Thác Prenn nghiêng đổ núi đồi thông reo
Hồ Xuân Hương gió khua chèo
Tóc em bay tựa cánh diều lãng du
Giã từ nhé Đà Lạt thu
Đồi cao dốc núi sương mù vây quanh
Một vùng kỷ niệm chòng chành
Mắt em hồ biếc long lanh nụ cười
Giã từ nhé tiếng thông rơi
Tiếng chim ríu rít chỗ ngồi ấm êm
Mi mô sa nở rực thềm
Thác Cam Ly gọi lời tim nồng nàn
Giã từ kỷ niệm sang ngang
Em đi hoa dã quỳ vàng chơ vơ
Xứ xa thương nhớ mịt mờ
Có nghe Đà Lạt nằm mơ bóng người
Bây giờ đôi ngả xa xôi
Nhớ không Đà Lạt bầu trời mù sương?
Ngày xưa hò hẹn thiên đường
Trái tim vó ngựa dập dồn gọi nhau
Trầm Vân
*Ảnh của Paulle Minh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét