Hôm nay, ngày tựu trường ở Nam Cali, nắm tay dát hai thằng cháu ngoại đến trường, một thằng mới lớp 2 , một thằng mới vào mẫu giáo. Cứ mỗi lần chứng kiến cảnh ngày tựu trường lòng tôi tự nhiên xao xuyến vô cùng!
Ai trong chúng ta cỡ 60 tuổi trở lên , tôi nghĩ cùng đã đọc và ít nhất thuộc lòng đoạn mở đầu trong bài văn “Tôi Đi Học"rất đẹp của nhà văn Thanh Tịnh ( 1917-1988 ).Mời đọc lại để cùng ngậm ngùi cho một thời thơ ấu như mơ đã qua.
Tôi Đi Học
“ Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỹ niệm bâng khuâng của buổi tựu trường.
…..Buổỉ mai hôm ấy , một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp . Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi , vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học “ ….
Thanh Tịnh
Trong nỗi niềm bâng khuâng đó, tôi cũng xin qúi bạn chia sẻ phút giây cảm khái của một ông giáo già về hưu nắm tay dắt hai thằng cháu trong ngày tựu trường cuả một sớm mai đầu thu.
Mùa Thu Dắt Cháu
Thu đã tới mà hồn ngớ ngẩn
Ngỡ hạ còn lẩn quẩn đâu đây
Thời gian thắm thoát nào hay
Heo may lành lạnh , sáng nay tựu trường
Trên vỉa hè , con đường thu phố
Trường lao xao lố nhố bóng người
Tiếng xe , riếng nói , tiếng cười
Trẻ con lúp xúp không rời mẹ cha
Lối đi nhỏ, trẻ già tay nắm
Gót chân non giày trắng bên ông
Vai đeo cập nhỏ lòng thòng
Cái thằng mới đó cao nhòng lớn ra
Nắm tay cháu sao mà nhớ quá!
Nhớ ngày nao theo Má đến trường
Bàn tay hơi ấm còn vương
Trong ta cảm giác như dường hôm qua
Thằng nhóc ấy nay đà bạc trắng
Một ông già thủng thẳng bước đi
Ai hay ai biết nhớ gì ?
Tiếng xưa giọng Má thầm thì bên tai
Vài lá úa thở dài trên cỏ
Nắng thu về lấp ló trong mây
Ngày xưa thương nhớ ngập đầy
Như ràng như buộc như giày hồn ta
Mailoc
Đầu thu Nam Cali 9-1-15
***
Cần Thơ Ơi ! Mùa Thu!
Cần Thơ mùa nầy mưa bay nhè nhẹ
Lá vẫn xanh và mây trắng mịt mù
Miền nam chỉ có hai mùa mưa nắng
Cần Thơ ơi! sao chẳng có mùa Thu ?!
Mưa chiều bên ly cà phê góc phố
Từng giọt buồn đẫm hoa cúc ngoài sân
Thu giận ai không thèm qua phố chợ
Có người đang chờ đón một người sang.
Nhớ ngày xưa trên đường làng buổi sáng
Trong tay mẹ đầu tiên tuổi học trò
Dường như lúc đó trời trong quang đảng
Sương Thu về nghe lạnh tuổi ngây thơ.
Ôi cái thuở còn hoang mang vụng dại
Đẹp làm sao ký ức buổi ban mai
Bây giờ đã mái đầu hai thứ tóc
Bụi mưa bay nhòe ướt tháng năm dài.
Mưa bong bóng không gian buồn chớm lạnh
Có giọt nào làm ướt át hồn thơ
Mưa như khóc mưa dỗi hờn lâu tạnh
Nhưng Cần Thơ ! Mùa Thu đến bao giờ ?!
Dương hồng Thủy
(03/09/2015)
***
Buổi Học Đầu Đời
Cứ mỗi tựu trường lòng ta liên tưởng
Thuở ấu thơ theo chân Mẹ đến trường
Đứng bên ngoài,đôi mắt Mẹ ngùi thương
Nhìn thằng bé, mặt này lo lắm lét!
Nhiều đứa nhỏ đứng bên ngoài khóc thét
Chẳng chịu vào,níu kéo Mẹ chẳng buông
Tôi ngồi đây mà nét mặt đượm buồn
Ngó ra cửa mẹ vẫn còn đứng đó!
Cây thướt kẻ trên tay cô giáo gõ
Nhịp trên bàn và nghiêm nghị nói to
Các trò nghe ,cô khuyên nhủ dặn dò
Giờ đến lớp,giờ ra chơi phải đúng !
Chữ A,B đầu tiên tôi lúng túng
Đọc theo cô mà có biết gì đâu!
Các thú vui còn in khắc trong đầu
Chạy bắt bướm,đi câu cùng chúng bạn
Cô dạy viết..U,O không đúng dạng
Cây viết chì nặng chit,miệng mím môi
Chữ O tròn nhảy tuốt giấy hàng đôi
Nó méo xệch như trứng gà bể vỏ
Chuông tan học, Mẹ đứng chờ cửa nhỏ
Tôi vội vàng sà vào Mẹ níu tay
Trên đường về vui chân sáo tung bay
Mới vắng Mẹ nữa ngày...mà thấy nhớ!
Song Quang
Thưa thầy và các anh chị,
Bây giờ ngày tựu trường ở Việt Nam không còn hình ảnh nào na ná như ngày xưa để gởi nhớ kỷ niệm NGÀY ĐẦU TIÊN TÔI ĐI HỌC của mình. Trẻ em bây giờ hầu hết ngồi sau cha mẹ trên xe đạp hay xe gắn máy với chiếc ba lô to đùn lủng lẳng sau lưng, hiếm hoi lắm mới bắt gặp cảnh mẹ dắt con đi bộ trên đường đất. Tiếng máy nổ và còi xe inh ỏi với mùi xăng luôn phảng phất gây cảm giác khó chịu nên mấy ai cảm nhận “…trên không có những đám mây bàng bạc…” như của ông Thanh Tịnh kể…
Đọc bài thơ MÙA THU DẮT CHÁU của thầy em lại liên tưởng đến hình ảnh của mình ngày xưa…
Học Vỡ Lòng
Trứng luộc đèn nhang học vỡ lòng
Bác Hai khai trí chữ Tàu không…
Thiên trời địa đất …như con két
Thằng nhỏ ê a học thuộc lòng!
Đầu trần chân đất bước theo ba
Lớp học chuồng bò ở khá xa
Kê gạch ghế bàn mươi tấm ván
Năm đồng mỗi tháng dễ thôi mà
Ngòi viết lá tre, bình mực tím
Băm hai trang tập giấy hàng đôi
I u viết chữ đầu tiên học
Huyên náo bầy ong lũ trẻ ôi!
Cô giáo hiền nghiêm tận tụy này
Duy trì kỷ luật khúc roi mây
Trả bài tranh đọc quanh bàn viết
Vừa phóng bài nghe thế mới hay
Ra chơi ỏm tỏi vườn xoài mận
Cút bắt, chuyền chuyền, bắn đạn , u…
Cỏ cú đá gà chơi ăn dạ
Hơn thua đáo lạc mấy đồng xu
Đi tắt về mau lội đất cày
Băng đồng gốc rạ gót chân chai
Lối mòn buộc nối đuôi hàng dọc
Rủ đợi cùng nhau bước mỗi ngày
An chẳng bao năm lại chiến tranh
Tuổi thơ lửa đạn lớn song hành
Lòng tham nhuộm độc dần con trẻ
Thánh thiện hồn nhiên rụi mất nhanh
Đức dục hồn xưa còn bản chất
Dập vùi bao lượt nổi phong ba
Nghe thầy gợi lại mà thương quá
Ký ức trường quê chửa xóa nhòa.
Cao Linh Tử
2/9/2015
***
Ngày Tựu Trường
Thu tới mùa khai giảng khắp nơi,
Trẻ thơ có nội bảo vâng lời...
Tựu trường dắt cháu theo ông ngoại,
Đến lớp cầm tay gọi mẹ ơi!
Thuở trước thiếu thời ông nhớ lại,
Ngày xưa dĩ vãng đã xa xôi...
Ai người dẫn bước khi còn nhỏ
Mẹ vẫn theo con trọn một đời!
Mai Xuân Thanh
Ngày 03 tháng 09 năm 2015
***
Đọc bài "Ngày Tựu Trường" của Xuân Thanh, tôi thích vô cùng. Nhất là câu:
"Mẹ vẫn theo con trọn một đời". Ôi một tình thương thật bao la, một câu thơ gieo vào lòng tôi bao cảm xúc
Má muốn theo con suốt cả đời
Cho dù mưa bão nặng giọt rơi
Dịu dàng tay nắm bàn tay trẻ
Tràn ngập yêu thương chẳng muốn rời.
Qua những bài thơ về mùa Tựu Trường trong Vườn Thơ, Quên Đi xin góp vui:
Nguồn Vui
Đọc những vầng thơ bé đến trường
Lòng nghe bao cảm giác thân thương
Bàn tay nhỏ xíu trong tay mẹ
Bở ngỡ như thu nối tiếp hè
Giờ ngồi ôn lại những bước chân
Đứa cháu nội yêu dáng ngại ngần
Buổi đầu đi học nhiều lo sợ
Rung rẩy: Nội ơi nội nhớ chờ
Tiếng trống tan trường giục giã vang
Kìa chú chim non đã vội vàng
Dáo dác nhìn xem ông có đến
Ồ nội đây rồi mắt sáng lên
Cứ tưởng chung quanh chẳng có ai
Tằn lăn tíu líu chuyện vắn dài
Bạn bè trong lớp và cô giáo
Cô con trẻ lắm dáng cao cao
Nhìn cháu nói cười sau buổi học
Lòng ông đầy ấp một niềm vui
Bao nhiêu cay đắng bao hờn tủi
Giờ đã chìm trong mắt ngây thơ
Quên Đi