Cuộc Tình
Đêm nghe tiếng nấc nghẹn ngào
Đời còn xanh lá tình vào thiên thu
Bến chờ lạnh lẽo thâm u
Pha hồng mây xám sương mù vần đây
Gặp trong khoảnh khắc phút giây
Ai đem nhung nhớ đọa đầy con tim
Thuyền tình gác mái im lìm
Mù khơi tăm cá bóng chim mịt mờ.
Kim Phượng
Lâu quá... đọc nhiều thơ trên mạng mà không thấy vừa ý một bài nào, hôm nay mới thấy cảm xúc khi đọc bài thơ Cuộc Tình của Kim Phượng. Tánh tôi khác lạ so với người khác, đã đọc thơ hay mà không phát biểu một lời nào thì nghe trong lòng khó chịu. Thôi thì cũng ghi vội ra đây vài cảm nghĩ về bài thơ này. Đây là bài thơ lục bát vỏn vẹn 8 câu gói trọn hết tình cảm trong đó. Bị ảnh hưởng của thơ Đường luật thất ngôn bát cú, tác giả muốn gói trọn trong 8 câu thôi, thật là một lựa chọn khó khăn vì giới hạn số chữ số câu sao cho không thiếu cũng không thừa ý!
Mở
đầu lấy bối cảnh đêm khuya thanh vắng, tác giả nằm nghe tiếng khóc
nghẹn ngào của ai đó. Tiếp câu 2: Đời còn xanh lá tình vào thiên thu.
Câu thơ đầy tình cảm, gây xúc động mạnh trong lòng người đọc. Từ đây ta
cảm nhận được tiếng khóc ấy là của người con gái! Mà tội nghiệp thay
người con gái ấy chính là tác giả! Tại sao nàng khóc? Vì tuổi nàng còn
xanh, tuổi yêu đời đầy sức sống theo lẽ nàng phải có người yêu sống đời
hạnh phúc, nhưng không! Mối tình ngày ấy nay đã bay mất vào cõi thiên
thu: người yêu đã mất! hay bỏ đi không trở lại? Từ ngữ "Thiên thu" nói
lên nghĩa đó! Nàng nhớ lại hôm nào, trên bến sông(bến tàu, bến xe...)
nàng đứng đợi ngưòi yêu trờ về trong khung trời thâm u bát ngát của buổi
sáng mùa thu lạnh lẽo. Trên trời mây xám giăng ngang, sương mù phủ màu
trắng đục hòa lẫn với nắng hồng tươi. Nàng đã gặp người yêu thật sung
sướng hạnh phúc! Nhưng hỡi ơi, lần gặp đó cũng là lần cuối cùng, người
yêu không bao giờ trở lại nữa. Tại sao? Tác giả không nói để tùy đọc giả
suy nghĩ theo nhận thức của mỗi người. Đây là cách viết của tác gỉả
trong nghệ thuật sáng tác thi ca. Một ưu điểm ít người thực hiện.
Cuộc
gặp gỡ tuy ngắn ngủi nhưng đã gieo vào lòng nàng một tình yêu tha thiết
in đậm trong tim. Một vết thương lòng, một mối tình vừa đẹp vừa đau
thương, mất mát, nó cứ đeo đuổi, dằn vặt nàng mãi khôn nguôi. Từ ngữ
"đọa đày" sử dụng rất đắc vị, gợi nhiều đau đớn trong tim, làm chạnh
lòng người đọc! Tình yêu không trọn, chia tay không hẹn ngày trở lại,
nàng nén đau thương, tìm quên lãng trong vườn thơ, trong nỗi nhớ im lìm.
Bây giờ nàng cũng như người yêu cũ xa cánh nhau tận phương trời nào,
như bóng chim tăm cá biết đâu mà tìm?!
Vài cảm xúc ghi
vội, không phải là một bài bình. Bài viết chỉ dựa vào bản văn chưa chắc
là tâm sự của tác giả, cũng có thể do cảm xúc về một nhân vật nào đó mà
tác giả sáng tác bài thơ nầy. Tôi viết bài phân tích với sự dè dặt
thường lệ. Cám ơn tác giả đã làm bài thơ gợi cảm hứng cho tôi viết lời
chia sẻ.
Kim Dung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét