Thứ Tư, 25 tháng 11, 2020

Đi Mãi...


Xướng:

Đi Mãi...


Đi đi mãi con đường xa vạn dặm
Mang theo niềm lưu luyến tháng ngày qua
Đâu bóng dừa cùng nón lá thiết tha?
Tà áo trắng và cánh diều trong nắng

Đi đi mãi bước chân trần cay đắng
Đá trên đường bén cắt gót chân không
Sỏi lao xao những giọt máu tươi hồng
Tim chai đá nghe tiếng cười vang vỡ

Đi đi mãi với niềm đau trăn trở
Người còn đâu và ta có còn đây?
Tháng ngày qua lấp hết nét thơ ngây
Còn chi nữa mà chờ mong ao ước?

Đi đi mãi những con đường khép bước
Lối nào về mái ấm lửa hồng xưa?
Mẹ có còn dõi mắt dưới cơn mưa
Chờ mây tạnh đón con về trong nắng?

Đi đi mãi đời chỉ là chốn vắng
Chẳng còn gì tươi đẹp nữa mà mong
Hãy thắp hương chôn kín vết thương lòng
Hãy quên hết dù ngàn lần vẫn nhớ

Đi đi mãi chẳng bao giờ dừng lại
Bóng bên đường xin tỏa chút từ bi
Nắng trên cao xin nhỏ giọt nhu mì
Và ngọn gió xin làm tan nỗi nhớ

Cung Thị Lan
***
i Họa: 

Tiến Lên

Tiến lên dẫu phải bước xa nghìn dặm
Chớ ngại ngùng tình thắm sẽ thoảng qua
Dưới rặng dừa tà áo lụa thướt tha
Nón nghiêng nghiêng trông bóng diều vờn nắng

Tiến lên dẫu đời gieo nhiều hương đắng
Bước sụt sùi vừa chợt có chợt không
Chân giẫm gai tươm máu đỏ buốt lòng
Tim băng lạnh giấu đi lời tan vỡ

Tiến lên dẫu đã tuyệt đường xoay trở
Chuyện mất còn sinh diệt vẫn đó đây
Ngày tháng thoi đưa mây gió cứ lắt lay
Nhiều cơ hội với nhiều điều mơ ước

Tiến lên dẫu núi đồi đang ngăn bước
Chặn nẻo về quê cũ lẫn chốn xưa
Nơi mẹ già chờ đợi mãi sớm trưa
Mái tranh nghèo khói vươn theo nhòa nắng

Tiến lên dẫu lạc vào vùng hoang vắng
Giấc mộng vàng đà không thể đợi mong
Cầu nguyện vững tâm tựa gốc bách tòng
Giấc mơ đời mãi luôn lòng ghi nhớ

Tiến lên dẫu khó khăn hoài ngăn trở
Quyết chẳng ngừng không bày tỏ khổ bi
Hạ trưởng thu sang đông đến lạ gì
Quyết nương theo gió đuổi đi sầu nhớ

Phương Hoa 

NOV 19th 2020

***

Quay Về

Quay về mãi ...những ngày xưa thân ái
Bóng quê hương tuổi trẻ đã đi qua
Thả diều bay cùng lũ bạn thiệt thà
Hồn nhiên buổi chiều vàng phai nhạt nắng

Quay về mãi ...không dưng tràn lệ đắng
Biết đường xưa cội tím nở hoa không
Có còn phơi sắc thắm thẹn mây hồng
Ai nhặt bóng thời gian nghe vụn vỡ

Quay về mãi ...khóc cười đời xoay trở
Còn lại gì ta hiện hữu nơi đây
Nguyệt say hồn thơ thẩn phút dại ngây
Mùa qua vội chẳng ôm tròn mộng ước

Quay về mãi ...dù chân luôn phải bước
Vẫn âm thầm trở lại bến thu xưa
Lạnh đông Dù che bóng dưới trời mưa
Vui nhặt hạ say sưa từng giọt nắng

Quay về mãi ...dòng chờ soi ngõ vắng
Lối sương mù khỏa lấp vạn niềm mong
Nỗi cô liêu nặng trĩu mối tơ lòng
Nào xoá được hương yêu tràn biển nhớ

Quay về mãi ...dầu chân trời rộng mở
Gối trăng sầu ấp ủ mảnh tình si
Họa lên tranh uẩn khúc những điều gì
Quay về mãi người ơi quay về mãi

Minh Thuý Thành Nội
Tháng 11/19/2020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét