Thứ Bảy, 18 tháng 12, 2021

Điệp Khúc Nhớ Đảo - Refrain Of Missing The Island


Điệp Khúc Nhớ Đảo 

Ngày Mai Trở Lại Đảo.
Biển có còn xanh.
Rừng có còn hoang.
Trời có còn nhiều mây trắng.
Ngày mai trở lại đảo.
Cỏ may có còn vờn nhau tới mãi cuối đồi.

Ngày mai trở lại đảo.
Con sấu già đêm có còn quẫy,
Trong lạch sâu Cửa Cạn.
Bãi Bổn, sao biển năm cánh có còn,
nằm soải dài dưới rặng dừa thưa.

Ngày mai trở lại đảo.
Có còn ghẹ xanh ghẹ đỏ,
Trên bến vắng Hàm Ninh

Ngày mai trở lại đảo.
Bầy cá voi có còn nằm phun nước,
Mỗi mùa ruốc đến rủ nhau về.
Lũ cá heo có còn chờ,
Rỡn cùng thuyền trên sóng.

Ngày mai trở lại đảo.
Có còn chim biển bay ngược gió,
Đưa ta về những đảo mờ xa.

Ngày mai trở lại đảo.
Có đêm nào còn trong,
Đèn lập lờ trên đỉnh Bokor,
Dẫn lối về tránh Vũng Trâu Nằm.

Ngày mai trở lại đảo.
Mưa lũ có còn đổ,
Sóng ngập tràn bờ nước Dương Đông.

Ngày mai trở lại đảo.
Xuôi thuyền về An Thới.
Thăm xóm đạo Ba Làng.
Đừng qua Mũi Ông Đội,
Đã sẵn mồi Biên Mai.

Ngày mai trở lại đảo.
Nhớ ghé qua Hòn Thơm,
Xem lại bầy cá nhỏ,
Có còn trong dãy san hô.

Ngày mai trở lại đảo.
Tiếng súng không còn nữa.
Anh dân vệ trong làng,
Chú du kích bên sông,
Bắn bâng quơ cho có lệ,
Sợ vỡ mất thiên đường.

Ngày mai trở lại đảo.
Nhớ con chó Phú Quốc quá.
Năm tháng bạn cùng ta,
Trong quận nhỏ đìu hiu,
Đi lạc đâu mất rồi,
Lòng buồn thương vô hạn.

Ngày mai trở lại đảo.
Con trâu rừng cuối cùng đã chết 
Con trâu rừng cuối cùng đã chết
Huyền thoại ngày xưa đã vỡ rồi
Huyền thoại ngày xưa đã vỡ rồi

Vỡ thật rồi...
Ngày mai trở lại đảo.
Nhớ tìm về Dinh Cậu,
Cồn cát bên sông chắc có còn.
Những nấm mộ đạo trăm năm cổ,
Chúa có đến kịp mang về Thiên quốc không 

Ngày mai trở lại đảo.
Nghĩa trang Quốc quân tha hương ngoài phi đạo,
Có còn mỏi mắt vọng cố hương.

Ngày mai trở lại đảo.
Có còn căn nhà sàn cửa biển.
Có còn hàng dừa xanh rợp mát.
Cô gái năm xưa chắc chẳng chờ.

Ngày mai trở lại đảo.
Câu chuyện sáu mươi năm cũ,
Thôi đành để lại gửi thiên thu.
Thôi đành để lại gửi thiên thu...

Nguyễn Công Khanh 
07-2020
***
Bài Dịch:

Refrain Of Missing The Island

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,
Wondering if the ocean is still blue in colour,
And the forests are still having their wilderness,
And the sky is still covered with many clouds in their whiteness.
Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,
Wondering if the chrysopogon stalks are still playing together at hills’ ends forever.

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,
Wondering if the night old crocodile is still tossing and turning over
In the Cửa Cạn Shallow Port’s deep water
And in Bổn Beach, if five pointed starfish are still
Stretching fully under rows of coconut trees so few.

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,
Wondering if there are still blue and red sentinel crabs in living
On the deserted quay of Hàm Ninh

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,
Wondering if the flocks of whales are still lying spouting water
Waiting for the season of the sergestidae to come back, or
If the flocks of dolphins are still waiting there anymore
To play with the boats on the waves along the shore.

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,
Wondering if there are still sea birds that ride against the wind over,
That will bring me to faraway islands, so far that they are visibly blurred.
Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,
Wondering if there are still some nights when the sky is getting clearer.
When the lights are flashing on Mount Bokor,
Guiding the way, avoiding the Hollow of The Lying Buffalo.

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,
Wondering if the tropical rains are still pouring down the water,
If the waves are still overflowing the coasts of Dương Đông as ever.

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,
I will be riding the boat downstream to An Thới later,
Visiting the Ba Làng Village of religious followers,
Refraining myself from coming to Point Ông Đội’s border,
Since we already have the foods of Biên Mai, which are sweeter.

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,
Reminding myself to visit Thơm Island, a place of nature,
To review if the school of tiny fish swimming in the water
Is still residing in the coral reef in order to wander.

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,
Where the sounds of guns can be heard no longer,
Where a member of the team of Village’s Defenders
Or the guerilla fighter across the river
Will only once in a while pull the rifle’s trigger
Lest they destroy the heavenly realm of villagers.

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,
Just to long for my Phú Quốc doggie the retriever,
That has been with me so long in friendship,
In the remote desolate district,
Who has been lost somewhere somehow,
Leaving an unhealable hurting wound in my heart now.

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller
Where the last wild buffalo has already died.
Where the last wild buffalo has already died.
And the old myth has broken into pieces,
And the old myth has broken into pieces,
It has truly broken into pieces ...

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,
Reminding myself to go back to the Mansion of the Master
Wondering if the graves on the islet beside the river,
Where the hundred year old ones of the faithful followers,
Will be brought back in time to Heaven by God the King of All Orders.

Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,
Wondering if the National Guards’ Cemetery in diaspora beyond the runway,
Will still be longingly looking over for the home country so far away.

Tomorrow when I will be returning to the island as a traveller,
Wondering if there is still the stilt house at the sea port looking over,
Where rows of coconut trees are providing the cool shade,
Where the girl of the old years has probably lost her patience to wait.

Tomorrow when I will be returning to the island as a traveller,
Letting the sixty-year-old story become fader
Resigning myself to let it be immersed in time forever
Resigning myself to let it be immersed in time forever.

Hương Cau Cao Tân
23.02.2021 in British Columbia, Canada


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét