Gọi tên. Khi tâm bạn lăng xăng: buồn, sợ, lo, hồi hộp, bứt rứt, không an, hận, ghét, nhớ, thương…
bạn hãy nhìn thẳng vào Tâm để xem đúng trạng thái và tên nó là gì lúc đó.
Khi thấy đúng "đứa" phá phách thì bạn, như cô giáo, kêu tên nó, chừng 2-3 phút sau bạn sẽ thấy nó biến mất, y như lúc chúng ta dạy học, gặp trò nào phá, mình gọi tên nó là nó sợ và hết phá (lúc đó).
Sao Khuê áp dụng 2 năm, rất hiệu nghiệm.
Dừng lại và chuyển hướng suy nghĩ: khi chán đời, buồn… bạn tự ra lệnh: stop và ngó đi cái khác(sắc trần sẽ giúp bạn quên ý xấu vừa qua = tà niệm, vọng niệm..) bạn chuyển sang ý niệm mới như mây đẹp, hoa đẹp… như lúc vào phòng tối thì bật đèn lên cho sáng.
Rồi sau đó bạn quay về với chánh niệm vì...
Mọi việc sẽ qua đi
Chán đời thì ngó mây trôi
Bềnh bồng trắng xoá giữa trời xanh tươi (dừng lại, chuyển dòng suy nghĩ)
Cảm ơn Trời giữ thân tôi
Vẫn còn mạnh khỏe, đừng, ngồi, đi, ăn …
Cảm ơn tâm lúc lăng xăng (quán Tâm, pháp và gọi tên )
Để thấy dừng lại, yên bằng, thích sao
Dù cho rắc rối thế nào
Thời gian sẽ xếp chúng vào hư vô
Chánh niệm để thấy cái “bồ “
“Quá khứ, dĩ vãng”: hồ đồ, rỗng không!
Tương lai, kế hoạch đã thông (già quá thì vào nhà già)
Bảo bối có sẵn, động lòng mà chi
Temps present giữ chặt “thì “. ( thì hiện tại, thì tương lai …: chia động từ tiếng Pháp)
Hiện tại an trú, vui vì học kinh
Dù bên tai có chầy kình (gặp khó khăn)
Tâm an, dẫu có giật mình tí ti:
Mọi việc rồi sẽ qua đi
Từ từ giải quyết chuyện chi cũng thành.
Sao Khuê
8 fev 23
hay quá
Trả lờiXóa