Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2019

Từ Giã Thơ Ngây- Sáng Tác Minh Kỳ& Nguyễn Hiền-Tiếng Hát Lưu Hồng


Sáng Tác: Minh Kỳ& Nguyễn Hiền
Tiếng Hát: Lưu Hồng
Thực Hiện: Đặng Hùng

Tình Hè



Hôm ấy mưa chiều em với anh
Nhìn bong bóng vỡ nước vây quanh
Và trong đáy mắt buồn sâu thẳm
Giây phút chia tay dạ chẳng đành

Luyến tiếc dìu nhau lối cỏ xanh
Gọi mây mây hỡi hãy xây thành
Cho ta trốn mãi tìm hơi ấm
Gửi chút hương lòng dẫu mỏng manh

Thôi thế thế rồi cũng phải xa
Trong làn mưa lạnh lệ chan hòa
Trao tay cánh phượng nằm trang vở
Giữ lấy tình hè thắm sắc hoa

Kim Phượng

Hạ -Hè Xưa


Bài Xướng : Hạ

Hàng cây lặng đứng
Chiều đi qua mau
Nắng hồng chếch bóng
Hạ về hôm nao?

Hôm nay trên đường
Phượng tàn tạ cánh
Một thời yêu đương
Còn đây bất hạnh

Xa rồi, tôi nhớ
Dặm dài thương đau
Mộng vàng tan vỡ
Em giờ nơi đâu?

Chiều hiu quạnh quá!
Cho buồn lên khơi
Tôi là kẻ lạ
Trong bốn phía trời

Hồ Khiên
***
Hè Xưa

(Viết nương vận “Hạ’’ của nhà thơ Hồ Khiên)

Hàng phượng lịm đứng
Gọi gió mây mau
Về che chiếc bóng
Cô bạn ngày nào?

Em bỏ học đường
Lòng buồn canh cánh
Xa bạn thân thương
Lìa quê biệt xứ!

Tựu trường…tôi nhớ
Cô bạn giờ đâu?
Hoen mờ trang vở
Phượng tàn tạ đau!

Hè xưa buồn quá!
Nghe bạn ra khơi
Đến miền đất lạ
Một đêm tối trời.

Ngô Văn Giai

Bước Chân Dĩ Vãng - Dạo Bước Đường Hoa


Bước Chân Dĩ Vãng

Đôi bướm năm xưa trên phố vắng
Tà áo mơ màng cánh chuồn bay
Bóng in gạch lát chìm hoa nắngTiếng hát năm nào người có hay?

Eo chít còn vương dáng chuốt hồng
Bước chân ngày nọ ai hoài mong
Nắng úa hững hờ soi đại lộ
Ai đi , ai nhớ , chuyện vân mòng ?

Ôi những người xưa giờ còn mất
Gợi nhớ tấm hình tay nắm tay
Bao cánh chuồn chao ngày vỡ tổ
Thương nhớ dâng tràn trọn đêm nay!

Locphuc
***
Dạo Bước Đường Hoa

Tung tăng cánh bướm trên hè phố


Áo mỏng lụa là hoa nắng thêu
Đường xưa có còn thênh thang gió
Đón bước em qua luyến những chiều?

Bước chân dĩ vãng hè phố xưa
Sài Gòn trưa nắng với chiều mưa
Vòm lá xanh reo lời tình tự
Ru mãi ngàn năm mối tình thơ

Yên Nhiên

Tri Kỷ Mười Phương



Tri Kỷ Mười Phương

Pháo đỏ rượu hồng rộn ý thơ,
Đò ngang mong nối nhịp đôi bờ.
Nhớ thời đèn sách đầy hoa bướm,
Tiếc thuở thanh bình ắp mộng mơ.
Dạo ấy thuyền trăng vui bến nước,
Giờ đây cung nguyệt bặt đường tơ.
Cảm ơn nữ sĩ cùng thân hữu,
Tri kỷ mười phương vẫn đợi chờ.

Hồ Công Tâm
***
Cùng Một Mảnh Đời


Yêu em anh tập tễnh làm thơ
Gởi mộng tương tư chẳng bến bờ
Mắt biếc long lanh trong tợ ngọc
Môi hồng chúm chím đẹp như mơ
Vầng trăng tha thướt êm lời nhạc
Cơn gió dịu dàng trải tiếng tơ
Anh phận bọt bèo không bến đỗ
Trọn đời chỉ biết chữ mong chờ

Toronto 6/2/ 2019
Nguyên Trần


Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2019

Thơ Tranh: Chiếc Đò Quê Hương


Thơ: Mặc Phương Tử
Ảnh: Paulle Minh
Thơ Tranh: Kim Oanh

Định Phong Ba -Tô Đông Pha (1037 - 1101)


Định Phong Ba

Mạc thính xuyên lâm đả diệp thanh
Hà phương ngâm khiếu thả từ hành
Trúc trượng mang hài khinh thắng mã
Thùy phạ / nhất soa yên vũ nhiệm bình sinh
Liệu tiễu xuân phong xuy tửu tỉnh
Vi lãnh / sơn đầu tà chiếu khước tương nghinh
Hồi thủ hướng lai tiêu sắt xứ
Quy khứ / dã vô phong vũ dã vô tình

Tô Đông Pha (1037 - 1101)
***

Về Thôi

Chẳng nghe rừng động, cây lá xáo xác,
Câu thơ ngâm toáng, thanh thản ta đi. 
Gậy trúc, giầy rơm thích hơn cỡi ngựa,
Thêm chiếc áo tơi, mưa gió ngại gì.

Gió xuân vỗ mặt, rượu say tỉnh hẳn,
Thấm lạnh, nắng chiều đỉnh núi tương nghinh.
Quay đầu, nhìn lại nơi chốn tiêu sắt,
Về thôi, mặc mưa, mặc gió, mặc tình!

04/13/2019

Phạm Khắc Trí
Chú Thích: 
(1) Chữ "tình" ngoài nghiã là "tình" như "tình nghĩa", còn có nghiã là "trời tạnh, không còn mưa gió nữa" 
(2) "Định Phong Ba" là tên của một điệu từ khúc đời Tống, còn gán cho một nghĩa gì khác thì xin được tùy ý 

Lời Thêm:
Thơ xưa, nhiều khi mượn A nói B, ý ở ngoài lời, muốn được hiểu những điều không nói ra được. Đầu bài Định Phong Ba, có ghi lời dẫn của tác giả, đại ý, đi chơi gặp mưa, ai nấy đều bối rối, duy tác giả coi như không sao, một lúc sau trời tạnh, làm ra bài từ này. Riêng tôi, bấy lâu gối cỏ giường thiền, lúc này chỉ muốn thân quen đọc cho vui mà thôi.



Sát Na Bỗng Hóa Trăm Năm


(Khoảnh khắc nghĩ về Nhà văn NXH)

Có phải Người Đi Trên Mây?
Nghe không gió hỏi mộng trầy bởi sao!
Thưa rằng mộng vốn chiêm bao
Theo hư vô nhặt trái sầu rất xanh
Làm sao trở giấc an lành
Bụi Và Rác đã trở thành chứng nhân
Gió nghiền nát hạt vi trần
Thổi tan mộng huyễn tiền thân hiện hình
Đi-về vẫn chỗ vô minh
Chênh vênh chiếc bóng lộ trình ngày xưa
Ngôi Nhà Ngói Đỏ chìm mưa
Mù sương mây trắng ai vừa ghé thăm
.......................................
Sát na bỗng hoá trăm năm.

Kiều Mộng Hà
Desoto, Oct 16.2013.
* Những chữ viết in đậm là tựa Tác phẩm của NXH

Nỗi Nhớ



Bài Xướng
Nỗi Nhớ


Nỗi nhớ chao dòng lệ chảy rơi
Lời đêm nhỏ giọt ướt hiên đời
Thơ sầu dỗi mộng nằm im tiếng
Tửu đắng ru hồn mãi lặng hơi
Cuộn mảnh tình thu vàng cuối ngõ
Vùi cơn nắng hạ đỏ bên trời
Thương vùng kỷ niệm buồn xơ xác
Giữa tối ta rời bỏ cuộc chơi.

Thạch Hãn
LCT
***

c Bài Họa:

Giọt Lòng


Ta ngồi vớt những giọt lòng rơi
Bỏ quãng buồn vui lại bến đời
Lối cũ chưa mờ bao kỷ niệm
Vai gầy vẫn ấm một làn hơi
Mùa thu ấy đã về trong mộng
Cánh nhạn nào đang ruổi giữa trời
Ủ tiếng tơ đồng xưa lạnh lẽo
Dây chùng phím rạc chẳng buồn chơi.

Nguyễn Gia Khanh
***
Tơ Lòng


Mơ về kỷ niệm nước mắt rơi
Một mối tình riêng để lại đời
Tóc xõa ngang vai ôm gối chiếc
Môi kề ấp má tỏa mờ hơi
Thương về người ấy chôn vào mộng
Lại nhớ hình ai ở cuối trời
Khép lại tơ lòng cho khỏi đến
Mà sao vẫn cứ muốn về chơi.

Nguyễn Trinh Đức
***
Kỷ Niệm

(NĐT)

Bao lần kỷ niệm đã buồn rơi
Vẫn hiểu thời gian nhớ mộng đời
Lượm những câu vần lo bỏ phí
Gom từng ý chữ sợ mòn hơi
Thu về lá rụng phô đầy ngõ
Hạ ở cành chao giỡn khắp trời
Nỗi cảm ngày đêm hòa bến đợi
Cho thuyền nối nhịp thả hồn chơi.

Mạnh Kỷ -TP Vinh.
***
Muộn Phiền


Bản nhạc lay hồn vẫn nhẹ rơi
Vì sao rớt đụng phải canh đời
Đêm sầu mọt rỉa vườn ru gió
Nẻo mộng mưa lùa ngõ vắng hơi
Lặng lẽ vầng trăng rời góc biển
Đìu hiu cánh nhạn vẫy lưng trời
Căn nhà một thuở buồn nhang khói
Chỉ ước mong từ giã bạn chơi.

Thạch Hãn
LCT
***
Giọt Lòng


Lẻ nắng lưng thềm tĩnh tại rơi
Mà nghe sỏi đá dạt bên đời
Ly sầu nhỏ giọt hồn im tiếng
Chén tủi dềnh loang miệng vãi lời
Trĩu nặng cây đời ung quả đất
Tràn dâng thế sự rã khuông trời
Mưu bày lắm kẻ tham vào cuộc
Viện cớ bao người hãm để chơi

Hoa Mai
***
Giọt Đắng


Họa thơ Nguyễn Gia Khanh:

Giọt đắng pha sầu não chảy rơi
Hòa chan tủi lệ nhuốm manh đời
Nhà xiêu giậu đổ còn loang bóng
Bưởi rám sen tàn vẫn đọng hơi
Xót thuở nghèo vương làm nũng mẹ
Sầu khi đói bủa giận kêu trời
Ưu phiền cảnh ngộ vầy tâm mãi
Giỡn nghịch như là trẻ nít chơi.

0204 TC, 16/7/2019
Thái Chung


Trong bài BÓNG, ta đã có thành ngữ BÓNG CHIM TĂM CÁ để chỉ tin tức hay sự việc gì đó rất mơ hồ xa vời không nắm bắt được rõ ràng chắc chắn; như khi Kim Trọng thi đậu làm quan, định đi tìm Thúy Kiều, nhưng : 
Nghĩ điều trời thẳm vực sâu,
BÓNG CHIM TĂM CÁ biết đâu mà tìm!?

Mở đầu bài nầy ta có một thành ngữ lấy chữ CÁ làm đầu là "CÁ CHẬU CHIM LỒNG". Cá trong chậu chỉ biết có nước ở trong chậu; Chim trong lồng chỉ biết có cái không gian nhỏ hẹp của cái lồng. Thành ngữ nầy thường dùng để chỉ những hạng người tầm thường với chí khí nhỏ bé hạn hẹp, như lời Từ Hải đã bày tỏ một cách tự hào khi gặp Thúy Kiều:

Bấy lâu nghe tiếng má đào, 
Mắt xanh chẳng để ai vào có không?
Một đời được mấy anh hùng,
Bõ chi CÁ CHẬU CHIM LỒNG mà chơi?!

Từ Hải đã tự hào cho mình là anh hùng hơn người, muốn làm việc lớn, chớ không phải tầm thường an phận với những cái có sẵn như hạng CÁ trong CHẬU, CHIM trong LỒNG, chỉ có mình mới đáng cho Thúy Kiều để vào Mắt Xanh mà thôi ! Và qủa nhiên Từ Hải đã lọt vào mắt xanh của Thúy Kiều. 

CÁ CHẬU CHIM LỒNG còn dùng để chỉ cảnh tù túng trong một không gian hạn hẹp hay còn dùng để chỉ cảnh bị tù tội giam cầm. Theo trang "Văn học Việt Nam" : Giải thích Thành ngữ - Tục ngữ kể rằng : Có anh nhà giàu thích nuôi chim trong lồng để nghe chim hót và nuôi cá trong chậu để xem cá lội tung tăng. Cá trách chim ở trong lồng bộ vui lắm sao mà hót; chim trách cá ở trong chậu bộ thích lắm sao mà cứ bơi lội tung tăng. Con mèo gần đó bèn lên tiếng rằng : Thân CÁ CHẬU CHIM LỒNG chẳng biết lo còn trách cứ lẫn nhau ! Nên câu thành ngữ nầy cũng dùng để ám chỉ cảnh sống bó buộc, tù túng, mất tự do, như trong ca dao dân gian ta:
Ai ơi CÁ CHẬU CHIM LỒNG,
Một ngày bằng cả năm gông ngồi tù!

CÁ chữ Nho là NGƯ 魚, Nước chữ Nho là THỦY 水, nên ta có từ CÁ NƯỚC là NGƯ THỦY. Ta thường nói mừng như Cá gặp Nước, chữ Nho gọi là Ngư Thủy Tương Phùng 魚水相逢, là Cá nước gặp nhau, dùng để chỉ sự hòa hợp giữa đôi lứa. Theo tích trong sách Quân Tử thời Chiến Quốc như sau :

Tề Hoàn Công phái Quản Trọng đi hỏi ý của Nịnh Thích. Thích đáp :"Hạo hạo hồ ! 浩浩乎!". Quản Trọng không hiểu là ý gì, đến bữa ăn không vô, cứ ngồi trầm ngâm. Người tì thiếp thấy thế hỏi rằng : Vì cớ gì mà lo lắng ? Trọng đáp " Là chuyện mà nàng không thể biết và lo nổi ! Người tì thiếp thưa rằng :" Xưa nước Ngô và nước Can đánh nhau, quy định ai chưa sạch răng sửa thì không thể tham gia quân ngũ. Có thiếu niên tên Quốc Tử, tài sức hơn người, nhổ bỏ răng sửa để được ra trận, sau đó lập nên rất nhiều chiến công. Còn Bá Lý Hề là người chăn trâu ở nước Tần, được Tần Mục Công biết tài trọng dụng làm Tể Tướng, giúp Tần Mục Công xưng bá chư hầu. Cho nên, người tuổi trẻ không thể xem thường, người nghèo hèn không thể coi rẻ được. Sao thiếp không thể giúp tướng công được chứ ?. Quản Trọng nghe xong ngẩn người ra đáp rằng :" Được ! Ta phụng mệnh Tề Vương hỏi ý Nịnh Thích, nhưng hắn chỉ nói có ba chữ HẠO HẠO HỒ, nên ta không biết là có ý gì ?!. Người tì thiếp đáp rằng :" Chương Bạch Thủy trong Kinh Thi có bài : 浩浩者水,育育者鱼,未有室家,而安召我居?Hạo hạo giả thủy, Dục dục giả ngư, Vị hữu thất gia, Nhi an chiêu ngã cư?. Có nghĩa: Mênh mông là nước, thung thăng là cá, chưa thành gia thất, kêu ta ở nơi đâu đây? Chắc là ông ta muốn Tề Vương cưới vợ cho ông ta để ông ta yên lòng theo phò tá mà thôi!

Trong Truyện Kiều, khi Từ Hải đã xưng vương, rước Thúy Kiều về đoàn tụ, cụ Nguyễn Du cũng đã cho Từ Hải nói với Thúy Kiều:

Cười rằng: CÁ NƯỚC DUYÊN ƯA,
Nhớ lời nói những bao giờ hay không?
Anh hùng mới biết anh hùng,
Giờ xem phỏng đã cam lòng ấy chưa?!

CÁ NƯỚC DUYÊN ƯA nói theo chữ Nho là NGƯ THỦY DUYÊN HÀI 魚水緣諧. Trong truyện Nôm khuyết danh Hoàng Trừu 皇儲 (Công Chúa Đội Đèn) tả tình duyên giữa hoàng tử Hoàng Trừu và công chúa Nam Việt có câu:

Trước là NGƯ THỦY DUYÊN HÀI,
Sau là hai nước muôn đời giao thông.

Trong truyện Tam Quốc Chí, khi được Khổng Minh Gia Cát Lượng về phò giúp, Lưu Bị cũng đã nói rằng : "Ta mà có được Khổng Minh như là cá mà gặp nước vậy !". Nên trong văn học cổ thường dùng để chỉ sự tương đắc giữa hai người với nhau, như trong bài thơ "Ngoạ Long Cương vãn" của cụ Đào Duy Từ đã thoát dịch thật hay hai câu thơ trong bài Vịnh Vũ Hầu của Bạch Cư Dị là:

CÁ MỪNG GẶP NƯỚC Nam dương,
Rồng bay thiên hán vội vàng làm mưa. 

Theo ý của một bài thơ xưa thời Lục Triều, thì CÁ còn là con vật dùng để đưa tin, nên trong văn học cổ của ta có các từ như CÁ NHÀN hay CÁ NHẠN, CÁ ĐI NHẠN LẠI... Như ta nói Thư Đi Tin Lại vậy. Trong thơ của Chiêu Lỳ Phạm Thái có câu:

Bao nhiêu những kẻ bất tài,
CÁ NHÀN hãy lánh ra ngoài cho xa.

Hay như trong truyện Quan Âm Thị Kính cũng có câu:

CÁ ĐI NHẠN LẠI tin hay,
Đủ năm lễ đã đến ngày thừa long.

Tin Cá là do một vế trong bài thơ cổ trong Chiêu Minh Văn Tuyển có tựa là 飲馬長城窟行 Ẩm Mã Trường Thành Quật Hành như sau:

... 客從遠方來, Khách tòng viễn phương lai,
遺我雙鯉魚。 Di ngã song lý ngư.
呼兒烹鯉魚, Hô nhi phanh lý ngư,
中有尺素書。 Trung hữu xích tố thư...

Có nghĩa:
... Khách từ phương xa đến,
Để lại cho ta hai con cá chép,
Bảo trẻ nấu cá chép,
Trong cá có lá thư ...

Còn ...
Tin Nhạn là theo sách Hán Thư, Tô Vũ đi sứ Hung Nô. Chúa Hung Nô bắt chăn dê ở Bắc Hải. Khi Hung Nô hòa với nhà Hán, vua Hán hỏi tin Tô Vũ. Chúa Hung Nô nói dối là Tô Vũ đã chết. Vua Hán bèn sai sứ sang nói với chúa Hung Nô là Tô Vũ còn sống, đã viết thư buộc vào chân chim nhạn rồi thả cho bay về Hán. Chúa Hung Nô đành phải thả Tô Vũ về.
CÁ là loài có vảy, nên gọi là LÂN 鱗 (Vảy cá), còn chim NHẠN là HỒNH NHẠN 鴻雁, nên còn gọi là HỒNG. Nên tin tức do Cá và Chim mang đến còn được gọi là SỨ LÂN HỒNG. Trong truyện Nôm Phương Hoa - Lưu Nữ Tướng có câu:

Phỏng sau điện yết tướng công,
Truyền thư sai SỨ LÂN HỒNG nên chăng? 


Ngoài thành ngữ CÁ ĐI NHẠN LẠI, ta còn có thành ngữa CÁ LẶN NHẠN SA mà chữ Nho gọi là TRẦM NGƯ LẠC NHẠN 沉魚落雁. Thành ngữ nầy có xuất xứ từ thiên Tề Vật Luạn của Trang Tử như sau : 毛嫱、丽姬,人之所美也;鱼见之深入,鸟见之高飞,麋鹿见之决骤,四者孰知天下之正色哉?Mao Tường ,Lệ Cơ. nhân chi sở Mỹ dã; ngư kiến chi thâm nhập, điểu kiến chi cao phi, mi lộc kiến chi quyết sậu. Tứ giả thục tri thiên hạ chi chính sắc tai? Có nghĩa : Hai nàng Mao Tường và Lệ Cơ, người đời đều cho là đẹp. Nhưng cá gặp thì lặn sâu, chim gặp thì bay cao, hươu nai gặp thì chạy xa. Bốn thứ đó đâu có con nào biết được cái sắc đẹp chính thức của thiên hạ đâu ? Ý của câu nói là : Cái mà người đời cho là đẹp thì phi cầm tẩu thú đâu có biết đó là đẹp; cái mà giống nầy cho là đẹp thì giống kia đâu có biết đó là đẹp ! Cái triết lý sâu xa của Trang Tử lại bị người đời sau hiểu lầm thành ý ngược lại. Người đời cho là cái đẹp của Mao Tường, Lệ Cơ (những người cùng thời với Tây Thi) đẹp đến nỗi cá thấy phải lặn sâu và chim thấy phải bay cao, thậm chí còn đem áp dụng vào Tứ Đại Mỹ Nhân 四大美人 của Trung Hoa cổ điển ngày xưa là: Trầm ngư, Lạc nhạn, Bế nguyệt, Tu hoa 沉魚,落雁,閉月,羞花 như sau:

* TRẦM NGƯ là Tây thi, đẹp đến nỗi khi ra suối giặt lụa, cá thấy phải thẹn thùa mà lặn sâu xuống nước. 
* LẠC NHẠN là Vương Chiêu Quân, khi ra cửa ải Nhạn Môn Quan, chim nhạn thấy nhan sắc của nàng đều rơi cả xuống sa mạc không bay lên nổi.
* BẾ NGUYỆT là Điêu Thuyền, khi nàng bái nguyệt lúc đêm trăng, chị Hằng đã phải thẹn thùa mà trốn vào trong mây không dám hé mặt ra.
* TU HOA là Dương Qúy Phi, khi đi dạo trong ngự hoa viên, đẹp nhất các loài hoa là hoa Mẫu Đơn cũng phải rủ xuống mà không dám khoe sắc trước mặt Dương Qúy Phi.

Trong Cung Oán Ngâm Khúc, Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều cũng đã tả sắc đẹp của nàng cung phi dựa vào những tiêu chuẩn trên:

... Chìm đáy nước CÁ lờ đờ LẶN,
Lửng da trời NHẠN ngẩn ngơ SA,
Hương trời đắm nguyệt say hoa,
Tây Thi mất vía, Hằng Nga giật mình !...

Trong truyện Nôm Hoàng Trừu Công Chúa Đội Đèn thì gọi là CÁ GIÃY NHẠN SA:

Nào người cợt nguyệt cười hoa,
Nào người CÁ GIÃY NHẠN SA đâu rày?!

Nói thêm ...
Trong Tứ Đại Mỹ Nhân thì ba người Tây Thi, Vương Chiêu Quân và Dương Qúy Phi là người có thật, có sử sách để khảo cứu. Còn ĐIÊU THUYỀN là nhân nhân vật hư cấu của La Quán Trung trong Tam Quốc Chí Diễn Nghĩa theo dạng tiểu thuyết lúc bấy giờ, chính sử không thấy nhắc đến tên. 
Con CÁ cuối cùng trong văn học cổ Việt Nam mà ta thường gặp là CÁ LONG DƯƠNG; không phải là con cá của ông vua dưới biển mà là của một người được phong là Long Dương Quân thời Chiến Quốc theo tích sau đây:

Long Dương Quân cùng Ngụy Vương ngồi chung thuyền câu cá. Long Dương Quân câu được cá nhỏ cá lớn mấy chục con, rồi ngừng câu, ngồi buồn mà khóc. Ngụy Vương lấy làm lạ hỏi vì nguyên do gì mà khóc. Long Dương Quân đáp rằng :" Vì thần câu được nhiều cá cho đại vương mà buồn khóc". Ngụy Vương càng lấy làm lạ hơn hỏi vì sao, thì đáp rằng :" Lúc đầu thần câu được cá thì rất vui, càng về sau cá câu được càng lớn, thì thần lại muốn vứt bỏ số cá nhỏ câu được trước đó. Nay thần là kẻ tài hèn nhan sắc bình thường lại được đại vương trọng dụng, nhưng kẻ tài giỏi hơn, đẹp trai hơn trong thiên hạ lại rất nhiều, họ sẽ kéo đến mà quy thuận đại vương. Lúc đó thì chắc thần sẽ như là số phận của các con cá nhỏ chờ bị dứt đi mà thôi. Nghĩ thế, nên thần cảm thấy buồn mà khóc !". Ngụy Vương đáp :" Nhà ngươi nghĩ thế sao không nói cho ta biết ? Từ nay ta sẽ không tuyển dụng người đẹp khác nữa !". Nên ...

CÁ LONG DƯƠNG là chỉ nhân tình thế thái, lòng người hay thay đổi, nay trọng mai khinh, có mới nới cũ như lời thơ trong Hoài Cổ Khúc:

Nửa miếng đào chưa thương đã ghét,
CÁ LONG DƯƠNG ai xét cho chừ?!

Nói thêm ...
Long Dương Quân là câu truyện đồng tính luyến ái nổi tiếng trong lịch sử được ghi chép lại trong Ngụy Thư của Chiến Quốc Sách : Long Dương Quân là người đẹp trai nhất hậu cung, cả những cung phi đẹp gái nhất cũng phải ganh tị với anh chàng đẹp trai nầy vì anh ta rất được Ngụy An Ly Vương yêu qúy. Có lẽ đây là mối tình đồng tính luyến ái sớm nhất trong lịch sử Trung Hoa cổ đại. 

Trở lại với con CÁ trong văn học dân gian, ta có các thành ngữ tục ngữ về CÁ như:
- Cá Hóa Long: là con cá hóa thành con rồng, chỉ sự đổi đời hay sự thành công vượt bực mà khó ai ngờ trước được. Nhưng đối với cô gái Nam bộ chất phác nặng tình nặng nghĩa thì... tình nghĩa vẫn trên hết với câu ca dao :
Tiếc thay con cá hóa long,
Hóa long không hóa hoá lòng thương anh !
- Cá lớn nuốt cá bé : chỉ Quy luật của sự cạnh tranh, hay còn chỉ sự chèn ép ức hiếp của kẻ mạnh đối với kẻ yếu như : " Nước trong leo lẻo cá đớp cá !".
- Cá mè một lứa : Chỉ sự ô hợp hay cùng một hoàn cảnh đẳng cấp xã hội.
- Bắt cá hai tay: Chỉ sự tham lam muốn ôm đồm tất cả.
- Chim trời cá nước: Chỉ hình ảnh của sự tự do phóng khoáng không bị gò bó.
- Binh tôm tướng cá: Chỉ những người làm tay sai hay trợ thủ tầm thường.

... Và ví von với những câu ca dao:
Cá không ăn muối cá ươn,
Con cải cha mẹ trăm đường con hư!

... hay như anh học trò nghỉ hè về quê đi câu... không có cá:

Con cá không ăn câu...mồ cha con cá dại!
Cần câu tay anh cầm...nghĩ lại...con cá khôn!

Còn một con CÁ của phương Tây được thả vào xã hội phương Đông mà lại rất được mọi người hâm mộ, nhất là ở Việt Nam ta, đó chính là con ... CÁ THÁNG TƯ : Theo công bố của Ủy ban Khảo sát Phát triển Thế giới của Liên Hiệp Quốc ngày hôm qua : Năm 2020, VIỆT NAM sẽ là con Rồng GIÀU nhất, MẠNH nhất của các nước vùng Đông Nam Á!

Đỗ Chiêu Đức

Thứ Năm, 8 tháng 8, 2019

Thơ Tranh: Hương Thầm


Thơ &Thơ Tranh:  Kim Oanh

Hè Về Gợi Nhớ



Ghế đá công viên cạnh gốc me
Tao Đàn, anh đợi dưới tàng che
Bầy ve tấu nhạc kêu ra rả
Lũ bướm khoe màu lượn ấp e
Phượng Vỹ đơm bông mời gọi Hạ
Tường Vi kết nụ đón chào Hè
Tan trường, vành nón em nghiêng nắng
Tha thướt dáng gầy áo lụa the

Duy Anh

Hạ - Ngóng



Xướng:
Hạ

Hàng cây lặng đứng
Chiều đi qua mau
Nắng hồng chếch bóng
Hạ về hôm nao?

Hôm nay trên đường
Phượng tàn tạ cánh
Một thời yêu đương
Còn đây bất hạnh

Xa rồi, tôi nhớ
Dặm dài thương đau
Mộng vàng tan vỡ
Em giờ nơi đâu?

Chiều hiu quạnh quá!
Cho buồn lên khơi
Tôi là kẻ lạ
Trong bốn phía trời

Hồ Khiên
***
Họa:
Ngóng

Trưa hè bóng đứng
Chiều nghiêng trôi mau
Chợt lòng thổn thức
Có gì nôn nao?

Hoa rụng bên đường
Sầu vương từng cánh
Ai thấu tình ai
Tháng ngày khổ hạnh?...

Rồi thương rồi nhớ
Day dức tim đau
Ngẩn ngơ bến vắng
Sáo bay về đâu?

Đêm nghe dài quá
The thắt buồn khơi
Vào ra vơ vẩn
Ngóng ai cuối trời?!...

08-8-2019
Nguyễn Huy Khôi

Phượng Xưa



Bài Xướng:

Phượng Xưa


Thuở mùa hoa phượng rưng rưng
Máu rơi những cánh dưới từng gốc si
Tiếc gì mấy độ mà đi
Mà môi em thắm mắt ghì bước chân

Phượng mùa hay chỉ là tên
Của người hè nọ đã quên cổng trường
Phượng bên đường, Phượng một phương
Phượng mùa xưa những cánh buồn tháng năm

Bây giờ biển rộng mênh mông
Theo mùa hoa nở gọi thầm tên ai?
Có mùa hè trở về đây
Mà nghe thương nhớ nắng đầy lòng tay

Người Chợ Vãng
***
Bài Họa:


Phượng Xưa


Phượng rơi hay giọt lệ rưng
Hồn đầy Hoa nắng uống từng tình si
Tình trong con chữ trao đi
Vuông thơ sắc máu ôm ghì dấu chân

Phượng là hoa cũng chính tên
Phượng còn trổ muộn sao quên mái trường
Làm nền rực rỡ muôn phương
Nhớ mùa phượng cũ Phượng buồn trăm năm

Xứ người hè mãi quạnh mông
Ve ơi hỏi nhỏ thì thầm với ai
Cành cao hạ nhớ ghé đây
Cho ta ôm trọn mộng đầy vòng tay

Kim Phượng

8.8.2019

Sắc Hoa Thương Nhớ



Bài Xướng:
Sắc Hoa Thương Nhớ

Phượng rực quê người lại nhớ thương
Ngày xưa dáng Hạ ủ sân trường
Màu hoa trải nhẹ lòng xao xuyến
Áo lụa bay hờ gió vấn vương
Xác đỏ xinh tươi tô sắc nắng
Cây xanh dịu mát điểm con đường
Còn trong ký ức ngôi trường cũ
Một thuở tâm hồn đọng ngát hương

Minh Thuý

***
Các Bài Họa:

Ký Ức
Mỗi độ hè về dạ chạnh thương
Tấp dầy ký ức thuở chung trường...
Vai kề đằm thắm làn môi ửng
Mắt chạm nồng nàn mái tóc vương!...
Phượng rộ màu pha bừng trước cổng

Ve ran nhạc tri rộn bên đường.
Chia xa quyến luyến tình trao lại
Nghĩa ấm giao tay mãi đượm hương!


01-8-2019

Nguyễn Huy Khôi
***
Hè Ở Quê Xa


Tháng ngày hạ nhớ mãi niềm thương
Rằng ở quê xa có mái trường
Từ thu xưa rồi làn tóc xoã
Tới thời mới đó mối sầu vương
Chán mầu phượng thắm nơi hè phố
Chờ sắc hồng pha nẻo cuối đường
Tất cả nhạt nhoà theo nỗi đợi
Từng mùa hè tiếp bước tha hương...

Hawthorne 1 - 8 – 2019

Cao Mỵ Nhân
***
Trường Làng Ơi!


Oi nồng nắng trải thấy mà thương!
Cửa lớp im ru quạnh quẽ trường
Phượng vỹ cành mang nhiều nỗi luyến

Ve sầu nhạc tri lắm niềm vương
Người xưa man mác buồn trong dạ
Dáng nhỏ bơ vơ lạc giữa đường
Một thoáng bùi ngùi yêu đất mẹ
Đêm này bỗng chợt nhớ quê hương!


Như Thu
***
Hạ Ơi! Mùa Nhớ


Hết hè rộn rã vạn niềm thương
Gặp lại bạn thân dưới mái trường
Khúc nhạc ve sầu vang trước ngõ
Sắc hoa phượng thắm rộ ven đường
Tình xưa tiếp nối thời chung lớp
Nghĩa cũ quay về thuở đậm hương
Ký ức đong đầy trang nhật ký
Hạ ơi! Màu nhớ vẫn còn vương

Songquang
20190801
***
Một Thoáng Hương Xưa

Suốt đời vất vả với tình thương
Nhớ thuở đầu tiên dưới mái trường
Ai để cho lòng hay luyến nhớ
Người đành khiến dạ vẫn trầm vương
Ngày xưa dung dẻ trăm hè phố
Hiện tại chia xa vạn nẻo đường
Cũng cứ in hình năm tháng cũ
Tâm tư hoài vọng sắc ngàn hương...


Paris, 02 Aout 2019

Trịnh Cơ
***
Hè Ấy


Nhắc chi hè ấy để mà thương
Một kẻ ra đi biệt mái trường.
Ra rả ve sầu trưa nhớ nhớ
La đà phượng đỏ gió vương vương.
Cánh đồng trơ trọi xông mùi rạ
Quán cóc liêu xiêu phủ bụi đường.
Ngàn dặm, tuổi già ngùi cố lý
Quê người thấm thía nỗi tha hương.


Mailoc

8-1-19
***
Gửi Mailoc

Thấu lời Mailoc ngẫm càng thương!
Gót rạn phong sương biệt cổng trường
Phượng lửa in sâu miền dạ cảm
Ve sầu gợi lại mảnh hồn vương
Đồng quê lúa tốt ngời chân ruộng
Bãi xú dâu tươi ngát vệ đường.
Vời vợi dặm ngàn buồn lữ thứ
Xứ người phiêu bạt nhớ thôn hương!


02-8-2019
Nguyễn Huy Khôi
***
Mùa Hoa Phượng Ấy


Mùa hoa phượng ấy, thật thân thương
Nhớ bạn ngày xưa, nhớ mái trường
Lưu bút chia ly, mà lệ ướt
Tiễn em quyến luyến, mãi tình vương
Dạo chơi mong đợi bên hè phố
Tan học chờ nhau ở cuối đường
Tuổi trẻ sao mà vui đến thế
Khoảng trời thơ mộng ngát đầy hương


Thanh Trương
Saigon 2/8/2019
***
Nỗi Niềm Xưa


Mỗi lần thu giục lá yêu thương
Là gặp gỡ nhau buổi tựu trường
Ngóng bạn điểm danh lòng tiếc nuối
Đưa người ra trận dạ sầu vương
Sen tàn thoang thoảng mùi bên lớp
Phượng úa đong đưa sắc giữa đường
Nỗi nhớ niềm riêng buồn tưởng niệm
Mơ màng lối cũ vẫn còn Hương

Như Thị
***
Hương Vĩnh Cửu


Ánh mắt em thầm rót mật thương
Vừa say,cũng lúc biệt xa trường
Ghì cơn mộng rã hôn vào nhớ
Để giấc mơ sầu khắc luyến vương
Bến hẹn gió mây còn vạn nẻo
Thề xưa trăng nước vẫn đôi đường
Tình yêu nén mãi sâu trầm tích
Kết đóa trang đài vĩnh cửu hương


Lý Đức Quỳnh
***
Mê Hương


Phượng hồng là cớ thả lời thương
Nhớ thuở mười lăm náu mái trường
Học giỏi dung xinh giàu sức khuấy
Lê tài nguýt khéo lắm tơ vương.
Sấu , me chua ngọt dùng trơn mép
Dẻ, bí giòn thơm rải dẫn đường.
Mình với vài si thường chết lặng
Chọn đầu ngọn gió tránh mê hương 


Trần Như Tùng
***
T
hương Em Đà Nẵng   

Thương em Đà Nẵng nhớ em thương
Trường mái lợp tôn nóng mái trường
Xõa tóc ngang vai nàng tóc xõa
Vương tơ cận thị ý tơ vương
Phượng hồng xác pháo bay hồng phượng
Đường đỏ hoa đào rụng đỏ đường
Nhạc 
 trổi ve sầu kêu  trổi nhạc
Hương thơm ngào ngạt lúa thơm hương...

Mai Xuân Thanh
Ngày 02/08/2019
***
K
hung Trời Thương Nhớ

Khung trời đất Mẹ vẫn còn thương
Phượng vĩ bừng lên thắm cảnh trường
Lớp học thời gian lòng đã nở
Cô, thầy các bạn nghĩa hoài vương
Nàng thơ kỷ niệm ngời trăng nước
Suối mộng tình yêu tỏ những đường
Dẫu tưởng em về trong giấc điệp
Nhưng dòng biển nhớ mãi nồng hương

Đức Hạnh
02 08 2019
***
Bạn Xưa

Bao năm không gặp vẫn còn thương
Cô bạn thân yêu lắm sở trường
Lả lướt tài hoa dòng cọ múa
Dặt dìu thánh thót khúc tơ vương
Lượn lờ cánh bướm chờ bên lối
Thờ thẫn cây si ngóng dọc đường
Rồi bỗng bặt tăm không giã biệt
Nàng theo chồng ngoại bỏ quê hương. 


Sông Thu
***
Thời Gian

Kỷ niệm ùa về bao mến thương
Hình dung rõ nét lối vào trường
Hàng cây thẳng tắp nghe lời rủ
Bóng nắng nghiêng nghiêng gỡ sợi vương
Gió bấc phôi pha cành lá điệp
Mưa phùn tím rịm bảng tên đường
Thời gian bôi xoá bao thanh sắc
Thất thập đâu còn thắm dáng hương 


Phượng Hồng
***
Để Nắng Ngạt Ngào Hương

Qua hè phượng rũ gợi ngàn thương
Kỷ niệm nôn nao buổi biệt trường
Lưu bút bùi ngùi vùi vẫn nhớ
Tình thơ da diết ủ còn vương
Suốt đời với bạn neo dòng sống
Một thoáng theo ta suốt dặm đường
Ôm cả cánh diều vô cõi mộng
Phơi tình để nắng ngạt ngào hương...

Phan Tự Trí
***
Về Thăm Trường Xưa

Hình ảnh ngày xưa bao luyến thương 

Hàng cây phượng đỏ đứng bên đường 
Bao năm vẫn đợi người xa vắng 
Mấy thuở luôn chờ dạ khắc vương 
Vội vã bước lần leo bậc cấp 
Nôn nao mong được thấy ngôi trường 
Bạn bè chung lớp nay biền biệt 
Phảng phất mùi thơm dạ lý hương! 

Thiên Hậu
***
Bức Ảnh Xưa

Bức ảnh trao thầm ý chớm thương 
Đành thôi Hạ ấy phải xa trường 
Bao năm vẫn giữ dòng lưu niệm 
Mấy độ còn hoài nét luyến vương 
Áo lính rừng sâu từ chiến trận 
Kim tiêm bệnh viện sát lề đường 
Ngờ đâu tái hợp chiều thu nhuốm 
Nối lại tình đầu điểm ngát hương 

Bảo Trâm
***
Một Thoáng Xưa

Thương nhớ người xưa trong luyến thương
Một thời đứng nép dưới hiên trường
Lời yêu ngây dại thơ văn ấm
Nét chữ vụng về bút mực vương
Mắt biếc nghẹ nhàng đan khắp lối
Tóc xanh e ấp phủ bên đường
Đời ta lãng tử luôn mơ ước
Nhan sắc dạt dào tỏa thắm hương.

Toronto 4/8/2019
Nguyên Trần
***
Xem Lại Hình Xưa

Tấm ảnh ngày xưa, ảnh bé thương

Yêu kiều áo trắng dạo sân trường
Tung bay gió thổi, vờn lưu luyến
Để lại lòng ai, vấn với vương
Chậm chậm chiều chia đôi vạt nắng
Hai ta cũng thế, tách hai đường
Còn đây ảnh cũ, đâu người cũ
Cái thuở ban đầu chốn cố hương

Sao Khuê
***
Chút Tàn Hương

Tình đầu muôn thuở vẫn còn thương
Ngày ấy cùng song bước đến trường
Tay nắm nhìn ai lòng rộn rã
Mắt trao ngắm bạn ý tơ vương
Sao dời thế đấy chia đôi ngả
Vật đổi rồi ra rẽ khác đường
Sinh diệt lẽ thường đừng khổ lụy
Tiếc gì, chỉ một chút tàn hương

Phương Hoa
Aug 6th 2019
***
Ngày Xa Xưa Ấy

Hè về nhắc nhớ những yêu thương
Kỷ niệm xa xưa lúc đến trường
Vương vấn thư ai, tình mới chớm
Ngọt ngào me mứt, lưỡi còn vương
Dịu dàng, áo trắng bay trong nắng
Rực rỡ, phượng hồng đỏ khắp đường
Tuổi mộng qua rồi thời cắp sách
Như vần thơ đẹp vẫn thơm hương.

Tường Thuý
Aug- 8 - 2019
***
Hoài Niệm

Mơ màng nhớ lại chuyện yêu thương
Lác đác hoa rơi ngập khắp trường
Bỗng thấy trong lòng bao nuối tiếc
Chợt nghe kỷ niệm mãi còn vương
Ngày xưa hai đứa đi chung lối
Giờ đã xa nhau vạn nẽo đường
Thấm thoát thời gian trôi chảy mãi
Thương hoài ký ức đậm dư hương.

Vi Vân
***
Nhớ Phượng Quê Nhà

Một màu rực rỡ nhuộm sân trường
Xao xuyến trong lòng,ngập luyến thương
Năm học vèo qua gây tiếc nhớ
Tháng hè vội tới gợi sầu vương
Tàng xanh ngăn ngắt mây vờn nắng
Hoa đỏ au au gió cuốn đường
Từ thuở chia ly,đời vạn hướng
Hoài mơ sắc thắm, phượng quê hương

Thanh Hoà
***
Đỏ Cành Phượng Nhớ

Phượng đỏ nghiêng cành gửi mến thương
Tiếng ve rưng rức dưới hiên trường
Tóc dài mềm mại chiều mơ cuộn
Áo trắng phiêu bồng nắng nhớ vương
Tưởng buổi trường tan lòng ngát gió
Chờ ai bước nhỏ bóng nghiêng đường
Chín mươi ngày hạ buồn chia cách
Tim giấu môi cười ngát đóa hương

Trầm Vân

Thứ Tư, 7 tháng 8, 2019

Thơ Tranh: Mùa Ngâu


Thơ & Thơ Tranh: Kim Oanh

Ngưu Chức



Ngày nào dệt cửi chăn trâu
Giờ cam chịu phạt hai đầu nhớ thương
Sông Ngân ngăn cách nẽo đường
Ngưu Nam Chức Bắc song phương vẫn chờ

***
Luật lệ thiên đình thật chả thông
Vì yêu phải đọa đắng cay lòng
Ngưu Lang Chức Nữ nào nên tội
Nhịp Thước Cầu Ô chịu mỏi trông
Tháng bảy ngâu rơi mừng tái họp
Ngân Hà lệ tủi thỏa chờ mong
Đôi lời nhắn gởi Tây Vương Mẫu
Chẳng biết Bà đây cảm động không

Quên Đi

Nắng Hạn



Tháng Bảy ngày rằm chẳng thấy mưa
Ngân giang nắng hạn đã bao mùa?!
Ngưu Lang đứng đợi bên đường vắng
Chức Nữ ngồi chờ mé dặm thưa
Xơ xác trâu cày đồng cỏ úa
Tiêu điều khung cửi mái nhà xưa
Thương nhau chín bỏ làm mười nhé
Gió chớm Thu về... tiếng võng đưa

California, Thu 2015
Hồ Công Tâm

Tháng Bảy Mùa Ngâu



Ngậm ngùi tháng bảy mùa Ngâu
Sông Ngân vẫn chảy giòng sầu nhớ thương
Bóng ai vẫn mãi dặm trường
Bỏ quên Cầu Thước bóng sương phụ chờ

Đò ngang đã lạc bến mơ
Trăm năm hồn đá dại khờ tình si
Trần gian mấy kiếp còn gì
Mười mong chín đợi phiêu ly phận buồn

Trời đày mưa vỡ giọt tuôn
Sao đành nỡ rẽ đầu nguồn cuối sông
Sụt sùi bong bóng phập phồng
Người đi kẻ ở chờ trông lỡ làng

Nghìn năm xưa gió thở than
Niềm đau khổ lụy bẽ bàng nhân duyên
Khảy tình cầm khúc sầu riêng
Cung thương còn đọng lời nguyền sắt son

Tiểu Vũ Vi

Tháng Bẩy



Ở đây tháng bẩy một mình
Vẫn con phố cũ không hình bóng em
Những chùm phượng tím thân quen
Tiếng ve tháng hạ dịu hiền ru êm

Ở đây tháng bẩy buồn thêm
Lung linh giọt nắng bên thềm nhẹ rơi
Lặng nghe tình nhớ đầy vơi
Em về đâu giữa biển đời hư hao

Ở đây tháng bẩy xanh xao
Ngoài kia sóng vẫn dạt dào mênh mông
Em nơi nào có buồn không
Mình ta giữa trận mưa hồng lãng quên

Khiếu Long

Sao Ngưu Sông Chức



Xa xa sao Khiên Ngưu
Sáng sáng sông Ngân nữ
Nhẹ nhàng nâng tay nhỏ
Lách cách thoi đùa gõ
Trọn ngày việc chẳng xong
Nước mắt như mưa rỏ
Sông Ngân trong nhưng cạn
Lìa nhau, khi nao gặp?
Nông nông nước một dòng
Đắm đuối, lời không ngỏ

Lộc Bắc
Aout19

Buồn Tháng Bảy



Trời lạnh lẽo mưa ngâu buồn tháng Bảy
Giọt Ngưu Lang Chức Nữ thả về đâu
Chờ cánh chim Ô Thước nối nhịp cầu
Trùng khơi gọi sóng cuồng xoay biển nhớ

Em có thấy lòng xôn xao nhịp thở
Trở về xưa lối hẹn thấm cơn mưa
Nép vào nhau ấm áp mộng che dù
Tình anh trú trên môi em bừng đỏ

Nụ hôn đầu cháy mùa xuân mở cửa
Em nhớ không run rẩy cả đôi lòng
Chếnh choáng hàng cây cúi xuống mòn trông
Con đường hẹn thì thầm lời hoa lá

Rồi khói lửa cuộc tình chia đôi ngả
Áo em bay xa lắc bóng chiều rơi
Mùa thu vàng dòng lá đổ chia đôi
Vầng trăng khuyết nửa vành đêm khuyết bóng

Tháng Bảy về theo cơn mưa lóng ngóng
Bến chờ ai đò lạc đã rời xa
Bóng thời gian ngùi chống gậy mù lòa
Đêm hành khất bóng trăng xưa mòn rã

Tháng Bảy buồn con phố dài nghiêng ngả
Mưa ngập đường lụt cả cõi lòng đau
Ánh đèn hắt hiu gió lạnh se sầu
Em xa quá trời buồn nghiêng đỉnh gió

Tháng Bảy buồn mưa đầu nguồn cuối phố
Có gặp nhau trên bến hẹn ngõ chờ ?
Áo em bay còn lồng lộng gió mơ
Vòng tay đợi se mòn con tim nhớ

Trầm Vân

Thứ Ba, 6 tháng 8, 2019

Thơ Tranh: Mưa Ngâu


Thơ: Kim Phượng
Thơ Tranh: Kim Oanh

Bao Giờ Đến?



Người ngồi đó từ khi tàu rời bến?
Đợi người về dù đợi đến bạc đầu?
Từng chuyến tàu đi từng chuyến tàu về
Mưa dầm dề …mà cầu Ô chưa bắt?

Thôi thì cứ thế một mai trở lại
Bến bằng lòng dù trót phải cô đơn
Tàu thương tâm nhả khói phủ tủi hờn
Ì ạch rời xa… xa miền hoang tưởng

Núi non ơi! Thời gian có bào mòn
Tình vẫn đó vẫn đậm màu son sắt
Một nửa đời ruỗi dong …lòng se thắt
Tàu sẽ trở về thời khắc ngày xưa

Ừ chờ nhé! Đừng quên từ tiền kiếp
Ngày bắt đầu cho đến tận ngàn sau
Dù lòng đớn đau nỗi sầu trùng điệp
Cùng nhau chờ mưa nối nhịp Chức Ngưu

Nhưng.. dường như bến xa lạ từ lâu
Tàu giục giã quay đầu quên dĩ vãng
Tháng Bảy trời mưa còn định hạn
Cuộc tình tàn... Làm bạn bóng hoàng hôn!

Kim Oanh
7/7/2013

牛 星 織 女 - Ngưu Tinh Chức Nữ

Đây là bài thơ thứ 10 trong 19 bài thơ cổ, khuyết danh Tác giả và không tựa. Các trang đều lấy câu đầu làm tựa "Điều điều Khiên Ngưu tinh". Riêng mình nhận thấy như thế không thích hợp, nên mạn phép lấy tựa khác hợp với nội dung bài thơ hơn.


牛 星 織 女     Ngưu Tinh Chức Nữ

迢迢牽牛星     Điều điều Khiên Ngưu tinh
皎皎河漢女     Kiểu kiểu Hà Hán nữ
纖纖擢素手     Tiêm tiêm trạc tố thủ
札札弄機抒     Trát trát lộng ky trữ
終日不成章     Chung nhật bất thành chương
泣涕零如雨     Khấp thế linh như vũ
河漢清且淺     Hà Hán thanh thả thiển
相去復幾許     Tương khứ phục ki hứa
盈盈一水間     Doanh doanh nhất thủy gian
脈脈不得語。 Mạch mạch bất đắc ngữ. 
Khuyết Danh
***
Dịch nghĩa 

Sao Ngưu Lang và Chức Nữ 

Phía xa xa là sao Ngưu Lang Bên sông Ngân trăng trắng có cô gái Dịu dàng cánh tay nõn nà 
Ngắm nhìn chiếc thoi trên khung cửi 
Cả ngày chẳng dệt được tấm lụa nào Buồn lòng nước mắt tựa như mưa Sông Ngân Hà trong vắt lại nông cạn Đến bao giờ gặp lại nhau 
Tuy cách một dòng nước cạn trong 
Nhưng chỉ biết nhìn nhau mà chẳng nói được lời nào 

Dịch Thơ 

Sao Ngưu Chức Nữ

Sao Ngưu ở phía xa
Cô gái bên sông bạc 
Dìu dịu đôi tay ngà
Lặng ngắm chiếc thoi đưa
Tấm lụa ngày chưa thể
Thổn thức lệ như mưa
Sông Ngân cạn và trong
Biết ngày nào gặp được
Ngăn cách chỉ một dòng
Thấy đó lời lại không.

Quên Đi
***
Ngưu Chức Sao Trời Cách Xa


Ô kìa sao sáng đó Ngưu Lang
Kế bến Ngân Hà bóng một nàng
Thoăn thoắt tay ngà khung cửi dệt
Nhanh luồn chỉ thắm cái thoi vàng
Bâng khuâng tâm sự chưa xong lụa
Khắc khoải trầm tư lệ chứa chan
Tháng hạn sông nông chờ ô thướt
Khơi dòng nước cạn gạn trong ngần
Sông trời ngăn cách làm sao gặp ?
Đôi bạn nhìn thôi chẳng nói năng... (!)

Mai Xuân Thanh
Ngày 10/07/2019
***
Sao Ngưu Chức Nữ

Sao Ngưu nào có gần
Cô gái cạnh sông Ngân
Dịu dàng đôi tay ngọc
Khung cửi lần mắt đưa
Lụa đào chẳng buồn dệt
Lệ sầu ngập như mưa
Sông trong nhưng lòng cạn
Biết bao giờ gặp lại
Xa cách chỉ một dòng
Chẳng nói thầm dõi trông

Kim Phượng

Tình Chung Thủy



Xướng:
Tình Chung Thủy

Mưa tạnh trời quang khoảnh khắc thôi
Nhịp cầu Ô Thước bắc ngang trời
Một ngày gặp gỡ, tròn năm đợi
Giây phút tương phùng, suối lệ rơi
Ai giữ niềm tin trong thử thách?
Ai xây hạnh phúc giữa tơi bời?
Ngưu Lang - Chức Nữ, tình chung thuỷ
Vằng vặc ngàn thu sáng rạng ngời.


Phương Hà
***

Họa:
Ngưu Lang Chức Nữ 

Sài Gòn thương nhớ mãi không thôi!
Ô Thước làm ơn nối tới trời.
Chức Nữ nôn nao mong gặp lại,
Ngưu Lang mỏi mắt giọt châu rơi!
Yêu em vạn đại còn thông cảm,
Nhớ bạn trăm năm dạ rối bời
Lận đận thủy chung mình trọn vẹn
Muôn thu trăng tỏ rạng danh ngời.

Mai Xuân Thanh
Ngày 07 tháng 09 năm 2015