Cuối tháng 7 năm 2024, khí hậu vùng chúng tôi đang sống thật là tuyệt vời tại Canada: ngày nào cũng có mặt trời, cũng nóng khoảng 2, 28 độ C mà thôi.
Ở tuổi tôi bây giờ. tại xứ lạnh này mà được mặc áo may ô như hồi còn đang đi học trung học tại Sài gònvậy, cảm thấy khoan khoái vô cung. Bèn lấy giấy bút ra ghi lài những gì mà tôi còn nhớ được trong khoảng thời gian ông giáo sư George Sand cứ tự biên, tự diễn muốn làm gì thì làm mà không sợ bị College có biện pháp gì đối với ông.
Ông ta gia nhập College của chúng tôi khoảng năm 1967 gì đó (trước tôi 3 năm), ngay sau khi ông JK được bổ nhiệm làm chức vụ Civil Dept Chairman vào năm 1966 (hệ thống của Community College đầu tiên của tiểu bang Ontario, Canada được thành lập vào năm 1965).
Sau đó, College của chúng tôi thuê ông GS Don Kennedy có kinh nghiệm về các phòng thí nghiệm thử vật liệu xây cất, rồi thuê ông Tom Transit đã từng có công ty đo đường để dậy các môn Surveying (Địa Chánh).
Ngoài ra, College cũng thuê hai ông SK và ông RC để dạy các môn liên quan đến Applied Mechanics và Structural Designs.
Ông Chairman đã có bằng Masters về Structures tại Đại học Toronto và có rất nhiều kinh nghiệm về kiến tạo (design) và xây cất (construction) tại Hoa Kỳ, Canada và Nam Mỹ Trên phương diện nghề nghiệp, các ông có đầy đủ kiến thức và kinh nghiệm để chỉ dẫn cho sinh viên nhưng mà phần thực hành về“Public works” thì ông Chair JK lại thuê nhiều giáo sư chỉ có kinh nghiệm vể “Structures” trong khi đó Dept. lại cần có “expertise “ về Nước uống, Nước Phế Thải và quen biết nhiều trong Công Kỹ Nghệ tại Canada.
Trên phương diện tình người đối với tình người, ông Chairman JK rất nóng tính và thích gây gỗ với các đồng sự.
Năm 1969. ông Don Kennedy xin được một công việc dạy học tại một College khác trong một tỉnh nhỏ. Nhờ vậy mà tôi may mắn vì đã có đôi chút kinh nghiệm về vụ testing các vật liệu xây cất bên Úc cho nên đã được “trúng tuyển” sau khi ông Chairman đã phỏng vấn tôi trong khoảng 90 phút để rồi cuối cùng hai ông George Sand và Tom Transit phỏng vấn tiếp về các kinh nghiệm để mà tôi có thể giúp cho hai ông trong Trường công chánh như thế nào.
Rất nhiều người tưởng lầm là các nhà giáo chúng tôi là công chức (civil servants) : một khi đã được thuê làm giáo sư, chúng tôi được ở lì cho đến khi về hưu luôn. Thực ra, nó không phải là như vậy!
Mỗi một College tại Ontario hay tại các tỉnh bang khác được coi như là một “Corproration”có nghĩa là mỗi College đều nhận được một ngân sách (annual funding) cho mỗi năm. Mỗi College đều có một “Board of Governors” do Chính Phủ Tình Bang (Ontario Provincial Government) bổ nhiệm. President của College là một “Board member”. Các “Board of Governors members” k[a đều là những nhân vật lỗi lạc trong xã hội và họ làm việc hoàn toàn vô vụ lợi…
Theo hệ thống điều hành của College, các Viện Trưởng (President, được trả lương) có nhiệm vụ phải cai quản College để phần chi tiêu trong các năm không bị lỗ lã (tiêu tiền nhiều hơn phần ngân quỹ Chính phủ đài thọ trong năm đó )
Nếu chẳng may trong những năm bị lỗ lã, College vẫn có thể OK về tiền bạc”, có nghĩa là miễn sao là nhà trường vẫn còn có đủ ngân sách dự trữ để trang trải các chi phí nhưng những năm sau đó, College phải cố gắng làm sao để có phần tài chánh được dư thừa để “balance” cho ngân sách của College.
Các College thường có những ủy ban trông nom về cách gây quỹ thêm cho College. Ví dụ như: thu nhận sinh viên ngoại quốc vào nhà nhà trường, mở thêm các lớp học dạy ban đêm hay xin phần tài trợ của các công ty lớn như: Shell, Esso, các nhà băng…
Các nhân viên cao cấp của College được chia ra làm ba loại như sau:
1Admin (Administrators) gồm có: President (Viện Trưởng), Vice Presidents (Phó Viện Trưởng)…
Họ ký hợp đồng làm việc với nhà trường để làm việc trong 5 năm… President có bổn phận phải làm việc cho đâu ra đó vởi “Board of Governors”Các Admin (như VP) có thể bị sa thải nếu họ làm việc không đúng theo luật lệ của nhà trường. Thường thì vị Viện trưởng làm việc lâu nhất trong cái “term” là 5 hay 10 năm mà thôi vì mỗi một College cần phải có “luồng gió mới” để dẫn đường cho các sinh hoạt của College, và nhất là College phải được dân chúng cho là “có giá” trong xã hội.
Chúng tôi đã từng thấy vị President mới của College có “thói quen”: họ thích có một cái “team” mới, có nghĩa là sẽ “act” để làm sao họ có khá nhiều các “New VP” để mang “một luồng gió mới cho College”!
Sau năm 1975, các giáo sư toàn thời gian (Full-time Professors) tại Centennial College được tuyển lựa kỹ càng bởi một “Faculty Selection Committee” gồm có 16 nhân viên nhà trường thuộc các thành phần: Giáo Sư (Faculty), thành phần Admin , thành phần nhân viên phụ tá (support staff) và 2 đại diện sinh viên của College
Mỗi khi thuê một Fulltime Professor mới, College lại có một Faculty Selection Committee mới… Các “Faculty candidates” được tuyển lựa rất kỹ càng : các Resumé được phát ra và được các “Committee members” đọc kỹ càng. 15 “top candidates” được “Committee members phỏng vấn và theo dõi trong một “mini lecture” (bài giảng dạy của mỗi một “candidate”) mà người nghe là 16 vị “Selection Committee members”.
Các “Selection committee members” sẽ cùng nhau quyết định lựa ra 5 “candidates” sáng giá nhất để rồi 16 vị đó cùng nhau bàn cãi để chọn lựa theo thứ tự từ 1 đến 5.
Hồi cuối thập niên 1980, chúng tôi đã có cái may mắn được đại diện Phân khoa Khoa Học và Kỹ Thuật gia nhập Ủy Ban Tìm Kiếm một Giáo Sư Anh Văn đế dạy môn English as a second English (ESL) và môn English Literature. Có khoảng 201 người nộp đơn trong số đó có khoảng 100 vị có bằng Ph.D. về ESL và English Literature.
Bằng cấp cao không phải là tiêu chuẩn hàng đầu của Ủy Ban Tuyển Lựa. Nhờ có cái vụ “mini lecture trong khoảng 30 phút” mà Ban Tuyển Chọn có thể loại bỏ một số “candidates” không lưu loát trong lúc họ dạy thử (communication problems..).
Ngoài ra, các candidates cần phải có nhiều kinh nghiệm về nghề nhiệp, về cách hành xử với nhứng ai trong lúc interviews, trong lúc “mini lecture”, về “connections” trong xã hội để giúp cho College nhất là phần chỉ dần cho sinh viên …
Thú thực với quý vị: cá nhân tôi cảm thấy rất tiếc là College không có đủ ngân sách để thuê hết 5 vị candidates hàng đầu này. Chỉ một vị được college thuê để trở thành một “Full time Professor” và 2 vị kia được thuê theo dạng “Part time professor” trong cái năm “Academic year” đó mà thôi.
Mỗi năm các giáo sư phải ký hợp đồng lại với college để dạy sinh viên do College chỉ định. Đây là một con dao hai lưỡi, nó có thể có lợi cho giáo sư (trong trường hợp department bị đóng cửa, giáo sư có thể dạy trong 1 department khác ). Mà nó cũng có thể rất hại cho giáo sư vì nhà trường có thể sa thải giáo sư nếu sinh viên không hài lòng với cách dạy học của vị giáo sư đó, nhất là cách hành xử của giáo sư với sinh viên.
Trong trường hợp ông George Sand, College đã không “offer” một môn nào hết để hai bên ký ký hợp đồng với nhau trong hóa học mùa thu 1979 và khóa học mùa đông 1980. Ông ta không thể kiện College được vì cả hai bên đâu có ký hợp đồng với nhau. Ông giáo sư này hoàn toàn thua cuộc và rút lui trong bóng tối.
Tiện đây, chúng tôi xin kể ra một chuyện về ông giáo sư “A” và College. Thường thì ông A dậy khoảng 12 tiếng trong 1 tuần. Ông đã khôn khéo nhờ một bác sĩ viết cho ông ta một cái thư nói rằng ông ta đang ở trong tình trạng sức khỏe không tốt cho nên ông ta chỉ có thể dạy 8 tiếng trong một tuần mà thôi; vì lý do đó à ·nhà trường đã phải làm theo ý nguyện của ông ta.
Năm sau, ông ta vẫn “bản cũ soạn lại” nhưng ban đêm. ông ta lại đi dạy thêm (continuing education) mỗi tuần 3 tiếng. Đặc biệt là ông ta được trả lương thêm mỗi tuần 3 tiếng và nhà trường đã “lại quảa” ông như sau:
Thay vì nhà trường đề nghị ông ta dạy môn học như thường lệ, nhà trường đưa “contract” bắt ông dạy môn “car maintenance và car body repair”, một môn mà ông hoàn toàn không biết và phải làm việc bằng chân tay.
Dĩ nhiên là ông ta hoàn toàn không có thể dạy môn đó được. Ông nghỉ việc tại college khi ông chưa đủ điểm để về hưu non. Ông biến mất trong College mà không ai biết ông ra đi lúc nào nữa!
Đây là một thiệt thòi quá nặng nề cho ông trong những năm hưu trí của ông, giống như ông George Sand vậy.
***
Vào cuối tháng 4 năm 1979, ngay sau khi Ông giáo sưeorge Sand không được phép vào lớp học, nhà trường bổ nhiệm ôngTom Transit trở thành Giáo Sư Trưởng Phòng ngành Công Chánh ngay lập tức dựa theo thâm niên (seniority).Tất cả 5 vị giáo sư chúng tôi trong trường Công Chánh ủng hộ điều đó tuy nhiên có một điều lấn cấn:ô·ng Tom Transit là một “Surveyor” vì vậy mà không biết nhiều về các môn học về Công Chánh của chúng tôi. Ông Rick Chan và tôi xung phong trở thành người phụ tá cho ông giáo sư trưởng phòng mới vì bộ ba chúng tôi thường làm việc song hành khi dạy môn Địa Chánh SU 201 để giải quyết các vấn đề chung của trường Công Chánh sau khi tôi bắt đầu dậy vào năm 1970 và chúng tôi thư·ờng hay đi uống cà phê cũng như đi ăn văn với nhau.
Chúng tôi biết được lực học của hầu hết các sinh viên nhất là những khúc mắc khác của “Civil department” liên quan đến hai ông Giáo sư SK với môn··Applied Mechanics và MA với môn··GeoTechniques…
Ông Tom Transit là người Canadian duy nhất còn lại trong Civil department và ông không biết được các ngóc ngách nghề nghiệp của dân “immigrants”, nhất là hai ông giáo sư SK và MA. Vì lẽ đó mà ông RC và PD phải giúp ông Co-ordinator Tom Transit một tay để 2 ông kia không thế “ra chiêu” một cách dễ dàng bất lợi cho sự “sống còn” của Civil Department!
***
Bắt đầu từ giữa thập niên 1970, Chương Trình Công Chánh đã bị Ban Giảng Huấn cao cấp của College khoanh tròn (red circled): có nghĩa là nếu Department của chúng tôi tiếp tục không có đủ sinh viên năm Thứ Nhất, một năm nào đó, College sẽ đóng cửa trường Công Chánh.
Tại Canada, trong mùa đông ngành xây cất ngoài trời hầu như bị tạm ngưng vì vậy mà dân chúng khó có thể xin được việc làm liên quan đến ngành xây cất. Tình trạng kinh tế của Canada trong thập niên 1980 thật là bê bết.
Ý kiến sáp nhật hai trường Công Chánh và Kiến Trúc thành một “cluster”là một ý kiến tuyệt chiêu: rất thực tế và không khó khăn gì!
Trên phương diện thu nhập sinh viên (Freshmen enrolment , trường Kiến Trúc rất may mắn đã không phải tốn nhiều tiền bạc để dạy sinh viên không cần phải có các phòng thí nghiệm. Ngoài ra, phần lớn các học sinh / sinh viên lại còn ưa thích ngành Kiến Trúc vì nó có cái “flare” nghệ sĩ tính. Sinh viên trường Kiến Trúc cũng phải theo học môn Đo Đường, Kiến tạo nhà cứa, văn phòng, sinh viên được gửi sang trường Công Chánh để học các môn như “Field Surveying” (Địa Chánh), Applied Mechanics (Cơ Học Áp Dụng), Structural Design (Kiến Tạo hình thái)…
Vài vị giáo sư trong ngành Kiến Trúc còn đi làm thêm trong những hãng xưởng về xây cất. Một vị giáo sư khác còn hay “cúp cua/không đến lớp vì ông ta còn bận phải kiềm tiền vể “dog training” trong một cái trại của ông ta cách xa nhà trường hơn một tiếng lái xe…
Phần lớn các giáo sư trường Kiến Trúc đã coi thường các chỉ thị của ông Super Chair và bà Dean. Phần lớn các tài liệu n à·trường (lecture notes) Kiến Trúc phát cho sinh viên tham khảo đã chưa hề được “updated” cho nên đã lỗi thời và sinh viên rất bất mãn. Văn phòng ông VP-Academic và văn phòng ông President đều biết các tin tức này.
Trong những buổi họp của tất cả các Giáo Sư, Dean, Super Chairs, Co-ordinators của phân khoa Khoa Học và Kỹ Thuật chúng tôi để bàn luận về tương lai của Phân Khoa, mấy vị GS trường Kiến Trúc rất năng nổ phát biểu và “dậy bảo” cho các giáo sư trong phân khoa làm cho tôi nghĩ đến các loạn kiêu binh trong lịch sử ngãy xưa vậy.
Các hành vi kiêu ngạo này không những đã được văn phòng của ông VP-Academic biết đến mà văn phòng hai đời President còn biết đến. Kết quả là sau khi trường công chánh của chúng tôi bị đóng cửa vào năm 1997 thì trường Kiến Trúc cũng bị đóng cửa sau đó vài năm (sau khi tôi được College giữ lại để dạy trong Environmental Protection Technology Deoartment).
Một số nhân viên (như thư ký của Department, Super Chair, Dean) làm việc với College với danh tính công chức ( support staff) có nghĩa là họ không bị mất chức nếu khi Departmnet họ đang làm việc bị đóng cửa: họ sẽ được nhà trường sắp xếp để sang một department khác làm việc hoặc là họ có thể được bổ nhiệm vào một College khác trong khi đó các giáo sư phải ký giao kèo với nhà trường, College có quyền bắt các giáo sư dạy môn nào thì giáo sư phải dạy môn đó. Nếu không dạy được thì họ mất việc luôn!
Năm 1995, giáo sư Tom Transit về hưu theo đúng quy chế. Năm 1997, khi trường Công Chánh bị đóng cửa, giáo sư Rick Chan và PD được nhà trường biệt phái sang Environment Protection Department, chúng tôi càng thân nhau hơn nhưng đến năm 1998, ông tự ý về hưu sau khi vợ ông qua đời. Tôi “hết nợ” vởi “Co ordinatorship” trongnăm 1997, sau 8 năm mệt mỏi với “Co op” và “Civil Department bị bức tử!
Thời buổi 1997 – 2002, đời đi dạy của tôi đỡ vất vả hơn nhiều: Tôi được dạy tất cả 6 môn về Công Chánh trong ngành Bảo Vệ Môi sinh do chính tôi viết ra và tôi là một trong 3 vị giáo sư viết ra chương trình này. Ông Graham Bird viết về các môn liên quan đến Hóa Học. Tiến Sĩ kiêm Luật sư Doug Lean viết về các môn Biology và Luật liên quan đến vấn đề về Mối Sinh.
Niềm vui của tôi: khi viết bài này, chương trình EPT/BVMS rất sáng giá và thu hút một số các sinh viên đã có bằng BA, BSc…
Hai ông giáo sư Mohaned Ali và·· Sharad Kawale đã “được College mời dạy vài môn phải dùng chân tay thay vì trí óc, Tôi không còn nhớ rõ là tôi gặp lại được hai ông này sau năm 1995.
***
Các Admin như Superchairs và Dean ra nhập hội đoàn Admin Association, họ cũng phải ký contract sau mỗi năm
Nhà trường có quyền sa thải họ nếu họ không thi hành chỉ thị như ý muốn của nhà trường. Tôi đã được biết một vị Giao sư trường Điện đã trở thành vị Super Chair và đã bị Security Guard của College áp tải ra parking lot…
Theo gót thời gian, College chúng tôi đã hành xử với nhân viên như một hãng tư vậy, mất đi ít nhiều tính cách của một Đại Học Cộng Đồng…
Phương diện sắp xếp công việc cho các giáo sư (các môn dạy, mỗi tuần day mấy tiếng…) càng ngày càng khó khăn…
Nhà trường đã gặp các trở ngại sau đây:
Khóa học mùa đông (Winter semester bắt đầu từ đầu tháng Giêng và bế mạc vào giữa tháng 5.
Những năm trước năm 1979, chính phủ tỉnh bang và chính phủ liên bang còn có đủ ngân quỹ cho nên các college được đài thọ tương đối khá hơn.
Theo thông lệ từ giữa tháng 5 Đến giữa tháng 6, các giáo sư được tham dự rất nhiều các hội thảo liên quan đến nền giáo dục cấp Cao Đẳng Sau đó College chúng tôi không còn đủ ngân sách để tổ chức các sinh hoạt để trợ giúp cho các nhà giáo chúng tôi nữa
Một số ít các giáo sư bắt đầu đi làm thêm từ giữa tháng 5 cho tới gần tháng 9: họ vừa được nhận thêm tiền khi đi làm mà vần còn được nhận lương hàng tháng của nhà trường.
Nếu là người có lương tâm nghề nghiệp, các giáo chức phải dùng thì giờ của họ từ ngày 15 tháng 5 đến giữa tháng 6 trước khi họ sửa soạn nghỉ 2 tháng hè
Đáng lẽ giờ họ phải dùng thì giờ ngay sau khi dậy xong khóa học mùa Đông cho tới khi họ đi nghỉ hè vào giữa thàng 6, họ phải dùng thì giờ đó để đọc lại / edit lại và thêm thắt lại tất cả những tài liệu giảng dạy dựa theo đúng quy luật nhà trường.
Theo giao kèo (contract) giữa nhà trường và các giáo sư, các giáo sư chỉ được phép nghỉ hè từ giữa tháng 6 cho tới giữa tháng 8 và cũng theo quy luật nhà trường, các giáo sư cần phải có ít nhất hai tuần để sửa soạn các tài liệu giảng dạy trước khi khóa học mùa thu bắt đầu.
Tiếc rằng một số giáo sư không cần biết đến các bài soạn của họ có được sửa lại theo đúng tiến trình của ngành nghề hay không. Chính họ là những người đã làm cho ban giảng huấn có thái độ rất là nghiêm khắc đối với các giáo sư…
***
Sau khi ông GS được ngồi chơi xơi nước, nhà trường không hề mướn thêm giáo sư để thay thế ông ta vào khóa học Mùa Thu 1979.
Người viết được giao trọng trách dạy môn “PW 301 Organizations and Services” thay thế ông George Sand. Môn này ông đã dậy từ năm 1970 (khi tôi mới gia nhập Centennial College) cho đến khi tôi thay thế ông ta vào Mùa Thu năm 1979.
Môn học nghe lạ hoắc với tôi và nhiều người khác vì mình chẳng biết nó liên hệ ra sao với ngành Công Chánh.
Như một thói quen, tôi đã mượn được một anh chàng sinh viên đã học ông George Sand trong Khóa Học Mùa Đông vào năm 1978. Đặc biệt là ông GS lại không dùng một cuốn Text book hay Reference book nào. Ngay cả các “hand out notes” (các tài liệu mà các giáo sư chúng tôi in thêm và phát cho sinh viên trong giờ “lecture”) để giúp cho sinh viên dễ hiểu cuốn “textbook” hơn… Ông cứ tự biên, tự diễn…Môn này trở thành một “descriptive subject”, dễ làm học trò buồn ngủ, nhất là giọng ông lại sẽ sàng… làm cho sinh viên “cúp cua” rất nhiều. Điều này làm cho ông Chair JK và Ban giảng Huấn chúng tôi lo nghĩ vì bị mất sinh viên để rồi làm cho nhà trường mất tiền tài trợ và Civil Department của chúng tôi bị “Red Circle” và cuối cùng College thẳng tay đóng cửa trường Công Chánh vì thiếu sinh viên, trong khi đó, trường Kiến Trúc “lâm nạn” vì giáo sư cư sử như kiêu binh trong thập niên 1990…
Nội dung của cuốn notebook mà tôi mượn được từ anh chàng sinh viên này rất là khiêm tốn vì ông George Sand cứ “tự biên, tự diễn” trong lớp: biết gì nói vậy, không chịu khó tham khảo và nhất là lại không có một cái “Course outline” nào đẻ phát cho sinh viên.
Tài liệu “hand out” (tài do giáo sư soạn ra đế phát thêm cho sinh viên) dường như chẳng thấy đâu!
Sau khi tôi đã đọc nhiều “text book” và “referene books” liên quan đến ngành công chánh mà tôi đã mượn được từ trong thư viện nhà trường tại Progess campus. Chúng ôi được phép mượn rất nhiều cuốn sách này để mang theo về nhà đọc trong hết mùa hè năm 1979.
Sau khi tham khảo các sách suốt mùa hè khi con trai út tôi đang nằm ngủ trong chiếc xe của con nít mà ông bố 37 tuổi thường đẩy xung quanh cái công viên rất yên tĩnh, tôi được biết “Organizations” có nghĩa là phân chia, phân loại các khu vực, và cũng có nghĩa là các cơ quan, các hội đoàn.
Services có nghĩa là các dịch vụ mà ngành công chánh phục vụ cho dân chúng.
Từ đó tôi suy diễn: Canada đất rộng cho nên phải có một Chính Phủ Liên Bang (Feeral Government) để chăm lo phận sự quốc gia Canada trên toàn cầu. Vì là một quốc gia quá rộng lớn, đất nước Canada cần phải chia ra nhiều các tỉnh bang cho nên cần phải có các Chính Phủ Tỉnh Bang (Provincial Government) để cai quản cho đúng luật lệ. Mỗi tỉnh bang lại có nhiều thành phố, quận, huyện khác nhau cho nên trong mỗi một tỉnh bang cần phái có các “Municipal Government (tạm dịch là Chính Quyền Địa Phương) để lo cho các dịch vụ hàng ngày của dân chúng giả dụ như điện, nước uống, nước cống, khí đốt ( gas), hốt rác, ủi tuyết, giao thông., công trình xây cất, việc sửa đường xá, hệ thống giao thong…
Canada là một nước rất là rộng lớn, đầy nguyên liệu, còn phải chuyển các dầu thô từ miền Tây sang miền Đông … Đây là những công việc chính mà ngành công chánh của chúng tôi cũng như các ngành khác đã thường phải chăm lo cho Canada…
***
Mùa hè 1979 là một mùa hè tuyệt vời: mẹ thằng cu được nghỉ ở nhà với con cả 6 tháng trời. Că ngày, ông bố đẩy xe cho con út ra cái công viên gần nhà. Vừa trông con đang ngủ, vừa đọc sách và bà mẹ mang con trai đầu lòng của chúng tôi đi chơi thể thao… Tối về, gia đình đoàn tụ làm cho chúng tôi hạnh phúc vô cùng.
Tuy rằng môn học này là một môn học phải ăn nói rất nhiều và có thể rất là khô khan Người giáo sư không chịu đọc sách và soạn bài cho thật kỹ thì làm sao mà sinh viên muốn đến lớp học…
Cá nhân chúng tôi đã rất may mắn được ba nhân viên của “Audio Visual Section” làm việc trong thư viện lùng kiếm những cuốn phim 8 mma liên quan đến đề tài “Organizations”(hệ thống 3 chính phủ, cắc cơ quan liên quan đến ngành Công Chánh), và đề tài về “Services” trong ngành Công Chánh (điện, nứớc, rác rưởi, ô nhiễm trong không khí, ủi và cạo tuyết trong các khu phố…) mà tôi đã giải thích cho ba nhân·vviên dó··
Có nhiều phim rất hay và nhờ vậy mà học trò thích học cái môn này hơn Những năm sau, tôi vẫn tiếp tục đi kiếm thêm các tài liệu dưới sự trợ giúp của và Thư Viện Trướng ( Campus Libraian) và bà Reference Librarian. Học trò rất thích được xem những phim liên quan đến vấn đề ô nhiễm, dịch vụ rác rưởi (Solid waste management)… Một số sinh viên còn gọi môn PW301 Organizations and Services ( về sau được Department của chúng tôi đổi thành “Introduction to Civil Engineering Technology” cho đúng nghĩa hơn. Một số sinh viên còn gọi môn đó là Phan Dam’s Show vì tôi cho học trò xem một số phim liên quan đến ngạnh Công Chánh
Khi viết những dòng này, tôi cảm thấy mình được may mắn vô cùng để có cơ hội nhớ lại cái “tích xưa” trong một ngày mùa hề tại Canada.
Xin gặp lại Quý Vị trong bài viết săp tới.
Đàm Trung Phán
Mississauga, Canada
Aug. 14, 2024