tiêu đề Nhãn
- BIÊN KHẢO
- CÂU ĐỐI
- CỔ THI
- GIA CHÁNH
- GIẢI TRÍ
- HÌNH ẢNH HỘI NGỘ
- HÌNH ẢNH NAY
- HÌNH ẢNH XƯA
- HỘI HỌA
- KHOA HỌC
- LỊCH SỬ
- LỜI HAY Ý ĐẸP
- LƯU NIỆM
- NHẠC
- SỨC KHOẺ
- SƯU TẦM
- THƠ
- THƠ CẢM TÁC
- THƠ DỊCH
- THƠ DIỄN NGÂM
- THƠ NHẠC
- THƠ PHỔ NHẠC
- THƠ SƯU TẦM
- THƠ TRANH
- THƠ TRANH NGHỆ SĨ
- TIN BUỒN
- TIN VUI
- VĂN
- VŨ HỐI THƯ HỌA
- VƯỜN THƠ VIÊN NGOẠI
- XƯỚNG HỌA
- YOUTUBE
Thứ Bảy, 22 tháng 5, 2021
Tình Thu Mong Manh
Em đi chiều thu ấy
Em về gió sang mùa
Cùng nàng thu trăn trở
Tình ơi tình như xưa !
Tình ơi tình như xưa !
Nhớ nhung nói sao vừa
Mùa vàng thu êm ái
Như chưa lần tiễn đưa.
Gởi hương thầm cho gió
Trên xác lá đợi chờ
Dấu tình còn lưu luyến
Đường đời đã bơ vơ .
Người quên rồi lời hứa
Tình mỏng tựa như tơ
Vào đời nhau vội vã
Môi thơm giấc mộng hờ.
Là nụ hôn hương nhớ
Em vẫn đợi vẫn chờ
Trong thu tàn giá buốt
Da diết bóng người mơ
Tìm nhau trong hơi thở
Giữa mùa thu mong manh
Một lần tim em đã
Gói tình vào trăm năm
Tiếc thương trên thân lá
Vàng cả góc trời xa
Thu ơi tình nào biết
Còn hay đã nhạt nhoà ?
Ngọc Quyên
Say Giấc Thu - Thu Say
(Thu Melbourne- KimOanh)
Bài Xướng:
Say Giấc Thu
Lá vàng trời chớm sang thu
Tay em êm ái ngục tù trăm năm
(NguyễnThanh Bình)
Đong đưa mắc võng tơ tằm
Ru nhau giấc mộng thì thầm trăng tan
Nhặt nốt đếm lá thời gian
Mùa bao nhiêu lá tình đan mấy mùa
Vườn đêm hương gió khẽ lùa
Phong linh thanh thoát nhẹ khua song ngoài
Ầu ơ… Hãy ngủ cho say
Ngày lên sợi nhớ nắng lay thu vàng
Trăm năm dẫu có muộn màng
Đan tay gối mộng thu tàn vẫn thu.
Kim Oanh
***
Bài họa:
Thu Say
Yêu người ta nguyện làm tù nghìn năm
***
Trồng dâu lá tốt nuôi tằm
Để ta không khỏi tiếc thầm mây tan
Muộn phiền chia nửa không gian
Bước chân sỏi đá sầu đan bốn mùa
Mưa thu hiu hắt gió lùa
Em ngồi lược chải trúc khua hiên ngoài
Bao giờ cho tỉnh cơn say
Để cho tình hết lắc lay mộng vàng
Bàn tay vuốt tóc mịn màng
Giật mình tỉnh giấc chưa tàn mưa thu!
Kim Dung
(May 18, 2021)
(May 18, 2021)
Edmonton... Có Gì Lạ?
Thứ Sáu, 21 tháng 5, 2021
Hẹn...
hẹn em thăm lại quê nhà
nghe trong nỗi nhớ mù xa tháng ngày
trống trường gọi nốt thu bay
mưa Đông cho mẹ đắp dày áo thơ
để cha sắp lại câu chờ
níu đôi chân mỏi còn mơ đường dài
bóng đời quay giữa xuân phai
người đi xa vắng những mai tuyệt vời
trưa nồng giấc hạ mẹ ơi
giọt mưa nào ướt gót người viễn du
bên sông bèo giạt sương mù
bàn tay níu chặt sầu tư một lần
ta về vẽ lại thanh xuân
soi trong giọt lệ nỗi mừng đã xa
sân rêu lời hẹn chưa nhoà
em trong ly rượu quê nhà cạn khô
Mạc Phương Đình
Tự Tình
Thơ Xướng
Tự Tình
Bóng nắng đã buông dài
Tuổi già đến nặng vai
Nhớ nhung về dĩ vãng
Mờ mịt bước tương lai
Thế sự chừng trôi nổi
Vinh quang chẳng đoái hoài
Bao nhiêu niềm ước vọng
Tan biến tựa sương mai
Quên Đi
***
Thơ Họa
Thoáng Nhớ
Thời gian cũng vắn dài
Như mớ tóc trên vai
Thầm hỏi tháng năm tới
Xem chừng bạn hữu lai
Phải mùa xuân sắp hết
Hay nắng hạ vương hoài
Lòng bỗng nhiên buồn nản
Nghe chim hót sớm mai...
Cao Mỵ Nhân
***
Ưu Tư
Sống qua năm tháng dài
Di vãng xệ oằn vai
Quyến thuộc dần rơi rụng
Bạn bè thưa vãng lai
Vẫn mong xuân mới đến
Lại sợ lịch thay hoài
Quỹ cuộc đời dần ngắn
Giật mình mỗi sớm mai
Phương Hà
***
Khổ Tận Cam Lai
Tháng tư đó chạy dài
Chồng chất nặng trên vai
Mơ thanh bình trở lại
Rồi khổ tận cam lai
Quê hương luôn chờ đợi
Đất khách mãi u hoài
Mơ một trời hy vọng
Về thăm mẹ sớm mai...
Mai Xuân Thanh
***
Tự Tình
Xoay mình những sớm mai
Thở cuộn khí vươn dài
Nắng tỏa từ xa vợi
Hoa cười đón vãng lai
Buồn vui ngày lẳng lặng
Cảm thấu nỗi u hoài
Cuộc sống càng vơ vẩn
Bao giờ thoát nhẹ vai.
Mai Thắng
***
Trái Ngang
Đêm buông tiếng thở dài
Lệ ướt đẫm bờ vai
Thơ thẩn đời đơn lẻ
Mỏi mong ánh thái lai
Vào đêm thu quạnh quẽ
Lắng khúc nhạc u hoài
Đau khổ tình ngang trái
Ôm lòng đợi sớm mai
Kim Phượng
***
Nương Vận:
Tự Tình
Tinh mơ đã thở dài
Sầu nặng gánh đôi vai
Ngã rẽ chia xa ấy
Nghe chừng hụt thái lai.
Tin loan kia vội vã
Càng cảm thấm u hoài
Đậm đắng cà phê sáng
Ngán ngẩm cho ngày mai.
Thái Huy
***
Tự Tình
Tuế nguyệt ngắn nhưng dài,
Mặc năm tháng oằn vai.
Phải tùy cảnh nhi ứng,
Khổ tận ắt cam lai!
Xuân đi rồi xuân đến,
Sao phải cứ ai hoài ?
Tri túc nên thường lạc,
Hết tối lại sớm mai!
Đỗ Chiêu Đức
04-28-2021
***
Ưu Tư
Thả theo ngày tháng dài
Đất khách nặng oằn vai
Nỗi nhớ quê càng đậm
Mong non nước thới lai
Mùa Xuân luôn ngóng đợi
Tiết Hạ cứ đeo hoài
Đời hẳn còn trôi nổi
Liệu còn có nắng mai!?
***
U Hoài
Gánh nặng trĩu đôi vai
Năm tháng thầm mong mỏi
Quê hương sẽ thới lai
Bao năm sầu quặn thắt
Mấy độ gánh u hoài
Tan nát niềm hy vọng
Tắt rồi ánh nắng mai
Kim Oanh
Nét Liêu Trai
Ừa! thiệt lạ ai đâu biết chắc
Mãi nhìn hình ngả ngẩn nghiên ngơ
Người đâu hiển hiện như xui bảo
Chới với lòng ta chẳng biết sao
Lạ thiệt! chỉ đôi lời mộc mạc
Khiến tim người thổn thức mê man
Eo ơi thêm nụ cười tươi quá
Đã hớp hồn ta mộng chẳng xa
Nguyễn Cao Khải
Nhạc Sĩ Đan Thọ: Một Đời Cho Nghệ Thuật
Thứ Năm, 20 tháng 5, 2021
Khóc Bà Phan Thị Tiếng (Vợ Tôi)
(1952 – 7g55 17/05/21 Mùng 06 /04 ÂL Tân Sửu)
Bà nắm tay tôi ghì thật chặt
Bỗng nhiên nghe lỏng lạnh tay cầm
Dường như tôi thấy hai dòng lệ
Lăn dài trên hố mắt quầng thâm!
Ôi thế là tôi mất bà rồi
Còn đâu nghe gọi tiếng mình ơi
Còn đâu hình bóng bà gần gủi
Khuya sớm âm thầm săn sóc tôi.
Thôi nhé bà đi cho thanh thản
Bên kia thế giới hãy an tâm
Chỉ riêng tôi hằng đêm cô lẻ
Đau đớn nhìn quanh lạnh chỗ nằm.
Trời hỡi sao tôi khổ thế nầy
Thân tôi bệnh hoạn lại cù nhây
Năm rồi đáng lẻ tôi đi đứt
Bây giờ tôi sống với ai đây…
Dương hồng Thủy
17/05/2021
Vườn Thơ Thẩn Thành Kính Phân Ưu Cùng Anh Vương Thủy Tùng
Tâm Tình
Cùnh Anh Dương Hồng Thủy
Ý hẳn từ đây vắng chị nhà
Cùng anh san sẻ chút chia xa
Buồn kia hiện có rồi mai hết
Nhớ đó đang mang cũng sẽ qua
Nói vậy nhưng nào đâu phải vậy
Thưa ngay chắc chắn chẳng phai nhòa
Thân thương nồng ấm còn nguyên đó
Tâm sự đôi điều,huynh hiểu nha.
Thái Huy
Bé Ký, Người Biến Phong Trần Thành Gấm Vóc – Vương Trùng Dương
Nữ họa sĩ Bé Ký, một tên tuổi gắn liền với hội họa của người Việt Nam, qua đời vào chiều thứ Tư, 12 táng Năm, tại nhà ở Westminster, hưởng thọ 83 tuổi.
Bài viết về họa sĩ Bé Ký của tôi trên tờ Thế Giới Nghệ Thuật năm 1998 và post lên trang web Xứ Quảng vào năm đó. Trang web xuquang.com ở miền Đông Hoa Kỳ của anh La Lương (em bà con với anh rể tôi ở Hội An) nay không không còn.
Đã 23 năm rồi, tôi không lưu giữ bài viết này, chiều thứ Bảy (15/5) tôi nhận được email của anh Phan Anh Dũng, phụ trách tạp chí Cỏ Thơm ở Virginia, sưu tầm được và gởi cho bài viết và hình ảnh. Rất cảm kích sự nhiệt tình và tấm lòng của anh với giới văn nghệ. Theo ý anh, có bổ túc gì trong bài viết nhưng tôi muốn giữ nguyên bản gốc của 23 năm về trước. Vì khi anh chị Hồ Thành Đức – Bé Ký sang định cư ở Little Saigon, có lẽ đây là bài viết đầu tiên về họa sĩ Bé Ký. Khuôn mặt chị rất phúc hậu và có nụ cười thạt tươi. Mỡi khi gặp chị, cười chúm chín và được khen cái tựa đề hay quá.
Nay tôi post bài nầy như nén hương lòng tưởng nhớ người quá cố – VTrD
.
Bác sĩ Phạm Biểu Tâm cắt băng khánh thành phòng triển lãm tranh của Bé Ký (1962).
Bé Ký bước vào hội họa không qua trường lớp nào, được sự hướng dẫn của 3 nghệ sĩ tài danh Trần Ðắc, Trần Văn Thọ & Văn Ðen; trong đó người thầy Trần Ðắc cũng là dưỡng phụ đem Bé Ký di cư vào Nam sau hiệp định Genève 1954.
Với năng khiếu, đam mê và chịu khó học hỏi, mới 15 tuổi, Bé Ký được xem như tài năng đầy triển vọng trong lĩnh vực hội họa. Sau vài năm chung sống với gia đình dưỡng phụ ở Sài Gòn, năm 1957, qua nhiều tác phẩm được hình thành đã ra mắt triển lãm, tạo được tiếng vang trong giới thưởng ngoạn nghệ thuật. Năm 1959 tham dự triển lãm Quốc Tế tại Paris. Thời gian kế tiếp, họa phẩm của Bé Ký được triển lãm tại 9 thành phố ở Nhật Bản và nhiều cuộc triển lãm quan trọng trong nước. Tên tuổi Bé Ký được xuất hiện trên báo giới như tờ Le Journal D’Extrême-Orient (19 Novembre, 1969), tờ The Saigon Post (November 20, 1972)…và nhiều lần đề cập trên báo chí Sài Gòn với sự hiện diện của các họa phẩm, trở thành quen thuộc cho khách thưởng ngoạn nghệ thuật. Hình ảnh họa sĩ Bé Ký cũng là hình ảnh cô gái quê, áo bà ba, kẹp tóc dài, mang guốc vông với giá vẽ, cây cọ, bút lông ở Catinat, Nguyễn Huệ, Lê Lợi: “giang sơn của Bé Ký”.
Bé Ký sở trường về “caricature” trên giấy và lụa. “Caricature” với Bé Ký có lúc là ký họa, hoạt họa, phóng họa, tốc họa bằng mực tàu, bút lông với đường nét “dessin” đơn giản nhưng rất linh hoạt, uyển chuyển giữa yếu và mạnh, sống động, rất thực, tạo phong cách riêng biệt của đường nét họa sĩ. Hình ảnh thiếu nữ với cây đàn, mục đồng với con trâu, tấm lòng giữa mẹ và con… trong thư phòng, nơi thôn dã cho đến sinh hoạt hè phố với người gánh hàng rong, bán xôi chè, người phu, xích lô, xe ngựa, trẻ đánh giày, kẻ quét đường… tưởng chừng bị phôi pha, bỏ rơi được ghi lại rất tài tình qua nét vẽ.
Tháng ngày ở Sài Gòn năm xưa, họa sĩ Bé Ký “bụi đời” để hòa nhập trong sinh hoạt thường nhật của giới lao động hè phố đã tạo dựng phong cách, bóng dáng, chân dung đặc biệt; thoạt nhìn có vẻ lập dị nhưng đi sâu vào lĩnh vực cuộc sống mới cảm nhận được tâm tư, tình cảm con người nghệ sĩ. Ở góc cạnh nào đó, qua lăng kính con người với nghề nghiệp, nhìn vào tác phẩm, cảm nhận được những điều trang trải, xúc cảm và suy tư về nghệ thuật và cuộc sống trong xã hội để sáng tạo, nói lên tấm lòng của người nghệ sĩ. Họa phẩm của Bé Ký như sự tỏ bày sự cảm thông, thương cảm cuộc sống thầm lặng, đau khổ của lớp người mang nhiều khổ cực giữa quê hương từ thế hệ này sang thế hệ khác mà tác giả đã mang chứng tích được thoát ra trên con đường hội họa.
Bé Ký được ghép bởi tên cúng cơm (Nguyễn Thị Bé) & chuyên về ký họa. Tự nó, rất đơn giản, mộc mạc thể hiện qua cuộc sống và họa phẩm nhưng đã tạo được sắc thái riêng rẽ của đội ngũ nữ giới thời đó trong khu vườn muôn sắc của hội họa được xem như mảnh đất dụng võ của đội ngũ nam giới. Tranh của Bé Ký dành cho mọi giới, rất phổ thông, hơn 1,500 họa phẩm đã bán cho khách mộ điệu trong năm tháng cầm cọ ở Sài Gòn.
Bé Ký lập gia đình năm 1964 với họa sĩ Hồ Thành Ðức (Sinh năm 1942 tại Ðà Nẵng – Tốt nghiệp Quốc Gia Cao Ðẳng Mỹ Thuật Gia Ðịnh – Sáng lập viên Hội Họa Sĩ Trẻ Việt Nam – sở trường về kiến tạo “collages” – Giáo sư Mỹ Thuật Ðại Học Vạn Hạnh Sài Gòn 1970-1975). Cả hai đều rơi vào cảnh ngộ côi cút từ thuở ấu thơ nên rất thông cảm cho nhau cùng tạo dựng mái ấm gia đình trong cuộc sống, đôi bạn hành trình trong hội họa. Có được 4 con và có nhiều họa phẩm được triển lãm chung với nhau ở Việt Nam & Quốc Tế.
Sau biến cố đau thương tháng 4/1975, Bé Ký & Hồ Thành Ðức không còn sáng tác. Năm 1977 gia đình vượt biên, Hồ Thành Ðức ở tù 2 năm, Bé Ký bị nhốt thời gian ngắn vì có 4 người con còn bé. Mười năm còn lại hai vợ chồng chỉ sáng tác một ít tranh cho đỡ buồn…!
Trả lời ký giả Jeffrey Brody trên tờ Register, số ra ngày 2/7/1990, Bé Ký cho biết: “Tôi không thể nào vẽ theo lối họ muốn được. Tôi nhớ có lần một cán bộ cho tôi coi bức họa theo lề lối anh ta thích. Thật là dễ sợ và không trung thực được… Chúng tôi đã có thể làm mọi thứ để mà sống còn… Nhưng khi vẽ tranh thì chúng tôi cần thể hiện được cảm nghĩ của mình. Chúng tôi đã không thể làm được việc đó, bởi vậy nên đã ra đi”. Ðó là cái nhìn, tâm tư, nỗi niềm nghệ sĩ sống trọn vẹn với nghệ thuật.
Tháng Mười 1989 gia đình Bé Ký được định cư tại Hoa Kỳ theo diện nhân đạo. Chọn thủ đô tị nạn Little Saigon làm quê hương lưu vong. Tên tuổi Bé Ký dần dà được xuất hiện trên báo chí Hoa Kỳ, Bé Ký đã tham dự vào nhiều cuộc triển lãm kể từ năm 1992 cho đến nay.
Bước vào năm Mậu Dần, Bé Ký đã bước vào tuổi lục tuần. Nhìn lại chặng đường đã qua chị tâm sự: “Tôi mất tình thương yêu gia đình từ thuở ấu thơ nên khi lập gia đình tôi sống trọn vẹn, trân quý với mái ấm gia đình. Là người vợ, người mẹ tôi làm tròn bổn phận của người đàn bà Việt Nam dù sống bất cứ nơi nào, thời điểm nào, đó là niềm hạnh phúc cao đẹp nhất tôi đã dâng hiến và được nhận lãnh. Tôi rất mê hội họa và yêu quê hương. Vì vận nước, vì thời thế đã hai lần tôi giã từ nơi chốn thân yêu, lòng tôi vẫn còn nhung nhớ. Từ trước đến nay tôi vẫn vẽ tất cả hình ảnh mang bóng dáng, sinh hoạt của quê hương”.
Ðể kỷ niệm hơn 4 thập niên sống với hội họa, trong năm 1998 này nữ họa sĩ Bé Ký dự định tổ chức cuộc triển lãm, in quyển sách với nhiều tranh ảnh qua từng thời gian và cuộc đời nghệ thuật.
Little Saigon 1998
Vương Trùng Dương
Tiễn Biệt Nữ Họa Ký
Cao Mỵ Nhân
Thứ Tư, 19 tháng 5, 2021
Gửi Người Dưới Mộ - Thơ Đinh Hùng - Nhạc Phạm Anh Dũng
Vào Thơ
Khi vui hãy tỏ còn chờ đợi chi
Nỗi buồn nó đến nhiều khi
Tương tư, hoài vọng, hoan ca
Đường Thi đối vận ngày qua nhẹ lòng
Nhớ ai, khắc khoải, ngóng trông
Tám câu lục bát bềnh bồng giấc mơ.
Trúc Lan Ktp
Ngắm Cơn Mưa Đổ
- Ngắm cơn mưa đổ rừng chiều
Bỗng dưng ....như nhớ người Yêu ...buồn buồn ...
- Ngắm con dốc nhỏ chiều buông
Bỗng nhớ Quê Mẹ lúc còn tuổi thơ
Quê nghèo ... tháng sáu trời mưa
Củ khoai nướng trộm - bụi tro dính đầy
Than rơm ... cơm cháy ...thường ngày
Thế mà nuôi lớn ... Mới hay lạ lùng ...
Mẹ ơi!
Nhớ mẹ vô cùng
Bao giờ được gặp – xà lòng mẹ yêu
Để bàn tay mẹ nâng niu
Dù nay tay Mẹ khẳng khiu vì già
Nhớ xưa …
mắt mẹ chưa lòa
Món nào mẹ nấu cũng vừa miệng con
* Nay thì xa nước xa non
Xa Quê - nhớ Mẹ …từng cơn đau lòng
- Ngắm cơn mưa đổ rừng chiều
Bỗng dưng ....như nhớ người Yêu ...buồn buồn ...
- Ngắm con dốc nhỏ chiều buông
Bỗng nhớ Quê Mẹ lúc còn tuổi thơ
Quê nghèo ... tháng sáu trời mưa
Củ khoai nướng trộm - bụi tro dính đầy
Than rơm ... cơm cháy ...thường ngày
Thế mà nuôi lớn ... Mới hay lạ lùng ...
Mẹ ơi!
Nhớ mẹ vô cùng
Bao giờ được gặp – xà lòng mẹ yêu
Để bàn tay mẹ nâng niu
Dù nay tay Mẹ khẳng khiu vì già
Nhớ xưa …
mắt mẹ chưa lòa
Món nào mẹ nấu cũng vừa miệng con
* Nay thì xa nước xa non
Xa Quê - nhớ Mẹ …từng cơn đau lòng
Thư Khanh
Du Húc Hải Môn - Lê Thánh Tông
遊旭海門 Du Húc Hải Môn
Trong đời chưa biết sóng ra sao,
Ngàn vẻ muôn hình thích lắm nào.
Muốn gởi biết bao là hận oán,
Ân cần theo sóng hướng đông trào!
Lục bát:
Thuật xem sóng nước chưa từng,
Thiên hình vạn trạng lòng mừng vui thay.
Biết bao oán hận ai hoài,
Gởi theo sóng nước chảy dài về đông!
Đỗ Chiêu Đức diễn Nôm
Lạc Lộ Trình
Trên freeway, có rất nhiều exit
Gần hay xa do khách muốn tới nơi
Mau hay lâu vì nôn nóng đấy thôi
Em nói mãi, nghe có điều ngớ ngẩn
Rằng anh hỡi đôi khi em lẩn thẩn
Sợ sai đường, lạc lối nẻo trăm năm
Lỡ một lần là mãi mãi sầu câm
Em chạy tiếp lộ trình như quen thuộc
Chiều hôm qua thẫn thờ quên biến tuốt
Qua trạm về, xe cứ phải chen lane
Cho tới khi bóng tối phủ trời đêm
Thì mới rõ lan man đà nguy hiểm
Em vội kiếm đường ra, vô điểm đến
Chưa hề ngang thành phố lạ lùng này
Trăng lênh đênh, lòng sợ hãi ngập đầy
Đành hốt hoảng call anh tìm cấp cứu ...
Cao Mỵ Nhân
***
Họa:
***
Họa:
Vờn gót em cỏ bên đường xúm xít
Thuở bìa rừng hoa dại tỏa nơi nơi
Mùi hương thơm ngan ngát một vùng trời
Em lạc lối dừng chân hồn ngơ ngẩn
Những tưởng chỉ vài bước đi thơ thẩn
Nào ngờ đâu vướng bận mãi nghìn năm
Nhốt buồng tim bao buốt giá âm thầm
Lạc lối cũ dù trong mơ thành thuộc
Đôi lúc tưởng mọi điều đà quên tuốt
Cảnh chiều tà bờ suối rực màu lan
Ánh sáng chao dòng nước tựa dát vàng
Bước rong rêu phiến đá vờn hung hiểm
Vì thời thế nên đi hoài không đến
Cơn hổn mang thuyền dạt bến sông này
Xa ngút ngàn lòng vẫn nhớ quắt quay
Lạc lối còn đường, lạc bầy khôn cứu!
Phương Hoa
APR 24th 2021
***
Đường Tình
Phương Hoa
APR 24th 2021
***
Đường Tình