Thứ Ba, 31 tháng 10, 2023

Anh Đi Vào Mùa Thu


(Tưởng nhớ anh Nguyễn Trọng Đạt. Bút danh Trọng Đạt)

Một người quen đến nhà tôi chơi trong lúc chuyện trò bạn kể thứ bảy vừa rồi mới đi dự đám tang hỏa táng người bạn và vô tình hỏi tôi:

- Anh Trong Đạt, tác giả những bài viết đăng trên báo mạng báo giấy chị có quen không?
Tôi giật mình hỏi tới:
- Có phải anh Trọng Đạt Quốc Gia Hành Chánh không?
- Đúng rồi, anh ấy. Báo Người Việt Dallas có đăng phân ưu.

Tôi bàng hoàng, buồn và tự trách mình đã không biết tin sớm hơn để có thể đến viếng anh, “gặp” anh lần cuối. Tôi là người khi đọc tờ báo giấy nào sẽ đọc từ trang đầu tiên cho tới trang cuối cùng, mục quảng cáo, vui cười, tìm bạn bốn phương, tin buồn phân ưu hay tin vui chúc mừng đám cưới của bất cứ ai tôi cũng không bỏ qua, vậy mà lần này tôi sót không đọc được tin anh Trọng Đạt qua đời, một người bạn hơn tuổi mà tôi quý mến.

Cách đây mười mấy năm tôi gặp và quen anh Trọng Đạt trong một lần họp mặt tại nhà anh Nguyễn Đức Nhơn tại thành phố Arlington và có anh Túy Hà cùng vài anh chị khác từ Houston đến. Tuy ở cùng thành phố Arlington, thậm chí “rất gần” mà phải nhờ cuộc họp mặt ấy tôi và anh Trọng Đạt mới nhìn ra nhau là “hàng xóm”. Tôi và anh Trọng Đạt trao đổi địa chỉ email và số điện thoại để khi nếu cần sẽ dùng đến.

Sở dĩ tối biết hàng xóm rất gần vì sau đó thỉnh thoảng tình cờ tôi gặp lại anh Trọng Đạt, không ở chốn họp mặt bạn bè nói chuyện văn thơ mà ở …nơi chợ búa. Tôi và anh không biết nhà nhau nhưng tôi tin chắc nhà anh cùng zip code nhà tôi vì toàn gặp nhau quanh quẩn một chợ. Khi chợ Nam Hưng chưa dời đi tôi gặp anh đi chợ Nam Hưng, anh vào chợ không cần xe đẩy, không cần xách giỏ chợ, chỉ tay không, mua vài món bỏ bịch cầm tay là xong. Tính tôi hay đùa vui hỏi anh tại sao sống đôc thân hoài vậy để cứ phải đi chợ cho mệt tấm thân già còm cõi, để Thanh làm mai cho anh một bà. Tính anh không đùa, anh nghiêm trang đáp lời:” Tôi thích sống một mình cho khỏe, không dám làm phiền chị”

Lần nào gặp, hai anh em trước là hỏi thăm sức khỏe nhau sau là hỏi thăm bạn bè văn thơ cũ hôm họp mặt nhà anh Nguyễn Đức Nhơn rồi nói chuyện về văn thơ, anh nhắc nhở tôi gởi bài cho “Thông Reo” của Quốc Gia Hành Chánh và trước khi chia tay anh lại xin địa chỉ email và số điện thoại để khi cần trao đổi chuyện gì. Tôi mở xách tay lấy bút và mảnh giấy ghi ghi chép chép xong đưa cho anh.

Mùa Thu năm trước, một hôm tôi đang chăm chú lựa chọn từng quả hồng dòn trong chợ Bến Thành. Cuối tháng mười mùa thu là mùa hồng, chợ Bến Thành có cả một combo lớn toàn hồng chín cây còn hương phấn tươi ngon. Khi tôi chọn xong một bịch hồng mới nhận ra anh Trọng Đạt đang đứng thù lù trước mặt, tôi ngạc nhiên hỏi:
- Ủa, nãy giờ anh đứng đợi để mua hồng hả?, để Thanh chọn cho.
- Tôi không mua hồng, gặp chị đây thì hỏi thăm chuyện trò thôi. Chị cẩn thận quá, chọn một bịch hồng chừng vài pound mà mất 15 phút.
Tôi ..quê quê:
- Cám ơn anh đã kiên nhẫn đợi, may mà Thanh mua 1 bịch hồng, nếu nhiều hơn thì cho anh chờ tới chiều luôn.
Và chuyện trò xong giã từ nhau anh Trọng Đạt lại xin địa chỉ email và số điện thoại của tôi. Anh cẩn thận quá, có lẽ anh sợ mất liên lạc một người bạn vai em, luôn lắng nghe anh nói và khích lệ anh viết.

Tôi và anh Trọng Đạt hay gặp nhau trong chợ vì cùng sở thích đi chợ ngày thường, không thích đi vào thứ bảy chủ nhật chợ búa đông người bát nháo làm mình mất thì giờ.
Thế rồi cách đây vài tháng có một lần tôi vừa ra khỏi chợ Bến Thành thì thấy bóng dáng anh Trọng Đạt đang rẽ vào khu hành lang mall Bến Thành. Tôi nào ngờ đó là lần cuối cùng tôi thấy anh, bóng dáng còm cõi mất hút trong dãy hành lang chợ Bến Thành và anh mất hút luôn trong cõi nhân gian này.
…………….
Tuần sau tôi lấy báo Người Việt Dallas và đọc thấy “Cảm tạ” của gia đình anh Trọng Đạt. Anh mất vào chiều thứ bảy 30 tháng 9 năm 2023 tại bệnh viện Medical City of Arlington, Texas. Tôi lại thêm day dứt nếu biết tôi đã đến bệnh viện thăm hỏi anh, nói chuyện được với anh đôi câu những giây phút cuối đời.

Anh sinh năm 1942 tuổi mùa Thu cuộc đời và anh đã trở về cát bụi cũng vào mùa Thu.
Từ nay trở đi tôi sẽ không còn được đọc bài viết mới nào của anh về thời cuộc thế giới, về hiện tình đất nước Việt Nam nữa và nhất là tôi sẽ không còn dịp tình cờ nào gặp anh đi chợ.

Hôm nay tôi thắp nén hương muộn viếng vong linh anh Trọng Đạt, xin lỗi anh và kính chúc anh ngàn Thu yên nghỉ.

Ngày lễ Halloween sắp tới đây anh có linh thiêng “trở về” đi chợ Bến Thành, đi vào quầy trái cây đợi tôi chọn mua hồng để anh em chuyện trò như mùa Thu năm trước nữa không? Và chắc chắn rằng anh vẫn còn giữ địa chỉ email và số điện thoại của tôi vì anh đã xin mấy lần nhưng chưa bao giờ dùng đến, lần này anh có cần dùng đến không? gởi tin nhắn một lời chào vĩnh biệt gì đến tôi không?

Nguyễn Thị Thanh Dương.
( Oct. 22- 2023)

1 nhận xét:

  1. Chị Thanh nầy viết chuyện nào cũng vừa đọc vừa thấm. Chuyện của đời thường nên hay dính tới mình!

    Trả lờiXóa