Tháng 4 năm nay, nơi tôi ở, là một tháng mà 4 mùa xuân hạ thu đông trộn lẫn. Mới sáng trước hoa khai, chim hót, trưa phải tìm bóng cây trốn nắng, thì hôm sau: đã tơi bời, ào ạt gió mưa! Rồi mấy ngày nay, sáng sớm ra ngoài, phải một chiếc áo len, phải một vòng khăn ấm. Trên non cao, tuyết trắng một màu!
Lúc còn ở Việt Nam, như nhiều gia đình khác, nhà tôi không có chuyện ''happy birthday to you''. Trừ ngày lễ lục tuần của Thầy Mẹ chúng tôi . Nhưng từ khi bỏ nước ra đi, xa Thầy Mẹ, mỗi năm, chúng tôi đều thư về chúc mừng Sinh Nhật các người. Không biết các anh chị khác thì sao, riêng tôi,ngoài những câu chúc, đều có một bài thơ, vì Thầy Mẹ tôi, cả hai, đều yêu văn chương và hay ''làm-thơ'' .
Thầy tôi sinh tháng 5, Mẹ tôi sinh tháng 8! Nên, từ tháng 4, tháng 7, là tôi đã viết thiệp chúc sinh nhật, gởi về Việt Nam
Đã không nhớ thời tiết của tháng 4 năm rồi, tôi lại càng không nhớ cái ''đất trời'' của tháng 4, 39 năm trước!
Chỉ nhớ là có một khuya lộng gió, một mình trong phòng khách, tôi thắp thuốc, viết bài thơ dưới đây, mừng sinh nhật Thầy tôi.
Sinh Nhật Thầy Năm Thứ 75
Con ở Paris, trời tháng tư
Một mình đọc lại những trang thư
Thấy gì ?- Con thấy qua hàng chữ
Hai cánh rừng chưa thay lá khô!
Ơi những người yêu dấu của con
Gọi nhau, tiếng rõ, tiếng không tròn!
Bao năm là bấy nhiêu đau đớn
Mình vẫn chờ trông đến mỏi mòn
Con ''hết thơ hoa, mộng bướm rồi'' (*)
Níu lòng, lòng cứ mãi trôi xuôi
Từ hôm tàu nhổ neo, xa bãi
Con cũng xa luôn một khoảng đời!
Con muốn được nằm trong cánh tay
của Thầy, như lúc mới lên hai
Có đêm con ngủ, rồi con mộng
Thức giấc, nghe mưa rớt mái ngoài ...
Con có gia đình riêng ấm êm
Mỗi ngày con cố gắng vươn lên
Bao giờ cây nở hoa-đoàn-tụ
Tay bố, tay con được nối liền?
Sinh nhật này, Thầy 75
Con ngồi bên cốc rượu trầm ngâm
Nơi đây, trời bắt đầu cao gió
( Có ngọn nào qua phố ''Khắc-Chân"? )
Tưởng tượng như đang ở cạnh Thầy
Gia đình ra Mỹ Cảnh chiều nay
Thầy chiêu một ít chung cognac
Con uống cho tan quả đất nà!)
(*): Đinh Hùng
(BP 4/1985)
Mùa đông năm đó, gia đình tôi đoàn tụ
Mùa đông 5 năm sau, Thầy tôi ''ra đi'' !
Ngoài chuyện gặp lại các con, tôi nghĩ, điều làm ông vui nhất cuối đời, là được ''chứng kiến'' bức tường Bá Linh bị đập (9/11/1989), bắt đầu cho sự tan rã của chế độ Cộng Sản ! Trong điện thoại, ông vui mừng nói với tôi: '' Cuối cùng Thiện cũng thắng Ác, Gorbachev rồi sẽ giải thể chế độ CS. Kiểu này, chắc Thầy sắp về lại ... Việt Nam rồi ! ''. Qua truyền hình, Thầy tôi theo dõi ''ngày tàn của bạo chúa'' Ceaușescu (trùm CS Roumanie, 2512/1989).. Tiếc là ông đã không chứng kiến được cảnh chế độ CS cáo chung, với tuyên bố chính thức của 3 Tổng bí thư: Nga, Ukraine, Biélorussie, ngày 8/12/1991
Chế độ CS (chuyên chính) đã giải thể cuối năm 1991 nhưng, nếu bây giờ còn sống (113 tuổi), tôi nghĩ, Thầy tôi cũng sẽ không về để chết ở quê hương !
BP
23/04/2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét