Thứ Hai, 30 tháng 11, 2020

Gió Tháng Mười Một

Gió tháng mười một đưa anh về đây,
Lá rụng cuối mùa dáng Thu hao gầy,
Anh như vầng trăng tinh mơ sáng sớm,
Ánh trăng xanh vừa hiện giữa đường mây..

Mùa Đông chưa đến, mùa Thu chưa qua,
Vầng trăng xanh kia chưa là trăng gìa,
Anh theo cơn gío cuối tháng Mười Một,
Thổi vào đời em ở lưng chừng mùa.

Cuối tháng Mười Một mùa lễ Tạ Ơn,
Hoa Hồng vẫn nở trong vườn Thu thơm,
Có những buổi chiều cơn mưa rất nhẹ,
Không ướt áo anh không ướt áo em.

Gió tháng Mười Một cho mình gần nhau,
Gần nhau lần này không hẹn lần sau,
Quấn quýt bước chân hai người qua phố,
Gió tháng Mười Một không lạnh em đâu.

Em nhặt chiếc lá vàng khô trên đường,
Tặng anh kỷ niệm chiếc lá cuối cùng,
Em cám ơn anh một lần hội ngộ,
Chiếc lá héo như cuộc đời vô thường.

Vì em biết nay mai anh lại xa,
Gió tháng Mười Một sẽ tiễn anh đi,
Anh vẫn như vầng trăng vào sáng sớm,
Nhưng ánh trăng xanh chìm trong mây mờ.

Mới vừa gặp nhau ngày vui qua nhanh,
Anh đi rồi, em vẫn cám ơn anh,
Mưa rất nhẹ nhưng làm em ướt áo,
Gi
ó tháng Mười Một lạnh đến cuối năm.

Nguyễn Thị Thanh Dương
( Nov. 2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét