Nhà văn thơ Hạo nhiên Nguyễn Tấn Ích Quảng Ngãi thân mến của chúng ta vừa mới qua đời tại San Jose.
Vì đường xa, yếu sức, không thể lên đó chia buồn cùng tang quyến và tiễn đưa Ông lần cuối về cõi vĩnh hằng. Nên nhắc lại vài kỷ niệm về Ông để tưởng niệm:
Cách đây vài mươi năm Ông có xuống Bolsa, Orange County nầy ra mắt Tác Phẩm LƯU DẤU NGÀY XƯA
Tôi có mua về đọc thấy khá hay và rất cảm động, nên đã vụng về toát yếu nội dung tác phẩm nầy của ông như dưới đây:
CẢM ĐỀ TRUYỆN LƯU DẤU NGÀY XƯA
CỦA HẠO NHIÊN NGUYỄN TẤN ÍCH
Lưu dấu ngày xưa kể chuyện tình,
Thơ ngây, mơ mộng, tuổi thư sinh.
Giữa thời chinh chiến, cùng chung lớp,
Sớm tối Rừng Xanh, tợ bóng, hình (1).
Đất nước chia hai, tình cách biệt.
Hai trời Quốc, Cộng đối thù nhau.
Theo cha ra Bắc, em buồn lạnh,
Anh lại về Nam gió thoáng lành.
Những tưởng âm dương, mãn kiếp này,
Bắc Nam chia cách mãi từ đây.
Cả hai đều gặp người yêu mới,
Đều khóc người yêu đạn nát thây.
Hai mươi năm lẻ, tàn chinh chiến,
Anh phận tù binh, kiếp đọa đày.
Phải bệnh ngặt nghèo vào bệnh viện,
Gặp em bác sĩ trực nơi đây.
Cách ngăn, tù, cán sợ nhìn nhau,
Tiếp máu cứu tù, kiếp sống đau.
Sống sót anh về, em phải tội,
Khó khăn tâm sự, ý chung màu.
Nhớ thương tình cũ buổi đầu xanh,
Đôi bạn năm xưa nối mộng lành,
Mơ một bình minh, tan khổ lụy,
Nhưng trời oan nghiệt vẫn còn ganh.
Ung thư em chết, nghĩa tình tan,
Lưu dấu ngày xưa, phận lỡ làng.
Ngang trái anh buồn đau cõi thế,
Trăm năm thương cảm, lệ đôi hàng.
Nhật Quang Phi Hồ
(1) Trường Trung Học Rừng Xanh (1949-1954), rừng gần xã Phước Lộc,
Sơn Tịnh, Quảng Ngãi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét