Ngày chủ nhật của ta
Nằm thõng dài trên giường
Bắt đầu với điệu jazz
Và nụ hôn của em
Chúng ta cùng trong chăn
Cùng quên đi thời gian
Cùng quên đi hiện tại
Những nhọc nhằn đời thường
Có một lần em hỏi
Em là note nào đây
Trong giai điệu đời anh
Trong bài jazz mỗi ngày
Anh chỉ cười không nói
Em là một bài jazz
Dịu dàng khi ta buồn
Mãnh liệt khi bên nhau
Em là một bài Jazz
Mà note trầm ma mị
Rồi cao vút lạ lùng
Da diết vào hư ảo
Một ngày rồi sẽ qua
Thời gian còn ngắn dần
Điệu jazz rồi cũng tắt
Chỉ còn chút dư âm
Tàn trong anh trong em
Trong những ngày chủ nhật
Trong những ngày nắng muộn
Rồi cơn mưa xóa nhòa
Ngày mai ta trở lại
Như một kiếp đọa đày
Với những điều buồn tẻ
Với bon chen cuộc đời
Còn một câu em hỏi
Ta sinh ra làm gì
Trong cuộc sống trần này
Xin dành trả lời sau...
Oct-2022
Tuấn Đặng( Kim Vũ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét