Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2022

Phần Quan Trọng Nhất Cơ Thể

 

Bài này Chẩm Tá Nhân đã phóng tác từ 5 năm trước sau khi đọc bản tiếng Tây Ban Nha do một bà bạn thân người Puerto Rico gửi cho. Sau đây là bài thơ Chẩm Tá Nhân viết:

Phần Quan Trọng Nhất Cơ Thể

Một ngày nọ Mẹ tôi hỏi tôi:
"Phần cơ thể nào, tôi muốn biết,
Đối với cậu, quan trọng hơn hết?"
Ngày tháng qua, gắng sức tìm tòi,
Sau nhiều lần suy tới, tính lui,
Câu trả lời, lúc tôi rất trẻ,
Là nhất định không gì có thể
Quan trọng hơn được cả âm thanh.
Cho nên tôi nói với Mẹ mình:
"Mẹ! Cái tai thật tình quan trọng."
Mẹ tôi nói: " Không! Không hẳn đúng.
Có nhiều người mất thính giác, nhưng
Vẫn sinh hoạt một cách bình thường.
Con tiếp tục gắng công suy nghĩ.
Rồi Mẹ sẽ hỏi con lần nữa."
Và mấy năm lần lữa trôi qua,
Tôi nghĩ mình chín chắn hơn xưa
Nên bảo Mẹ: "Mẹ à, con nghĩ
Thị giác thật cần thiết, bởi thế
Đôi mắt mình đáng quý vô cùng!"
Mẹ tôi cười: "Con chín chắn hơn.
Nhưng trả lời vẫn còn chưa đúng.
Có rất nhiều người mắt không sáng,
Vẫn thành công, đứng vững trên đời!"

Và cứ thế, ngày tháng dần trôi,
Thêm vài ba lần, gọi tôi, Mẹ hỏi.
Nhưng mỗi lần tôi trả lời, Mẹ nói:
"Con thông minh hơn với tháng ngày,
Nhưng trả lời chưa đúng. Rồi đây
Đáp án trong tay con sẽ có..."
Rồi thời gian qua như nước đổ,
Ông nội tôi tạ thế, lìa đời.
Cả gia đình buồn khổ khôn nguôi.
Mọi người khóc, Bố tôi cũng khóc.
Giây phút đó tôi không quên được.
Vì trong đời, ông khóc hai lần,
Trước đó, tôi chỉ thấy một lần.
Đến lúc mà mộ phần đã đóng,
Mọi người nói lời cuối đưa tiễn,
Mẹ nhìn tôi, ánh mắt dịu hiền:
"Con vẫn chưa biết, phải không con,
Cái phần nào là phần quan trọng
Của cơ thể, dù đã cố gắng?"
Tôi ngạc nhiên, Bà chọn hỏi tôi
Đúng vào giờ phút buồn thì thôi.
Đây chỉ là trò chơi, tôi tưởng,
Giữa hai mẹ con. Nhưng vừa thoáng
Thấy mắt tôi có dáng hoang mang
Bà bảo tôi, giọng thật dịu dàng:
"Câu hỏi này vô cùng quan trọng,
Bởi vì bao năm tháng vừa qua
Những câu trả lời con cho ta,
Ta đều bảo con là không đúng.
Và luôn giải thích thật thỏa đáng.
Nhưng hôm nay đã đúng thời cơ
Cho con câu trả lời của ta."
Thấy ánh nhìn hiền từ, mà chỉ
Có thể đến từ một bà mẹ,
Qua đôi mắt đẫm lệ của Bà,
Tôi vòng tay ôm Mẹ thiết tha.
Và trong lúc vai tôi Bà tựa,
Bằng những lời hết sức nhỏ nhẹ,
Bà nói: "Con nhớ nhé, con ơi,
Phần cơ thể quý nhất trên người
Chính là đôi bờ vai, con ạ!"
Tôi thắc mắc: "Có phải vì nó
Là phần giúp chống đỡ đầu con?" 
Mẹ tôi nhẹ lắc đầu: "Không, không,
Nó nâng đỡ, lúc cần, đầu của
Những người mà con yêu, con quý.
Hay những người bạn của đời con,
Mỗi khi mà họ khóc, họ buồn.
Mỗi chúng ta trong suốt cuộc sống
Ai cũng sẽ có lúc cần đến
Một bờ vai thật vững đỡ, nâng.
Để mà khóc, cho vơi nỗi buồn.
Mẹ vẫn luôn ước mong con có
Thật nhiều tình yêu và bạn hữu,
Để lúc nào biến cố xẩy ra,
Con sẽ có bờ vai để mà
Có thể khóc những khi cần thiết,
Như trên vai con, Mẹ đang khóc!"

Chẩm Tá Nhân (Phóng tác)
09/13/2017
------

LA PARTE MÁS IMPORTANTE DEL CUERPO

Un día mi madre me preguntó cuál era la parte más
importante del cuerpo. A través de los años trataría de buscar la
respuesta correcta.
Cuando era más joven, pensé que el sonido era muy importante para
nosotros, por eso dije,
- "Mis oídos, Mamá".
Ella dijo: "No, muchas personas son sordas y se arreglan
perfectamente. Pero sigue pensando, te preguntaré de nuevo."
Varios años pasaron antes de que ella lo hiciera.
Desde aquella primera vez, yo había creído encontrar la respuesta correcta.
Y es así que le dije:
- "Mamá, la vista es muy importante para todos, entonces deben
ser nuestros ojos."
Ella me miró y me dijo:
- "Estás aprendiendo rápidamente, pero la respuesta no es correcta
porque hay muchas personas que son ciegas, y salen adelante aun sin sus ojos".
Continué pensando cuál era la solución. A través de los años, mi madre
me preguntó un par de veces más, y ante mis respuestas la suya era: "No,
pero estás poniéndote más inteligente con los años, pronto acertarás".
El año pasado, mi abuelo murió. Todos estábamos dolidos.
Lloramos. Incluso mi padre lloró. Recuerdo esto sobre todo porque fue la segunda
vez que lo vi llorar. Mi madre me miraba cuando fue el momento de dar el
adiós final al abuelo. Entonces me preguntó,
- "No sabes todavía cuál es la parte más importante
del cuerpo, hijo?".
Me asusté cuando me preguntó justo en ese momento. Yo siempre había creído que ese era un juego entre ella y yo.
Pero ella vio la confusión en mi cara y me dijo,
- "Esta pregunta es muy importante. Para cada respuesta
que me diste en el pasado, te dije que estabas equivocado y te he dicho por qué................
Pero hoy es el día en que necesitas saberlo......"
Ella me miraba como sólo una madre puede hacerlo. Vi sus ojos llenos de
lágrimas, y la abracé. Fue entonces cuando apoyada en mí, me dijo:
- "Hijo, la parte del cuerpo más importante es tu hombro".
Le pregunté, "¿Es porque sostiene mi cabeza?", y ella respondió:
- "No, es porque puede sostener la cabeza de un ser amado o de un amigo cuando llora. Todos necesitamos un hombro para llorar algún día en la vida, hijo mío. Yo sólo espero que tengas amor y amigos, y así siempre tendrás un hombro donde llorar cuando lo necesites, como yo ahora necesito el tuyo."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét