nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa làm đơn xin Nhà Nước được phép tổ chức biểu tình theo như Hiến pháp và Luật pháp cho phép để nhân dân bày tỏ tâm tình và nguyện vọng trước hiện tình đất nước. Nhưng đơn bị bác. Cô khiếu tố, Tòa án không trả lời. Sự việc nầy khiến nhớ lời Winston Churchill : ‘’ Ở nước Anh, tất cả được cho phép, ngoại trừ những gì bị cấm. Ở nước Đức, tất cả đều bị cấm ngoại trừ những gì đã được cho phép. Ở Pháp, mọi thứ đều được cho phép, kể cả những gì bị cấm. Ở Liên Xô, tất cả đều bị cấm, ngay cả những gì đã được cho phép’’ (En Angleterre, tout est permis, sauf ce qui est interdit. En Allemagne, tout est interdit, sauf ce qui est permis. En France, tout est permis, même ce qui est interdit. En URSS, tout est interdit, même ce qui est permis). Việt Nam dưới chế độ Cộng sản 100% theo đúng Liên Xô trước đây.
Thứ Tư, 24 tháng 4, 2024
Có Khi Nào - Thơ: Trần Minh Hiền - Phổ Nhạc: Vũ Lương Đúng - Trình Bày: Bích Hiền Tuấn Chiron
Phổ Nhạc: Vũ Lương Đúng
Trình Bày: Bích Hiền Tuấn Chiron
Bốn Không Của Người Về Hưu
KHÔNG I: THỜI GIAN
Quẳng thôi cái đồng hồ tay
Giờ đây vô dụng vì ngày như đêm
Hăm bốn tiếng nghỉ triền miên
Quanh năm suốt tháng một niềm vô ưu...
KHÔNG II: KHÔNG GIAN
Rằng thưa địa chỉ bỏ rồi
Từ đây góc biển, chân trời ngao du
Đâu đâu cũng kể như nhà
Hồn quê gửi ngọn mây xa la đà...
KHÔNG III: ĐIỆN THOẠI
Thôi đừng phôn phiếc làm chi
Gặp nhau cứ đợi hội hè lại lên
Ngày Quốc hận, Tháng Tư đen
Trung thu, Nguyên Đán đã quen nết rồi.
KHÔNG IV: TIỀN BẠC
Xưa thấy tiền bạc mừng rơn
Giờ hay sức khoẻ còn hơn là vàng
Vào đời cát bụi hóa thân
Từ trần tay trắng lại hoàn trắng tay.
Hoàng Xuân Thảo
Ly Rượu Tháng Tư - Tháng Tư Tan Tác
Ly Rượu Tháng Tư
(Viết tặng anh CVK, TBT và MVN)
Bao nhiêu năm rượu vẫn đầy
mời người uống lại vị cay năm nào
chút trái đắng chút niềm đau
chút da thịt máu chút màu tang thương
Xin nâng ly những đoạn trường
uống ngày tháng cạn mười phương cúi đầu
uống đời từng ngụm mưa mau
uống thân xác những áo nhàu nếp nhăn
Còn gì ở lại tháng năm
còn hương phấn cũ còn trầm tích xưa
tháng Tư uống mấy cho vừa
mời nhau ly rượu chiều mưa xứ người
Để rồi cũng giấc mơ thôi
đêm nằm rót mộng bờ môi thắm nồng
đưa người cuối một nhánh sông
tìm đâu bến đợi giữa trăm năm buồn...
Durham, North Carolina
Nguyễn Vĩnh Long
Bài Họa:
Tháng Tư Tan Tác
Một ly non nước dâng đầy
Môi chưa cạn chén men cay ngày nào
Sao tim nhức nhối nghẹn đau
Bầu trời Quốc táng tím màu xót thương
Nửa mảnh oằn gánh dặm trường
Nửa mảnh ly xứ tha phương giang đầu
Gió xoay chuyển hướng về mau
Bản đồ dân tộc xóa nhàu vết nhăn
Ngày ấy đã 49 năm
Khơi lại ký ức thăng trầm ngày xưa
Ngậm ngùi như thể mới vừa...
Chia tay kẻ ở lệ mưa tiễn người
Gặp nhau trong mộng mà thôi
Đêm trăng mơ bóng mặn môi hương nồng
Thuyền tình lạc bến xa sông
Tháng Tư dậy sóng dòng đau xoáy buồn
Melbourne 4.2024
Kim Oanh
Áo Dài Nón Lá Nghiêng Thành Bài Thơ
Vui buồn lận đận bạc đầu sóng xanh
Trời thương đất nhớ mộng lành
Áo dài nón lá nghiêng thành bài thơ
Nhẹ nhàng nhỏ nhẹ nhởn nhơ
Xuân xưa hương tóc tiên chờ trăng sao
Hẹn hò liền cánh bay cao
Lên voi xuống vịnh chiêm bao giờ cùng
Đường quỳnh hoa bóng tình chung
Mưa hồng tay trắng vòng cung mê nhìn
Hút hồn chới với hiện sinh
Ngọt ngào nũng nịu cho tin yêu chờ
Ngàn thương khao khát ước mơ
Hứng hoa nâng trứng bướm thơ ngây người
Hoa đi hoa đứng hoa cười
Hoa tay hoa trái hoa tươi hoa hồng
Tiên bồng non bồng bềnh bồng
Dấu yêu dấu nhớ nhãn lồng chim quyên
Kỳ tình kỳ tích kỳ duyên
Hồng trần ai lạnh còn nguyên xuân hồng...
MD.02/21/23
Luân Tâm