Thứ Tư, 27 tháng 10, 2021

Cách Một Ngọn Đèo



Chỉ một đoạn đường 20 cây số
mà lê thê, dịu vợi tựa muôn trùng
Núi, rừng, mây, trải từng nỗi nhớ nhung
đan sương, khói thành lối qua Ô Thước!

Bởi chinh chiến và tang thương đất nước
luôn phủ đầy trên Quê Mẹ thân yêu
Là chinh nhân thời gian chẳng được nhiều
cứ nặng trĩu hành trang chờ ngược bắc!

Cách một ngọn đèo mà xa lơ, xa lắc!
Đỉnh mây vương thầm lặng đợi sương chiều
Từ ngàn xưa lời vọng của tình yêu
thường lạc lối khi vượt đường qua rừng, núi!

Em thường trách tôi sao cứ hoài...hứa cuội!
Huế thương ơi! Dẫu xa cách đôi nơi
Em vẫn cùng tôi sánh bước khắp phương trời
Trong tâm tưởng, ngoài địa hình...trên muôn ngã!

Người ở Sơn Trà mà hồn nơi Bạch Mã (1)(2)
Tôi mơ ngày dừng chân đỉnh Hùng Quan (3)
dang vòng tay nối bọt sóng sông Hàn (4)
với trùng điệp của núi, rừng, mây Thừa Phủ.(5)

Chưa gặp nhau nhưng hoa lòng đang kết nụ
Tình trao Em đã qua mấy sơn khê
Huế thương ơi! Lòng tôi nguyện câu thề
Vượt Vân Ải đến Thừa Thiên mừng hạnh ngộ! (6)

Huy Văn
(Phú Lộc, 1974)

(1) Bán đảo Sơn Trà, Đà Nẵng
(2) Núi Bạch Mã, phía tây bắc đỉnh Hải Vân,
thuộc quận Phú Lộc/ Thừa Thiên
(3) Đệ Nhứt Hùng Quan ( tức đỉnh đèo Hải Vân )
(4) Có xuất xứ từ nhiều nguồn, trong số đó có sông Yên/Thanh Bồ, sông Cẩm Lệ và sông Cái/Vĩnh Điện. Ra đến biển thì được gọi là sông Hàn ( Hàn= rộng lớn, bao la)
Người xưa gọi là Hàn Môn. Đời nay gọi là Cửa Sông Hàn
(5) Tên gọi thuở xưa của Thừa Thiên
(6) Một tên khác của Hải Vân.
Nói về Hải Vân, ca dao Việt Nam có câu:
Chiều chiều mây phủ Ải Vân
Chim kêu ghềnh đá gẫm thân lại buồn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét