Lạnh Lùng!
Lòng đà nguội lạnh mặc thu sang
Không xót, không thương chiếc lá vàng
Không để nhạc thu làm thổn thức
Hững hờ dế lạnh nỉ non than
Không nghe lanh lảnh vịt từng bầy
Man mác lưng trời lướt gió mây
Bỏ lại đồng hoang bao tổ ấm
Bơ vơ lau lách tuyết rơi đầy!
Không còn xao xuyến mảnh trăng tan
Mặc cánh hoa rơi kiếp phủ phàng
Mặc tiếng rừng chiều nai réo gọi
Không nhìn phố sá tím chiều hoang.
Lạnh lùng không lắng tiếng mưa thu
Mặc gió thê lương khói mịt mù
Mặc cánh chim ngàn đôi cánh mỏi
Mặc người chinh phụ khóc chinh phu!
Chiêm chiếp trên cành bỗng cảm thương
Một con chim nhỏ lạnh trong vườn.
Bỗng nghe chai đá dường tan biến
Xao xuyến thu ơi nỗi đoạn trường!
Mailoc
12-09-21
***
12-09-21
***
Bài Họa:
Từng Đêm Thao Thức
Âm thầm lặng lẽ tiết đông sang
Chậu cúc ngoài hiên rũ cánh vàng
Cây cối co ro trong giá lạnh
Góc nhà âm ỉ bếp hồng than
Như con chim lẻ chịu xa bầy
Rời bỏ đường bay với đám mây
Sống kiếp cô đơn đời tẻ nhạt
Một mình thui thủi nhớ thương đầy
Nỗi sầu chất chứa mãi không tan
Tình vẫn keo sơn chẳng phụ phàng
Sao phải chia lìa hai lối rẽ
Trong chiều thu ấy, mộng tan hoang
Từng mùa thu đến lại mùa thu
Chân bước đường xa cõi tối mù
Đơn lẻ bên trời riêng chiếc bóng
Từng đêm ôm gối vọng hiền phu
Mười mấy năm rồi vẫn nhớ thương
Đêm nghe tiếng lá rụng sau vườn
Ngỡ chân ai bước lên thèm cửa
Rồi lại rời xa...suốt dặm trường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét