Tôi và em chạy trên cánh đồng vừa gặt
Những gốc rạ khô bối rối dịu dàng
Ta cùng thả cánh diều bay mỏi mắt
Khói bếp chiều quê dìu dịu lan man…
Con nghé bên kia vừa hí tiếng lạc đàn
Như tuổi thơ tôi đi vào ngõ cụt
Rẫy bắp giồng khoai chiều lên ray rức
Em lạc hồn vào ký ức mùa Đông.
Quê tôi bây giờ không còn cánh diều ngoài đồng
Không còn khói bếp mái tranh nghèo lan tỏa
Con đường tráng nhựa không còn hơi đất thở
Cũng như em không còn trên đồng cỏ chiều nay.
Tôi trở về hai bên đường hoa lá thở dài
Nấm mồ Mẹ im lìm bên đường cao tốc
Mất Mẹ mất em tôi rưng rưng bật khóc
Mất quê hương tôi cô độc cả tâm hồn.
Dương Hồng Thủy
tiêu đề Nhãn
- BIÊN KHẢO
- CÂU ĐỐI
- CỔ THI
- GIA CHÁNH
- GIẢI TRÍ
- HÌNH ẢNH HỘI NGỘ
- HÌNH ẢNH NAY
- HÌNH ẢNH XƯA
- HỘI HỌA
- KHOA HỌC
- LỊCH SỬ
- LỜI HAY Ý ĐẸP
- LƯU NIỆM
- NHẠC
- SỨC KHOẺ
- SƯU TẦM
- THƠ
- THƠ CẢM TÁC
- THƠ DỊCH
- THƠ DIỄN NGÂM
- THƠ NHẠC
- THƠ PHỔ NHẠC
- THƠ SƯU TẦM
- THƠ TRANH
- THƠ TRANH NGHỆ SĨ
- TIN BUỒN
- TIN VUI
- VĂN
- VŨ HỐI THƯ HỌA
- VƯỜN THƠ VIÊN NGOẠI
- XƯỚNG HỌA
- YOUTUBE
Thứ Ba, 6 tháng 7, 2021
Quê Hương Tôi
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét