Thứ Sáu, 23 tháng 7, 2021

Nhất Phiến Băng Tâm


Mấy năm trước đây có dịp về Cần Thơ gặp lại bạn cũ trò xưa, khoảng thời gian 1968-75, khoảng thời gian tôi được chuyển về dạy Toán ở trường Phan Thanh Giản ̣ Buổi tối họp mặt giữa sân trường, cảm xúc vỡ oà, tôi đã vô tình phá lệ "trái tim cha mẹ, tấm lòng thầy cô là muôn đời bất khả tư nghị" ̣ Bài Nhất Phiến Băng Tâm đã được đọc cho mọi người nghe, trong nước mắt chảy ngược vào lòng ̣ Ôi chao xót xa ̣ Thương lắm chút tình thầy trò của chúng tôi trong thời loạn! PKT, CGS Toán PTG 1968-1975


Nhất Phiến Băng Tâm
PKT - Mây Tần

Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ,
Chót thân nhà giáo vốn ngây thơ ̣
Ba chìm, bảy nổi, một đời lỡ
Vẫn khóc, vẫn cười với nắng mưa!

Xa xứ bao năm trời cách biệt,
Gió sương đất khách nói sao vừa ̣
Trò yêu, bạn qúy, ai còn mất
Đầu bạc ngồi buồn, nhớ tuyết xưa ̣

Em ạ, thầy em, giờ vẫn vậy,
Vẫn khờ, vẫn dại, vẫn ngây thơ ̣
Lòng như băng tuyết trong bình ngọc,
Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ!

Tri Khac Pham
Phụ Chú :"Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ" trích trong bài Phù Dung Lâu Tống Tân Tiệm của Vương Xương Linh:
Hàn vũ liên giang dạ nhập Ngô
Bình minh tống khách Sở sơn cô
Lạc Dương thân hữu như tương vấn
Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ

(Đại ý: Đêm Ngô mưa lũ đón / Sáng Sở núi buồn đưa / Bạn cũ ai thăm hỏi / Lòng quê vẫn tuyết xưa)


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét