Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014

Sau Vườn Lãm Thúy - Viên Ngọại Nguyễn Khắc Nhân - Hồi Thứ Tư

SAU VƯỜN LÃM THÚY - TÁC GIẢ : VIÊN NGỌAI
Phỏng theo Nguyên tác Truyện Kiều của Nguyễn Du.


HỒI THỨ TƯ

Khuyến quân ẩm tận Thiên bôi tửu
Dữ ngã đồng tiêu Thập Đoạn trường 


Tạm dịch : 

Khuyên ai cạn chén rượu đầy
Để ta bớt tủi, bớt ngây… phần nào?


Thúc Sinh hồi gia gặp mặt Kiều Nương nhưng không dám nhìn nhận e lụy đến Nàng, đành chỉ nhìn nhau mà nuốt tủi, để cho Hoạn Thư vừa lòng, đỡ hành hạ Kiều, Hoạn Thư lại bắt Kiều mời rượu Thúc Sinh, hàng trăm ngàn chén cho hả cơn ghen, cả hai cùng ngậm tủi nuốt sầu, cạn chén cho qua, tiệc gần tàn Hoạn thư băt Kiều gẩy đàn cho Thúc Sinh nghe, những âm thanh từ đáy lòng phát ra tay hoà với âm điệu,làm cho Thúc Sinh phải ngậm bồ hòn, Hoạn Thư lại hạch hỏi Kiều sao trong tiệc vui lại gẩy khúc Đoạn tràng, làm cho ông Chủ buồn lòng đó là lỗi tại ngươi, song tiệc rượu Hoạn Thư bảo bữa tiệc này con Thị Tỳ kia có ý không vui, thiếp cậy Chàng tra xét xem nó có ý tình chi mà không vui, Bất đắc dĩ Thúc Sinh phải tra hỏi Kiều , Kiếu làm tờ thân cung, xin xuất gia đầu Phật, Hoạn Thư bảo Thúc Sinh chọn ngày lành tháng tốt cho Kiều thí phát quy y tại Quan Âm các sau vườn, rồi ngầm sai hai thị nữ dò xét, một bữa nọ Hoạn Thư giả vờ về thăm Mẹ, Thúc sinh thừa cơ lẻn ra Chùa than thở cùng Kiều, Thúc Sinh bảo Kiều nên trốn đi,tình nghĩa đôi ta đã hết, không ngờ Hoạn thư rình nghe lén được, lên tiếng, Thúc Sinh vội lảng ra thì vừa lúc Hoạn Thư đi tới, Hoạn Thư hỏi Chàng ra hồi nào,Thúc Sinh nói xem hoa qúa bước xem Sư cô viết kinh, Thúc Hoạn uống trà rồi dắt tay nhau ra về không hỏi han gì, thấy lạ Kiều hỏi hai Thị Nữ mới biết Hoạn thư đến đã lâu Nàng đã nghe hết truyện nỗi ông vật vã nỗi Nàng thở than rồi và dặn tôi…….Kiều nghe nói giật mình lấy chuông khánh trốn đi.

Kiều mời rượu Thúc
104- Khuyên Chàng uống cạn chén này đi
Bà Chủ vừa lòng chẳng oán chi 
Tình nghĩa đôi ta sao trắc trở
Bồ hòn Chàng ngậm , ngọt như di. 

Hoạn Thư sai kiều gẩy đàn 
105-Tiếng tình,tiếng tính,tiếng khoan khoan,
Ả Lý, Nàng Oanh , đã rõ ràng 
Bên Hiếu bên tình sao trọn vẹn
Người đời khen ngợi đứa con ngoan 

Thúc Sinh nghe đàn
106- Trên tiệc lòng ai những rối bời
Tiềng đàn trầm bổng giọng đầy vơi
Mày chau mặt ủ thêm ngơ ngác
Nổi giận Hoạn Thư mắng hết lời,, 

Kiều ra đội đèn
107- Hoạn Thư ra lệnh bắt con Tỳ
Trải chiếu buông màn quạt muỗi đi
Thúc Hoạn, lên giừơng cùng ngủ nghỉ
Bắt Kiều soi đuốc , cấm quay đi,

Kiều đội đèn than thân,
108- Bây giờ mới rõ được tăm hơi
Cái máu hờn ghen thật lạ đời
Ghen cả chồng mình cùng với địch
Để sau lưu lại một trò cười

Hoạn Thư chất vần Kiều
109- Bữa tiệc vừa rồi lại kém vui
Cho ta biết rõ cả đầu đuôi
Nhược bằng dấu diếm ăn roi vọt,
Đừng có phàn nàn gặp lúc sui

Hoạn thư bảo Thúc Sinh tra hỏi Kiều
110- Cậy Chàng tra lấy thực tình đi 
Ăn ở sao mà lại vụng xuy 
Buồn cả chủ nhà trong bữa tiệc
Hẳn là ẩn ý cái chi chi,

Thúc Sinh tra hỏi Kiều
111- Tên tuổi là chi, can cớ chi,
Họ chi, gia cảnh, rõ ràng ghi,
Nỗi lòng buồn tủi cung đàn phổ
Tường tận đầu đuôi nạp tức thì,

Kiều làm tờ thân cung 
112- Bắc Kinh quê quán Họ Vương ,Kiều
Lỡ bước sa cơ thật đủ điều
Ý muốn xuất gia nương cửa Phật 
Để lòng thanh thản khỏi liêu điêu,

Hoạn thư xem thân cung
113- Tiểu thư rằng: Xem ý trong tờ 
Ước nguyên xuất gia tự bấy giờ
Âm Các vườn ta đà sẵn có 
Chàng xem ngày tốt dắt Nàng ra…

Kiều xuất gia
114- Áo xanh tự nguyện đổi Cà xa
Cho thoát trong vòng khỏi lụy ra
Trúng kế Hoạn Thư vừa sắp xếp
Trạc Tuyền danh hiệu Phật chùa ta 

Kiều ở Chùa
115- Nàng từ thoát khỏi chốn phồn hoa
Kinh kệ đêm ngày dậy tiếng ca
Chuông mõ sớm hôm cầu nguyện Phật
Trên mình khoác nặng tấm cà xa

Hoạn Thư giả vờ quy ninh 
116- Bấy lâu ngậm thở với ngùi than
Được dịp Tiểu thư sắp vấn an,
Mượn cớ Thúc Sinh ra Các gặp 
Thúc Kiều cùng kể nỗi gian nan

Thúc Kiều tâm sự
117- Sau bức rèm thưa Thúc với Kiều
Hai người tâm sự, có bây nhiêu
Trốn đi nơi khác cho yên truyện 
Tình nghĩa đôi ta, bóng xế chiều

Hoạn Thư nghe lén
118- Im hơi lặng tiếng đứng bên ngoài
Nghe rõ đầu đuôi hết mọi nhời
Lên tiếng bước ra vứa gặp Thúc 
Hỏi rằng Chàng mới lại đây chơi 

Thúc Sinh đáp 
119- Nhân lúc tìm hoa qúa bước đi
Vào Chùa xem kẻ mới quy y
Viết bao kinh kệ tay rành rẽ
Đọ thiếp Lan đình có kèm chi

Thúc Hoạn cùng về
120- Hồng mai vừa cạn chén trà xong 
Vui vẻ hai người tự cảm thông
Chẳng nói, chẳng rằng , như chẳng biết,
Ghen này , hồ dễ mấy ai …..? không

Kiều hỏi lại Thị Nữ
121-Trước sau bay thấy có ai không 
Nghe lén, nhòm ta, nấp cửa phòng,
Tường tận cho ta hay tự sự
Hoặc là có thấy, hoặc là không 

Thị Nữ trình bầy
122= Tiểu Thư đến trước đã lâu rồi
Lặng tiếng im hơi núp đó thôi,
Dặn kỹ chúng tôi đừng mách lẻo
Để Bà nghe lén hết đầu đuôi,

Kiều tự nghĩ
123- Người đâu sâu sắc đủ nước đời 
Chàng Thúc bó tay chịu đã rồi
Ta liệu thân ta tìm cách thoát
Miệng hùm nọc rắn qúa,… eo ôi,

Kiều ẵm Chuông khánh trốn 
124- Tiếng gà sào sạc gáy tàn canh 
Cất bước ra đi , vượt góc thành
Dấu cỏ cầu sương chi xá quản
Ngửa trông Chiêu Ẩn đại,Từ danh

Gặp Gíác Duyên
125- Săm săm gõ cửa mé bên ngoài
Nghe tiếng Trụ Trì khẽ hỏi ai, 
Khuya khoắt cớ gì kêu cửa vậy
Thưa rằng Tiện nữ cũng Thyền trai

Giác Duyên mời Kiều vao Chùa,
126- Trụ Trì nghe tiếng vội mời vô
Ni nữ Từ hà đáo cảnh ngô ? 
Chuông khánh bầy ra xin đính lễ
Phải nơi Hằng Thủy hậu tình hồ,

Giác Duyên nói
127- Những e đường xá một mình qua
Ở lại am đây cũng cảnh nhà
Chờ đợi Sư Huynh cùng lại tới
Nương mình cửa Phật khỏi lo xa,

Kiều mừng thầm
128- Những mừng được chốn tạm yên thân
Hãy cứ ở đây liệu tính dần
Kinh kệ việc thường quen lối cũ
Sư càng kính trọng, chẳng phân vân..

Mùa Thu Năm Kỷ Sửu sau tiết Cốc Vũ
Dương lịch ngày 29-4-2009
Viên Ngoại : Nguyễn Khắc Nhân(Thái Hanh)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét