Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2020

Chợ Kiểng Vĩnh Long Ngày 14.01.2020 Nhằm Ngày 20 Tháng Chạp Âm Lịch

Hôm nay 14.01.2020 nhằm ngày 20 tháng Chạp âm lịch, kiểng xuất hiện cũng khá nhiều và đa dạng:
















Huỳnh Hữu Đức
 Ngày 20 tháng Chạp Âm lịch

Gió Xuân



Đông chẳng tàn nhanh xuân vẫn sang
Ngoài sân tuyết phủ lấp mọi đàng
Không thấy cánh én tin xuân đến
Tết Tây vừa hết biết xuân sang

Dưng không tim bỗng thấy mơ màng
Lòng xuân ngày cũ chợt tràn lan
Ở đây xuân cũng đầy đủ cả
Sao lòng Ta chỉ thấy xốn xang

Trúc Lan KTP
15-01- 2020

Xuân Bất Diệt



Em nắn nót chữ nghiêng nghiêng vầng nguyệt
Anh đọc, ghiền nên mới biết tương tư
Ý tứ dư, ôm tập vở viết thư
Viết đủ thứ, mắt đỏ nhừ theo chữ.

Gom tình tứ, ngày kết thành thi ngữ,
Đêm hiền từ thôn nữ đưa vào… thơ
A ha vui! Tổ đãi kẻ khù khờ!
Ươm nhung nhớ, đợi chờ, thơ cùng thở.

Rồi rạng rỡ tim si dần vương nợ
Anh đưa thơ vào nhạc, hát em nghe:
Nhặt trái cau vừa rớt xuống sau hè
Ngân nhè nhẹ: -Anh thêm trầu, vôi nhé?

Em nhỏ bé, e dè lời thỏ thẻ
Hoài rụt rè, nắng ghé vờn gió se
Tay mân mê nón lá nghèo, chân quê
Ơn Thượng Đế, về nhà, anh học… vẽ!

Đời diễm lệ, tràn trề niềm vui trẻ
Ai có dè hồn nghệ sĩ nở hoa
Dù mưa sa hay trăng mới nõn nà
Thi, nhạc, họa như chữ em: hương tỏa!

Nhờ phép lạ, xin đền ơn đáp nghĩa
Mai đường kia, lối nọ về chung nhà
Vẫn thiết tha thơ, nhạc nhả tình ta
Vẽ hoa lá nõn nà xuân bất diệt!

Á Nghi
12-1-2013.

Tựa Chiếc Lá Phơi



Bài Xướng:
Tựa Chiếc Lá Phơi

Cuối năm tràn giọt lệ trào
Từ lâu cứ tưởng người vào cõi riêng
Đi. Về...chân bước mình ên
Tiếng rên lá rụng buồn tênh cuối đời
Tôi ngồi tựa chiếc lá phơi
Nghe đau ngày tháng môi mời hong môi
Chén trà độc ẩm, đơn côi
Bóng chênh vênh cúi... hồn tôi đầm đìa

Kiều Mộng Hà

Jan 12-2020
***
Các Bài Họa & Cảm Tác:

Tìm Bóng

Trầm ngâm nỗi nhớ dâng trào
Ngồi nhìn mây trắng đan vào mộng riêng
Thì thầm gọi nắng đang lên
Nghe cơn buồn thả lặng tênh giữa đời 
Cung đàn đứt nhịp buông rơi
Hương xưa bỗng dậy gọi mời ngọt môi
Xuân về chiếc bóng lặng côi
Mới hay lệ ướt má môi tràn đìa

Minh Thuý
Tháng 1/14/2020
***
Trăn Trở Hồn Côi

Vì đâu lệ mãi tuôn trào
Nhớ thương người đã đi vào chốn riêng
Trăng soi chiếc bóng mình ên
Chăn đơn gối lẻ sầu tênh một đời
Ngu ngơ nhặt lá đi phơi
Nắng chiều hờ hững quên mời bờ môi
Buồn nào trăn trở hồn côi
Lệ nào ướt đẫm tình tôi đầm đìa

phamphanlang
14/1/2020
***
Ví Dầu

Ví dầu sôi lửa cơm trào
Ví dầu người bỏ tìm vào tình riêng
Ví dầu từ đó mình ên
Bốn bề trống trải, nhẹ tênh nỗi đời
Vi dầu tim trải lòng phơi
Bậu ơi có thấy tiếng mời trên môi?
Bậu, ta tình cảm mồ côi
Bậu ơi, mưa uớt áo tôi đầm đìa!


Thúy M

1/15/20
***
Vì Ai…

Vì ai cảm xúc dâng trào
Vì ai tự nhốt ta vào góc riêng
Vì ai say đắm mình ên
Vì ai hờ hững lặng tênh trọn đời
Vì ai nước mắt sầu rơi
Vì ai nhạt nhẻo môi mời lệ môi
Vì ai chuốt lấy thân côi
Vì ai máu đẫm tim tôi đầm đìa

Kim Oanh

Phiếm Chuột Phú




Tết đà đến, gửi câu chúc an khang;
Xuân đã sang, đuổi tiết đông giá buốt.
Tiện ngày xuân, tiễn họ Trư cuốn gói, bàn lếu láo sự đời;
Nhân dịp tết, mừng anh Tý lên ngôi, tán tào lao chuyện Chuột.

To đùng to đoạch Trâu chậm chạp, đám mười hai chịu yên phận đứng sau;
Bé tẻo bé teo Tý ranh ma, hàng thập nhị giành ngay phần xếp trước.

Ấy nhà thử lắm loài, lắm giống:
Chỉ tẹo teo mà luôn thoăn thoắt, Chuột Nhà đó xục xạo cùng phòng khách - nhà ăn;
Trông kinh dị nhưng rất bặm lì, chuột cống kia dọc ngang khắp hố ga - rãnh nước.
Lão Chuột Đất chui luồn đào bới nhà vô địch, đúng Thổ Thần hốc hang ;
Gã Chuột Chù ăn bẩn lợm lì đệ nhất danh, đích Chí Phèo nhà chuột.
Loài Chuột Nước, rễ cây rễ cỏ cả sơn lâm ra sức ủi phăng;
Đám Chuột Đồng, hạt thóc hạt ngô khắp ruộng nương múa nanh đớp tuốt.
toàn họ toàn hàng;

Cả gia cả tộc.
Thân bốc hương phát xạ, thật hôi hám hơn đống tro phân;
Mắt đảo dọc lia ngang, rõ giảo gian y phường trộm cướp.
Tài gặm nhấm, cả nhà cửa kho lẫm tan hoang;
Giỏi sinh sôi, bầy cháu con họ hàng nhung nhúc.
Nghe câu chó sủa, run sợ ẩn kỹ mười phương;
Thấy bóng mèo qua, thất đảm giông mau một nước.
Nhét bả mồm chó, ấy tính toan trăm kế phường gian;
Đeo chuông cổ mèo, là khát vọng nghìn năm nhà chuột.
Mắt nhắm hé rình mồi, chân vun vút vồ chuột, chị em mèo phải diệu kế cao mưu;
Đứa nằm ngửa ôm trứng, thằng hì hục kéo đuôi, đầu óc chuột rõ gian chiêu xảo chước.

Hỗn láo tận cùng:
Thịt cá - cơm canh chả nhịn, thọc mõm phăm phăm ;
Dép giầy - áo nón nào tha, mài răng tuốt luốt.
Chuyên lây truyền chứng bệnh sốt vàng, hại con trẻ khác chi rắc họa, làm kinh sợ bao miền;
Lại phát tán vi trùng dịch hạch, đoạt mạng người như thể hái sung, gây hãi hùng trăm nước.(1)

Thế nên:
Toàn nhân thế chung dạ ghét bay;
Cả trần gian góp tay diệt chuột.
Để canh vườn canh ruộng, cậu nuôi dăm gã mực gã vàng;
Hòng giữ lẫm giữ kho, mợ dưỡng vài ả mun ả mướp.
Mày nhay nát giày anh, ghét khôn cùng sôi lộn tiết, anh nện thẳng mấy cây;
Bay cắn bươm váy chị, căm quá thể giận cành hông, chị chọi ngay một guốc. Đám chuột chú chuột cha quậy quá, ông đặt bẫy điện bẫy thùng ;
Bầy thử con thử mẹ phá hung, lão cho mồi diêm mồi thuốc.
Cùng chốn cùng nơi, nức lời ới: Đây có bẫy không mồi;
Khắp phường khắp phố, vang tiếng rao: ai tậu keo dính chuột.

Vì vậy mà chuột đồng:
Đành chuộc tội, thân thế tổ tông
Phải đoái công thịt phơi mâm thớt
Người tứ xứ qua Đồng Tháp, vẫn nhớ hoài đặc sản miền tây;
Khách thập phương ghé Cửu Long, sao quên được vị hương thịt chuột.
Chiêu lưỡi bình dân vào quán xá, bếp đang chờ thổi lửa đỏ hồng
Đãi mồm quý khách đến nhà hàng, Chuột đà sẵn lột Da trắng muốt
Chuột xào xả ớt, ôi tuyệt vô cùng;
Tý luộc lá chanh, rõ ngon hết thuốc.
Bỏ dăm chú quay lu, béo ngầy béo ngậy, khoái làm sao nếm chả thể ngừng;
Đem mấy nàng áp chảo, thơm nức thơm lừng, mê đến độ ăn không kịp nuốt
Thử rang muối, hảo tận cùng cạn mấy vại bia hơi;
Chuột nướng than, ngọt hết biết bay vài chai rượu thuốc.

Coi kìa:
Chiêu nửa ly cay, chàng xuýt xoa liếm mép, nghe sướng sùng sục buồng gan;
Gắp một xâu béo, thiếp gật gù quăn môi, thấy đã đừ đư khúc ruột.
“Thìa nước dừa” quéo lưỡi luôn, nói thêm nữa, e bụng bạn ruột sôi;
“Xào lá cách” tê môi lắm, kể thế thôi, kẻo mồm ai rãi …ướt.

May mà còn:
Có cô chuột Mickey, lên màn ảnh đóng nhiều phim khiến chị thích em mê;
Thêm chú nhắt Jerry, khuấy truyền hình diễn bao cảnh chuột khiêu mèo rượt.(2)
Thương mấy thương chú nhóc “Hamster”,tác phong thoăn thoắt ,năng lộn mình nhằm giải trí trẻ con;
Tội là tội cô nàng “Bạch Thử”,dáng vẻ hiền lành, luôn hiến thân vì phát triển y học.(3)

Hi hi, cũng đừng quên:
Chuột bắp tay, lúc phồng lúc xẹp, giúp công việc lao động nhẹ nhàng;
Chuột máy tính, khi dọc khi ngang, khiến phần mềm hoạt động thông suốt.

Tục ngữ đủ đầy lời lẽ khen chê;
Ca dao, chả thiếu ngôn từ cáo buộc.
Lúc quan tham mất ghế, ôi phơi bụng rõ phường gian;
Khi kẻ xấu lòi đuôi, ấy “cháy nhà ra mặt chuột”.
“Chuột sa chĩnh gạo”, thỏa mồm đớp xơi;
Quan quản kho tiền, sướng tay xoáy hốt.
Việc tốt rành rành, ông bày bà vẽ, thành “mõm chuột tai dơi”;
Tội to tổ bố, lão xử thím xoa, hóa “đầu voi đuôi chuột”.
Hãy nghĩ nghĩ suy suy, bởi “Múa dao lòi ruột, kẻo oan mạng khó lường;
Phải cân cân nhắc nhắc, vì “Ném chuột vỡ bình”, rồi mang lỗi khôn chuộc.
Như “cờ đi hết nước”, đã lắm người mạt vận trắng tay ;
Tựa “chuột chạy cùng sào”, , cũng bao kẻ bí đường bạc phước.
“Mèo giỗ ma chuột”, đời vẫn bày bao chuyện mỉa mai;
“Chuột gặm chân mèo”, đời cũng diễn lắm điều tai ngược .

Tán chuyện chuột, buột miệng sang sự đời
Thử tộc thì bốn chân;
Nhân sinh chỉ nhị túc.
Tý tư cẳng, hủy trắng mùa màng;
Chuột hai chân, phá tan đất nước.
Ngần ngừ thử sánh, thấy nhiều người tật tánh y chang ;
Đánh bạo đem so, sao lắm kẻ mõm mồm như đúc.
Sâu mọt to mồm kể cán, ngửi ngôn từ hôi tợ hương chù;
Quan tham cao giọng dạy răn, nhìn môi mỏ gớm hơn mõm chuột.
Như “chuột sa cũi mèo”, quan ra tòa xộ khám, mới lòi tội đốt tiền phá bạc Nhân Dân;
Hệt “chuột sa hũ nếp”, quan canh khố quản ngân, bạo thò tay phá két thụt kho Nhà Nước.
Quân nhập nha chôm xe móc ví, có khác chi bầy lũ Chuột Nhà;
Bọn lục lâm bạt núi san rừng, rõ y hệt giống loài Thử Nước.
Đám cò cốt bày dự án bán đất ma,lũng đoạn thị trường thổi phồng giá cả, nhà Chuột Đất đành vái trăm đường;
Lũ gian thương bán thuốc sâu làm phân giả, phá cằn nương rẫy lừa đảo nông gia , họ Chuột Đồng phải thua vạn chước.
“Chuột Cống sa hầm”,dáng hình run rẩy, mắt cụp lom dom;
Quan tham đáo ngục, lời lẽ nhược hèn, lệ sa sướt mướt.
Luận mà hổ, chuột ơi chuột đừng có cười …người;
Ngẫm mà buồn, người hỡi người sống đừng như chuột.

Năm mới năm me:
Mai vàng nụ xinh khoe ;
Nêu thẳng mình cao ngước.
Đám cưới chuột lên lịch xênh xang;
Cô nương Tý lên bìa mã mượt .
Giã Kỷ Hợi niên, tiễn Trư Vương thoái vị, thời son hết hãy cuốn rủi cuốn xui ;
Đón Canh Tý kỷ, mừng Thử Đế đăng quang, ghế cao ngồi đừng hại dân hại nước.
Đã ghế kê đít, múa phải cho hay;
mà cờ vào tay, phất sao coi được.
Kẻ kẻ mong tống vô ngục, bầy lại nhũng mọt sâu ;
Người ngườig ước ném vào lò, lũ quan tham bọ chuột.
Để quê hương giàu mạnh phú cường;
Cho dân nước ấm no sung túc.
Cầu quốc thái dân an,, để dân giàu nước mạnh, hầu bá tánh yên vui ;
Nguyện mưa hòa gió thuận, cho mùa bội trái sai, hòng vạn gia hạnh phước
Vui ngày tết, nở miệng cười mong thế đóa hoa tươi;
Mừng hội xuân , giơ tay bốp để thay tràng pháo chuột.
Mừng xuân luận thử luận mèo;
Vui Tết phiếm dơi phiếm chuột.
Hay xin rộng thưởng vỗ tay;
Dở thì thương đừng ném…guốc..

Cao Bồi Già
17-01-2020 (23 tháng Chạp Kỷ Hợi)
Ghi chú:

(1): Giống chuột lây truyền đến 35 chứng bệnh, nhưng nguy hiểm nhất là chứng dịch hạch và bệnh sốt vàng da do chuột cắn có thể gây chết người hàng loạt.
(2): Cô chuột hoạt hình Mickey và chú chuột Jerry trong phim hoạt hình Tom n Jerry.
(3): Chuột Hamster được dùng làm thí nghiệm và nuôi làm thú cưng. Chuột bạch cũng thường được dùng làm thí nghiệm y học.

Chiếc Áo Tết Vải Vàng



(Viết để nhớ mẹ tôi)

Năm 1945, ba tôi qua đời tại quê nội. Vì hoàn cảnh đặc biệt nên năm sau má mang con về với bà ngoại đã già cũng đang đơn chiết một mình.
Từ dòng sông An-Lương quê nội quê mùa, chúng tôi thối về dòng sôngTân-Qui (hay Rạch Mương) quê ngoại càng quê mùa nghèo khó hơn. Những năm này thực dân Pháp vẫn còn cai trị nước ta, hay bố ráp vùng sâu có du kích chống Pháp bám trụ mà quê ngoại tôi là một.

Những năm bốn mươi này đại đa số dân chúng nghèo khó thiếu ăn, thiếu mặc; về mặc thì áo quần tả tơi vá víu thậm chí có người mặc bằng bố tời (dùng làm bao bì đựng lúa gạo).
Những ngày cuối năm năm ấy, má gom góp được vài nải chuối, buồng cao, dừa khô, rau cải…chèo tam bảng len lỏi sông rạch chằng chịt miền quê đi chợ Vãng (Vĩnh Long) để bán kiếm tiền may đồ Tết cho con. Với mớ tiền chắt chiu dành dụm trước đó, má gom đủ tiền mua một khúc vải vàng ( màu của áo thầy tu), loại vải thô mà tôi trộm nghĩ dạo đó chỉ có thứ này mà thôi. Má đưa tôi xem, nói “sẽ may đồ Tết cho con của má nếu còn đem về được tới nhà”. Với trí óc con nít đâu hiểu gì, lòng chỉ biết mừng rơn cười cầu tài, nở cờ trong bụng mà khờ khạo chẳng biết nói hoặc ôm má để tỏ lòng cám ơn ( như con nít khôn ngoan nhanh lẹ bây giờ). Dù còn bé, đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ mồn một lời má tôi nói (cũng như khung cảnh lúc ba tôi mất).

Trên đường về, đến một nơi vắng vẻ má tôi dừng lại, bảo tôi cổi áo (một cái áo sơ mi đen vá nhiều lổ), quấn khúc vải mới quanh bụng tôi, buộc chặt rồi mặc áo trở lại. Má bảo tôi ngồi yên gần trước mủi tam bản; cẩn thận không động đậy nhất là lúc dừng lại trạm kiểm soát của du kích nơi kiểm soát an ninh, hàng hóa mang ra, mua vào từ vùng địch…Má tôi biết rằng khúc vải này sẽ bị tịch thu nếu bị bắt gặp vì có người đã từng bị như vậy.
May mắn họ xét từ đầu chí cuối chiếc tam bảng nhưng không để ý đến đứa con nít như tôi. Thế là năm ấy má đã may cho tôi một áo sơ mi mới ngắn tay để tôi tung tăng vui Tết trong khi má và ngoại vẫn chỉ mặc bộ quần áo cũ thường ngày.

Nụ cười luôn nở trên môi má trong những ngày Tết khi má đã cho tôi một mùa Xuân vàng rực như những cành mai đầy hoa nở rộ trước sân nhà. Bản thân tôi siêng năng hơn trong phận sự đốt nhang bàn thờ tổ tiên mỗi tối và bình nước trà của ngoại trên bộ ghế giữa nhà luôn đầy ắp. Tôi nói chuyện huyên thuyên với ngoại, với má hơn thường ngày, đủ mọi chuyện “trên trời dưới đất”.
Tình thương đằm thắm của má mà đặc biệt là trong những ngày Tết năm ấy đã là chất liệu giúp tôi biết phải làm gì để cho má vui lòng.



Má đã thành người thiên cổ vào một trong những năm khó khăn nhất của thập niên bảy mươi, hình ảnh má nằm trên giường bịnh đau buồn hỏi tôi “Con đang lo cho má đó hả?” khi mà chúng tôi đang lo cất trại để làm một cái tiệc cưới nho nhỏ cho em gái lại trùng hợp với lúc má biết mình sắp lâm chung. Tôi không cầm được nước mắt trả lời trong nghẹn ngào “ Đâu có má ơi! Lo đám cưới cho em con đó” “Thôi đừng gạt má!” Tôi không nhớ nét mặt má lúc ấy ra sao vì màng lệ đã che mắt tôi rồi!
Bà con góp ý là lo "đôi bạn" cho em gái tôi để em khỏi bơ vơ với đời ở căn nhà tổ phụ này khi má tôi mất vì biết chắc rằng má tôi không qua khỏi và tôi cũng sẽ phải lưu lạc xa nhà sau này.
Xong đám cưới cho em là mẹ cũng vĩnh biệt chúng tôi.
Chiếc áo vàng và hình ảnh buồn hiu ốm o của má với câu hỏi xé lòng mãi mãi nằm trong ký ức tôi.

Anh Tú
October 28, 2013

Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2020

Sớ Táo Quân 2020 - Thần Táo Kim Phượng


Dạ ...dạ…
Muôn tâu Ngọc Hoàng
Thần táo Kim Phượng
Scooter thần lượn
Từ Blog Long Hồ
Chạy vô thiên đình
Tình thật tỏ tường
Việc nơi hạ giới
Hạ giới... cái mà hạ giới…

Dạ...dạ...
Đây là tiếng lời
Từ đáy con tim
Người hiền Úc Châu
Sống trên lục địa
Chung quanh là nước
Nhưng lại ngược đời
Nắng hạn khắp nơi
Cây cỏ chết khô
Là mồi bắt lửa
Từ đám cháy nhỏ
Chẳng đủ sức chữa
Thần lửa thịnh nộ
Lan rộng nơi nơi
Khó lòng khắc phục
Hạn hán kéo dài
Đêm ngày khô hơn
Lửa càng dễ bắt
Cột khói dầy đặc
Hừng hực bốc lên
Lửa bén tiến gần
Ngươi dân đối mặt
Tức tưởi ngậm ngùi
Rời khỏi mái nhà
Trên đường bôn ba
Lắm kẻ tử vong
Những tấm lòng vàng
Thiện nguyện thi gan
Cùng đội cứu hỏa
Đêm ngày vất vã
Dập lửa nhanh nhanh
Nhưng cũng phải đành
Công viên biến thành
Bãi đất trống trơn
Trống trơn...cái mà trống trơn ...


Trông đến rợn người
Ngàn ngàn ngôi nhà
Bỗng chốc tiêu ma
Trở thành tro bụi
Động vật cháy thui
Thú hoang chẳng thoát

Chết thảm ngỗn ngang
Bao cảnh hoang dã
Nay đà biến mất
Trận cháy lịch sử
Sức phá điên cuồng
Trực thăng sẵn sàng
Quần thảo chữa lửa
Bầu trời nhuộm đỏ
Tro buị bao phủ
Không khí ô nhiễm
Nhiệt độ tăng cao
Nào có ngờ đâu
Thành phố chìm sâu
Dưới lớp khói mù
Cảnh vật âm u
Khác nào địa ngục
Trùng trùng cảnh đẹp
Nay bị đè bẹp
Biết đến khi nao
Phục hồi đất đai
Đất đai...cái mà đất đai ...


Ngọc Hoàng hỡi Ngài
Mở lượng hải hà
Đổ trận mưa sa
Tắm mát trần gian
Cứu nạn...cái mà cứu nạn ...


Ngọc Hoàng truyền ban
Mời gọi mọi người
Góp lòng góp của
Góp một bàn tay
Xây lại tương lai
Cho toàn nước Úc
Gọi đàn hậu bối
Với dân du học
Cả người tị nạn
Lẫn bạn di dân
Chớ có phân vân
Cùng với quân nhân
Nước bạn xa gần
Tương thân giúp đỡ
Dập tắt ngọn lửa
Xây lại cửa nhà
Ngài đổ mưa hoa
Tốt xanh cây cỏ
Mọi việc đã tỏ
Thần táo lui ra
Tháng Chạp hăm ba
Trước khi từ giã
Kính chúc Ngọc Hoàng
Năm Mới phúc an
Vạn tuế...vạn vạn tuế… cái mà vạn tuế

  
Thần Táo Kim Phượng 2020

Chuyện Bếp - Thần Táo Duy Anh


Thần Táo, dân gian đã chế ra
Hai ông ôm ấp chỉ mình bà
Món ngon món ngọt tài như vậy
Nồi nhỏ nồi to giỏi quá ta!
Mặt mũi tèm lem ra sức đó
Chân tay lấm láp cố công đa!
Đến tuần giáp Tết lên Trời một
Bẩm báo Ngọc Hoàng chuyện cả ba

Duy Anh
Xuân Canh Tý 2020

23 Chạp Táo Trăn Trở... - Thần Táo Kim Oanh


23  Táo lại về Trời
Mà bao trăn trở khó lời tấu dâng
Tình hình quê mẹ tăng dần
Bình an Quốc thái bao lần chưa yên
Thiên Tai Úc nỗi niềm riêng
Chung lòng gánh vác lụy phiền vai mang
Một Mùa Xuân mới sắp sang
Lòng đau trăm mối Ngọc Hoàng biết chăng
Táo đây ôi quá nhọc nhằn
Dân tình khốn đốn khó khăn vượt cùng
Sớ lên một ước nguyện chung
Bao tai ương ngập trùng trùng dập tan
Xin Ngài soi xét ân ban
Cho dân nước Việt vẻ vang đổi đời
Cho cuộc sống Úc an vui
Sau cơn hỏa hoạn chồi tươi nẩy mầm
Canh Tý sẽ là một Năm....
Hạnh phúc thịnh vượng huy hoàng hơn xưa!

Thần Táo Kim Oanh
23 Chạp Năm 2020

Cung Tiễn Ông Táo



Trông nom cuộc sống mỗi nhà
Hai táo ông, một táo bà linh thiêng
Hai ba tháng chạp thường niên
Táo quân cỡi cá chép lên Thiên Đình
Dâng sớ bẩm báo tấu trình
Mọi việc xấu tốt gia đình trong năm
Nhà nhà sửa soạn lễ mâm
Hương hoa vật phẩm thành tâm cúi đầu
Thắp hương Tôn thần khấn cầu
Ân xá tội lỗi trước sau trẻ già
Năm cũ sắp sửa trôi qua
Xin ban Phước Lộc toàn gia dồi dào
An khang thịnh vượng xôn xao
Tốt lành vạn sự - xin bao bọc dùm...

24.01.2014
Nguyên Hữu
(Yên Đỗ Sưu tầm)

Thứ Năm, 16 tháng 1, 2020

Nhớ Mẹ Hiền - Thơ phamphanlang - Nhạc Mộc Thiêng


Thơ: phamphanlang
Nhạc: Mộc Thiêng
Ca sĩ: Diệu Hiền
Hòa âm: Giang Đông


Vô Cùng Là Mẹ




Hồng hoang thuở Mẹ mở lòng
Cho vô cầu mãi qua dòng thời gian
Diu dàng tình đó mênh mang
Đất trời tinh tú biển ngàn… từ dung
Trắng ngà giọt sữa lung linh
Trong con Tình Mẹ thủy chung cao dầy
Thực?mơ?Mẹ cuối chân mây(?)
Không!
Không!
Mẹ vẫn đây
Mẹ mãi đây.
Mẹ là thường tại tròn đầy tim con.
Càn khôn còn Mẹ mãi còn.

Hà Nguyên Lãng

Rẽ Bước Đăng Trình


Hôm xưa viết gửi về người
Hồn tôi rộng mở một trời yêu thương
Có người, có cả quê hương
Tôi đi chưa trọn đoạn đường chiến binh
Kể từ gươm súng điêu linh
Đời tôi rẽ bước đăng trình đến đây
Trên đồi vắng lặng chiều nay
Nhớ ơi là nhớ tháng ngày hành quân...

Hồ Khiên
Massachusetts 1/14/20

Lệ Cay



Quay lưng lặng lẽ ra đi
Người ơi còn lại chút gì cho nhau
Vườn xuân héo hắt đóa sầu
Bao mùa gió bấc nỗi đau đợi chờ
Ngày xưa thắt lỡ dây tơ
Để tình vuột mối biết giờ trách ai
Một mình nhấp chén lệ cay
Ru tình mộng ảo vùi say canh tàn...

Kim Oanh


Kỷ Niệm Huế Xuân



Xướng:

Kỷ Niệm Huế Xuân


Mỗi độ xuân về, nhớ Huế thêm
Sông Hương lờ lững bóng thuyền đêm
Trường Tiền sương sớm chèn hoa nắng
Vỹ Dạ mưa chiều ướt áo em
Thiên Mụ tháp xưa, làn tóc mượt
Đông Ba phố cũ, đôi vai mềm
Phú Cam đêm thánh, chung lời nguyện
Tây Lộc phi trường, lưu luyến thêm.

Thanh Trương
***
Các Bài Họa:

Êm Đềm Kỷ Niệm

Người nhắc nên mình lại nhớ thêm
Con thuyền Thương Bạc gối sương đêm
Sông Hương Nước cũ còn hờn bạn
Thừa Phủ đò chiều đã vắng em
Lê Lợi đường xưa lưu bóng nhỏ
Nam Giao dốc đứng mỏi chân mềm
Đặng Nghi Tây Lộc cùng cư trú
Vĩnh Lợi Sân bay* chạnh nỗi niềm

Như Thị
*Ngày xưa Tây Lộc có sân bay dọc theo vườn cam
Từ hồ cống Vĩnh Lợi đến ngả tư về Tây Linh.
***
Quảng Nam Trong Nỗi Nhớ

Xứ Quảng xa rồi lại nhớ thêm
Thu Bồn thơ mộng dưới trăng đêm
Chùa Cầu trầm mặc soi dòng nước
Phố Hội mơ màng in bước em
Thánh địa Mỹ Sơn đền tháp cổ
Làng rau Trà Quế đọt khoai mềm
Phú Ninh hồ biếc trời xanh thẳm
Hòn Kẽm Đá Dừng ngây ngất thêm

Sông Thu

***
Huế Ngàn Xưa
(Thể Tập Danh ) hoạ 4 vần


Thầm mơ xứ Huế tựa bên thềm
Bến Ngự Trăng còn toả sáng đêm
Thượng Tứ ngày xưa người nhộn nhịp
An Hoà lối cũ cảnh buồn êm
Trai thanh Đập Đá lời thơ ngọt
Gái đẹp Kim Long suối tóc mềm
Ngát Tịnh Tâm mùa sen nở thắm
Xa rồi Đại Nội chỉ sầu thêm

Minh Thuý ( Thành Nội )
Tháng 12/28/2019

Thứ Tư, 15 tháng 1, 2020

Chợ Tết Vĩnh Long - 19 Chạp


















Hình Ảnh: Trương Văn Phú
19 Chạp - 2020


Từ Khi Em Mặc Lá Hoa



(Thượng Đế nổi giận đầy eva xuống
trần gian, vì...)

Thiên đường địa giới chia xa
Từ khi em mặc lá hoa vào đời
Bồng lai hồng nụ tuyệt vời
Lá hoa che khuất một thời hồn nhiên
Từ em rời chốn tiên thiên
Lụa là y áo đảo điên cõi trần
Đai lưng, giải yếm mấy vần
Ta nghe ca cuống bao lần gần ai
Rèm che cửa đóng then cài
Còn đâu vui thú non mai động chiều
Địa đàng chừ hẳn đìu hiu
Nơi đây khuya sớm ển xìu ,buồn ơi !

Hà Nguyên Lãng

Xuân Về Đà Lạt


Đà Lạt xưa, Đà Lạt của tôi,
Nhớ nhung đầy ắp một phương trời
Chập chùng đồi núi Lang-Biang đó
Thắng cảnh cao nguyên, thật tuyệt vời.

Dòng nước trên nguồn U-Bốc-Ghi (You Boggey)
Êm đềm chảy xuống suối Cam Ly (K’Mlây)
Hoa thơm, cỏ lạ bên bờ suối
Bịn rịn lòng du khách hiếu kỳ.

Đà Lạt, lắm tình buồn, thủy chung,
“Đồi Thông hai mộ” thảm vô cùng!
Lứa đôi in bóng Hồ Than-Thở
Rừng Ái-Ân, tình sử não nùng!

Xuân về, Đà Lạt vẻ kiêu sa,
Rừng núi muôn mầu, tràn ngập hoa
Một giải Cao nguyên, như gấm vóc
Đào, lan, hồng, huệ v.v… mimosa.

Mùa Hè, lên nghỉ mát nơi đây,
Cũng trúng mùa thu hoạch trái cây
Thưởng thức miếng ngon miền Đất Mẹ
Hồng, đào, bơ, mận, táo v.v… dâu tây.

Ánh hồng rực chiếu buổi Thu sương,
Như cảnh Bồng Lai, đẹp lạ thường
Đồi núi vươn cao, Trời xuống thấp
Sương mờ phủ kín Hồ Xuân-Hương

Khu Hòa-Bình, những chiều mùa Đông,
Hơi lạnh se se má ửng hồng
Chợt nhớ cà phê… cô chủ quán …
Hương thơm đồng nội, tỉnh Lâm-Đồng.

Những nàng sơn nữ ở buôn Brenne (Thiên sa)
Ngậm ngải tìm trầm, dọc thác Prenn
Trưa nắng… trút xiêm y tắm mát,
Chuyện nghe, như chuyện chốn thần tiên!

Mãi mãi trong tôi, tình luyến lưu,
Ngày nào… học Chỉ Huy Tham Mưu
Tại Quân Trường Võ Bị Đà Lạt
Kỷ niệm xưa tàn… buồn hắt hiu!

Xa, đã xa rồi!… Đà Lạt ơi!
Thương thương, nhớ nhớ. một phương trời
“Hoàng Triều Cương Thổ”… lòng mong ước
Lịch sử Rồng Tiên sớm phục hồi !

Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia

Sáng Xuân



Bài Xướng:
Sáng Xuân

Sáng nay thức dậy thấy yêu đời
Mây trắng lưng trời lững thững trôi
Trước ngõ chập chờn đôi bướm lượn
Ngoài hiên lặng lẽ một mình ngồi
Vừng hồng rực rỡ tô son núi
Hoa dại xinh xinh trải thảm đồi
Cảnh vật trần gian sao đẹp quá
Khói trà nghi ngút quyện hồn tôi!

Mailoc
3-5-19
***
Bài Họa:

Bốn Mùa Hạnh Phúc

Yêu mỗi phút giây của cuộc đời
Bốn mùa xinh đẹp chẳng ngừng trôi
Xuân, hoa bướm rộn bên chân bước
Hạ, cánh phượng reo cạnh chỗ ngồi
Thu đến lá vàng tươi đỉnh núi
Đông sang tuyết trắng sáng lưng đồi
Thiên nhiên quyến rũ luôn thay sắc
Hạnh phúc ngập tràn tâm trí tôi.

Phương Hà
 *** 
Một Sáng Xuân

Thất thập tam rồi, ngó lại đời
Chưa già mấy ngắm đám mây trôi
Thuyền ra cửa biển buồm căng lộng
Tàu đậu bến bờ kẻ đứng ngồi
Cao ngất vừng non lên đỉnh núi
Thấp như cỏ dại xuống chân đồi
Mùa xuân phong cảnh sao mà đẹp
Chợt nhớ quê nhà hấp dẫn tôi...(!)

Mai Xuân Thanh
Ngày 06/03/2019
***
Những Sáng Dần Trôi

Bỗng thoảng từ hiên khúc nhạc đời
Đêm trường khuất lẫn chuyển dần trôi
Vài tia nắng hửng men đường tập
Cặp cẳng trần lê chọn chỗ ngồi
Bãi quạnh u hoài phơi góc biển
Triền hoang lặng lẽ cuốn chân đồi
Lòng vô cảm hứng thiên bày biện
Ấm lạnh chung trà dễ nhủ tôi.

Mai Thắng 
 190307
* Ghi chú: Bài viết trên ngữ cảnh buổi sáng đi tập thể dục về
ngồi nghỉ ngắm cảnh hòn giả sơn trong quán nước.
***
Sáng Xuân

Nắng sớm bừng lên đẹp cỏi đời,
Nàng xuân ngự đến với mây trôi.
Chập chờn trước ngỏ đàn ong lượn,
Ngơ ngác ngoài hiên chú chó ngồi.
Rực rỡ ngàn hồng hoa đợi bướm,
Xanh tươi cây cỏ núi qua đồi.
Gió về sức sống tràn muôn lối,
Phới phới tình xuân đến với tôi!

Đỗ Chiêu Đức
***
Cảnh Xuân

Xuân về hoa nở ngát hương đời
Êm dịu làn mây thả cánh trôi
Cành cúc vàng tươi dìu bướm lượn
Đóa hồng đỏ thắm gợi ta ngồi
Lời chim vui hót xanh vườn ổi
Tiếng thác xa rơi biếc núi đồi
Tức cảnh sinh tình thơ vội đến
Vần thương ý nhớ quấn quanh tôi

Trầm Vân
***
Sắng Xuân

Gìa nay vẫn cảm mến hương đời
Xuân sáng nhìn mây lướt thướt trôi
Thơ Thẩn đôi câu bên vợ họa
Cà-phê nửa cốc dưới hiên ngồi
Còn chi hơn nhỉ khi lên mạng
Khỏe quá thời thôi lúc xuống đồi
Dong duỗi hết ngày quanh phố cũ
Bạn thời xa đó, ở đây tôi !

Thái Huy
***
Cảm Tác:

Đầu Xuân Trở Lại Thăm Quê
(Mượn vận thơ “Sáng Xuân” của ML)

Thỏa nguyện hoài mong suốt một đời
Trở về thăm viếng lại quê tôi
Bóng em hớn hở ra sân đón
Dáng Mẹ lom khom tựa cửa ngồi
Định mệnh vô tình gây cách trở
Thời gian cứ thế chảy xuôi trôi
Đẩu Xuân én liệng bay đầy ngõ
Ta ví như chim vượt núi đồi.

Ta ví như chim vượt núi đồi
Bay về quê cũ dẫu xa xôi
Bao nhiêu ký ức thời thơ ấu
Là bấy thân thương tuổi cuối đời
Trường cũ tường vôi giờ mục nát
Đường xưa bóng rợp đã phai phôi
Người em mắt lệ ngày đưa tiễn
Mảnh vỡ tim yêu tựa rã rời.

Songquang
(Ghi lại những ngày về quê,tháng 2/19)

Ngày Về

Năm cũ gần hết. Năm mới sắp qua. Đất khách lần khân, Ngày Về, như một vở kịch một hồi 3 cảnh, tấm màn nhung đã được kéo lên rồi chung cuộc cũng phải buông xuống, khép lại. Mời đọc cho vui thôi. PKT 01/11/2020 
.
Mở Màn: 

Phố cũ nhìn lạ lẫm 
Người về lạc bước vỉa hè quen 
Tiếng ve sầu râm ran

Đang đếm bước trên một lề đường cũ sau hơn 50 năm trời xa cách, tôi bỗng giật mình có tiếng người chặn hỏi giờ. "Đã 1 giờ trưa rồi đấy cháu ạ". "Giời ơi, trông cụ như người nưóc ngoài, con đâu ngờ cụ nói được tiếng Việt với giọng Hà Nội xưa hay vậy". Nghe sao xót xa! Nước mắt còn không cho giọng quê không đổi, cho tháng năm qua được mất, và cho dâu bể đổi thay đã mấy mùa? 

Cảnh 1: Cho Giọng Quê Không Đổi

Thiếu tiểu ly gia lão đại hồi
Hương âm vô cải mấn mao thôi
Nhi đồng tương kiến bất tương thức
Tiếu vấn khách tòng hà xứ lai

(Hạ Tri Chương 659-744 - Hồi Hương Ngẫu Thư Kỳ 1)
***
Từ nhỏ xa nhà nay trở lại,
Giọng quê không đổi tóc bạc thôi.
Trẻ con chào đón tưởng người lạ,
Cười hỏi Cụ là ai đến chơi? 

(Phạm Khắc Trí - Mây Tần 2012)
***
Cảnh 2: Cho Tháng Năm Qua Được Mất?

Trĩ tử khiên y vấn
Quy gia hà thái trì
Cộng thùy tranh tuế nguyệt
Doanh đắc mấn như ti

( Đỗ Mục 803-852 - Quy Gia)
***
Cháu con níu áo hỏi,
Ông về trễ vậy Ông?
Cười tháng năm được mất,
Tóc đã trắng như bông!

(Phạm Khắc Trí - Mây Tần 2012)

Cảnh 3: Cho Dâu Bể Đổi Thay Đã Mấy Mùa

Ly biệt gia hương tuế nguyệt đa
Cận lai nhân sự bán tiêu ma
Duy hữu môn tiền Kính Hồ thủy
Xuân phong bất cải cựu thời ba

(Hạ Tri Chương 659-744 - Hồi Hương Ngẫu Thư Kỳ 2)

Xa nhà cách biệt bao năm tháng,
Dâu bể đổi thay đã mấy mùa.
Duy có mặt hồ ngoài phố cũ,
Gió xuân vẫn gợn sóng năm xưa!

(Phạm Khắc Trí - Mây Tần 2012)
***
Đóng Màn:

Khung trời xanh tuổi dại 
Đường xưa em nón nghiêng tóc thả
Hoa nắng động lao xao

Tiền bất kiến cố nhân
Hậu bất kiến lai giả
Niệm thiên địa chi du du
Độc sảng nhiên nhi thế há

(Trần Tử Ngang 651-702 - Đăng U Châu Đài Ca 
***
Nhìn trước, người xưa biền biệt,
Ngó sau, cũng chẳng thấy ai.
Bơ vơ giữa trời vô tận,
Lặng lẽ giọt lệ ngắn dài!

Tiếng Vọng Từ Hậu Trường:

Sóng êm sau lũ dữ,
Phận bèo trôi giạt lạc bờ xa.
Ta mất nhau rồi sao?

Phạm Khắc Trí

Thứ Ba, 14 tháng 1, 2020