Thứ Sáu, 3 tháng 12, 2021

Cái Tôi Cù Lần


(Chuyện Phiếm)

Chưa bao giờ tôi bị đau một trận nặng như vậy. Toàn thân đau nhừ, sốt hơn 100 độ và ho liên miên.
Tôi nhớ có người bạn Email cho tôi cách chữa ho thần sầu, họ bảo đảm sẽ hết ho trong một thời gian ngắn. Bài thuốc đó là: bôi dầu Vick vào gan bàn chân rồi đi vớ vào cho ấm. Dĩ nhiên là tôi áp dụng ngay và bỗng dưng thấy tin tưởng lọ dầu Vick hơn là dầu con hổ hay dầu xanh mà tôi thường dùng. 

Tôi nghĩ bụng, dầu Vick cũng là loại dầu nóng giống như dầu con hổ của mình nhưng làm ở Mỹ, chắc chắn tốt hơn và hợp vệ sinh hơn. Từ ngày đọc những tin tức khủng khiếp về cách làm thức ăn ẩu tả mất vệ sinh và pha chế thêm những chất độc hại cho sức khỏe, của người Tầu và người Việt Nam, tự nhiên tôi có ấn tượng xấu về tất cả sản phẩm của Việt Nam và Tầu. Cầm lọ dầu Vick tôi tin tưởng và có cảm tình bao nhiêu, thì nhìn sang lọ dầu cù là và dầu xanh tôi bỗng có những ý tưởng nghi ngờ và tưởng tượng có chất độc trong đó nhiều thêm bấy nhiêu. Không suy nghĩ tôi cầm lọ dầu con hổ và chai dầu xanh ném tọt vào cái thùng đựng giấy tờ vứt đi ở chân bàn.

Bích, cô bạn thân, thấy tôi đau vội mang chai dầu xanh đến cạo gió cho tôi. Tôi bèn đưa chai dầu Vick ra và yêu cầu Bích cạo gió cho tôi bằng dầu Vick.
Bích tròn mắt ngạc nhiên
-Sao lại dầu Vick? Cạo bằng dầu xanh tốt hơn nhiều chứ.
Tôi trả lời, giọng chắc như bắp.
- Không, dầu Vick tốt và chắc ăn hơn. Biết đâu trong dầu xanh hay dầu con hổ mấy ông Tầu hay Việt lại pha chế có chất độc gì trong đó mà mình không biết.
Bích lắc đầu ngao ngán đành phải lấy dầu Vick cạo gió cho tôi. Vừa cạo Bích vừa cằn nhằn.
-Dầu gì mà nhớt như mũi ấy, ghê thấy bà.
Tôi vẫn bảo vệ dầu Vick tối đa.
-Lấy nhiều quá thì nó vậy đó, lấy ít thôi, xoa đều cho nó thấm vào da thì nó đâu có nhớt.

Buổi tối vào giường ngủ, tôi ôm theo chai dầu Vick vào giường. Tôi lấy dầu Vick bôi vào cổ, vào ngực. Nằm một lúc tôi thấy hình như còn thiếu cái gì. Tôi lại nhỏm dậy vớ chai dầu Vick lấy một ít bôi vào hai thái dương, và giữa trán sát với chân tóc. Xong xuôi tôi hài lòng nằm xuống kéo chăn đắp ngang lên cổ nhắm mắt tìm giấc ngủ. Nằm một lúc tôi vẫn thấy chưa thoải mái và hình như vẫn còn thiếu cái gì. Tôi chợt nhớ “à, mình chưa bôi dầu vào mũi”

Tôi ngồi dậy, với chai dầu Vick lấy một chút bôi vào hai lỗ mũi, tôi hít hít mấy cái rồi nằm xuống tiếp tục tìm giấc ngủ. Tôi vẫn thấy chưa thoải mái, và vẫn thấy nó làm sao ấy, chả thấy dễ chịu tí nào cả. Tôi nghĩ bụng “lạ nhỉ, mọi khi mỗi lần bị cảm, mình bôi dầu con hổ, chỉ một tí là thấy dễ chịu ngay. Hôm nay bôi dầu Vick còn tốt bằng mấy lần dầu con hổ nữa, mà bôi từ nẫy đến giờ sao vẫn thấy khó chịu quá”. Nằm thêm một lúc nữa, tôi vẫn không sao ngủ được và vẫn thấy thiếu cái gì đó. Tôi bực mình “chả lẽ mình lại nhớ cái mùi dầu con hổ. Đó chỉ là cái mùi thôi mà, có tác dụng gì đâu. Dùng dầu Vick phải tốt hơn nhiều chứ, nó còn chữa được cả ho cơ mà.”


Cho tới gần 2 giờ sáng tôi vẫn chưa ngủ được, tôi cứ trằn trọc và vẫn cảm thấy khó chịu, nó không giống như mọi lần khi tôi dùng dầu con hổ, tôi thấy dễ chịu ngay tức khắc. Lần này dầu Vick thật tốt của Mỹ mà sao chả nhằm nhò gì cả, vẫn thế nào ấy, hình như nó thiếu một cái gì đó. Tôi cố nằm đếm cả mấy trăm con cừu (người ta thường nói, khó ngủ cứ chịu khó đếm mấy trăm con cừu là ngủ được ngay) vậy mà mắt tôi vẫn cứ mở thao láo, đầu óc vẫn tỉnh như sáo sậu, giấc ngủ vẫn không thèm đến. Không nằm thêm được nữa, tôi choàng dậy, mò ra cái thùng bỏ giấy tờ vứt đi, tôi thò tay xuống đáy thùng tìm lọ dầu con hổ. Nắm được nó trong tay rồi ,tôi lau chùi cẩn thận, rửa tay sạch sẽ, trở lại giường, mở nắp lọ dầu ra, tôi kê mũi vào hít hít. Mùi dầu con hổ quen thuộc của tôi nó dễ thương làm sao. Hít vào tới đâu, người khoẻ ra tới đó, trong người thấy thoải mái hẳn ra. Tôi nghĩ thầm “mình đúng là con mụ nhà quê, phải dầu con hổ mới chịu chứ dầu Vick văn minh sạch sẽ của Mỹ lại không chịu” Tôi bật cười tự chế nhạo mình “mình cù lần cho nên mới ghiền dầu cù là” .Tôi lấy khăn mặt chùi hết dầu Vick đi cho đỡ nhờn rồi lấy dầu con hổ bôi lia chia khắp cổ, ngực, thái dương, trán. Chao ôi nó dễ chịu làm sao, tôi thấy khỏe hẳn ra ngay tức khắc. Tôi sung sướng nằm nhắm mắt lại với không khí thoảng mùi dầu con hổ dễ thương của tôi và chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

Tôi nhớ hồi còn bé tí teo, mỗi lần tôi bị đau bụng bà vú lại lấy dầu con hổ xoa lên bụng tôi, khi bà vú xoa vào rốn, tôi hay nhột và cười lên khanh khách. Còn hễ tôi bị cảm là thế nào bà vú cũng xoa dầu con hổ vào trán và hai bên thái dương, mùi dầu xông vào mắt làm tôi khó chịu, thế là tôi khóc ré lên. Cứ như vậy cho đến ngày tôi khôn lớn, dầu con hổ là một thứ không thể thiếu mỗi lần tôi đau ốm. Lâu dần mùi dầu con hổ đã trở thành quá quen thuộc với tôi.Nhức đầu cũng dầu con hổ, cảm ho cũng dầu con hổ, nhức mỏi cũng dầu con hổ, đau bụng cũng dầu con hổ. Thậm chí muỗi đốt cũng dầu con hổ. Tôi lỡ ghiền cái mùi dầu con hổ bao nhiêu năm nay rồi. Bây giờ muốn thay bằng lọ dầu Vick văn minh sạch sẽ của Mỹ cũng không được nữa. Ôi cái chất Việt Nam trong người tôi nó đã đặc quánh lại rồi, không có cách nào làm loãng ra được, chứ đừng nói gì làm cho nó đổi thay. Cũng như những điều kiêng cữ ngày Tết, mặc cho các con tôi cười, nói là tôi mê tín dị đoan, nhất là tôi lại theo đạo Thiên Chúa.

Ba ngày Tết tôi không cho các con quét nhà. Nếu cần thì phải quét từ cửa vào trong và gom rác vào một góc nhà, chứ không đổ đi. Vì quét nhà từ trong ra ngoài cửa là quét hết tiền bạc đi, ngày xưa bà ngoại tôi vẫn bảo như vậy.
Ngày mùng 1 Tết tôi dặn các con phải vui cười, trẻ con làm gì cũng tha thứ hết, không buồn giận ai trong ngày Tết. Vì buồn giận là sẽ buồn giận suốt cả năm. Tôi tin như vậy và tự nhiên tôi thầm ao ước nếu mọi người đều tin như vậy, và nếu ngày nào cũng là ngày mùng 1 Tết thì thế giới này sẽ chẳng bao giờ có chiến tranh. Mọi người lúc nào cũng vui vẻ, tha thứ cho nhau. Thế giới sẽ biến thành thiên đàng vì chỉ toàn là tiếng cười, đời sống sẽ chan hòa hạnh phúc.

Tôi yêu những phong tục, tập quán cổ xưa của quê hương Việt Nam yêu dấu, dù có người cho là lẩm cẩm, là kém hiểu biết, là mê tín dị đoan. Cũng giống như tôi yêu mùi dầu con hổ và rất hài lòng với cái tôi thật cù lần.

Hồng Thủy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét