Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2015

Duyên Với Thi Văn

      Đến với thơ văn ở mỗi người mỗi khác, đều có một nét riêng, tuỳ vào hoàn cảnh, môi trường đưa đẩy. Cho dù thế nào, người tìm đến thơ văn vẫn có những điểm chung, trước hết là yêu thích thơ văn, tiếp theo có đôi chút lãng mạn, có trí tưởng tượng phong phú... Riêng tôi, con đường đi đến thi văn do ảnh hưởng từ những người mà tôi có dịp thân cận, gần gũi.                

     Vào năm học Đệ Ngũ, tôi đã say mê tìm hiểu về thơ Đường Luật. Có lẽ do ảnh hưởng của Ông Nội lúc ông còn sinh thời, khi tôi còn  học ở bậc Tiểu Học.
      Tôi không hề biết Bà Nội, chỉ nghe ba tả lại thôi, vì Bà mất lúc Ba chưa lập gia đình. Còn với ông Nội thì tôi nhớ rất rõ. Tướng ông cao ráo, dáng gầy gầy, thường mặc bộ đồ bà ba màu trắng, chân mang đôi guốc vông, với cây dù đen, không hề rời mỗi khi ông ra khỏi nhà. Tuy đã gần 80, nhưng nội tôi còn rất khỏe, tóc của Nội chỉ mới lấm tấm trắng, riêng bộ râu thì bạc hoàn toàn.

      Quê Nội tôi ở Cầu Dừa, Chợ Lách, Vĩnh Long (tên ngày xưa của Phú Phụng), hiện tại mồ mã ông bà, ba má, các cô cùng đứa em trai thứ bảy của tôi đều an nghỉ nơi đây. 
       Lúc sinh thời, Nội cũng đúng góp ít nhiều công sức cho đình làng địa phương, nên được bà con chợ Cầu Dừa đề cử chức danh Kế Hiền.  Tôi nhớ mãi hình ảnh Ông, nhất là trong những ngày gần Tết, từ dưới vườn lên chơi với cháu nội, Ông thường viết câu đối để dán trong nhà, hay đọc thơ Đường và giải thích ý thơ cho cháu nội nghe. Thú thật tôi chẳng hiểu gì, nhưng lại chăm chú nghe. Thấy cháu nghe có vẻ say mê, ông càng hứng khởi mặc dầu đứa cháu nội mới có 8 tuổi.

      Thông thường, nếu một vấn đề nào mà mình đã yêu thích, say mê nhưng không có người để đàm đạo, thảo luận, các điều đó như bị đè nén trong lòng, khi có dịp thì không thể nào chặn lại được.
       Nội tôi cũng vào hoàn cảnh này, ở dưới quê, những người lớn tuổi thường thất học, thì lấy ai nghe, cũng không ai kiên nhẫn để nghe những điều Nội nói. Là một người theo Nho Học, sau chuyển sang Tây Học, Nội tôi vừa có quan niệm của một nhà nho, vừa có những tư tưởng phóng khoáng. Mỗi khi lên chơi cùng cháu nội, Người thường nói thật nhiều về đạo làm người... nhất là về những nhà thơ Đường... đến sau này, tôi cố moi lại trong ký ức những điều Ông nói, nhưng chỉ còn rời rạc những mảnh vụn. 

       Có lẽ từ những mảnh vụn này đã khiến cho Thơ Đường chiếm một vị trí quan trọng trong tôi. Cũng như đến giờ, tôi mới hiểu được, vì sao Nội đem một loại thơ mà ông thường cho rằng "Đường Luật Thi Vi Tiên", nói với một đứa con nít, trong khi chữ Quốc ngữ vẫn chưa rành.
       Khi bước vào năm học đầu tiên, lớp Đệ Thất ở trường Trung Học Tống Phước Hiệp. Lần đầu tiên, tôi được học thơ qua những bài ca dao Lục Bát với cô Từ Tiểu Linh. Cô người Bắc, tuổi khoảng 30 ngoài, có giọng nói thật ngọt ngào, dáng người mảnh khảnh. Tôi rất thích Cô và thích tất cả những gì Cô dạy. Từ nơi Cô, tôi cảm thấy say mê những vầng thơ Lục Bát. Đến giờ tôi vẫn còn nhớ đến vóc dáng và tên họ của Cô, trong khi ở lớp Đệ Lục tôi không còn nhớ ai đã dạy Văn lớp mình và mình đã học được những gì.
       Đến những năm học kế tiếp, tôi mới thật sự làm quen với thơ Đường và Hán Tự qua sự dìu dắt của Thầy Ngôn. Thầy cũng là người miền Bắc. Dường như Thầy cũng đam mê thơ Đường và các thi nhân Lý Bạch, Đỗ Phủ..như Nội tôi. Mỗi khi dạy những bài thơ Đường của các Thi Nhân này, Thầy giảng giảng, nói nói thật say sưa, đến nước bọt đọng hai bên khóe miệng mà Thầy cũng không biết hay quan tâm. Nhiều lúc tôi cứ ngỡ không phải Thầy đang giảng bài, mà Thầy đang diễn tả cảm xúc của bản thân, Thầy và bài thơ như hoà quyện như Lý Bạch trong bài thơ "Độc Toạ Kính Đình Sơn"

..."Tương khan lưỡng bất yếm"...  

(Cả hai nhìn nhau mà không thấy chán )
       Một hình ảnh giông giống như Nội tôi ngày trước.
...
      Nơi trường, thời gian dạy về thơ Đường luật không nhiều và rất khái quát, không đi sâu vào chi tiết, không thể thỏa mãn, tôi thường tìm tòi học hỏi thêm từ các sách của Phan Kế Bính, Quách Tấn, Dương Qung Hàm... Tìm đọc và sưu tầm thơ Đường Luật, tôi vẫn thường xuyên đọc các quyển Luận Đề về Tú Xương, Tản Đà, Nguyễn Khuyến...hay các tác phẩm Kiều, Bích câu Kỳ Ngộ, hay Chinh Phụ Ngâm... với thể thơ Lục Bát và Song Thất Lục Bát...Từ việc đi tìm các sách về thơ Đường, tôi được làm quen với Thơ Mới trước khi học về loại này ở Đệ Nhị Cấp, qua các bài Tình Già của Phan Khôi, Hổ Nhớ Rừng của Thế Lữ, Ông Đồ của Vũ Đình Liên...

      Thật cũng nực cười, tuy yêu thơ, khi chọn Ban vào lớp Đệ Tam, tôi lại chọn Ban B là ban Toán Lý, mà không chọn Ban C Văn. Đến đổi sau này có người bạn thắc mắc:
- Sao Đức không chọn Ban C mà lại chọn Ban B?
Tôi cười và giải thích
- Đi Thi khi giải đề Toán, đúng sai rất rõ ràng. Còn với một đề văn khi mình phân tích và bình luận, 
đúng ý Giám Khảo thì không gì phải nói. Nếu không hợp ý, dầu hay cách mấy thì cầm chắc đi đời hết 50% điểm cho môn chính. Mình không dám đánh cuộc, thời buổi bấy giờ, thi rớt là đi lính. Trong khi Ba và anh đang là lính nên Ba không muốn mình cũng lính.


      Có những chuyện không thể tin nổi. Khi đi dạy, dư thời gian, tôi xin dạy thêm giờ bên Trung Học, vì tôi vốn là một giáo viên Tiểu Học. Được sắp xếp dạy môn toán lớp 9, đúng với văn bằng Ban Toán của tôi, nhưng sau đó nghịch lý xuất hiện, được Hiệu Trưởng của trường giao dạy thêm môn Văn, cũng lớp 9. Nhà Trường tiếp tục giao cho tôi dạy Văn lớp 10. Tôi thật sự ngạc nhiên, trong những Môn chính của tôi học ở trường sau khi phân Ban, chỉ là Toán Lý Hóa, cũng như Chứng Chỉ Văn Bằng không hề có môn văn chương, thế mà Hiệu Trưởng vẫn tin tưởng và đề nghị tôi dạy Văn lớp 10. 
       Cơ duyên lạ lùng này đến với tôi là kết quả của sự yêu thích thi văn.
      Giờ nghĩ lại, có lẽ Nội, Cô Linh, Thầy Ngôn, chính là những người đem đến cho tôi tình yêu thơ văn, khai thông con đường đi đến thi văn của tôi. Ông Nội, người đầu tiên gieo vào đầu óc non nớt của tôi một thể thơ khắc khe nhất. Cô Từ Tiểu Linh đem đến cho tôi sự thích thú với thơ của dân tộc qua ca dao. Thầy Ngôn tiếp bước Nội khơi dậy trong tôi niềm say mê Thơ Đường Luật. Tôi đã yêu thích thơ từ đó và chắc chắn là mãi mãi..   

     Học Thơ Đường Luật
Mười ba đã thích học thơ Đường
Hán Tự làm quen cũng ở trường 
"Độc Toạ Kính Đình Sơn" Lý Bạch
"Tranh Hai Tố Nữ" Hồ Xuân Hương   
Vừa Bằng lại Trắc sao kỳ quá
Đã Đối thêm Niêm thiệt khó đương
Kiên nhẫn mài mò giờ đã thấu
Trắc Bằng Niêm Đối cũng bình thường
                                                Quên Đi

Huỳnh Hữu Đức

Thu Dạ Tức Sự - Phạm Tông Ngộ

Tiểu sử tác giả

Phạm Ngộ 范悟 cũng thường gọi là Phạm Tông Ngộ 范宗悟 hiệu Liêu Khê, sinh và mất năm nào chưa rõ. Người hương Kính Chủ huyện Giáp Sơn, phủ Tân Hưng, nay thuộc tỉnh Hải Hưng, là anh em ruột của Phạm Mại. Ông nguyên họ Chúc tên Kiên sau vì vua Trần Nhân Tông cho rằng họ Chúc không phải là họ lớn nên đổi làm họ Phạm. Còn Kiên thì lại trùng với tên của Phán thủ Huệ Nghĩa nên đổi làm Ngộ. 

Pham Ngộ tính tình ngay thẳng, làm quan nổi tiếng thanh liêm. Bắt đầu vào triều với chức Thị nội học sinh, dưới triều Trần Minh Tông (1314-1329) ông giữ chức Tri thẩm hình viện sự, sau được thăng Tả ty lang trung rồi lại thăng Tri chính sự, đồng tri thượng thư tả ty sự.

Về thơ văn, sáng tác của Phạm Ngộ hiện còn rất ít, tuy vậy cũng có thể nhận ra ở ông một ngòi bút tả cảnh và trữ tình tinh tế, một thi vị man mác của người hiểu rõ ý nghĩa cuộc đời. Thơ ông rất cô đọng, nhiều ý ít lời. 

Tác phẩm: hiện còn 8 bài thơ, chép trong các bộ hợp tuyển.


 Thu Dạ Tức Sự 

Phá ốc khan tinh dạ vị ương
Tiêu tiêu tứ bích nhiễu hàn tương
Thanh đăng đối ảnh song bồng mấn,
Hoàng quyển luân tâm nhất chú hương
Phong tống thu thanh tuỳ thụ viễn,
Nguyệt phân dạ khí nhập song lương.
Ky hoài lãnh khước hồn vô sự
Thời thính đình ngô lạc hiểu sương
Phạm Tông Ngộ
***
Dịch xuôi: Ðêm Thu Tức Cảnh

Nhà dột trông sao, đêm vấn vương
Nỉ non dế lạnh khóc quanh tường.
Ðèn xanh đối bóng hai màu tóc,
Sách cũ nao lòng một nén hương
Gió quyện tiếng thu luồn khóm lá
Trăng chia hơi mát tỏa bên giường,
Tha hương lạnh cả lòng chăn gối,
Sân vắng cành ngô lác đác sương

Phỏng Dịch: Đêm Thu Tức Cảnh

Đêm khuya vắng nhìn sao mái rách
Dế tỉ tê than trách bên tường
Cùng đèn đối bóng tóc sương
Bên chồng sách cũ nhan hương nao lòng
Tiếng thu vẳng reo trong rừng thẩm
Trăng mơ màng , hơi lẩn vào song
Tha hương buốt giá tâm hồn
Cành ngô sương điểm mênh mông sân ngoài 


Mailoc phỏng dịch

Muộn


Vạn vật dường như cũng ngỡ ngàng
Bởi xuân vắng bóng dẫu mùa sang
Thu tàn, mưa gió còn vương vất
Đông mãn, tiết hàn mãi quẩn quanh
Gió lộng, mưa dầm, đêm rũ rượi
Sương mù, nắng nhạt, ngày băn khoăn
Xuân chưa khởi sắc vì sầu muộn?
Con Tạo già nua ắt lẫn, nhầm?

Khúc Giang

Tranh Vẽ của Tín Đức (3)









Hoạ Sĩ Tín Đức

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

Xuân Qua



Ba bốn ngày Xuân
Cũng chóng qua
Cây vẫn tươi nguyên
Lá mượt mà
Trời xanh trong vắt - làn mây trắng
theo gió ngàn bay
Xa - rất xa.

Xuân vẫn còn đây
Có phải không?
Đôi bướm xinh xinh cứ lượn vòng
theo hoa. Ánh nắng vàng đang đượm
soi rọi bờ quê. Sáng cánh đồng

Lạc bước phù du
Lạc bóng Xuân
Nhớ lắm xưa_xa - khóm Cúc Tần
mùa Thu. Năm ấy còn đâu nữa
Xuân đến rồi đi?
Xuân
Ới Xuân!

TiCa Nguyễn Xuân Hòa

Hội Ngộ Cựu Giáo Sinh Sư Phạm Vĩnh Long Tại Trà Vinh - 24/3/2015




 






 Trương Văn Phú

Thơ Tranh: Mê Muội


Thơ & Thơ Tranh: Kim Quang

Giả Sử ...


Giả sử mình đừng tự ái lâu
Anh EM hai đứa chẳng âu sầu
Đường chia hai ngã chừ xa vắng
Nỗi nhớ không tên đến nghẹn ngào

Giả sử mỗi ngày cứ họa thơ
Niềm tin trong sáng đẹp vô bờ
Nụ cười theo đó vui đời sống
Xóa những muộn phiền bên dốc mơ

Giả sử chúng mình đừng lặng thinh
Biết đâu hai đứa thắm duyên tình
Nắng hồng buổi sáng cùng chào đón
Hạnh phúc dễ chừng đến đẹp xinh

Giả sử EM đừng dọa bỏ đi
Trách anh hờ hững đã nhiều khi
Làm anh bối rối rồi lầm lẫn
Từng bước một xa chẳng hiểu gì

Gỉa sử chúng mình đừng có thân
Thì đâu có nhớ đến trăm lần
Nào ai cay đắng và chê trách
Giờ mãi tiếc hoài một bóng Xuân

Gỉa sử ngày kia không gặp nhau
Thì đâu lưu luyến đến hoen sầu
Đâu ngồi nắn nót vần thơ mộng
Để kể cho người những xuyến xao

Giả sử gặp nhau chẳng mỉm cười
Thì đâu có nhớ đến buồn vơi
Đâu thèm thao thức vì ... vơ vẩn
Và chẳng nhìn quanh kiếm bóng người

Giả sử mình cười, chẳng nói năng
Thì đâu ngơ ngẩn hẹn cùng trăng
Từng đêm tâm sự hòa mây gió
Cho thấm sương mềm đến lạnh băng

Giả sử chuyện trò chút xíu thôi
Cũng đâu ấm lẹ trái tim côi
Tại mình lýnh quýnh khi từ biệt
Đã lỡ trao rồi, một đóa môi ..

Hoàng Dũng

Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015

Bài Thơ Cho Sinh Nhật Cháu Nam Phương

Tuổi già sống bằng tình thương của con cháu. Ngày xuân, xin được chia xẻ với mọi người thân quí chút tình giữa hai ông cháu tôi.

Happy Birthday To Nam Phuong


A flashback to 7 years ago
My granddaughter was 10 year old
And i was 76 year young
Our home was full of joyful noises

Then came one quiet night
While i was reading in my room
My granddaughter entered in silence
With tears in her eyes
Grandpa, how old are you?
I don't want you getting old !

I was taken aback in a moment
Then i remembered over tonight dinner with her mom and grandma
I accidentally mentioned about some aging problems
Such as hearing, seeing, talking difficulties
(getting old means people will gradually become deaf, blind,stupid, talking non sense, day dreamer...)

I was speechless
I didn't know how to say
I wish that i could to tell her that her tears falling down tonight that are able to raise me up
That really make me feel warm deep down in my heart and that really help me to
Regain my strength lost due to my old age depression

Since , seven years have passed by peacefully
Now my granddaughter becomes a seventeen year old girl
And i am entering the age of 83
She has really grown up and become the most ever lovely young girl in this world to me
and, i, her grandpa is ...still not that old 

Spring is coming in full bloom
And seems to say together with me today
Happy birthday to you Nam Phuong!

Phạm Khắc Trí
***
Bài Thơ Cho Sinh Nhật Cháu Nam Phương

Nhớ bảy năm về trước
Cháu tôi mới lên mười
Tôi mới vừa bảy sáu
Nhà vang rộn tiếng cười

Một buổi tối êm ả
Thơ thẩn trong thư phòng
Cháu bước vào lặng lẽ
Nước mắt đầy mắt trong
Ngước nhìn ông cháu hỏi
How old are you, nội?
Ông đừng già nghe ông

Tôi bàng hoàng xúc động
Rồi mới chợt nhớ ra
Bữa cơm chiều vừa qua
Vô tình tôi đã nói
Những bệnh về tuổi già


Rồi tai sẽ nghễng ngãng
Rồi mắt sẽ mù mờ
Rồi nói năng lẩm cẩm
Rồi sống như trong mơ
(Hạc vàng đâu trở lại
Để mây trời bơ vơ ...)

Nói gì đây với cháu
Nghẹn ngào chẳng thành lời
Nước mắt đã chảy ngược
Đã làm ấm lòng tôi

Kể từ đó, mưa nắng
Đã bảy năm trôi qua
Nay cháu đã mười bảy
Ông giờ đã tám ba 

Cháu trở thành thiếu nữ
Và, ông ...vẫn chưa già
Chúc mừng sinh nhật cháu
Một trời xuân nở ho
a

Phạm Khắc Trí

Thơ Tranh: Dư Âm

Dư âm vang vọng mãi ngàn sau....


Thơ và Thơ Tranh: An Nguyen.

Một Ít Hương Nồng Pha Đắng Cay


Một bước em đi lòng vỡ vụn
Nhưng làm sao giữ được hồn nhau
Hồn em là nắng là hoa bướm
Thắm nét hương xuân tỏa ngạt ngào...

Mỗi bước em đi buồn ở lại
Buồn nầy ví chẻ được làm đôi
Nhưng ai chia sẻ mà mong chẻ
Chỉ một mình anh gánh hết thôi...

Em rước nắng về tô má thắm
Má hồng thêm nữa mặn mà duyên
Còn thơ anh ước chan màu nắng
Để sưởi đời ai khỏi muộn phiền...

Trái đất vẫn tròn như vạn thuở
Tình đời vẫn đổi vẫn cuồn quay
Và ta vẫn phải tìm trong nắng
Một ít hương nồng pha đắng cay...

Nhược Thu

Nếu...




Nếu lỡ mai mình xa
Thì đừng buồn anh nhé.
Bởi cuộc đời là thế
Có hợp và có tan.
Trên con đường xa ngái
Một mình ta bước đi
Con thuyền rồi xa bến
Sóng vỗ bờ nhớ ai?
Rồi mai mình cách biệt
Có còn gì cho nhau
Chút tình xưa đã cũ
Hương xưa đã nhạt màu.
Chiều nay gió đông về
Lòng mình sao tái tê
Thương biển đời dâu bể
Ôm nỗi sầu lê thê


2015
Hương Ngọc

Cuộc Gặp Gỡ Nhà Thơ Tú Yên - Trà Vinh

Như đã dự tính, đúng 7 h 30 sáng ngày 24 - 3 - 2015, anh Phú và tôi đã đến Trà Vinh, qua sự hướng dẫn của nhà thơ Hồng Băng, chúng tôi đến viếng thăm nhà thơ Tú Yên, chị là Cựu Giáo Sinh Sư Phạm Vĩnh Long, Cộng Tác Viên của trang longhovinhlong.blogspot.com, ngoài ra có sự hiện diện của chị Ngọc Hoa.

Đức - Phú trên đường vào Thành Phố Trà Vinh.
Đức và Hồng Băng đang chờ gặp Tú Yên. Bên Ngoài, Ngọc Hoa đang dựng lại xe.
Vườn hoa trước sân nhà Tú Yên.


Hồng Băng - Tú Yên.
Hỏi ra mới biết Ngọc Hoa (Hoa Đăng) cùng khoá 12 SPVL với Kim Tuyến (Tú Yên), còn Trung (Hồng Băng) khoá 13 và tôi Khoá 8.
Phú - Tú Yên - Đức.
Trước khi ra về, Anh Phú và các Cựu Giáo Sinh SPVL chụp một ảnh Kỷ Niệm nơi nhà của Tú Yên.
Ngọc Hoa - Hồng Băng - Tú Yên - Đức - Phú.

Hồng Băng ký tên tặng Huỳnh Hữu Đức hai tập thơ "Một Chút Tình Quê" của Nguyệt Lãng và "Âm Sắc Thời Gian" của nhiều tác giả kỷ niệm ngày mất của nhà thơ Kiên Giang Hà Huy Hà. 
Chuyến đi về Trà Vinh mang đến cho tôi một thú vị bất ngờ là nhà thơ Hồng Băng cũng là cựu giáo sinh của Sư Phạm Vĩnh Long.

Huỳnh Hữu Đức
Hình ảnh: Trương Văn Phú

Thứ Tư, 25 tháng 3, 2015

Thơ Tranh: Giọt Xuân


Ảnh Chụp: Nguyễn Cao Khải
Thơ Cảm Tác: Khánh Hà

Tình Xuân, Đã Lỡ - Áo Tím Cài Hoa



Tình Xuân, Đã Lỡ

Nhìn xem cánh bướm vờn hoa
Nhìn quanh nghĩ quẩn hồn ta phương nào
Nhìn đàn én lượn xôn xao
Nhìn về chốn cũ dạt dào hương say
Trời bày oan nghiệt hỡi ai
Trời ghen má phấn sự thay đã rồi
Trời đày thân gái nổi trôi
Trời gieo duyên phận từng hồi đau thương

Trăng soi hai ngả đôi đường

Trăng thề chẳng hẹn tơ vương bao giờ
Trăng tàn nguyệt khuyết ầu ơ
Trăng xưa biền biệt mong chờ đợi chi
Làm sao thôi khóc biệt ly
Làm sao níu tuổi dậy thì ngày xưa

Kim Phượng
***
Áo Tím Cài Hoa

(Từ Tình Xuân Đã Lỡ của Kim Phượng)

Nhìn em áo tím cài hoa
Ngỡ con bướm trắng vào ra đón chào
Nhìn đàn chim sẻ lao xao
Tưởng em đi lạc ngọt ngào men say.
Trời cao mây trắng. Hồn ai
Nhạt nhòa má phấn tàn phai rã rời
Trời thương thân phận bèo trôi
Theo cơn gió thoảng một đời phong sương.
Trăng về lẩn quẩn bên đường
Em đi lỡ hẹn tơ vương bao giờ ?
Trăng lu khuất nẻo lầu thơ
Trăng treo bờ đá còn chờ đợi chi.
Em ơi đừng khóc biệt ly
Làm tan vẻ đẹp nhu mì ngày xưa.

Dương Hồng Thủy
(20/03/2015)

Ly Rượu Chia Ly


Ly Rượu Chia Ly

Ly rượu chia ly đắng nghét môi!
Sao em nỡ để lạnh hồn tôi
Khi xưa,thường nói câu chung thuỷ
Nay sớm quên lời hẹn lứa đôi
Những cánh thơ xanh đầy kỷ niệm
Mấy dòng mực tím khó phai phôi
Ngày mai pháo đỏ nhà ai đốt
Thì đã theo chồng bỏ cuộc chơi

Song Quang
***
Họa Nguyên Đề

Chia đều rượu tím đã mềm môi
Sao nỡ từ ly đến với tôi
Chả lẽ hương đồng chim lẻ bóng
Hay là cơm hẩm đũa riêng đôi!
Lan rừng rực rỡ dù khô nước
Chăn chiếu nồng nàn lại héo phôi
Nếu nghiệp xưa đòi nay phải trả
Đành lòng ẩn nhẫn tiếp trò chơi.

Cao Linh Tử

16/3/2015
***
Họa: Lỡ Làng

Em nói gì đi, sao mím môi
Mắt sầu tê tái nhói tim tôi ?!
Khi xưa chưa kịp lời giao ước
Nên đã tan tành mộng hợp đôi
Kẻ chốn khuê phòng buồn cách trở
Người nơi sương gió hận chia phôi
Cuối đời gặp lại, còn chi nữa
Con tạo trêu đùa, thử thách chơi!

Phương Hà

Em, Ngọc Lan


Mong manh hương Ngọc Lan
Hoá thân em … hình hài
Chợt về cơn thiên mộng
Chở tình ta phiêu bay
Đêm lùa theo hơi gió
Tiếng lá trầm như ngân
Gửi em từng chan chứa
Tình tự lời …dư âm

Mây giăng hồn rộng lượng
Đợi chờ giữa xanh mong
Ngọc Lan vừa cánh mở
Cả mù xưa…cõi hồng
Trăng vì em thả lụa
Một biển trắng mông mênh
Em, hoa mềm vai tựa
Nhẹ lâng lâng…. khúc tình
Nhụy Lan bừng môi sữa
Hạt bụi nào trôi bay
Nhân gian còn mấy thuở
Hẹn nhau ấm hôn đầy

Bao nhiêu là đá vàng
Trong ánh mắt em mang
Ta quên đời lá cỏ
Đón em về dung nhan

Đêm say ..bên Ngọc Lan
Ngỡ trăm năm thật gần
Em… hồn hoa giáng thế
Hay chỉ là ..
Ngậm nhớ ..giấc mơ hoang


Hồng Thúy
           

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015

Một Ngày...-Thơ: Đỗ Hữu Tài - Hòa Âm: Đỗ Hải


Thơ: Đỗ Hữu Tài
Hòa Âm: Đỗ Hải
Tiếng Hát: Quốc Duy


Cây Đỗ Quyên


       (Cám ơn anh Tư, từ cây Đỗ Quyên Bonsia của anh
gợi cho chúng em cảm xúc nha)
Xướng:

Giữ em riêng một góc vườn
Cành hoa áo trắng trên đường năm xưa
Năm mươi năm,vẫn dây dưa
Hình như em đã mới vừa qua đây

Lê Kim Thành
***
Bài Họa:  

Thầm riêng dáng ẩn cuối vườn
Trong làn nắng lụa trắng đường hôm xưa
Bao năm chờ...mộng dây dưa
Mãn khai hoa Đỗ thoáng vừa mới đây


Lê Thị Kim Phượng
***
Cảm tác: Cây Đỗ Quyên

Giữ riêng em một góc vườn hoa mộng
Có cành hoa áo trắng ấp hoa lòng
Năm mươi năm chờ đợi hoài mong nhớ
Lỡ duyên biền biệt dày công tôn thờ!

Lê Kim Hiệp
***
Cảm tác: Cây Đỗ Quyên

Riêng một góc vườn tuyệt mỹ
Hoa áo trắng học trò thi vị tình thơ
Lượt là trong gió ươm mơ
Giữ chân khách đến kết tơ duyên tình

Lê Thị Kim Oanh


Trần Tình (Bài Số 9)- Nguyễn Trãi (1380 - 1442)



Trần Tình  (Bài Số 9)
Nguyễn Trãi (1380 - 1442)
Bảy tám mươi bằng một bát tay
Người sinh ở thế mỗ hèn thay
Lan Đình tiệc họp , mây ảo
Kim Cốc vườn hoang , dế cày
Nhật nguyệt soi đòi chốn hiện
Đông hè trải đã xưa hay
Ta còn lững đững làm chi nữa
Tượng có trời bày đặt vay

Chú Thích:
1 - Trong Nguyễn Trãi Quốc Âm Thi Tập có 9 bài Trần Tình . Đây là bài số 9
2 - Một bát tay có nghĩa là một gang tay
3 - Mỗ hèn thay có nghĩa là không đáng gì cả
4 - Lan Đình tiệc họp . Vương Hi Chi , văn hay chữ đẹp , nhà thư pháp nổi tiếng đời Tấn qua Thiếp Lan Đình ( bút thiếp của Vương Hi Chi) ,thường tụ họp bạn uống rượu thả thơ ở Lan Đình , thuộc huyện Thiệu Hưng , tỉnh Chiết Giang . Trong Truyện Kiều - Nguyễn Du , đoạn nói về Kiều bị Hoạn Thư cho ra tu ở Quan Âm Các chép kinh , Hoạn Thư khen chữ viết của Kiều : "Khen rằng bút pháp đã tinh / So vào với thiếp Lan Đình nào thua " .
5 - Kim Cốc vườn hoang . Thạch Sùng, một đại phú gia đời Tấn , lúc thịnh thời , xây một ngôi lầu cho một người thiếp yêu , ở trong vườn Kim Cốc , thuộc Lạc Dương, tỉnh Hà Nam .
6 - Lững đững có nghĩa là lần lữa ,chần chừ không quyết định

Dịch Xuôi : Bày Tỏ Tình Cảm

1 - Đời người ngắn ngủi giới hạn trong vòng bảy tám mươi năm
2 - Con người sinh ra ở cõi đời này có nghĩa gì đâu
3 - Danh vọng tiếng tăm đều phù du như mây trời lúc không lúc có
4 - Của cải tiền bạc rồi tất cả cũng tiêu tan
5 - Trong khi đêm ngày thời gian lần lượt trôi qua
6 - Rồi đông rồi hạ trước sau như xưa nay mọi người đều biết
7 - Ta còn lần lữa chi nữa không về nhỉ
8 - Tuồng như tất cả đều đã được trời đất xếp đặt cả rồi.

Các Bài Thơ Tá Vận:

Về Thôi


Đời người ngắn ngủi đọ gang tay
Thì nghĩa gì đâu những đổi thay
Tiệc họp Lan Đình, chiều ráng ảo
Vườn hoang Kim cốc, dế đêm cày
Tối ngày luân chuyển nơi nơi biết
Đông hạ theo nhau chốn chốn hay
Lần lữa còn chi mà luyến tiếc
Về thôi tuồng hết nợ trời vay

Phạm Khắc Trí
***
Đời Người


Cuộc đời thấm thoát trở bàn tay
Cõi thế con người vô nghĩa thay!
Của cải ham đầy, hao sức kiếm
Đất đai muốn tốt, bận tâm cày
Bốn mùa vùn vụt qua đâu biết
Tám tiết luân phiên đổi chẳng hay
Lần lữa làm chi không trở lại
Sòng phẳng cho rồi cuộc trả vay.

Phương Hà
*** 
Trần Tình

Đời người ngắn ngủi chợt thương vay
Ký gửi phù du lại tiếc thay
Ân nghĩa mẹ cha ân tạc dạ
Nợ tình chồng vợ nợ chung tay
Lòng tham vô độ bày nhân ái
Luân lý giả trang máng ách cày
Cõi tạm tạm già giờ đã hiểu
Thời gian chóng vánh cũng vừa hay!

Nguyễn Đắc Thắng
20150128 
***
Cảm Tác:
Lời Tâm Sự


Đời người ngắn ngủi được bao năm
Có nghĩa gì đâu một xác thân
Danh vọng phù du khi được, mất
Bạc tiền ảo ảnh lúc còn, không
Bốn mùa như nước trôi liên tục
Thời tiết luân phiên cứ chuyển vần
Lần lữa chưa về, sao thế nhỉ ?
Ông trời sắp đặt đã cân phân.

Phương Hà
*** 
Các Bài Thơ Hoạ: 

Tiểu Bối Trần Tình

Nẻo về tiền bối một gang tay 
Bàn phím con mau tiện ích thay! 
Biến thể Đường thi khoái đọc 
Canh điền mục tử siêng cày 
Quen lời di huấn văn từ lạ 
Học cách lưu truyền tứ hay 
Thi bệnh mặc làng thơ bới lỗi 
Cổ nhân mở lối thì vay.

Cao Linh Tử
2812015

***
Trần Tình


Kiếp người ngắn ngủi khéo chung tay
Kẻ sĩ quên đời tiếc lắm thay
Lã Vọng chờ thời điếu Vị
Doãn Công ẩn xứ Sằn cày
Trăm năm tới nào ai biết
Thế sự này mấy kẻ hay
Đại trượng phu thân mang trọng trách
Đạo người nặng nợ đang vay.

Quên Đi



Cạn Chén Chia Ly


Rượu Chia Ly

Trăng đã úa tàn, đêm sắp qua
Người chưa chạm cốc, kẻ say ngà
Ngày mai góc bể chân trời ấy
Hai nẻo đường đời mãi cách xa...

Rượu chưa nhấp thử đã say rồi
Mai mốt lấy chồng, rượu hợp đôi
Nuốt đắng, nuốt cay đành nhắm mắt
Làm sao anh uống giúp cho vơi ?

Rượu còn vị ngọt, uống đi em
Kẻo lệ hòa vào, cay đắng thêm
Trăng sắp lặn rồi, ai níu được
Trời không thông cảm kéo dài đêm...

Chịu khó đi em, hớp một hơi
Mai còn ai nữa để anh mời
Sau này độc ẩm anh còn nhớ
Vành chén môi em chạm, một đời !....

Rượu còn, anh chẳng ép em đâu
Hãy nán chờ anh cạn chén sầu
Ngồi lại bên nhau vài phút nữa
Một lần kỷ niệm đến ngàn sau...

Sông Thu ( Phương Hà)
( Tháng 3/2015 )
***
Cảm Tác: Cạn Chén Chia Ly

Cùng em cạn chén chia ly
Rồi mai thương nhớ mãi ghì nẻo xa
Cạn ly uống lệ sương nhòa
Bóng đêm sắp tắt mùi hoa quỳnh rồi

Cạn ly cay đắng chia đôi
Rót đi em, uống cả trời nhớ nhung
Tơ tình chỉ rối bòng bong
Gỡ sao cho nổi sợi chồng chất đau

Uống đi cạn chén rượu sầu
Lệ rơi đã héo hon màu mắt em
Khăn anh lau giọt lệ mềm
Lau làm sao nổi bóng đêm đầm đìa

Trăng tàn theo ánh sao khuya
Lá vàng rơi lạc lối về tóc mây
Mai này chắc lá thôi bay
Em theo chồng lá rơi đầy vai ai ?

Đắng cay chia hết đắng cay
Cạn ly ngang trái vơi đầy trái ngang
Mùa thu hoang phế ly tan
Còn rơi mấy chiếc lá vàng nhớ nhau

Trầm Vân

Thứ Hai, 23 tháng 3, 2015

Một Thời HoaTím


Qua ngõ nhà anh em vẫn nhớ
Ngày nào hoa tím níu chân em
Hương hoa hương tóc hằng đêm
Tìm nhau kỷ niệm êm đềm ngày thơ

Hoa xưa có bao giờ nở lại
Cho em về bên ngõ nhà anh
Tìm hương yêu của ngày xanh
Một thời hoa tím sao đành xa nhau.

Biện Công Danh
20/3/2015

Tình Buồn


Đường Sơn Cước mây rừng xuống thấp
Ngoằng ngoèo tìm lối khắp Tây Nguyên
Triền dốc cao rao đôi tình lỡ
Nhớ nhung vào gỡ rối tơ duyên

Tiếng lá rơi âm vang tình đượm
Lan thì thầm tình đượm mơ hoa
Lời trăng gió theo già tuổi nhớ
Thuở tung mây ngang dọc trời ngơ

Giơ tay ảo bóng Phà Ca ước
Vượt triền cao gối mỏi chân run
Núi rừng mây bay thấp chập chùng
Hạt đầu mùa chung vai cánh tựa

Mưa Tương Tư gác tía lầu son
Cung đưa dìu dặt chữ " Vẹn Tròn "
Nỉ non dế mỏi canh gà sáng
Sơn Nữ mơ màng ướm mộng tan.

Mưa tràn suối lệ mang!

Lê Kim Hiệp
Pleiku 27-8-2009

Đám Giỗ Ông Ngoại Mồng 9 Tháng Giêng Năm 2014

Qua ống kính của  anh Phú đã  cho nhìn lại những hình ảnh thân thương nơi quê nhà trong ngày Giỗ Ông Ngoại.
Cảnh gia đình xum họp như thế này. rất quí và hiếm trong thời nay. Cám ơn anh Phú nhiều...(KimOanh)














Trương Văn Phú