Đây là bài số năm trăm tám mươi sáu (586) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo, Portland, Oregon.
Tôi sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn miền Nam nước Việt. Tôi đã sống nửa đời người nơi nước Việt quê hương tôi,.
“Sàigòn cũ nửa đời đã sống,
Những con đường, góc phố, công viên
Trái tim như cột chặt, nối liền
Từng bụi cỏ, gốc cây, tên phố”
Nhưng tôi cũng như bao người dân xứ Việt mến yêu kia phải:
“Rồi bao kẻ ra đi chấp nhận,
Cái chết kề sóng bảo đại dương
Còn hơn là ở lại thiên đường
Của Cộng đỏ, vô nhân, tàn bạo
Từng thu đến, lại từng thu đến,
Gió lạnh về tê tái, cô đơn,
Kẻ sĩ xưa ôm mối đau hờn
Nơi xứ lạ sống đời viễn khách”
(Sương Lam)
Theo vận nước nổi trôi, tôi đã lưu lạc nơi xứ người. May mắn thay, gia đình người viết vượt biên tìm tự do và được định cư ở Portland đến nay cũng đã 40 năm rồi.
Người viết yêu Portland vì nơi đây giống như Đà Lạt mà ngày xưa tôi từng mơ ước được sống. Thế là “My dream comes true” dù muộn màng và khác lạ.
Ở nơi đây, chúng tôi đã tạo lại cuộc đời mới bắt đầu bằng con số không. Con cái chúng tôi đã lớn lên và đã thành đạt. Đời sống tình cảm của tôi đã gắn liền với từng bụi cây, góc phố, tên đường ở Portland. Bạn bè tôi đã đến thăm viếng nơi đây. Người viết cũng đã đưa bạn đi viếng thăm nhiều thắng cảnh đẹp ở Portland như vườn hồng, thác Multnomah, núi tuyết Mount Hood, v..v.. Nhiều người đã bảo nơi này đẹp như Đà Lạt nhưng mưa buồn quá! Người viết cũng đã xúc cảnh sinh tình viết bài thơ Portland Thơ Mộng nhắn nhủ với bạn bè chưa đến hoặc đã đến Portland thì xin hãy “để quên con tim” ở Portland sau khi đã đến nơi đây:
Portland Thơ Mộng
Portland cảnh đẹp người hiền
Ở đây mà sống như tiên trên đời
Thu vàng, hồng nở, tuyết rơi
Sương lam lãng đãng chơi vơi mộng tình
Môi hồng, má đỏ xinh xinh
Ngày xưa Đà Lạt chuyện tình nên thơ
Bây giờ vật đổi sao dời
Portland sống lại một thời dấu yêu
Bạn xưa còn lại bao nhiêu?
Bạn nay xin giữ cho nhiều mến thương
Rồi đây vạn nẻo đường trường
Bạn về có nhớ có thương nơi này
Thì xin tay nắm lấy tay
Trao nhau lời chúc: “Mai này gặp nhau”.
(Sương Lam)
Tôi yêu Portland của tôi qua bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Mỗi mùa có một nét đẹp riêng như đã tâm tình ở trên.
Khi đã yêu một người nào đó, một nơi nào đó rồi thì trái tim của bạn, của tôi luôn hướng về người đó, nơi đó. Có đúng không bạn? Smile!
Tôi yêu Portland, Oregon của tôi như tôi đã yêu Sàigòn 40 năm trước và cũng muốn những người xung quanh tôi hay thân hữu bốn phương của tôi cũng yêu Portland của tôi luôn.
Tôi đã viết cả chục bài tâm tình đăng trên trang nhà Sươnglam Portland của tôi. Tôi thực hiện cả chục youtube về Portland, thành phố,"sương lam mờ đỉnh núi" thơ mộng đăng trên trang Youtube của tôi để bạn bè cùng thưởng ngoạn.
Mùa Xuân tôi mời bạn đi dạo vườn hoa hồng của thành phố Hoa Hồng Portland, đi xem buổi diễn hành xe hoa Rose Festival vào tháng Sáu. Mùa Hạ tôi rủ bạn đi bắt cua đào sò ở vùng biển Tillamook. Mùa Thu tôi mời bạn đi ngắm lá vàng rơi ở công viên. Mùa Đông chúng ta ngồi trong nhà nhìn tuyết đổ đón "White Christmas" nhé v..v.. Mùa nào cũng đẹp lắm nhỉ? "Tốt khoe xấu che" mà lị! Smile!
Mời Bạn, nếu có một thiện duyên nào đó, xin hãy một lần dừng chân ở Portland, Oregon để ngắm sắc màu rực rỡ của hoa tulip vào Tháng Tư, ngắm màu tím thơ mộng của hoa Lavender vào tháng Sáu, ngắm hoa thược dược muôn màu tươi đẹp vào tháng Tám, ngắm sắc vàng hoa cúc mùa Thu v...v.. Mỗi mùa có một loài hoa nở đẹp đón khách đường xa.
Nếu Bạn là người yêu hoa, chắc chắn Bạn sẽ cũng tâm đắc như người viết về giá trị của kiếp hoa dưới đây:
“Đời người như hoa nở, kiếp hoa đôi khi thật giống kiếp người, một số kiếp không được đo bằng thời gian mà bằng giá trị sống. Bông hoa kia dù biết sẽ "sớm nở tối tàn "vẫn cứ ngang nhiên tươi nở, trao tặng vẻ đẹp và hương thơm, được ngần nào thì hay ngần nấy, với tất cả khả năng và sức lực của mình. Bạn cũng vậy, hãy cống hiến cho đời tất cả những gì bạn có với tấm lòng yêu thương. Trên đất sống của mình, hãy cho những người chung quanh những điều tốt đẹp nhất. Cuộc sống sẽ dễ chịu biết bao khi có nhiều hoa đẹp tỏa hương thơm, khi có những người quyết sống như những bông hoa trong vườn hoa muôn sắc màu của nhân loại, để trao ban cho thế giới những giá trị nhân bản huy hoàng.”
(Nguồn: sưu tầm trên internet)
Muốn tìm hiểu thêm về Thành Phố Hoa Hồng Portland, Oregon của tôi, xin mời bạn đọc tài liệu dưới đây do người viết sưu tầm về giới thiệu với bạn bè dưới đây nhé:
Mời xem
Board Portland Oregon Suong Lam Pinterest
Portland, Oregon
Portland là một thành phố nằm nơi giao tiếp của hai con sông Willamette và Columbia trong tiểu bang Oregon. Với dân số 562.690 nó là thành phố đông dân nhất Oregon và hạng ba vùng Tây Bắc Thái Bình Dương sau Seattle, Washington và Vancouver, British Columbia. Khoảng 2 triệu người sinh sống trong ở Portland, sắp hạng 23 trong danh sách các Vùng đô thị Hoa Kỳ.
Portland được thành lập vào 1851 và là quận lỵ của Quận Multnomah; nó lấn ranh một chút vào hai quận Washington và Clackamas.
Portland nằm trong vùng khí hậu duyên hải miền Tây, ấm vào mùa hè và có mưa nhưng mùa đông thì ôn hòa. Thời tiết lý tưởng cho trồng hoa hồng và hơn một thế kỷ qua Portland được mệnh danh là Thành phố Hoa hồng vì có rất nhiều vườn hoa hồng - đặc biệt nổi tiếng là Vườn Thí Nghiệm Hoa Hồng Quốc tế. Portland cũng được biết đến là nơi có nhiều hãng nấu rượu bia nhỏ và cũng là nhà của đội bóng rổ Trail Blazers.
Theo Điều tra Dân số Hoa Kỳ năm 2000, số người Mỹ gốc Việt ở Portland là 10.641 người, chiếm 2.0% dân số toàn thành phố.
Lịch Sử
Năm 1843, William Overton nhận thấy vùng đất này có tiềm năng thương mải rất lớn nhưng ông thiếu vốn cần thiết để làm đơn xin chủ quyền sử dụng đất. Ông đồng ý hợp tác với một người khác là Asa Lovejoy từ Boston, Massachusetts: với 25¢, Overton được chia phần chủ quyền trên một diện tích đất rộng 640 mẫu Anh (2,6 km²). Overton sau đó bán lại phân nửa cho Francis W. Pettygrove từ Portland, Maine. Cả Pettygrove và Lovejoy đều muốn đặt tên cho thành phố mới này với tên thành phố ở quê hương của mình. Cuối cùng họ quyết định dùng đồng tiền sấp ngửa để định đoạt tên thành phố. Pettygrove thắng cuộc nên thành phố được đặt tên theo thành phố quê hương ông là Portland.
Cho đến ngày thành lập ngày 8 tháng 2 năm 1851 Portland chỉ có khoảng trên 800 cư dân,một trại cưa chạy hơi nước, một khách sạn bằng gỗ và một tờ báo tên là Tuần báo Người Oregon. Vào năm 1879, dân số tăng lên 17.500 người.
Vị trí của Portland rất thuận tiện cho lưu thông cả đường thủy và bộ ra Thái bình Dương: từ sông Willamette và sông Columbia và từ đại thung lũng nông nghiệp Tualatin qua con đường bằng phẳng vĩ đại "Great Plank Road" xuyên qua một thung lũng nằm trong dãy núi phía tây (hiện nay là Quốc lộ 26) đã mang lại cho Portland một lợi thế hơn so với các cảng lân cận và giúp nó phát triển nhanh hơn. Nó vẫn là cảng chính tại vùng Tây Bắc Thái Bình Dương suốt hết thế kỷ 19 cho đến khi cảng nước sâu của Seattle nối được với các nơi còn lại của địa lục Hoa Kỳ bằng tàu hỏa, mở ra tuyến đường thông bộ mà không phải đi qua sông Columbia đầy tai ương.
Lần đầu tiên Portland được gọi tên (Thành phố Hoa hồng) là vào năm 1888 bởi những du khách đến dự một hội nghị của Giáo hội Tân giáo(Episcopal Church). Biệt danh đó nhanh chóng trở thành quen thuộc sau cuộc triển lãm mừng sinh nhật 100 năm Cuộc thám hiểm của Lewis và Clark năm 1905. Cũng trong ngày đó Thị trưởng Harry Lane đề nghị thành phố cần một ngày Lễ hội Hoa hồng Lễ hội Hoa hồng Portland lần đầu được tổ chức hai năm sau đó và là tiếp tục là ngày lễ hội chính hàng năm cho đến bây giờ.
(Nguồn: Trích trong https://en.wikipedia.org/wiki/Portland,_Oregon)
Mời quý vị thưởng thức những cảnh đẹp ở Portland qua youtube Portland Trong Trái Tim Tôi do người viết thực hiện dưới đây. Hy vọng bạn cũng yêu Portland, Oregon như người viết nhé. Smile!
Youtube Portland trong trái tim tôi
Xin chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam
(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi-MCTN 586-ORTB 1011-102721)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét