Hội ngộ sau 60 mươi năm gặp lại.
Rồi vội vã chia tay
Một quá khứ xa thật xa của một thời còn rất trẻ và hồn nhiên trong trắng, không sôi nổi lắm nhưng rất đẹp.
Bỗng nhiên trên 60 mươi năm sau sống lại trong một tình cờ hội ngộ. những kỷ niệm mờ mờ trong trí nhớ, bỗng kết nối thành hình như bức tranh mới phác hoạ trên khung vẽ, đang còn dang dở rồi bị bỏ quên từ lâu trong góc tối của căn nhà kho lâu ngày bụi bám, lớp bụi thờ gian thật cũ kỹ bám trên mặt bức tranh.
Như một phép mầu có một cơn gió thổi qua và lớp bụi đó bay đi, cho những khuôn mặt năm xưa ẩn hiện và dần dần rõ nét, sự nhẹ nhàng ấm áp sắc màu của đời sống nguyên thuỷ như đổ tràn trên bức tranh làm cho lớp bụi thời gian như được hồi sinh.
Đó chỉ là sự dạo đầu cho một câu chuyện, hơn một năm trước tôi được nữ sĩ Phương Hoa giới thiệu tham gia vào nhóm VBVNHN VDBHK chủ tịch là nữ sĩ Hồng Thuỷ, tôi có nói với Phương Hoa
Tôi biết Hồng Thuỷ vì sự liên hệ họ hàng
Phương Hoa nghe thế liền báo cho Hồng Thuỷ biết
Từ đó anh em chúng tôi gặp lại nhau sau hơn 60 mươi năm xa cách.
Sự liên hệ họ hàng là vì “Mẹ tôi và Mẹ của Hồng Thuỷ là chị em đôi bạn dì” Mẹ tôi lại ở vai trên nên được gọi là chị. Hơn nữa tôi thường xuyên chở Mẹ tôi đến thăm Mẹ Hồng Thuỷ khi bà còn ở Việt Nam do đó bà rất có cảm tình với tôi.
Đây cũng là cái duyên cho tôi trở thành một hội viên trong nhóm VBVNHN VĐBHK.
Dựa theo câu nói của người xưa
“Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Vô duyên đối diện bất tương phùng”
Có một nhóm 7 người từ California tổ chức chuyến đi thăm Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn vào ngày 29 tháng 4 đến ngày 4 tháng 4 năm 2023.
Đi thăm viếng mùa lễ hội Hoa Anh Đào Washington DC, tôi nghe nói rất nhiều về hoa anh đào Washington nhưng chưa một lần ghé thăm.
Trong chuyến đi lần này được sự đón tiếp rất chân tình của anh chị Cửu Viên & Hồng Thuỷ.
Anh chị đã có lời mời phái đoàn chúng tôi đến ở tại nhà anh chị. Đây là dịp hội ngộ giữa anh chị em California đối với sự đón tiếp thật chân tình của Anh Chị Cửu Viên & Hồng Thuỷ.
Hơn thế nữa đối với tôi đây là sự gặp gỡ cần thiết để xoá tan lớp bụi thời gian của anh em chúng tôi. Vợ chồng Cửu Viên & Hồng Thuỷ.
Vừa xuống phi trường Washington Dulles chúng tôi đã nhận ra sự có mặt của Anh Viên đến đón, nhìn anh Viên tôi nhận thấy anh trẻ hơn 10 tuổi so với tuổi đời, anh rất nhiệt tình, tháo vát, năng nổ hướng dẫn chúng tôi.
Chúng tôi chia làm hai nhóm một nhóm đi theo xe anh Viên về nhà, còn nhóm của tôi và anh Thái Phạm đi thuê xe, chúng tôi sẽ về sau. Chúng tôi có một tuần lễ ở nơi này nên rất cần thuê một chiếc xen Van để làm phương tiện di chuyển.
Chúng tôi được anh chị Cửu Viên & Hồng Thuỷ đón tiếp tại tư gia, sự chuẩn bị như một khách sạn 5 sao (Five Star Hotel). Mỗi cặp vợ chồng hay riêng lẻ đều có một phòng ngủ riêng rất chu đáo.
Chị Hồng Thuỷ rất tâm lý vì chúng tôi bay đường dài, nên đã chuẩn bị một món phở bò rất ngon, mỗi người một tô phở bò thơm phức đậm đà tình cảm, ngày hôm sau chị Hồng Thuỷ còn thiết đãi chúng tôi món bún riêu cũng tuyệt vời.
Anh Viên còn ân cần khui chai rượu vang đỏ, tận tay rót từng ly mời chúng tôi, chất rượu nho thật ngọt ngào mang hương vị của Rượu Vang Sapa California. Tôi chợt nhớ một bài thơ viết đã lâu xin trích hai câu thơ viết ra đây cho vui:
Buồn uống ly rượu đỏ
Chết còn nhớ môi em.
Sự ân cần tiếp đón khách từ phương xa của anh chị Cửu Viên & Hồng Thuỷ rất tuyệt vời, đã để lại trong tâm hồn anh chị em chúng tôi những chân tình thật vô giá.
Từ nơi anh tôi đã học được lòng nhiệt tình hiếu khách, một tâm hồn bao dung, hiền hoà, lúc nào anh cũng nở một nụ cười.
Mặc dù trong quá khứ anh Viên là Hải Quân Đại Tá Tư Lệnh Vùng Ba Sông Ngòi. Nhưng ở nơi anh không thể hiện chút uy quyền nào, “dù chỉ là một chút thoáng hiện vì chức vụ trong quá khứ”, ở nơi anh tôi nhận thấy một con người rất giản dị, thật đôn hậu, hiền hoà và hoà đồng với mọi người.
Tôi không biết nói gì hơn là:
Cám ơn – Cám ơn thật nhiều
Tại nhà Anh Viên & Hồng Thuỷ tôi là người thức dậy sớm nhất, 6 giờ sáng là tôi đã ngồi tại cái bàn tròn trong gian bếp ấm cúng, tự pha cho mình một ly cà phê, Anh Viên có chỉ dẫn cách pha cà phê và dặn dò:
Anh Viên nói: Ai thức sớm thì cứ tự nhiên như ở nhà.
Tôi nghe lời anh nên rất tự nhiên xuống gian bếp và ngồi tại cái bàn tròn
nhâm nhi tách cà phê, mở cái laptop mang theo để nghe thật nhỏ những bài tình ca thật lãng mạng, tôi thả hồn vào dòng nhạc và lang thang trong những vần thơ chợt đến, tôi đã viết nhiều bài thơ tại nơi này.
Xin trích dẫn một bài thơ viết về hoa anh đào Washington DC.
Lạc Bước Vườn Đào
Tôi đứng giữa vườn đào cánh trắng
Thấy hoa đào lất phất bay bay
Như bông tuyết trắng mênh mông đến
Giây phút chạnh lòng tình đắm say.
Cảm nỗi thương lòng nhìn liễu rũ
Hồ thu cảnh đẹp em đi qua
Hoa đào trắng điểm trên màu áo
Vạt lụa tung bay đủ sắc màu.
Tia nắng ban mai soi bóng nước
Long lanh gợn sóng lòng bâng khuâng
Hoa rơi gió thổi bay xa mãi
Nỗi nhớ dâng đầy tình thế nhân.
Tôi đến đây như người lạc lối
Giữa vườn đào biết lối nào đi
Thi nhân đậm nét hồn du khách
Viết vội vần thơ mộng ước gì.
(Lê Tuấn 04-02-23)
Một lúc sau Anh Viên thức dậy bước vào gian bếp, tôi nghe tiếng ho húng hắng, vì mấy hôm nay anh Viên bị viêm họng.
Anh Viên nở nụ cười lên tiếng chào:
Good morning anh Tuấn
Tôi cám ơn và chào anh buổi sáng
Anh Viên tự tay làm điểm tâm cho tôi, món trứng ốp la và bánh mì nòng dòn, rồi anh cùng tôi ngồi vào bàn tâm sự cho vui, không phải riêng tôi mà Anh Viên tự tay làm điểm tâm cho mọi người, đều có sự đón tiếp thật công bằng.
Đó cũng là những tình cảm thân thương mà anh đã dành cho mọi người.
Thật là ái ngại nhóm chúng tôi đã làm phiền anh chị mất cả tuần lễ để lo cho chúng tôi, mỗi bữa cơm tối đều do anh chị phục vụ, sau bữa cơm tối chúng tôi còn quay quần bên nhau ca hát Karaoke rất vui.
Chúng tôi đã một lần đến thăm gia đình Anh Viên & Hồng Thuỷ, một lần đến thăm thủ đô Washington DC, thăm nhiều nơi có những thắng cảnh thật đẹp.
Rồi cũng đến ngày chia tay trở về nhà. Chúng tôi đã mang theo những gì? Ngoài những bức ảnh kỷ niệm, những đoạn phim và đặc biệt những tình cảm thật sâu đậm trong tâm hồn mà anh chị Cửu Viên & Hồng Thuỷ đã để lại.
Một lần nữa xin đa tạ những ân tình của anh chị Cửu Viên & Hồng Thuỷ.
Ngày 11 tháng, 2023 có một hung tin đến bất ngờ như tiếng sét đánh ngang tai, lúc 12 giờ đếm tôi nhận được tin nhắn Anh Viên đã ra đi. Sáng hôm sau thức dậy tôi vội đọc email xác nhận thì quả đúng như thế
Không ai học được chữ ngờ. Quả thật đời sống là vô thường đến và đi rất vội vã. “cuộc đời sớm họp tối tan là như thế”
Chỉ cần một chút tĩnh tâm và suy tư thì tất cả mọi người đều nhận thấy điều này. Danh vọng, tiền tài, giàu sang phú quý hay khổ đau tất cả đều sẽ tan biến đi, một khi con người vừa nằm xuống nhắm mắt suối tay.
Những gì có thể mang theo đó là tâm hồn, sự trong sáng hiền hoà, đạo đức từ tâm hồn sẽ tồn tại mãi mãi.
“Sống là đến – Tử là quy” con người đến với thế gian là để trải nghiệm cuộc đời, và khi chết đi là quay đầu trở về từ nơi đến.
Sự vô thường của định luật (Sinh, lão, bệnh, tử) là như thế. Đời sống thì rất mong manh, nhưng cái chết thì chắc chắn sẽ đến không biết lúc nào.
Nhà thơ Bùi Giáng đã ý thức sâu xa về sự hữu hạn này, nên ông đã viết câu thơ:
“Nhưng em hỡi trần gian ôi ta biết,
Sẽ rời xa vĩnh viễn với người thôi.”
Anh Bùi Cửu Viên đã nằm xuống như một người chân chính và thánh thiện, thể xác của anh dù có tan biết nhưng tâm hồn anh vẫn tỏa sáng rực rỡ như những ánh sao trên trời và hương linh của anh vẫn bay cao về yên nghỉ trên nước Thiên Đàng nơi có tình thương bao la của Thiên Chúa che chở.
Chỉ thương cho người vợ, người đầu ấp tay gối trong một cuộc tình gắn bó trên 60 mươi năm, cuộc tình này đã trở nên hơi thở của đời sống, một khi không khí của đời sống bị chia cắt, liệu rằng người vợ có chịu đựng được sự mất mát to lớn này hay không?
Điều mà chúng ta nên cầu nguyện và an ủi thật nhiều cho một người đó là chị Hồng Thuỷ. Xin chị hãy bình tĩnh, hãy lắng đọng trong tâm hồn để sẵn sàng đón nhận sự thật, về sự ra đi của anh Viên.
Tôi không biết nói gì hơn là góp lời cầu nguyên. Xin Thiên Chúa ban hồng ân của ngài đến với gia đình Hồng Thuỷ.
Tôi có ngẫu hứng viết bài thơ chia buồn, xin được chia sẻ
Thương Nhớ
Đại Tá Bùi Cửu Viên
Trời vừa hừng sáng nhận hung tin
Như tiếng sấm sét nổ trong lòng
Một người nằm xuống buồn thương xót
Bùi Cửu Viên, đã chảy suôi dòng.
Tiễn người đi trời buồn như khóc
Tiếng nghẹn ngào nức nở thâu đêm
“Hồng Thuỷ”vợ hiền lòng thổn thức
Tan nát lòng đau cả nỗi niềm.
Người đi xa mãi không về lại
Ở tận cao xanh cõi hiển linh
Vẫn biết đời chỉ là cõi tạm
Nhưng sao nhớ mãi những ân tình.
Một mai lẻ bóng cõi lòng em
Đêm vắng chong đèn dõi mắt xem
Cái bóng bên tường anh hiện hữu
Bốn mùa thay lá rớt bên thềm.
Đơn lẻ mình em chiều phố vắng
Hẹn lòng ôm lấy mối tình riêng
Anh đi biền biệt phương trời rộng
Trên nước Thiên Đàng nơi cõi thiêng.
(Lê Tuấn)
Khóc thương một người anh Hải Quân Đại Tá Bùi Cửu Viên
Đã sớm vội ra đi bỏ lại người vợ hiền Hồng Thuỷ tràn ngập nỗi niềm thương khóc cho người chồng đã vội ra đi - 04-11-23
Bài viết ngắn này không đủ diễn tả hết những chân tình mà anh chị Cửu Viên & Hồng Thuỷ đã để lại trong tâm hồn chúng tôi.
Không có ngôn từ nào có thể diễn tả hết nỗi đau mất đi người thân, không có lời nào có thể an ủi hương linh người đã bay xa, và tâm hồn người còn ở lại.
Thôi thì xin góp tiếng trong lời kinh cầu nguyện và xin phó thác mọi chuyện cùng Thiên Chúa.
Như lời phó thác cuối cùng của Chúa Jesu trên thập tự giá:
“Lạy Cha. Con xin phó thác hồn con trong tay Cha”
Chúng tôi đã một lần đến thăm gia đình Anh Viên & Hồng Thuỷ, một lần đến thăm thủ đô Washington DC, thăm nhiều nơi có những thắng cảnh thật đẹp. Rồi cũng đến ngày chia tay trở về nhà.
Chúng tôi đã mang theo những gì? Ngoài những bức ảnh kỷ niệm, những đoạn phim và đặc biệt những tình cảm thật sâu đậm trong tâm hồn mà anh chị Cửu Viên & Hồng Thuỷ đã để lại.
Một lần nữa xin đa tạ những ân tình của anh chị Cửu Viên & Hồng Thuỷ.
RIP
Trân trọng
Lê Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét