Kỷ niệm 60 năm Ngày thành lập Trường Trung Học Tống Phước Hiệp
Vĩnh Long – 2/12/1949 – 2/12/2009
(Hai chị Em Kim Diệp, Kim Oanh)
… Là ai …
Đến với tôi và ghi lại vết tình gắn bó. Cảm xúc ngạt ngào, ngây ngất hương xuân? Thuở ban đầu ấy .. Nàng cho tôi cảm xúc mơ hồ. Lòng nhẹ nhàng, tim rộn rã… Có ai hiểu… Mình biết yêu tự bao giờ không nhỉ?
Dạo gặp nàng tôi mười một tuổi mơ.(*) Tuổi chưa biết buồn chưa nhuốm suy tư, Bên nàng tôi dung dăng dung dẽ. Hồn nhiên như đứa trẻ, Ngu ngơ tập tễnh làm thơ tỏ lòng ngưỡng mộ.Từ độ mười lăm! Nàng âm thầm chiếm lĩnh, hồn tôi và cả giấc mơ. Tôi vu vơ ôm đàn nghêu ngao hát, khúc tình ca mô tả nét ngọc ngà. Nàng kiêu sa vẻ đẹp lụa là. Hương nồng bay tỏa khắp trời xa. Tình ngào ngạt bao la nàng có biết?
Mùa xuân đến nàng tô thêm phấn nắng, Má ửng hồng môi mọng mắt long lanh. Loanh quanh nàng bao kẻ đợi? Có sánh bằng tình vời vợi của tôi chăng?. Tôi chơi vơi trong nét đẹp tuyệt vời.
Hạ đến nàng khoe màu đua sắc, Ve tấu khúc sầu, phượng buồn tan tác. Lặng nhìn nàng man mác niềm riêng. Ba tháng xa nàng, sao nhung nhớ vô biên! Tôi thoáng ưu phiền lên khoé mắt.
Xếp lá thu tôi gối đầu dệt mộng, Tựa vai nàng lòng réo gọi xôn xao, Nụ cười vang đùa cùng lá lao xao. Mùa học mới tôi rêu rao hạnh phúc.
Cũng có lúc đông về lặng lẽ, Nàng cùng tôi chia sẻ giấc mơ hồng, Tô điểm thêm đôi má ươm nồng, hương môi thơm ngọt! Tình chồng chất cao.
Tôi khăn gói xa rời tỉnh lỵ. Bỏ lại nàng quạnh quẽ đơn côi. Không gian vắng hay lòng chết lặng, văng vẳng tiếng khóc thầm sầu lắng nàng ơi!
Hạt mưa rơi rơi …đầy cả sông dài. Mang ưu hoài tôi xa nàng từ đấy. Nàng là ai? Và tôi cũng chả là ai,
Sao vương vấn, sao yêu thương là thế. Khi xa nàng lòng tôi muôn thể vui buồn, hạnh phúc, đau thương. Dù mai đây cỏ lấp mọi nẻo đường, Tôi vẫn tìm nàng trong tâm tưởng.
Một chiều trở lại tìm nàng. Lòng tôi bàng hoàng thổn thức, Nét âu sầu mắt nhầu kỷ niệm, Rưng rưng buồn nàng hoài niệm chờ tôi. Nàng đứng đấy dáng gầy lặng lẽ, Tô thêm vẻ kín cổng tường cao. Dù cho sóng dậy ba đào, Nàng vẫn tặng cho đời bao mộng đẹp. Đẹp…đẹp thuở học trò tập vở đầy tay, Tà áo bay bay trong chiều gió lộng, Ước vọng đầu đời …Tình nhớ khôn vơi!
Đưa tay bấm lại tuổi đời. Chúc mừng nàng thêm tuổi mới, Nàng sáu mươi tình càng ngào ngạt. Vạt nắng hè tô điểm sắc hoa, Vết thời gian dù rêu phủ nhạt nhòa, Nàng vẫn đẹp,vẫn kiên cường ngạo nghễ. Gặp lại nàng lòng tôi muôn thể, vui buồn, hạnh phúc, miên man. Âm vang vang..đàn lên cung chờ phím. Nàng âu yếm hòa tiếng hát cùng tôi…
“Em ơi! có bao nhiêu?
Sáu mươi năm cuộc đời
Tuy xa em rồi,tôi biết yêu thương ai
Nên khi yêu nhau thì yêu cho trọn đời…
Em ơi ta có là bao?
Là thế đời sống không là bao
Là bao đời không lâu là thế
Hỡi được bao hãy sống mà yêu nhau” (**)
Vâng ta hãy yêu nhau,yêu cho trọn vẹn. Để nàng xinh mãi như hoa, mượt mà như lá, Thuần khiết ngọc ngà như tinh thể pha lê. Soi cho tôi một lối đi về.. Vĩnh Long!
Nàng là ai? Là ai..? Mà tôi hoài tha thiết. Nàng là Tống Phước Hiệp dễ thương! Là thoáng hương bay…bay khắp phố phường, Một lần đối mặt lòng vương vấn hoài.
Nàng ơi! hãy đến với tôi, cùng nhau sưởi ấm những khi đông về, Chia nhau nỗi nhớ xa quê. Cuộc đời dẫu có nhiêu khê, Trong tôi nàng vẫn là quê là nhà!.
Úc Châu một mùa đông 2008 (Viết cho Đặc San Tống Phước Hiệp Cali.)
Kim Oanh
(*) Năm 11 tuổi, Thi Đậu vào Đệ Thất
(**) Nhạc phẩm Sáu Mươi Năm Cuộc Đời của Nhạc Sĩ Y Vân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét