( Vườn nhà của Tác Giả)
Sau những ngày nắng nóng như thiêu như đốt ..Hôm nay có chút gió nhẹ trở về bên hiên nhà...Cuối Hạ rồi còn chi mà nắng hè vẫn còn tha thiết rực rỡ dạo quanh đất trời để cho hoa cỏ cảnh vật héo úa...
Buông cọ rời khỏi phòng vẽ mình nhẹ bước dạo một vòng trong khu vườn nhỏ...Qua những ngày ngập chìm trong cái nóng của mùa hè năm nay... khu vườn sáng nay như bừng tỉnh dưới những cơn gió mát rượi từ phía bên kia Dòng Sông Mơ ( MEUSE ) thổi qua ....khu vườn thêm linh động khi vẫn còn những tia nắng vàng thật mềm mại đong đưa theo gió trải nhẹ trên đầu cây ngọn cỏ...
Cái tĩnh lặng bình yên của buổi sáng cuối Hạ đang nhẹ nhàng len lén đi vào lòng mình...Hít một hơi thật sâu...mình nhắm mắt như muốn giữ lại phút giây bình yên này...như muốn nhốt khoảng trời xanh nắng vàng trên cao vào lòng...
Nhưng có một chút gì đó ... làm lòng mình lắng đọng mà nghe xót xa... khi nghĩ về đất nước Ukrain với bao nỗi đau thương vỡ òa...tang tóc đang vây kín...Và nghĩ về tất cả...tất cả...
Chỉ nghĩ thôi...không biết làm gì hơn...Chỉ biết cầu nguyện...Chứ mình chẳng biết gì hơn, khi mình còn nhỏ bé hơn hạt bụi muối giữa lòng Đại Dương bao la mênh mông ...
Lòng mình bỗng chùng xuống... Cái cảm giác bình yên, thanh thản lúc nãy như theo nhau cuốn bay khỏi lòng...
Quay vào nhà với nỗi buồn lắng đọng ...ngồi thẫn thờ bên bức tranh vẽ dở dang nước mắt chạy quanh ...
Belgique một buổi sáng cuối Hạ...
Tháng 09/ 2022
Tuyết Phan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét