Thứ Hai, 13 tháng 12, 2021

Gửi Người Dưới Mộ - Lá Mùa Thu

 

Gửi Người Dưới Mộ

Trời cuối thu rồi – Em ở đâu?
Nằm bên đất lạnh chắc em sầu?

Thu ơi! Đánh thức hồn ma dậy,
Ta muốn vào thăm nấm mộ sâu.

Em mộng về đâu?
Em mất về đâu?
Từng đêm tôi nguyện, tôi cầu,
Đấy màu hương khói là màu mắt xưa.

Em đã về chưa?
Em sắp về chưa?
Trăng sao tắt, ngọn đèn mờ
Ta nằm rỏ lệ đọc thơ gọi hồn.

Em hãy cười lên vang cõi âm,
Khi trăng thu lạnh bước đi thầm.
Những hồn phiêu bạt bao năm trước,
Nay đã vào chung một chỗ nằm.

Cười lên em!
Khóc lên em!
Đâu trăng tình sử,
Nép áo trần duyên?
Gót sen tố nữ
Xôn xao đêm huyền.
Ta đi, lạc xứ thần tiên,
Hồn trùng dương hiện bóng thuyền U Minh.

Ta gởi bài thơ anh linh,
Hỏi người trong mộ có rùng mình?
Nắm xương khô lạnh còn ân ái?
Bộ ngực bi thương vẫn rợn tình?

Hỡi hồn tuyết trinh!
Hỡi người tuyết trinh!
Mê em, ta thoát thân hình,
Nhập hồn cây cỏ, đa tình mỗi đêm.

Em có vui thêm?
Em có buồn thêm?
Ngồi bên cửa mộ,
Kể cho ta biết nỗi niềm.

Thần chết cười trong bộ ngực điên,
Ta nghe em thở tiếng ưu phiền.
Nỗi lòng xưa dậy tan Thanh Vắng.
Hơi đất mê người – Trăng hiện lên.

Đinh Hùng
***
Bài Cảm Tác:

Lá Mùa Thu

Lá rơi, gió thổi về đâu
Từng lớp vàng rơi đọng lớp sầu
Trời còn phong ba xua lá dậy
Người còn chôn lá xuống vực sâu

Lá rụng về đâu
Gió thổi về đâu
Ta đi nhặt lá nguyện cầu
Xanh vàng đỏ tím gợi màu thu xưa
Lá sắp rụng chưa
Lá đã rụng chưa
Chiều thu đã tắt, phủ sương mù
Ta ngồi đếm lá đọc thơ gọi hồn
Lá ơi!
Về chốn xa xăm

Rồi đây:
Tuyết phủ lá âm thầm …
Những tầng lá rụng bao thu trước
Nay cũng vào chung một chỗ nằm*
Lá còn lạnh không
Có nhớ không
Lá nào ghi sử *
Lá nào xe duyên *
Mày chau tố nữ
Xôn xao cùng huyền

Lá nào lạc nẻo động tiên
Lá nào réo rắt ngọc tuyền bình minh
Lá thư dưới nến lung linh
Ngỡ như tóc rối vướng bên mình
Khiến chị Hằng Nga thèm ân ái
Mà sao chú Cuội chẳng tỏ tình

Sao Khuê

* Lá rụng mùa thu được gom vào một chỗ rồi đem về làm phân bón
* Nguyễn Trãi dùng mỡ viết vào lá
“ Lê Lợi vi quân Nguyễn Trãi vi thần” cho kiến ăn, giả thành câu sấm cho dân theo phò Lê Lợi diệt được quân nhà Minh.
* Cung nữ trong cung cấm thả lá theo suối mà nên duyên
* Con mắt lá răm, lông mày lá liễu chỉ người đẹp
* Lá đào rơi rắc lối thiên thai … Thơ Tản Đà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét