Thi Tiên Lý Bạch đời Đường, thế kỷ 8, đã phỏng theo ý người xưa, qua bài Ý Cổ , nói về chuyện "Sinh Ký Tử Quy". Nhưng sao lại sinh ký tử quy, sống là gửi mà thác là về ? Lại nghĩ có phải, lúc này, đang cơn nạn dịch coronavirus hoành hành, giữa hai bờ sinh tử chênh vênh, trời bắt mỗi người, ngồi nhà một mình, để chúng ta có thì giờ suy ngẫm và có dịp nhìn lại chính mình chăng? Vâng, tuy mỗi người mỗi cảnh, nhưng dù đã ba chìm bảy nổi, dù đã hơn một lần sống sót, dù cho đến cuối đời vẫn không còn nhà để về, đối với tôi, kiếp sống này vẫn không là tạm mà chính là kiếp sống thực, là rất thực và thực tình tôi không nghĩ đến chuyện chết là về, và về đâu, với tất cả những Thương Yêu của một đời thương khó đã dành cho và đã nhận được . Cầu chúc an lành cho tất cả chúng ta.
PKT 04/03/2020
Nghĩ Cổ
Sinh giả vi quá khách
Tử giả vi quy nhân
Thiên địa nhất nghịch lữ
Đồng bi vạn cổ trần
Nguyệt thố không đảo dược
Phù tang dĩ thành tân
Bạch cốt tịch vô ngôn
Thanh tùng khởi tri xuân
Tiền hậu cánh thán tức
Phù sinh hà túc trân
Lý Bạch (701-762)
***
Nghĩ Xưa
Sống là khách cõi tạm,
Chết là người về nhà.Trời đất là quán trọ,
Giữa cát bụi ta bà.
Trăng tròn rồi lại khuyết,
Bãi dâu thành rừng già.
Xương trắng ngàn năm ngủ,
Thông xanh bốn mùa ca.
Trước hay sau cũng vậy,
Than chi đời phù hoa.
Phạm Khắc Trí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét