Thứ Năm, 13 tháng 4, 2023

Minh Thúy Giã Biệt Anh Bùi Cửu Viên

Đêm ngày 10 tháng 4 (sau lễ Phục Sinh), lúc 12 giờ đêm, nhận text message từ chị Phương Hoa nhắn “Minh Thúy ơi anh Viên mất rồi ...” Tôi bàng hoàng sửng sờ, lục số phone chị Phương Hoa để gọi lại, nhưng tay run lẩy bẩy tìm một hồi rất lâu mới được vì con mắt hoa lên.

Hôm nay buổi sớm thức dậy, mở tung cánh cửa sổ, trời nắng ấm sau đêm mưa dài, cây cối còn đọng những giọt nước mưa long lanh. Lại tiếp tục một ngày sống...Nhớ sự việc vừa xảy ra, tôi nghe tim nhói hồi hộp theo nhịp thở, bao nhiêu kỷ niệm ùa về vây bủa, đầu óc nhức buốt theo chuyện sinh ly tử biệt, nhớ những điều Phật dạy “chúng ta hãy nhìn nhận sự thật. Cái sự thật ấy nó diễn ra hằng ngày trong cuộc sống của mỗi cá nhân”. Tôi cố gắng hít sâu thở dài để tránh vướng mắc vào rối loạn tâm lý, nghĩ mông lung, nghĩ xa vời rồi trầm mình trong sự buồn đau thì tâm hồn sẽ bị khô héo gục ngã nhanh chóng. Vươn vai đón nhận ngày mới, vợ chồng tôi đến thăm người chị họ bị gãy xương chân đang nằm trong bệnh viện. Ba giờ chiều về lại muốn quên thực tại, vùi đầu ngồi họa bảy bài thơ bên hội thơ Đường để tránh suy nghĩ điều khác. Nhưng không dễ, đêm vẫn nhớ người anh đáng kính của mình, tôi muốn viết đôi điều để giải tỏa tâm tư cho vơi bớt phần nào nỗi buồn...

Tôi gia nhập vào hội Văn Bút Miền Đông Bắc Hoa Kỳ dưới sự điều hành của chị Hồng Thuỷ. Đầu tháng tư năm 2019, chị Hồng Thuỷ mời chúng tôi gồm chị Đỗ Dung, chị Phương Hoa và tôi qua dự buổi ra mắt sách “Tuyển Tập Văn Bút Miền Đông”, sau nữa là ngắm hoa Anh Đào nở đúng mùa. Vợ chồng anh Đức và chị Bội Hằng cũng lên ở lại nhà anh chị, nên tiện đón chúng tôi.
            Tấm lòng anh chị luôn rộng mở với khách thập phương từ hội Trưng Vương, hội Văn Bút cùng nhiều hội nữa. Hình ảnh đầu tiên gặp anh, người đàn ông có dáng cao, thanh nhã lịch sự rất đẹp trai, tôi nghĩ thầm “tới tuổi gần 90 nhưng nét đẹp vẫn còn lưu lại trên gương mặt so bao người già đã bị thời gian tàn phá, huống hồ gì lúc thanh niên có lẽ giữ ngôi vị hoa vương”.

Anh bày tỏ sự thân thiện, khoe chúng tôi tờ giấy in những món ăn sáng cho cả tuần. Mỗi sáng anh dậy thật sớm pha cà phê, nướng bánh mì, tráng trứng, chiên lạp xưởng hoặc bày nhiều món khác ép ăn trước khi đi chơi, chưa kể anh còn hâm ly sữa nóng để trước mặt chúng tôi bắt uống nữa. Anh chở đi xem hoa Anh Đào (Tidal Basin), dọc theo đài tưởng niệm tổng thống Franklin Roosevelt, công viên Vietnam Memorial, tượng đài TT Abraham Lincoln, tháp bút chì (Washington Monument, Capitol Building (Quốc Hội), Washington Mall, khu Kenwood. Những nơi không có chỗ đậu xe, anh phải chạy vòng vòng chờ các chị em cợt nắng đùa hoa, ẻo lả chơi vơi du hồn thả mộng quên luôn ông anh gồng mình hy sinh mấy tiếng đồng hồ. Những chỗ được đậu xe anh đóng vai trò đạo diễn và nhiếp ảnh gia mờ mắt theo sự say mê đóng phim của mấy cô em.
            Đêm họp mặt tại nhà hàng Harvest Moon thuộc tiểu bang Virginia được gặp mặt đông đủ các hội viên. Qua lời kể lại của các chị ngồi chung bàn: anh là chiến sĩ Hải Quân của VNCH với cấp bậc Đại Tá trước năm 75. Ngày mất nước theo luồng sóng đưa đẩy, gia đình anh chị đã xuống thuyền, và cứu vớt ba ngàn dân bởi chiếc tàu khác bị mắc cạn trên sông.

Mỗi tối được chị Hồng Thuỷ nấu đủ các món ngon nhất trên đời, trong buổi dùng cơm nói chuyện cùng nhau, anh Viên tâm tình được hiểu: Anh có nỗi băn khoăn bứt rứt của kẻ ra đi bỏ lại quê hương điêu tàn. Anh lầm lũi sống âm thầm và có quan niệm nhìn về hiện tại, bắt tay vào đời sống mới, muốn làm những điều tốt đẹp cho xã hội, đất nước Hoa Kỳ đã cưu mang. Bước đầu anh chị cũng vất vả như bao người, không từ nan những việc cực nhọc nhất lo cho con cái ăn học. Khi kết quả các con đã thành danh, thành tài, chị có thời gian rảnh rỗi, đã tích cực tham gia những hoạt động xã hội nhiều hơn và anh luôn là người yểm trợ sau lưng.

Chuyến thứ hai vào tháng 10 năm 2021. Nhóm gồm chị Phương Hoa, chị Kim Phú và tôi dùng vé bị đình lại của năm 2020 bởi dịch Coronavirus bùng khởi. Đêm bước xuống phi trường Dulles, trời gió lạnh. Trong lúc đứng chờ lấy hành lý đã thấy ông anh tuổi trên 90 đi rảo quanh tìm kiếm chúng tôi, hình ảnh đó mãi ăn sâu tâm trí, trong tim tôi cảm xúc dạt dào,thêm vào nữa có tô bún riêu cua do người chị 80 tuổi nấu sẵn chờ chúng tôi về, cùng có mặt chị Phan Lang qua trước một ngày.

Đến nhà vẫn cảnh cũ màn hai, anh Viên cũng tuyên bố như lần đầu lúc chúng tôi đòi vào bếp “bước vào nhà này phải tuân hành theo chủ nhà không được trái ý”, nghĩa là mỗi sáng chỉ mình anh được quyền đứng bếp, hỏi từng người dùng gì, uống gì, ăn gì để anh phục vụ và ..ép ăn thức bổ dưỡng.

Chúng tôi dự tiệc họp mặt VBVNHN cũng như ra mắt tuyển tập. Những ngày khác đến nhà Cung Lan, Phương Thuý vui tiếp. Rồi đến khu thương mại Eden tham gia hội sách triển lãm ngoài trời do Nhà Việt Nam, Câu Lạc Bộ Văn Học Nghệ Thuật vùng Hoa Thịnh Đốn, và Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại phối hợp. Có một ngày anh Cửu Viên kêu gọi nhiều nơi thuê xe lớn, tiện việc đi cùng một xe vào rừng ngắm lá vàng Skyline Drive, nhưng hết xe nên anh chị lái hai chiếc. Đi và về cũng như chạy vòng vòng trong rừng hơn 8 tiếng, tôi thầm phục anh chị có nhiều sức khỏe và quá giỏi về mọi mặt.

Tháng tư năm này chị Phan Lang, chị Phương Hoa, thầy Lê Tuấn (anh họ chị Hồng Thuỷ) cùng thầy Thái (nhóm Văn Thơ Lạc Việt) qua chiêm ngưỡng hoa Anh Đào lại được anh chị mời đón về nhà. Tôi rất tiếc vì ông xã bịnh hơi yếu nên không yên tâm tham gia.



Tuy kẻ ở tiểu bang này, người ở tiểu bang khác, và bản tánh tôi lười nói chuyện cũng như thăm hỏi, nhất là gặp những tin buồn tôi lại càng cứng miệng. Nhưng hình ảnh người anh trên 90 và người chị trên 80 tuổi luôn là bóng mát cho tôi tìm niềm an ủi tinh thần khi không còn cha mẹ, hễ nhớ đến là thấy vui tràn trề tăng nhiều năng lượng vào người. Để ý thầm biết anh thích ăn cá salmon, dù thức dùng tủ lạnh nhà anh chị luôn ngập ứ, không thiếu thứ gì nhưng tôi cứ để tình thương sai khiến, bày tỏ chút xíu lòng quý mến của mình đến ông anh, nên mỗi mùa lạnh tôi vẫn thích gởi bò khô và chà bông cá salmon. Chị Hồng Thuỷ gọi phone cho biết “ông già trên 90 chứ vẫn thích nhai bò khô cay xé lưỡi ngon lành”, tôi vui hơn nghĩ ông anh được tuổi thọ, trí tuệ sáng suốt, sức khỏe dồi dào, lái xe đi khắp nơi, tinh thần lạc quan hưởng tuổi già, đó là phước phần lớn trời cho không dễ mấy ai có được.

Lần này nhờ dự chung tiệc trước ngày chị Phương Hoa đi qua Washington DC, nên tôi có cơ hội gởi tiếp chà bông cá cho anh, dặn chị PH chuyển hình xem anh chị nay ra sao. Chị Phan Lang và thầy Tuấn gởi video cũng như hình ảnh, thấy anh vẫn khỏe mạnh tươi cười cụng ly, tôi mừng cho sức khỏe của anh. Khi chị Phương Hoa khóc ngất báo tin và nói câu ngây ngô “chết rồi anh Viên chưa ăn chà bông cá Thuý gởi”, tôi phải bật cười dù nước mắt chan hoà.

Sinh Lão Bệnh Tử vốn là quy luật của cuộc sống. Có ai không chết, có ai sống hoài. Anh Viên đã dùng tấm thân vô thường để bơi qua dòng sông Sinh Tử bằng những việc làm có ý nghĩa, sống cho người tràn yêu thương vui vẻ.
Sinh ly tử biệt là điều đau đớn cho người vợ, các con và sự thương tiếc khôn cùng của người thân, bạn bè xa gần. Anh chỉ bỏ đi thân xác, chứ hình ảnh, nghĩa cử của anh luôn nằm trong trái tim các em, mà mỗi khi nhớ đến lại thầy lòng ấm áp sung sướng vô biên.
Đã đến lúc Chúa gọi anh về. Chúa dang rộng vòng tay yêu thương vỗ về con chiên ngoan đạo, đã từng thực hành lời Chúa dạy có lối sống đẹp, biết san sẻ cho cuộc đời này.

Anh ngủ yên! Thanh thản về chốn Thiên Đàng hưởng nhan Thánh Chúa. Anh vẫn sống trong lòng mọi người, trong tâm tưởng các em.

Tiễn Biệt Anh Cửu Viên 

Mãn kiếp anh nằm giấc ngủ yên
Tình dâng cuộc sống đẹp tâm hiền
Đàn em quý trọng bao nhiêu chốn
Bạn hữu yêu thương khắp mọi miền
Nghĩa cử trong lành như vị thánh
Khuôn ngài hiếu thiện giống ông tiên
Nghìn thu vĩnh biệt đời lưu tiếng
Chúa rộng tay choàng đón Cửu Viên

Minh Thúy Thành Nội
Tháng 4/10/2013
***

Minh Thúy Thành Nội
Ngày 11 tháng 4 năm 2023


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét