Thứ Ba, 6 tháng 10, 2020

Nay Và Xưa


Nói chuyện ngày nay ai cũng biết, vì nó đập vào mắt mỗi ngày! Thế thì nói chuyện xưa thích thú hơn (!). Người ta muốn biết chuyện xưa nó ra làm sao?

Hồi xưa tôi đã từng đi xe thổ mộ từ Phú Nhuận đi Chợ Lớn! Nghe tiếng chuông gọi khách, thích thú lắm! Người ta đi chợ rau vào khoảng Thuận Kiều. Cái chợ này gọi là Chợ Rẫy. Cả khu chung quanh này cũng gọi chợ rẫy. Sau này bệnh viện do Nhật Bản viện trợ, Lớn nhất, kỹ thuật cao nhất cũng được mang tên Chợ Rẫy!
Người mua rau muốn biết chuyện xa hơn: Cái Cộ! Cái Cộ là cái xe không bánh!!! trượt trên bùn lầy hay vùng nước cạn. Nhưng ngày nay nào ai biết cái Đồng Ông Cộ nó nằm ở chỗ nào? Chỉ biết là đa số nó chở hàng từ Bắc xuống Nam, nó nuôi dưỡng nhiều người chở hàng chớ bộ!

Ôi ! Những vườn rau, vườn khoai, vườn lài... chết tiệt hết rồi (!) Ngày nay người ta chở rau từ Đà Lạt và nơi xa về Sài Gòn. Ôi những cảnh cũ người xưa biến mất rồi! Ngày nay người ta ngồi ở nhà, phôn một cái là có đủ thứ, nhớ chuyện xưa ... mà chi.. no béo gì!!!

Ôi! Sài gòn người ta nhớ đù thứ! Ngồi đâu cũng thấy nhớ! Ngồi ở Catina nhớ cà phê ở Vườn Hoa Chi Lăng! Ngồi ở Thương Xá Tax ngắm Sài Gòn thì thấy nhớ... nhớ gì đâu. Nhưng nhiều người văn minh hơn(?) thích ngồi ở quán cao tầng hơn! Ngồi ở quán cao mấy chục tầng thì chẳng thấy cái Tương Xá Tax. Cũng chẳng ai nhắc tới Givral! Brodart! Passage Eden!

Bây giờ siêu thị mọc lên khắp nơi, nhưng tôi nhớ và thích những món hàng mua ở Eden năm xưa.
Nhớ hồi xưa tôi ở học gần trường đua Phú Thọ, cái sân cỏ rộng mênh mông của nó hôm nào mưa thì có hàng vạn con ễnh ương kêu điếc tai, không ngủ được. Bây giờ các ông lớn chia da xẻ thịt, nghĩ mà thương cho cái sân cỏ. Bây giờ giầu lên (?) có ông Mỹ nói Việt Nam phát triển Thần Kỳ (?) Nhưng lại có ông Mỹ nói Việt Nam theo chủ nghĩa Tư Bản sauvage. Bây giờ thay đổi nhiều lắm! Nhưng tôi vẫn nhớ chuyện xưa, nhất là thân phận sinh viên nghèo.

Gác trọ về khuya cơn gió lùa
Trăng gầy nghiêng bóng cài song thưa

Nghĩ lại thì thấy nó thơ mộng ... nhưng mà ... nhưng mà: Thơ mộng trên mây

Ôi! Trái đất quay đến chóng mặt Bây giờ chẳng thiếu thứ gì, nhưng tôi thấy nhớ... nhớ... thiếu những món xưa, người xưa, cảnh xưa!!! ... dù xưa nó cũng có cái gì chẳng hay ho cho lắm: Đại Thế Giới!!! Đại Thế Giới làm người ta tan cửa nát nhà... mà có người ca tụng đấy! Có những cái xưa mà nay tôi không biết nó bị phá hay hô biến: Hồ Bơi! Hồ Catinat thì sinh viên thích! Hồ An Đông thì người ta chê dơ vì các cô gái Tầu đem con ghẻ Tầu xuống đó(?) Hồ Chi Lănh ở trên con đường lớn, khá đẹp và rông rãi, đắc địa! Buổi tối mà có mưa rơi... rồi các cụ già(có những cụ nổi tiếng như: Phan Thê Roanh, Đông Hồ ... ) mướn một nàng ca kỹ xưa ngâm thơ Tỳ Bà Hành... thì tuyệt cú mèo, buồn thúi ruột. Nhưng có một hồ bơi khiến các chàng bàn tán ... rôm rả! Đó là hồ bơi của trường Trung học Gia Long. Hồ do ông Phó Tổng Thống tài trợ! Nhưng ông Tướng Hào hoa này chỉ chứng tỏ mình chịu chơi, chứ ổng không có thì giờ tới ngắm cá nàng ... Tắm!!!

 

 


Chân Diện Mục


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét