Thơ Tranh: Kim Quang
tiêu đề Nhãn
- BIÊN KHẢO
- CÂU ĐỐI
- CỔ THI
- GIA CHÁNH
- GIẢI TRÍ
- HÌNH ẢNH HỘI NGỘ
- HÌNH ẢNH NAY
- HÌNH ẢNH XƯA
- HỘI HỌA
- KHOA HỌC
- LỊCH SỬ
- LỜI HAY Ý ĐẸP
- LƯU NIỆM
- NHẠC
- SỨC KHOẺ
- SƯU TẦM
- THƠ
- THƠ CẢM TÁC
- THƠ DỊCH
- THƠ DIỄN NGÂM
- THƠ NHẠC
- THƠ PHỔ NHẠC
- THƠ SƯU TẦM
- THƠ TRANH
- THƠ TRANH NGHỆ SĨ
- TIN BUỒN
- TIN VUI
- VĂN
- VŨ HỐI THƯ HỌA
- VƯỜN THƠ VIÊN NGOẠI
- XƯỚNG HỌA
- YOUTUBE
Thứ Bảy, 18 tháng 5, 2019
Hương Đàn Lửa Ngọn
Hồn xưa còn ngát hương đàn
Châm thành lửa ngọn bàng hoàng quyến nhau
Dịu dàng chàng thiếp ngàn sau
Bừng bừng thân đuốc đêm sâu ngút ngàn
Mong đêm nào cũng là đêm Bắc Cực
Sáu tháng dài cho thỏa thích lòng nhau
Môi thoáng cười nhíu đôi mắt bồ câu
Em kêu nhỏ: " Ôi, anh thật dễ sợ! "
Anh vẫn nói chúng ta là lửa
Là rơm khô lúc tụi mình gần
Thì đừng e tình nghĩa đồng lân
Bởi lửa rơm đã là định mệnh
Lửa phừng cháy và rơm nhạy bén
Những bờ môi kêu réo làn da
Đòi một lần hát khúc hoan ca
Để hồn bay la đà trên sóng
Từng đợt mây, không gian ướt sũng
Em lậy trời đừng vội mưa mau
Những bàn tay cuống quít tìm nhau
Châm đôi thân biến thành cây đuốc
Tiếng cười sé màn đêm thảng thốt
Phải em cười hay tiếng gió khuya?
Hay chỉ là tiếng vạc bay qua?
Khi tình mình bốc thành lửa ngọn!
Locphuc
Duyên Hờ - Chữ Ngờ
Bài Xướng:
Duyên Hờ
Tình yêu rón rén nở không ngờ
Cái thuở giao mùa hết tuổi thơ
Vị ngọt ban đầu như mãi sống
Hương thừa đoạn cuối hãy còn mơ
Chờ bao cánh nhạn mà nhăn mặt
Ước chỉ bàu sen để đắp bờ
Giá nhịp cầu tre đừng lắc lẻo
Ta cần óng ả một đường tơ.
Cao Linh Tử
9/3/2019
***
Bài Họa:
Chữ Ngờ
Giữa cõi trần ai học chữ ngờ
Vẽ vòng trang giấy trải hồn thơ
Cho nhau hạnh phúc khi chờ đợi
Chẳng trọn lời nguyền hết mộng mơ
Chung hội đồng thuyền cùng cập bến
Không duyên chẳng nợ rẻ xô bờ
Nhân tình thế thái ôi đen bạc
Chỉ tội thân tầm kiếp nhả tơ
Kim Phượng
Bát
BÁT 八, chữ Nho là số Tám, nhưng đối với bà con nông dân ghiền tứ sắc ở quê tôi thì Bát là số Ba! Vì " Bát Ra " là " Ba Rác ". Khi nhà cái chia bài xong, bắt bài lên, thấy chỉ có 3 con rác, đánh một con ra, còn lại đứt đầu Sĩ Tượng hoặc Xe Pháo Ngựa ... Nếu ai đánh ngay thì sẽ lại tới ngay ! Nhưng trong Văn Học Cổ thì BÁT còn phải có những bổ túc từ đi theo phía sau nữa, như ...
* BÁT ÂM 八音: là Tám loại âm thanh phát ra từ Tám loại nhạc cụ trong âm nhạc xưa. Đó là: 1. KIM là tiếng chuông bằng kim loại; 2. THẠCH là tiếng khánh làm bằng đá; 3. TI là tiếng đàn với các dây bằng tơ; 4. TRÚC là tiếng sáo của tre trúc; 5. BÀO là tiếng sanh do nhiều ống sáo ghép lại trong một cái bầu; 6. THỔ là tiếng huân do một loại nhạc cụ bằng đất thuở xưa; 7. CÁCH là da, là tiếng trống do các da trâu da bò phát ra; 8. MỘC là tiếng gỏ nhịp do một thứ nhạc cụ bằng gỗ hình như cái đấu vuông, trên rộng dưới hẹp, dùng dùi để gỏ.
Ta thấy âm nhạc ngày xưa cũng rất phong phú và đa dạng, hầu như lợi dụng hết tất cả các âm thanh do tất cả những vật liệu chung quanh cuộc sống của ta hòa hợp lại mà nên. Trong tác phẩm thơ Nôm khuyết danh là " Hoa Điểu Tranh Năng " của ta, Hoa và Chim cùng khoe mình là hay là giỏi. Đoạn tả chim khoe tài có câu:
Bát Âm điệu mới rất hay,
Họa mi nổi tiếng xưa nay đã nhiều.
*BÁT ĐỒNG 八桐: là Tám cây ngô đồng được trồng trong sân, theo tích nhà họ Hàn có tám anh em đều hiển đạt. Nên người đời có lời truyền tụng ngợi khen là " Hàn Thị Bát Đồng ". Có nghĩa: " Tám cây ngô đồng ở trong sân nhà họ Hàn " để ca ngợi là một gia đình có phúc. Trong truyện Nôm Nhị Độ Mai của ta có câu :
Đông hàng long phượng gót lân,
Kìa nhà ngũ quế, nọ sân Bát Đồng.
Nói thêm: còn một từ BÁC ĐỒNG nữa trong văn học cổ sau đây :
BÁC ĐỒNG 礮銅 : BÁC ( C chớ không phải T ), BÁC 礮 nầy là Khẩu súng lớn dùng bắn đá để công thành ngày xưa, còn gọi là Đại Bác 大礮, vì súng được đúc bằng đồng nên gọi là BÁC ĐỒNG 礮銅. Khi mở tòa án để giúp Thúy Kiều báo ân báo oán, Từ Hải đã giàn giá chốn công đường có cả súng thần công để uy hiếp tinh thần phạm nhân:
Sẵn sàng tề chỉnh uy nghi,
Bác Đồng chật đất, tinh kỳ rợp sân.
... và khi Hồ Tôn Hiến gạt Từ Hải ra đầu hàng đã cho lễ binh đi trước để kéo cờ chiêu dụ, nhưng phía sau thì lại mai phục trọng binh có cả súng thần công để phá thành:
Kéo cờ chiêu phủ tiên phong,
Lễ binh dàn trước, Bác Đồng phục sau.
* BÁT MÔN 八門 : là Bát Môn Kim Tỏa Trận 八門金鎖陣, một trận pháp ngày xưa thuộc Kỳ Môn Độn Giáp, được Khổng Minh Gia Cát Lượng tiến hành sửa đổi lại thành Bát Trận Đồ hoàn chỉnh sau nầy. Trận Bát Môn Kim Tỏa do Tào Nhân sai tướng là Lý Điển bày ra để thử tài của Lưu Bị, quân sư của Lưu Bị lúc bấy giờ là Từ Thứ lấy tên là Đơn Phước đã nhìn ra trận đồ gồm có tám cửa là : Hưu, Sinh, Thương, Đỗ, Cảnh, Tử, Kinh, Khai.休、生、伤、杜、景、死、惊、开. và chỉ cho Lưu Bị cách phá trận.Trong truyện Nôm khuyết danh là Phương Hoa-Lưu Nữ Tướng của ta có câu:
Trường sa bóng ác sang đoài,
Ngựa rong bách kỵ, trận bày Bát Môn.
* BÁT NHÃ 般若 : là từ chuyên dùng của Phật Giáo, là từ chuyển dịch từ Phạn Ngữ từ gốc của nó là : "Prajñāpāramitā 般若波罗蜜多 Bát Nhã Ba La Mật Đa”, viết gọn thành tiếng Anh Prajna, là BÁT NHÃ. Có nghĩa là Trí Tuệ. Trí Tuệ của Phật giáo có nghĩa là thấu đáo quán triệt đến nơi đến chốn một cách vô thượng, không phải là Trí Tuệ thông thường, nên mới gọi Trí Tuệ là BÁT NHÃ. Trong bài Lục bát Tư Dung Vãn của cụ Đào Duy Từ có lồng một bài thơ luật trong đó có 2 câu:
Ngày vắng vang reo chuông Bát Nhã,
Đêm thanh dóng dỏi kệ Di Đà.
Trong tác phẩm Sãi Vãi của cụ Nguyễn Cư Trinh, khi cho ông Sãi luận về tu hành có câu:
Dựa màu thuyền bát nhã; lần chuỗi hột bồ đề.
... và khi cho ông Sãi luận về chữ VUI, cụ cũng đã viết:
Lánh cõi tục, Sãi vui thuyền Bát Nhã;
Rửa bụi trần, Sãi vui nước Ma ha.
- Nói thêm về từ Bát Nhã 般若:
Hai chữ Hán được đọc là BÁT NHÃ ở đây, vốn là chữ BAN 般 và chữ NHƯỢC 若, vì dùng để dịch âm Prajñā (Pờ-ra-nha) nên mới đọc là BÁT NHÃ, Các dịch giả dịch truyện võ hiệp của nhà văn Kim Dung không am tường kinh Phật, nên mới dịch BÁT NHÃ CHƯỞNG 般若掌, một trong 72 tuyệt kỹ của phái Thiếu Lâm thành BAN NHƯỢC CHƯỞNG. Như trong truyện Thiên Long Bát Bộ 天龍八部, Bát Nhã Chưởng là một trong những tuyệt kỹ mà nhà sư Hư Trúc đã sử dụng để đấu với quốc sư của nước Thổ Phồn là Cưu Ma Trí.
* BÁT TIÊN 八仙: là Tám tiên nhân của Đạo giáo (Lão giáo). Họ đều là những người đến từ nhân gian với những câu chuyện đời thường của những người rất đời thường tu thành chánh qủa; khác với hẵn với các tiên ông có tiên phong đạo cốt, đạo mạo nghiêm trang xa rời cuộc sống thực tế. Họ đến từ các thành phần thực tế trong xã hội, gồm cả Phú, Qúy, Bần, Tiện, Nam, Nữ, Lão, Thiếu, trong đó có cả hoàng thân quốc thích, tướng quân, đạo sĩ, ăn mày ... tu đắc đạo thành tiên; nên hình ảnh Bát Tiên rất gần gũi với quần chúng và rất được quần chúng nhân dân yêu thích. Ta thử điểm sơ qua về gốc gác của Bát Tiên xem họ xuất thân như thế nào:
1. CHUNG LY QUYỀN 鍾離權 (phú): Còn gọi là Hán Chung ly 漢鐘離. Xuất thân con nhà tướng, giàu sang phú qúy, văn võ song toàn, từng là một võ tướng của triều đình. Sau bị người dèm pha vì bại trận, nên từ quan ẩn cư và tu hành đắc đạo thành tiên.
2. LỮ ĐỘNG TÂN 呂洞賓 (Nam): là đạo sĩ. Từng đỗ Tiến sĩ và làm Huyện lệnh. Sau vì chán cảnh quan trường, nên từ quan tu đạo, ẩn cư trong rừng núi. Sau gặp được Chung Ly Quyền ở Trường an. Qua mười lần thử thách, Chung truyền cho kim đơn và đắc đạo thành tiên.
3. TRƯƠNG QỦA LÃO 張果老 (Lão) Râu tóc bạc phơ, nhưng mặt mày hồng hào tươi trẻ, thường cởi ngược một con lừa đi trong phố tràng an, có thuật trường sinh. Đường Thái Tôn, Cao Tôn... đều rất hâm mộ. Sau giả chết ở trước miếu Đố Nữ để tránh lời mời của Võ Tắc Thiên.
4. HÀN TƯƠNG TỬ 韓湘子 (Thiếu): Là người trẻ nhất trong Bát Tiên, cháu của đại văn hào Hàn Dũ. Thích thổi sáo, tương truyền khúc sáo "Thiên Hoa Dẫn 天花引" là do Hàn Tương Tử sáng tác. Ông được Lữ Động Tân độ cho thành tiên. Ông lại muốn độ cho chú mình là Hàn Dũ cùng tu tiên, nhưng Dũ là nhà Nho chính thống nên không theo.
5. LÝ THIẾT QUẢI 李鐵拐 (Tiện): Còn gọi là Thiết Quải Lý. Ông vốn là Lý Chân Nhân, học trò của Thái Thượng Lão Quân (Ông Tổ của Đạo Giáo). Nhưng vì phải xuất hồn đi dự đại hội của Lão Quân ở Hoa Sơn, mới dặn đồ đệ là nếu trong vòng 7 ngày mà không thấy hồn nhập trở về thân xác, thì mới được thiêu hóa. Không ngờ tên đồ đệ của ông nhằm lúc bà mẹ bệnh nặng, nóng lòng muốn về thăm, đã cố gắng đợi hết ngày thứ sáu mới thiêu xác ông để về thăm mẹ. Ngày thứ bảy, hồn ông về đến thì thân xác đã thành tro bụi rồi, hồn vất va vất vưởng mới nhập vào một cái xác ăn mày vừa mới chết để mượn xác hoàn hồn. Vì là ăn xin nên áo quần lam lũ, đầu bù tóc rối, lại què quặc nên phải chống một cây gậy sắt, và vì thế mới có tên là LÝ THIẾT QUẢI (Ông gậy sắt họ Lý).
6. HÀ TIÊN CÔ 何仙姑 (Nữ): Vốn là con gái nhà họ Hà, lúc nhỏ đã có cơ duyên gặp được dị nhân cho uống linh đan diệu dược, nên giỏi về thuật phi hành, âm dương bói toán, biết được qúa khứ vị lai; được Lữ Động Tân độ cho thành tiên, là phái nữ duy nhất trong bát tiên.
7. LAM THÁI HÒA 藍采和 (Bần): là Học trò nghèo. Sống vào những năm Khai Nguyên Thiên Bảo đời Đường. Ăn mặc mong manh, hay ca hát nghêu ngao trên đường phố trường an, lời ca ẩn chứa các ý nghĩa về thân tiên. Có người lúc còn trẻ đã gặp ông ca hát, đến khi già gặp lại thì thấy ông vẫn trẻ trung và ca hát như cũ. Sau được Hán Chung Ly độ ở quán rượu rồi cởi hạc lên tiên
8. TÀO QUỐC CỰU 曹國舅 (Qúy): Vốn là em trai lớn của Tào Thái Hậu đời vua Tống Nhân Tông. Vì là cậu của nhà vua, nên mới gọi là Quốc Cựu. Tuy là hoàng thân quốc thích nhưng tánh tình giản dị bình dân, không thích công danh lợi lộc. Ông thích nghiên cứu về lịch sử và triết lý về nhân sinh, cho rằng ở đời mọi việc đều do nhân qủa tuần hoàn mà ra cả. Sau khi nghe tin ông em (tiểu Quốc Cựu) vì ỷ quyền cậy thế, ức hiếp dân lành mà bị lưu đày, ông bèn xuất gia tu đạo và thành chánh qủa lên tiên.
Ta thấy, BÁT TIÊN là đại diện của Nam Nữ lão Ấu, Phú Qúy Bần Tiện, nên chi rất được dân chúng ngưỡng mộ và tôn thờ. Hầu như tất cả đình chùa miếu mạo đều có bàn thờ thờ Bát Tiên cả.
Trong tác phẩm Sãi Vãi của cụ Nguyễn Cư Trinh, khi cho ông Sãi luận về chữ VUI có câu:
Non Bồng Lai bước tới, sãi vui với BÁT TIÊN;
Núi Thương lãnh tìm lên, sãi vui cùng Tứ Hạo.
Trong Truyện Kiều, khi Từ hải chuộc Kiều từ lầu xanh ra cũng đã :
Buồng riêng sửa chốn thanh nhàn,
Đặt giường thất bảo, vây màn BÁT TIÊN.
Ngoài ra, ta còn có các thành ngữ có chữ BÁT như:
- TỨ DIỆN BÁT PHƯƠNG 四面八方: Ta nói là "Bốn Phương Tám Hướng". như trong bài hát Nếu Một Mai Anh Biệt Kinh Kỳ của Minh Kỳ và Hoài Linh :
Tám hướng Bốn phương trời mây,
Thôi nhé, anh đi từ đây ...
- BÁN CÂN BÁT LƯỢNG 半斤八两 : Ta nói là "Nửa Cân Tám Lượng" hay "Kẻ Tám lạng , Người nửa cân" để chỉ Hai lực lượng hoặc hai thế lực ngang bằng nhau, hoặc dùng để so sánh hai người, hai sự việc, hai tính toán, hai âm mưu ... sít soát như nhau, không ai chịu nhường ai như câu :
Kẻ kia tám lượng, người thì nửa cân!
- THẤT ĐIÊN BÁT ĐẢO 七顛八倒: Ta cũng nói y chang là "Thất điên bát đão", để chỉ sự việc gì đó đến một cách dồn dập khó lòng ứng phó chống đỡ cho nổi hay sự việc gì đó làm cho lao đao khốn khó; tương đương với một thành ngữ bình dân của đồng bằng Nam bộ là "Xất bất sang bang".
- TỨ THỜI BÁT TIẾT 四時八節 : Tứ Thời là bốn mùa : Xuân, Hạ, Thu, Đông. Bát Tiết chỉ tám cái tiết lớn trong năm là : Lập Xuân, Lập Hạ, Lập Thu, Lập Đông và Xuân Phân, Thu Phân, Hạ Chí, Đông Chí. Nên Tứ Thời Bát Tiết thường dùng để chỉ thời gian hoặc mùa màng trong một năm.
Để kết thúc cho bài viết hôm nay, xin được nhắc lại câu đối của cụ Tam Nguyên Yên Đỗ Nguyễn Khuyến làm để tặng cho bà góa phụ bán thịt lợn trong dịp Tết, bà nầy đã đem tặng cho cụ một bát tiết canh và đôi bồ dục, câu đối như sau :
四時八節更終始, Tứ thời bát tiết canh chung thủy,
岸柳堆蒲欲點装. Ngạn liễu đôi bồ dục điểm trang.
Có nghĩa:
Quanh năm suốt tháng (Tứ thời bát tiết) lại càng (tỏ lòng) chung thủy hơn,
Cỏ bồ và nhành liễu bên bờ sông như muốn trang điểm (thêm cho người tiết phụ vậy).
Đây là câu đối CHỮ (làm toàn bằng chữ Nho), để ca ngợi tiết hạnh của bà hàng thịt, nhưng cụ Tam Nguyên nhà ta đã rất khéo léo lồng vào hai từ NÔM để tỏ lòng Cám Ơn bà hàng thịt đã có hảo ý tặng cho "Bát Tiết Canh và Đôi Bồ Dục". Tinh ý một chút ta sẽ thấy:
* Chữ thứ 3,4,5 của vế trên là : BÁT TIẾT CANH và ...
* Chữ thứ 3,4,5 của vế dưới là : ĐÔI BỒ DỤC.
Không phải tài hoa như Tam Nguyên Yên Đỗ Nguyễn Khuyến thì sẽ không thể làm được câu đối hay, lắc léo và lý thú thế nầy!
Đỗ Chiêu Đức
Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2019
Ngẩn Ngơ
Ngơ ngẩn chiều buồn chợt ngẩn ngơ
Mơ hoài chốn cũ vẫn hoài mơ
Tiếc thầm kỷ niệm ôi! thầm tiếc
Thơ thẩn ngậm ngùi dạ thẩn thơ
Tiếp nối đường đời luôn nối tiếp
Chờ ai khoắc khoải nhớ ai chờ
Rã rời mộng ước đành rời rã
Vơ vẩn vương sầu lại vẩn vơ ...!!!
Lá úa
11/5/2019
Hè Đầu Tiên Trên Đất Khách
Xướng:
Hè Đầu Tiên Trên Đất Khách
Năm đầu mùa hạ ở nơi đây!
Hoa dại ngoài song đã nở đầy
Cành lá sum sê xanh sắc ngọc
Vòm trời cao vút trắng làn mây
Tiếng ve..cũng có đang rên rỉ
Cánh phượng...thì không chả thấy cây
Cảnh vật nhìn đâu sao cũng lạ
Còn chăng ký ức đến từng ngày
Songquang
20190505
***
Các Bài Họa:
Mùa Hè Đầu Tiên
Đất khách lần đầu mới đến đây
Mùa hè năm ấy nhớ vơi đầy.
Trùng trùng đồi núi hoa cùng lá
Bát ngát cánh đồng gió với mây.
Phượng tím mơ màng từng góc phố
Ve sầu inh ỏi khắp rừng cây.
Nhớ nhà cảnh lạ buồn không thấu
Bỡ ngỡ cô đơn lặng lẽ ngày!
Mailoc
5-5-19
***
Nhớ Lại Hè Đầu Tiên Năm Xưa 1994
Nhớ lại Hạ nào mới tới đây...
Nhà thuê vườn tượt cỏ hoa đầy
Chim chuyền ríu rít trên cành táo
Sóc nhảy tung tăn dưới gốc cây
Bế giảng sân trường im thấy vắng
Nghỉ hè lũ trẻ lặng trông mây
Thân thương tử tế người lương thiện
Chào hỏi ân cần gặp mỗi ngày
Mai Xuân Thanh
Ngày 05/05/2019
***
Mùa Hạ Cuối Cùng
Phú Quốc hè nào ta ở đây
Không gian hạnh phúc chứa chan đầy
Biển xanh bát ngát tràn hoa nắng
Trời thẳm trong ngời vắng bóng mây
Im lặng lắng nghe từng đợt sóng
Êm đềm lặng ngắm mỗi vòm cây
Đường đời chia sẻ chừng vô tận
Đâu ngỡ còn vui chẳng mấy ngày.
Phương Hà
***
Năm Đầu Nơi Đất Khách
Lạc bước tha hương tới chốn đây
Bao nhiêu cảm xúc cứ đong đầy
Quê xa, biển rộng còn hoen mắt
Đất lạ, trời quen vẫn trắng mây
Tháng hạ nắng trong, xanh mướt lá
Mùa đông tuyết lạnh, khẳng khiu cây
Ngóng về cố xứ, buồn nao dạ
Đất mẹ thân yêu, ước một ngày…
Năm Đầu Nơi Đất Khách
Lạc bước tha hương tới chốn đây
Bao nhiêu cảm xúc cứ đong đầy
Quê xa, biển rộng còn hoen mắt
Đất lạ, trời quen vẫn trắng mây
Tháng hạ nắng trong, xanh mướt lá
Mùa đông tuyết lạnh, khẳng khiu cây
Ngóng về cố xứ, buồn nao dạ
Đất mẹ thân yêu, ước một ngày…
Cao Bồi Già
08-05-2019
***
Trên Vùng Kinh Tế Mới
Phía trước lung nhà dựng ở đây
Cỏ năng với lác mọc hoang đầy
Dài kênh xẻ ruộng thành hai thửa
Trắng vịt chạy đồng tợ đám mây
Đỉa róc rách chiều bu lạnh cẳng
Muỗi vo ve tối đậu lền cây
Bốn bề sẵn gió thay người quạt
Rượu tẩm mình ên* mộng giữa ngày.
Lý Đức Quỳnh
***
Hè Nơi Đất Khách
Đất khách ngày xưa ta đến đây,
Hai mươi năm lẻ mấy vơi đầy.
Mùa hè tươi nắng vui đường phố,
Đồng cỏ xanh màu đẹp áng mây.
Non nước người sao đầy ắp mộng,
Quê hương mình lại khẳng khiu cây !
Thương dân nghèo chịu đời lao nhọc…
Kiếp sống lầm than khổ tháng ngày!
Liêu Xuyên
***
Giã Biệt Hè Xưa
Có lẽ lâu rồi chẳng viếng đây!
Bao năm hình ảnh cứ đong đầy!
Học trò giấu lệ bên tường lớp
Phượng vĩ khoe nhành dưới cụm mây
Nhễ nhại mồ hôi thèm chút gió
Bồi hồi kỷ niệm nhớ từng cây
Lang thang suốt buổi hồn vô định
Phiền não mà chi mặc tháng ngày!
Như Thu
***
Nhớ Mẹ...
Hai chục năm tròn mẹ ở đây
Bao mùa Xuân ấm nắng ươm đầy
Dáng gầy,thân nhẹ như cành liễu
Tóc trắng,sợi mềm tựa bóng mây
Sáng Hạ phơi mình sau cánh cửa
Chiều Thu dạo bước dưới hàng cây
Đông về chờ đợi bên lò sưởi
Nhớ qúa...lòng con tiếc những ngày!
Thy Lệ Trang
***
Hè Xứ Lạnh
Mùa hạ đầu tiên tới ở đây,
Tháng tư rét mướt tuyết rơi đầy.
Nắng mai chưa ấm rừng thưa lá,
Sương sớm còn dầy núi phủ mây.
Hoa dại tràn lan hồng thảm cỏ,
Hàn mai nở rộ trắng cành cây.
Hương đồng gió nội nơi quê cũ,
Nhớ quá đi thôi lệ mỗi ngày.
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.
May 8/2019.
***
Mùa Hè Cali
Có phải là màu Phượng tím đây
Ca li khắp nẻo phấn bay đầy
Chùm hoa ẻo lả say làn gió
Bóng lá rì rào khuất ngọn mây
Nắng dịu êm đềm giăng vạt cỏ
Chim hiền nhộn nhịp ẩn vòm cây
Chao ơi gợi nhớ mùa hè cũ
Sắc hạ nên thơ mộng những ngày
Minh Thuý
***
Nhớ Hạ Năm Xưa
Cứ độ xuân tàn - hạ đến đây!
Làng thôn loá nắng mịt mùng đầy
Ve kêu nức nở trên cành lá
Phượng trổ lan tràn dưới bóng mây
Biển lúa vàng hoe sương úm hạt
Rừng tre xào xạc gió lùa cây
Sông ngòi, giếng nước đều khô cạn
Dáng mẹ loay hoay suốt mỗi ngày!
Trương Văn Lũy
(10/5/2019)
Mùa Thu Tội Nghiệp
Chị Bông đi chợ Việt Nam, quầy trái cây mùa nào thức ấy, những loại trái cây ngon Việt Nam đã giữ chân chị lâu hơn.
Chị
thấy một cô gái trẻ mặc váy ngắn, áo hở cổ mát mẻ đang săm soi chọn
mít, người cha gìa đứng bên chiếc xe chợ kiên nhẫn chờ đợi. Cuối cùng cô
gái chỉ vào một qủa mít to và người cha khệ nệ vần trái mít ra
sát bìa quày đề dễ dàng bê đặt xuống xe.
Chị Bông thấy tội nghiệp ông gìa ghê, chắc con gái ăn mặc đẹp điệu đàng không dám bê qủa mít sợ bẩn tay bẩn áo.
Chị
Bông đến gần và nhìn ông già ái ngại khi ông đang hì hục đẩy qủa mít
vào góc xe cho gọn. Cô gái như hiểu được ý chị, nàng cười cười giải
thích:
- Cô ơi…chồng em đấy.
Và nàng liến thoắng:
- Anh ấy muốn làm bất cứ gì có thể để giúp vợ. Em sang Mỹ 2 năm mà
vẫn thèm đủ thứ trái cây Việt Nam. Này nhé, nhãn, vải, chôm chôm đắt mấy
chồng em cũng mua, hôm nay thì em thèm mít nên mua hẳn một qủa to về bổ
ăn dần cho đã đời cô ạ…
Chị Bông ngượng ngùng vì đã hiểu lầm, nhưng cô gái vẫn hồn nhiên nói tiếp:
- Khi còn ở Việt nam thì em có thèm gì món mít, em muốn ăn gì chả
có. Bao nhiêu thứ trái cây ngon, trái cây qúy chất đầy trong tủ lạnh ấy
chứ.
Ông chồng quay mặt đi chỗ khác làm như không nghe thấy cô vợ trẻ nói gì.
Chị
Bông nghĩ thầm chắc cô gái là con nhà giàu đã quen hưởng đầy đủ vật
chất sung sướng, lấy ông gìa để sang Mỹ và lần hồi sẽ bảo lãnh cả nhà
sang đây, chiến thuật đi định cư nước ngoài tuy chậm mà chắc.
Ông
gìa dù đã nhuộm đen nốt mấy sợi tóc le que còn lại trên cái đầu hói, dù
diện quần jean áo thun cho ra vẻ trẻ trung cũng không thể nào xứng tầm
bên cô vợ trẻ này. Ông tuổi chắc 70 còn nàng chưa đến 30.
Chị
ngẩn ngơ nhìn theo đôi vợ chồng đũa lệch khi ông chồng già đẩy chiếc xe
chợ đi theo cô vợ trẻ tung tăng váy áo đi trước. Nhìn cảnh này ai mà
chẳng nghĩ là cô gái dẫn bố gìa đi chợ cho vui.
Chị
Bông về đến nhà không thấy chồng đâu, anh Bông đang ngoài vườn, cây lê
qủa chín bị sóc gặm hay chim mổ rơi rụng xuống đất anh đang nhặt bỏ vào
bao rác, chị Bông chưa kịp kể cho chồng nghe chuyện ngoài chợ
thì anh đã than thở:
- Mùa Thu về ai mộng mơ với lá Thu rơi còn tôi chỉ lo quét lá, lá càng rơi tôi càng chán.
- Anh đừng có kể công, hôm nay em đi chợ thấy một ông gìa chiều vợ lắm, ông vác một qủa mít to nặng cho vợ mà chẳng than thở gì.
- Thì bà vợ gìa của ông ấy yếu đuối …
- Trái lại, nàng là một cô vợ mạnh khỏe và rất trẻ đẹp .
Anh Bông lẩm bẩm:
- Nếu thế thì vác cả tạ gạo cũng vui vẻ chứ đừng nói bê qủa mít.
-
Ý anh muốn nói là những bà vợ gìa và xấu như tôi thì chẳng cần giúp, cứ mặc kệ cho đáng đời hả? hả?
Anh Bông gỡ gạc:
-
Bà gìa cũng có gía trị của bà, tôi đang dọn vườn cho bà đây nè.
Buổi chiều chị Bông nhận được một cú phone:
-
A lô, tôi muốn hỏi thuê căn nhà đường Naomi Lane còn trống không ạ?
Chị Bông đáp:
-
Vâng, chị muốn thuê nhà hả, nhà đang sẵn sàng để dọn vào.
-
Chị cho vợ chồng em cái hẹn chiều mai xem nhà.
Chiều
hôm sau chị Bông đến địa chỉ căn nhà mà chị đã cắm bảng cho thuê, khi
khách đến chị Bông nhận ra cô gái trẻ mua mít trong chợ mà chị đã gặp.
Hôm nay nàng lại diện một cái váy khác tươi trẻ và nhí nhảnh
hơn cả hôm đi chợ.
Cô gái cũng nhận ra chị Bông ngay, nàng ngạc nhiên:
-
Ối giời ôi, lại là cô mà em đã gặp ở chợ hôm qua lúc em mua qủa mít.
Nàng lại hồn nhiên kể:
-
Chồng em đã bổ qủa mít ra. Ngon lắm cơ, anh ấy gỡ từng múi mít cho em ăn .
Bổ
được qủa mít to và bóc ra từng múi đã là công việc chẳng hứng thú gì
với người phụ nữ, vừa tỉ mỉ vừa dơ tay, nếu không khéo thì nhựa mít dính
tay thế mà ông già này phải bổ qủa mít to tướng. Lấy vợ trẻ vợ
đẹp thì phải chiều cho ra dáng đàn ông chứ chẳng lẽ ông rên hự hự và
thều thào rằng:” Em ơi, anh không đủ sức cầm con dao phay bổ qủa mít cho
em đâu”.
Chị Bông nghĩ thế và mỉm cười, cô nàng cao hứng khoe thêm:
-
Chồng em giỏi lắm, còn nấu cơm rửa bát cho em nữa cơ. Thương anh qúa,
cuối tuần nào em cũng đòi đi ăn nhà hàng để anh ấy ….được nghỉ ngơi.
Rồi nàng quay ra nói với chồng:
-
Đúng là chúng mình có duyên với cô đây anh nhỉ ? À, cô ơi em xin giới thiệu em là Mộng Châu, chồng em là Tín.
-
Còn tôi là Bông. Mời anh Tín và cô Mộng Châu vào xem nhà.
Ông Tín ngắm nghía bao quát xung quanh căn nhà và nói với cô vợ :
-
Cảnh đẹp đấy, căn nhà nằm dưới những tàn cây cao. Bây giờ là mùa
Thu lá đang đổi màu. Mai kia mùa Thu chín là sẽ vàng rực cả cây và rơi
rụng càng thơ mộng em ạ. Chúng mình sẽ ngồi dưới gốc cây này uống trà và
tận hưởng mùa Thu em nhé.
Cô
Mộng Châu chẳng thèm để ý gì đến cảm xúc sung sướng của ông chồng gìa
vừa vẽ ra hình ảnh hai vợ chồng hạnh phúc và thơ mộng với cảnh Thu, nàng
vén váy bước vào trong căn nhà cũ kỹ và chê, cố tình cho chị
Bông nghe từng lời rõ ràng:
-
Nước Mỹ nổi tiếng giàu có văn minh mà nhà cửa không đẹp bằng ở
Việt Nam. Nhà em ở trước kia là nhà mấy tấm, cổng to lớn cho xe ô tô
chạy vào cơ, vườn cây hoa lá đẹp như trong phim truyện Hàn Quốc cơ…
Ông Tín ngượng ngùng ngắt lời vợ:
- Em kể chuyện nhà to nhà đẹp ra đây làm gì…
Chị
Bông nghĩ thầm mình đã đoán không sai, cô tiểu thư này từng ở nhà cao
cửa rộng, vật chất ê hề, chịu lấy ông chồng già hoặc vì ăn chơi qúa độ
nên cha mẹ “tống cổ” đi Mỹ cho khuất mắt, hoặc vì mục đích đi
Mỹ đổi đời cho bản thân và cả gia đình sau này. Tâm lý của cô con gái
nhà giàu ở Việt Nam sang Mỹ bỗng phải sống trong điều kiện tài chính hạn
hẹp, thời gian đầu thường bị “sốc” và thất vọng như thế.
Chị Bông nói:
-
Nhà này tuy cũ nhưng sạch sẽ gọn gàng em ạ, lại là căn nhà cuối
đường riêng tư với cây cao bóng mát mùa hè, với lá vàng ngập sân mùa Thu
ai cũng thích, người thuê trước vì lý do công ăn việc làm họ mới phải
dọn di thôi. Em mà không thuê là có người khác
thuê ngay.
Ông Tín thì thầm năn nỉ vợ:
-
Em đồng ý nhé. Các căn nhà khác còn cũ hơn, xấu hơn mà chắc gì được chỗ đẹp như thế này.
Cô Mộng Châu ngẫm nghĩ, chắc biết khả năng ông chồng gìa chỉ có bấy nhiêu nên nàng đồng ý và không kêu ca gì nữa.
Cuối tuần vợ chồng ông Tín dọn vào nhà.
Ông
Tín kê một bộ bàn ghế bên hông nhà dưới tàn cây rủ lá. Chị Bông đã
tưởng tượng ra có những buổi chiều Thu mát mẻ hai vợ chồng ông Tín ra
đây ngồi cùng uống trà, cùng ngắm lá Thu rơi mà vui lây.
******************
Mùa
Thu lá đổi màu làm đẹp cả khu phố, toàn những cây phong từ đời nào to
cao sừng sững, nhất là con đường Naomi có ngôi nhà của vợ chồng ông Tín
đang ở. Có lẽ nơi đây khi xưa là một rừng phong trước khi rừng
được xẻ ra xây cất thành những khu nhà ở.
Từ đầu đường đến cuối đường hai hàng cây chụm đầu vào nhau, chỉ thấy thấp thoáng trời xanh qua kẽ lá.
Mỗi
khi gío nhẹ lá phong thoảng rơi vài chiếc, nhưng khi gió mạnh thì nhiều
chiếc lá phong cùng lả tả rơi xuống bay bay trong gió thành những vũ
điệu uyển chuyển tuyệt vời.
Chị
Bông đến nhà vợ chồng ông Tín để thu tiền thuê nhà, họ gọi chị mấy ngày
trước nhưng chị bận rộn, hôm nay sẵn đi công việc khác gần đây nên chị
ghé vào .
Chiều thứ bảy chắc sẽ có đủ mặt hai vợ chồng ở nhà, chị vừa thu tiền vừa thăm hỏi xã giao đồng hương luôn thể..
Chị
Bông gõ cửa, khi cánh cửa mở ra thoáng nhìn bên trong chị Bông đã nhận
ra cảnh bàn tiệc vừa tàn, đồ ăn thức uống, bát đĩa, ly chén, khăn giấy,
vỏ chai, lon nước còn bừa bộn trên chiếc bàn dài và rộng được
kê ra từ hai chiếc bàn nhỏ nối lại.
Ông Tín đang bận thu dọn bàn tiệc này, ông hơi lúng túng nhưng vẫn lịch sự mời chị Bông vào nhà để ông lấy tiền trả.
Chỉ có mình ông Tín ở nhà, ông chán nản chẳng cần dấu diếm:
-
Chúng tôi vừa có tiệc sinh nhật Mộng Châu, cô ấy và bạn bè của cô
ấy ăn xong lại kéo nhau đi đến địa điểm vui chơi nào đó. Tôi …ở nhà dọn
dẹp, đi theo làm gì cho thêm mệt thân mà chẳng thích hợp với mình.
Lấy tiền xong, chị Bông định ra về nhưng ông Tín dường như qúa cô độc và cần có người để trút nỗi lòng nên níu kéo khách ở lại:
-
Chị Bông không bận gì thì cứ ngồi chơi trong khi tôi vừa dọn dẹp vừa kể chuyện. Đã lâu rồi tôi chưa biết tâm sự cùng ai…
-
Chuyện cô Mộng Châu, vợ ông?
-
Vâng, niềm vui và nỗi buồn của tôi là nàng. Chị đã gặp chúng tôi
vài lần, hôm nay chị trông thấy cảnh này chắc cũng đoán ra phần nào,
biết đâu nay mai chị sẽ nhìn hoặc nghe thấy những cảnh tương tự thì chị
sẽ không thắc mắc hay ngạc nhiên gì nữa.
Chị Bông tò mò ngồi lại một góc bàn lắng nghe ông Tín kể:
-
Tôi góa vợ cách đây mấy năm, ba đứa con ở xa đều muốn tôi về ở
với chúng. Nhưng vốn tính ăn chơi bay bướm từ thời trai trẻ, buồn tình
vì cô đơn và bỗng dưng được tự do thảnh thơi làm lại cuộc đời tôi cao
hứng muốn cưới vợ trẻ đẹp. Loại gái trẻ đẹp chịu
lấy những ông già đáng tuổi cha tuổi chú như tôi thì chỉ có ở Việt Nam
và đầy trên mạng. Tôi đã tìm được Mộng Châu một cách dễ dàng nhanh
chóng.
Ông Tín thở dài :
-
Tôi đánh đổi tất cả những tình cảm yêu thương của con cháu vì
nàng. Các con tôi đã phản đối, đã buồn giận, các thân nhân họ hàng đã
khuyên can, nhưng tôi bất chấp hết.
Chị Bông cảm thông:
-
Tôi thấy ông luôn tỏ ra thương yêu và chiều chuộng nàng bằng tất cả tấm lòng chân thật, chắc nàng cũng hiểu điều đó.
-
Vâng, nhưng tất cả những thương yêu chiều chuộng ấy không thể
biến một ông chồng gìa thành chàng trai trẻ cho xứng với nàng được. Mộng
Châu đang bắt đầu chán chường tôi rồi, thậm chí nàng coi thường tôi, cứ
ngang nhiên vui chơi với bạn bè trang lứa,
nếu tôi không tự ái chia tay thì cũng có lúc nàng sẽ thẳng thắn nói
chia tay.
-
Rồi ông tính sao?
Ông Tín rầu rầu:
-
Chắc ngày ấy không xa đâu, vì Mộng Châu đã có thẻ xanh rồi. Tôi lại trở về cuộc sống độc thân.
Chị Bông nói đùa cho ông Tín bớt buồn:
-
Nhưng chắc ông không lập lại lần nữa tìm cô tiểu thư con nhà giàu Mộng Châu thứ hai đâu nhỉ…
Ông Tín bỗng bật cười ha hả làm chị Bông ngạc nhiên tưởng mình đã nói gì sai trái:
-
Chị vừa bảo gì? Cô Mộng Châu tiểu thư con nhà giàu??
-
Chứ còn ai nữa, cô ấy đã mấy lần khoe cuộc sống giàu sang trước đây ở Việt Nam.
Ông Tín cười cho đã đời xong mới nói:
-
Mộng Châu chỉ là biệt hiệu, tên thật của nàng là Nguyễn Thị Chuông..
Chị Bông ngạc nhiên:
-
Nhưng gia đình cô ấy giàu có thì cái tên có ảnh hưởng gì đâu ?
-
Ai bảo chị là nhà cô ấy giàu có? Cô ấy…
Chị Bông sốt ruột tranh lời:
-
Cô ấy khoe ngày ở Việt Nam từ cái tủ lạnh lúc nào cũng đầy ắp
trái cây ngon đến ngôi biệt thự to lớn mấy tầng, xe ô tô có thể chạy vào
tận trong sân…
-
Đúng là Mộng Châu từng ở trong biệt thự cao sang, trong nhà có tủ
lạnh lúc nào cũng đầy thứ ngon vật lạ. Nhưng vấn đề là cô Mộng Châu tức
cô Nguyễn thị Chuông không phải là cô tiểu thư con ông bà chủ, mà chỉ
là con sen, là đứa ở đợ mà thôi, gia phả nhà
nàng ba đời bần cố nông, vì thế nên cô Chuông đã lên mạng tìm bạn bốn
phương để đổi đời và đã đạt ước mơ sang Mỹ như chị đã thấy rồi đó.
Chị Bông chưa hết ngỡ ngàng:
-
Thì ra thế, cô ấy cứ nói kiểu nửa vời làm tôi tưởng lầm. Gái Bắc kỳ khéo léo thật, tôi cũng là Bắc kỳ mà còn thua xa.
-
Tôi biết rõ hoàn cảnh nàng, một ông già như tôi cưới được vợ trẻ
đẹp là qúa đủ rồi, sang Mỹ ai biết nàng từng là con sen con ở. Tưởng
nàng sẽ mang ơn tôi và an phận sống bên tôi lâu dài…
Ông Tín quay ra than van:
-
Chắc kiếp trước tôi mắc nợ nàng chị Bông ạ, ngày vợ tôi còn sống
bà ấy yêu thương săn sóc tôi từng bữa cơm từng giấc ngủ. Lấy Mộng Châu
thì ngược lại tôi phải chiều chuộng hầu hạ nàng từng tí một mà nàng chưa
vừa lòng. Các con tôi đã đoán trước điều
này thế mà tôi cứ đâm đầu vào, không ngờ tình yêu ở tuổi gìa cũng đam
mê, bồng bột mù quáng không thua gì tuổi trẻ. Tôi buồn lắm mà chẳng biết
nói cùng ai, con cháu còn đây, thân nhân còn đấy nhưng tôi mặt mũi nào
tâm sự với họ. Hôm nay được dịp nói với chị
tôi thấy vơi nhẹ lòng.
Chị Bông an ủi:
-
Thôi, ông Tìn đừng buồn, coi như ông làm phước cưú nhân độ thế,
mở hé cánh cửa cho đại gia đình bần cố nông cô Nguyễn Thị Chuông sẽ được
đổi đời để thế hệ sau khá hơn.
Chị
Bông chào ông Tín ra về, ông gìa lù khù lại lúi húi đứng trong bếp rửa
tiếp đống bát dĩa cao chất ngất, mà nếu ở với con cháu thì công việc này
không phải của ông.
Chị Bông bước ra ngoài, mùa Thu vẫn rực rỡ ngoài sân.
Chị
Bông thấy bộ bàn ghế bên hông nhà phủ đầy lá phong rơi, có lẽ cả tháng
nay vợ chồng ông Tín không hề ra đây ngồi hay quét dọn.
Cô
Mộng Châu trẻ trung phơi phới yêu đời và đua đòi kia làm sao hiểu được
thú vui của tuổi gìa, ngồi hàng giờ bên ông chồng gìa cùng uống trà và
ngắm lá Thu rơi cho được.
Tội
nghiệp mùa Thu làm đẹp cho đời, cho mọi người nhưng ở góc phố này, góc
đường này, nơi lá vàng nhiều nhất, đẹp nhất thì mùa Thu lại bị bỏ quên
hững hờ
Tội
nghiệp ông Tín ở cái tuổi mùa Thu cuộc đời đáng lẽ ông sẽ được an hưởng
tuổi gìa bên con cháu hay nếu cho đời bớt lẻ loi thì tìm người bạn cùng
trang lứa. Ham gì niềm vui ngắn
ngủi bên cuộc tình so le để phải nghe tiếng dèm pha của người đời và
ngậm đắng nuốt cay như thế này.
.Nguyễn Thị Thanh Dương.
Thứ Năm, 16 tháng 5, 2019
Đồng Cam Cộng Khổ
(Ảnh - LM.Tâm Duy)
Đồng cam cộng khổ nỗi đau dịu dàng
Sá gì danh vọng hèn sang
Sắt son vẹn giữ ân ban phúc Trời
Kim Oanh
Bên Bờ Bâng Khuâng
Hỏi em nơi ấy bây giờ
Bâng khuâng có đọng bến bờ chờ không
Hay là đã tạnh lửa lòng
Để mùa đông đến trắng bông ngọn sầu
Em còn xõa tóc mưa ngâu
Hay mong manh tựa sương đầu cành mơ
Tôi còn thơ thẩn làm thơ
Sợ trang kỷ niệm chia bờ con tim
Giấu chông chênh chốn niềm riêng
Như con dơi nọ đi tìm ngủ đông
Sợ ưu tư rót xuống lòng
Quặn đau ánh mắt chờ mong cuối trời.
Bằng Bùi Nguyên
Hồi Tưởng
Hồi Tưởng
Ai về Mỹ Thuận nhắn cùng phà
Nhớ quá người ơi mỗi chuyến qua
Mòn mỏi bóng chàng chờ bến nước
Gầy hao dáng mẹ ngóng hiên nhà
Kim Oanh
***
Hồi Tưởng
Ôi hình ảnh cũ không chìm khuất
Dù tháng năm dài đã cách xa
Từ buổi quê hương tàn khói lửa
Tình anh lính chiến chẳng phai nhòa!
Nguyễn Kinh Bắc
Thứ Tư, 15 tháng 5, 2019
Bảy Bước An Lành
(Thơ Tranh: Kim Oanh)
Bảy Bước An Lành
Bồ tát chọn sanh ở cõi trần
Vén mây Bụt xuống vớt trầm luân
Dung nghi tướng hảo trong thai tạng
Diện mục căn lành tại pháp thân
Bản quán thấm nhuần làn tịnh thủy
Quê nhà nương náu phiến tường vân
Thế Tôn thị hiện từ muôn thuở
Bảy bước an lành độ thế gian.
Như Thị(Lê Đăng Mành)
***
Các Bài Họa:
Mừng Lễ Phật Đản
Lành thay Đức Phật đến dương trần
Phổ độ muôn loài chuyển pháp luân
Gieo hạnh từ bi đều tịnh trí
Mở lòng quảng đại được bình thân
Trăng khuya dạ ổn bên dòng suối
Gió nhẹ tâm nhàn dưới áng vân
NGÀI bảo nơi nầy như cõi tạm
Để rồi buông thõng chuyện nhân gian!
Như Thu
***
Như Lai
Như Lai thị hiện chốn dương trần,
Phóng rọi quang từ thoát khổ luân.
Hóa giải nhiêu đường qua chín cõi,
Soi cùng khắp nẻo ứng ba thân.
Quần sanh thấu rõ đều qui hướng,
Vạn loại nương theo chóng chuyển vần.
Lủy kiếp hàm ân Thầy tế độ,
Muôn trùng diệu dụng đến nhân gian…
Cư Sĩ Minh Đạo
***
Như Lai Thị Hiện
Như Lai thị hiện xuống dương trần,
Cứu độ muôn loài, mở khổ luân.
Hiển tướng trang nghiêm, ngời ngọc tướng,
Sanh thân đoan chánh, rạng kim thân.
Quyên trừ ác ngữ, tuyên thiền ngữ,
Tận diệt u vân, diễn pháp vân.
Sáu cõi chúng sanh nương sức Phật,
Tu tâm, dưỡng tánh, gạn tà gian.
California, 30-04-2018
Thích Chúc Hiền
***
Ta Bà Thị Hiện
Mênh mông biển khổ cõi hồng trần
Mãi mãi muôn đời vẫn chuyển luân
Thế giới Ta bà Như Lai hiện
Soi đường cứu khổ nghiệm từ thân
Tám vạn bốn ngàn môn pháp nhũ
Quán soi muôn sự tựa phù vân
Cảm niệm ân sâu Ngài soi sáng
Hoằng truyền pháp Phật trụ nhân gian.
Melbourne -Thanh Phi
***
Bảy Bước An Lành
Bồ Tát Hộ Minh giáng xuống trần
Mang điều giác ngộ diệt tham sân
Bản lai diện mục càng thấy rõ
Hiện tại nơi này sống an thân
Quyết độ cha già đường giải thoát
Sáng soi nhân loại niệm tứ ân
Thích Ca thị hiện Ta bà khổ
Bảy bước sen vàng độ thế nhân.
Pháp Hoa Nam Úc
Thích Viên Thành
***
Đức Phật Từ Bi
Duy ngã độc tôn giáng thế trần.
Tâm cao trí lớn chuyển xa luân.
Đã mang mầm thiện từ nang trứng.
Lại nảy cành nhân tự tướng thân.
Cám cảnh chúng sinh đường bạc kiếp.
Tìm che nhân loại áng hồng vân.
Truyền theo Phật Pháp sân si bỏ,
Thụ hưởng phước lành ở thế nhân.
Trúc Lệ-Trần Lệ Khánh
***
Bảy Bước An Lành
Bảy bước hoa sen đến cõi trần
Linh Thoại nở rồi, Phật hóa thân
Hồng Hài Nhi, ngát hương thai tạng
Phương phi tướng hảo đẹp vô ngần
Tường quang chiếu sáng xuyên muôn cõi
Dương thế dừng chân biết mấy lần
Tháng Tư Phật Đản còn muôn thuở
Diệu lý huyền vi tỏ rạng dần
Chùa Hải Đức
Jacksonville Châu Ngọc
***
Tán Phật
Bảy bước hoa Sen xuất thế trần
Ta bà hoá độ khắp hoàn luân
Rừng sâu suối mát thiền an trí
Gốc cội Bồ Đề quán tịnh thân
Khai ngộ môn tu soi ánh đuốc
Tri thông Phật pháp toả làn vân
Mười phương ánh đạo lan truyền sáng
Bốn biển năm châu độ cõi nhân
Minh Thuý (Quảng Thuỳ)
***
Hoằng Pháp
Vô minh khổ lụy bước đường trần
Phật khải truyền thừa pháp chuyển luân
Thị hiện ta bà khai mở đạo
Độ sinh cõi tục hóa duyên thân
Giai không ảo kết căn thường ngã
Thực tánh nguyên bày tướng huyễn vân
Bát Chánh vun trồng hoa giác tuệ
Bồ Đề giải thoát lửa ba gian
Lý Đức Quỳnh
***
Bảy Bước An Lành
Một bậc vĩ nhân đã giáng trần
Hào quang tỏa sáng khắp châu thân.
Sen hồng bảy bước đi thanh thoát
Tướng tốt ba hai hiện trong ngần.
Trí huệ quang minh vầng nhật nguyệt
Từ bi hoá độ cõi phù vân.
An lành pháp Phật nguồn vi diệu
Lợi ích ngàn năm chốn thế nhân.
PT Tâm Minh
***
Bảy Đoá Sen Vàng
Thị hiện Đãn Sanh cõi Gian trần
Ngài làm Thái Tử mượn nhân thân
Con vua Tịnh Phạn thành La Vệ
Hoàng Hậu Ma Da gìn Pháp Thân
Vô Ưu ngàn năm nở đón Ngài
Bảy đoá Sen Vàng đở bước chân
Tay Ngọc La Miên hướng Thiên Địa *
Mở bày Chân Lý độ nhân quần
Quảng An
Houston, Tx
* Tay Phật chỉ thiên, chỉ địa tuyên bố: Thiên thượng thiên hạ,
duy ngã độc tôn, vô lượng sanh tử, ư kim tận hỷ.
Thị Hiện Đản Sanh
Ấn Độ thống khổ Ngài hiện thân
Đản Sanh cứu độ cõi gian trần
Bồ Tát Hộ Minh trời Đâu Suất
Giáng Phàm đại sự bày Lý Chân
Thế giới muôn nơi đều chiêm ngưỡng
Hài Nhi Kỳ Diệu bước xuất thần
Bảy bước an lành Sen đở gót
Thành Vô Thượng Giác dội hồng ân
Quảng An
Houston, Tx
***
Bảy Bước An Lành
Hộ Minh nguyện lực xuống cõi trần
Ta Bà chốn ngũ trược trầm luân
Điềm lành voi trắng vào thai tạng
Mẫu hậu Ma ya nơi gá thân
Rồng phun nước tắm ...làn tịnh thuỷ
Trời xanh ẩn hiện cát tường vân
Hai sáu bốn hai năm ...muôn thuở
Bảy bước chân sen vượt thời gian!!!
Huệ Hương
Melbourne
***
Đức Phật Giáng Sinh
Như Lai thị hiện giáng sinh trần
Đức Phật ra đời độ chúng luân
Hảo tướng dung nhan lành ứng mạo
Oai nghi tế hạnh thiện sanh thân
Cửa từ rộng mở đường thiền tịnh
Lối đạo khai ban nẻo pháp vân
Tuệ trí bồ đề nguồn thoát lụy
An lành cỏi nước rạng nhân gian.
Hương Thềm Mây – GM nguyễn đình Diệm
14.5.2019
***
Biển Ái
Bình minh tỏa sáng cõi dương trần
Đức Phật ra đời chuyển thiện luân
Cứu khổ muôn loài xa tội lỗi
Khai nguồn đạo nghĩa rõ nhơn thân
Duyên trời rạng rỡ đường chân lý
Vạn nẻo nồng nàn cảnh pháp vân
Mở cửa tâm hồn ra biển ái
Cho thuyền bát nhã cập nhân gian
Đức Hạnh
15 05 2019
Labels:
CưSĩ MinhĐạo,
ĐứcHạnh,
HuệHương,
HươngThềmMây,
LýĐứcQuỳnh,
NhưThị,
NhưThu,
PT TâmMinh,
QuảngAn,
Than Phi,
ThíchChúcHiền,
ThíchViênThành,
TrầnLệKhánh,
XƯỚNG HỌA
Cá Lia Thia
Cá Lia Thia
Học về quẳng cặp ngắm con thia
Sao một cái keo trống vậy kìa
Thôi chết thằn lằn chưa đậy kỹ
Ái chà giấy bỗi mới rơi kia
Nhựt Xiêm nạp bóng phùng mang mỏ
Cá Việt cắn nhau sứt vảy rìa
Nổi bọt mương vườn ta xuống xúc
Vỗ bồi mấy bữa đá lia chia!
Thuận.
10/05/2019.
***
Họa:
Nghe Nói
Cá đẻ bọng dừa tận Cái Thia
Mười con chỉ chọn một con kìa
Người mê đá độ thường đây đó
Giá gọi nhường tay chẳng nọ kia
Chỉ thắng cười to mình thượng thủ
Luôn thua hết sạch hạng chầu rìa
Hương Quê Phóng sự Cao Phong viết
Nhắc lại đôi vần bạn sẻ chia.
Cao Linh Tử
10/5/2016
Phôi Pha - Trịnh Công Sơn - Nguyên Khang
Ca Sĩ: Nguyên Khang
Thực Hiện: Nguyễn Thế Bình
Ví Dụ
Ví dụ em là mây
Bình bồng trong trời rộng
Anh sẽ là gió lộng
Ru em trong vòng tay
Nếu em là dòng sông
Êm ả chiều thu vắng
Anh sẽ là tia nắng
Theo dòng về cuối sông
Nếu em là ánh trăng
Mơ trên bờ ảo vọng
Anh sẽ giăng lưới mộng
Hứng trọn ánh trăng tan
Một mai cõi nhân gian
Em nghìn trùng mất hút
Anh nhỏ lệ côi cút
Khóc mộng Liêu Trai tàn ...
Locphuc.
***
Chỉ Giả Dụ Thôi Nha
Nếu em là trăng tròn mùa hạ
Anh có muốn với tay, ôm lấy ánh trăng ngà?
Nếu em là đóa hoa lung lay
Anh có hái hoa rồi nâng niu trong tay?
Giả dụ chung quanh ta chẳng có một ai
Biển về đêm thanh vắng u hoài
Mình ngồi trên cát nghe sóng hát
Gió mơn man dịu mát thịt da
Em: người đàn bà duy nhất
Anh có yêu em? Yêu rất đậm đà?
Dẫu biết rằng mơ mãi mãi vẫn là mơ
Nhưng tội gì mà chẳng ước, chẳng mơ?
Anh ơi, anh à... em thích
Một chuyện tình cổ tích
Có một chàng phá tan mọi thị phi, xiềng xích
Cởi tuấn mã, chàng bế em lên ngựa.…
Em và chàng phóng đi giữa trời mưa
Quách Như Nguyệt
***
Cũng Là Chuyên Giả Dụ
Giả dụ một lần em đến chơi đây
Nắng biếc phiêu du gió vơi đầy
Em như đóa hoa vừa nở nụ
Đôi môi thắm hồng, mắt thơ ngây .
Tôi sẽ nâng niu mỗi cánh hoa
Và mong trở thành bướm la đà
Giâc mơ hoa bướm từ tiềm thức
Ta cùng rong chơi cõi ta bà .
Nếu em là trăng giữa trời khuya
Tôi sẽ uống trăng giải cơn mê
Cảm nhận từng tế bào sao xuyến
Cho tôi ngây ngất với đêm hè!
Giả dụ quanh ta chẳng có ai
Biển đêm vắng khách sóng u hoài
Mình ngồi trên cát nghe sóng hát
Tôi sẽ hỏi em có thương ai ?
Mơ màng cơn gió nhẹ lướt qua
Rờn rợn nhu mơn khắp da ngà
Em sẽ biến thành "Nhân ngư nữ"
Nhan sắc mê hồn giữa sóng ca .
Em thích và tôi cũng không chê
Chuyện cổ thần tiên mình vẫn nghe
Giữa rừng say ngủ nàng Công chúa
Đợi chàng Hoàng tử giải cơn mê!
Locphuc.
***
Tình TrăngSợ nàng Trăng trách sao không viết?
Đành trải lòng thắm thiết mấy lời
Chắp hồn bay bổng chơi vơi
Vút lên cung Quảng gặp người gái xinh
Đêm thanh vắng đôi mình ước hẹn
Nàng hằng nga bẽn lẽn thì thầm:
"Phải người tri kỷ tri âm
Bỏ công giắt lược cài trâm bao ngày..."
Nghe thanh âm ngất ngây tấc dạ
Nàng lung linh như tỏa hào quang
Đắm mình trong vũng mê hoan
Miên man ta hớp ánh vàng của em
Yên Nhiên
Thứ Ba, 14 tháng 5, 2019
Anh Hùng Nan Quá Mỹ Nhân Quan
Anh hùng nan quá mỹ nhân quan (1)
Người đẹp ru hồn tôi rộn ràng
Mắt biếc nàng đưa tình giá buốt
Môi hồng em ướm mộng lang thang
Cả đời thương nhớ thân phiêu bạt
Trọn kiếp tương tư phận lỡ làng
Hiu quạnh lửa tình thêm nguội lạnh
Giấu mình về với cõi hồng hoang.
Giấu mình về với cõi hồng hoang
Thương nhớ bao nhiêu cũng muộn màng
Khóe mắt mỹ nhân màu lóng lánh
Trái tim nam tử nhuốm bàng hoàng
Nhớ khi quấn quít câu hò hẹn
Buồn thuở ngậm ngùi chữ nát tan
Ai biểu đam mê chi bóng sắc
Giờ đây ôm gió núi trăng ngàn.
(1) Anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Những Từ Hải-Kiều và Hạng Võ-Ngu Cơ đã minh chứng câu nói nầy)
Toronto Early Spring 2019
Nguyên Trần
Viết trong một phút cảm khái chạnh lòng nhở lại một thời thư sinh tay trắng mộng đầy mà thèm yêu tại tỉnh Mỹ Tho thân yêu.
Music Of Life - Pop Music - Nhạc, Lời, Phối Âm - Nguyễn Đức Tri Tâm
Lyrics, Music, All instruments & vocal arrangement, synthesizing, recording © 2006
Nguyễn Đức Tri Tâm
Mùa Hè Đầu Tiên
Bài Xướng:
Mùa Hè Đầu Tiên
Bên ngoài khung cửa lạ lùng sao
Phượng đã hồng tươi tự lúc nào
Nụ thắm no tròn trong nắng sớm
Chồi non mơn mởn giữa vòm cao
Những tà áo trắng bay tha thướt
Từng lượt vòng xe lăn xuyến xao
Mực tím ghi đầy trang nhật ký
Đêm tràn mộng ước, dạ nôn nao
Sông Thu
( 03/05/2019 )
***
Các Bài Họa:
Hạ Nhớ
Sắc hạ khơi lòng, nhớ nhớ sao
Cố nhân biền biệt ở nơi nào
Lập lòe phượng nở, màu tươi máu
Rỉ rả ve hờn giọng vút cao
Khúc nhạc vẫn vang, lời thắm thiết
Bước xưa còn gõ, gót lao xao?
Bao nhiêu kỷ niệm như bừng dậy
Cảm xúc tuôn trào, dạ nức nao…
Cao Bồi Gìa
03-05-2019
***
Phượng Ngỡ Năm Nào
Bốn bốn năm rồi vẫn lạ sao
Mỗi khi thấy phượng,ngỡ hôm nào
Hòa ca gửi gió vang trùng thẳm
Chắp cánh tung diều lượn vút cao
Ngoảnh lại trời xưa lòng hụt hẫng
Quay nhìn chốn cũ hạ lao xao
Trường tan áo trắng vờn mây trắng
Mãi xót xa tình lạc thuở nao*
Phượng Ngỡ Năm Nào
Bốn bốn năm rồi vẫn lạ sao
Mỗi khi thấy phượng,ngỡ hôm nào
Hòa ca gửi gió vang trùng thẳm
Chắp cánh tung diều lượn vút cao
Ngoảnh lại trời xưa lòng hụt hẫng
Quay nhìn chốn cũ hạ lao xao
Trường tan áo trắng vờn mây trắng
Mãi xót xa tình lạc thuở nao*
Lý Đức Quỳnh
***
Phượng Hè
Phượng vỹ hồng tươi đẹp đẽ sao,
Mùa Xuân đã dứt tự hôm nào.
Hè mang hơi ấm chào hoa thắm,
Gió thổi mây vàng khoe nắng cao.
Ve hát tình ca bông nở rộ,
Đời dâng hương quyện bướm lao xao.
Nhớ xưa người cũ tan trường lớp…
Không biết bây giờ ở chốn nao?
Liêu Xuyên
***
Mộng Đêm Hè
Đêm hè lấp lánh những vì sao
Em đến bên tôi tự nẻo nào
Như đóa Quỳnh Hương xoè nụ thấp
Tựa cành Nguyệt Quế trổ mầm cao
Bâng khuâng một thoáng : Trời quên lãng
Say khướt nửa hồn : đất biết nao ?
Mãi vấn vương hoài mùa hạ cũ
Hoa tình chớm nở dạ xôn xao!
songquang
***
Nhớ Trường Xưa
Một thoáng bùi ngùi khó hiểu sao!
Khúc phim quay lại chẳng quên nào!
Kia nhành phượng đỏ đài khoe mướt
Nọ lũ ve sầu cánh lượn cao
Ảnh chụp vai kề câu tíu tít
Tay chào kẻ gọi tiếng xôn xao
Trường xưa nỗi nhớ hoài in đậm
Bạn hữu ơi người biệt chốn nao?
Như Thu
***
Sắc Phượng Bên Trời
Người ở chân trời nhung nhớ sao
Hôm nay phượng thắm cõi thơ nào
Ta về kiếm mãi ven đê cũ
Ve gọi khan hoài phía núi cao
Thủa đó thư hồng chưa thấm đậm
Thời nay tóc biếc đã xơ xao
Đường đời e khó hơn trường học
Lạc sắc hoa lòng đỏ cánh nao...
Hawthorne 3 - 5 - 2019
Cao Mỵ Nhân
***
Mùa Hè Xứ Lạ
Gay gắt nắng hè mới nóng sao!
Nồm nam đâu, gió ở nơi nào?
Nắng vàng hừng hực đồng hoang cháy,
Hà hán chói chan mây vút cao.
Chẳng phượng chẳng ve không bịn rịn,
Không trường không lớp chẳng lao xao.
Tìm đâu lưu bút ngày xanh cũ...
Dĩ vãng xa rồi dạ chợt nao!...
Nắng vàng hừng hực đồng hoang cháy,
Hà hán chói chan mây vút cao.
Chẳng phượng chẳng ve không bịn rịn,
Không trường không lớp chẳng lao xao.
Tìm đâu lưu bút ngày xanh cũ...
Dĩ vãng xa rồi dạ chợt nao!...
Đỗ Chiêu Đức
***
Hè Ly Biệt
Trăng sáng trời trong lấp lánh sao.
Hương trà bóng nguyệt nhớ ngày nào.
Cùng theo bướm trắng la đà thấp,
Giúp hái phượng hồng chới với cao.
Trường bãi chia tay thương biết mấy,
Lên đường nhập ngũ nhớ xanh xao.
Ra đi ngày ấy vô âm tín,
Mong báo bình an đỡ núng nao.
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.
May 3/2019.
***
Hạ Xưa
Xuân tàn, nàng Hạ đến rồi sao
Hoa nắng chói chang, nhớ thuở nào
Chủ nhật cà phê, vui quán cóc
Chiều tà tan học, ngắm lầu cao
Chìa tay vào lớp, lòng vui thú
Lưu bút ngày hè, dạ xốn xao
Phượng nở, ve sầu, niên khóa cuối
Giờ đây tuổi hạc vẫn nao nao.
Thanh Trương
***
Sắc Hạ Màu Nhớ
Cánh Phượng bên đường nở thắm sao
Bâng khuâng Hạ đến tự khi nào
Mây bay dịu vợi chân trời thẳm
Nắng chiếu hiền hoà ngọn núi cao
Tiếc cảnh sân trường cười rộn rã
Thương mùa lớp học nói lao xao
Chừ bè bạn sống đời lưu lạc
Nhớ tới mà lòng bỗng thấy nao
Minh Thuý
***
Hè Mang Niềm Nhớ
Hoa đỏ rực màu, hạ đến sao?
Bãi trường ngày ấy của năm nào
Rộn ràng lưu bút bên chùm phượng
Tíu tít trao hình dưới nhánh cao
E ấp mộng ươm mong trọn ước
Thẹn thùng chớm ý hẹn đừng xao
Ai ngờ dâu bể đành chia cách
Nghĩ đến chợt buồn, dạ thắt nao!
Phương Hoa
May 3rd 2019
***
Hạ Nhớ
Chiều Xuân nhạt nắng, sắc buồn sao
Hạ sẽ về ngay thích quá nào
Chợt nhớ phố xưa hàng phượng đỏ
Bỗng thương trường cũ bóng kiềng cao
Có bầy nữ tú luôn duyên dáng
Khiến đám nam thanh mãi xốn xao
Cứ thế giòng đời theo nhật nguyệt
Xa dần kỷ niệm dạ nao nao ...
Tuyết Phan
***
Đêm Hè Ngắm Sao
Khó ngủ đêm hè lặng ngắm sao
Tua Rua ngôi báu đổi chưa nào
Mà nghe Tiên Nữ ôm chòm lớn
Đã thấy Thiên Hà ẵm giải cao
Nghiệp chướng càng trôi càng nhấp nháy
Luân hồi cứ cuộn cứ xôn xao
Vừa hay gà gáy xuyên màn tối
Giật thột - hồn neo mãi bể nao!
Phan Tự Trí
***
Kỷ Niệm Hè
Ra trường bãi học khóa này sao
Chẳng biết là đi ở chốn nào
Tiễn bạn bay về nơi hỏa tuyến
Đưa mình nhảy tới chỗ vùng cao
Tung hoành hải phận không e ngại
Tiến thoái biên đình cũng chẳng nao
Cứ mỗi hạ về lòng luyến tiếc
Tay chào giã biệt vọng lao xao
Như Thị
***
Nhớ Hạ Quê Ta!
Nhớ hạ canh dài - lặng ngắm sao!
Ráng đông loè sáng tự khi nào
Sương rơi lác đác rung rèm nhỏ
Gió thổi rì rào động ngọn cao
Mấy chục thu rồi trăng lấp lánh
Bao đời hạ vẫn nắng xôn xao
Nam Lào hạn hán đồng khô cháy
Đã biết - nhưng mà dạ cứ nao!
Trương Văn Luỹ
06/5/2019
Mùa HèNhắc đến mùa hè cảm thấy sao!
Nhớ người con gái tự hôm nào
Làn môi chan chứa tình nồng thắm
Ánh mắt long lanh trí sáng cao
Mơn mởn làn da nhìn đắm đuói
Căng tròn lồng ngực thấy xôn xao
Bóng hình tha thướt bay trong gió
Mơ ước mộng thành để bớt nao.
7-5-2019
Hoàng Vũ
***
Tình Đầu
Gợi nhớ bâng khuâng một sớm nào
Anh về...xóm nhỏ chợt xôn xao
Bụi đường vướng nhẹ đôi giày cũ
Nắng hạ trải dài dãy núi cao
Tay nắm ngập ngừng ...tim bối rối
Mắt nhìn e thẹn...dạ nao nao
Tình đầu đến vội như làn gió
Rồi cũng bay vèo...chẳng hiểu sao!
Gợi nhớ bâng khuâng một sớm nào
Anh về...xóm nhỏ chợt xôn xao
Bụi đường vướng nhẹ đôi giày cũ
Nắng hạ trải dài dãy núi cao
Tay nắm ngập ngừng ...tim bối rối
Mắt nhìn e thẹn...dạ nao nao
Tình đầu đến vội như làn gió
Rồi cũng bay vèo...chẳng hiểu sao!
Thy Lệ Trang
***
Rung Động Đầu
Rực cả khung trời, phượng đó sao?
Ngỡ ngàng chợt thấy dạ nao nao
Tựu trường hội ngộ,chân chim sáo
Tan lớp từ ly, mắt sóng xao
Hoa gạo lung linh đua nắng hạ
Ve sầu rền rĩ gắng âm cao
Trao nhau cảm mến trang lưu bút
Ghi nhớ tình thương một thuở nào
Thanh Hoà
Tháng 5 Về Và Hoài Niệm Trong Cuộc Sống
Tôi có vài người bạn cho rằng sống về quá khứ là một sai lầm. Nhưng với tôi, hoài niệm lúc nào cũng trăn trở, canh cánh bên lòng. Họ lại bảo rằng: quên quá khứ theo thời gian sẽ chữa lành vết thương trong con người bạn.
Riêng tôi, tôi thích cảm nhận nhiều về quá khứ. Khoái nhớ nhiều hơn. Thích hoài niệm những kỷ niệm vui vẻ, vô tư của tuổi thơ, kể cả tìm lại những vết thương về tình cãm. Đôi khi, những điều mà tôi nhớ về quá khứ là những nỗi nhớ da diết, quay quắc đến nao lòng. Có lẽ, đó là quan niệm sống của tôi lúc tuổi xế chiều về người thân, bạn bè, tri âm, tri kỷ… kể cả những người bạn mà họ không thích tôi.
Quá khứ của tôi, có những niềm vui bất tận mà cũng có lắm nỗi buồn phiền. Tôi luôn trân trọng những nụ cười hồn nhiên của bè bạn, thân quyến và những hệ lụy bi thương khi tâm hồn bị vấp ngã trên đường đời.
Lỗi lầm lớn nhất của tôi là có thời gian tôi lãng phí tháng ngày của ngày hôm nay, chỉ để ngoái cổ nhìn về quá khứ mà lảng quên hiện tại mà mình rất cần nâng niu, níu giữ nó.
Nhưng hoài niệm đã đưa tôi về vùng kỷ niệm ngọt ngào với người thân yêu của mình. Có khi có những người trong quá khứ làm cho tôi đau đớn. Tôi không trách và hờn giận khi nhớ về họ.
Bạn và người thân còn cho rằng tôi đa cảm, ướt át, uỹ mị. Có thể họ đúng phần nào. Không biết sao tôi có nhiều nước mắt khi chứng kiến một cảnh thương tâm nào đó mà rơm rớm lệ buồn.
Tôi biết rằng quên và hoài niệm là quan niệm sống của từng người. Cố nhiên, tôi quên chỉ là biện pháp tạm thời. Còn hoài niệm và con đường đi phía trước luôn đối diện trong đời sống của tôi. Tôi muốn cuộc sống của tôi chậm lại để tôi có thời gian suy nghĩ về cuộc đởi mình đã qua.
Tôi luôn sống trong hoài niệm. Nhưng không phó mặc cho tương lai để đến nỗi bất ngờ. Tôi luôn suy nghĩ thế nào là sống tốt, sống hữu ích cho tha nhân và những người chung quanh.
Tháng 5 về! Hoa phượng đã trổ đỏ trời quanh ta. Tuổi học trò đã hiện về vì nơi dó đã chiếm lĩnh hình thành cuộc sống cho tương lai sau nầy của đời người.
Tháng 5 cũng là tháng chuẩn bị cho quyển nhật ký của riêng ta và cho mùa thi tháng 6. Đó là tháng quyết định cho cuộc dời của bạn sau nầy.
Tôi cho rằng tháng 5 là tháng quan trọng nhất của tuổi học trò, các bạn ạ.
Tháng 5 nóng bỏng ánh mặt trời Nhưng tháng 5 –nơi đó – xuất phát lực đẩy của cuộc đời ta…
Tháng 5 Ngày Cũ
Tháng 5 nào tôi đi phép về thăm
Người em gái sau nhiều năm xa cách
Không hiểu chuyện gì làm em lẫn tránh
Rời bỏ ruộng vườn rảo bước đi xa.
Hàng ba nhà ngày xưa cùng ngắm hoa
Không ngờ đã trở thành nơi ly biệt
Nhìn cành phượng bên hè xanh lá biếc
Tôi âm thầm da diết lẫn bâng khuâng.
Căn chòi củi ta gặp nhau nhiều lần
Lúc em vô tình gội đầu xỏa tóc
Chiếc lu nước còn nằm yên cô độc
Khi tôi nhìn thèm khóc quá đi thôi!
Thế là chúng mình phải chia tay rồi
Chuyện ngày xưa đã trở thành nỗi nhớ
Hàng cau già cạnh bên đường đầu ngõ
Thềm rêu xanh loang lỡ chiều tháng 5.
Tháng 5 về tôi lại nhớ xa xăm
Chia tay em dưới trăng rằm lưu luyến
Chép lại vần thơ để làm lưu niệm
Con tim nầy xao xuyến mãi người ơi!
Dương hồng Thủy
Tháng 05/2019
Người em gái sau nhiều năm xa cách
Không hiểu chuyện gì làm em lẫn tránh
Rời bỏ ruộng vườn rảo bước đi xa.
Hàng ba nhà ngày xưa cùng ngắm hoa
Không ngờ đã trở thành nơi ly biệt
Nhìn cành phượng bên hè xanh lá biếc
Tôi âm thầm da diết lẫn bâng khuâng.
Căn chòi củi ta gặp nhau nhiều lần
Lúc em vô tình gội đầu xỏa tóc
Chiếc lu nước còn nằm yên cô độc
Khi tôi nhìn thèm khóc quá đi thôi!
Thế là chúng mình phải chia tay rồi
Chuyện ngày xưa đã trở thành nỗi nhớ
Hàng cau già cạnh bên đường đầu ngõ
Thềm rêu xanh loang lỡ chiều tháng 5.
Tháng 5 về tôi lại nhớ xa xăm
Chia tay em dưới trăng rằm lưu luyến
Chép lại vần thơ để làm lưu niệm
Con tim nầy xao xuyến mãi người ơi!
Dương hồng Thủy
Tháng 05/2019
Thứ Hai, 13 tháng 5, 2019
Nửa Đời Mẹ Cúi Mặt - Thơ Kiều Mộng Hà - Nhạc Trần Bảo Như
Thơ: Kiều Mộng Hà
Nhạc: Trần Bảo Như
Hoà Âm:Nguyên Ca
Tiếng Hát;Mê Linh
Hiền Mẫu
Làm sao định nghĩa trang Hiền Mẫu?
Khó tả vô cùng các bạn ơi !
Hiền Mẫu sáng ngời muôn vẻ đẹp
Huy hoàng trong óc lũ con thôi.
Hiền Mẫu khác xa các mẹ thường;
Mày không tô điểm, tóc không hương
Áo Quần giản dị không lòe loẹt
Song có đàn con giỏi nhứt trường
Hiền Mẫu khác xa các mẹ thường;
Không ăn nhưng kẹo chứa đầy rương
Chơi đùa luôn chịu thua em bé
Làm ngựa chảng dàm cũng chẳng cương
Hiền Mẫu khác xa các mẹ thường;
Mỗi khi dùng bữa chỉ giành xương
Những phần lũ trẻ và cha chúng
Chẳng thích bao giờ để đũa vương
Bận bịu tối ngày thay tã lót
Cả đêm thao thức nựng con thơ
Sung sướng vẫn ngời trong ánh mắt
Dù con bập bẹ ...chỉ ba ...ba!!
Bàn tay Hiền Mẫu ôi! kỳ diệu
Dịu dàng âu yếm thủa thơ ngây
Cứng cỏi vững vàng khi sóng gíó
Dìu con trên nẻo chính đường ngay
Rũ nợ trần gian trở lại trời
Tiên đồng,ngọc nữ dắt rong chơi
Hiền Mẫu tái hồi ngôi vị cũ
Bàn Dào Vương Mẫu há nhường ai?
Lạc Thủy Ðỗ Quý Bái
Khó tả vô cùng các bạn ơi !
Hiền Mẫu sáng ngời muôn vẻ đẹp
Huy hoàng trong óc lũ con thôi.
Hiền Mẫu khác xa các mẹ thường;
Mày không tô điểm, tóc không hương
Áo Quần giản dị không lòe loẹt
Song có đàn con giỏi nhứt trường
Hiền Mẫu khác xa các mẹ thường;
Không ăn nhưng kẹo chứa đầy rương
Chơi đùa luôn chịu thua em bé
Làm ngựa chảng dàm cũng chẳng cương
Hiền Mẫu khác xa các mẹ thường;
Mỗi khi dùng bữa chỉ giành xương
Những phần lũ trẻ và cha chúng
Chẳng thích bao giờ để đũa vương
Bận bịu tối ngày thay tã lót
Cả đêm thao thức nựng con thơ
Sung sướng vẫn ngời trong ánh mắt
Dù con bập bẹ ...chỉ ba ...ba!!
Bàn tay Hiền Mẫu ôi! kỳ diệu
Dịu dàng âu yếm thủa thơ ngây
Cứng cỏi vững vàng khi sóng gíó
Dìu con trên nẻo chính đường ngay
Rũ nợ trần gian trở lại trời
Tiên đồng,ngọc nữ dắt rong chơi
Hiền Mẫu tái hồi ngôi vị cũ
Bàn Dào Vương Mẫu há nhường ai?
Lạc Thủy Ðỗ Quý Bái
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)