Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2025

Portland, Oregon Một Cõi Thiền Nhàn Của Tôi


Đây là bài số bảy trăm tám mươi sáu (786) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ ORTB.

Mùa Thu đã thực sự đến với Portland với lá vàng rơi đầy trên đường phố, với sương lam mờ đỉnh núi, với những cơn mưa lạnh.

Cảnh vật mùa Thu đẹp tĩnh lặng và đã gợi hứng cho bao thi nhân nhạc sĩ viết lên nhiều bài thơ, bản nhạc tuyệt vời: “Thu quyến rũ, Nhìn những mùa Thu đi, Giọt mưa thu, Thu ca “ v…v…

Tôi cũng đã sống tại Portland qua bao mùa lá rụng. Phải nói rằng thành phố này tương đối hiền lành an tĩnh hơn những thành phố mà tôi đã có dịp đi qua: New York, Paris, Hồng Kông, Thượng Hải, Tokyo v…v…Vì thế tôi thường nói đùa với bạn bè ở nơi phồn hoa náo thị khác rằng: “Portland, nơi tôi ở là tỉnh lẻ đèn vàng”.

Tuy nhiên, trái tim tình cảm của tôi đã gắn liền với từng tên đường, góc phố, công viên ở nơi đây rồi, bạn ạ. Những người bạn của tôi từ nơi khác đến thăm tôi cũng đã nói: “Nơi đây buồn quá, tại sao tôi có thể ở đây được hơn 30 năm rồi. Phục SL quá trời”.

Thật tình, trải qua bao cuộc biển dâu và người viết cũng “không còn trẻ nữa” nên tôi cũng muốn bắt chước người xưa ngâm nga câu thơ:

“Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn người đến chốn lao xao “
Nguyễn Bỉnh Khiêm

Khi còn đi học ở trường nữ trung học Gia Long, đến giờ giảng văn học về Nguyễn Công Trứ, tôi rất thích bài thơ Cây Thông của ông:

Cây Thông

Ngồi buồn mà trách ông xanh,
Khi vui muốn khóc, buồn tênh lại cười.
Kiếp sau xin chớ làm người,
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo.
Giữa trời, vách đá cheo leo
Ai mà chịu rét thì trèo với thông
Nguyễn Công Trứ

Hay là có thể vì tôi thích bài thơ này nên ông Trời đã xui khiến tôi được định cư ở xứ ngàn thông này chăng?
Rồi đến lúc tôi “không còn trẻ nữa”, tôi lại thích hưởng nhàn theo ý tưởng của ông được diễn đạt qua bài thơ Chữ Nhàn dưới đây:



Chữ Nhàn

Thị tại môn tiền: náo
Nguyệt lai môn hạ: nhàn.
So lao tâm lao lực cũng một đàn,
Người trần thế muốn nhàn sao được?
Nên phải giữ lấy nhàn làm trước,
Dẩu trời cho có tiếc cũng xin nài.
Cuộc nhân sinh chừng bảy tám chín mười mươi
Mười lăm trẻ, năm mươi già không kể.

Thoát sinh ra thì đà khóc chóe,
Trần có vui sao chẳng cười khì?
Khi hỷ lạc, khi ái ố, lúc sầu bi,
Chứa chi lắm một bầu nhân dục.

Tri túc tiện túc, đãi túc, hà thời túc,
Tri nhàn tiện nhàn, đãi nhàn, hà thời nhàn?
Cầm kỳ thi tửu với giang sơn,
Dễ mấy kẻ xuất trần xuất thế.

Ngã kim nhật tại tọa chi địa,
Cổ chi nhân tằng tiên ngã tọa chi.
Ngàn muôn năm âu cũng thế ni,
Ai hay hát mà ai hay nghe hát?

Sông Xích Bích buông thuyền năm Nhâm Tuất,
Để ông Tô riêng một thú thanh cao
Chữ nhàn là chữ làm sao?
Nguyễn Công Trứ

Bởi thế bây giờ tôi an trụ ở Một Cõi Thiền Nhàn là phải rồi! Ý Trời! Thiện thay! Thiện thay!
Lâu lâu đọc lại những bài thơ cũ mà mình đã được học ở thời trung học kể cũng thú vị, vui vui. Bạn nhỉ?

Tôi bây giờ tìm thấy niềm vui trong việc sưu tầm bài vỡ hay lạ, những mẫu chuyện thiền ngắn gọn nhưng đáng để chúng ta suy ngẫm, rồi đem chia sẻ với bạn bè ở cõi thật cũng như ở cõi ảo đọc cho vui với cái tuổi “mùa thu lá bay” này. Cũng hay hay chứ bạn?

Xin được chia sẻ với bạn mẩu chuyện ngắn ngắn dưới đây nhé
.Ngôi nhà có ngàn chiếc gương
Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng xa xôi người ta biết đến một ngôi nhà kỳ lạ nơi có đến hơn 1.000 chiếc gương.

Một chú chó nhỏ biết được điều đó và quyết định đến xem cho biết.

Khi tới nơi, chú chó mừng rỡ leo lên cầu thang chạy về phía cửa chính. Chú vểnh cả hai tai còn đuôi thì quẫy liên tục khi nhìn vào căn nhà. Hết sức ngạc nhiên, chú cún phát hiện mình đang nhìn chăm chú 1.000 con chó nhỏ cũng đang rất vui sướng quẫy đuôi như mình. Chú chó nhỏ ngoác miệng cười và được đáp trả bởi 1.000 nụ cười khác cũng thật ấm áp và thân thiện làm sao. Khi rời khỏi căn nhà chú chó thầm nghĩ “Quả là một nơi thật tuyệt vời. Mình sẽ quay trở lại thăm nơi này thường xuyên.”

Cũng tại ngôi làng đó, có một chú chó nhỏ khác, tuy nhiên chú chó này không vui vẻ như chú chó nhỏ kia. Chú ta cũng quyết định đi xem ngôi nhà cho biết. Một cách chậm chạp chú leo lên cầu thang về phía cửa chính và cúi thấp đầu xuống nhìn vào ngôi nhà. Khi nhìn thấy 1.000 con chó đang cau có nhìn mình chú sủa thật to và hoảng hốt khi nhận thấy 1.000 con chó kia cũng đang sủa lại mình. Chú chó bỏ về và thầm nghĩ “Thật là một nơi kinh khủng. Mình sẽ chẳng bao giờ quay lại nơi này.”

Tất cả những người bạn gặp trong đời đều là những tấm gương phản chiếu. Vậy bạn đã gặp những hình ảnh phản chiếu nào?

Uyên Phương (Theo Chicken soup)

Tuy rằng những hình ảnh phản chiếu trong cuộc sống mình không phải lúc nào cũng hoàn mỹ hoặc như ta mong muốn...nhưng mình không nên vì vậy muốn cho tất cả là thế, hoặc tốt ...hoặc xấu....Bàn tay có ngón dài ngón ngắn, không thể nào vừa ý hết nhưng hãy cư xử với mọi vật mọi việc với tấm lòng nhân hậu là tốt lắm rồi.

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn.
Cầu nguyện cho tất cả chúng sinh trên thế giới đều được thân tâm an lạc, phát triển lòng từ bi thương yêu tất cả mọi người
Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát Ma Ha Tát

Xin chúc quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với duyên nghiệp của mình nhé.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam
(Nguồn: tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên internet, qua email bạn gửi-MCTN 786, ORTB 1227-1110-25)
Sương Lam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét