Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2024

Tâm Thức Mùa Đông


(Tuỳ bút)

Ngọn lửa bùng lên đỏ chói trong lò sưởi. Hơi ấm tỏa ra khắp nhà. Bên ngoài khung cửa kính, gió cuốn bông tuyết bay bay. Tiết trời lạnh lắm! Xa xa nơi góc phố, thấp thoáng một người homeless đang nằm co dưới mái hiên của một cửa hàng vắng chủ.

Bên kia nửa vòng trái đất, tại một vùng đất cao nguyên, trong một căn nhà rách nát tả tơi, có vài em nhỏ đang ngồi học bài. Bên ngoài gió rít lên từng cơn, lùa qua khe vách mang theo khí trời buốt giá vào trong. Áo mặc không đủ ấm, các em vẫn cố gắng tiếp tục học bài. Sáng mai như thường lệ, các em phải đến trường bằng cách đu dây băng qua dòng suối nước chảy ào ào như thác cuốn. Nhưng ở chốn thị thành , cùng lúc đó có những công tử, vừa qua trang lứa thiếu niên, đang quay cuồng khiêu vũ dưới ánh đèn màu rực rỡ, trong làn khói thuốc lá ngoại và tiếng champagne nổ đôm đốp như bắp rang.

Đây một vùng đất ven đường xích đạo, nơi không hề có mùa Đông, khí nóng sa mạc hầm hập đổ lên những thân người gầy đét, da cháy nắng đen thui. Vừa đói, vừa bị bệnh truyền nhiễm lây lan, hình như họ không còn mang hình dáng của con người.

Kia một vùng đất có rất nhiều mạch dầu hỏa. Giếng dầu đã nhiều phen bốc lửa, đồng thời với ngọn lửa trong lòng người cũng luôn luôn ngùn ngụt dâng cao bởi lời nguyền sắt thép khiến nhiều nước không bao giờ cảm thấy được yên bình.

Và đâu nữa, cái vùng biển miền Đông Nam Á kia có những hòn đảo bị chiếm cứ bất hợp pháp. Khổ cho đất nước có dáng cong cong hình chữ S tiến thoái lưỡng nan trước những thế lực giằng co giữa đánh không dám đánh, hoà không ra hoà. Chính trị và ngoại giao đi đêm ràng buộc chồng chéo lên nhau. Vấn nạn rút dây động rừng khiến hai nước lớn giả bộ hay thật sự hầm hè nhìn nhau bằng tia mắt xẹt lửa.

Ôi Mùa Đông! Mùa Đông làm giá buốt những con người cùng khổ, nhưng mùa Đông càng làm ấm áp những con người có cuộc sống Đế Vương. Mùa Đông không đến xoa dịu nỗi khổ đau của những người thiếu ăn thiếu mặc và đầy bệnh tật, lại luôn luôn chịu đựng cái nắng cháy da. Mùa Đông, với thời tiết lạnh lẽo cũng không đủ hạ nhiệt những con người đang chất chứa ngọn lửa hờn căm hừng hực cháy bởi lời nguyền không đội trời chung với dân tộc nào không cùng một hướng đi. Và Mùa Đông vẫn dửng dưng đối với một dân tộc có ít nhất 2 hay đủ 4 mùa Xuân Hạ Thu Đông đang sống trên mảnh giang sơn hình chữ S. Tại sao Mùa đông không chết đi cho những con người nghèo khổ được ấm áp. Tại sao Mùa Đông cứ hiện hữu, giúp cho những con người giàu lên bằng thế lực cường quyền được tăng thêm phần cảm khoái trong cuộc sống xa hoa. Sao Mùa Đông chẳng góp công sức gì trừng phạt những loại người luôn luôn muốn thực hiện mưu toan cá lớn nuốt cá bé, đàn anh bắt nạt đàn em; để Biển Đông thôi dậy sóng, cho một dân tộc bốn ngàn năm lịch sử này khỏi phải một lần nữa giơ cao cánh tay sát đát, miệng cất lên câu hát hào hùng<Trước nhục nước nên hoà hay nên chiến?_Quyết chiến>.


HồngNguyên/H.N.T.
Jan.4.2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét