(Xin thắp nén nhang kính bái biệt Nhà Danh Hoạ)
” Ông rất yêu đời, quá yêu đời ”
Hoạ sĩ VŨ HỐI đã rời chúng ta
Nụ cười thân thiện gần, xa
Ngữ ngôn chân thực bao la vô cùng
Tam Kỳ, Quảng Tín phương đông
Hội An, Đà Nẵng mênh mông thủa nào
Vượt không gian tới ngàn sao
Nhà danh hoạ đã bước vào hư vô
Nét đan thanh vẫn điểm tô
Bức tranh nhân thế chưa khô sắc mầu
Tiếc thương Hoạ Sĩ Á Âu
Tuyệt vời hình ảnh muôn sau nhớ người…
Los Angeles 19 – 8 – 2022
Cao Mỵ Nhân
***
THƯ HOẠ TÀI DANH.
Còn vài ngày nữa là đám tang Nhà Danh hoạ VŨ HỐI , hay Hoạ sĩ lừng danh Vũ Hối, sẽ được tổ chức bên miền đông Hoa Kỳ, rất trang trọng.
Tôi muốn ghi mấy lời về hiện tượng Nhà Danh Hoạ VŨ HỐI để làm ... kỷ niệm thôi.
Bởi lẽ xã hội GOOGLE bây giờ có cái gì mà ông Gù đó không trả lời bạn đọc được, cần chi ghi với chép chứ .
Hoạ sĩ VŨ HỐI đơn giản thôi, trường hợp tôi tôn vinh ông lên là Nhà Danh Hoạ năm 1982 ở Saigon, vào một buổi hội thơ đặc biệt tại tư thất ông Trần Trọng Hiếu ở quận 3 thủ đô chế độ cũ VNCH, từ đó danh xưng Nhà Danh Hoạ của ông đã vượt xa thật nhanh .
Hội thơ đó dành cho Hoạ Sĩ VŨ HỐI giới thiệu một bức tranh ,mà có lẽ hầu hết bạn bè văn học nghệ thuật đều hơn một lần được biết .
Bức tranh in hình một thiếu nữ mặc áo dài bông đỏ, quần trắng, chân không, tóc đen thả dài trước ngực trong tư thế ngồi nghiêng, đặc biệt một bàn tay cầm chiếc lược chặn ngang mớ tóc dài, như chia đôi mớ tóc theo chiều hướng bắc nam, có nghĩa chiếc lược là dòng sông BẾN HẢI trên lãnh thổ VIỆT NAM kể từ 20 - 7 - 1954 vậy.
Điều đặc biệt của bức tranh nêu trên , là cô gái ngồi trên chiếc chõng tre trong căn phòng vách nát, qua khung cửa sổ, thấy trời mưa lâm râm , gió nhẹ đủ làm rách mấy tàu lá chuối, cây chuối gầy nghiêng muốn đổ.
Nhóm bạn tập trung hôm ấy gồm giới nữ lưu thuộc Hội Thơ QUỲNH DAO, một hội thơ đặc bệt được thành lập ở miền nam VN năm 1960, do cố Nữ Sĩ CAO NGỌC ANH ( sanh 22 - 12 - 1878, mất 14 - 10 - 1970 ) làm Niên trưởng , mãn phần 91 tuổi.
Thành phần tham dự: Nữ sĩ Mộng Tuyết Thất Tiểu Muội, Vân Nương, Uyển Hương , Tôn nữ Hỷ Khương vv...
Quý vị khách nam : Luật Sư Lê Ngọc Chấn cựu Bộ Trưởng Quốc Phòng, cựu Đại Sứ VNCH ở Anh và Tunisie, các vị nêu trên đã qua đời, còn tại thế giáo sư Nguyễn Thuỳ hiện ở Pháp, Hoạ sĩ VŨ HỐI, nhân vật tôi đang kể hôm nay , mới vừa mệnh chung ngày 19 - 8 - 2022.
Trên danh nghĩa một Hoạ Sĩ tên tuổi , nhưng ngoài bức vẽ người thiếu nữ chải tóc chia đôi nam bắc trong một hình ảnh nghèo nàn chinh chiến ở quê hương VN ra, thì tôi vì nhiều thứ lý do, không được biết thêm một hoạ phẩm nào nữa .
Chỉ đồng thời được nghe danh ông năm 1962 đã được mời vô Toà Bạch Ốc vẽ chân dung Tổng Thống Mỹ JOHN F KENNEDY, vị Tổng Thống thứ 35 của HOA KỲ.
Bản tánh tôi bấy giờ lại ưa bông lơn, trong vai trò người điều khiển chương trình vui vẻ, bằng vào cớ Hoạ Sĩ đã vẽ chân dung cho TỔNG THỐNG KENNEDY, tôi phong danh NHÀ DANH HOẠ VŨ HỐI từ đó, 1982, cách đây đúng 40 năm.
Nhà Danh Hoạ VŨ HỐI với Thi Đàn Quỳnh Dao của chúng tôi rất thân thiết, không một kỳ hội họp thơ ca nào không có sự hiện diện của ông . Bấy giờ 1982, Hoạ Sĩ VŨ HỐI thường đi chiếc vespa, ông cũng mới 50 tuổi , thuộc giới trẻ trong hàng ngũ thi văn sĩ QUỲNH DAO , quý cụ toàn 60 tuổi trở lên , ngoại trừ chị Tôn Nữ Hỷ Khương và tôi còn chơi vơi theo đàn sáo, thua ông cả giáp.
Nhưng cái điều tôi muốn nhắc lại kỷ niệm hôm nay, là tôi muốn nói tới 2 lãnh vực văn nghệ khác của Nhà Danh Hoạ VŨ HỐI. Đó là làm thơ và viết thư hoạ .
Về THƠ thì hoạ sĩ Vũ Hối đã có các tác phẩm như ghi trong tiểu sử ông rồi, đa phần bằng hữu thân quen hay nói chuyện thơ với ông, ít ai nhắc đến tranh ảnh do ông vẽ, và chính ông cũng không đề cập đến những cuộc triển lãm nào, có lẽ chúng tôi xa lạ với thế giới hội hoạ, nên cũng không ai đòi ông giới thiệu thêm hoạ phẩm của ông.
Qua phần THƯ HOẠ thì quả là một sinh hoạt sung mãn nhất của ông trong mấy chục năm cuối thế kỷ trước và đầu thế kỷ này.
Hầu như không một tập thơ nào không có phụ bản THƯ HOẠ của Hoạ Sĩ VŨ HỐI . Có quý vị còn được Nhà Danh Hoạ tặng cho 4,5 bức thư hoạ nơi tập thơ của mình .
Điều này cũng không cần giới thiệu thêm, vì đa phần thi sĩ cũ ở niền Nam và nhất là ở hải ngoại này, các thi sĩ đều ít nhiều có dấu tích THƯ PHÁP VŨ HỐI .
Tôi ít được gặp gỡ ông ngoại trừ thời gian ông và chúng tôi chưa xuất ngoại .
Tôi lại là một người hơi kỳ cục là không chịu giữ lại những gì lớn lao chuyện ở xã hội chung quanh.
Thế nên trong mười mấy tập thơ tôi đã xuất bản , không có tập nào mang THƯ PHÁP VŨ HỐI .
Ngay tới nhạc bạn văn thơ đã phổ cho, tôi cũng lười giữ .
Tôi không hề có con dấu riêng tên mình, để mỗi lần tặng sách hay bán sách đóng dấu sau khi ký tên chẳng hạn .
Như vậy thì tôi làm sao có kỷ niệm với Nhà Danh Hoạ VŨ HỐI chứ.
Nhưng vẫn có kỷ niệm với bậc Hoạ Sĩ lừng danh ấy.
Lần đầu tiên ở Saigon, tại một hội thơ do anh chị LÊ THANH ĐOAN QUỲNH tổ chức , Thi sĩ kỳ cựu TRỤ VŨ, cũng từng chơi THƯ HOẠ, nói tôi hãy viết " tịch xướng " một bài hay mấy câu thơ sau khi đi tù cải tạo về .
Tôi nghĩ được 2 câu thế này:
Nhìn xuân, thấy được hình ta
Thoát từ cố cựu bước ra tân kỳ ...( cmn )
Nhà Danh Hoạ VŨ HỐI đã viết ngay tức khắc 2 câu đó, và nói: " Thế là đủ với Cao Mỵ Nhân rồi ".
Vâng tôi nghĩ vậy cũng được rồi.
Hoạ sĩ VŨ HỐI có một vị bạn mà tới chết cũng sẽ là đôi bạn không thể rời nhau, đó là ông PHAN CHỨC , cùng quê, cùng tuổi, nhưng khác nghề .
Hoạ sĩ VŨ HỐI là một nghệ sĩ hết sức phóng túng, tự do.
Còn ông PHAN CHỨC đi lính VNCH, lên tới chức Trung Tá, suốt cuộc đời binh nghiệp, chỉ làm việc ở quê nhà TAM KỲ QUẢNG TÍN , chức vụ sau cùng là Tham Mưu Trưởng Tiểu Khu Quảng Tín .
Qua Hoa Kỳ theo diện HO, hiện định cư ở tiểu bang UTAH. Ong PHAN CHỨC có thời làm báo NGƯỜI VIỆT UTAH.
Ông bạn này vốn xưa tôi mới ra trường, tôi về đơn vị Trung Đoàn 6 Bộ Binh/ Sư Đoan 2 BB, nên cùng phục vụ ở nam Hải Vân với ông Phan Chức đó.
Khi ông PHAN CHỨC nhận làm báo NGƯỜI VIỆT ở UTAH, đã lập tức mời tôi cộng tác . Và nhà binh thì thiết thực và đơn giản hơn văn nghệ sĩ .
Nên, Ông Phan Chức tự ý đưa một bài thơ gọi là tâm đắc của tôi, cho ông bạn quá thân tình thủa ấu thơ VŨ HỐI, nhờ viết Thư Hoạ.
Nhà Danh Hoạ đã lặng lẽ nghĩ lại câu chuyện thư pháp năm xưa ở VN, chúng tôi đã cùng nghĩ với 2 câu thơ nêu trên, là đã đủ... kỷ niệm Thư Pháp, nên không tiến hành viết thêm làm gì, dù sau này tôi liên tiếp in thơ.
Cho tới lần cuối, mới đây, Thi Sĩ PHAN KHÂM ở miền đông Hoa Kỳ, nhân chuyện tôi xuất bản tập thơ " CHIM BAY MỎI CÁNH " , đã tặng tôi 4 câu thơ và nhờ HOẠ SĨ TÀI DANH VŨ HỐI viết Thư Pháp, trang trọng đăng trên Diễn Đàn VĂN BÚT VÙNG ĐBHK, tuyệt đẹp .
Rồi có lẽ cũng là lần viết THƯ PHÁP sau cùng của Nhà Danh Hoạ VŨ HỐI cho Thi Sĩ PHAN KHÂM, mà tôi được hưởng ké trang Thư Hoạ viết Thơ của Thi Sĩ PHAN KHÂM, tặng Tác giả thi tập " CHIM BAY MỎI CÁNH " là tôi.
CHIM BAY MỎI CÁNH
của Nữ sĩ Cao Mỵ Nhân
Chim Bay Mỏi Cánh đậu vào Thơ
Bay lại bay đi mãi tới giờ
Thơ Mỵ cả khung trời diễm mộng
Bao nhiêu nguyện ước vẫn hằng mơ
(Phan Khâm)
Tôi chạnh nhớ lời nhạc của Trịnh Công Sơn:
" ĐI VÀ VỀ một nghĩa như nhau ", tôi cũng tạm mượn câu nói tuy thân quen với mọi người VN, song quả là lý thú, thế nhân thích làm những điều họ thích, không vì một lý do gì, kể cả lý do không gian và thời gian trước mặt trống rỗng.
Có lẽ vạn sự có duyên vô thường, thì trước sau cũng tái ngộ vô thường.
Xin thành kính phân ưu cùng tang quyến Nhà Danh Hoạ VŨ HỐI. Thành kính chúc ông phiêu diêu miền Cực Lạc .
Hawthorne 22 - 8 - 2022
Cao Mỵ Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét