Nhà bán cơm tấm đường Trần quý Cáp gần
đường xe lửa. Nhiều lần các anh chị chuyển cho đọc mấy bài về các nơi
ăn ở SG xưa, nhưng tui không thấy tác giả nào kể lại một nơi bán cơm,
của mấy quán cơm ở đường Trần quý Cáp. Tui kể lại nơi nầy để đồng môn
đọc chơi giải trí:
Tui gọi nơi
nầy là nhà bán cơm tấm đường Trần Quý Cáp thay vì gọi như dân tình là
"quán cơm tấm Trần Quý Cáp". Tui dùng tên theo lý do. Khi chưn ướt
chưn ráo lên Sài Gòn vào Kiến Trúc, một buổi tối, ông anh tui dẫn tui đi
ăn nơi nầy. Tui có thấy quán tiệm ăn gì đâu khi anh ngưng xe trước một
căn nhà hơi lụp xụp.
Tui còn
đứng xớ rớ vì có biết vô đâu mà là quán tiệm cơm! Dựng xe xong anh kéo
tui vào căn nhà mà cửa vào phải hơi khòm một chút mới vào. Trong tiệm
không có 1 bàn ghề gì hết mà chỉ có 1 bộ ván. " Mầy ngồi lên ván đi, tao
gọi cơm kẻo hết chỗ ngồi"! Trời đất quỷ thần thiên địa ơi, quán cơm gì
mà lạ dzậy, ngay cả Sa Đéc hay các quận hẻo lánh cũng không có cảnh nầy,
đừng nói tới Vĩnh Long. Tui nghe lời, xề vào ngồi mép bộ ván, hai chưn
thòng đung đưa trên mặt đất rồi ....sau đó khi tui chưa có cơm thì thêm
mấy người nữa bước vào cũng tìm mép ván ngồi tỉnh queo! Cũng có người
ngồi xếp bằng kiểu thiền phía bên trong ván vì 4 mép ván hết chỗ ngồi!
Có người bưng tới cho anh em tui hai dĩa cơm sườn nướng mở hành thơm phức như cơm sườn nướng bắc Mỹ Thuận.
Sau
bữa cơm dĩa đó, tui không đến ăn một thời gian khá lâu, khoảng 1 năm,
Khi hai anh em mướn 1 phần trước của 1 căn nhà trong hẻm rộng, vừa xe
cam nhông, nối đường Trần Quý Cáp qua Phan Đình Phùng thì oái oăm thay,
từ nơi tui mướn đến căn nhà bán cơm mặt đường Trần Quý Cáp chừng 50
thước tây!
Lúc
nầy bà đã sửa sang căn nhà khang trang hơn nhưng vẫn là căn nhà bình
thường, nhưng có phần thay đổi cho ra vẻ một quán ăn: có mấy cái bàn bên
trong cạnh quầy thức ăn, và buổi chiều tới giới nghiêm thì có bày vài
bàn nữa trên mặt lộ, trước cửa nhà. Thực khác nhiều khi ngồi chung 1
bàn nhưng hoàn toàn xa lạ vì thiếu ghế. Như vậy cho thấy quán của bà
ỲỲY khá đắc. Về thức ăn thì đặc sệt thức ăn miền nam: thịt kho trứng
vịt (chánh hiệu trứng vịt),....hũ nước mắm ớt hấp dẫn......Các thức ăn
rất bình dân và giá cũng bình dân luôn. Thí dụ như thịt kho thì vừa có
nạt vừa có mỡ còn miếng da hẳn hòi. Mở ngoặc: nói về hiện nay tui cũng
có thit kho trứng (gà) ngon ăn hằng ngày nhưng "ba bỏ miếng mỡ còn dính
kià (miếng mỡ nặng khoảng nửa gram)" hay "ba bỏ miếng da và miếng mỡ cho
sạch...." cho nên da mặt tía nó hiện nay nhăn như giẻ rách!. Đóng
ngoặc.
Thành
phần thực khách cũng thật khó biết hết: có thể các sĩ quan hay các anh
lính hay các anh cảnh sát, có thể các thư ký, có thể sinh viên, cũng có
thể các anh đạp xích lô hay tài xế taxi hay một số người ăn mặc tươm
tất, các gương mặt thường xuất hiện trên sân khấu cải lương hay sân khấu
tân nhạc.....Thành phần ăn uống đạm bạc nhứt là các anh đạp xích lô:
chỉ một dĩa nhiều cơm trắng chan thêm vài muỗng nước thịt kho kèm theo
một miếng da heo kho cong queo, nhìn các anh ăn ngon lành! Kế đến là
các anh sinh viên với một dĩa cơm trắng, chan nước thịt kho với 1 trứng
vịt kho.
Khoảng
1970, căn nhà của bà được xây dựng lại rất khang trang, 2 từng lầu và
từng trệt là Quán Cơm Tấm Trần Quý Cáp. Sau 30 tháng Tu 1975, tui còn
đến ăn một hai lần, nhưng hương vị thay đổi nhiều...
Điều thay đổi nầy từ thức ăn hay từ lưỡi của tui?
Nguyễn Cao Khải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét